Đọc Nhật ký Bộ đội Đặng Thùy Trâm, Nhớ Thiếu úy Thiết Giáp Trần Phương

28 Tháng Tư 201910:02 CH(Xem: 6250)

Đọc Nhật ký Bộ đội Đặng Thùy Trâm,
Nhớ Thiếu úy Thiết Giáp Trần Phương



quandoivnch-thietgiap3



Chương Khuê





Thời gian qua, cuốn nhật ký của cô bác sĩ bộ -đội -cụ -hồ Đặng Thùy Trâm là đề tài khá nổi bật trên các phương tiện truyền thông. Chẳng những nhà nước Cộng hòa Xã hội chủ nghĩa Việt Nam phát động rầm rộ cả phong trào học tập tinh thần Đặng Thùy Trâm, mà ngay cả ở Mỹ, mới đây không lâu, cũng có kẻ rấp ranh thòm thèm chuyện như thế, như ông thượng nghĩ sĩ vốn nổi tiếng có câu nói làm nhức óc chủ nhà người ta, “the wrong guys won the war” Mc. Cain, ông tướng gì đó (quên mất tên) trong Bộ Tham mưu Liên quân nữa nói, “ Gía như binh sĩ Mỹ có được cái tinh thần Đặng Thùy Trâm…”, sau khi, chỉ trong vòng một tháng đầu năm 2006, bản dịch sang tiếng Anh cuả cuốn nhật ký được người Mỹ mua cả năm chục ngàn cuốn .

Tôi “thiếu điều kiện” để đọc trọn cuốn nhật ký, nhưng sau khi chịu khó lướt qua, trên online, một rừng bài mao tôn cương từ mọi phía quanh đề tài này với những câu trích dẫn, cũng tàm tạm “bắt được”… tinh thần Đặng Thùy Trâm. Tôi cảm phục cô bác sĩ bộ đội trẻ tuổi có tình yêu nước nồng nàn, đã chiến đấu can trường trong hy sinh gian khổ; tôi cảm xúc với cô niềm cô đơn, nỗi nhớ cha nhớ mẹ, nhớ em mãi quê nhà xa xăm. Từ cảm phục xúc động, dâng tràn trong lòng tôi nỗi thương tâm cuộc đời người con gái Hà nội bất hạnh. Bất chợt tôi nhớ tới người lính miền Nam bạn tôi lúc xưa, Thiếu úy Thiết giáp Trần Phương cũng đã để lại cho tôi cuốn nhật ký của anh ta, nhờ tôi giao lại cho người chị ruột anh, “nếu lần đi này tao không trở về”.

Trần Phương trong nhóm chúng tôi gồm mười ba chuẩn úy “mới toanh quai chảo” vừa xuất thân từ khóa 20 Sĩ quan Căn bản Thiết Giáp sau khi tốt nghiệp K.26 / SQTB ở Trường Bộ Binh Thủ Đức, được phân phối về Thiết đoàn 9 Kỵ Binh, lúc bấy giờ, 1969, đóng ở tỉnh Bạc Liêu. Sau mấy tháng đi theo ngồi trên xe M113 coi “người ta” đánh nhau gọi là “thời gian tập sự” cho quen mùi chiến tranh, Phương và tôi cùng 6 người nữa, là DV Trường, T Son, NM Giảng, ĐV Sự, TV Nhâm, TV Hai, lại được về chung Chi Đoàn 3/12 tân lập ( sau này là CĐ3/9). Phải nói là “được” về chi đoàn này, vì cái không khí ở đây thoải mái quá. “Trên đầu” chúng tôi chỉ có hai ông Chi đoàn trưởng và ông Chi đoàn phó, Đại úy Nguyễn Hữu Đức va Thiếu úy Nguyễn Ngọc Sinh; mà ông CĐT lại …tài lãnh đạo chỉ huy hết xẩy: ông xem chúng tôi như những người em, ông lo hướng dẫn từng li từng tí, ông không bao giờ nặng lời ngay cả những lúc chúng tôi…loạng quạng nơi chiến trường. Dưới chi đoàn là chi đội; tám anh em chúng tôi chia thành bốn cặp bầu nhau làm bốn chi đội trưởng, phó.

