Luận bàn về ‘tuyên tuyền chống nhà nước’!

25 Tháng Mười Hai 202110:18 CH(Xem: 4445)

                      Luận bàn về ‘tuyên tuyền chống nhà nước’!

index                                                             Nguồn hình Thông Luận




Phạm Phú Khải

   VOA Blog



Chỉ còn vài ngày nữa là đến Giáng Sinh và sang năm mới 2022. Có lẽ ai nấy đều mong đợi những tin mừng, những dấu hiệu lạc quan, cho những ngày tháng tới, sau gần hai năm bị gián đoạn nặng nề bởi đại dịch Covid-19.

Sức khỏe, công ăn việc làm, kinh tế, địa chính trị, môi trường sống, hay những nhu cầu căn bản nhất trong cuộc sống như thực phẩm, không khí, nước sạch, thuốc men v.v… luôn chi phối suy nghĩ và toan tính của con người trong suốt thời gian qua.

Trong khi chúng ta có quá nhiều điều nghĩ ngợi như thế, khó thể nào tập trung vào quá nhiều vấn đề cùng lúc, thì tại Việt Nam, chỉ ngay sau Ngày Quốc tế Nhân quyền 10 tháng 12, bốn nhà hoạt động tại Việt Nam đã bị tòa án “nhân dân” tuyên án một cách thô bạo.

Lùi thời gian một chút. Chỉ mới cuối tháng 11, trong chuyến công du Nhật Bản, Thủ tướng Việt Nam Phạm Minh Chính đã hứa hẹn rằng chính phủ ông sẽ cải thiện nhân quyền tại Việt Nam để thu hút đầu tư. Nhưng ngay sau khi về tới Việt Nam được vài ngày, chính phủ ông Chính đã ra lệnh bắt giam người mẹ trẻ Huỳnh Thục Vy. Trong những ngày qua, nhà nước Việt Nam đã tuyên án tổng cộng 35 năm tù đối với bốn nhà hoạt động: 9 năm tù giam dành cho Phạm Đoan Trang vào ngày 14; 10 năm và 6 năm dành cho Trịnh Bá Phương và Nguyễn Thị Tâm vào ngày 15; và 10 năm dành cho Đỗ Nam Trung vào ngày 16 tháng 12. Mục tiêu của các bản án này rõ ràng không chỉ để trừng phạt khắt khe những tiếng nói đối lập với chế độ, mà còn được thiết kế để răn đe những người khác nhằm loại trừ mọi hậu họa về sau.

Được biết ngày 24 tháng 12, cô Cấn Thị Thêu và con trai Trịnh Bá Tư sẽ bị tòa án Hà Nội xét xử. Rồi ngày 31 tháng 12, ông Lê Trọng Hùng, một trong các ứng cử viên ứng cử độc lập vào quốc hội, cũng sẽ bị tòa án Hà Nội xét xử.

Tất cả đều bị truy tố và xét xử cùng tội danh viết tắt là "Tuyên truyền chống Nhà nước" theo điều 117 Bộ luật Hình sự.

Bản án với tội danh trên làm cho tôi, và chắc nhiều người khác, không thể không nghĩ về hai chữ “tuyên truyền” và “nhà nước”.

Một, tuyên truyền là một chính sách nhất quán của nhà nước/chế độ cầm quyền này từ xưa đến nay, điều mà chế độ cũng công khai và chẳng hề giấu giếm gì. Nó là chủ trương ưu tiên hàng đầu của họ để uốn nắn, định hình tư tưởng, bao gồm cả mục tiêu “tẩy não” người dân trong một thời gian dài trước đây để tái định hình, tái thiết kế xã hội (social engineering). Cho đến nay, chế độ vẫn muốn tin vào thiết kế này, như họ đã từng được huấn luyện, đào tạo bởi các thế hệ lãnh đạo của họ trước đây. Những người như Trường Chinh, “kiến trúc sư” chính của Đảng Cộng Sản Việt Nam, cũng tiếp thu các tư tưởng này từ Mao Trạch Đông, và Mao tiếp thu từ Joseph Stalin. Nói cách khác, họ cùng trường phái, cùng thuyền cùng hội, nên tuy văn hóa và lịch sử mỗi nước khác nhau, tư tưởng, chính sách và biện pháp tuyên truyền của họ đều cùng một lò mà ra.

