Chính trị Việt Nam, một thế kỷ đáng buồn

19 Tháng Tám 202010:28 CH(Xem: 10178)

               CHÍNH TRỊ VIỆT NAM, MỘT THẾ KỶ ĐÁNG BUỒN

118122280_133459495123884_1713876430736979872_n                                                                                       Hình từ bài chủ



 Đỗ Ngà
Facebook



     Lịch sử Việt Nam trước khi ĐCS cướp chính quyền là đêm dài trăm năm nô lệ ngoại bang. Dưới ách cai trị của Pháp, triều đình nhà Nguyễn như bị nhốt trong rọ của họ. Tuy lòng yêu nước người dân có thừa, rất nhiều người ao ước một nhà nước độc lập cho Việt Nam, nhưng dưới gót giày Pháp, một trăm năm với bao thế hệ đành bất lực. Từ đầu thế kỷ 20 đến trước đệ nhị thế chiến, rất nhiều đảng phái chính trị được lập ra và tìm đủ mọi cách để đánh đổ Pháp, nhưng không một đảng phái nào thành công.

Đến cuối thập niên 30, thế chiến 2 bùng nổ và năm 1940 Pháp bị Đức tấn công và bị buộc phải đầu hàng. Điều này cũng đồng nghĩa với việc chính quyền thuộc địa ở Đông Dương cũng yếu đi. Tuy lúc này Pháp rất yếu, nhưng cũng không có một đảng phái chính trị nào có thể hất cẳng Pháp mà thay vào đó, người Nhật nhảy vào và chiếm quyền điều khiển chính quyền thuộc địa Pháp tại Đông Dương. Như vậy, điều này minh chứng cho ta thấy, khi quyền lực của thế lực cai trị yếu đi, thì người Việt cũng không tự lực nổi lên soán ngôi.

Sang năm 1945, trên thế giới có nhiều biến động lớn. Lúc này phe trục Đức-Ý-Nhật đang trên đà thất thế trước phe đồng minh. Cái chết cho phe trục chỉ còn là vấn đề thời gian. Tại Pháp, chính quyền Vinchy- tay sai của Đức có nguy cơ bị loại bỏ bởi Các Lực lượng Pháp Tự do-FFL của tướng De Gaulle. Lo ngại De Gaulle nhờ đồng minh giúp đỡ lấy lại sức mạnh cho chính quyền thuộc địa Pháp tại Đông Dương nên ngày 9 tháng 3 năm 1945, Nhật đi trước một bước đảo chính Pháp và thay thế vai trò Pháp ở Đông Dương cai trị Việt Nam –Lào-Campuchia. Lúc đó Nhật phế bỏ những chính quyền địa phương làm việc cho Pháp và lập những chính quyền làm việc cho mình: Tại Việt Nam, Nhật cho thành lập Đế quốc Việt Nam với vua là Bảo Đại và chính phủ do Trần Trọng Kim đứng đầu; Tại Cam Nhật cho thành lập Vương Quốc Campuchia; Tại Lào là Vương Quốc Lào. Như vậy Pháp bị lật, Nhật lên thay thì cũng không hề có chút khoảng trống nào cho các đảng phái chính trị Việt Nam ngoi lên cả.

Đáng chú ý, trong thời gian cầm quyền ngắn ngủi, thủ tướng Trần Trọng Kim đã làm một việc có thể nói là rất yêu nước. Đó là ông đã yêu cầu bộ trưởng Tư pháp Trịnh Đình Thảo thả hàng ngàn tù chính trị bị Pháp giam giữ, trong đó có rất nhiều người là đảng viên Đảng Cộng sản Đông Dương. Chưa hết, ông còn cho phép các tổ chức, hội đoàn chính trị được hoạt động công khai. Thực sự với tư tưởng cởi mở như vậy, thì đây là tiền đề cho một nước Việt Nam có chính trị phát triển. Nhưng rủi thay, chính quyền của ông không không tồn tại lâu. Đây là điều đáng tiếc.

Trong tháng 8 năm 1945 có nhiều biến động lớn trên thế giới, nó là bước ngoặt lịch sử có thể nói sẽ lưu danh mãi mãi trong lịch sử tnhân loại. Đó là ngày 6 và ngày 9 tháng 8 năm 1945, Mỹ ném 2 quả bom nguyên tử xuống hai thành phố Hiroshima và Nagasaki và Nhật đầu hàng. Vì vậy mà vai trò của Nhật ở Đông Dương bị mất hoàn toàn, chính điều này đã tạo ra khoảng trống quyền lực ngay trong tháng 8.. Lúc đó, tại Việt Nam vẫn có chính quyền Đế Quốc Việt Nam nhưng chính quyền này không có quân đội, nên khi Nhật đầu hàng xem như đây là một khoảng trống quyền lực ngàn năm có một. Trong các đảng phái chính trị thời đó thì rõ ràng, ĐCS là mạnh nhất nên họ đã cướp được chính quyền và giữ độc quyền cai trị cho đến hôm nay.

