Những con lợn đất tội nghiệp: Lại chuyện “lợi dụng trẻ em”

26 Tháng Mười 202110:26 CH(Xem: 4461)

NHỮNG CON LỢN ĐẤT TỘI NGHIỆP:
LẠI CHUYỆN “LỢI DỤNG TRẺ EM”

taynnguyenkimanh2zmqs-1586158735924750237765                                                                  Hình TTcs.




JB. Nguyễn Hữu Vinh

       RFA Blog



Lợi dụng trẻ em

Nhiều người vẫn nhớ khi phong trào đòi dân sinh, dân quyền ở Nghệ An và nhiều nơi khác sau sự kiện Formosa gây thảm họa môi trường biển Miền Trung đang rộ lên. Khi biển nhiễm độc toàn bộ ảnh hưởng đến đời sống người dân cả một dải đất rộng lớn từ Thanh Hóa, Nghệ An cho đến Đà Nẵng, thì người dân, kể từ già đến trẻ đều là nạn nhân. Nhiều nơi, họ đã đứng lên để đòi hỏi quyền lợi, quyền sống, sự công bằng cho mình, cho con cháu và dòng giống mình về sau.

Khi đó, báo chí nhà nước, đặc biệt là tờ Nghệ An – Cơ quan của Đảng ĐCS Nghệ An – đã có nhiều bài viết rằng nhà thờ đã “Lợi dụng trẻ em, mưu đồ chinh trị” khi thấy tại nhiều Giáo xứ, Giáo họ, cả các học sinh cũng phản đối việc nhà cầm quyền trấn áp người dân, bảo vệ kẻ thủ ác là Formosa, nhất là hệ thống truyền thông cộng sản đã bị người dân vạch mặt là “Vua Tin Vịt”…

Khi đó, chúng tôi đã có những phản ứng kịp thời bằng những bài viết đáp trả. Rằng khi nói đến việc “Lợi dụng trẻ em, mưu đồ chính trị” để đả kích những trẻ em phản đối VTV xuyên tạc sự thật, thì chính báo chí Cộng sản đã chửi đểu Hồ Chí Minh.

Ở đó, chúng tôi nêu đầy đủ dẫn chứng không thể chối cãi rằng: Lợi dụng trẻ em, mưu đồ chính trị nhiều nhất, chính là Cộng sản. Đặc biệt, chính Hồ Chí Minh mới là kẻ lợi dụng trẻ em để mưu đồ chính trị nhiều nhất. Từ việc xúi trẻ em tham gia những việc mà chúng chưa hề ý thức được nhằm đạt được mưu đồ của mình, kể cả việc cổ vũ chúng dùng súng đạn, chất nổ để giết người không ghê tay và những thành tích giết người, khủng bố của chúng như những tấm gương để thế hệ trẻ Việt Nam noi gương.

Trong thực tế đời sống xã hội Việt Nam kể từ khi có Đảng csVN xuất hiện, rồi lớn dần, rồi cướp chính quyền, rồi ngồi chiếc ghế cai trị cả đất nước, cả dân tộc này, thì không chỉ trẻ em, mà tất cả dân tộc, xã hội từ những trí thức đến kẻ bần cùng, từ tên đạo tặc trộm cướp đến người tu hành, từ thực thể vật chất cho đến thần thánh, ma quái, tâm linh… tất cả đều bị lợi dụng  cho mục đích của Đảng Cộng sản.

Sự lợi dụng đó tùy theo từng khi, từng lúc, từng vụ việc và từng thời kỳ khác nhau mà đảng đã “vận dụng sáng tạo” vào thực tế, bất chấp nhân tâm, đạo đức hoặc quy luật đơn giản nhất của xã hội loài người là trẻ em phải được bảo vệ khỏi độc hại và nhất là không xúi trẻ làm những việc mà khả năng trí tuệ của chúng chưa định hình được.

Tiếp tục sử dụng trẻ em cho các mưu đồ chính trị

Trong thời kỳ Cộng sản có mặt trên đất nước này, mỗi khi cần thiết huy đông tiền của, tính mạng hoặc bất cứ nguồn lực nào từ nhân dân, đối tượng nhắm đến của người cộng sản để gây xúc động, để kích động quần chúng... thường vẫn là trẻ em.