Hai, bàn về ý niệm nhà nước, thì thuật ngữ này quả thật quá rộng để có thể hình dung cụ thể. Nhà nước (State), là quan niệm mà giới triết học hay khoa học chính trị cũng không hẳn đồng ý nhau về định nghĩa. Nó có thể được hiểu là tổ chức chính trị của xã hội, hay hẹp hơn, các thiết chế của chính quyền, với mục tiêu thiết lập trật tự và an ninh, làm ra luật và thi hành luật, ghi nhận biên giới và chủ quyền của nó. Nhìn như thế, nhà nước bao trùm mọi hoạt động chính trị tại Việt Nam, trong đó tổ chức đứng đầu là ĐCSVN, giữ đặc quyền và độc quyền trong mọi hoạt động chính trị. Tư pháp, hành pháp, lập pháp, truyền thông, Mặt Trận Tổ Quốc v.v… cũng thuộc nhà nước, thuộc Đảng.

Với ý niệm rộng như thế, bất cứ lời phê bình chỉ trích nào mang tính chính trị đều có thể bị truy tố và xét xử là chống phá nhà nước.

Theo cha đẻ của chủ nghĩa cộng sản, Các Mác (Karl Marx), chức năng chủ yếu của nhà nước là trấn áp các giai cấp thấp hơn trong xã hội vì lợi ích của giai cấp thống trị. Vì quan niệm này, để cho xã hội công bằng, bình đẳng trong thế giới đại đồng, Các Mác và Ăng Ghen quan niệm rằng khi giai cấp vô sản đã dành được thắng lợi từ giai cấp tư sản, nhà nước phải tàn lụi, biến mất (wither away) trong xã hội chủ nghĩa để có thể tiến lên cộng sản chủ nghĩa.

Lê Nin, tiếp nối tư tưởng của Mác và Ăng Ghen, triển khai rằng nhiệm vụ của nhà nước là chủ yếu chuyên làm công việc cai trị, vì nhà nước là bộ máy dùng để duy trì sự thống trị, là bộ mấy trấn áp đặc biệt, của giai cấp này đối với giai cấp khác.

Mác, Ăng Ghen, Lê Nin đều diễn tả thật đúng đặc tính của nhà nước tại các quốc gia còn theo đuổi, trên lý thuyết, xã hội chủ nghĩa hay cộng sản chủ nghĩa, như tại Trung Quốc, Việt Nam, Bắc Hàn v.v… Điều nghịch lý là nó không diễn tả đúng với nhà nước của các thể chế dân chủ cấp tiến. Nhìn như thế, chúng ta thấy ngay rằng xóa bỏ giai cấp hoàn toàn là cái cớ để biện minh cho sự lên ngôi của các chế độ cộng sản.

Joseph Stalin đi xa hơn. Sau khi thanh trừng, tiêu diệt những thành phần xét lại chống đảng, với hệ thống trại tù khổ sai Gulag nổi tiếng, dù có thật hay chỉ là cái cớ để thanh trừng nội bộ, Stalin không còn biện minh về thù trong, mà chủ yếu là giặc ngoài. Georgy Aleksandrov, trưởng ban tuyên truyền của Đảng cộng sản Liên Sô, biện luận vào đầu năm 1946 rằng có hai khía cạnh liên quan đến chính sách nhà nước. Một là các cuộc đấu tranh nội bộ mà cần bị xóa bỏ, và hai, là những nguy hiểm từ nước ngoài sẽ gặp phải. Điều kiện một đã đạt được, bởi không còn thế lực phản động nào trong đảng để gây khó khăn cho tiến trình tiến lên xã hội và cộng sản chủ nghĩa. Nhưng điều kiện hai thì chưa đạt được, vì các thế lực nước ngoài vẫn là mối đe dọa, nên cảnh giác chống lại sự tấn công từ bên ngoài đòi hỏi phải bác bỏ lý thuyết của chủ nghĩa Mác về sự tàn lụi của nhà nước. Điều này đúng với chủ trương của Stalin phải xây dựng một nhà nước mạnh và quân đội mạnh có khả năng chiến thắng trong chiến tranh.

Quan niệm về nhà nước của Stalin cũng không khác gì quan niệm về nhà nước của các nước tư bản, như Winston Churchill, chẳng hạn. Nhưng hàng triệu mạng sống đã phải trả giá cho cuộc đảo chánh của ý niệm này.

