Người dân cần gì ở đại biểu hội đồng?

24 Tháng Năm 202111:10 CH(Xem: 5200)

                           Người dân cần gì ở đại biểu hội đồng?


149027192487656-1-1512385532-width440height297                                                            Nguồn hình Dân Việt



Viết Từ Sài Gòn

  RFA Blog





   Câu trả lời đơn giản, giản dị: Người dân cần một cán bộ có lòng tự trọng!
Chưa bao giờ con người trở nên khủng hoảng đạo đức như hiện nay, đặc biệt là khủng hoảng lòng tự trọng, chính vì khủng hoảng lòng tự trọng mà mọi thứ thói hư tật xấu đều có mặt ở giới cán bộ, và đáng sợ hơn cả là khi nói về cán bộ, người ta nghĩ ngay đến những kẻ dày mặt, không biết xấu hổ, thiếu lòng tự trọng. Trong khi đó, lòng tự trọng là gốc, căn tính của mọi thứ giá trị xoay quanh lòng đạo đức.

Bởi khi lòng dân đã mỏi, con thuyền quốc gia e rằng khó vững tay chèo, bởi khi hình ảnh người cán bộ không còn gần gũi và có gì đó trở thành đối nghịch với lương tri nhân loại, thì chắc chắn rằng, con thuyền quốc gia sẽ khó mà mát tay chèo. Đó là một sự thật tại Việt Nam, khi mà chỉ còn vài giờ nữa đã bước vào cuộc bầu cử hội đồng nhân dân ba cấp, một cuộc bầu cử mà đài báo trong nước gọi là “ngày hội toàn dân”, cán bộ gọi là “lễ hội của chúng ta” nhưng với người dân, đây là một thứ chẳng đặng đừng, người ta phải chấp nhận đi bỏ phiếu cho nó qua chuyện, cho khỏi vướng rắc rối.

Câu chuyện trở nên bi hài khi người dân bằng mặt mà không bằng lòng, bởi nếu bằng lòng, đương nhiên trong lòng người dân phải có niềm tin yêu, khi cầm lá phiếu, người ta đặt niềm tin vào sự lựa chọn của mình chứ không phải người ta nghĩ rằng bây giờ giữa đám này, chọn ra đứa tốt nhất trong đám để giữ lại. Sự nguy hiểm, tệ hại nằm ở chỗ khi người dân cầm lá phiếu trên tay mà buộc phải giữ lại vài ứng cử viên để lá phiếu hợp lệ, khỏi phải bầu đi bầu lại, khỏi phải bị điều tra, tìm hiểu là phiếu này của ai chứ không phải đi là để đặt một nền tảng tương lai ngắn trong một nhiệm kỳ vào một ai đó để làm một công việc gì đó có lợi cho nhân quần, cho đất nước. Không, người ta từ lâu đã mặc định rằng tham nhũng là chuyện tất nhiên của cán bộ, hèn cũng là chuyện tất nhiên của cán bộ, và đáng sợ hơn là bỉ ổi, vô liêm sỉ, chơi bẩn cũng là chuyện tất nhiên của cán bộ.

Vì sao lại có chuyện thảm não như thế này? Bởi từ trứng nước, động cơ để thành một cán bộ nhà nước tại Việt Nam là thứ động cơ của Ăn, Mặc, Ở. Nghĩa là trục triết lý phát triển đất nước, phát triển tâm lý, giáo dục, kinh tế và hàng loạt các lĩnh vực liên đới đều xoay quanh trục ăn mặc ở. Vật dục chi phối, lấy vật dục làm kim chỉ Nam cộng thêm quá trình kinh tế tập thể đầy thảm họa và sai lầm đã đẩy con người đến chỗ xem miếng ăn, xem vật dục là chân lý. Và để đạt được chân lý này, người ta buộc phải có quyền lực, bởi chỉ có quyền lực người ta mới có thể nắm những thứ cần thiết ấy trong tay. Và trong một hệ thống quyền lực lấy vật dục làm kim chỉ Nam, đương nhiên những thành tố, phần tử trong hệ thống đó là những hữu thể vật dục, cụ thể ở đây, các cán bộ nhà nước lấy vật dục làm chân lý.

