Năm 1945 tại Trung Hoa, Hilaire du Berrier tham gia vào lực lượng đặc biệt của Cơ Quan Tình Báo Mỹ (OSS), cơ quan này là tiền thân của CIA hôm nay, mà ngày 16/07/1945 đã có nhóm người của OSS, đó là toán Deer Team nhảy dù xuống Tân Trào, để dạy cho đội du kích Việt Minh lúc đó chưa tới trăm người, cùng Võ Nguyên Giáp bắn súng và ném lựu đạn. Cũng chính toán con Nai này sau đó một tháng, đã theo bác cùng ‘quân ta’ về ‘giải phóng’ thủ đô, như sử đảng đã khua chiêng gõ mõ rùm beng.
Hilaire du Berrier đã viết trên đặc san Historia Hors Série 23 - Histoire de L'espionnage 1945/1971, lần bác và ‘quân ta’ về Hà Nội cuối tháng 08/1945 như sau: Trên đường tiến về Hà Nội, đơn vị của Hồ đi tiên phong, sau đó là đội hình chính với các cố vấn Mỹ (đi đàng sau). Việc thường xảy ra là khi bảy cố vấn Mỹ đi đến nơi nào thì các làng mạc ở nơi đó vẫn còn đang bốc cháy, bằng đường lối này, HCM bảo đảm cho mình sự ‘hợp tác’. Một làng bị đốt cháy, dân làng bị giết và phần còn lại của vùng liên hệ đứng vào hàng ngũ của Hồ.
Chuyện Hilaire du Berrier viết, đốt làng bắt lính, hổng theo bác là giết, đó là khuôn cách của Mao đã dùng bên Hoa Lục. Theo hồi ký Nghiêm Kế Tổ: Ngày 10/09/1943, theo ý của Nguyễn Hải Thần (Việt Nam Cách mạng Đồng minh hội) đến nhà giam Liễu Châu lãnh Nguyễn Tường Tam đã nhận luôn cả Hồ. Và theo Trần Trọng Kim (Một cơn gió bụi): Sau đó tướng Tiêu Văn (Trung Hoa Quốc Dân Đảng), giúp tiền và cùng cho 22 cán bộ theo Hồ về Pắc Bó (08/09/1944), ba đảng viên trong 22 người ấy bị giết vì không chịu theo cộng sản.
Cái gian trá và bất hảo nơi bác và đảng thật vô cùng! Năm 1965 quân Mỹ nhảy vào miền Nam chận đứng làn sóng đỏ, bác nói: Miền Nam trong trái tim tôi, phải đánh Mỹ cứu nước, dù có phải đốt cháy cả dãy Trường Sơn. Thì cũng Trần Đĩnh (Đèn Cù), bác nói đánh Mỹ là đã có từ lúc vừa kết thúc chiến dịch Lê Hồng Phong I và II, Trần Đĩnh kể: Võ Nguyên Giáp, sau Điện Biên Phủ, về An toàn khu, Giáp đến chào Hồ Chủ tịch, Chủ tịch ôm Giáp nói -Chúc chú thắng trận trở về, nhưng chúng ta còn phải đánh Mỹ.
Đánh Mỹ ở đâu lúc đó sớm quá vậy, xong Điện Biên mới là tháng 05/1954, số phận đất nước Việt vẫn chưa ngã ngũ, điều này khiến cho người đọc Đèn Cù thắc mắc… Đơn giản thôi, nếu nhớ lại chuyến bác theo Mao sang Nga tháng 01/1950, lần gặp gỡ đó Stalin đã phân công Tầu cộng ‘phụ trách’ VN, để bác nắm lai quần Mao học mần người cộng sản, lấy tư tưởng Mao mần kim chỉ nam. Còn Mỹ lúc đó đã là kẻ thù của Nga Tầu, nên đâu khó hiểu gì cái câu bác nói: Chúng ta còn phải đánh Mỹ.
Quyền lực bác có là từ Nga Tầu, nên những gì bác nói chỉ là lập lại lời của Stalin và Mao, những lời nhân danh đất nước dân tộc, chỉ là lời xảo trá của kẻ muốn đưa đất nước dân Việt, vào quỷ đạo của cộng sản quốc tế đệ tam, lúc đó chủ trương nhuộm đỏ toàn cầu. Và bác đem dân Việt ra nướng, thì cũng chỉ vì bác muốn ‘tôi dắt năm châu đến đại đồng’, cứu cánh biện minh cho phương tiện thế thôi, cũng như bây giờ học nơi bác muốn được Tầu cộng chống lưng, thì đảng phải đem đất nước bán cho giặc.