Trần Phương nhỏ con, tính hiền lành, nói năng nhỏ nhẹ, một cặp với Nhâm và làm chi đội phó, nhưng đánh giặc ham nhất, lì nhất, hay bị cái tật chưa có lệnh tấn công chiếm mục tiêu mà cứ nhào vô trước, khiến có lúc cả chi đoàn phải… theo để yểm trợ hắn . Tính “hiếu chiến” và lòng dũng cảm của chuẩn úy Phương không bao lâu đã tạo được sự “ thần phục” nơi những người lính già trong đơn vị, trước đây xem thường chúng tôi “lính sữa biết gì” . Qủa thực, hồi Chi đoàn mới thành lập, ai cũng ngao ngán, “chi đội trưởng chi đội phó gì mà toàn mới ra trường”; binh thư và thực tế lại rành rành ra đó : địch luôn luôn dí cho bằng được, chơi trò đánh phủ đầu bất cứ đơn vị tân lập nào của đối phương. Vậy mà qua mấy lần đụng độ, từ Bạc Liêu, Sóc Trăng, đến Rạch Giá , Chương Thiện, Vĩnh Bình , Châu Đốc…,địch quân đều bị chúng tôi dí tả tơi . Phương đánh giặc hăng, đi chơi cũng hăng hơn ai hết; mỗi lần về dưỡng quân, “vào khỏi cổng hậu cứ, xuống khỏi xe là chỉ còn nhìn thấy hai cái gót chân của chuẩn úy Phương “, nhận xét của Đại úy Chi đoàn trưởng, “nhưng thôi, kệ hắn, ngựa chứng mà “

“Con ngựa chứng” bổng một hôm, khoảng đầu năm 1970, trước giờ Chi đoàn rời hậu cứ ở Cần Thơ đi tăng phái cho tiểu khu Rạch Giá, đưa cho tôi một cuốn tập khá dày, “dở chứng” bảo:

- Huy à, những chuyến đi trước tao không nghĩ gì, nhưng lần đi này tao linh tính thế nào đó. Đây là cuốn nhật ký của tao, nhờ mày giữ, và cứ tự nhiên đọc nếu thích, trong này có đia chỉ của mẹ và chị tao ở Quảng Trị; nếu tao tử , mày nhắn tin để chị vào đưa xác tao về quê, và nhớ giao lại cuốn nhật ký cho bà chị tao “.

Tôi ngạc nhiên vì từ trước tới giờ Chi đoàn đã lai rai chịu tử vong, nhưng cả bọn tám đứa chúng tôi vẫn chưa ai hề hấn gì, sao Phương hôm nay lại bị cái chết ám ảnh thế này ; vã lại lại tôi chưa bao giờ nghe anh nhắc đến chuyện trăn trối. Tôi ngay tình gạt ngang:

- Mày bữa nay sao bày trò; tướng mày còn lâu.

- Thật đó mày. Mày giúp tao đi.

Tôi cầm đại lấy cuốn nhật ký để Phương trở lại chi đội của anh, vì đoàn cua sắt đã sắp sửa tới giờ di chuyển.

Hai tuần sau Chuẩn úy Trần Phương hy sinh, cùng Chuẩn úy Nhâm, chi đôi trưởng, và một số đồng đội trong môt trận đánh ác liệt ở Rach Gía . Binh sĩ cùng M113 với Phương kể lại, “ông ấy đánh giặc như xi nê cao bồi, chúng bắn ra như mưa, mà ông tỉnh bơ, cứ chồm người lên quan sát điều động. Đạn trúng mũ sắt quay rớt xuống, ông chụp lại đôi lên, chúng quất tiếp, trúng vào khẩu colt ông mang trước ngực, không sao, ông đứng lên quan sát điều động tiếp, và lần này ông lãnh nguyên một tràng phòng không, chưa thấy ai lì như ông này”.

