Tháng Tư ngày cuối

29 Tháng Tư 20171:36 CH(Xem: 5347)

                                             Tháng Tư ngày cuối 
      1w5121_zps5a917a77



Việt Nhân

     


S
áng 29/04/1975 - Ông Thượng sĩ chuyên trách về trận liệt của ban, bước vào phòng trong dáng bơ phờ, ông bối rối nhìn tôi, lúng túng tìm câu để phân trần lý do ông trốn đi trong lúc tình hình như thế này, ngày qua ông đã vắng mặt, lệnh cắm trại trăm phần trăm đã có từ bốn hôm nay:

-Chúng nó cho A.37 cướp được của mình thả bom phi trường Tân Sơn Nhất… tôi biết mình có lỗi nhưng không cách nào hơn, tôi về để lo cho mẹ con nó, nhà sát một bên sân bay, cứ tưởng đi ít giờ không ngờ dân chạy tán loạn, mẹ con nó cũng theo người mà chạy, nên phải đi kiếm rồi lại đem chúng về gửi bên ngoại tuốt dưới Long An, tôi có lỗi tùy Đại úy xử sao tui cũng chịu.

Tôi ngồi đó tai nghe ông nói, mà mắt nhìn ra ngoài kia, ngoài khung cửa kính là thành phố Saigon, không biết bây giờ ngoài đó ra sao, cũng đã có hơn hai tuần rồi tôi vùi đầu với công việc, và cũng từ hôm nhận được chương trình di tản của BTL/HQ, nhằm giúp thân nhân gia đình HQ trong khu vực Sàigòn.

Đêm 25/04 tôi có thu xếp tạt về thăm nhà, nhìn gia đình toàn là đàn bà và con nít không có lấy một người đàn ông, người duy nhất ở gần là tôi thì đang kẹt cứng với công việc. Nên hiểu lắm hoàn cảnh ông Thượng sĩ của tôi, cái trò cộng quân pháo vô thành phố vẫn đã có từ lâu, trong hoảng hốt, những người đàn bà cùng con trẻ, vợ con lính, luôn mong có được cánh tay người chồng, người cha, trong những lúc như thế.

Chiều ngày 28/4/1975, sân bay Tân Sơn Nhất bất ngờ bị bom từ 5 chiếc máy bay A.37 ném xuống, đây lại thêm một chiến công dâng bác của tên vịt cộng Nguyễn Thành Trung… Thấy tôi không một lời cùng ông mà ngỡ tôi giận, nên im lặng trở lại với công việc đã bị bỏ dở từ lúc ông đi, ông plot lại tất cả đơn vị địch trên bản đồ… Cái dáng áy náy của ông đã làm tôi thấy cần mở lời trước, như ngầm nói cùng ông mọi chuyện hãy để cho qua đi:

-Sao ông đem chị với mấy cháu đi xa quá vậy, có chuyện rồi làm sao mà lo cho kịp?

-Tôi có bà chị bên chợ Gò Vấp, đã định đến đó, nhưng kinh nghiệm đã từng thấy, bọn Việt cộng luôn pháo bừa vô thành phố, mà bất cứ nơi đâu trái đạn rơi đối với chúng đều là trúng mục tiêu, nên buộc lòng đem mẹ con nó đi xa khỏi Sài gòn cho êm.

Khi còn ở ngoài miền Trung lúc tháng ba, hình ảnh di tản của người dân, từ đó trong mắt tôi nhìn đâu cũng thấy đổ vỡ và hỗn loạn, tâm trạng như thế này chắc chắn không chỉ riêng tôi, vào những ngày cuối tháng tư, biết bao gia đình đã vĩnh viễn ly tán. Và cả ngay những anh em HQ, đã có những người theo tầu ra khơi lần cuối, mà trong dạ ngổn ngang lo lắng cho gia đình, cũng có kẻ không có được một quyết định đi ở dứt khoát, hoặc đã đi, rồi lại tìm đường quay về.

