Từ câu chuyện do ông Chu đình Xương kể lại.

08 Tháng Hai 20249:30 CH(Xem: 1827)
              TỪ CÂU CHUYỆN DO ÔNG CHU ĐÌNH XƯƠNG KỂ LẠI.

425712277_1163775924604980_1403261053256347669_n                                                                    Hình từ bài chủ





Huỳnh Hậu.
HNNCBCĐ




Ông Hồ Chí Minh, mãi cho tới ngày nay, vẫn là người gây nhiều tranh cãi về bản chất con người thực của ông .
Sau năm 1975, tôi học tiếp mấy năm cuối trung học, và tôi có dịp biết thêm về ông HCM, dĩ nhiên qua cái lối diễn giải của tuyên truyền, tôn sùng lãnh tụ. May mắn là tôi không bị nhồi sọ từ nhỏ, nên nghe rồi để đó, không nhắm mắt nhắm mũi mà tin.
Khi sống ở hải ngoại, đọc được nhiều tài liệu về HCM, tôi mới thực sự hiểu ông Hồ Chí Minh thuộc hạng người nào.
Vì hiểu ông ta, nên tôi thật lấy làm lạ, tại sao những người có tri thức, học vấn cao, có học hàm tiến sĩ, giáo sư, như GS Chu Hảo, GS Mạc Văn Trang v.v. , cho tới giờ phút này, vẫn đặt niềm tin trọn vẹn vào nhân vật Hồ Chí Minh?
Ngay như người bạn của tôi, anh M.A Nguyễn Anh Tuấn, một đạo diễn khá trẻ, có điều kiện tiếp cận thông tin và đầu óc rộng mở hơn so với các vị Chu Hảo, Mạc Văn Trang, nhưng vẫn trích dẫn lời "Hồ Chủ Tịch" trong các bài viết của mình. Khi gặp phản ứng chỉ trích của tôi, anh bạn này cho rằng "Quơ đũa cả nắm là việc dễ dàng, còn tìm tới sự thật thì rất nhiêu khê, không hề đơn giản"
Điều anh NAT nói không sai, nhưng cũng tùy trường hợp. Với hình tượng HCM, thì chỉ có những kẻ bị nhồi sọ từ lúc còn ấu thơ mới một lòng tin tưởng, chứ những kẻ thường hay đặt dấu hỏi (?) về những mâu thuẩn trong xã hội CS, thì sẽ nhanh chóng nhìn ra chân diện mục của một tên bán nước trong vỏ bọc của một người yêu nước theo chủ nghĩa dân tộc. Bây giờ mà còn khá nhiều trí thức vẫn còn tin vào TÁC PHONG, ĐAỌ ĐỨC của Hồ Chí Minh; vẫn tin vào tính chất ĐA ĐẢNG của chế độ VNDCCH với hai đảng bù nhìn DÂN CHỦ và XÃ HỘI thì thật là hết ý kiến!
Tôi từng viết nhiều về quá trình mà HCM tìm đến CNCS (Mấy thằng bưng bô hay hót sảng rằng CNCS tìm đến bác của chúng), nhận sự huấn luyện của QTCS, làm tay sai cho chúng để bành trướng ảnh hưởng của CS tại Đông Dương. Vì vậy, trong bài này, tôi không lặp lại nữa, quá nhàm!
Tôi chỉ muốn cùng bạn lượt qua một vài câu chuyện mà GS Chu Hảo ghi lại từ lời kể của thân phụ mình là ông Chu Đình Xương, một cận thần ngành an ninh của HCM thời 1945, 1946.
Mời bạn đọc đoạn này:
"Ba nhớ là khi các đồng chí lãnh đạo báo cáo là đã cử đoàn công tác vào Huế để tước ấn kiếm và buộc Bảo Đại thoái vị thì Bác Hồ tỏ ra không bằng lòng:
- “Sao các chú dại thế? Thế giới người ta đang nhìn mình “đỏ loè”, còn một chút “vàng vàng” thì các chú lại bôi cho “đỏ” nốt!”.
Điều này rất nhất quán với chủ trương của Bác là đi theo đường lối dân tộc chủ nghĩa."
Thưa các bạn,
Các bạn đọc đoạn văn này xong thì có cảm tưởng gì? Riêng tôi thì nghe trong đó giọng của một tên đầu sỏ mafia, đang chê trách lề lối làm việc của đàn em "Sao chúng mày ngu quá? Phải biết che giấu thân phận thật sự của mình, ai lại vạch lưng ra cho người ngoài nhìn như thế chứ?"