Tôi trình vơi Chi đoàn trưởng về chuyện trối trăn của Phương nhưng giữ cuốn nhật ký để đích thân tôi trao lại cho người chị khi vào nhận xác em. Tôi mở cuốn nhật để lấy địa chỉ của Phương, và đọc từ đầu đến cuối. Tôi còn nhớ có những dòng thế này:

“KBC 3749, ngày …Thế là mình đã thỏa được nguyện vọng. Hồi bé tý, mỗi lần thấy đoàn xe tăng chạy qua, mình thấy những chú lính ngồi trên xe sao mà oai hùng quá, và ước gì sau này lớn lên gia nhập quân đội, mình được đi lính Thiêt giáp . Mình sẽ dẹp tan cái bọn phá làng phá xóm người ta …..

“U Minh Thượng, Căn cứ Bình Minh ngày …Tưởng Tết này được nghỉ xã hơi tại căn cứ, sẽ có phái đoàn Văn nghệ Trung ương yểm trợ tiền tuyến đến giúp vui xuân. Đùng một cái chi đoàn được lệnh đi giữ an ninh cho đồng bào quận Kiến An, vì có tin một thiếu úy VC ra chiêu hồi tiết lộ địch sẽ đánh chiếm quận lỵ vào đêm giao thừa. Quận Kiến An (thuộc tỉnh Kiên Giang) cách căn cứ chừng trên dưới mười cây số, nhưng đường đi chằng chịt kinh rạch sình lầy. Chưa khi nào di chuyển trên một quảng đường ngắn mà vất vả, khổ cực, nguy hiểm và mất nhiều thời gian như chuyến đi này, vì đất ở vùng này “không có chân”, cua sắt sụp vào lầy càng ngo ngoe bươn ra, càng bị lún; dọc đường còn bị chúng bắn lén …

“Cuối cùng, sau hai ngày hai đêm lặn lội không ngủ, ăn uống cầm hơi, chi đoàn đến quận lỵ kip trước đêm giao thừa, làm một vòng cung, hướng sung ra ngoài, ôm kín quận lỵ……

“Giá như các anh không đến, không biết ba ngày Tết ra sao. Chúng nó hay về đây quậy phá lắm .Khi bắt cóc, khi giết, khi hăm dọa, cướp của...”rất nhiều người dân tâm sự với lính.

“Thất Sơn, ngàỵ … Trong số tù binh bi ta bắt trong trận đánh hôm qua có mấy anh chàng tội nghiệp quá, mặt mày non choẹt và trông hiền lành. Mấy anh chàng này đều khai, “Chúng em đang đi học, tới tuổi đi lính, được gíao dục rằng đồng bào Miền Nam đói khổ, bị Mỹ Ngụy kìm kẹp. Không ngờ vào đây chúng em thấy đồng bào tự do no ấm qúa ….”

“Chương Thiện ngày … Hôm nay nhận được thư Chị. Đọc thư thấy nhớ Má và thương Chị quá chừng. Má ơi, từ ngày ra đơn vị đến giờ, đã gần một năm, con biết Má và Chị đang lo lắng ngày đêm cho con nơi mũi tên hòn đạn. Nhưng Má và Chị đừng lo, người ta sống chết có số cả . Con xa cách Má và Chị, nhưng ở đây con có đồng đội, anh em sống với nhau có khi hơn cả ruột thịt nữa đó Má…

“Má hỏi mình “đi đánh nhau có mệt lắm không”. Đánh nhau thì “không mệt”, vì, như phim cao bồi, “bắn chậm là chết”, thì giờ đâu để biết mệt hay không. Nhưng những lúc di chuyển đường trường, ngồi trên xe lắc lư suốt đêm ngày, khi nóng nực bụi khói , khi lạnh buốt gió mưa; nhìn chung quanh, nhìn trước nhìn sau, nhìn lên mình, chỉ thấy rặt một màu ngụy trang olive, nghe đều đều tiếng máy nổ, tiếng xích ken két nghiến xuống mặt đường, mới cảm thấy rã rời mệt mỏi; và nhất là khi trên đường trở về từ một chiến trường xa xôi ề với ít nhiều tổn thương mất mát đồng đội, thêm nỗi lòng rười rượi tiếc thương…

“Nhưng cảm giác mệt mõi biến ngay mất mỗi lần mình ngang qua những thị trấn, xóm thôn đang được yên ổn trong đêm.