Mặc dù, trên phương diện tuyên truyền, người cộng sản vẫn leo lẻo rằng: “Trẻ em như búp trên cành. Biết ăn, ngủ, biết học hành là ngoan” ( Hồ Chí Minh).

Thế nhưng, trong thực tế, chúng ta đã có thể thấy biết bao nhiêu tấm gương trẻ em mà người cộng sản đã sử dụng, đào tạo kích động các cháu lao vào chốn đạn bom, bất chấp nguy hiểm mà chúng chưa thể hình dung được, nhằm đạt được ý đồ của mình.

Nào là những em bé Lê Văn Tám làm đuốc sống phá kho đạn, một câu chuyện hoang đường, thêu dệt mà chính quan chức có trách nhiệm của cộng sản đã thú nhận rằng đó là sự bịa đặt. Cho đến những “Dũng sĩ thiếu nhi diệt Mỹ - Ngụy” với thành tích của những bé thơ mới hơn chục tuổi đã giết cả chục người không gớm tay. Những Võ Thị Sáu, những Kim Đồng… đều là những nhân vật trẻ em đã bị lợi dụng cho những mưu đồ, mục đích của người lớn.

Và theo lý giải của họ, thì chỉ vì: “Chẳng may vận nước gian nan” nên trẻ em mới phải ôm bom, nổ súng... còn đến khi “đuổi hết Nhật Tây, thì “trẻ em ta sẽ là bầy con cưng”.

Thế nhưng, không phải thế.

Đại dịch Covid-19 đến với thế giới đã gần 2 năm nay, nó đang đem lại nhiều cơ hội, để người dân Việt Nam thấy rõ hơn nữa bộ mặt của chính quyền cộng sản đằng sau những lời lẽ hào nhoáng kia là gì.

Những ngày gần đây, sau mấy tháng bị giam hãm, người dân từ vùng dịch bệnh đã phải đào thoát về quê bằng những cuộc bỏ chạy thoát thân sau những ngày bị biến thành tù nhân bất đắc dĩ ở các thành phố và các khu công nghiệp.  

Họ là những người đã bị cấm đi khỏi nơi đang ở với mệnh lệnh của nhà cầm quyền: “Ai ở đâu yên đó”. Để rồi ai ở đâu chết đó. Thế nên, họ bỏ chạy.

Họ hồi hương sau những cuộc di chuyển gây nên những thảm họa nhân đạo dọc con đường bỏ chạy. Những đoàn người đi bằng xe máy, xe tự chế, xe đạp và thậm chí là dắt díu nhau đi bộ.

Những đoàn người từ thanh niên cho đến phụ nữ, từ thiếu niên cho đến trẻ sơ sinh mới mấy ngày tuổi còn ẵm ngửa trên tay mẹ, thậm chí là những đứa bé mẹ còn mang trong bụng và sinh đẻ, chết ngay trong bụng mẹ trên đường hồi hương.

Họ bỏ chạy khỏi những cuộc “Giãn cách xã hội”, khỏi những chỉ thị 15, 16 rồi 16+… cho đến tình trạng bình thường rồi “bình thường mới” mà mỗi nơi định nghĩa, sử dụng theo một cách khác nhau.

Họ bỏ chạy khỏi những khu nhà trọ chen chúc được biến thành nhà ngục nhanh chóng chỉ bằng một chỉ thị từ nhà cầm quyền. Ở đó, cai ngục sẵn sàng dùng dùi cui, roi vọt và nắm đấm nếu họ có ý định vượt ngục hoặc “chống lại người thi hành công vụ” là những tên côn đồ, công an được sử dụng làm cai ngục với quyền hạn vô biên.

Họ bỏ chạy khỏi “sự tận tâm phục vụ” của hệ thống chính trị, của một nhà nước “Của dân, do dân, vì dân” bằng quân đội đi chợ, bằng tăng cường lính tráng, xe bọc thép và dân phòng.

Họ bỏ chạy khỏi những lời hứa của chính quyền rằng cứ “ai ở đâu yên đó” để mọi việc đã có đảng và nhà nước lo. Họ bỏ chạy không hề ngó ngàng hay luyến tiếc những khoản “cứu trợ” hậu hĩnh mà họ đã được nhận rất nhiều trên Tivi.

