Anh Phúc Niễng trước khi làm chủ tịt xứ Mù đã giữ chức tưởng thú thay cho anh Ba Ếch Nguyễn Tấn Dũng, anh Dũng trước khi zìa zườn là kẻ lưu manh cắn dầy, cắn bạo chỗ nào cũng cắn cho nên sau đó ảnh tự thú là khi zìa zườn ảnh sẽ làm người tử tế. Anh Phúc Niễng có đầy đủ những tố chất của người cộng sản như: xạo, nổ, phét lác, bịa đặt, tự ái vặt và láu cá chó, khi anh ta làm thủ tướng khai sinh ra cái được gọi là "Chính Phủ Kiến Tạo", nhưng thực chất chỉ là chính phủ nói xạo, nó có mặt để vặt lông người dân như vặt lông vịt mà một tên quan chức dưới thời anh đã từng phát ngôn...
Làng đồn sau bị híếp
Hai cháu đều nhảy lầu
Tử một - bị thương một
Cộng đồng mạng lên án
Phe địch vội họp báo
Nói chuyện ấy tào lao
Vi đi ô (video) cắt ghép
Để bôi nhọ chúng ông
Thật giả đều bất phân
Xứ đông lào vốn vậy
Báo đảng khác tiếng dân
Ém nhẹm mọi sự thật
Nhưng theo kinh nghiệm sống
Bao nhiêu vụ xảy ra
Đảng vội vả đính chính
Thì vẫn y như là ...
Tiếng dân tuy rất bé
Như ngọn khói lắt lay
Nhưng luôn luôn chắc chắn
Sự thật sẽ có ngay
... cả đống khỉ từ thấp lên cao, từ khỉ máy bay, khỉ đại sứ, khỉ trợ lý, khỉ bộ trưởng, thay nhau lần lượt xộ khám và mất chức, tuy nhiên chúng lại có một ưu điểm là ‘đánh chết không khai’, bể thì ở tù chứ khi bị truy xét thì con nào con nấy cũng nói mình thấm nhuần tư tưởng đạo đức của bác chuột hồ chuột cống tổ sư nhà chúng nó, cho đến khi nào nhân chứng, vật chứng đầy đủ thì mới chịu thúc thủ, tố chất xạo láo này là một điểm son rực rỡ trong đạo đức của bác chúng nó, vì thế con mới làm tấu sớ là Thân hóa Tý đấy ạ!
Một tinh hoa trí tuệ
Tên nghe hay hay là
Chức cũng oai ra phết
Cục trưởng Đặng Việt Hà.
Một công việc quan trọng
Ngành đăng kiểm Việt Nam
Thế mà thằng cục trưởng
Lại là loài quan tham.
- Tôi nhớ hồi xưa, trong tuồng cải lương “Tiếng Hò Sông Hậu” mấy ông tuyên truyền lên án gắt gao Hội đồng Dư cầm gậy tre đánh tá điền, bây giờ trong chính quyền cách mạng, Hội đồng Dũng cầm cây gậy golf bằng sắt đánh người phục vụ tới gẫy cây thì không sao hết. Đảng vẫn toả sáng, chỉ số hạnh phúc vẫn vươn cao....- Chỗ bạn bè lâu ngày, ông đừng móc méo này kia nha. Tôi bây giờ xin nghỉ chức Đại biểu quốc hội luôn rồi, đừng nói nữa. - Nhưng cái lý do ông xin miễn chức vì lý do sức khoẻ nghe cũng thối lắm. Ông nói không đủ sức khoẻ để đại diện cho dân...
Ở ta thì rồng, rắn
Hổ, chó, khỉ, gà, mèo
Họ làm cho có lệ
Thậm chí như trò mèo.
Tức họ không nghiêm túc
Không tôn trọng tự nhiên
Mục đích là lợi dụng
Bày vẽ ra kiếm tiền.
Nghệ nhân ta nhiều lắm
Họ có bàn tay vàng
Nếu họ làm linh vật
Sẽ trang nghiêm, đàng hoàng.
Nhưng mà nếu nhờ họ
Thì lấy gì làm màu
Nếu không có lại quả
Thì lấy gì chia nhau.
Còn thuê bọn thợ đểu
Vụng về và ngu đần
Trả bao nhiêu cũng được
Thanh toán lên nghìn lần.
Người người đi ngang qua, ngày ngày đều thấy gã ngồi trước sân đeo khẩu trang cắm cúi cầm đũa tỉ mẩn gắp từng con giòi trong đống cứt quẳng vô cái bếp lò đang nấu cháo heo kế bên. Những con giòi quằn quại trong lửa đỏ trước khi bị thiêu cháy ra tro, bốc lên mùi khen khét ... Hỏi thì gã nói cần phải diệt giòi, mà diệt bằng cách đốt lò chắc cũng góp thêm chút ít nhiệt lượng giúp cho nồi cháo heo mau chín ... Người ta nói sao lại cứ phải gắp từng con giòi như thế, hãy dọn cả đống cứt đi có phải nhanh hơn không, !