Câu chuyện này ghi lại những gì đã xảy ra cho đến giờ cuối ngày 29-04-1975, và tấm ảnh minh họa chính là chiếc Tuần Dương Hạm (WHEC) HQ.3 đậu ngay Cầu B, trước trại Bạch Đằng 2, nó đã ra khơi lần cuối trong đêm đó! 

THÁNG TƯ NGÀY CUỐI - Sáng 21/04, những tuyến phòng thủ cuối cùng của Quân lực VNCH tại Xuân Lộc tan rã, các lực lượng còn lại rút về Sài Gòn lập phòng tuyến mới – Tối ngày này 21/04 ông Thiệu từ chức để trao quyền lại cho Cụ Hương - Và khi không còn Ông Thiệu, nhưng phía GPMN nuốt lời không chịu hòa đàm, như trước đây chúng từng tuyên bố.

Qua sự kiện này và chuyên TT Thiệu ra đi, người miền Nam đã nhận ra rõ phía cộng sản đã thành công trong thế đòn cuối cùng của chúng, là nhờ chính tay miền Nam tự dọn lấy vật chướng ngại, và tự thông đường cho chúng dễ dàng chiến thắng. Chính Võ Nguyên Giáp đã gọi ngày từ chức của Ông Thiệu là ngày “chìa khóa”, là thời điểm quyết định tiến công, và Văn Tiến Dũng tại Lộc Ninh trong đêm đó đã phát pháo lệnh cho chiến dịch HCM.

Khi đó những kẻ vẫn thường được gọi là thành phần thứ ba, hay rõ rệt hơn nữa là những kẻ thờ ma cộng sản khấp khởi mừng đã đến lúc chúng cũng có đôi phần quyền lực, nhờ vào chuyện ra đi của TT Thiệu, cũng như sự yếu kém của TT Hương bởi tuổi tác cao. Như vậy cho thấy giới chính khách này vào giờ cuối, cũng đã ráng đón gió và chạy theo đuôi những gì, họ nghĩ rằng làm cho bọn cộng sản hài lòng chấp nhận nói chuyện, hay nói khác hơn là được hòa hợp.

Ngày 22/04 tại đại học Tulane ở New Orlands TT Mỹ Gerald Ford đã tuyên bố chiến tranh VN đã kết thúc, mọi chuyện đã như ván cờ tàn - Hàm Tân đã rơi vào tay cộng sản, SĐ 3KQ Biên Hòa dời về Sài gòn, sau cuộc pháo cường tập vào phi trường, đây là đòn trả đủa của CS bởi vụ thả hai trái bom CBU ở Xuân Lộc - Ngày 24/04 Thủ tướng Nguyễn Bá Cẩn từ chức.

Sáng 25/04, theo yêu cầu của Trưởng Phòng một bài tổng hợp ngắn cuối cùng đời lính của tôi đã viết cho ông, về lực lượng cùng các mặt tiến công của chúng - Tin cho biết từ sau khi ông Thiệu từ chức, phía CSBV đã điều động QĐ I tức Binh Đoàn Quyết Thắng tăng viện thêm cho chiến trường miền nam bằng tàu lẫn không vận, áp quân sát vành đai QĐ III của ta, binh đoàn này sẽ từ mặt bắc đánh xuống - QĐ 3 trấn mặt tây bắc, và Đoàn 232 với hai hướng tiến công mặt tây và tây nam – QĐ 4 mặt đông và QĐ2 mặt đông nam.

Như vậy nếu chúng tiến công, chúng sẽ có 5 QĐ, lực lượng tương đương hơn mười lăm SĐ, và đánh vào Sài gòn từ bốn phía… Chiều ngày 26/04, các cánh quân CSBV áp sát Sàigòn,  hướng tấn công của chúng không thay đổi như tin đã ghi nhận, đó là điều dễ hiểu vì hầu như vào thời điểm này chúng không gặp một ngăn trở lớn nào trên đường tiến quân.

