Chính Phủ "lớn" (Big Government) hay "nhỏ"(Small Government )?

15 Tháng Mười Hai 20209:35 CH(Xem: 5670)

Chính Phủ "lớn" (Big Government) hay "nhỏ"(Small Government )?

xsa


Trần Công Lân




     Người Việt tại Mỹ nghĩ gì về vấn đề này khi ủng hộ đảng Cộng Hòa (small, limit Gov) chủ trương giảm thiểu cơ cấu chính quyền, để người dân tự do buôn bán và tự trị (self-regulation) và gán cho đảng Dân Chủ là mở rộng chính quyền, can thiệp vào đời sống người dân.

Nếu bạn lên mạng kiếm trên (en.wikipedia.org/wiki/Democratic_Party) và (en.wikipedia.org/wiki/Republican_Party) sẽ hiểu rõ hơn.

Quan niệm chính của đảng Cộng Hòa là "bảo thủ" (Conservatism), giảm thuế, quốc phòng và đối ngoại mạnh để bảo vệ quyền lợi Mỹ. Và đảng Dân Chủ là cởi mở, tiến bộ (Liberals, Progressive) chủ trương đánh thuế giới nhà giàu, nâng đỡ người nghèo qua các dịch vụ xã hội, tạo công bằng xã hội để người dân mọi giới tham dự. Giới hạn hoạt động quốc phòng, tránh can thiệp vào các biến cố quốc tế.

Có những tờ báo VN (Thương Mại Miền Đông, tmmdnews@gmail.com) giải thích đảng Dân Chủ là thân Cộng (cực tả, hướng tới chủ nghĩa Marx). Đây là sự xuyên tạc, ngu xuẩn, ấu trĩ vì người Việt tìm hiểu qua Anh ngữ sẽ thấy ngay. Và người Mỹ sẽ đánh giá sinh hoạt của cộng đồng Việt Nam (CĐVN) như thế nào?  Hiến pháp Mỹ đã không quy định "nước Mỹ là một nước xã hội chủ nghĩa" thì dù chính quyền có thiên tả, cực tả mà hiến pháp vẫn còn thì không thể gọi nước Mỹ là xã hội chủ nghĩa được. Mà nếu chẳng may đa số dân Mỹ bầu hay chọn một chính quyền như vậy thì chúng ta sẽ làm gì? Nổi loạn hay đi tỵ nạn nữa?

Hãy trở về chuyện chính quyền lớn hay nhỏ?

Khi nước Mỹ lập quốc chỉ là 13 tiểu bang bên bờ Đại Tây Dương. Những người sáng lập không hề nghĩ tới nước Mỹ sẽ phát triển tới Thái Bình Dương và trải qua 2 trận thế chiến để trở thành cường quốc.

Nước nhỏ thì chính phủ nhỏ là điều hợp lý. Với dân số của 13 tiểu bang cần phát triển kinh tế mà giao thông, thông tin còn thô sơ thì hãy để địa phương tự phát triển (buôn bán). Nhất là khi an ninh trật tự còn tùy thuộc vào sự tự vệ của người dân hơn là chính quyền trung ương.

Những điều này không còn hợp thời nữa.

Khi Mỹ trở thành cường quốc có mặt khắp nơi trên thế giới để bảo vệ hòa bình (hay quyền lợi của nước Mỹ) thì không thể có chính quyền "nhỏ, giới hạn" được.

Khi người dân Mỹ muốn nước Mỹ phát triển, dẫn đầu về mọi mặt: y khoa, kỹ thuật, giáo dục, thể thao, kỹ nghệ... thì không thể điều hành bởi chính phủ "nhỏ" được.

Khi nền kỹ nghệ, thương mại của Mỹ đứng đầu thế giới thì các đại công ty càng ngày càng nhiều. Các ngân hàng, hãng máy bay, hãng thuốc (Pharma), công ty dầu hỏa, công ty tín dụng... đã tự trị (self-regulation) như thế nào thì chúng ta đã biết. Và khi sập tiệm thì nhà nước phải cứu chuộc bằng tiến thuế của dân. Vậy thì bạn muốn cảnh đó tái diễn hay chính phủ phải kiểm soát? Chính quyền "nhỏ" thì không thể kiểm soát các đại công ty.