Một khi hệ thống quyền lực, nơi điều phối và chi phối cao nhất của quốc gia lấy vật dục làm chân lý thì đương nhiên, các tác động của hệ thống này lên nhân dân cũng căn cứ trên vật dục, và quyền lợi của nhóm quyền lực cũng là vật dục, họ tồn tại trên cơ sở vật dục. Lúc này, người dân không ít trông chờ vào chính sách của chế độ, trông chờ vào các khoản cứu trợ, ứng cứu, tiền tuất, tiền dưỡng già, tiền chính sách… Còn nhà cầm quyền thì tha hồ chia chắc, hưởng lạc trên một tấm chiếu hoa thêu đầy những thứ hoa văn giả tạo về đạo đức bằng những sợi chỉ vàng bạc lấy về từ nhân dân bằng nhiều cách. Và khi nhân dân cam chịu, nhà cầm quyền sẽ tự cho họ cái quyền ngồi hưởng lạc trên đầu nhân dân, cán bộ sẽ cho họ cái quyền ngồi trên đầu nhân dân, xem nhân dân là con em, là cỏ cây dưới chân họ. Chính vì vậy mới có dân oan, mới có những tiếng thở dài thườn thượt trong lòng người dân, trên những cánh đồng, trong các cơ xưởng…

Chính vì vậy mới có những cán bộ quản lý giáo dục sẵn sàng đứng ra làm tú ông, tú bà, có những cán bộ giáo dục lạm dụng tình dục học sinh, có những cán bộ sẵn sàng cướp đất của dân, có những cán bộ sẵn sàng ăn trên ngồi trước, thụt két công quĩ, nuôi chân dài bằng tiền ngân sách, chơi bời, bước vào phòng karaoke thì nói năng bổ bả, tay chân quơ quào… thậm chí rút súng dọa bắn đồng nghiệp chỉ vì tranh nhau một cô chân dài nào đó… Nói tới cán bộ, người ta nghĩ ngay tới những cái phong bì lì xì cho họ, thậm chí cán bộ nào đó gọi điện thoại mượn tiền, tức là họ đang xin khéo, cho dù bạn khinh bỉ hay không khinh bỉ, cho hay không cho thì họ vẫn cứ thản nhiên mà gọi “mượn”. Đương nhiên chuyện gọi mượn tiền chỉ là chuyện của những con muỗi trong hệ thống quyền lực, còn những con trâu, con bò trong hệ thống thì đã có những kẻ cơ hội đứng ra xu phụ, xun xoe để toa rập kiếm ăn, đương nhiên sự kiếm ăn này cũng xúc phạm nhân dân trầm trọng, thậm chí đẩy không ít gai đình ra đường, trắng tay.

Có thể nói rằng nói tới sự ngu dốt, u tối của cán bộ Việt Nam, đặc biệt là cán bộ địa phương thì có một ngàn lẻ một chuyện để bàn, để nói. Trong khi đó có hàng triệu sinh viên, tri thức phải ra đường chạy xe ôm, phụ hồ, kéo xe bò, bán vé số, chạy taxi… để kiếm cơm qua ngày. Ở một đất nước mà kẻ dốt không có lòng tự trọng, không có liêm sỉ, sẵn sàng đạp qua mọi qui ước của thế giới tiến bộ để ngồi vào ghế quyền lực trong lúc các trí thức có đủ năng lực phải ra đường làm lao động chân tay kiếm cơm độ nhật… Thì đương nhiên, hình ảnh của cán bộ chẳng bao giờ đáng tin cậy. Mà hiện tại, mọi thứ có liên quan đến hệ thống công quyền đều có tính đảng, có tính toa rập, tính dù che cán, tính gốc gác con nhà đảng chứ không căn cứ trên tri thức và cơ hội, người trí thức chưa bao giờ và hình như vĩnh viễn không bao giờ có cơ hội thử năng lực hay sự sáng tạo của mình trong hệ thống công quyền, nếu may mắn có được công việc trong hệ thống, người trí thức cũng chỉ là một thứ nô bộc sai đâu đánh đó của kẻ nắm quyền lực, mà kẻ nắm quyền lực là ai? Đây là câu hỏi rất khó, rất tế nhị để trả lời một cách nghiêm túc và công tâm tại Việt Nam lúc này!