Ngày 27/04 Sài gòn bị hỏa tiễn của cộng quân, đồng thời tin không thám cho thấy, chúng chuyển số phi cơ có được sau cuộc triệt thoái của của QK I-II để lại, đem về tập trung tại phi trường Phan Rang, nhằm dùng nó mà tập kích vào Sài gòn. Ngày 28/04, Thành phần thứ ba dàn xếp để đưa Dương Văn Minh lên làm Tổng Thống, việc đầu tiên sau khi nhậm chức là yêu cầu Mỹ rút!

Mọi sinh hoạt thường nhật của chúng tôi không còn nữa, Ông trưởng khối của tôi từ hôm 21/04 vẫn thường xuyên đi cùng ông Trưởng phòng với những buổi họp không dính dáng gì đến chiến sự, họ qua bên DAO thường hơn. Sự vắng mặt thường xuyên của ông, khiến hai anh em như mặt trời mặt trăng, và nhất là sáng hôm 28-04 tôi lại nhận được lịnh chỉ định, chỉ huy toán quan sát, phòng không, với thành phần hổn hợp gồm người của phòng tôi, và phòng hành quân, cùng một ít cơ hữu bên Bạch Đằng 2.

Nhiệm vụ là bảo vệ vùng trời của Đặc Khu O, mà trong đó cái chính là khung vuông tạo nên bởi bốn con đường Bạch Đằng, Cường Để, Lê Thánh Tôn và Hai Bà Trưng, nhằm ngăn ngừa mọi chuyện không kích hay ném bom. Toán chỉ huy đặt trên sân thượng của cao ốc, nơi có cái câu lạc bộ tôi vẫn thường ngồi nhìn xuống thành phố Sàigòn, máy móc liên lạc bên phòng hành quân đã lo đủ, nhân viên được chia phiên quan sát phát hiện mọi phi cơ xâm nhập khu vực cấm này - Và tất cả các chiến hạm đang neo dưới sông luôn trong tư thế khai hỏa. 

Chương trình di tản mang tính cách đùm bọc nội bộ, cho thân nhân HQ vào các tạm trú hạm, đã không có khả năng thực hiện, và có thể đã thay đổi, mà cái tin tái phối trí khá rõ rệt “Hải lực tại Côn Sơn, Giang lực tại Long Phú” được mọi người cho nhau hay. Ở dưới phòng nhân viên tôi bắt đầu cho thiêu hủy tất cả tài liệu mật, bên Biệt đội những hồ sơ mật báo viên cũng đã đốt liên tục từ sáng sớm, thậm chí dự trù cả lựu đạn cháy tiếp tay phòng khi phải rút khẩn cấp.

Khoảng 04.00h chiều 28/04, một chiếc C.130 suýt trúng đạn của giang pháo hạm đang neo tại cầu A khi nó bay gần sát vùng cấm, sau này nghe nói đó là chiếc của Thủ tướng Cẩn di tản. Sau đó là vụ 5 chiếc A.37 do cộng sản cướp được, từ phi trường Phan Rang bay đến ném bom Tân Sơn Nhất, khiến suốt đêm chúng tôi căng mắt quan sát trong lịnh báo động đỏ.

Sáng 29-04 Sài gòn hỗn loạn thật sư, cộng quân đã pháo mạnh vào phi trường TSN, dân bắt đầu chạy loạn… Gần trưa ông trưởng khối lên sân thượng tìm tôi, nhìn tôi sau một đêm mất ngủ, ông chỉ nói:

-Mày ráng giữ sức khỏe

-Huynh đi đâu hôm nay

-Tao với Đại tá cùng Tham Mưu Phó Hành Quân qua Tổng Tham Mưu với DAO… Không ngờ lần đó là lần cuối, mãi mười tám năm sau hai anh em mới gặp lại nhau nơi đất Little Saigon này!