“Cần Thơ, ngày … Trường Tiểu học Cai Lậy bị VC pháo kích giữa ban ngày, đang giờ học. Cái bọn khốn kiếp này không chừa một ai...

“Má ơi, Má đừng buồn trách con sao chưa thể về một lần thăm Má và Chị, nha Má. Lúc này giặc kéo vào đông hơn, chiến trường sôi động… “

Phòng xác không thể chờ người Chị của cố Thiếu úy Trần Phương lâu hơn nữa . Đơn vị buộc phải mai táng anh tại địa phương, thị xã Rạch Gía, sau hai tuần chờ đợi . Đất Rạch Giá đâu cũng nước, huyệt cố ý đào nông, nhưng quan tài Phương vẫn sóng sánh. Năm chiếc M113 quay pháo tháp lên trời. Năm tràng đại liên 12 ly 7 xé bầu trời xám xịt. Tiếng nổ nghe vọng mãi trong khu rừng tràm.

Hai tuần sau khi chôn cất em, người chị mới vào đến Rach Gía. Tôi không gặp được chị vì lúc đó tôi đang nằm ở Quân y viện Phan thanh Giản Cần Thơ do thương tích khá nặng trong một trận đụng độ mà đích quân chơi chiến thuật độn thổ, cũng trong vùng Rạch Giá. Tôi chỉ nghe kể lại, nhờ sự thông cảm hết sức đặc biệt trước nguyện vọng của người chị, lời trối trăn của Phương, và cùng thỉnh nguyện của Đại úy Chi đoàn trưởng, ông Tỉnh trưởng Rạch Giá đã bỏ sang một bên nguyên tắc vệ sinh, cho phép đào xác Phương lên, thay quan tài bằng kẽm để đưa Phương về quê. Nhưng lên đến Sàigòn, chờ mãi không có chuyến bay, người chị buộc lòng để Phương nằm lại Nghĩa trang Quân Đội ở Thủ Đức.

Đã hơn ba mươi sáu năm trôi qua.Tôi không còn nhớ nhiều những gì người chuẩn úy Thiết giáp Trần Phương đã ghi trong cuốn nhật ký của anh. Nhưng tôi nhớ chắc chắn một điều : người lính chiến của quân đội Miền Nam ấy đã không hề nhắc đến đoàn này đảng nọ, và anh cũng chẳng dùng những chữ “quỉ dữ, xấu xa, bọn chó, ăn cướp, rắn độc” trong những hàng anh viết trách móc tại sao ông Hồ chí Minh lại xua quân vào đánh phá khi đồng bào Miền Nam đang sống yên lành, đang lo kiến thiết xây dựng đất nước, như cô Đặng Thùy Trâm đã dành cho tổng thống Mỹ Nixon, vị tổng tư lệnh của một quân đội có mặt ở Miền Nam sau bộ đội cụ Hồ.


Tháng Tư, 2006


nguồn: https://hung-viet.org/p24a1560/doc-nhat-ky-bo-doi-dang-thuy-tram-nho-thieu-uy-thiet-giap-tran-phuong