Cũng vì vậy mà hình như, ước mơ của vài thế hệ hay cũng không chừng là ước mơ kinh niên, thâm căn cố đế của người Việt lại là có những ông quan, những cán bộ giữ được lòng tự trọng. Bởi khi giữ lòng tự trọng, người ta sẽ hiểu được trách vụ thiêng liêng của một người nắm quyền lực, nắm sứ mệnh phục vụ nhân dân. Điều này khác xa với nỗ lực bước vào hệ thống để ăn trên đầu nhân dân, coi nhân dân như những con gà, con vịt để mà vặt lông, vặt nhẹ, vặt từ từ cho nó khỏi kêu. Thời bây giờ, tìm đỏ con mắt để ra một cán bộ giữ liêm sỉ, giữ lòng tự trọng cũng không có. Nhưng tìm một cán bộ để cho tiền, cho ít nhiều tùy vào khả năng tài chính, để mua chuộc y/thị cùng áp phe làm một việc gì đó quả là không khó, nếu không mua được bằng tiền thì mua bằng thật nhiều tiền và mua bằng thật nhiều tiền cũng chưa đủ hiệu quả thì mua bằng vàng, bằng gái chân dài và bằng cả các quá khứ đầy rẫy bẩn thỉu của chính con người cán bộ đó.

Khi đất nước trở thành cái nồi lẩu với lúc nhúc sâu bọ và chẳng thể phân biệt thể loại của nó thì đương nhiên, thứ mà nhân dân cần nhất là lòng tự trọng. Bầu cử, liệu có bao nhiêu ứng viên đảm bảo còn giữ chút xíu lòng tự trọng? Câu trả lời là: Xin thưa, tìm đỏ con mắt chưa chắc đã tìm ra!