Thế nhưng lời của một tên tướng cướp, vào lỗ tai của "thiếu nhi" Chu Hảo thì lại là NHẤT QUÁN VỚI CHỦ TRƯƠNG CỦA BÁC LÀ ĐI THEO ĐƯỜNG LỐI DÂN TỘC CHỦ NGHĨA!
Còn đoạn này nữa:
"Mấy tháng sau, trong Tạm ước mồng 6 tháng 3 năm 1946 mà Bác ký với Pháp, cũng có một Điều khoản “Công nhận nước Việt Nam độc lập nằm trong khối Liên hiệp Pháp”. Và sau đó Bác cũng đã mời Bảo Đại tham gia Chính phủ liên hiệp. Trước sau Bác vẫn cố chứng tỏ như một nhà yêu nước dân tộc chủ nghĩa, đúng như “cái tội tầy đình” mà Stalin và các đồng chí của mình đã gán cho vào cuối những năm 30."
Cái tạm ước mà ông Chu Đình Xương nói ở đây còn được gọi là Hiệp Định Sơ Bộ. Trong tài liệu lịch sử cũng như tài liệu tuyên truyền của đảng CSVN, lũ bưng bô ca ngợi hiệp định này như một sáng tạo, một cái nhìn chiến lược của "bác". Thực chất của nó là cái gì?
Vào tháng 3 năm 1946, lực lượng Việt Minh của HCM còn quá yếu kém về nhân lực, về tài chánh, về quân sự v.v. HCM và Võ Nguyên Giáp biết rõ như thế và không dám đem cái lực lượng ĐỘI TUYÊN TRUYỀN GIẢI PHÓNG QUÂN với mấy cây súng mút cờ tông, tầm vông, giáo mác v.v. để đối đầu với Pháp. Vì thế HCM ký hiệp định sơ bộ, cho phép Pháp đặt chân trở lại miền bắc. Mục tiêu thứ nhất mà HCM nhắm đến là bảo toàn lực lượng Việt Minh, tránh va chạm trực tiếp với Pháp, thứ hai là HCM muốn lợi dụng Pháp để tiêu diệt những đảng phái cách mạng VN không cộng sản như VNQDĐ, VNCMĐMH, ĐVDCĐ v.v. mà vụ án Phố Ôn Như Hầu là một điển hình của sự hợp tác PHÁP + VIỆT MINH, nhằm tiêu diệt những thành phần cốt cán của Việt Nam Quốc Dân Đảng.
Ông Chu Đình Xương còn kể "Bác đã mời Bảo Đại tham gia chính phủ liên hiệp" để chứng minh HCM là một nhà yêu nước dân tộc chủ nghĩa!
Tôi không rõ ông Chu Đình Xương thực sự bị HCM che mắt nên không thấy được bụng dạ của con cáo già, hay ông Xương cũng biết nhưng lại cố tình lừa gạt thằng con trai Chu Hảo của mình? Nào chỉ có Bảo Đại được HCM mời vô CHÍNH PHỦ LIÊN HIỆP làm chức Cố Vấn! Mà Nguyễn Hải Thần, Nguyễn Tường Tam, Vũ Hồng Khanh, Bùi Bằng Đoàn v.v. cũng đều được HCM mời vô chính phủ và nắm một số chức vụ.
Mục đích của HCM là gì? Như được diễn tả ở đoạn văn phía trên, HCM muốn cho quốc dân và thế giới nhìn vô chính phủ của mình và thấy nó vàng vàng chứ không đỏ lòm. Nhưng sau đó thì sao? Nguyễn Tường Tam làm Bộ Trưởng Ngoại Giao được thời gian ngắn là thất kinh hồn vía, tìm đường trốn vô nam; những nhân vật khác cũng từ từ bị cho ra rìa hoặc bị tiêu diệt khi HCM củng cố được lực lượng của mình.
Nhưng những phù phép của HCM chỉ lừa gạt được mấy cái đầu đất trong nước, chứ HCM làm sao mà lừa gạt được ông tình báo Mỹ! Con cáo Hồ Chí Minh vào năm 1946, đã nhiều lần viết thư cho Tổng Thống Mỹ Harry S. Truman, nhưng TT Truman chưa bao giờ hồi âm. Vì sao? Vì Mỹ biết rõ HCM là tên tay sai của cộng sản quốc tế, chứ có phải là nhà yêu nước dân tộc chủ nghĩa gì đâu?
 
...........................................................
TƯ LIỆU: Kỷ niệm 130 năm ngày sinh Chủ tịch Hồ Chí Minh (19-5)
CHA TÔI KỂ CHUYỆN BÁC HỒ
Những ngày cuối cùng nằm trong bệnh viện Việt - Xô trước lúc mất, cha tôi - ông Chu Đình Xương (người đeo kính sau Bác Hồ trong ảnh), nguyên Giám đốc Ty Liêm phóng (Công an) Bắc Bộ - đã kể cho tôi nghe những mẩu chuyện liên quan đến Chủ tịch Hồ Chí Minh sau ngày Cách mạng Tháng Tám thành công.