Khi bất cứ một biến cố nào xảy ra trên thế giới thì mọi người đều trông chờ vào nước Mỹ, nơi có đủ loại chuyên gia để đối phó với bất kỳ vấn đề gì trong mọi lãnh vực đời sống con người. Ai lo chuyện đó nếu không phải là một chính quyền lớn?

Khi đa số nhân tài của thế giới quy tụ về đất Mỹ vì là nơi có nhân lực, vật lực để thực hiện những nỗ lực vượt bực của loài người. Vậy thì ai sẽ kiểm soát những hoạt động này là giả hay thật? Tốt hay xấu? Bạn sẽ tin một cơ quan của chính phủ hay của tư nhân phụ trách?

Khi công dân Mỹ lâm nạn ở bất kỳ nơi nào trên thế giới thì chính quyền Mỹ sẽ tức thì can thiệp, cứu trợ. Đó cũng là điều hãnh diện khi làm "công dân Mỹ". Vậy thì phải có quốc phòng mạnh. Nhưng phải chi bao nhiêu tiền hàng năm mới là mạnh? Nhưng quốc phòng mạnh không có nghĩa là phí phạm ngân sách qua những dự án mà Ngũ Giác Đài không kiểm soát và Quốc Hội bó tay vì ở nước ngoài (thí dụ như hàng chục hồ tắm tại các trường trung học ở Iraq mà quân đội Mỹ cho đấu thầu rồi bỏ dở).

Khi có thiên tai, bão lụt, cháy rừng, động đất thì chính phủ phải cứu trợ. Nước Mỹ rộng lớn, thiên tai xảy ra hàng năm. Nếu chính quyền nhỏ, yếu thì sẽ làm được gì?

Khi bình yên thì mọi người vui hưởng tự do nhưng khi biến cố, tội ác, bất công, áp bức xảy ra thì ai giúp bạn? Ai bảo vệ bạn? Chính quyền.

Mỹ là xứ sở của luật pháp. Ai đó đề cao "law and order" (trật tự và pháp luật) nghe thì có vẻ có lý lắm nhưng đừng quên rằng chế độ độc tài cũng dùng luật pháp và trật tự để bóp cổ người dân. Và khi có bất công xã hội thì sẽ dẫn đến cách mạng, nổi loạn. Như vậy muốn có dân chủ, bình yên thì phải có công bằng xã hội.

Đừng đổ thừa cho đảng Dân Chủ mở rộng chính quyền khi chính đảng Cộng Hòa tạo nên cơ quan TSA (an ninh hàng không), DHS (cơ quan bảo vệ đất mẹ), border patrol (tuần tiểu biên giới). Càng nhiều cơ quan thì chính quyền càng lớn, càng tốn ngân sách. Thế nhưng tại sao lại cắt giảm ngân sách khi chính quyền cần tiền để phục vụ dân Mỹ? Có phí phạm thì cũng là trong nước Mỹ, cho dân Mỹ và ai vi phạm vẫn có thể bị trừng phạt.

Nếu đã cắt giảm vai trò của nhà nước và đổ tội cho hệ thống quan liêu (red tape) thì phải chăng Quốc Hội đã không làm tròn nhiệm vụ dân cử? Còn các công chức liên bang, tiểu bang chỉ là tay sai, sai đâu làm đó? Nếu có phạt là trừng phạt lãnh đạo chứ tại sao phạt kẻ dưới chỉ có nhiệm vụ thi hành?

Chính quyền được thành lập để làm việc cho xã hội. Chính quyền cần có tiền để thi hành nhiệm vụ giao phó: đó là tiền thuế. Vậy khi đảng Cộng Hòa cắt giảm thuế cho các đại công ty thì dân nghèo lãnh đạn. Núp dưới chiêu bài tạo công ăn việc làm (create job) hay phân phát lợi tức (trigger down), nhưng thực tế không xảy ra như vậy (xem People, Power & Profits. Joseph E. Stiglitz. 2019). Các tỷ phú, chủ đại công ty đã dùng tiền để làm giàu thêm qua các thương vụ, mậu dịch để trốn thuế chứ chẳng mấy ai mở hãng cho rắc rối. Mà nếu có lập công ty mới thì ra làm tại nước ngoài với nhân công rẻ. Còn nếu ở trong nước Mỹ thì trả lương thợ rẻ mạt (vì biết dân nghèo cần việc làm). Nếu đảng Dân Chủ ủng hộ công đoàn (union) để đấu tranh cho công nhân thì đảng Cộng Hòa tìm cách hạn chế hoạt động của công đoàn với sự ủng hộ của Tối Cao Pháp Viện.