Sau bao nhiêu thập niên tiến hành các cuộc cách mạng long trời lở đất giết hại cả trăm triệu người trên thế giới nhân danh đấu tranh giai cấp và tư tưởng chủ nghĩa cộng sản đại đồng, với cả hàng triệu người và nạn nhân riêng tại Việt Nam, nhà nước Việt Nam và Trung Quốc v.v… không những không tàn lụi mà còn phì nhiêu ra.

Tóm lại, nói về tuyên truyền thì không chế độ nào tuyên truyền dối trá như các chế độ cộng sản. Và nói về nhà nước thì không có nhà nước nào trấn áp, thống trị người dân một cách toàn diện và tuyệt đối như các chế độ cộng sản.

Vậy mà chỉ một vài cá nhân, với đôi bàn tay trắng, không có nguồn lực nào đáng kể, ngoài việc dám lên tiếng trước những bất công xã hội, thì bị quy tội tuyên truyền chống phá nhà nước. Thật oái ăm thay!

Theo dõi qua các vụ truy tố và xét xử này, cũng như sắp tới, tôi xin được chia sẻ một số nhận xét như sau.

Một, chúng ta cần có sự thông cảm đối với các luật sư bào chữa những bị cáo/nhà hoạt động trên. Rõ ràng họ đã cố gắng làm tất cả những gì có thể để bảo vệ cho thân chủ mình, nhưng họ cũng bất lực và cũng chỉ biết than oán chứ không thể làm gì hơn. Sau phiên tòa, luật sư Đặng Đình Mạnh tóm tắt: “Hà Nội, những ngày thật buồn”.

Nếu ở một hoàn cảnh khác, tôi tin rằng họ sẽ bảo vệ được quyền lợi các thân chủ của họ.

Điều 14.1 của Công ước Quốc tế về Quyền Dân sự và Chính trị (ICCPR) có đoạn như sau :

“Tất cả mọi người sẽ bình đẳng trước tòa án và hội đồng xét xử. Khi xác định bất kỳ cáo buộc hình sự nào chống lại một người, hoặc các quyền và nghĩa vụ của người đó trước một vụ kiện pháp luật, mọi người sẽ được quyền xét xử công bằng và công khai bởi một tòa án có thẩm quyền, độc lập và khách quan được thành lập theo luật định.”

Cựu chánh án Tòa án Tối cao Úc Michael Kirby từng biện luận rằng:

- Không thể bảo đảm nền pháp quyền (rule of law), mà qua đó quyền con người phụ thuộc vào, nếu không có các tòa án và hội đồng xét xử để giải quyết các tranh chấp mang tính cách dân sự và chính trị, một cách thẩm quyền, độc lập và khách quan.

- Nếu không có nền pháp quyền và sự bảo đảm đến từ những người làm ra quyết định độc lập, thì hiển nhiên sự bình đẳng trước pháp luật sẽ không tồn tại. Sự đồng nhất, nhất quán và chắc chắn trong các quyết định, sẽ là tình cờ.

Ông Kirby kết luận rằng, Điều 14.1 của ICCPR có giá trị đối với tất cả các nhà nước và cá nhân ở khắp mọi nơi; nó không chỉ đề xuất một nguyện vọng mà còn là một nguyên tắt của luật nhân quyền quốc tế.

Còn theo đương kiêm Tổng Chánh án Tòa án Tối cao Úc hiện nay, bà Susan Kiefel, thì tính độc lập của ngành luật là khả năng để hành động và phán quyết mà không bị áp lực từ bên ngoài (the ability to act and to exercise judgement free from external pressure). Bổn phận của luật sư là thẳng thắn và thành thật trước tòa án trong mọi vấn đề, không chỉ để bảo vệ cho quyền lợi của thân chủ mình, mà còn là sự thi hành công lý một cách nhanh chóng và hiệu quả.

Nhưng ngành luật tại Việt Nam thì không được độc lập, và các luật sư thì bị áp lực từ mọi phía. Còn tòa án thì lệ thuộc vào đảng, nhà nước, chính quyền (cũng chỉ là một mà thôi). Trong hoàn cảnh như thế, chúng ta mong đợi công lý gì từ các bản án này?