Tất cả đào thoát về quê với muôn vàn thảm trạng đến cùng cực của sự đói khổ, nguy hiểm rình rập và mạng sống bị đe dọa.

Và khi về quê, thậm chí họ còn bị ngăn chặn, cấm cửa, đưa đến những khu cách ly mà ở đó, dù có cơm, họ không dám ăn. Chỉ vì họ không còn một đồng xu, cắc bạc nào trong túi để sau còn nộp phí cách ly cho nhà nước.

Thế rồi, những người về được đến quê, lại sống trong hoàn cảnh đủ mọi thiếu thốn trăm bề và cuộc sống chẳng có điều gì để đảm bảo cho họ có thể có mức sống tối thiểu. Và họ phải bắt đầu lại từ đầu.

Đó cũng là một mối nguy cho chế độ, cho sự ổn định của hệ thống chính trị độc tài. Bởi ai cũng hiểu điều mà cha ông đã nói từ xa xưa. Rằng là bần cùng sinh đạo tặc, chó cùng còn phải rứt dậu huống chi con người. Bởi nếu bạo loạn xảy ra, thì quan chức làm sao kê cao gối mà ngủ với đống tài sản tích cóp được sau bao năm làm quan chức.

Thế nên, việc trấn an dân chúng là cần thiết.

Những khi đó, trên báo chí, quan chức, hệ thống tuyên truyền của nhà nước, không hề thấy một tổ chức nào, từ Trung ương Đảng cho đến Ủy ban Bảo vệ Bà Mẹ và Trẻ em, Hội LH Phụ nữ... lên tiếng hay có hành động nào để cứu giúp họ.

Cũng tuyệt đối không thấy bất cứ một đảng viên, cán bộ nào ra tay giúp đỡ người dân, đồng bào mình trong hoạn nạn.

Nhưng, cũng như bao cơn khó khăn, hoạn nạn khác, báo chí lại có dịp để kêu gọi “lấy sức dân để giúp dân”. Có nghĩa là báo chí và nhà nước tự coi như hệ thống chính trị, chính quyền, nhà nước không còn tồn tại trước sinh mạng và đời sống người dân tại những nơi này. Chỉ bởi hệ thống đó, có cũng như không.

Trong những cuộc kêu gọi, tuyên truyền đó, hệ thống tuyên giáo đã làm đủ mọi cách để khêu gợi lòng trắc ẩn của người dân Việt trước những cảnh khốn cùng của người dân mới đào thoát từ vùng dịch bệnh.

Ở đó, chỉ có người dân giúp đỡ người dân bằng muôn vàn cách khác nhau từ nắm rau, củ sắn cho đến những đồng tiền lẻ hiếm hoi.

Từ việc nêu những khó khăn của người dân về quê từ vùng dịch với muôn vàn thiếu thốn. Hẳn nhiên, bởi chỉ chạy thoát thân được đã là một may mắn với họ, chỉ giữ được mạng sống khi về đến quê, đã là một thành công của họ, chỉ cần được chính quyền tại quê hương cho trở về, đã là một ơn huệ cho họ, mọi vật dụng, tiền bạc và tài sản của họ hầu như chẳng còn gì.

Từ việc nêu lên những con số, những hoàn cảnh… để dân tình bá tánh khắp nơi động lòng trắc ẩn đã từng đưa tay ra, gửi tiền bạc ủng hộ.

Từ việc nêu gương những người dân “lá rách ít đùm lá rách nhiều” bằng những việc làm, những hành động nhiều khi nói lên tấm lòng, ý nghĩa là chính để động viên mọi người khác dốc hầu bao đi cứu trợ.

Hẳn nhiên, ai cũng biết điều này, đó là những đối tượng dễ dụ dỗ nhất, dễ bị lừa bịp nhất vẫn là người già và con trẻ. Và cũng chính vì người già và con trẻ là những đối tượng dễ lừa bịp nhất. Cha ông ta đã chẳng dặn lại rằng Một lần người già bằng ba lần con trẻ đó sao.

