Nguyễn Tấn Dũng và thần linh pháp quyền
Bùi Anh Trinh
“Thưa đồng chí, đồng bào.
Sinh thời, Chủ tịch Hồ Chí Minh kính yêu đặc biệt quan tâm đến việc xây dựng Nhà nước pháp quyền, Người từng viết “Bảy xin Hiến pháp ban hành. Trăm điều phải có thần linh pháp quyền”. (Diễn văn của “Thủ tướng” Nguyễn Tấn Dũng trong “Lễ hưởng ứng ngày Pháp luật năm 2015”).
Đây là trích điều 7 trong “Yêu cầu 8 điểm” được đăng trên báo Pháp tại Paris năm 1919. Thử tìm hiểu xem ai là tác giả, và 8 điểm đó như thế nào?
Ai là tác giả bản “Yêu cầu 8 điểm”?
Năm 1917 Nguyễn Tất Thành giã từ nghề hầu bàn trên tàu buôn và trở lại Pháp, lên Paris tìm gặp Phan Chu Trinh (Bạn đồng khóa tiến sĩ của cụ Nguyễn Sinh Sắc). Thời đó PCT bắt đầu hoạt động trở lại sau khi ông và luật sư Phan Văn Trường bị bắt giam từ năm 1915 đến 1916 vì bị gán cho là hoạt động gián điệp cho Đức.
Phan Chu Trinh giới thiệu Tất Thành vào học việc trong tiệm chụp hình của ông Khánh Ký mà Phan Chu Trinh đang làm, đồng thời giới thiệu Thành làm gác dan cho căn biệt thự của Phan Văn Trường tại số 6 đường Gobelins, lúc đó luật sư Trường đang làm việc tại tỉnh Mayence.
Tại nhà của luật sư Trường, Tất Thành thường gặp Nguyễn Thế Truyền là một sinh viên, đảng viên đảng Xã Hội Pháp cùng hoạt động cách mạng với Phan Chu Trinh và Phan Văn Trường. Sau thời gian 2 năm Truyền giới thiệu cho Thành vào đảng Xã Hội Pháp.
Năm 1919, ngày 18-6, báo L’Humanité của đảng Xã Hội Pháp đăng một bản “Yêu cầu 8 điểm” đòi hỏi Nhân quyền cho dân tộc Việt Nam. Bản yêu cầu ký tên là “Nguyễn Ái Quốc, đại diện cho một nhóm người An Nam yêu nước”.
Đây là tác phẩm do Phan Chu Trinh, Phan Văn Trường, Nguyễn Thế Truyền hợp soạn và giao cho Nguyễn Tất Thành đem tới tòa soạn bởi vì cả 3 ông đang bị mật thám Pháp theo dõi rất gắt. Bài báo gây tiếng vang dữ dội trong giới Việt kiều tại Pháp.
Thừa thế xông lên, hai tuần sau các ông in truyền đơn phổ biến toàn văn bản thỉnh nguyện thư, hô hào tranh đấu đòi chủ quyền và nhân quyền, ký tên là Nguyễn Ái Quốc. Lần này cũng do Nguyễn Tất Thành đi rải truyền đơn. Bản “Yêu cầu 8 điểm” được Phan Chu Trinh dịch ra tiếng Việt bằng văn vần như sau:
“Một xin tha kẻ đồng bào/ Vì chưng chính trị mắc vào tù giam/ Hai xin pháp luật sửa sang/ Người Tây người Việt hai phương cùng đồng/ Những tòa đặc biệt bất công/ Dám xin bỏ dứt rộng dung dân lành/ Ba xin rộng phép học hành/ Mở mang kỹ nghệ, tập tành dân thương/ Bốn xin được phép hội hàng/ Năm xin nghĩ ngợi, nói bàn tự do/ Sáu xin được phép lịch du/ Bốn phương mặc sức, năm châu mặc tình/ Bảy xin hiến pháp ban hành/ Trăm điều phải có thần linh, pháp quyền/ Tám xin được cử nghị viên. Qua tây thay mặt gửi quyền thế dân”.
*(Thời 1919, thời Đông Dương tạp chí, người ta dùng chữ “thần linh” hay “linh thần” để nói về lãnh vực tâm linh, ngoài thể xác. Đến thời Nam Phong tạp chí, 1934, thì chữ linh thần được đổi thành chữ “linh hồn” trong khoa học huyền bí, và đổi thành chữ “tinh thần” trong khoa học nhân văn. Do đó chữ “thần linh pháp quyền” không dính dáng gì đến tôn giáo, nó có nghĩa là “tinh thần tự do thoải mái” và “pháp quyền tự do bình đẳng”).