Hai, qua các bản án này, những người như Trang, Phương, Tâm, Trung, và bao nhiêu người khác trước đây, cũng như sau này, đã phải đánh đổi tương lai của mình bằng cái giá quá cao. Họ sẽ phải ở tù rất lâu trong hoàn cảnh nghiệt ngã. Có thể họ biết rất rõ con đường họ chọn, và những hậu quả phải chấp nhận. Nhưng những người chung quanh họ, nhất là gia đình, nghĩa hữu, chiến hữu v.v… không khỏi cảm thấy xót xa. Đặc biệt là các bậc cha mẹ. Mẹ của Trang, ba mẹ của Trung, v.v… tuy hãnh diện về con mình, nhưng 9 năm, 10 năm tù, không phải là thời gian ngắn. Thương con thì sự lo âu, nhớ nhung và khổ tâm sẽ canh cánh bên lòng. Nhất là nhà tù Việt Nam có điều kiện vô cùng khắc nghiệt. Trong những xã hội văn minh dân chủ, những người này sẽ đóng một vai trò quan trọng và tích cực để thúc đẩy các hoạt động nhân quyền và dân quyền. Vì thế cho nên sự phí phạm 9, 10 năm trong tù không chỉ là một tội ác đối với con người: nó còn là tội ác đối với dân tộc Việt Nam. Thương cho những người này, chúng ta cũng có bổn phận hỗ trợ, nâng đỡ và động viên gia đình của các tù nhân lương tâm.

Ba, sau cùng, bản án thô bạo dành cho những người yêu nước Việt Nam như đã nói trên chỉ chứng minh đường cùng của chế độ cầm quyền. Đằng sau những quyết định này là tâm lý sợ hãi, thiếu tự tin, và “quẫn trí”. Về mặt lý trí, họ chính là một phe đảng chỉ giỏi “tuyên truyền” để chống lại dân tộc Việt Nam, bởi “nhà nước” của họ không thật sự đại diện cho dân, và lẽ ra là cái mà người dân phải bứng bỏ bất cứ khi nào có thể. Về mặt tình cảm, họ chủ trương chia lìa, cắt đứt mối quan hệ ruột thịt, máu mủ của gia đình, của người dân, với nhau. Họ đã từng làm thế, một cách phá hoại và thảm bại nhất có thể, đối với giá trị truyền thống gia đình tốt đẹp từ hàng ngàn năm qua. Như đã thấy trong các thập niên 1940s và 1950s, chiến dịch Cải cách Ruộng đất (rồi sau đó tiêu diệt Nhân Văn - Giai Phẩm). Sự bất cân xứng trong cung cách sử dụng bạo lực, cưỡng bức và tra tấn tinh thần lẫn thể xác đối với những người dân ôn hòa cho thấy, chế độ cầm quyền/nhà nước Việt Nam đã lấy các quyết định này không phải vì họ mạnh hay đúng, mà vì họ yếu và sai. Trên hết, là vì họ sợ. Tâm lý sợ hãi sức mạnh của người dân, dù chỉ là những cá nhân nhỏ bé, riêng lẽ, đã làm cho chế độ cầm quyền trở nên hèn hạ.

Sự hèn hạ như thế, xảy ra thường xuyên từ trước đến nay. Điều này cho thấy chế độ cầm quyền không đủ tư cách để lãnh đạo đất nước. Thật ra họ chưa bao giờ đủ tư cách để lãnh đạo nên không dám thi đấu công khai trên bình diện chính trị, nên đành phải ghi nó vào Điều 4 Hiến pháp. Họ chỉ giỏi tuyên truyền dối trá để biện minh cho sự độc quyền và bất tài. Nhưng khi từng mặt nạ, từng bức màn phủ lên bản chất thật của họ được gỡ ra thì cũng là lúc sức mạnh và chính nghĩa sẽ được trả về cho đúng chủ nhân của nó: dân tộc Việt Nam.