Thế nên, trong  những chiêu bài lâm li, bi đát nhất vẫn được sử dụng, đó là những “tấm gương” được báo chí đưa lên ca tụng, vẫn là những người già nua, cô đơn, bệnh tật ốm đau… được báo chí lăng xê, được cán bộ “giác ngộ” mà thực chất là dụ dỗ, tâng bốc lên tận mây xanh để dốc nốt chút hầu bao cuối cùng cho phong trào của đảng để được… lên Tivi.

Lại vẫn là chuyện lợi dụng trẻ em

Và khốn nạn hơn, táng tận hơn trong trò lừa đảo này, là việc cả hệ thống lừa đảo ngay cả những đứa trẻ vắt mũi chưa sạch. Đó là dụ các bé thơ “đập lợn đất” để đưa nốt những đồng tiền tiết kiệm được từ những bữa ăn sáng, từ những đồng tiền chắt chiu của chúng phục vụ nốt cho các phong trào của đảng.

Những con heo đất đó, không chỉ mới bị đập gần đây, mà trong hầu hết những vụ việc do đảng phát động, chúng đều là những nạn nhân.

Chúng ta có thể thấy nhan nhản các bài viết về các cái gọi là “tấm gương như thế” ngay gần đây.

Nào là: “3 học sinh Bình Phước đập heo đất mua quà ủng hộ các chốt kiểm soát dịch bệnh” trên trang của Trung ương Đoàn Thanh niên Cộng sản. Nào là: “Học sinh lớp 1 đập heo đất ủng hộ phòng-chống Covid-19” trên báo Gia Lai. Rồi thì “Phú Quốc: 2 học sinh đập heo đất ủng hộ quỹ phòng, chống Covid-19” trên Báo Kiên Giang. Hay “Hai học sinh lớp 9 ở Bình Phước đã đập heo đất, lấy 200 triệu đồng dành dụm từ nhiều năm qua đi ủng hộ”…

Thế rồi noi gương các em bé kia, lại có “Bình Phước: 3 học sinh đập heo đất, mua thực phẩm ủng hộ chốt kiểm soát dịch Covid-19. Và không chịu thua kém “Hai học sinh đập heo đất hỗ trợ 21 triệu đồng giúp người dân vùng dịch

Có thể tìm thấy rất nhiều những câu chuyện như thế, những chiêu trò như thế và những cách làm táng tận lương tâm như thế để câu những đồng tiền máu xương nhất từ người dân phục vụ mục đích của đảng.

Bởi ai cũng biết rằng: Với một đảng tự xưng là lãnh đạo tuyệt đối với mọi mặt đời sống người dân, thì đảng phải chịu trách nhiệm và lo mọi mặt cho đời sống người dân.

Cái đảng ấy, sinh ra một nhà nước tự nhận là “của dân, do dân, vì dân” thì cái nhà nước ấy phải lo cho dân từ đời sống tinh thần đến vật chất chứ không thể theo cái kiểu nhà nước chỉ nói miệng, còn tiền bạc thì dân tự giúp nhau.

Và cuối cùng, điều cần nói là những con heo đất kia, là mồ hôi nước mắt, là tình yêu thương của bố mẹ, ông bà, anh chị em những đứa trẻ ngây thơ vô tội, là những bữa ăn sáng, những món đồ chơi chúng nó phải nuốt nước bọt mà nhịn, nay đảng móc ra để cung phụng cho nhiệm vụ của đảng.

Những con heo đất ấy, chúng chẳng có tội gì, chẳng có lý do gì mà cứ mỗi lần đảng cần tiền, chúng lại phải đem ra đập vô tội vạ nhằm phục vụ mục đích của đám đầy tớ nhân dân.

Và, đó là sự táng tận lương tâm đến tận cùng mà chỉ có đảng CS mới có thể đạt được đến mức ấy.