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
30 Tháng Ba 202110:48 CH(Xem: 11316)
Quyền lực nào có chỉ định 3 ngành khác nhau là công an, ngân hàng, tòa án cùng tấn công vào nạn nhân một cách đồng bộ như vậy? Đó chỉ có thể là người có quyền lực lớn nhất. Có lẽ là anh Lê Đình Công và Lê Đình Chức đã biết ai chỉ đạo 3 ngành khác nhau bức tử họ rồi. Một khi người đó đã chỉ đạo như vậy thì có lẽ dù có viết đơn xin chính người đó ân xá cũng vô ích. Tuy nhiên, họ không viết đơn xin ân xá thì điều đó cũng có nghĩa là cái chết 100% sẽ đến với họ. Những người tốt đã hết đường sống, ghĩ mà xót xa.
29 Tháng Ba 202110:59 CH(Xem: 9537)
Cho đến nay, chính quyền Min Aung Hlaing đã giết trên 300 mạng người. Có thể nói đó là tội ác tột cùng. Ấy vậy mà phía phía chính quyền CS Việt Nam cũng hùa theo Bắc Kinh ủng hộ chính quyền sát nhân tại Myanmar. Nếu nói Trung Cộng giúp Min Aung Hlaing một cách kín đáo thì Việt Cộng giúp công khai. Thông qua công ty Mytel, Việt Cộng đã giúp Min Aung Hlaing bóp nghẹt internet ngăn chặn faccebook và áp dụng Luật An Ninh Mạng đồng thời phát tán những trò vu khống, bịa đặt và bóp méo ựu thật của phía chính quyền quân sự Myanmar nhắm vào dân họ.
27 Tháng Ba 202111:48 CH(Xem: 12112)
Đây chính là sự công nhận công khai cuộc thảm sát Mậu Thân - 1968 tại Huế là do quân đội cộng sản gây ra, trong đó chính HPNT, Nguyễn Đắc Xuân (nhà Sử Học hôm nay), Nguyễn Thị Đoan Trinh, Dương Tiềm, Tuần Chi có giây máu ăn phần trong đó, ngày nay ở cái tuổi gần đất xa trời HPNT vẫn còn ngoan cố chối bỏ tội ác mà mình đã phạm phải. Nhưng lưới Trời lồng lộng, tuy thưa nhưng khó thoát, những oan hồn mà bọn chúng lập nên những Tòa Án để giết chóc hơn 5.000 người dân vô tội sẽ níu kéo y trả lời. Bọn chúng không những chỉ là những tên tội phạm chiến tranh mà còn là...
27 Tháng Ba 202111:43 CH(Xem: 8464)
Nếu vay thương mại thì rất khó để vay được 36 tỷ đô trong 10 năm, như vậy để xây dựng 2 đại dự án Sân Bay Long Thành và Đường Sắt Cao Tốc thì chỉ có thể vay bẫy nợ của Trung Cộng là khả thi nhất. Đại dự án đường sắt cao tốc kém hiệu quả kinh tế, vậy mà bộ Chính Trị vẫn quyết tâm làm bất chấp tất cả. Khả năng rất cao là Bộ Chính Trị đã bị áp lực từ Trung Cộng mà đã quyết xây bằng được dự án đường sắt cao tốc Bắc Nam để đưa Việt Nam vào bẫy nợ. Cái bẫy nợ Trung Cộng đang giăng sẵn và BCT thì cứ đẩy Việt Nam vào. Đó là những gì mà ĐCS đang "lo cho nước" đấy.
26 Tháng Ba 202111:24 CH(Xem: 4913)
Trong vụ làm xăng giả này tất nhiên là bọn làm giả là trách nhiệm trực tiếp rồi, nhưng nguyên nhân sâu xa của nó vẫn là do chính sách thuế bất cập của chính quyền CS. Hay nói cách khác, nạn làm giả xăng dầu là loại “sản phẩm phụ” của chính sách thuế bất cập mà chính quyền đã áp vào xăng. Thuế cao dân mất tiền là mất một, thuế cao thúc đẩy lòng tham gian thương ra tay hại dân là dân mất đến hai. Cuối cùng mọi con đường đều đổ lên đầu dân hết.
25 Tháng Ba 202111:03 CH(Xem: 9771)