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
23 Tháng Chín 20166:30 CH(Xem: 10258)
Chúng tôi có bị hạ nhục không?“Anh là cộng sản nòi” – Câu đó đúng là sỉ nhục thật, nhưng tôi không thanh minh. Một ông tướng QĐND, nguồn gốc bần cố nông, có câu nói nổi tiếng:– Tiểu tư sản 10 năm lên 1 cấp là nhanh. Bần cố nông 1 năm lên một cấp là chậm. Bố tôi, học xong Lục quân năm 1950 (pháo binh), khi phong quân hàm là trung úy, sau 30 năm quân ngũ đúng là lên được 3 cấp. Vẫn nhanh. Chúng tôi có bị sỉ nhục không?
22 Tháng Chín 20166:00 CH(Xem: 10493)
Cấn Thị Thêu là cái tên thân yêu của họ, bà đại diện cho lớp người không những cùng khổ mà còn bị bất công chà đạp. Cấn Thị Thêu hiện nay là hình ảnh của người đàn bà nổi tiếng khác: Aung San Suu Kyi. Không phải ở trí thông minh, nghị lực sắc sảo hay gia thế nổi tiếng và từng đoạt Nobel hòa bình, nhưng Cấn Thị Thêu được người nông dân Dương Nội khẳng định bằng thái độ của họ: sống chết gì cũng đứng phía sau bà Thêu.
21 Tháng Chín 20166:15 CH(Xem: 10965)
Vì sao tôi lại nói Việt Nam sớm chạm tay vào dân chủ? Và vì sao cây dân chủ Việt Nam chưa bị chết non? Ở câu hỏi thứ nhất vì sao Việt Nam sẽ sớm chạm tay vào dân chủ, có ba dấu hiệu căn bản để nhìn thấy điều đó: Sự bất tín nhiệm của người dân đối với nhà nước theo chiều kích phân tích, mổ xẻ; Người dân Việt Nam đã vượt qua được giai đoạn hỗn mang của đám đông và tĩnh tại hơn; Ý thức về bản thân và xã hội mà mình đang sống.
20 Tháng Chín 20166:45 CH(Xem: 13356)
Ông Trịnh-gì-nhỉ có thể lấy cảm hứng hậu duệ, rủ tất cả các quan Trịnh đang trốn nã ở nước ngoài (Đàng Ngoài) lập chính phủ lưu vong chống các quan Nguyễn đang ngồi lên pháp luật ở trong nước (Đàng Trong). Song cá nhân tôi tin rằng show Trịnh-Nguyễn đang diễn này chỉ đủ bi hài nhí nhố cho một vụ chém gió (chém cũng là một động từ đặc trưng) không đáng một ghi chú của lịch sử. Lịch sử đã dành một chương lớn cho nhà Tây Sơn, những lãnh tụ của dân, đứng ra dẹp cả Nguyễn lẫn Trịnh.
19 Tháng Chín 20166:45 CH(Xem: 11235)
Rõ ràng là Trung Quốc lo lắng điên cuồng để tránh bị mang tiếng là kẻ vi phạm luật quốc tế. Dù vậy, khi các người ủng hộ Trung Quốc chỉ ra rằng cách đây ba thập kỷ trong cuộc tranh chấp với Nicaragua, Hoa Kỳ bỏ qua một phán quyết của Tòa Quốc tế Công lý, sau khi tòa bác bỏ yêu sách của Hoa Kỳ cho rằng tòa thiếu thẩm quyền tài phán.
14 Tháng Chín 20166:30 CH(Xem: 17107)
Từ một tên tội phạm kinh tế, lợi dụng quyền hành để tham nhũng thế nhưng lại có một thầy cãi tại đất nước Lá Phong giới thiệu sẽ làm hồ sơ xin cấp quy chế tỵ nạn chính trị cho Trịnh Xuân Thanh, chúng ta hãy cùng chờ xem chính phủ Canada sẽ bị ông Lật sư này xỏ mũi hay họ sẽ rút cái bằng luật sư đã cấp cho ông này...
14 Tháng Chín 20166:00 CH(Xem: 11274)
Mâu thuẫn thì lúc nào chẳng có và đấy chỉ là một mâu thuẫn tầm thường của phe nhóm và chẳng mang một ý nghĩa chính trị hay lý tưởng cao cả gì. Bất luận điều gì xảy ra thì cũng chỉ ảnh hưởng tới các đồng chí, người dân chẳng liên quan. Có thể việc xin ra khỏi đảng đơn thuần chỉ là một nước cờ để Thanh xin tị nạn chính trị. Nhưng điều này khó bởi không thể chỉ dựa vào một hành động đơn lẻ để làm căn cứ chấp nhận một người làm tị nạn chính trị. Quan hệ ngoại giao, luật pháp nước sở tại không cho phép như vậy.