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
06 Tháng Hai 20248:44 CH(Xem: 5483)
Không phải cứ áo trắng cổ cồn, khoác cái bộ mặt lãnh đạo là có thể xóa sạch quá khứ, lừa mị được người dân, bởi cái lịch sử đảng đĩ này tội ác quá dầy, quá nhiều thì làm sao mà xóa hết cho được, đó là còn chưa nói đến việc cái đảng đĩ này đặt người dân ra ngoài vòng quyền chính trị của mình, theo đó người dân VN không có quyền ý kiến, phản đối, biểu tình mà chỉ phái chấp nhận những gì mà đảng thi hành thì cho dù bọn lãnh đạo đảng có khoác cái gương mặt nguyên thủ như thế nào lên truyền hình phát biểu thì người dân họ cũng ngó qua như xem bọn hề rẻ tiền hài nhảm...
06 Tháng Hai 20248:44 CH(Xem: 941)
Nếu có đa đảng thì mới có sự cạnh tranh thì đất nước mới tốt đẹp lên được. Chừng nào có sự công bằng, bình đẳng trong xã hội thì chúng tôi mới trở về xây dựng đất nước. Cái đảng này họ chỉ muốn quyền lợi cho họ thôi. Họ muốn có thêm quyền lực trong tay. Họ không xây dựng đất nước đâu. Họ chỉ xây dựng đảng của họ thôi. Do đó, khi kiều bào về xây dựng uy tín cho đất nước, là họ xây dựng uy tín cho đảng cầm quyền mà thôi. Chúng tôi về đóng góp xây dựng đất nước là chỉ xây dựng cho Đảng của họ thêm lớn mạnh thôi.”
06 Tháng Hai 20248:41 CH(Xem: 728)
Đã nghèo lại gặp cục eo Cuối năm đã đói lại đèo thêm ma 94 năm đè dân ta Ngóc đầu không nổi cũng là thèng ni Thà cho tao miếng bánh mì Hơn là cái ảnh bùa si ám đời Cửa ... nhà ... bây chiếm hết rồi Ruộng vườn nương rẫy tơi bời xác xơ Tết về chết cả trong mơ Áo ôm khố rách cũng nhờ đảng cho :v Bây giờ bây nhét ảnh hồ Tường vách nứa toạc treo mô được chừ?
05 Tháng Hai 20248:55 CH(Xem: 766)
Năm nay, tình hình kinh tế ở VN (nghe nói) hơi (bị) te tua, chợ búa ế ẩm, người bán nhiều hơn người mua, sinh hoạt ở các chợ "truyền thống" có vẻ lạnh lùng sương rơi heo may..., nhưng ngó bộ các khúc ruột về VN cũng như người đi đón năm nay không giảm mà còn tăng hơn mấy năm trước dù chưa được thống kê – đó là nhờ khả năng đắc cử tổng thống, trở lại Nhà Chắng của Bác Châm khá (là) cao khiến cho kinh tế Mỹ tăng trưởng mạnh, chỉ số thị trường chứng khoán Đao Giôn lên tới 38.644 điểm khi kết thúc giao dịch vào ngày thứ sáu 02.02.2024 – Cái này hổng phải họ Thạch tui nói mà là lời "bác" nay đã thành... "bác" nào thì tự tìm hiểu nha.
03 Tháng Hai 20245:13 CH(Xem: 660)
Anh Lê Thiệu, một nhạc sĩ sinh sống ở Sài Gòn nói với RFA sáng 31 tháng 1 năm 2024: “Ngày Tết nhiều khi tôi không muốn ra đường vì ra đường thấy treo băng-rôn ‘Mừng Đảng, Mừng Xuân’ là thấy phát ghét rồi; thấy ngứa con mắt rồi. Theo tôi, đó là thói kiêu ngạo của người cộng sản. Nhiều nhà trí thức tiếng tăm họ đã chỉ trích, đã phê phán, đã phân tích Xuân là của vũ trụ, của đất trời, đảng mới có mấy chục năm nay mà cứ mừng Đảng trước rồi mới tới mừng Xuân.”
01 Tháng Hai 20247:23 CH(Xem: 1596)