Khi Tổng Thống Reagan nói "chính quyền là trở ngại" (government is the problem, 1981) đã được đảng Cộng Hòa coi như lý do để cắt giảm chính quyền. Nhưng thực tế là lãnh đạo gây ra vấn đề chứ không phải chính phủ là những viên chức suốt đời phục vụ dân (xem LA Times).

Xảo thuật của các nhà chính trị là đánh lạc hướng dân chúng để che dấu cái xấu, dở của chính mình (cá nhân hay đảng).

Ai cũng bảo đất Mỹ là đất mở ra cơ hội làm giàu và người Việt có câu "phi thương bất phú" (nếu không làm thương mại thì không giàu. Chữ "phi" đi với chữ "bất" là nghĩa "không" chứ không phải ai đó dịch "phi" là gian phi, làm ăn phi pháp mới giàu). Vậy những ai đi làm công chức đã từ bỏ giấc mộng làm giàu qua thương mại. Họ chỉ trông chờ vào sự tăng lương hàng năm vì vật giá leo thang (cost of living adjustment).

Dưới thời Bush II, đảng Cộng Hòa tại Quốc Hội đòi cắt lương công chức vì cho rằng cùng chức vụ, khả năng mà lại lãnh lương nhiều hơn tư chức nhưng lại làm việc không hữu hiệu? Ai đã từng làm công chức đều biết sự giả dối này vì công ty tư nhân sẵn sàng trả lương cao để kiếm nhân tài. Nếu công chức lãnh lương rẻ mạt và còn bị chà đạp thì ai sẽ phục vụ tổ quốc? Các đại công ty làm giàu qua hải cảng, phi trường, đường xá...là do ai làm sẵn để sử dụng nếu không phải là chính quyền mà họ đòi cắt giảm khả năng?

Vậy chính phủ lấy tiền đâu ra ngoài tiền thuế? Giảm thuế thì nghe có lý lắm. Nhưng nhà giàu được giảm nhiều (trong khi họ dư giả) và nhà nghèo được bao nhiêu? Mỗi lần giảm thuế thì sinh hoạt, vật giá lại tăng. Người nghèo lãnh đủ. Thất nghiệp, vô gia cư thì ai sẽ giúp bạn nếu không phải là chính phủ?  

Mà người đóng thuế thì đòi hỏi đủ thứ nơi chính quyền: đường xá, trường học, y tế, an ninh.... Cho dù có tiền mà không có người thi hành thì ai sẽ làm? Mướn công ty tư nhân (contractor, privatized) thì sẽ bị gian lận. Ai sẽ điều tra, truy tố nếu chính quyền nhỏ không có khả năng bảo vệ người tiêu thụ?

Vậy thì nước lớn phải có chính quyền lớn. Trì trệ là tại lãnh đạo bất tài. Đừng đổ thừa cho cấp dưới. Luật pháp, nguyên tắc, đạo luật... là cho các lãnh đạo cơ quan được bổ nhiệm bởi Tổng Thống thông qua Quốc Hội. Cuối cùng là vị Tổng Thống (do dân bầu) mà dở thì dân chịu. Tại sao đổ thừa guồng máy chính quyền với những người công chức hèn mọn? Tất cả đã có từ bao lâu rồi? Nếu guồng máy dở thì quá khứ đã chứng minh. Còn nếu cắt giảm tới mức độ tê liệt thì trở thành vô chính phủ. Lúc đó nước Mỹ có còn gọi là quốc gia nữa không?

Kinh tế Mỹ là 99.9% các công ty, dịch vụ, thương mại nhỏ phục vụ dân tiêu thụ và đóng thuế. Nhưng trong một xã hội tạp chủng, di dân thì đó là cơ hội cho người bóc lột người: người biết tiếng tiếng Anh bóc lột kẻ không biết. Kẻ biết luật bóc lột, hà hiếp người không biết luật. Khi luật pháp cho phép giới thương gia được khấu trừ chi phí qua công việc (kiện tụng) trong khi người làm thuê làm sao có tiền để thưa kiện về tội kỳ thị, lấn hiếp (bully), đe dọa.... Nhà giàu thì có người bênh, còn nhà nghèo chỉ có kêu trời (in the God we trust)?