13 Tháng Chín 20166:00 CH(Xem: 12115)
còn những con sâu mang tên Nguyễn Phú Trọng với việc ăn vụng biết chùi mép, con sâu Nguyễn Tấn Dũng ôm khối tài sản khổng lồ, con sâu Trương Tấn Sang, Lê Thanh Hải, Lê Hoàng Quân, Nguyễn văn Đua, Lê Đức Thúy đã hạ cánh an toàn và những con giòi đang bò lúc nhúc trong cơ thể Mẹ Việt Nam với cái vỏ bọc cán bộ, an ninh, công an, cảnh sát, bác sỹ, kỹ sư….
11 Tháng Chín 20168:37 SA(Xem: 10692)
Người dân kêu gào cho sự sống và tồn vong của đất nước, còn những kẻ có quyền thì mê mị đám đông bằng những ngôn từ của rắn, rồi lặng lẽ hành động với âm mưu đã định. Một cuộc thăm dò trên báo Lao Động cho biết có đến 93% bạn đọc đã nói không với Cà Ná, nhưng cũng ngay lúc ấy, nhưng ông Trương Thanh Hoài – Vụ trưởng Vụ Công nghiệp nặng, đại diện cho Bộ Công Thương vẫn nói như đinh đóng cột “Hoa Sen không làm, Thép Cà Ná vẫn vào quy hoạch”
09 Tháng Chín 20167:49 CH(Xem: 11746)
Trang mạng Quyền Được Biết kiến nghị đến chính phủ Anh không nên tài trợ cho yêu cầu này vì những số tiền của quý vị sẽ rơi vào túi tham không đáy của tập đoàn cộng sản Việt Nam trong khi người dân trong nước hoàn toàn không có một quyền lợi nào.
09 Tháng Chín 201610:10 SA(Xem: 10741)
Để sản xuất chừng ấy thép, mỗi ngày cần có 180.000 m3 nước ngọt, tức hơn 60 triệu m3/năm, nguồn nước này lấy từ đâu khi mà Ninh Thuận có lượng mưa thấp nhất cả nước? Trong hai năm liên tục vừa qua, quân đội phải chở nước đến cấp cho dân ngay tại huyện Thuận Nam, nơi triển khai dự án thép Hoa Sen. Tổng dung tích thiết kế toàn bộ hơn 20 hồ chứa nước hiện có tại Ninh Thuận chỉ hơn 190 triệu m3, có nghĩa là thép Hoa Sen sẽ cần sử dụng đến 30% tổng dung tích thiết kế của các hồ chứa nước ở Ninh Thuận.
08 Tháng Chín 201610:05 CH(Xem: 11555)
Ông nói chi đến chuyện viển vông (“khắc phục tình trạng nói không ai nghe”) nghe sao mệt quá hà! Dối trá, nói lấy được, ́nói cho qua chuyện, nói một đằng làm một nẻo đều là những nét văn hoá đặc trưng – đậm đà bản sắc dân tộc – của những quốc gia theo CNXH mà:
06 Tháng Chín 20169:26 SA(Xem: 16967)
"Bao nhiêu cái đầu lăn lóc dưới đôi chân bôn tẩu của Ánh..." "Ánh chợt nhìn thấy Sán cứ bần thần mê mẩn yếm thắm. Ánh lộn tiết cho rằng Sán chơi trò ma thuật phù thủy bèn quát lính lôi ra chém...." "Ánh túm ngực áo gầm lên..." "Tội các ngươi đáng chém...." . "Lần này Ánh chém thật..."
31 Tháng Tám 20163:40 CH(Xem: 14208)
Hơn 100.000 binh sỹ bỏ mạng, Hà Nội còn mất một tướng là Thiếu Tướng Kim Tuấn-Tư lệnh quân đoàn 3 cùng hàng ngàn sỹ quan cấp tá để ngày hôm nay chính tên bù nhìn Hunsen đã lật mặt trở cờ, điều có cũng dự liệu rằng CPC cũng sẵn sàng trở thành một thế lực để ép Việt Nam vào thế "trên đe-dưới búa".
30 Tháng Tám 20168:15 SA(Xem: 92767)
Hunxen, một tên có xuất xứ là lính Pol Pot cùng với Heng Samrin đã được nhà cầm quyền csVN dựng lên với mong muốn đem chủ nghĩa cs xâm nhập toàn bộ Đông Dương với sự hy sinh hàng chục ngàn binh sỹ VN đã lộ mặt phản trắc khi có những phát ngôn bất lợi cho Hà Nội trên các diễn đàn quốc tế. Điều đó cho thấy họ cũng sẵn sàng thọc vào cạnh sườn VN khi quan thày Bắc Kinh giật dây.
