SANG NĂM CON HỔ, NÓI VỀ CON CHÓ.
Nhân dịp năm Nhâm Dần bác Phúc Niểng đã tổ chức lễ hội tịch điền và ban tổ chức đã vẽ trên mình con trâu cái mang bầu bụng chửa thành con hổ vằn để bác Phúc đi sau cày ruộng và được ngắm nhìn L... trâu sưng mộng sắp đến ngày tháng đẻ. Có thể nói rằng,chúng nó cố tình chơi xỏ bác Phúc Chủ tịch nước Đông Lào.
Sự gán ghép trâu thành hổ, thì tôi cũng xin phục vụ độc giả một bài viết nói về năm hổ, nhưng sẽ viết về con chó để phục vụ độc giả gần xa.
Như quý vị đã biết, các nước văn minh và phát triển, người dân luôn yêu quý những con vật khi họ nuôi bên mình, thì coi những con vật đó cũng như là một thành viên trong gia đình.
Có nhiều phụ nữ phải trải qua nhiều mối tình cay đắng, thì họ trở lên ghét đàn ông và yêu quý chó và mèo, là bạn với chúng trong cuộc sống hàng ngày.
Những chú chó được sống ở những nước tự do dân chủ thì chúng được quan tâm về đời sống rất nhiều. Nó có bảo hiểm y tế nếu bị ốm đau sẽ được đi khám bác sẽ như mọi bình thường, hàng năm có hai lần tiêm phòng.
Nó cũng có bảo hiểm cho bản thân nó, khi ra đường nếu có cắn ai đi chăng nữa, hoặc chạy chơi ngoài đường phố nếu xảy bất cứ chuyện gì thì vẫn ung dung bởi sẽ có bảo hiểm chi trả thay cho nó.
CHÓ VIỆT NAM.
Cũng là loài chó, nhưng những chú chó sinh ra ở Việt Nam xứ thiên đường chủ nghĩa CS độc tài thì số phận nó trở nên hẩm hiu và đen tối. Nó chạy ra ngoài đường cũng phải nhìn trước nhìn sau kẻo dễ mà bị tóm sống và trở nên là nạn nhân của những món ăn đặc sản “Cầy Tơ Bảy Món“ Đôi khi kẻ trộm chó và con chó đều là nạn nhân một xã hội nghèo nàn và bạo lực, chó và Người phải nằm chung một vũng máu .
Những chú chó ở VN chắc chẳng bao giờ mơ ước được đi khám bệnh khi mà con người còn chẳng dám bước chân vào bệnh viện khi trong túi không có một đồng bạc cắc. Nhiều bệnh nhân có chút tiền nhỏ bé thì phải nằm dưới gầm giường điều trị như loài chó.
CHÓ HAI CHÂN:
Văn hóa Việt Nam thường ghét ai đó, hay bị chửi là thằng Chó, con Chó ghẻ v.v. Nhân dân VN bây giờ ghét thêm hai loại chó nữa đó là Chó áo xanh và Chó áo vàng.
Loại này chúng vẫn loanh quanh.
Các ngả đường phố để mà cắn dân.
Chúng cũng là nạn nhân của một chế độ mà thôi, cho nên đáng thương chúng, hơn là đáng trách, bởi chúng đào tạo trở thành nghề nghiệp kiếm từng cái bánh mỳ của người dân, thì trước đó đã phải chạy chọt qua các cửa bôi trơn mất rất nhiều tiền cho một bộ máy tham nhũng. Bộ máy tham nhũng đó chính là cơ chế độc tài mà ra.
Khi đã nói về chó thì phải nói đến con Chó đầu đàn, nay nó đã gần tám mươi tuổi lại còn bị Lú về tư tưởng, chủ trương đường lối của một chủ nghĩa CS lỗi thời, và tham vọng quyền lực, nó là một học trò, tay sai đắc lực cho anh Tập Cận Bình, đang đưa đất nước Việt sát nhập dần vào đất nước Trung Quốc.
Con chó dại này vừa qua đã học theo cách làm trước đây của anh Tập, nó táo bạo cắn càn tất cả những con chó ở bày đàn khác nhằm tiêu diệt duy trì và tăng thêm sức mạnh, củng cố quyền lực cho nó.
Những loài chó hai chân này, nhân dân đang phải gồng mình đóng những đồng tiền nhỏ bé để nuôi nó, phục vụ chúng nó, nhưng chúng nó vô bạc bạc nghĩa và đáp đền bằng những vết cắn lằn sâu vào trong da thịt người dân chúng ta.
Bản chất và căn bệnh của chúng nó nhân dân ta đã quá thấu hiểu, một khối ung thư do một cơ chế tạo ra thì không thể sửa chữa được nữa. Thực tế và kinh nghiệm cho chúng ta biết, chúng càng sửa thì càng sai. Vì vậy chỉ còn cách là ta hãy dứt khoát loại bỏ chúng nó để thay thể một cơ chế mới cho một tương lai mới.
Gửi ý kiến của bạn