Mật thám Pháp căn cứ vào lời văn (tiếng Pháp) nghi đó là luật sư Phan Văn Trường và nghi chữ Nguyễn Ái Quốc là do tên “Hội Ái Quốc Đông Dương” của Phan Văn Trường và Phan Chu Trinh. Họ bắt đầu theo dõi Phan Văn Trường để tìm tông tích Nguyễn Ái Quốc.
Sau này CSVN coi như Nguyễn Tất Thành là tác giả của bức “Yêu cầu 8 điểm”. Tuy nhiên chính ông Thành cho biết trong tự truyện của ông ký tên là Trần Dân Tiên:
“Cũng nên nhắc lại ý kiến đưa yêu cầu (Yêu cầu 8 điểm) do ông Nguyễn đề ra nhưng lại do ông Phan Văn Trường viết, vì lúc bấy giờ ông Nguyễn chưa viết được tiếng Pháp”.
Ngoài ra, năm 1947 ông Nguyễn Tất Thành viết tự truyện dưới tên Trần Dân Tiên, nhưng ông chỉ nhớ được 4 điểm: (1) – Việt Nam tự trị. (2) – Tự do hội họp, tự do tín ngưỡng, tự do báo chí, tự do đi lại, đại xá tù chính trị. (3) Quyền lợi bình đẳng giữa người Pháp và người Việt Nam. (4) Bãi bỏ việc ép dân mua rượu và thuốc phiện. Bãi bỏ thuế đinh thuế muối và sưu dịch.
So lại với nguyên bản của “Yêu cầu 8 điểm” thì ông NTT chỉ nhớ trúng có 1 điểm trong 8 điểm, trong khi bản dịch bằng thơ lục bát rất dễ nhớ. Nếu ông Thành là tác giả hoặc đồng tác giả, và nếu ông suốt đời tận tụy với lý tưởng này thì ông không thể nào quên.
Căn cứ vào tự truyện của NTT (Trần Dân Tiên), sử gia Quinn Judge cho rằng năm 1919 khả năng lãnh đạo của ông Thành đã vượt trội luật sư Phan Văn Trường, đến độ ông Thành đã “khiến” được ông Trường viết “Yêu cầu 8 điểm” do ông Thành đưa ra. Tuy nhiên bất cứ một người Việt Nam nào đọc đến đoạn văn này cũng đều thừa biết ông Thành nói xạo.
Sự thực ngược lại; lúc đó tuổi tác ông Trường hơn ông Thành 12 tuổi, hơn về địa vị xã hội (Luật sư Tòa Phá án Paris từ năm 1913), hơn về kiến thức văn hóa và kinh nghiệm hoạt động chính trị. Do đó ông Trường dư sức sai ông Thành đi gởi bài và rải truyền đơn, là những việc thích hợp với trình độ học vấn và tuổi tác của ông Thành vào thời đó. (Hầu bàn trên tàu buôn, đáng tuổi con cháu của PCT và PVT).
Hơn nữa, cũng trong tự truyện ký tên Trần Dân Tiên, ông Nguyễn Tất Thành đã xác nhận trình độ của ông trong thời điểm diễn ra đại hội của Đảng Xã hội Pháp tại Tour vào tháng 12 năm 1920 như sau:
“Ông Nguyễn lắng nghe nhưng không hiểu rõ lắm, vì người ta thường nhắc lại những tiếng những câu: “Chủ nghĩa tư bản, giai cấp vô sản, bóc lột, chủ nghĩa xã hội, cách mạng, không tưởng khoa học, Xi-mông, Phu-ri-ê, Mác, chủ nghĩa vô chính phủ, chủ nghĩa cải lương, sản xuất, luận đề, phản luận đề, giải phóng, chủ nghĩa tập thể, chủ nghĩa cọng sản, khách quan, chủ quan v.v…”…
Mãi đến tháng 12 năm 1920 ông Nguyễn Tất Thành còn chưa hiểu được Chủ nghĩa Cộng sản… Chủ nghĩa xã hội…cách mạng…sản xuất… khách quan, chủ quan… nghĩa là gì?… Thì vào tháng 6 năm 1919 ông Nguyễn Tất Thành lấy tư cách gì để viết ra bản “Yêu cầu 8 điểm” bằng tiếng Pháp? Hoặc lấy tư cách gì “đề ra” cho ông Phan Văn Trường viết?
“Thủ tướng” Nguyễn Tấn Dũng muốn nói gì?