24 Tháng Tư 2024
Bộ phim Kẻ Nằm Vùng hay Cảm tình Viên (The Sympathizer) dựa trên tiểu thuyết cùng tên của tác giả Nguyễn Thanh Việt, được sản xuất bởi A24 và Rhombus Media, đạo diễn Hàn Quốc Park Chan-wook, với sự hiện diện của 2 tài tử nổi danh trong cộng đồng người Việt hải ngoại là bà Kiều Chinh, Nguyễn Cao Kỳ Duyên, đã bắt đầu công chiếu tập 1 trên HBO từ ngày 14 tháng 4 năm 2024. Phim chiếu gần 10 ngày rồi nhưng không thấy giới phê bình văn học, nghệ thuật hải ngoại có bài nào nhận xét, đánh giá tập 1 và 2. Những cây đa, cây đề nổi tiếng trong làng báo, truyền thông hải ngoại thường viết bài bình luận tác phẩm văn chương, phim ảnh… hoàn toàn im lặng.
24 Tháng Tư 2024
Vốn là đảng cướp nên tìm một người có khả năng, vừa khôn ngoan vừa hiểm độc để có thể nắm đầu trùm công an là người ngăn chặn mọi chống đối từ bên trong cũng như bên ngoài thì không dễ kiếm. Đại diện trong Quốc Hội chỉ là bù nhìn. Đại hội đảng là chiến trường thanh lọc, sắp xếp hàng ngũ trung ương, địa phương và chính trị bộ là giai đoạn cuối cùng để chọn lãnh đạo tương lai. Đừng coi thường tiến trình "dân chủ" của CSVN đi từ trên xuống dưới. Vì mục tiêu của đảng là cầm quyền. Mọi đe dọa quyền lực đảng có nghĩa đảng sẽ bị tiêu diệt. Để tìm lãnh đạo có khả năng đó đòi hỏi Khôn và Ác. Từ trên...
23 Tháng Tư 2024
Tuy nhiên lịch sử của Việt Nam đã phủ nhận sự mạo nhận này. Chưa hề có cuộc trưng cầu ý kiến nào chứng minh “Đi lên chủ nghĩa xã hội là khát vọng của nhân dân”. Vì vậy, khi bị chống đối, ban Tuyên giáo Trung ương đã quay cuồng với giọng điệu thù nghịch: “Tính chất nguy hiểm của những phương thức, thủ đoạn này ở chỗ chúng tạo dựng nhận thức sai lệch, mơ hồ, hoài nghi, hoang mang, dao động, gây “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” trong nội bộ, làm lung lay niềm tin của cán bộ, đảng viên và nhân dân vào vai trò lãnh đạo của Đảng, sự quản lý của Nhà nước, tạo tâm lý bức xúc, chống đối trong xã hội. Điều đó ảnh hưởng tiêu cực đến...
22 Tháng Tư 2024
Điều đáng chú ý là Thủ tướng Việt Nam Phạm Minh Chính cả hai lần gặp hai vị lãnh đạo công nghệ này đều mời họ xây dựng nhà máy sản xuất ở Việt Nam. Trong khi đó, khác với Samsung, cả hai công ty này đều không sở hữu nhà máy sản xuất sản phẩm cho chính họ. Điều đó khiến nhiều người đặt ra câu hỏi là lãnh đạo Hà Nội có thực sự hiểu đối tác mình đang nói chuyện? Ai cũng thấy Việt Nam đang đứng trước những cơ hội lớn để nhận được đầu tư lớn hơn về công nghệ nói riêng và kinh tế nói chung
21 Tháng Tư 2024
Cũng đáng chú ý là chuyến thăm Trung Hoa của ông Huệ đã xẩy ra chưa đầy một tháng, sau khi Đảng CSVN cách chức Chủ tịch nước Võ Văn Thưởng ngày 20/03/2024. Ông Thưởng, 54 tuổi từng được coi là ngôi sao sáng trong 4 Lãnh đạo hàng đầu, và là người có nhiều triển vọng thay ông Nguyễn Phú Trọng. Ông bị cách chức vì “đã vi phạm Quy định về những điều đảng viên không được làm”. Tham nhũng cũng có vai trò trong vụ mất chức của ông Thưởng. Vì vậy, chuyến đi Bắc Kinh của ông Vương Đình Huệ càng được củng cố cho vị trí chính trị của ông trong tương lai, vì chính ông đã bảo đảm với Tập Cận Bình và các nhà lãnh đạo...