Anh Trọng thì xa tít mù khơi không có bằng chứng hình ảnh nào cho thấy anh là anh hùng như đảng bốc phét, anh giao liên Kim Đồng theo bài hát ca ngợi anh là 'giặc bắn đùng đùng anh vẫn đi... ' thì bàn dân thế kỷ @ đã bóc mẽ do anh Đồng... bị điếc mới dám đi ngời ngời, chứ nếu không điếc anh đã chạy rồi chứ có đi khơi khơi cho giặc tập bắn đâu?!, chị Sáu thì người dân vùng đó cho biết chị hơi bị khìn khìn cho nên mới bị má Sáu, chú Tư dụ dỗ đi ném lịu đạn, thế nhưng lịu đạn lỡm quá không chịu nổ cho nên mới bị giặc Pháp bắt, đã vậy khi đi ra pháp trường chị bị còng tay mà còn...
24 Tháng Ba 202110:57 CH(Xem: 12184)
Đứng trước nguy cơ thiếu hụt điện EVN có 2 cách làm: Cách tích cực là tăng đầu tư ngành điện để đáp ứng nhu cầu xã hội; Cách tiêu cực là tăng giá để cho dân bớt xài điện lại. Mà như ta biết, sự phát triển của xã hội nó gắn nhu cầu tiêu thụ điện. Xã hội càng phát triển thì nhu cầu dùng điện càng cao. Như vậy là dùng cách tăng giá điện để hạn chế nhu cầu dùng là hạ sách, nó kéo xã hộ chậm phát triển hơn. EVN đã chọn cách tiêu cực để đối phó với sự thiếu hụt.
23 Tháng Ba 202111:31 CH(Xem: 6344)
Trí quy kết cho “phản động” ý nói toàn thể 90 triệu nhân dân ai mà chống TQ là chống nhà nước. Hành vi quy kết này rất nguy hại, bởi lẽ, kẻ thù, thế lực chống đất nước ta không ai khác là Trung cộng. Vậy mà Trí, không hiểu do mất trí nên vô tình hay cố ý lờ đi, kéo thế lực chống phá là từ bên ngoài (TQ) vào bên trong nhân dân (phản động). Biến giặc bên ngoài vào đổ vấy trong nhà mình, xong gọi giặc là bạn tốt. Ôi, chế độ này thật vinh quang! Chỉ giỏi vu cáo tất cả là phản động gây ra, mà không nhìn vào bản thân mình đã tốt chưa? Đã hành xử đúng đắn chưa?
21 Tháng Ba 202110:00 CH(Xem: 7855)
Dự án Vân Đồn đã đưa Phạm Minh Chính thân thiện hơn với Bắc Kinh, dự án đó giúp Phạm Minh Chính gầy dựng sự nghiệp chính trị. Vậy thì tại sao Phạm Minh Chính không dùng dự án Đường Sắt Cao Tốc Bắc Nam này thắt chặt hơn mối quan hệ với Bắc Kinh để tiến tới việc thay Nguyễn Phú Trọng thành thế lực mạnh nhất trong ĐCS? Được biết, dự án Đường Sắt Cao Tốc Bắc Nam nối Hà Nội với Lào Cai và kết nối với ga Bắc Hà Khẩu ở Trung Quốc.
20 Tháng Ba 202110:31 CH(Xem: 10340)
Chúng ta có thể thấy, một con người có lòng trắc ẩn, yêu quê hương và đồng bào mình dù bất cứ ở đâu họ vẫn tìm cách đưa vấn đề lên để tác động nhiều chiều, với hy vọng các quốc gia trên thế giới hãy quay camera về nước họ để giúp họ thay đổi tình hình ngày càng nghiêm trọng tại đây. Một vấn đề đáng để ca ngợi lòng yêu nước của cô như thế thì lại phớt lờ, vậy mà Tuyên giáo lại lái sang vấn để cực kỳ thấp hèn của mình để mong rằng dư luận bớt chú ý chuyện khác mà cười nhạo người Miến Điện. Hèn, là bản chất của tuyên giáo Việt Nam!
04 Tháng Năm 2024