Có lẽ bài diễn văn trên đây là do “ở dưới” viết ra cho ông “Thủ tướng” đọc, chứ ông ta không có thì giờ ở đâu mà soạn ra, mặc dầu ông ta có văn bằng “cử nhân luật”. Nhưng dầu sao cũng lòi ra ông “Thủ tướng” lẫn ông “thầy dùi” cho “Thủ tướng” đều không rành lịch sử hoặc không nghiên cứu “văn học bác Hồ” (Trần Dân Tiên, T.Lan). Hơn nữa, đây là buổi lễ hưởng ứng “ngày pháp luật”, những người ngồi nghe đều có trình độ văn hóa cao.
Thôi thì bỏ qua chuyện không rành lịch sử để tìm hiểu xem ý của Thủ tướng muốn gì?
Thứ nhất là đề cao luật pháp tư sản, bởi vì lúc đưa ra “Yêu cầu 8 điểm” thì tại Pháp chưa có Đảng Cộng sản; và các ông Phan Văn Trường, Nguyễn Thế Truyền, Phan Chu Trinh, Nguyễn Tất Thành không phải là Cọng sản. Cho nên pháp quyền trong “Yêu cầu 8 điểm” là pháp quyền tự do dân chủ, trái hẳn với pháp quyền Cọng sản.
Thứ hai là từ bỏ luật pháp chuyên chính vô sản. Theo luật pháp chuyên chính vô sản thì tòa án, viện kiểm sát và công an thuộc dưới quyền “Trưởng ban nội chính Trung ương” hay “Trưởng ban nội chính tỉnh ủy, thành ủy”. Và các quan tòa xử án theo “lập trường giai cấp” chứ không xử theo hiến pháp hay luật pháp; ngành tư pháp không độc lập, mà lệ thuốc “Đảng ủy”. Các lệnh bắt giam, lệnh truy tố và các bản án đều được chỉ đạo bởi “Trưởng ban Nội chính”.
Thứ ba là áp dụng triệt để luật pháp vào cơ chế kinh tế thị trường. Các vụ kiện tụng về kinh tế, tài chính phải được xử bởi các tòa án chuyên ngành chứ không thể xử bằng “tòa án nhân dân”. (Đặc điểm của tòa án nhân dân là các chánh án không cần biết nhiều về luật, điển hình như các vụ xử án gọi là đấu tố, các chánh án đều do “nhân dân” bầu ra ngay tại địa điểm xử án).
Thứ tư, cũng là quan trọng nhất: Điều 4 hiến pháp CSVN ghi rằng Đảng cọng sản là chủ nhân ông của tất cả đất đai, tài sản trong toàn quốc. Trong khi điều 4 hiến pháp Hoa Kỳ ghi rằng mọi người dân có quyền tự do sở hữu tài sản của mình. Giờ đây nếu NTD muốn sửa lại hiến pháp cho thích hợp với cơ chế kinh tế thị trường thì phải giải quyết làm sao cho điều 4 hiến pháp CSVN phải phù hợp với điều 4 hiến pháp Hoa Kỳ.
Thứ năm, nếu đã học theo điều 7 của “Yêu cầu 8 điểm” thì phải học theo 7 điều còn lại, nghĩa là phải thả tù chính trị (điều 1), không phân biệt đảng viên với thường dân, bãi bỏ chế độ xử án “tòa án nhân dân” (điều 2), bãi bỏ chế độ phân biệt xí nghiệp quốc doanh và tư nhân (điều 3), cho phép tự do lập hội (điều 4), cho phép tự do báo chí (điều 5), cho phép tự do xuất ngoại (điều 6), và phải cho dân chúng được tự do ứng cử và bầu cử vào Trung ương Đảng, là cơ quan quyền lực cao nhất của quốc gia. Nếu không thì hạ cơ quan Trung ương Đảng xuống dưới Quốc hội và nâng Quốc hội trở thành cơ quan quyền lực cao nhất (điều 8).
*(Điều 8 của “Yêu cầu 8 điểm” là đòi hỏi cho người Việt có đại diện dân cử trong Quốc hội Paris, là cơ quan quyền lực cao nhất của nước Pháp)
Nếu giờ đây Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng hô hào dân VN theo lời dạy của Nguyễn Tất Thành vào thời kỳ “Yêu cầu 8 điểm”, tức là thời kỳ NTT chưa theo Cộng sản, thì phải chăng NTD muốn hô hào trở lại tinh thần “cách mạng tư sản”với chế độ “tự do dân chủ”?
Bùi Anh Trinh
nguồn:http://hon-viet.co.uk/BuiAnhTrinh_NguyenTanDungVaThanLinhPhapQuyen.htm