Một tội đồ dân tộc khoác áo ái quốc, một đảng bán nước đội danh giải phóng dân tộc, tất cả là lũ cơ hội với bản chất gian trá, lợi dụng người Việt dân trí lúc đó còn thấp, cướp được chính quyền rồi dùng bạo lực cùng chính sách ngu dân để củng cố. Phải nói tuần này, Tư tui mượn câu nói của tay bí thư đảng Trọng Lú, chửi những người xuống đường chống đảng bán nước cho Tầu cộng: Đó là thành phần kích động bạo loạn, gây rối, bất hảo, nghiện hút ma túy, trộm cắp, đủ các kiểu. Mà câu chuyện có tựa: Ai bất hảo?
Ai bất hảo, đảng hay dân, đâu phải là tự nhiên mà VM thời 1950, dân Bắc gọi là vẹm, với cái nghĩa dối trá lọc lừa, hay dân Nam miệt thị hai chữ VC đồng dạng với quân khủng bố độc ác, và hơn hết là sự đánh giá của vua Bảo Đại về bác và đảng: Chúng mình già trẻ mắc lừa bọn du côn (Trần Trọng Kim - Một cơn gió bụi). Nay thời đại Internet, mọi góc khuất đều bị soi rọi, những cái gọi là thâm cung bí sử, của đảng cùng bác đã bị lột truồng, cha già dân tộc lộ nguyên hình là tay bợm gái gú bẩn thỉu, đảng là tay sai của Tầu cộng.
Vậy ai bất hảo đây, ai trí trá gian hùng, ai cướp công kháng chiến, ai đem xương máu dân Việt đánh Pháp nơi Việt Bắc (1950-1954), tạo trái độn an toàn phía Nam cho nước Tầu cộng lúc đó mới khai sinh. Cái thâm, cái ác chiến thuật biển người của Mao, tướng Tầu nướng dân Việt ở Đông Khê, Điện Biên, rồi ‘thiên tài’ Giáp Cáy được dựng lên để che khuất, tất cả vì bác và cái đảng con hoang, đánh Pháp Mỹ để mần gì thì Lê Duẩn (1976) đã nói: Chúng ta đã thành công cắm được lá hồng kỳ trên đất nước (sic!).
Đất nước đang đứng trước cái họa mất nước, giặc truyền kiếp phương Bắc đang nuốt dần từng phần đất nước ta, từ đâu mà giặc quá dễ thực hiện cái mộng thôn tính, mà bao đời cha ông chúng phải ngậm đắng, với hơn chục lần cất quân xâm lược đều bị thảm bại… Mọi thứ là do cái đảng An Nam cộng bán nước, mà bước đầu bác ăn theo Nga sô, đem dân đem nước ra làm tiền đồn cho phe xã hội, lấy máu xương dân Việt để gọi là xây thế giới đại đồng, và nay học theo bác đảng nhờ Tầu cộng chống lưng.
Năm 1989 sự sụp đổ của chủ nghĩa cộng sản, vợ chồng Nicolae Ceausescu bí thư cộng đảng Rumani bị lôi ra xử bắn tại chỗ, đã là ác mộng của đảng An Nam cộng, Nguyễn Văn Linh bí thư đảng An Nam cộng, sợ cho cái mạng của mình lẫn ngày tàn của chế độ. Bám lấy cái phao Tầu cộng (giải pháp đỏ), với mật nghị Thành Đô ngày 04/09/1990, chúng biết việc chúng làm là phản quốc, Nguyễn Văn Linh nói: Tôi cũng biết rằng, dựa vào Trung Quốc sẽ mất nước, nhưng mất nước còn hơn mất đảng.
Cùng là chế độ độc tài, thì sẽ nhận một kết cục giống nhau! Tháng 11/1989 tại Đại hội 14 đảng cộng Rumani, ở tuổi 71 Ceausescu được bầu tổng bí thư thêm một nhiệm kỳ 5 năm nữa. Nhưng chỉ tháng sau (25/12/1989), bởi một phiên tòa quân sự họp chưa đầy hai tiếng đồng hồ, Ceausescu tổng bí thư, kiêm chủ tịch hội đồng nhà nước, cùng vợ nhận án tử hình với tội phản quốc. Liền ngay sau đó, nơi chân bức tường giáp khu nhà vệ sinh trại lính, vợ chồng Ceausescu nhận hết 90 viên đạn bắn ra từ ba khẩu AK!
Cũng giống An Nam cộng, lúc đó kinh tế Rumani tuột dốc thê thảm, dân đói nghèo, trẻ con tràn ra đường phố kiếm ăn, nhưng trên TV luôn phát đi hình ảnh Ceausescu đứng bên cửa hàng đầy ắp hàng hóa, hay đàn gia súc mập để bịp dư luận. Nợ công Rumani lúc đó là $14,50 tỷ với dân số 19 triệu, bình quân $763 đầu người, so với $94,85 tỷ trên 92 triệu dân Việt (theo Đồng hồ nợ công thế giới The Economist 16/07/2017), thì già sắp chết hay trẻ sơ sinh, mỗi đầu người đều phải gánh khoản nợ là $1,039.