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
17 Tháng Hai 20245:55 CH(Xem: 1064)
Tất cả những tự hào ấy đều do đảng của chúng tôi tạo thành, bởi vì đảng của chúng tôi là đảng tự hào đến trình độ khoác lác, chỉ nội cái khẩu hiệu ‘quang vinh’, ‘muôn năm’, ‘mãi mãi’ thì cũng đủ hiểu, nghe nói sắp tới đây đảng của chúng tôi sẽ làm lễ vinh danh vì đã được thế giới công nhận danh hiệu: “Đảng Phái Chính Trị Đĩ Bợm - Điếm Đàng Nhất Thế Giới”. Thành ra chúng tôi lúc nào cũng tự hào, tự hào mọi lúc mọi nơi, cho dù đi đến nước nào người ta cũng khinh bỉ vì là sắc dân chuyên ăn trộm, ăn cắp, nhìn bằng cặp mắt e dè tởm lợm vì là loại dân cộng sản cuồng tín u mê...
17 Tháng Hai 20245:54 CH(Xem: 1069)
Đỉẻng mày tính cách sao ngụy biện Lòn cúi bôi tro chốn linh thiêng Trơ trẽn sống ký sinh ti tiện Tiếp tay cho bè lũ giặc tiền Quân dân cả nước cùng lên tiếng Cột mốc biên cương chẳng của riêng Chống giặc ngoại xâm niềm hãnh diện Hy sinh gìn giữ đất vô biên 45 năm vía hồn ẩn hiện Bóng quế đất trời tỏa oan khiên 45 năm máu xương vạn biến Bất khuất rạng ngời sáng linh thiêng
16 Tháng Hai 20248:05 CH(Xem: 1163)
Nhà cầm quyền tin rằng cùng với dùi cui, súng đạn, nhà tù và theo thời gian, mọi ký ức trong dân chúng sẽ được xoá sạch. Nhưng chúng ta, những thân phận dân đen vẫn có cách riêng của mình để lưu giữ lại sự thật, cho hôm nay, cho hậu thế. Đó là việc kể lại, ghi chép lại một cách trung thực không chỉ về cuộc chiến tranh Biên giới, về Hải chiến Hoàng Sa, về sự kiện Gạc Ma, về những cuộc biểu tình bảo vệ môi trường hay chống Tàu cộng xâm lược. Ghi chép , không chỉ là đặc quyền, mà còn là nghĩa vụ, là vũ khí lợi hại của chúng dân với sức công phá không hề nhỏ vào ch.ế đ.ộ đ.ộ.c t.ài.
16 Tháng Hai 20248:03 CH(Xem: 1088)
Đất nước tôi có muôn sự diệu kỳ Chùa phải to, tượng dài thêm vĩ đại Lễ quanh năm rồi lễ hoài, lễ mãi Cứ cầu xin dù chẳng biết được gì Đất nước tôi, đất nước của Thần uy Của quỷ ma chập chờn quanh kiếp sống Luôn thấp thỏm đâu đây cơn quái mộng Đợi một ngày dân tộc hoá vong nô! Đất nước tôi gì cũng cứ phải to Nào bánh chưng, bánh xèo cùng tô phở Để mai kia hoá nên rồng, nên hổ Cùng ma tăng, quỷ giáo dựng vương đồ. Đất nước tôi, đất nước giữa tỉnh mơ Bao chúng sinh ngơm ngớp chờ cháo thí Cướp ấn Trần mong tranh công, đoạt vị Mặc an nguy dân tộc đã cận kề Lớp lớp người chen chúc chốn biển mê Thoả cầu xin những thứ đời không có Lạnh khói hương nơi từ đường tiên tổ Để tranh nhau lặn ngụp chốn Phật đài!
15 Tháng Hai 20248:10 CH(Xem: 1287)
- Vậy sao chị thấy chính quyền vẫn nịnh hồn giữ lắm. Chị thấy trong menu của khách sạn có mục sắm đồ lễ cô Sáu? Chắc hồn linh lắm hả? - Linh mẹ gì ? Tụi nó xạo chuyện em lên để ăn tiền thành phần mê tín dị đoan ngoài Bắc đổ xô về du lịch Côn Đảo. Chớ nếu linh thiệt, em đã hiện về vặn cổ mấy thằng quan tham hết rồi, vặn luôn cái thằng tạc tượng em : Hồi em bị bắt mới 16 tuổi, nhà nghèo, ăn uống gì đâu, ngực nhỏ xíu à. Vậy mà bây giờ nó tạc tượng em , hai cái vú như hai trái bưởi, mà tạc bằng đá, nặng muốn chết chị ơi… -Thôi hồn đừng nói linh tinh nữa, chị sợ ở tù oan lắm rồi. Hồn ngồi chơi nha, chị phải vô ăn tối.