Ở tầm của uỷ viên Trung ương Đảng, có thể lập sân sau để kinh tài. Có thể nói, đằng sau mỗi một quan chức là cả một bộ máy tham nhũng đồ sộ. Ví dụ như ông Vương Đình Huệ, ông lập hẳn sân sau cho em họ đứng tên; nuôi đệ tử ruột làm tay hòm chìa khóa, đảm nhận chức năng kết nối từ ông Huệ và chính quyền tỉnh, nhận dự án từ Trung ương rồi đẩy xuống tỉnh, sau đó trao dự án vào tay em họ ông Huệ. Không có đất nước nào mà mức độ tham nhũng kinh khủng như Việt Nam. Sau lưng mỗi quan lớn đều là một hoặc vài tập đoàn, chuyên rút ruột ngân sách. Điều này gây nguy hiểm cho nền kinh tế đất nước vô cùng. Mỗi ghế quan chức đều...
03 Tháng Năm 2024
Vào ngày 22-1-2018, ông ta bị kết án 13 năm tù. Ông Thăng bị xét xử vào ngày 14 và 15 tháng 12, 2020 vì liên quan đến một vụ bê bối tham nhũng khác và nhận 10 năm tù. Trường hợp của Thăng không phải là trường hợp cá biệt. Khoảng 20 cá nhân khác có liên quan đến lĩnh vực dầu khí và ngân hàng cũng bị kết án, trong đó có ông Trịnh Xuân Thanh, người đứng đầu tập đoàn dầu khí Petrovietnam, người bị bắt ở Đức và đưa về Việt Nam. Ông Thanh bị kết án tù chung thân. Sau đó, Phan Văn Anh Vũ hay còn gọi là “Vũ Nhôm”, một ông trùm kinh doanh bị bắt ở Singapore. Ông Vũ Nhôm lãnh 17 năm tù.
30 Tháng Tư 2024
Với sự ra đi “bất ngờ” của ông Vương Đình Huệ, đảng CSVN đã rơi vào cuộc khủng hoảng chính trị lớn nhất từ trước tới nay. Những người thay thế ông Huệ và ông Thưởng chỉ đếm trên đầu ngón tay gồm Bà Trương Thị Mai, 66 tuổi, quê Qủang Bình, Bí thư Trung ương đảng, Trưởng ban Tổ chức Trung ương; Thủ tướng Phạm Minh Chính, 66 tuổi, quê Thanh Hóa và Bộ trưởng Công an, Đại tướng Tô Lâm, 67 tuổi, quê Hưng Yên. Tuy nhiên ai sẽ thay ông Nguyễn Phú Trọng làm Tổng Bí thư để lãnh đạo Đảng khóa XIV càng mù mịt hơn, vì những người có điều kiện nhất đã bị loại.
29 Tháng Tư 2024
Trong trại, dù Kẻ Nằm Vùng có lời khuyên trước là không nên – nhưng tướng Trọng, thay vì mặc quần áo dân sự như mọi người tị nạn khác – tiếp tục diện bộ quân phục đại lễ với đầy đủ phụ tùng, dây biểu chương, huy chương, nón kết…đi vào nhà ăn tập thể. Tướng Trọng được 4 người đàn ông đang ngồi ăn, đứng dậy đón chào nghiêm chỉnh đúng tác phong thuộc cấp. Tuy nhiên ngay sau đó bị một số người, có khá nhiều phụ nữ chửi bới, ném thức ăn vào người, khiến ông tối tăm mặt mũi, được Kẻ Nằm Vùng kéo chạy ra ngoài nhưng rồi phải trốn vào một nhà cầu công cộng.
24 Tháng Tư 2024
Bộ phim Kẻ Nằm Vùng hay Cảm tình Viên (The Sympathizer) dựa trên tiểu thuyết cùng tên của tác giả Nguyễn Thanh Việt, được sản xuất bởi A24 và Rhombus Media, đạo diễn Hàn Quốc Park Chan-wook, với sự hiện diện của 2 tài tử nổi danh trong cộng đồng người Việt hải ngoại là bà Kiều Chinh, Nguyễn Cao Kỳ Duyên, đã bắt đầu công chiếu tập 1 trên HBO từ ngày 14 tháng 4 năm 2024. Phim chiếu gần 10 ngày rồi nhưng không thấy giới phê bình văn học, nghệ thuật hải ngoại có bài nào nhận xét, đánh giá tập 1 và 2. Những cây đa, cây đề nổi tiếng trong làng báo, truyền thông hải ngoại thường viết bài bình luận tác phẩm văn chương, phim ảnh… hoàn toàn im lặng.
24 Tháng Tư 2024