Lại nói về CS, tại sao lúc đó họ là mạnh nhất? Thật ra ĐCS mạnh nhất các lý do sau:

Thứ nhất, họ tự xưng họ là đảng của giai cấp công- nông nên thu hút được giới lao động ít học, giới này chiếm số lượng rất lớn. Đây là điều kiện quyết định ĐCS hơn đảng khác.

Thứ nhì họ giương giương ngọn cờ yêu nước chống ngoại xâm nên thu hút được trí thức và thành phần địa chủ yêu nước theo họ. Việc giương cờ chống ngoại xâm thì đảng nào cũng giương, nhưng người ta nhìn thấy ĐCS đông hơn (vì tầng lớp bần cố nông) nên người ta dễ dàng ngã về CS hơn, vì họ nghĩ chỉ có CS mới đủ mạnh để đánh đuổi ngoại bang. Và thực tế họ đã nhầm. Lúc đó CS không hề đủ sức đánh đuổi ngoại bang mà chỉ ngoi lên nhờ khoảng trống quyền lực do thời thế tạo ra mà thôi;

Thứ ba là dùng lá dưới bài chống ngoại bang, ĐCS đã dụ dỗ những người địa chủ yêu nước dâng hiến tài sản cho đảng hoạt động. Thế là địa chủ móc hầu bao hiến dâng để đảng. Sau này mới vỡ lẽ là CS vong ân chứ lúc đó vì lòng yêu nước, không ai nghĩ CS vong ân thế. Bà Nguyễn Thị Năm sau khi dốc hết tiền bạc cho Việt Minh, trưng dựng nhà cửa cho lãnh đạo trú ẩn, nhưng khi gainhf được quyền lực,Hồ Chí Minh cho tử hình để phục vụ chính sách CCRĐ. Và trường hợp ông Trịnh Văn Bô cũng vậy, ông Bô thì bị đảng lừa lấy nhà rồi sau đó cướp luôn.

Có trong tay người đông, có trong tay giới trí thức, và có trong tay tiền nên ĐCS mạnh nhất thời đó cũng dễ hiểu. Vậy nên tháng 8 năm 1945 họ trở thành là kẻ về nhất trong cuộc đua lấp vào khoảng trống quyền lực. Nếu không có lỗ hổng quyền lực do đệ nhị thế chiến tạo ra thì đến nay ĐCS cũng chẳng làm nên cơm cháo gì. CS chẳng đủ sức đuổi Nhật như họ rêu rao đâu. Đấy là một may mắn lớn Cho ĐCS và là một bất hạnh lớn cho đất nước.

Thực tế trong khoảng 100 năm nay, Việt Nam chưa hình thành một tổ chức chính trị nào đủ mạnh để giành lấy quyền lực ngay khi không có có khoảng trống quyền lực như các dân tộc khác. Các đảng phái chính trị Việt Nam chỉ có thể chực chờ có lỗ hổng quyền lực từ trên trời rơi xuống thì chui vào trám, rõ ràng dân tộc ta chỉ biết chờ vận trời mà không biết tự lực cánh sinh. Đây là điều đáng buồn. Cứ như thế này thì dân tộc Việt Nam sẽ không bao giờ thay đổi số phận của mình được. Chính vì vậy, dù cho CS có mục nát đến đâu, thì Việt Nam cũng chẳng thể nào thay đổi, vì bản chất năng lực các đảng chính trị Việt Nam trăm năm nay vẫn thế.

Con người là động vật chính trị, không chính trị con người không thể bứt phá vượt xa con vật. Nơi nào con người quan tâm đến chính trị nhiều, tham gia chính trị mạnh thì nơi đó tiến bộ, và dân tộc đó sẽ làm chủ vận mệnh mình. Còn nơi nào người ta thờ ơ với chính trị, người tham gia hoạt động chính trị vừa yếu vừa ít, thì chắc chắn dân tộc đó không thể làm chủ được vận mệnh của mình. Một dân tộc thờ ơ với chính trị, chịu áp bức giỏi thì nói thật, dân tộc đó chưa đủ tiềm lực để trở thành một dân tộc độc lập, tự lực tự cường. Mong rằng tương lai, dân tộc này sẽ khác đi, sẽ phá được cái dớp trăm năm để lại ấy.