15 Tháng Hai 20248:08 CH(Xem: 2317)
Bọn này bần cố mà ra Nông dân thứ thiệt lớp ba trường làng Trước kia Phúc Niểng khoe khoang Ta đây vỗ ngực lớp ba trường làng Giờ đây hắn đã bẽ bàng Về nhà chăn vịt đường làng ngã ba Giờ đến thằng Chính được đà Học hành ngu dốt điêu toa xóm làng. Ngu dốt lại muốn làm quan. Ngày xưa đi học lừa thầy dối cha. Bọn này học tính ba hoa. Cũng vì cái thói lớp ba trường làng. Hoạn lợn học đến lớp ba. Mải chơi học tới tới trường làng lớp ba. Tấn Dũng hắn rất điêu ngoa. Ngày xưa hắn học lớp ba trường làng. Con mụ cán bộ Mỹ Hoa. Ngày xưa học biếng trường làng lớp ba.
08 Tháng Hai 20249:30 CH(Xem: 1718)
"Ba nhớ là khi các đồng chí lãnh đạo báo cáo là đã cử đoàn công tác vào Huế để tước ấn kiếm và buộc Bảo Đại thoái vị thì Bác Hồ tỏ ra không bằng lòng: - “Sao các chú dại thế? Thế giới người ta đang nhìn mình “đỏ loè”, còn một chút “vàng vàng” thì các chú lại bôi cho “đỏ” nốt!”. Điều này rất nhất quán với chủ trương của Bác là đi theo đường lối dân tộc chủ nghĩa." Thưa các bạn, Các bạn đọc đoạn văn này xong thì có cảm tưởng gì? Riêng tôi thì nghe trong đó giọng của một tên đầu sỏ mafia, đang chê trách lề lối làm việc của đàn em "Sao chúng mày ngu quá ? Phải biết che giấu thân phận thật sự của mình, ai lại vạch lưng ra cho người ngoài nhìn như thế chứ?"
07 Tháng Hai 20248:00 CH(Xem: 1251)
55 năm danh phận cáo chồn Nằm cho người ngắm tưởng đâu khôn Bao công sức bạc tiền tiêu tốn Xảo trá muôn đời thứ lộn ngôn Thờ giặc làm giang san khốn đốn Đợ dân bán nước bán linh hồn...
06 Tháng Hai 20248:44 CH(Xem: 5438)
Không phải cứ áo trắng cổ cồn, khoác cái bộ mặt lãnh đạo là có thể xóa sạch quá khứ, lừa mị được người dân, bởi cái lịch sử đảng đĩ này tội ác quá dầy, quá nhiều thì làm sao mà xóa hết cho được, đó là còn chưa nói đến việc cái đảng đĩ này đặt người dân ra ngoài vòng quyền chính trị của mình, theo đó người dân VN không có quyền ý kiến, phản đối, biểu tình mà chỉ phái chấp nhận những gì mà đảng thi hành thì cho dù bọn lãnh đạo đảng có khoác cái gương mặt nguyên thủ như thế nào lên truyền hình phát biểu thì người dân họ cũng ngó qua như xem bọn hề rẻ tiền hài nhảm...
06 Tháng Hai 20248:44 CH(Xem: 901)
Nếu có đa đảng thì mới có sự cạnh tranh thì đất nước mới tốt đẹp lên được. Chừng nào có sự công bằng, bình đẳng trong xã hội thì chúng tôi mới trở về xây dựng đất nước. Cái đảng này họ chỉ muốn quyền lợi cho họ thôi. Họ muốn có thêm quyền lực trong tay. Họ không xây dựng đất nước đâu. Họ chỉ xây dựng đảng của họ thôi. Do đó, khi kiều bào về xây dựng uy tín cho đất nước, là họ xây dựng uy tín cho đảng cầm quyền mà thôi. Chúng tôi về đóng góp xây dựng đất nước là chỉ xây dựng cho Đảng của họ thêm lớn mạnh thôi.”
30 Tháng Tư 2024