Vốn là đảng cướp nên tìm một người có khả năng, vừa khôn ngoan vừa hiểm độc để có thể nắm đầu trùm công an là người ngăn chặn mọi chống đối từ bên trong cũng như bên ngoài thì không dễ kiếm. Đại diện trong Quốc Hội chỉ là bù nhìn. Đại hội đảng là chiến trường thanh lọc, sắp xếp hàng ngũ trung ương, địa phương và chính trị bộ là giai đoạn cuối cùng để chọn lãnh đạo tương lai. Đừng coi thường tiến trình "dân chủ" của CSVN đi từ trên xuống dưới. Vì mục tiêu của đảng là cầm quyền. Mọi đe dọa quyền lực đảng có nghĩa đảng sẽ bị tiêu diệt. Để tìm lãnh đạo có khả năng đó đòi hỏi Khôn và Ác. Từ trên...
23 Tháng Tư 2024
Tuy nhiên lịch sử của Việt Nam đã phủ nhận sự mạo nhận này. Chưa hề có cuộc trưng cầu ý kiến nào chứng minh “Đi lên chủ nghĩa xã hội là khát vọng của nhân dân”. Vì vậy, khi bị chống đối, ban Tuyên giáo Trung ương đã quay cuồng với giọng điệu thù nghịch: “Tính chất nguy hiểm của những phương thức, thủ đoạn này ở chỗ chúng tạo dựng nhận thức sai lệch, mơ hồ, hoài nghi, hoang mang, dao động, gây “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” trong nội bộ, làm lung lay niềm tin của cán bộ, đảng viên và nhân dân vào vai trò lãnh đạo của Đảng, sự quản lý của Nhà nước, tạo tâm lý bức xúc, chống đối trong xã hội. Điều đó ảnh hưởng tiêu cực đến...
22 Tháng Tư 2024
Điều đáng chú ý là Thủ tướng Việt Nam Phạm Minh Chính cả hai lần gặp hai vị lãnh đạo công nghệ này đều mời họ xây dựng nhà máy sản xuất ở Việt Nam. Trong khi đó, khác với Samsung, cả hai công ty này đều không sở hữu nhà máy sản xuất sản phẩm cho chính họ. Điều đó khiến nhiều người đặt ra câu hỏi là lãnh đạo Hà Nội có thực sự hiểu đối tác mình đang nói chuyện? Ai cũng thấy Việt Nam đang đứng trước những cơ hội lớn để nhận được đầu tư lớn hơn về công nghệ nói riêng và kinh tế nói chung
21 Tháng Tư 2024
Cũng đáng chú ý là chuyến thăm Trung Hoa của ông Huệ đã xẩy ra chưa đầy một tháng, sau khi Đảng CSVN cách chức Chủ tịch nước Võ Văn Thưởng ngày 20/03/2024. Ông Thưởng, 54 tuổi từng được coi là ngôi sao sáng trong 4 Lãnh đạo hàng đầu, và là người có nhiều triển vọng thay ông Nguyễn Phú Trọng. Ông bị cách chức vì “đã vi phạm Quy định về những điều đảng viên không được làm”. Tham nhũng cũng có vai trò trong vụ mất chức của ông Thưởng. Vì vậy, chuyến đi Bắc Kinh của ông Vương Đình Huệ càng được củng cố cho vị trí chính trị của ông trong tương lai, vì chính ông đã bảo đảm với Tập Cận Bình và các nhà lãnh đạo...
17 Tháng Tư 2024
Ở tấm thứ nhất, hình một viên cảnh sát mặc bộ quần áo màu kem, nón kết cũng màu kem là điều hoàn toàn sai. Đồng phục của cảnh sát VNCH là áo trắng, quần xám, áo 2 túi, nút áo trên gần sát cổ, không hở cổ hoặc phanh ngực, bên trên túi phải có bảng tên, tay áo trái có huy hiệu cảnh sát. Nón kết cũng trên trắng, viền xám ở dưới. Huy hiệu có dòng chữ Tổ Quốc, Công Minh, Liêm Chính khác với huy hiệu của quân đội là Tổ Quốc, Danh Dự, Trách Nhiệm. Cái chào tay của người trong hình cũng sai không đúng quân phong, quân kỷ. Khi chào, lòng bàn tay phải úp xuống, ngón cái hơi quặp lại, 4 ngón còn lại duỗi thẳng khép vào nhau, cánh tay...