*****

“Không quân, Bộ Binh, đều đã bỏ chúng ta, nay chúng ta tự phải lo liệu lấy, ai đi thì đi, ai ở lại thì giúp người đi…” Đó là tóm tắt những gì vị Đại tá Tham mưu phó Hành Quân, thay mặt Đô Đốc TL phát biểu đêm 29/04/1975 trước bực thềm văn phòng Tổng Hành Dinh BTL/HQ, đêm đó đoàn tàu ra khơi lần cuối!

Tháng Tư đen, tháng tư gãy súng, triệt thoái lui binh, đồng minh phản bội, người lính ở lại sau cùng nhìn những con tàu chở người ra đi… Bao nhiêu đau thương tan tác, thảm cảnh chết chóc tù đày, đã đến cùng dân tôi sau “THÁNG TƯ NGÀY CUỐI” đó.

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
16 Tháng Tư 20159:19 CH(Xem: 5364)
Bộ mặt ĐCSVN sau 70 năm cai trị đã lòi cái đuôi ác quỷ không che nổi cái đít đỏ ung thư. Chúng càng ăn càng iả. Ăn máu của dân phải iảra sán lãi làm cái đít càng đỏ, đỏ thì thâm, thâm thì thúi, thúi sinh ung. ĐCSVN càng xây dựng càng làm sụp đổ kinh tế. ĐCSVN làm văn hoá đưa học đường là nơi phát sinh dạy dỗ bạo lực. ĐCSVN là tập đòan thợ săn dùng tầng lớp nhân dân là những con mồi trong tầm ngắm.
15 Tháng Tư 201510:15 CH(Xem: 5408)
Sau đó 2 tuần, có mùi thối từ bìa rừng thổi về làng gần đó, có ông già kia vì mất con nên phải đi tìm, nghe mùi thối đó ông mới tìm tới, thì hỡi ôi, hàng trăm cái xác đang thời kỳ phân hủy, cột giằng tay lại với nhau chết theo đủ kiểu dáng hết. Ông già về tung hô lên, mọi người bắt đầu đổ xô đi tìm xác thân nhân, mẹ anh cũng vậy, thịt người lội tới ống chân mà mẹ vẫn ráng tìm, lúc này không nhận dạng nối nữa, chỉ biết nhìn đặc điểm, áo quần mà thôi.
15 Tháng Tư 201511:10 SA(Xem: 5085)
Những ngày đó, gần chục ngàn người dân Huế đã bị Việt cộng bắt đi và sát hại sau khi chúng bị đánh bật ra khỏi Huế. Việt cộng nhẫn tâm giết hại họ như một cách trả thù, trả thù bị quân đội VNCH dù bất ngờ bị VC vi phạm thỏa ước đình chiến vẫn anh dũng chiến đấu đánh bại Việt cộng và tái chiếm lại Huế, trả thù vì dân Huế đã không theo Việt cộng, không đồng khởi vùng lên hưởng ứng lời kêu gọi của Việt cộng trong thời gian chúng chiếm đóng Huế. Và Việt cộng giết chết họ cũng là để rút chạy cho nhanh, để bảo tồn bí mật thương vong, cơ sở; đồng thời cũng là để khủng bố, đe dọa người dân Huế không được làm việc, hợp tác với chính phủ VNCH trong tương lai
13 Tháng Tư 20152:10 CH(Xem: 4595)
với chức vụ phó tư lệnh QĐ GPMNVN Lê Đức Anh phải chịu trách nhiệm về các vụ pháo kích và khủng bố dân thường tại miền Nam mà vụ pháo kích trường tiểu học Cai Lậy năm 1974 giết chết các em học sinh vô tội là một bằng chứng không thể nào chối cãi.
13 Tháng Tư 20151:43 CH(Xem: 3951)
tất cả những thông tin về vụ thảm sát năm 1968 tại Huế chỉ là sự vu cáo của Mỹ và chính quyền Việt Nam cộng hòa đổ lên đầu Quân Giải phóng miền Nam Việt Nam.