Tôi được biết những chuyện này ông đã kể lại trong Hồi ký của mình do NXB Công an tổ chức thực hiện (ghi âm và gỡ băng) vào đầu những năm 70 của thế kỷ trước. Tiếc rằng sau đó mấy năm ông bảo với tôi là NXB Công an thông báo đã “làm thất lạc” bản thảo. Ông bảo tiếc công sức một chút, chứ cũng không phàn nàn gì lắm.
Dưới đây tôi xin giới thiệu với bạn đọc những ghi chép riêng tư mà tôi đã lưu giữ từ khi cha tôi qua đời vào tháng 5 năm 1985. Mấy chục năm đã trôi qua, chưa bao giờ tôi có ý định công bố, mà chỉ kể lại cho những người thân trong gia đình và bè bạn. Nay, tự nhiên thấy trong lòng thôi thúc, muốn được chia sẻ với mọi người... Tôi không nghi ngờ gì về tính chân thực của các sự kiện mà ba tôi nhớ lại. Nhưng xin các bạn hãy coi đây chỉ là mẩu chuyện bên lề, đọc để hiểu thêm Con Người Hồ Chí Minh, chứ không phải là các sự kiện lịch sử đã được kiểm chứng.
(CHU HẢO, nguyên Thứ trưởng Bộ Khoa học-Công nghệ )
----------------
1. Bác Hồ về đến Hà Nội cuối tháng 8 năm 1945 và ở tại số nhà 48 Hàng Ngang, nơi vài ngày sau Bác viết “Tuyên ngôn độc lập”. Lúc ấy ba có nhiệm vụ tổ chức bảo vệ vòng trong cho Bác với tư cách Giám đốc Công an Bắc Bộ, nên có điều kiện gần gũi Bác. Ngay trong mấy ngày đầu Bác đã làm việc với Thường vụ Trung ương Đảng về các công việc cần làm ngay trước ngày mồng 2 tháng 9.
Ba nhớ là khi các đồng chí lãnh đạo báo cáo là đã cử đoàn công tác vào Huế để tước ấn kiếm và buộc Bảo Đại thoái vị thì Bác Hồ tỏ ra không bằng lòng:
- “Sao các chú dại thế? Thế giới người ta đang nhìn mình “đỏ loè”, còn một chút “vàng vàng” thì các chú lại bôi cho “đỏ” nốt!”.
Điều này rất nhất quán với chủ trương của Bác là đi theo đường lối dân tộc chủ nghĩa.
Mấy tháng sau, trong Tạm ước mồng 6 tháng 3 năm 1946 mà Bác ký với Pháp, cũng có một Điều khoản “Công nhận nước Việt Nam độc lập nằm trong khối Liên hiệp Pháp”. Và sau đó Bác cũng đã mời Bảo Đại tham gia Chính phủ liên hiệp. Trước sau Bác vẫn cố chứng tỏ như một nhà yêu nước dân tộc chủ nghĩa, đúng như “cái tội tầy đình” mà Stalin và các đồng chí của mình đã gán cho vào cuối những năm 30.
2. Sau ngày 2 tháng 9, Bác về làm việc ở Bắc Bộ phủ. Hàng ngày ba phải đến sớm để kiểm tra an ninh chỗ làm việc của Bác. Một hôm trong khi ba đang rút một điếu thuốc từ hộp thuốc của Bác mở sẵn mà anh em cần vụ thường vẫn đặt trên bàn, thì bất thình lình Bác từ cửa bên bước vào phòng... Người ba như điện giật, nhưng vẫn cười ỏn ẻn: - “Bác cho em xin một điếu!”.
Bác liền bảo:
- “Chú cứ vẽ!... ngày nào chú chả lấy của tôi một điếu!”.
Rồi sai ba đi làm việc khác, coi như chẳng có chuyện gì xảy ra... Chết thật, thì ra “Ông Cụ” biết tất, nhưng cho qua... Có lẽ vì hồi ấy quan hệ trên dưới còn thân tình lắm và ba cũng mới hơn 30 mươi tuổi thôi, chắc Bác coi là còn trẻ con...