Tôi gặp ông Đam hồi cuối thập niên 90 lúc còn làm báo ở Việt Nam và khi đó ông mới là chuyên viên ASEAN ở Văn phòng Chính phủ. Từ lúc đó ông đã nói với tôi ông có nhà cho thuê để trang trải chi phí trong cuộc sống và có thể tập trung vào lo chuyện quốc gia. Vậy mà quốc gia giờ chẳng còn muốn ông lo chuyện gì nữa và quyết định cho ông nghỉ hưu ở tuổi 59. Đương nhiên người ta nói bởi vì ông Đam muốn thế. Cả ông Minh cũng vậy. Người ta nói ông có “nguyện vọng cá nhân” rời khỏi Bộ Chính trị, Ban chấp hành Trung ương và ghế phó thủ tướng.
Lực lượng tuyên giáo tham mưu
Quyết tâm đẩy hết đòn thù vào dân
Bản chất gian ác tiểu nhân
Thao túng hiến pháp cùng bần ngông nghênh
Nếu dân chẳng đẩy thuyền lên
Đỉẻng mày như thứ lềnh bềnh trôi sông
Ăn ở bạc ác tanh lòng
Khiến dân khinh oán đừng hòng nữa nghe
Thủ Thiêm vùng đất chở che
Giờ thì liềm cắt búa đe chặt đời
Hầm xưa nuôi giấu đười ươi
Vỉa hè đỏ mắt khóc người dân oan
Chủ trương man rợ bạo tàn
Củng cổ thế lực chẳng màng nghĩa nhân
Kết tội phản đối bất tuân
Kế hoạch cướp đất lừa dân eo sèo
"Mây đen bao phủ toàn cầu
Mặt Trời chiếu sáng trên đầu Việt Nam"
Mới thấy hết những trại giam
Nhỏ to lớn bé gian tham nhốt người
Mới thấy rõ mặt đười ươi
Cai quản đất nước ác mười ngoại xâm
Mới thấy hết bọn tà dâm
Hủ hóa bẩn thỉu đốt đâm dân lành
Mới thấy hết lũ giật giành
Cướp công bán sạch tan tành quê hương
Mới thấy hết loại bất lương
Thao túng quyền lực nhiễu nhương bạo tàn
Mới biết hết chuyện dối gian
Đục khoét ngân sách cơ hàn nước non
Như vậy, sau hơn 12 năm cầm quyền, ông Trọng vẫn để cho những chứng hư, tật xấu xẩy ra trong cán bộ, đảng viên. Và từ những hạn chế này, nhân dân là người phải lãnh đủ những thất bại do đảng gây ra trong cuộc sống hàng ngày. Nếu ở một nước văn minh có pháp quyền và dân chủ thì người như ông Trọng phải từ nhiệm lâu rồi. Nhưng đảng lại đỗ lỗi cho những nguyên nhân vô thưởng vô phạt như cán bộ sa vào tham nhũng do nền kinh tế thị trường gây ra và do lợi ích cá nhân, phe nhóm thiếu tu dưỡng cách mạng.
Họ không bao giờ viết, đưa tin về những vấn nạn xã hội, những biến cố gây chấn động cả nước như vụ mất tích bí mật của cháu Thái Lý Hạo Nam, vụ 2 nữ sinh viên đi học quân sự bị cưỡng hiếp, vụ người dân bỏ tiền mua công khố phiếu, trái phiếu bị mất trắng tài sản dành dụm cả đời, vụ bộ thử nghiệm Covid 19, chuyến bay giải cứu hàng chục ngàn USD/ người...những vụ mà kẻ có chức quyền liên hệ đến cấp thứ trưởng, bộ trưởng, chủ tịch nước đang bị cách chức, đi tù…Không ai tìm thấy một dòng đưa tin nào trên những status, bài viết của họ. Hoàn toàn không.
Chỉ có khi nào người dân Việt Nam thay đổi tư duy, mong muốn thay đổi thể chế chính trị đang cai trị mình, thay đổi cái xã hội mà mình đang sống, hàng triệu người dân chịu đứng lên, đòi hỏi thay đổi, chấp nhận hy sinh mạng sống để giành lấy, thì khi đó mới đánh động được lương tri nhân loại, được thế giới lên tiếng và ủng hộ, còn nếu vẫn ngậm miệng trong bất mãn thì cứ hãy tiếp tục kiếp sống con cừu trong cái chuồng súc vật mang tên nước CHXHCN Việt Nam!