13 Tháng Tư 201511:12 SA(Xem: 4894)
nói láo như......
13 Tháng Tư 20158:12 SA(Xem: 10724)
Đó là sự tái hiện chân thật nhất cuộc sống người tù trong trại cải tạo dã man của cs mà trong các bộ phim sản xuất gần đây tại nước ngoài đã không hề nói tới,đó cũng chính là câu trả lời vì sao ở lứa tuổi 50 trở lên mà nhiều người phải xa cứ để làm lại từ đầu..... Xin giới thiệu cùng bạn đọc bài đọc: Tôi,đứa con người tù học tập cải tạo của tác giả Lê Xuân Mỹ.... Trân trọng Quyền Được Biết
07 Tháng Tư 20153:47 CH(Xem: 6256)
Tự cười ngạo nghễ : - Ai đầu hàng, nhưng tao thì không. Mày nghe đây. Chúng mày mới là lũ ác ôn, chúng mày mới đích thực là lũ tay sai, lũ vong thân chó má. Bọn mày là những tên tội đồ của dân tộc VN, hiểu không? Một lũ đê tiện!
05 Tháng Tư 20151:40 CH(Xem: 7069)
"Tôi là cựu học sinh Cường Để Quy Nhơn. Câu hỏi "Ai ném lựu đạn vào lửa trại?" Câu trả lời bà con sống ở Quy Nhơn ai cũng biết, chính là Vũ Hoàng Hà, ủy viên trung ương Đảng Cộng Sản VN, chủ tịch Ủy Ban Nhân Dân tỉnh Bình Định. Thầy Tâm Hoàng khi còn sống đã khẳng định, vì sau khi ném lựu đạn ở sân vận động Quy Nhơn, Hà leo qua chùa Long Khánh ẩn rồi được cơ sở Cộng Sản đưa vào mật khu. Việc này được một số anh em cựu học sinh Cường Để ở Quy Nhơn biết. Mong việc này sớm sáng tỏ sau 35 năm tội ác xảy ra." (Trang Nhân)
04 Tháng Tư 20159:28 CH(Xem: 3674)
“Tôi đã gặp những nhà báo Mỹ, những người lính bên kia chiến tuyến, họ đã nói, tất cả những thông tin về vụ thảm sát năm 1968 tại Huế chỉ là sự vu cáo của Mỹ và chính quyền Việt Nam cộng hòa đổ lên đầu Quân Giải phóng miền Nam Việt Nam. Để khỏa lấp cho sự thất bại nặng nề, phía Mỹ và Việt Nam cộng hòa đã phát động những tin đồn nhảm gây nhiễu loạn như một cuộc chiến tranh tâm lý, và nó đã kéo dài trong một thời gian. Nhưng sự thật là sự thật. Chiến dịch Mậu Thân trải qua thời gian càng khẳng định là bản anh hùng ca vĩ đại của quân dân Việt Nam”.
24 Tháng Tư 2024
Bộ phim Kẻ Nằm Vùng hay Cảm tình Viên (The Sympathizer) dựa trên tiểu thuyết cùng tên của tác giả Nguyễn Thanh Việt, được sản xuất bởi A24 và Rhombus Media, đạo diễn Hàn Quốc Park Chan-wook, với sự hiện diện của 2 tài tử nổi danh trong cộng đồng người Việt hải ngoại là bà Kiều Chinh, Nguyễn Cao Kỳ Duyên, đã bắt đầu công chiếu tập 1 trên HBO từ ngày 14 tháng 4 năm 2024. Phim chiếu gần 10 ngày rồi nhưng không thấy giới phê bình văn học, nghệ thuật hải ngoại có bài nào nhận xét, đánh giá tập 1 và 2. Những cây đa, cây đề nổi tiếng trong làng báo, truyền thông hải ngoại thường viết bài bình luận tác phẩm văn chương, phim ảnh… hoàn toàn im lặng.
24 Tháng Tư 2024