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
14 Tháng Ba 20158:25 SA(Xem: 11136)
Tuần rồi đi dự một hội thảo chuyên đề và gặp một anh bạn đồng môn trên bàn cà phê. “Ủa, ông chưa tiến sĩ hả? Sao không làm một cái” ? Anh bạn tôi hỏi.
13 Tháng Ba 20154:57 CH(Xem: 13406)
bức ảnh nói lên điều gì ?
12 Tháng Ba 20151:13 CH(Xem: 10683)
Du lịch tâm linh, trò lừa rẻ tiền
11 Tháng Ba 201510:08 CH(Xem: 11885)
Trước những quốc nạn tham nhũng, mua quan bán chức, suy thoái đạo đức, du côn xã hội đen, đàn áp nhân quyền và dân quyền, hèn với giặc ác với dân, những lễ hội phản văn hóa, những “quốc sư, quốc phụ” tự phơi bày những điều tồi tệ… người ta thường bào chữa bằng ngụy biện rằng những hiện tượng xấu xa ấy nước nào chẳng có, thế là hòa cả làng chăng?
03 Tháng Năm 2024
Vào ngày 22-1-2018, ông ta bị kết án 13 năm tù. Ông Thăng bị xét xử vào ngày 14 và 15 tháng 12, 2020 vì liên quan đến một vụ bê bối tham nhũng khác và nhận 10 năm tù. Trường hợp của Thăng không phải là trường hợp cá biệt. Khoảng 20 cá nhân khác có liên quan đến lĩnh vực dầu khí và ngân hàng cũng bị kết án, trong đó có ông Trịnh Xuân Thanh, người đứng đầu tập đoàn dầu khí Petrovietnam, người bị bắt ở Đức và đưa về Việt Nam. Ông Thanh bị kết án tù chung thân. Sau đó, Phan Văn Anh Vũ hay còn gọi là “Vũ Nhôm”, một ông trùm kinh doanh bị bắt ở Singapore. Ông Vũ Nhôm lãnh 17 năm tù.
30 Tháng Tư 2024
Với sự ra đi “bất ngờ” của ông Vương Đình Huệ, đảng CSVN đã rơi vào cuộc khủng hoảng chính trị lớn nhất từ trước tới nay. Những người thay thế ông Huệ và ông Thưởng chỉ đếm trên đầu ngón tay gồm Bà Trương Thị Mai, 66 tuổi, quê Qủang Bình, Bí thư Trung ương đảng, Trưởng ban Tổ chức Trung ương; Thủ tướng Phạm Minh Chính, 66 tuổi, quê Thanh Hóa và Bộ trưởng Công an, Đại tướng Tô Lâm, 67 tuổi, quê Hưng Yên. Tuy nhiên ai sẽ thay ông Nguyễn Phú Trọng làm Tổng Bí thư để lãnh đạo Đảng khóa XIV càng mù mịt hơn, vì những người có điều kiện nhất đã bị loại.
29 Tháng Tư 2024
Trong trại, dù Kẻ Nằm Vùng có lời khuyên trước là không nên – nhưng tướng Trọng, thay vì mặc quần áo dân sự như mọi người tị nạn khác – tiếp tục diện bộ quân phục đại lễ với đầy đủ phụ tùng, dây biểu chương, huy chương, nón kết…đi vào nhà ăn tập thể. Tướng Trọng được 4 người đàn ông đang ngồi ăn, đứng dậy đón chào nghiêm chỉnh đúng tác phong thuộc cấp. Tuy nhiên ngay sau đó bị một số người, có khá nhiều phụ nữ chửi bới, ném thức ăn vào người, khiến ông tối tăm mặt mũi, được Kẻ Nằm Vùng kéo chạy ra ngoài nhưng rồi phải trốn vào một nhà cầu công cộng.
24 Tháng Tư 2024
Bộ phim Kẻ Nằm Vùng hay Cảm tình Viên (The Sympathizer) dựa trên tiểu thuyết cùng tên của tác giả Nguyễn Thanh Việt, được sản xuất bởi A24 và Rhombus Media, đạo diễn Hàn Quốc Park Chan-wook, với sự hiện diện của 2 tài tử nổi danh trong cộng đồng người Việt hải ngoại là bà Kiều Chinh, Nguyễn Cao Kỳ Duyên, đã bắt đầu công chiếu tập 1 trên HBO từ ngày 14 tháng 4 năm 2024. Phim chiếu gần 10 ngày rồi nhưng không thấy giới phê bình văn học, nghệ thuật hải ngoại có bài nào nhận xét, đánh giá tập 1 và 2. Những cây đa, cây đề nổi tiếng trong làng báo, truyền thông hải ngoại thường viết bài bình luận tác phẩm văn chương, phim ảnh… hoàn toàn im lặng.
24 Tháng Tư 2024