Những người Việt thành công tại nước ngoài rất ít, còn những người Việt hút sách, chây lười, homeless, sống nhờ trợ cấp thì rất nhiều, cho nên sự đóng góp của người Việt tại Mỹ cũng rất khiêm tốn, nhân đây cũng xin can mấy ông bà tranh đấu ‘phong trào’ tại Mỹ đừng nên phong thánh vô tội vạ, cứ thấy ai bị công an cộng bắt đều phong cho họ là “Anh hùng, Anh Thư” cho dù họ chỉ tranh đấu để đòi hỏi đất đai bị cướp, họ đòi hỏi nhân quyền nhưng vẫn chấp nhận sự cai trị của cộng sản, một sự mâu thuẩn đến như thế mà tuyên công kể trạng thì đúng là những câu chuyện hài thời thổ tả!
Khi thực trạng năm vừa qua đã như ai cũng biết mà vẫn xem là “thành tích và đóng góp to lớn”, nếu dựa trên… “nền tảng” đó để hành động trong năm mới theo kiểu tư duy của ông Nguyễn Phú Trọng, chắc chắn “quyết tâm mới, khí thế mới, tiến bộ mới, nhiều thắng lợi mới” chỉ có thể là những hậu quả mới, trầm trọng hơn. Nếu còn đinh ninh phải “trông người, ngẫm đến ta”, điều duy nhất để chúc ông Trọng và hệ thống chính trị, hệ thống công quyền do ông dẫn dắt là: “Từ năm tới, có sao nói vậy, nói sao làm vậy” như… thiên hạ!
Về đối nội đảng csVN vẫn cố gắng giữ vị trí toàn trị đứng trên luật pháp, họ đứng trên cả ba nhánh tam quyền mà họ tạo ra để làm màu, do đó những bản án buồn cười tại Việt Nam vẫn tiếp tục xảy ra, cùng chung một bản chất phạm tội nhưng hạng thứ dân thì bị xử thẳng tay còn đảng viên thì ưu ái nhẹ nhàng hơn với những khái niệm tào lao như: “gia đình có công với cách mạng”, “có đóng góp nhiều nhưng mới chỉ phạm tội lần đầu”…; từ đó cho thấy cái cơ chế cai trị nước Việt Nam mà đảng quản lý chỉ là một cơ chế tồi tàn hủ bại...
Ghép việc “đồng chí” Phạm Bình Minh và “đồng chí” Vũ Đức Đam “thôi” mọi thứ để minh họa cho việc “đồng chí” Nguyễn Xuân Phúc đột nhiên thấy cần... “thôi” luôn và mượn điều đó để cùng lờ đi trách nhiệm của “đồng chí” Phạm Minh Chính – Thủ tướng đương nhiệm – rõ ràng là hết sức phi lý! Không có tác động của... ngoại lực và có thêm những kỹ năng khác ngoài gật và lắc, chắc chẳng có ai điềm nhiên... nhất trí như thế!
Quân đội nhiều nước có lực lượng nữ quân nhân nhưng là những đơn vị chính quy, thực sự có khả năng tác chiến hoặc hoạt động hậu cần, y tế, tải thương...Không biết có quốc gia nào trên thế giới có chương trình huấn luyện quân sự cho sinh viên không nhưng ngoại trừ Israel, có lẽ không nước nào huấn luyện quân sự cho nữ sinh viên thành một lực lượng trừ bị cho quân đội. Việc duy trì huấn luyện quân sự cho sinh viên kể cả nữ do đó chỉ còn một mục đích duy nhất: - Vắt sữa, góp phần nuôi sống lãnh đạo quân đội và bộ quốc phòng.
Sau sự kiện vừa kể, Trung Quốc đột nhiên bày tỏ sự mềm mỏng hiếm có. Theo Phát ngôn viên Bộ Ngoại giao Trung Quốc thì Trung Quốc mong giữa hai bên sẽ có “sự tôn trọng lẫn nhau”: Hy vọng Mỹ sẽ nhìn nhận Trung Quốc và quan hệ Mỹ – Trung khách quan và hợp lý, hành động vì lợi ích của chính Mỹ và lợi ích chung với Trung Quốc, thu hẹp bất đồng và thúc đẩy quan hệ dựa trên sự tôn trọng lẫn nhau, hòa bình cùng tồn tại và hợp tác cùng có lợi giữa hai quốc gia.
Triết lý Phật Giáo là triết lý Phương Đông, tuy nhiên, theo tôi thấy, dường như các lãnh đạo các quốc gia Phương Tây gần với chánh niệm hơn các quốc gia Phương Đông. Ở các nước giàu, họ thường đưa ra những mục tiêu rất thiết thực, rất hữu ích và khả thi. Trước khi thực hiện chính sách, họ nhận diện sai đúng rất tốt nhờ đó quốc gia hạn chế được sự hao tổn nguồn lực một cách vô ích. Cứ thực hiện những chính sách nhỏ cho thật tốt và hoàn thành mục tiêu ngắn hạn thật đạt thì chiến lược lớn sẽ hoàn thành một cách tự nhiên, nhờ đó mà quốc gia cứ thịnh vượng và phát triển.
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.