         TCL

Tháng 10 năm 2020
  (Việt lịch 4899)
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
30 Tháng Bảy 20167:05 SA(Xem: 12096)
Có lẽ mọi người trong chúng ta đều biết, chế độ csVN tồn tại dựa trên tuyên truyền nhồi sọ, tẩy não của tuyên giáo, khủng bố tinh thần, giết người không gớm tay của lực lượng du thủ du thực, côn an côn đồ được đảng ưu ái gọi là thanh gươm, lá chắn, thuộc nằm lòng “phương châm” còn đảng còn mình...
28 Tháng Bảy 20167:21 CH(Xem: 10376)
Do đó khi nghe bà chất vấn lòng yêu nước của “những người đó, tổ chức đó làm gì cho đất nước?” thì bà hãy soi mặt vào gương mà tự hỏi mình “đã làm gì cho đất nước” chưa? Thế mới biết những gì Đảng nói xưa nay đã dính vào cái lưỡi của bà Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Thị Kim Ngân.
27 Tháng Bảy 20165:43 SA(Xem: 10508)
Nợ công và áp lực trả nợ đã vượt qua ngưỡng chịu đựng của nền kinh tế èo uộtsuốt nhiều thập kỷ phát triển bằng vốn vay mà không có hiệu quả. Khi nguồn vốn không còn đủ để bơm phồng hình nộm thì nó sẽ dúm dó thảm hại nhanh chóng. Tất cả các biện pháp tái cơ cấu đều sẽ đụng chạm đến các nhóm lợi ích khổng lồ được hình thành qua suốt các triều đại từ trước đến nay. Nếu việc tái cơ cấu theo hướng tích cực để đảm bảo hiệu quả của hệ thống kinh tế thất bại thì chắc chắn VN sẽ vỡ nợ vào cuối năm 2017.
25 Tháng Bảy 20165:55 SA(Xem: 10656)
Nhưng than ôi! Nhìn lại lịch sử Trung Quốc đánh nhau với ngoại bang thì đánh trận nào cũng thua trận nấy, càng đánh càng thua. Đánh trận nhỏ thua trận cắt đất nhỏ, đánh trận to thua trận cắt đất to dâng giặc để không phải đánh thua lại cắt đất dâng giặc nữa...
24 Tháng Bảy 20167:03 SA(Xem: 9990)
Câu bà cần phải nói là: " đảng ta là một đảng hèn hạ, chính phủ ta là một chính phủ nhục nhã, do đó chúng tôi chỉ biết bảo vệ sự tồn vong của chế độ chứ hoàn toàn không xem trọng giá trị cũng như quyền lợi của người dân Việt Nam!"
23 Tháng Bảy 20167:33 SA(Xem: 10724)
“Tôi cho rằng tất cả các tiêu chí đó của Việt Nam đều có vấn đề. Tuổi thọ của Việt Nam cũng không phải là cao. Về môi trường thì rõ ràng là có quá nhiều vấn đề. Việc khai thác tài nguyên của Việt Nam từ trước đến nay rất là không bền vững. Việt Nam đang ở trong thời kỳ mà cái phân tầng xã hội nó càng ngày càng lớn. Ở Việt Nam có một số những người rất giàu, còn lại có những người rất nghèo. Cái bất bình đẳng tôi nghĩ nó khá là rõ. Nếu mà nói về bình đẳng thì cũng rất là khó để xếp Việt Nam ở một cái top cao của hạnh phúc....
20 Tháng Bảy 20166:04 SA(Xem: 9239)
Trở lại với câu chuyện ông Nguyễn Hồng Điệp, Trưởng ban tiếp dân Trung ương bị dân chúng hành hung, trong bài trả lời phóng viên VTC news được báo Lao Động đăng lại thì ông lo ngại rằng với vị trí thủ trưởng như ông mà còn bị như vậy thì các cán bộ cấp dưới của ông còn bị nguy hiểm tới chừng nào. Ông Phil Robertson, Giám đốc khu vực châu Á của Tổ chức theo dõi nhân quyền quốc tế, thì nói với đài RFA là nếu Việt Nam cứ để tình trạng này tiếp diễn thì có thể Việt Nam sẽ trở thành một đất nước vô luật pháp.