17 Tháng Tư 2024
Ở tấm thứ nhất, hình một viên cảnh sát mặc bộ quần áo màu kem, nón kết cũng màu kem là điều hoàn toàn sai. Đồng phục của cảnh sát VNCH là áo trắng, quần xám, áo 2 túi, nút áo trên gần sát cổ, không hở cổ hoặc phanh ngực, bên trên túi phải có bảng tên, tay áo trái có huy hiệu cảnh sát. Nón kết cũng trên trắng, viền xám ở dưới. Huy hiệu có dòng chữ Tổ Quốc, Công Minh, Liêm Chính khác với huy hiệu của quân đội là Tổ Quốc, Danh Dự, Trách Nhiệm. Cái chào tay của người trong hình cũng sai không đúng quân phong, quân kỷ. Khi chào, lòng bàn tay phải úp xuống, ngón cái hơi quặp lại, 4 ngón còn lại duỗi thẳng khép vào nhau, cánh tay...
17 Tháng Tư 2024
ngoại giao của nước VNcs tùy theo từng thời điểm, có thể khi công bố Sách Trắng Quốc Phòng năm 2009 thì TQ chưa có những hành vi manh động hung hăng như hôm nay, thế nhưng khi công bố lần thứ hai năm 2019 khi TQ gia tăng cường độ lấn chiếm thì chủ trương của Việt Nam vẫn không thay đổi, điều đó đặt ra một câu hỏi là liệu nhà cầm quyền csVN vẫn chấp nhận không thay đổi đường lối quốc phòng trong khi chủ quyền quốc gia đang bị đe dọa nhằm đổi lấy một nền hòa bình nhu nhược, yếu ớt, và sự độc lập đang bị chỉ trích khi dân chúng nhìn thấy giới lãnh đạo TQ xem đảng csVN như thủ hạ của mình...
12 Tháng Tư 2024
Hai nhóm gồm hơn 30 nhà lập pháp Mỹ hồi cuối tháng 1 đã gửi các bức thư chung tới Bộ trưởng Raimondo để kêu gọi chính quyền Biden không công nhận quy chế kinh tế thị trường cho Việt Nam. Họ lập luận rằng Việt Nam không đáp ứng các yêu cầu về thủ tục để thay đổi tình trạng và cho rằng việc cấp quy chế này cho quốc gia Đông Nam Á sẽ là “một sai lầm nghiêm trọng.” Kể từ năm 2002, khi Mỹ bắt đầu vụ điều tra chống bán phá giá đầu tiên đối với cá phi lê đông lạnh nhập từ Việt Nam, Washington coi quốc gia Đông Nam Á là một “nền kinh tế phi thị trường.” Trong 21 năm qua, Mỹ đã áp thuế chống phá phá giá đối với nhiều mặt hàng...
11 Tháng Tư 2024
Suy nghĩ gần giống như Phan Châu Thành, Minh Tâm Lê: Hy vọng sắp tới, khi ngắm tượng, nhân dân Nghệ An sẽ khơi dậy được sự tự hào truyền thống, không còn ‘xin gạo cứu đói khi giáp hạt’, không còn chứng kiến những thảm cảnh đau lòng như con em chui vào container” để sang lao động ở Anh, ở châu Âu, không còn cảnh leo hàng rào ở biên giới Mexico - Mỹ để thế lực thù địch, phản động bôi nhọ. Tin tưởng vào một ngày mai tươi mới
10 Tháng Tư 2024
Chủ trương “đảng hóa các tổ chức người Việt ở nước ngoài” là một chính sách từ thập niên 80 nhưng đảng giả bộ như không biết nên đã tìm cách phủ nhận: “Thậm chí các đối tượng còn rêu rao rằng, Việt Nam đang tìm cách “đảng hóa” với cả những hội, đoàn trong tương lai mà Đảng hậu thuẫn tại hải ngoại! Các đối tượng cố tình xuyên tạc, vu cáo rằng kể từ Nghị quyết 23-NQ/TW ngày 12/3/2003 về phát huy sức mạnh đại đoàn kết toàn dân tộc đến Nghị quyết 36-NQ/TW ngày 26/3/2004 về công tác đối với người Việt Nam ở nước ngoài được triển khai “thực chất là những chiêu trò ru ngủ giả hiệu dân chủ”!