3. Hồi ấy cánh bác Lê Giản và ba cuối tuần hay rủ nhau đi ăn thịt chó. Có lần đã tập trung đông đủ cả thì lại thiếu bác Lê Giản còn bận việc gì đấy bên văn phòng của Bác. Mấy lần điện thoại réo, bác Lê cứ thì thầm “Sắp xong, sắp xong, ra ngay đây... “. Bẵng đi ít lâu, một hôm Bác đến nhà bác Lê ăn cơm tối, cánh “thịt chó” có mặt đông đủ cả. Bác bế chị con út bác Lê vào lòng và nựng:
-“Lớn lên cháu đừng làm Chủ tịch nước nhá! Làm chức to thế khi cỗ bàn rôm rả như ăn thịt chó người ta chẳng rủ mình đâu!”.
Thì ra “Ông Cụ” lại biết tuốt. Cả hội vừa toát mồ hôi, vừa cười vui vẻ... Bác luôn hóm thế đấy!
4. Khi Pháp bắt đầu gây hấn ở Nam Bộ, một hôm Bác bảo ba mang bức điện tín của Trung ương cục miền Nam gửi ra xin chủ trương “đánh hay không đánh” sang cho bác Văn thảo điện trả lời. Khi bác Văn đến chỗ Bác để thông qua bản dự thảo, ba nghe nội dung thấy thật là hào hùng, thật là khí thế..., như kiểu “Lời kêu gọi toàn quốc kháng chiến” mà mãi đến ngày 19 tháng 12 Bác Hồ mới đọc ấy. Nghe xong Bác ôn tồn bảo:
- “Chú Văn này, ta ở cách xa anh em hàng ngàn cây số. Qua một bức điện ngắn thế làm sao ta biết rõ tình hình thế nào mà quyết được. Viết thế này tức là ra lệnh cho người ta phải đánh à? Chú viết lại đi, đại ý là để cho các đồng chí trong đó căn cứ vào tình hình cụ thể mà quyết định “đánh” hay chưa “đánh” đều đúng ý của TW cả!”.
Không biết sau đó bác Văn viết thế nào, nhưng sự chỉ đạo của Bác Hồ là như thế đấy!
5. Có hôm các vị chỉ huy quân sự, tướng Lê Quảng Ba, Chu Văn Tấn, Bằng Giang... ở chiến khu về thăm Bác ở Bắc Bộ phủ. Các vị ấy hùng dũng bước vào phòng làm việc của Bác. Cốp! cốp! cốp!..., tiếng gót giầy nện vang trên sàn gạch hoa nghe thật là oai, và tiến đến trước mặt Bác chào theo kiểu quân sự rất chi là chuyên nghiệp... Bác không ngửng đầu lên mà chăm chăm nhìn xuống chân các vị, thản nhiên hỏi:
- “Ngoài kia mưa à ?”.
- “Dạ không ạ!”.
- “Sao các chú đi ghệt trông ghê quá !”.
Thế là mọi người cười xoà, hết cả vẻ trịnh trọng mà vốn Bác vẫn không ưa...
6. Khoảng đầu năm 1946, một phái bộ của chính phủ Hoa Kỳ sang tìm hiểu tình hình Việt Nam, gồm hai người, lâu rồi nên ba không còn nhớ tên và chức danh của họ. Họ cập bến Hải Phòng và mang theo một chiếc xe hơi bốn chỗ của hãng Ford để đi lại. Bác Hồ giao cho ba trách nhiệm chăm sóc đoàn khách này chu đáo nhất có thể. Vì họ sẽ ở hàng tháng nên ba đã tìm cho họ một biệt thự của một gia đình người Pháp mới bỏ đi, bây giờ là số nhà 30 Hoàng Diệu mà bác Văn đang ở. Khi ấy là ngôi nhà hai tầng trên một khuôn viên xinh xắn. Ba cho tân trang lại và sắm đồ đạc sang trọng, mỗi tầng đặt một chiếc radio hãng Phillipe.
Một ngày kia, họ báo cho Sở Liêm phóng biết là xe hơi của họ đã bị mất trộm ở gần Nhà hát Lớn và đề nghị Công an Việt Minh (CAVM) can thiệp. Hăng máu lên, ba bảo anh em trả lời là CAVM sẽ tìm trả lại cho họ sau 24 tiếng đồng hồ! Nói xong rồi mới lo... và suy đoán là chỉ có dân anh chị gốc Hà thành mới dám liều thế, bèn cho trinh sát đi phao tin: “Vì danh dự quốc gia, anh em nào trót lấy chiếc xe của phái bộ Mỹ hãy đem trả lại chỗ cũ, chính quyền Cách mạng sẽ đền bù bằng vàng ngang giá trị”. Đồng thời lại đi quyên vàng ở nhà mấy bà tư sản dân tộc yêu nước Trịnh Văn Bô, Đỗ Đình Thiện... Quả nhiên ngay hôm ấy phía ta đã trao trả xe cho khách Mỹ với sự hãnh diện, còn họ thì phục CAVM sát đất. Có lẽ cũng vì được đối xử chu đáo thế nên khi rời Hà Nội, phái bộ Mỹ đã tặng cho Giám đốc CAVM chiếc xe hơi ấy và một khẩu súng ngắn hãng Browning. Đó chính là khẩu súng màu bạc mà ba đã cho con bắn thử dưới hầm đá trong khuôn viên Ty Liêm phóng đấy..