Với sự ra đi “bất ngờ” của ông Vương Đình Huệ, đảng CSVN đã rơi vào cuộc khủng hoảng chính trị lớn nhất từ trước tới nay. Những người thay thế ông Huệ và ông Thưởng chỉ đếm trên đầu ngón tay gồm Bà Trương Thị Mai, 66 tuổi, quê Qủang Bình, Bí thư Trung ương đảng, Trưởng ban Tổ chức Trung ương; Thủ tướng Phạm Minh Chính, 66 tuổi, quê Thanh Hóa và Bộ trưởng Công an, Đại tướng Tô Lâm, 67 tuổi, quê Hưng Yên. Tuy nhiên ai sẽ thay ông Nguyễn Phú Trọng làm Tổng Bí thư để lãnh đạo Đảng khóa XIV càng mù mịt hơn, vì những người có điều kiện nhất đã bị loại.
29 Tháng Tư 2024
Trong trại, dù Kẻ Nằm Vùng có lời khuyên trước là không nên – nhưng tướng Trọng, thay vì mặc quần áo dân sự như mọi người tị nạn khác – tiếp tục diện bộ quân phục đại lễ với đầy đủ phụ tùng, dây biểu chương, huy chương, nón kết…đi vào nhà ăn tập thể. Tướng Trọng được 4 người đàn ông đang ngồi ăn, đứng dậy đón chào nghiêm chỉnh đúng tác phong thuộc cấp. Tuy nhiên ngay sau đó bị một số người, có khá nhiều phụ nữ chửi bới, ném thức ăn vào người, khiến ông tối tăm mặt mũi, được Kẻ Nằm Vùng kéo chạy ra ngoài nhưng rồi phải trốn vào một nhà cầu công cộng.
24 Tháng Tư 2024
Bộ phim Kẻ Nằm Vùng hay Cảm tình Viên (The Sympathizer) dựa trên tiểu thuyết cùng tên của tác giả Nguyễn Thanh Việt, được sản xuất bởi A24 và Rhombus Media, đạo diễn Hàn Quốc Park Chan-wook, với sự hiện diện của 2 tài tử nổi danh trong cộng đồng người Việt hải ngoại là bà Kiều Chinh, Nguyễn Cao Kỳ Duyên, đã bắt đầu công chiếu tập 1 trên HBO từ ngày 14 tháng 4 năm 2024. Phim chiếu gần 10 ngày rồi nhưng không thấy giới phê bình văn học, nghệ thuật hải ngoại có bài nào nhận xét, đánh giá tập 1 và 2. Những cây đa, cây đề nổi tiếng trong làng báo, truyền thông hải ngoại thường viết bài bình luận tác phẩm văn chương, phim ảnh… hoàn toàn im lặng.
24 Tháng Tư 2024
Vốn là đảng cướp nên tìm một người có khả năng, vừa khôn ngoan vừa hiểm độc để có thể nắm đầu trùm công an là người ngăn chặn mọi chống đối từ bên trong cũng như bên ngoài thì không dễ kiếm. Đại diện trong Quốc Hội chỉ là bù nhìn. Đại hội đảng là chiến trường thanh lọc, sắp xếp hàng ngũ trung ương, địa phương và chính trị bộ là giai đoạn cuối cùng để chọn lãnh đạo tương lai. Đừng coi thường tiến trình "dân chủ" của CSVN đi từ trên xuống dưới. Vì mục tiêu của đảng là cầm quyền. Mọi đe dọa quyền lực đảng có nghĩa đảng sẽ bị tiêu diệt. Để tìm lãnh đạo có khả năng đó đòi hỏi Khôn và Ác. Từ trên...
23 Tháng Tư 2024
Tuy nhiên lịch sử của Việt Nam đã phủ nhận sự mạo nhận này. Chưa hề có cuộc trưng cầu ý kiến nào chứng minh “Đi lên chủ nghĩa xã hội là khát vọng của nhân dân”. Vì vậy, khi bị chống đối, ban Tuyên giáo Trung ương đã quay cuồng với giọng điệu thù nghịch: “Tính chất nguy hiểm của những phương thức, thủ đoạn này ở chỗ chúng tạo dựng nhận thức sai lệch, mơ hồ, hoài nghi, hoang mang, dao động, gây “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” trong nội bộ, làm lung lay niềm tin của cán bộ, đảng viên và nhân dân vào vai trò lãnh đạo của Đảng, sự quản lý của Nhà nước, tạo tâm lý bức xúc, chống đối trong xã hội. Điều đó ảnh hưởng tiêu cực đến...
22 Tháng Tư 2024