18 Tháng Bảy 20165:59 CH(Xem: 10153)
Cũng chính những tỉnh muốn xây tượng đài nghìn tỷ lại là địa phương hàng năm phải xin trợ cấp từ ngân sách trung ương (do một số tỉnh có thu nhập lớn nộp về). Tài chính yếu kém là thế nhưng chi tiêu lại vung vãi, bỏ bê không quan tâm đầu tư phát triển kinh tế địa phương để nâng cao mức sống người dân....
18 Tháng Bảy 20165:59 SA(Xem: 9181)
Hai ngày sau khi PCA đưa ra phán quyết bất lợi cho Trung Quốc, Bắc Kinh cho hạ cánh thành công 2 máy bay dân sự xuống hai đường băng do Bắc Kinh xây lấp trái phép gần đây trên đảo Vành Khăn và đảo Subi, đồng thời loan báo sắp tiến hành xây ngọn hải đăng thứ 5 trên một trong các đảo tranh chấp.
16 Tháng Bảy 201611:22 CH(Xem: 9713)
Điều mà Đảng CSVN quan tâm lớn nhất, không phải là chuyện lòng yêu nước của người dân, mà chính là vị trí độc tài của họ. Mà những kẻ độc tài thì không bao giờ thích người dân bày tỏ ý kiến của mình, dù chỉ là lòng yêu nước...
11 Tháng Bảy 20169:43 CH(Xem: 8740)
Tuy Tòa chưa ra phán quyết nhưng đa số các nhà nghiên cứu đều cho rằng phán quyết sẽ bất lợi cho Trung Quốc, bởi vì khó có thể đưa ra được luận cứ vững chắc để chứng minh rằng đường lưỡi bò mà Trung Quốc đơn phương vạch ra phù hợp với công ước luật biển năm 1982...
11 Tháng Bảy 20169:36 CH(Xem: 9881)
Vì Trung Quốc không muốn có sự leo thang mạnh, họ sẽ chọn giải pháp sử dụng lực lượng dân quân đánh cá thay vì hải quân, theo nhà công pháp quốc tế khi trao đổi với tagesschau.de, vì Trung Quốc muốn giữ khả năng có thể chối bỏ việc làm của họ....
07 Tháng Bảy 201610:40 CH(Xem: 10002)
đó cũng là lý do vì sao mà công an csVN luôn manh động, dã man, chúng phải đánh dân cho dù người đó là người thân, bạn bè hay đồng bào của mình để được thăng cấp, lên lương, để được cầm tờ giấy khen về treo trong nhà mà hãnh diện cùng con em của mình dù sự hãnh diện đó thể hiện họ là một con người hoàn toàn mất kiểm soát và nhân tính…. Một con người công cụ!
04 Tháng Bảy 20167:26 CH(Xem: 9318)
Có nhiều người đã đặt câu hỏi: Bây giờ phải làm gì? Đó là một câu hỏi rất đúng, nhưng thực ra chúng ta đã và đang làm rồi: Chúng ta đang học cách suy nghĩ độc lập, thoát khỏi sự định hướng của chế độ, chúng ta đang bóc mẽ bản chất bất tài, hại dân hại nước của độc tài… Tất nhiên, đây mới chỉ là bước đầu, chúng ta sẽ còn phải tiếp tục, không thể ngồi yên tự ngợi khen, vì chúng ta không mắc bệnh thủ dâm tinh thần như Đảng Cộng sản.
02 Tháng Bảy 201612:31 SA(Xem: 9166)
Họ chấp nhận im lặng, cam chịu, đơn giản bởi vì cái được gọi là chính phủ đang điều hành đất nước của mình hôm nay chỉ là một bọn con hoang không hơn không kém và thái độ im lặng của họ đã chuyển trạng thái từ bị bắt buộc trở thành khinh bỉ!
24 Tháng Tư 2024