Mấy hôm sau ba hỏi Bác:
- “Họ là ai mà Bác bắt chúng em chăm bẵm ghê thế? ”.
Bác bảo:
- “À, họ sang để xem ta theo đường lối cộng sản hay dân tộc đấy. Tôi muốn ta chiều chuộng họ để lấy cảm tình. Nhưng như thế mà chuyến này về họ vẫn báo cáo cấp trên của họ ta là cộng sản thì chính phủ Mỹ sẽ không hợp tác, ủng hộ ta đâu!”.
Kết quả thế nào thì con biết rồi đấy!
-------------------
Ảnh từ trái sang: Phó Thủ tướng Phạm Văn Đồng; Chủ tịch Hồ Chí Minh, Chu Đình Xương, Giám đốc Ty Liêm phóng (CA) Bắc Bộ; Tổng Bí thư Trường Chinh; Bộ trưởng Bộ Nội vụ Võ Nguyên Giáp năm 1946.
(Có nhiều báo của ta nhầm ông Chu Đình Xương là ông Trần Duy Hưng, có báo lại nhầm là Trung tướng Nguyễn Bình)
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
17 Tháng Hai 20245:54 CH(Xem: 1131)
Đỉẻng mày tính cách sao ngụy biện Lòn cúi bôi tro chốn linh thiêng Trơ trẽn sống ký sinh ti tiện Tiếp tay cho bè lũ giặc tiền Quân dân cả nước cùng lên tiếng Cột mốc biên cương chẳng của riêng Chống giặc ngoại xâm niềm hãnh diện Hy sinh gìn giữ đất vô biên 45 năm vía hồn ẩn hiện Bóng quế đất trời tỏa oan khiên 45 năm máu xương vạn biến Bất khuất rạng ngời sáng linh thiêng
15 Tháng Hai 20248:08 CH(Xem: 2423)
Bọn này bần cố mà ra Nông dân thứ thiệt lớp ba trường làng Trước kia Phúc Niểng khoe khoang Ta đây vỗ ngực lớp ba trường làng Giờ đây hắn đã bẽ bàng Về nhà chăn vịt đường làng ngã ba Giờ đến thằng Chính được đà Học hành ngu dốt điêu toa xóm làng. Ngu dốt lại muốn làm quan. Ngày xưa đi học lừa thầy dối cha. Bọn này học tính ba hoa. Cũng vì cái thói lớp ba trường làng. Hoạn lợn học đến lớp ba. Mải chơi học tới tới trường làng lớp ba. Tấn Dũng hắn rất điêu ngoa. Ngày xưa hắn học lớp ba trường làng. Con mụ cán bộ Mỹ Hoa. Ngày xưa học biếng trường làng lớp ba.
14 Tháng Hai 20245:04 CH(Xem: 1083)
Lò vẫn luôn đỏ lửa Quái, sao chúng vẫn còn Triệu thằng mang thẻ đảng Lại toàn lũ bướm sâu Mồm chúng luôn phét lác Đạo đức hồ chí minh À thì ra là thế Học theo ‘boác’ thảo nào Càng học càng hư đốn Càng nói càng tham lam Bởi vì hồ bả chó Là thằng khốn lưu manh Chuyên giở trò đĩ bợm Khốn kiếp và bất nhân Cho nên lũ hậu thế Học theo ‘boác’ phải hơn...
14 Tháng Hai 20245:00 CH(Xem: 805)
Vài ngày sau, dân nước Vệ nghe tin mã phu P.H. S bị thu giấy phép làm nài ngựa và mã phu phu trong 2 tháng, bị phạt 2 triệu tiền Hồ. Một mõ làng bị phạt 4 triệu tiền Hồ vì cái tội tò mò, tìm hiểu nội vụ xe gắn phèng la, vi phạm luật lệ, không thực hành đúng quy định hành nghề “mõ”. Nghe nói vụ còi hụ này chìm xuồng nhanh hơn vụ còi hụ cho ông triết gia Nguyễn Hữu Liêm hồi nẫm. Chỉ mấy ngày sau khi “vụ việc” lùm xùm, không còn ai nhắc tới quý bà Lệ Hà có bị điều tra “xử lý” nghiêm gì nữa hay không.