Vốn là đảng cướp nên tìm một người có khả năng, vừa khôn ngoan vừa hiểm độc để có thể nắm đầu trùm công an là người ngăn chặn mọi chống đối từ bên trong cũng như bên ngoài thì không dễ kiếm. Đại diện trong Quốc Hội chỉ là bù nhìn. Đại hội đảng là chiến trường thanh lọc, sắp xếp hàng ngũ trung ương, địa phương và chính trị bộ là giai đoạn cuối cùng để chọn lãnh đạo tương lai. Đừng coi thường tiến trình "dân chủ" của CSVN đi từ trên xuống dưới. Vì mục tiêu của đảng là cầm quyền. Mọi đe dọa quyền lực đảng có nghĩa đảng sẽ bị tiêu diệt. Để tìm lãnh đạo có khả năng đó đòi hỏi Khôn và Ác. Từ trên...
23 Tháng Tư 2024
Tuy nhiên lịch sử của Việt Nam đã phủ nhận sự mạo nhận này. Chưa hề có cuộc trưng cầu ý kiến nào chứng minh “Đi lên chủ nghĩa xã hội là khát vọng của nhân dân”. Vì vậy, khi bị chống đối, ban Tuyên giáo Trung ương đã quay cuồng với giọng điệu thù nghịch: “Tính chất nguy hiểm của những phương thức, thủ đoạn này ở chỗ chúng tạo dựng nhận thức sai lệch, mơ hồ, hoài nghi, hoang mang, dao động, gây “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” trong nội bộ, làm lung lay niềm tin của cán bộ, đảng viên và nhân dân vào vai trò lãnh đạo của Đảng, sự quản lý của Nhà nước, tạo tâm lý bức xúc, chống đối trong xã hội. Điều đó ảnh hưởng tiêu cực đến...
22 Tháng Tư 2024
Điều đáng chú ý là Thủ tướng Việt Nam Phạm Minh Chính cả hai lần gặp hai vị lãnh đạo công nghệ này đều mời họ xây dựng nhà máy sản xuất ở Việt Nam. Trong khi đó, khác với Samsung, cả hai công ty này đều không sở hữu nhà máy sản xuất sản phẩm cho chính họ. Điều đó khiến nhiều người đặt ra câu hỏi là lãnh đạo Hà Nội có thực sự hiểu đối tác mình đang nói chuyện? Ai cũng thấy Việt Nam đang đứng trước những cơ hội lớn để nhận được đầu tư lớn hơn về công nghệ nói riêng và kinh tế nói chung
21 Tháng Tư 2024
Cũng đáng chú ý là chuyến thăm Trung Hoa của ông Huệ đã xẩy ra chưa đầy một tháng, sau khi Đảng CSVN cách chức Chủ tịch nước Võ Văn Thưởng ngày 20/03/2024. Ông Thưởng, 54 tuổi từng được coi là ngôi sao sáng trong 4 Lãnh đạo hàng đầu, và là người có nhiều triển vọng thay ông Nguyễn Phú Trọng. Ông bị cách chức vì “đã vi phạm Quy định về những điều đảng viên không được làm”. Tham nhũng cũng có vai trò trong vụ mất chức của ông Thưởng. Vì vậy, chuyến đi Bắc Kinh của ông Vương Đình Huệ càng được củng cố cho vị trí chính trị của ông trong tương lai, vì chính ông đã bảo đảm với Tập Cận Bình và các nhà lãnh đạo...
17 Tháng Tư 2024