Về mặt xã hội, tiếng nói dân chủ dù mang tính chất xây dựng, cũng bị bóp chết ngay trong trứng nước, và hổng khác gì An Nam cộng, lực lượng quân đội và công an Rumani được ưu tiên trong các hoạt động kinh tế, đảng cộng Rumani đã lấy quyền lợi kinh tế mua chuộc sự gắn bó, trung thành tuyệt đối vào chế độ, của hai lực lượng vũ trang này. Nay hiện tình trong nước, các cuộc xuống đường rầm rộ của người dân ba miền, lại thêm những gì xảy ra bên quê nhà, thấy hổng khác mảy may nhà nước độc tài Rumani ngày nào, đã cho mọi người sự hy vọng.
Ngày tàn của đảng Ba Đình phải đến, và vận nước sẽ phải đổi thay, sớm muộn là nằm ở lòng dân, mà nay có thể nhìn thấy được nhất là tại Sài gòn! Trong một vài clip video xuống đường cuối tháng Sáu và trung tuần tháng Bảy, cờ máu và hình Hồ vắng mặt như vẫn bấy lâu, nay điều lạ là cờ Mỹ đã xuất hiện trên tay người biểu tình, phải chăng đây là thông điệp muốn thay đổi chế độ. Vì đã đến lúc hổng còn che được mắt người dân, bộ mặt bán nước của đảng, nước đã dạt và cỏ thúi đã lòi ra như dân gian thường nói!
Vạn Lý Trường Sa là của nước Việt, nhưng bác đã trí trá trong việc bán nước, bác nói: Mấy cái đảo hoang ở ngoài khơi đó là của ai thì tôi không rõ lắm, nhưng đó cũng chỉ là mấy cồn đá hoang toàn phân chim, nếu các đồng chí Trung Quốc muốn thì cứ cho họ đi. Rồi cái công hàm Đồng Vẩu 1958 được ký, để hôm nay ngư dân Việt bị truy sát ngoài biển Đông, lãnh hải nước Việt đã mất, ngoại giao nhà nước tuy cũng lên tiếng phản đối, nhưng thiệt giả đã rõ, những ai chống Tầu cộng xâm lăng đều đi tù?!
Đó chỉ là một cái lạ trong ngàn điều lạ của đảng Ba Đình, lạ nhưng dễ hiểu! Còn thắc mắc tại mần sao hổng đưa Tầu cộng ra tòa án quốc tế, hổng bảo vệ ngư dân, hổng cho tiềm kích sukhoi, tàu chiến gepard, tàu ngầm kilo bảo vệ lãnh hải. Đó là những câu hỏi của kẻ chậm tiêu! Mong những ai còn thắc mắc kiểu đó, sẽ tìm được câu trả lời qua sự kiện sở ngoại vụ thành Hồ, buộc khách sạn Rex che bản đồ Việt Nam có hình biển Đông với Hoàng sa Trường sa, trước khi tiếp đón lãnh đạo Tàu cộng Hoàng Khôn Minh.
Ba Đình kịch cọt với dân thôi, con (hoang) của Tầu cộng che đi tấm bản đồ là dễ hiểu, bản đồ được vẽ ra là để mị dân xã nghĩa, nay che vì sợ tía Tầu cộng hiểu lầm, Bắc Kinh nổi giận hổng chống lưng thì nhà nước Hà Nội mần sao sống. Thành Hồ hôm nay bí thư là Nguyễn Thiện Nhân, kẻ được cho là có ăn học hổng như đám ngọng ‘ný nuận’, nhưng thấy ra theo cộng sản mà có học, thì cái hại trăm lần hơn, cái gian ác cộng thêm mưu sĩ.
Suốt chiều dài lịch sử đảng, nay đã phơi truồng đảng là một lũ lưu manh bán nước! Hổm rày người dân xuống đường, chống chuyện chúng bịt miệng dân tố giác chúng cắt đất cho Tầu, qua hai dự luật an ninh mạng và luật đặc khu, và Bí Lú miệt thị người dân yêu nước, là những kẻ bất hảo, trộm cắp, ma túy, nhận tiền nước ngoài để xuống đường chống đảng.
Dẫn chứng cái đảng này bất hảo, chuyện cũ thì nhiều lắm, nhưng xin mượn chuyện thành Hồ phải che tấm bản đồ hôm 06/07/2018, vì sợ Tầu cộng giận, khi thấy nước Việt được vẽ đủ Vạn Lý Trường Sa ngoài biển Đông để kết. Chuyện nhỏ như cọng cỏ, nhưng lại cho thấy cái bất hảo, cái trí trá, mà đảng noi gương bác, nó dzỹ đại biết chừng nào!