Bộ phim Kẻ Nằm Vùng hay Cảm tình Viên (The Sympathizer) dựa trên tiểu thuyết cùng tên của tác giả Nguyễn Thanh Việt, được sản xuất bởi A24 và Rhombus Media, đạo diễn Hàn Quốc Park Chan-wook, với sự hiện diện của 2 tài tử nổi danh trong cộng đồng người Việt hải ngoại là bà Kiều Chinh, Nguyễn Cao Kỳ Duyên, đã bắt đầu công chiếu tập 1 trên HBO từ ngày 14 tháng 4 năm 2024. Phim chiếu gần 10 ngày rồi nhưng không thấy giới phê bình văn học, nghệ thuật hải ngoại có bài nào nhận xét, đánh giá tập 1 và 2. Những cây đa, cây đề nổi tiếng trong làng báo, truyền thông hải ngoại thường viết bài bình luận tác phẩm văn chương, phim ảnh… hoàn toàn im lặng.
24 Tháng Tư 2024
Vốn là đảng cướp nên tìm một người có khả năng, vừa khôn ngoan vừa hiểm độc để có thể nắm đầu trùm công an là người ngăn chặn mọi chống đối từ bên trong cũng như bên ngoài thì không dễ kiếm. Đại diện trong Quốc Hội chỉ là bù nhìn. Đại hội đảng là chiến trường thanh lọc, sắp xếp hàng ngũ trung ương, địa phương và chính trị bộ là giai đoạn cuối cùng để chọn lãnh đạo tương lai. Đừng coi thường tiến trình "dân chủ" của CSVN đi từ trên xuống dưới. Vì mục tiêu của đảng là cầm quyền. Mọi đe dọa quyền lực đảng có nghĩa đảng sẽ bị tiêu diệt. Để tìm lãnh đạo có khả năng đó đòi hỏi Khôn và Ác. Từ trên...
23 Tháng Tư 2024
Tuy nhiên lịch sử của Việt Nam đã phủ nhận sự mạo nhận này. Chưa hề có cuộc trưng cầu ý kiến nào chứng minh “Đi lên chủ nghĩa xã hội là khát vọng của nhân dân”. Vì vậy, khi bị chống đối, ban Tuyên giáo Trung ương đã quay cuồng với giọng điệu thù nghịch: “Tính chất nguy hiểm của những phương thức, thủ đoạn này ở chỗ chúng tạo dựng nhận thức sai lệch, mơ hồ, hoài nghi, hoang mang, dao động, gây “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” trong nội bộ, làm lung lay niềm tin của cán bộ, đảng viên và nhân dân vào vai trò lãnh đạo của Đảng, sự quản lý của Nhà nước, tạo tâm lý bức xúc, chống đối trong xã hội. Điều đó ảnh hưởng tiêu cực đến...
22 Tháng Tư 2024
Điều đáng chú ý là Thủ tướng Việt Nam Phạm Minh Chính cả hai lần gặp hai vị lãnh đạo công nghệ này đều mời họ xây dựng nhà máy sản xuất ở Việt Nam. Trong khi đó, khác với Samsung, cả hai công ty này đều không sở hữu nhà máy sản xuất sản phẩm cho chính họ. Điều đó khiến nhiều người đặt ra câu hỏi là lãnh đạo Hà Nội có thực sự hiểu đối tác mình đang nói chuyện? Ai cũng thấy Việt Nam đang đứng trước những cơ hội lớn để nhận được đầu tư lớn hơn về công nghệ nói riêng và kinh tế nói chung
21 Tháng Tư 2024
Cũng đáng chú ý là chuyến thăm Trung Hoa của ông Huệ đã xẩy ra chưa đầy một tháng, sau khi Đảng CSVN cách chức Chủ tịch nước Võ Văn Thưởng ngày 20/03/2024. Ông Thưởng, 54 tuổi từng được coi là ngôi sao sáng trong 4 Lãnh đạo hàng đầu, và là người có nhiều triển vọng thay ông Nguyễn Phú Trọng. Ông bị cách chức vì “đã vi phạm Quy định về những điều đảng viên không được làm”. Tham nhũng cũng có vai trò trong vụ mất chức của ông Thưởng. Vì vậy, chuyến đi Bắc Kinh của ông Vương Đình Huệ càng được củng cố cho vị trí chính trị của ông trong tương lai, vì chính ông đã bảo đảm với Tập Cận Bình và các nhà lãnh đạo...
17 Tháng Tư 2024