Lý do du học sinh, gồm cả sinh viên tự túc, đã “một đi không về” có nhiều nguyên nhân, nhưng quan trọng là nhu cầu việc làm trong nước không phù hợp với kiến thức du sinh. Ngoài ra, căn bệnh kỳ thị “mới cũ”, “trong đảng-ngoài dân” và tham nhũng đã khiến cho nhiều người quyết định ở lại nước ngoài làm việc. Ngoài ra, với chủ trương độc quyền và độc tài cai trị, đảng CSVN đã bóp chết tự do, chà đạp dân chủ và vi phạm nghiêm trọng các quyền con người, kể cả tự do Tín ngưỡng-Tôn giáo khiến du sinh “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” không muốn quay về.
31 Tháng Giêng 20246:52 CH(Xem: 2375)
Những đồng tiền này sẽ làm cho những tên cán bộ có chức có quyền có được đời sống ‘sang, chảnh’, sẽ cho chúng có biệt phủ, siêu xe, du thuyền, được dùng để trả lương cho hàng triệu tên Hồng Vệ Binh đang ngày đểm bảo vệ cho mình, trả cho những tên du thủ du thực khoác áo an ninh mạng rình mò, soi mói để tìm ra những người bất đồng chính kiến, ngoài ra cũng còn được dùng để mua lấy súng đạn từ nước khác nhưng để đàn áp dân chủ, tự do, nhân quyền của người dân là chính, nhằm bảo vệ cái ngai vàng độc tài toàn trị rệu rã mang tên đảng csVN.
31 Tháng Giêng 20246:51 CH(Xem: 1794)
“Chưa mua sắm Tết gì hết. Năm nay khó khăn quá không chuẩn bị gì hết. Tiền không có nhưng cũng phải mua ít bánh mứt ngoài chợ về để có khách tới thì lấy ra mời khách thôi. Anh em trong nhà hùn vô người một miếng thôi chứ không sắm sửa đầy đủ trong nhà ăn Tết đâu. Chỉ những người giàu, có của ăn của để mới sắm sửa đầy đủ trong nhà thôi. Nhiều người còn bị mất việc về quê hết luôn. Năm nay ai cũng khó khăn chứ không chỉ gia đình em đâu. Nhiều người nói năm nay không ăn Tết luôn. Xóm em chẳng thấy ai chưng bày gì hết vì tình hình chung là nghèo. Không ai mua bán gì được. Ngoài tháng lương 13, năm nay không có thưởng...
30 Tháng Giêng 20249:06 CH(Xem: 2308)
Tất nhiên là một nhà nước độc tài cho nên tuyên truyền luôn là ‘chủ trương nhất quán’ của lũ chúng ta, ở xứ đó cứ thằng nào nói dóc hay, dóc tổ mẹ, tổ cha là được triều đình phong cho hàm ‘thiến sỹ’, tha hồ mà vênh mặt nhìn đời, có thế nói đất nước này ‘thiến sỹ’ nhiều nhung nhúc, có lấy đấu mà đong cũng không hết, duy chỉ có điều lũ thiến sỹ này chỉ ăn tàn phá hại, bởi vì chúng nó đều có chuyên môn là ‘chính trị’, chuyên phịa ra những điều hay, điều tốt cho lãnh tụ và băng đảng của chúng chứ chúng nó có biết cái cóc xì gì về khoa học kỹ thuật đâu mà sáng chế với phát minh?!.
28 Tháng Giêng 20246:04 CH(Xem: 1625)
Thử hỏi nghe đi nghe lại mấy sáo ngữ trên, nào là “ tinh thần trách nhiệm, dám nghĩ, dám làm”, nào là “Dân biết, dân bàn, dân làm, dân kiểm tra”, “nào là “Học tập và làm theo tư tưởng, đạo đức Hồ Chí Minh”, có người bình thường nào mà nhịn nổi, không mượn lời Vũ Trọng Phụng để gầm lên: “Biết rồi, khổ quá, nói mãi.”? “Đẩy mạnh thu hút nguồn nhân lực chất lượng cao và tâm huyết là định hướng lớn, có tính cấp bách, mang tầm chiến lược trong xây dựng TP” – Thành uỷ TP.HCM định hướng và khẳng định sẽ tăng cường thu hút, trọng dụng, sử dụng hiệu quả, đãi ngộ xứng đáng, chế độ lương, thu nhập công bằng, hợp lý, thỏa đáng.” - Nói trớt quớt!
03 Tháng Năm 2024