07 Tháng Hai 20248:00 CH(Xem: 1373)
55 năm danh phận cáo chồn Nằm cho người ngắm tưởng đâu khôn Bao công sức bạc tiền tiêu tốn Xảo trá muôn đời thứ lộn ngôn Thờ giặc làm giang san khốn đốn Đợ dân bán nước bán linh hồn...
06 Tháng Hai 20248:44 CH(Xem: 6050)
Không phải cứ áo trắng cổ cồn, khoác cái bộ mặt lãnh đạo là có thể xóa sạch quá khứ, lừa mị được người dân, bởi cái lịch sử đảng đĩ này tội ác quá dầy, quá nhiều thì làm sao mà xóa hết cho được, đó là còn chưa nói đến việc cái đảng đĩ này đặt người dân ra ngoài vòng quyền chính trị của mình, theo đó người dân VN không có quyền ý kiến, phản đối, biểu tình mà chỉ phái chấp nhận những gì mà đảng thi hành thì cho dù bọn lãnh đạo đảng có khoác cái gương mặt nguyên thủ như thế nào lên truyền hình phát biểu thì người dân họ cũng ngó qua như xem bọn hề rẻ tiền hài nhảm...
06 Tháng Hai 20248:44 CH(Xem: 992)
Nếu có đa đảng thì mới có sự cạnh tranh thì đất nước mới tốt đẹp lên được. Chừng nào có sự công bằng, bình đẳng trong xã hội thì chúng tôi mới trở về xây dựng đất nước. Cái đảng này họ chỉ muốn quyền lợi cho họ thôi. Họ muốn có thêm quyền lực trong tay. Họ không xây dựng đất nước đâu. Họ chỉ xây dựng đảng của họ thôi. Do đó, khi kiều bào về xây dựng uy tín cho đất nước, là họ xây dựng uy tín cho đảng cầm quyền mà thôi. Chúng tôi về đóng góp xây dựng đất nước là chỉ xây dựng cho Đảng của họ thêm lớn mạnh thôi.”
06 Tháng Hai 20248:43 CH(Xem: 1349)
Trước hết, như mọi ngành nghề khác, muốn làm CSGT cũng đòi hỏi sự đam mê. Từ thuở bé tôi đã được mẹ hát ru :”Tài xế là chùm khế ngọt, cho cảnh sát giao thông trèo hái mỗi ngày “ Rồi lớn lên, muốn vô ngành đâu phải dễ. Phải thuộc diện con ông cháu cha, hoặc phải có bác hồ soi đường chạy ghế. Việc cầm sổ đỏ cho ngân hàng để đổi lấy một chân trong lực lượng CSGT là chuyện nhỏ. Tôi còn nhớ, lúc đưa tiễn tôi vô ngành, mẹ dặn “giao thông nếu con không thổi, sẽ không lớn nổi thành người “. Rồi chúng tôi ai cũng có một gia đình phải lo. Phải có tiền cho gấu mẹ chơi lô đề. Phải có tiền cho gấu con đi uống trà sữa. Mà làm giao thông thì...
31 Tháng Giêng 20246:52 CH(Xem: 2469)
Những đồng tiền này sẽ làm cho những tên cán bộ có chức có quyền có được đời sống ‘sang, chảnh’, sẽ cho chúng có biệt phủ, siêu xe, du thuyền, được dùng để trả lương cho hàng triệu tên Hồng Vệ Binh đang ngày đểm bảo vệ cho mình, trả cho những tên du thủ du thực khoác áo an ninh mạng rình mò, soi mói để tìm ra những người bất đồng chính kiến, ngoài ra cũng còn được dùng để mua lấy súng đạn từ nước khác nhưng để đàn áp dân chủ, tự do, nhân quyền của người dân là chính, nhằm bảo vệ cái ngai vàng độc tài toàn trị rệu rã mang tên đảng csVN.
31 Tháng Giêng 20246:51 CH(Xem: 679)
Cô vợ nghe xong ngồi thừ ra, mãi sau cô mới nói, giọng nghẹn ngào : - Phải chi số tiền biếu tết cho xếp đưa cả cho bà Vân để bà ấy chữa trị cho con thì hay biết mấy. Điều trị phỏng tốn kém lắm anh ạ. Chứ còn thế này có khác gì cảnh “bòn nơi khố rách, đãi nơi quần hồng”. Anh chồng nhăn mặt : - Đấy, em cứ nói cái kiểu ấy. Rồi đến tai người ta. Không trách được chúng nó tinh giản biên chế em, thất nghiệp ở nhà mấy tháng nay rồi. - Em thế đấy. Sống mà không được nói ra điều mình nghĩ thì khốn nạn quá. Xã hội gì kỳ quặc. Còn anh nếu không nuôi được em thì để em về ở tạm nhà ba mẹ, chừng nào có chỗ gọi em đi làm thì em sẽ trở về với anh.