Ở tấm thứ nhất, hình một viên cảnh sát mặc bộ quần áo màu kem, nón kết cũng màu kem là điều hoàn toàn sai. Đồng phục của cảnh sát VNCH là áo trắng, quần xám, áo 2 túi, nút áo trên gần sát cổ, không hở cổ hoặc phanh ngực, bên trên túi phải có bảng tên, tay áo trái có huy hiệu cảnh sát. Nón kết cũng trên trắng, viền xám ở dưới. Huy hiệu có dòng chữ Tổ Quốc, Công Minh, Liêm Chính khác với huy hiệu của quân đội là Tổ Quốc, Danh Dự, Trách Nhiệm. Cái chào tay của người trong hình cũng sai không đúng quân phong, quân kỷ. Khi chào, lòng bàn tay phải úp xuống, ngón cái hơi quặp lại, 4 ngón còn lại duỗi thẳng khép vào nhau, cánh tay...
17 Tháng Tư 2024
ngoại giao của nước VNcs tùy theo từng thời điểm, có thể khi công bố Sách Trắng Quốc Phòng năm 2009 thì TQ chưa có những hành vi manh động hung hăng như hôm nay, thế nhưng khi công bố lần thứ hai năm 2019 khi TQ gia tăng cường độ lấn chiếm thì chủ trương của Việt Nam vẫn không thay đổi, điều đó đặt ra một câu hỏi là liệu nhà cầm quyền csVN vẫn chấp nhận không thay đổi đường lối quốc phòng trong khi chủ quyền quốc gia đang bị đe dọa nhằm đổi lấy một nền hòa bình nhu nhược, yếu ớt, và sự độc lập đang bị chỉ trích khi dân chúng nhìn thấy giới lãnh đạo TQ xem đảng csVN như thủ hạ của mình...
12 Tháng Tư 2024
Hai nhóm gồm hơn 30 nhà lập pháp Mỹ hồi cuối tháng 1 đã gửi các bức thư chung tới Bộ trưởng Raimondo để kêu gọi chính quyền Biden không công nhận quy chế kinh tế thị trường cho Việt Nam. Họ lập luận rằng Việt Nam không đáp ứng các yêu cầu về thủ tục để thay đổi tình trạng và cho rằng việc cấp quy chế này cho quốc gia Đông Nam Á sẽ là “một sai lầm nghiêm trọng.” Kể từ năm 2002, khi Mỹ bắt đầu vụ điều tra chống bán phá giá đầu tiên đối với cá phi lê đông lạnh nhập từ Việt Nam, Washington coi quốc gia Đông Nam Á là một “nền kinh tế phi thị trường.” Trong 21 năm qua, Mỹ đã áp thuế chống phá phá giá đối với nhiều mặt hàng...
11 Tháng Tư 2024
Suy nghĩ gần giống như Phan Châu Thành, Minh Tâm Lê: Hy vọng sắp tới, khi ngắm tượng, nhân dân Nghệ An sẽ khơi dậy được sự tự hào truyền thống, không còn ‘xin gạo cứu đói khi giáp hạt’, không còn chứng kiến những thảm cảnh đau lòng như con em chui vào container” để sang lao động ở Anh, ở châu Âu, không còn cảnh leo hàng rào ở biên giới Mexico - Mỹ để thế lực thù địch, phản động bôi nhọ. Tin tưởng vào một ngày mai tươi mới
10 Tháng Tư 2024
Chủ trương “đảng hóa các tổ chức người Việt ở nước ngoài” là một chính sách từ thập niên 80 nhưng đảng giả bộ như không biết nên đã tìm cách phủ nhận: “Thậm chí các đối tượng còn rêu rao rằng, Việt Nam đang tìm cách “đảng hóa” với cả những hội, đoàn trong tương lai mà Đảng hậu thuẫn tại hải ngoại! Các đối tượng cố tình xuyên tạc, vu cáo rằng kể từ Nghị quyết 23-NQ/TW ngày 12/3/2003 về phát huy sức mạnh đại đoàn kết toàn dân tộc đến Nghị quyết 36-NQ/TW ngày 26/3/2004 về công tác đối với người Việt Nam ở nước ngoài được triển khai “thực chất là những chiêu trò ru ngủ giả hiệu dân chủ”!