Vào ngày 22-1-2018, ông ta bị kết án 13 năm tù. Ông Thăng bị xét xử vào ngày 14 và 15 tháng 12, 2020 vì liên quan đến một vụ bê bối tham nhũng khác và nhận 10 năm tù. Trường hợp của Thăng không phải là trường hợp cá biệt. Khoảng 20 cá nhân khác có liên quan đến lĩnh vực dầu khí và ngân hàng cũng bị kết án, trong đó có ông Trịnh Xuân Thanh, người đứng đầu tập đoàn dầu khí Petrovietnam, người bị bắt ở Đức và đưa về Việt Nam. Ông Thanh bị kết án tù chung thân. Sau đó, Phan Văn Anh Vũ hay còn gọi là “Vũ Nhôm”, một ông trùm kinh doanh bị bắt ở Singapore. Ông Vũ Nhôm lãnh 17 năm tù.
30 Tháng Tư 2024
Với sự ra đi “bất ngờ” của ông Vương Đình Huệ, đảng CSVN đã rơi vào cuộc khủng hoảng chính trị lớn nhất từ trước tới nay. Những người thay thế ông Huệ và ông Thưởng chỉ đếm trên đầu ngón tay gồm Bà Trương Thị Mai, 66 tuổi, quê Qủang Bình, Bí thư Trung ương đảng, Trưởng ban Tổ chức Trung ương; Thủ tướng Phạm Minh Chính, 66 tuổi, quê Thanh Hóa và Bộ trưởng Công an, Đại tướng Tô Lâm, 67 tuổi, quê Hưng Yên. Tuy nhiên ai sẽ thay ông Nguyễn Phú Trọng làm Tổng Bí thư để lãnh đạo Đảng khóa XIV càng mù mịt hơn, vì những người có điều kiện nhất đã bị loại.
29 Tháng Tư 2024
Trong trại, dù Kẻ Nằm Vùng có lời khuyên trước là không nên – nhưng tướng Trọng, thay vì mặc quần áo dân sự như mọi người tị nạn khác – tiếp tục diện bộ quân phục đại lễ với đầy đủ phụ tùng, dây biểu chương, huy chương, nón kết…đi vào nhà ăn tập thể. Tướng Trọng được 4 người đàn ông đang ngồi ăn, đứng dậy đón chào nghiêm chỉnh đúng tác phong thuộc cấp. Tuy nhiên ngay sau đó bị một số người, có khá nhiều phụ nữ chửi bới, ném thức ăn vào người, khiến ông tối tăm mặt mũi, được Kẻ Nằm Vùng kéo chạy ra ngoài nhưng rồi phải trốn vào một nhà cầu công cộng.
24 Tháng Tư 2024
Bộ phim Kẻ Nằm Vùng hay Cảm tình Viên (The Sympathizer) dựa trên tiểu thuyết cùng tên của tác giả Nguyễn Thanh Việt, được sản xuất bởi A24 và Rhombus Media, đạo diễn Hàn Quốc Park Chan-wook, với sự hiện diện của 2 tài tử nổi danh trong cộng đồng người Việt hải ngoại là bà Kiều Chinh, Nguyễn Cao Kỳ Duyên, đã bắt đầu công chiếu tập 1 trên HBO từ ngày 14 tháng 4 năm 2024. Phim chiếu gần 10 ngày rồi nhưng không thấy giới phê bình văn học, nghệ thuật hải ngoại có bài nào nhận xét, đánh giá tập 1 và 2. Những cây đa, cây đề nổi tiếng trong làng báo, truyền thông hải ngoại thường viết bài bình luận tác phẩm văn chương, phim ảnh… hoàn toàn im lặng.
24 Tháng Tư 2024
Vốn là đảng cướp nên tìm một người có khả năng, vừa khôn ngoan vừa hiểm độc để có thể nắm đầu trùm công an là người ngăn chặn mọi chống đối từ bên trong cũng như bên ngoài thì không dễ kiếm. Đại diện trong Quốc Hội chỉ là bù nhìn. Đại hội đảng là chiến trường thanh lọc, sắp xếp hàng ngũ trung ương, địa phương và chính trị bộ là giai đoạn cuối cùng để chọn lãnh đạo tương lai. Đừng coi thường tiến trình "dân chủ" của CSVN đi từ trên xuống dưới. Vì mục tiêu của đảng là cầm quyền. Mọi đe dọa quyền lực đảng có nghĩa đảng sẽ bị tiêu diệt. Để tìm lãnh đạo có khả năng đó đòi hỏi Khôn và Ác. Từ trên...
23 Tháng Tư 2024