Ở tấm thứ nhất, hình một viên cảnh sát mặc bộ quần áo màu kem, nón kết cũng màu kem là điều hoàn toàn sai. Đồng phục của cảnh sát VNCH là áo trắng, quần xám, áo 2 túi, nút áo trên gần sát cổ, không hở cổ hoặc phanh ngực, bên trên túi phải có bảng tên, tay áo trái có huy hiệu cảnh sát. Nón kết cũng trên trắng, viền xám ở dưới. Huy hiệu có dòng chữ Tổ Quốc, Công Minh, Liêm Chính khác với huy hiệu của quân đội là Tổ Quốc, Danh Dự, Trách Nhiệm. Cái chào tay của người trong hình cũng sai không đúng quân phong, quân kỷ. Khi chào, lòng bàn tay phải úp xuống, ngón cái hơi quặp lại, 4 ngón còn lại duỗi thẳng khép vào nhau, cánh tay...
17 Tháng Tư 2024
ngoại giao của nước VNcs tùy theo từng thời điểm, có thể khi công bố Sách Trắng Quốc Phòng năm 2009 thì TQ chưa có những hành vi manh động hung hăng như hôm nay, thế nhưng khi công bố lần thứ hai năm 2019 khi TQ gia tăng cường độ lấn chiếm thì chủ trương của Việt Nam vẫn không thay đổi, điều đó đặt ra một câu hỏi là liệu nhà cầm quyền csVN vẫn chấp nhận không thay đổi đường lối quốc phòng trong khi chủ quyền quốc gia đang bị đe dọa nhằm đổi lấy một nền hòa bình nhu nhược, yếu ớt, và sự độc lập đang bị chỉ trích khi dân chúng nhìn thấy giới lãnh đạo TQ xem đảng csVN như thủ hạ của mình...
12 Tháng Tư 2024
Hai nhóm gồm hơn 30 nhà lập pháp Mỹ hồi cuối tháng 1 đã gửi các bức thư chung tới Bộ trưởng Raimondo để kêu gọi chính quyền Biden không công nhận quy chế kinh tế thị trường cho Việt Nam. Họ lập luận rằng Việt Nam không đáp ứng các yêu cầu về thủ tục để thay đổi tình trạng và cho rằng việc cấp quy chế này cho quốc gia Đông Nam Á sẽ là “một sai lầm nghiêm trọng.” Kể từ năm 2002, khi Mỹ bắt đầu vụ điều tra chống bán phá giá đầu tiên đối với cá phi lê đông lạnh nhập từ Việt Nam, Washington coi quốc gia Đông Nam Á là một “nền kinh tế phi thị trường.” Trong 21 năm qua, Mỹ đã áp thuế chống phá phá giá đối với nhiều mặt hàng...
11 Tháng Tư 2024
Suy nghĩ gần giống như Phan Châu Thành, Minh Tâm Lê: Hy vọng sắp tới, khi ngắm tượng, nhân dân Nghệ An sẽ khơi dậy được sự tự hào truyền thống, không còn ‘xin gạo cứu đói khi giáp hạt’, không còn chứng kiến những thảm cảnh đau lòng như con em chui vào container” để sang lao động ở Anh, ở châu Âu, không còn cảnh leo hàng rào ở biên giới Mexico - Mỹ để thế lực thù địch, phản động bôi nhọ. Tin tưởng vào một ngày mai tươi mới
10 Tháng Tư 2024
Chủ trương “đảng hóa các tổ chức người Việt ở nước ngoài” là một chính sách từ thập niên 80 nhưng đảng giả bộ như không biết nên đã tìm cách phủ nhận: “Thậm chí các đối tượng còn rêu rao rằng, Việt Nam đang tìm cách “đảng hóa” với cả những hội, đoàn trong tương lai mà Đảng hậu thuẫn tại hải ngoại! Các đối tượng cố tình xuyên tạc, vu cáo rằng kể từ Nghị quyết 23-NQ/TW ngày 12/3/2003 về phát huy sức mạnh đại đoàn kết toàn dân tộc đến Nghị quyết 36-NQ/TW ngày 26/3/2004 về công tác đối với người Việt Nam ở nước ngoài được triển khai “thực chất là những chiêu trò ru ngủ giả hiệu dân chủ”!