07 Tháng Năm 2024
Người ta nói cộng sản 'tẩy não' đầu óc con người thì không đúng lắm mà phải nói rằng cộng sản rất có khả năng huấn luyện thú, bởi vì con người cha mẹ sinh ra có đầu óc, tay chân, giác quan bình thường, nhưng khi đã vào tay đảng Tận thì từ người chúng nó đều hóa... Chó, bởi vì tố chất của loài chó là trung thành, cho nên không cần biết đúng sai chúng nó cứ sủa nhặng, sủa xị lên ra vẻ ta đây là con chó trung thành nhất để lập công cùng đảng... Nhà Hậu Hồ sau khi một thi nhân cùi bắp sáng tác ra bí kíp "Sát Thủ Đầu Mưng Mủ" thì ngày nay có rất nhiều câu nói hay, mà câu hay nhất là "Con chó sủa suốt đời không thành người - Còn có bọn người chỉ mới... nói có mấy câu bỗng nhiên... hóa chó!"
06 Tháng Năm 2024
Loại cán bộ này từng bị kết án đã công khai phê bình, chỉ trích Chủ nghĩa Cộng sàn Mác-Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh và đướng lối cai trị độc tài của đảng. Họ còn bị lên án “ngoảnh măt làm ngơ” trước nhửng chỉ trích đảng. Vì vậy, ông Nguyễn Phú Trọng đã kêu gọi đảng chọn cán bộ có các tiêu chuẩn: “Thật sự đoàn kết, trong sạch, vững mạnh, thống nhất ý chí và hành động, có bản lĩnh chính trị vững vàng, có phẩm chất đạo đức trong sáng, kiên định mục tiêu độc lập dân tộc và chủ nghĩa xã hội.” Ngoài ra, bản thân họ cũng cần chứng minh “tiêu biểu về trí tuệ, có tầm nhìn chiến lược, có tư duy đổi mới, sáng tạo; tiêu biểu cho toàn Đảng về...
04 Tháng Năm 2024
Ở tầm của uỷ viên Trung ương Đảng, có thể lập sân sau để kinh tài. Có thể nói, đằng sau mỗi một quan chức là cả một bộ máy tham nhũng đồ sộ. Ví dụ như ông Vương Đình Huệ, ông lập hẳn sân sau cho em họ đứng tên; nuôi đệ tử ruột làm tay hòm chìa khóa, đảm nhận chức năng kết nối từ ông Huệ và chính quyền tỉnh, nhận dự án từ Trung ương rồi đẩy xuống tỉnh, sau đó trao dự án vào tay em họ ông Huệ. Không có đất nước nào mà mức độ tham nhũng kinh khủng như Việt Nam. Sau lưng mỗi quan lớn đều là một hoặc vài tập đoàn, chuyên rút ruột ngân sách. Điều này gây nguy hiểm cho nền kinh tế đất nước vô cùng. Mỗi ghế quan chức đều...
03 Tháng Năm 2024
Vào ngày 22-1-2018, ông ta bị kết án 13 năm tù. Ông Thăng bị xét xử vào ngày 14 và 15 tháng 12, 2020 vì liên quan đến một vụ bê bối tham nhũng khác và nhận 10 năm tù. Trường hợp của Thăng không phải là trường hợp cá biệt. Khoảng 20 cá nhân khác có liên quan đến lĩnh vực dầu khí và ngân hàng cũng bị kết án, trong đó có ông Trịnh Xuân Thanh, người đứng đầu tập đoàn dầu khí Petrovietnam, người bị bắt ở Đức và đưa về Việt Nam. Ông Thanh bị kết án tù chung thân. Sau đó, Phan Văn Anh Vũ hay còn gọi là “Vũ Nhôm”, một ông trùm kinh doanh bị bắt ở Singapore. Ông Vũ Nhôm lãnh 17 năm tù.
30 Tháng Tư 2024
Với sự ra đi “bất ngờ” của ông Vương Đình Huệ, đảng CSVN đã rơi vào cuộc khủng hoảng chính trị lớn nhất từ trước tới nay. Những người thay thế ông Huệ và ông Thưởng chỉ đếm trên đầu ngón tay gồm Bà Trương Thị Mai, 66 tuổi, quê Qủang Bình, Bí thư Trung ương đảng, Trưởng ban Tổ chức Trung ương; Thủ tướng Phạm Minh Chính, 66 tuổi, quê Thanh Hóa và Bộ trưởng Công an, Đại tướng Tô Lâm, 67 tuổi, quê Hưng Yên. Tuy nhiên ai sẽ thay ông Nguyễn Phú Trọng làm Tổng Bí thư để lãnh đạo Đảng khóa XIV càng mù mịt hơn, vì những người có điều kiện nhất đã bị loại.