Tuy nhiên lịch sử của Việt Nam đã phủ nhận sự mạo nhận này. Chưa hề có cuộc trưng cầu ý kiến nào chứng minh “Đi lên chủ nghĩa xã hội là khát vọng của nhân dân”. Vì vậy, khi bị chống đối, ban Tuyên giáo Trung ương đã quay cuồng với giọng điệu thù nghịch: “Tính chất nguy hiểm của những phương thức, thủ đoạn này ở chỗ chúng tạo dựng nhận thức sai lệch, mơ hồ, hoài nghi, hoang mang, dao động, gây “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” trong nội bộ, làm lung lay niềm tin của cán bộ, đảng viên và nhân dân vào vai trò lãnh đạo của Đảng, sự quản lý của Nhà nước, tạo tâm lý bức xúc, chống đối trong xã hội. Điều đó ảnh hưởng tiêu cực đến...
22 Tháng Tư 2024
Điều đáng chú ý là Thủ tướng Việt Nam Phạm Minh Chính cả hai lần gặp hai vị lãnh đạo công nghệ này đều mời họ xây dựng nhà máy sản xuất ở Việt Nam. Trong khi đó, khác với Samsung, cả hai công ty này đều không sở hữu nhà máy sản xuất sản phẩm cho chính họ. Điều đó khiến nhiều người đặt ra câu hỏi là lãnh đạo Hà Nội có thực sự hiểu đối tác mình đang nói chuyện? Ai cũng thấy Việt Nam đang đứng trước những cơ hội lớn để nhận được đầu tư lớn hơn về công nghệ nói riêng và kinh tế nói chung
21 Tháng Tư 2024
Cũng đáng chú ý là chuyến thăm Trung Hoa của ông Huệ đã xẩy ra chưa đầy một tháng, sau khi Đảng CSVN cách chức Chủ tịch nước Võ Văn Thưởng ngày 20/03/2024. Ông Thưởng, 54 tuổi từng được coi là ngôi sao sáng trong 4 Lãnh đạo hàng đầu, và là người có nhiều triển vọng thay ông Nguyễn Phú Trọng. Ông bị cách chức vì “đã vi phạm Quy định về những điều đảng viên không được làm”. Tham nhũng cũng có vai trò trong vụ mất chức của ông Thưởng. Vì vậy, chuyến đi Bắc Kinh của ông Vương Đình Huệ càng được củng cố cho vị trí chính trị của ông trong tương lai, vì chính ông đã bảo đảm với Tập Cận Bình và các nhà lãnh đạo...
17 Tháng Tư 2024
Ở tấm thứ nhất, hình một viên cảnh sát mặc bộ quần áo màu kem, nón kết cũng màu kem là điều hoàn toàn sai. Đồng phục của cảnh sát VNCH là áo trắng, quần xám, áo 2 túi, nút áo trên gần sát cổ, không hở cổ hoặc phanh ngực, bên trên túi phải có bảng tên, tay áo trái có huy hiệu cảnh sát. Nón kết cũng trên trắng, viền xám ở dưới. Huy hiệu có dòng chữ Tổ Quốc, Công Minh, Liêm Chính khác với huy hiệu của quân đội là Tổ Quốc, Danh Dự, Trách Nhiệm. Cái chào tay của người trong hình cũng sai không đúng quân phong, quân kỷ. Khi chào, lòng bàn tay phải úp xuống, ngón cái hơi quặp lại, 4 ngón còn lại duỗi thẳng khép vào nhau, cánh tay...
17 Tháng Tư 2024
ngoại giao của nước VNcs tùy theo từng thời điểm, có thể khi công bố Sách Trắng Quốc Phòng năm 2009 thì TQ chưa có những hành vi manh động hung hăng như hôm nay, thế nhưng khi công bố lần thứ hai năm 2019 khi TQ gia tăng cường độ lấn chiếm thì chủ trương của Việt Nam vẫn không thay đổi, điều đó đặt ra một câu hỏi là liệu nhà cầm quyền csVN vẫn chấp nhận không thay đổi đường lối quốc phòng trong khi chủ quyền quốc gia đang bị đe dọa nhằm đổi lấy một nền hòa bình nhu nhược, yếu ớt, và sự độc lập đang bị chỉ trích khi dân chúng nhìn thấy giới lãnh đạo TQ xem đảng csVN như thủ hạ của mình...