Điều đáng chú ý là Thủ tướng Việt Nam Phạm Minh Chính cả hai lần gặp hai vị lãnh đạo công nghệ này đều mời họ xây dựng nhà máy sản xuất ở Việt Nam. Trong khi đó, khác với Samsung, cả hai công ty này đều không sở hữu nhà máy sản xuất sản phẩm cho chính họ. Điều đó khiến nhiều người đặt ra câu hỏi là lãnh đạo Hà Nội có thực sự hiểu đối tác mình đang nói chuyện? Ai cũng thấy Việt Nam đang đứng trước những cơ hội lớn để nhận được đầu tư lớn hơn về công nghệ nói riêng và kinh tế nói chung
21 Tháng Tư 2024
Cũng đáng chú ý là chuyến thăm Trung Hoa của ông Huệ đã xẩy ra chưa đầy một tháng, sau khi Đảng CSVN cách chức Chủ tịch nước Võ Văn Thưởng ngày 20/03/2024. Ông Thưởng, 54 tuổi từng được coi là ngôi sao sáng trong 4 Lãnh đạo hàng đầu, và là người có nhiều triển vọng thay ông Nguyễn Phú Trọng. Ông bị cách chức vì “đã vi phạm Quy định về những điều đảng viên không được làm”. Tham nhũng cũng có vai trò trong vụ mất chức của ông Thưởng. Vì vậy, chuyến đi Bắc Kinh của ông Vương Đình Huệ càng được củng cố cho vị trí chính trị của ông trong tương lai, vì chính ông đã bảo đảm với Tập Cận Bình và các nhà lãnh đạo...
17 Tháng Tư 2024
Ở tấm thứ nhất, hình một viên cảnh sát mặc bộ quần áo màu kem, nón kết cũng màu kem là điều hoàn toàn sai. Đồng phục của cảnh sát VNCH là áo trắng, quần xám, áo 2 túi, nút áo trên gần sát cổ, không hở cổ hoặc phanh ngực, bên trên túi phải có bảng tên, tay áo trái có huy hiệu cảnh sát. Nón kết cũng trên trắng, viền xám ở dưới. Huy hiệu có dòng chữ Tổ Quốc, Công Minh, Liêm Chính khác với huy hiệu của quân đội là Tổ Quốc, Danh Dự, Trách Nhiệm. Cái chào tay của người trong hình cũng sai không đúng quân phong, quân kỷ. Khi chào, lòng bàn tay phải úp xuống, ngón cái hơi quặp lại, 4 ngón còn lại duỗi thẳng khép vào nhau, cánh tay...
17 Tháng Tư 2024
ngoại giao của nước VNcs tùy theo từng thời điểm, có thể khi công bố Sách Trắng Quốc Phòng năm 2009 thì TQ chưa có những hành vi manh động hung hăng như hôm nay, thế nhưng khi công bố lần thứ hai năm 2019 khi TQ gia tăng cường độ lấn chiếm thì chủ trương của Việt Nam vẫn không thay đổi, điều đó đặt ra một câu hỏi là liệu nhà cầm quyền csVN vẫn chấp nhận không thay đổi đường lối quốc phòng trong khi chủ quyền quốc gia đang bị đe dọa nhằm đổi lấy một nền hòa bình nhu nhược, yếu ớt, và sự độc lập đang bị chỉ trích khi dân chúng nhìn thấy giới lãnh đạo TQ xem đảng csVN như thủ hạ của mình...
12 Tháng Tư 2024
Hai nhóm gồm hơn 30 nhà lập pháp Mỹ hồi cuối tháng 1 đã gửi các bức thư chung tới Bộ trưởng Raimondo để kêu gọi chính quyền Biden không công nhận quy chế kinh tế thị trường cho Việt Nam. Họ lập luận rằng Việt Nam không đáp ứng các yêu cầu về thủ tục để thay đổi tình trạng và cho rằng việc cấp quy chế này cho quốc gia Đông Nam Á sẽ là “một sai lầm nghiêm trọng.” Kể từ năm 2002, khi Mỹ bắt đầu vụ điều tra chống bán phá giá đầu tiên đối với cá phi lê đông lạnh nhập từ Việt Nam, Washington coi quốc gia Đông Nam Á là một “nền kinh tế phi thị trường.” Trong 21 năm qua, Mỹ đã áp thuế chống phá phá giá đối với nhiều mặt hàng...