29 Tháng Tư 2024
Trong trại, dù Kẻ Nằm Vùng có lời khuyên trước là không nên – nhưng tướng Trọng, thay vì mặc quần áo dân sự như mọi người tị nạn khác – tiếp tục diện bộ quân phục đại lễ với đầy đủ phụ tùng, dây biểu chương, huy chương, nón kết…đi vào nhà ăn tập thể. Tướng Trọng được 4 người đàn ông đang ngồi ăn, đứng dậy đón chào nghiêm chỉnh đúng tác phong thuộc cấp. Tuy nhiên ngay sau đó bị một số người, có khá nhiều phụ nữ chửi bới, ném thức ăn vào người, khiến ông tối tăm mặt mũi, được Kẻ Nằm Vùng kéo chạy ra ngoài nhưng rồi phải trốn vào một nhà cầu công cộng.
24 Tháng Tư 2024
Bộ phim Kẻ Nằm Vùng hay Cảm tình Viên (The Sympathizer) dựa trên tiểu thuyết cùng tên của tác giả Nguyễn Thanh Việt, được sản xuất bởi A24 và Rhombus Media, đạo diễn Hàn Quốc Park Chan-wook, với sự hiện diện của 2 tài tử nổi danh trong cộng đồng người Việt hải ngoại là bà Kiều Chinh, Nguyễn Cao Kỳ Duyên, đã bắt đầu công chiếu tập 1 trên HBO từ ngày 14 tháng 4 năm 2024. Phim chiếu gần 10 ngày rồi nhưng không thấy giới phê bình văn học, nghệ thuật hải ngoại có bài nào nhận xét, đánh giá tập 1 và 2. Những cây đa, cây đề nổi tiếng trong làng báo, truyền thông hải ngoại thường viết bài bình luận tác phẩm văn chương, phim ảnh… hoàn toàn im lặng.
24 Tháng Tư 2024
Vốn là đảng cướp nên tìm một người có khả năng, vừa khôn ngoan vừa hiểm độc để có thể nắm đầu trùm công an là người ngăn chặn mọi chống đối từ bên trong cũng như bên ngoài thì không dễ kiếm. Đại diện trong Quốc Hội chỉ là bù nhìn. Đại hội đảng là chiến trường thanh lọc, sắp xếp hàng ngũ trung ương, địa phương và chính trị bộ là giai đoạn cuối cùng để chọn lãnh đạo tương lai. Đừng coi thường tiến trình "dân chủ" của CSVN đi từ trên xuống dưới. Vì mục tiêu của đảng là cầm quyền. Mọi đe dọa quyền lực đảng có nghĩa đảng sẽ bị tiêu diệt. Để tìm lãnh đạo có khả năng đó đòi hỏi Khôn và Ác. Từ trên...
23 Tháng Tư 2024
Tuy nhiên lịch sử của Việt Nam đã phủ nhận sự mạo nhận này. Chưa hề có cuộc trưng cầu ý kiến nào chứng minh “Đi lên chủ nghĩa xã hội là khát vọng của nhân dân”. Vì vậy, khi bị chống đối, ban Tuyên giáo Trung ương đã quay cuồng với giọng điệu thù nghịch: “Tính chất nguy hiểm của những phương thức, thủ đoạn này ở chỗ chúng tạo dựng nhận thức sai lệch, mơ hồ, hoài nghi, hoang mang, dao động, gây “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” trong nội bộ, làm lung lay niềm tin của cán bộ, đảng viên và nhân dân vào vai trò lãnh đạo của Đảng, sự quản lý của Nhà nước, tạo tâm lý bức xúc, chống đối trong xã hội. Điều đó ảnh hưởng tiêu cực đến...
22 Tháng Tư 2024
Điều đáng chú ý là Thủ tướng Việt Nam Phạm Minh Chính cả hai lần gặp hai vị lãnh đạo công nghệ này đều mời họ xây dựng nhà máy sản xuất ở Việt Nam. Trong khi đó, khác với Samsung, cả hai công ty này đều không sở hữu nhà máy sản xuất sản phẩm cho chính họ. Điều đó khiến nhiều người đặt ra câu hỏi là lãnh đạo Hà Nội có thực sự hiểu đối tác mình đang nói chuyện? Ai cũng thấy Việt Nam đang đứng trước những cơ hội lớn để nhận được đầu tư lớn hơn về công nghệ nói riêng và kinh tế nói chung