Vốn là đảng cướp nên tìm một người có khả năng, vừa khôn ngoan vừa hiểm độc để có thể nắm đầu trùm công an là người ngăn chặn mọi chống đối từ bên trong cũng như bên ngoài thì không dễ kiếm. Đại diện trong Quốc Hội chỉ là bù nhìn. Đại hội đảng là chiến trường thanh lọc, sắp xếp hàng ngũ trung ương, địa phương và chính trị bộ là giai đoạn cuối cùng để chọn lãnh đạo tương lai. Đừng coi thường tiến trình "dân chủ" của CSVN đi từ trên xuống dưới. Vì mục tiêu của đảng là cầm quyền. Mọi đe dọa quyền lực đảng có nghĩa đảng sẽ bị tiêu diệt. Để tìm lãnh đạo có khả năng đó đòi hỏi Khôn và Ác. Từ trên...
23 Tháng Tư 2024
Tuy nhiên lịch sử của Việt Nam đã phủ nhận sự mạo nhận này. Chưa hề có cuộc trưng cầu ý kiến nào chứng minh “Đi lên chủ nghĩa xã hội là khát vọng của nhân dân”. Vì vậy, khi bị chống đối, ban Tuyên giáo Trung ương đã quay cuồng với giọng điệu thù nghịch: “Tính chất nguy hiểm của những phương thức, thủ đoạn này ở chỗ chúng tạo dựng nhận thức sai lệch, mơ hồ, hoài nghi, hoang mang, dao động, gây “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” trong nội bộ, làm lung lay niềm tin của cán bộ, đảng viên và nhân dân vào vai trò lãnh đạo của Đảng, sự quản lý của Nhà nước, tạo tâm lý bức xúc, chống đối trong xã hội. Điều đó ảnh hưởng tiêu cực đến...
22 Tháng Tư 2024
Điều đáng chú ý là Thủ tướng Việt Nam Phạm Minh Chính cả hai lần gặp hai vị lãnh đạo công nghệ này đều mời họ xây dựng nhà máy sản xuất ở Việt Nam. Trong khi đó, khác với Samsung, cả hai công ty này đều không sở hữu nhà máy sản xuất sản phẩm cho chính họ. Điều đó khiến nhiều người đặt ra câu hỏi là lãnh đạo Hà Nội có thực sự hiểu đối tác mình đang nói chuyện? Ai cũng thấy Việt Nam đang đứng trước những cơ hội lớn để nhận được đầu tư lớn hơn về công nghệ nói riêng và kinh tế nói chung
21 Tháng Tư 2024
Cũng đáng chú ý là chuyến thăm Trung Hoa của ông Huệ đã xẩy ra chưa đầy một tháng, sau khi Đảng CSVN cách chức Chủ tịch nước Võ Văn Thưởng ngày 20/03/2024. Ông Thưởng, 54 tuổi từng được coi là ngôi sao sáng trong 4 Lãnh đạo hàng đầu, và là người có nhiều triển vọng thay ông Nguyễn Phú Trọng. Ông bị cách chức vì “đã vi phạm Quy định về những điều đảng viên không được làm”. Tham nhũng cũng có vai trò trong vụ mất chức của ông Thưởng. Vì vậy, chuyến đi Bắc Kinh của ông Vương Đình Huệ càng được củng cố cho vị trí chính trị của ông trong tương lai, vì chính ông đã bảo đảm với Tập Cận Bình và các nhà lãnh đạo...
17 Tháng Tư 2024
Ở tấm thứ nhất, hình một viên cảnh sát mặc bộ quần áo màu kem, nón kết cũng màu kem là điều hoàn toàn sai. Đồng phục của cảnh sát VNCH là áo trắng, quần xám, áo 2 túi, nút áo trên gần sát cổ, không hở cổ hoặc phanh ngực, bên trên túi phải có bảng tên, tay áo trái có huy hiệu cảnh sát. Nón kết cũng trên trắng, viền xám ở dưới. Huy hiệu có dòng chữ Tổ Quốc, Công Minh, Liêm Chính khác với huy hiệu của quân đội là Tổ Quốc, Danh Dự, Trách Nhiệm. Cái chào tay của người trong hình cũng sai không đúng quân phong, quân kỷ. Khi chào, lòng bàn tay phải úp xuống, ngón cái hơi quặp lại, 4 ngón còn lại duỗi thẳng khép vào nhau, cánh tay...
17 Tháng Tư 2024
ngoại giao của nước VNcs tùy theo từng thời điểm, có thể khi công bố Sách Trắng Quốc Phòng năm 2009 thì TQ chưa có những hành vi manh động hung hăng như hôm nay, thế nhưng khi công bố lần thứ hai năm 2019 khi TQ gia tăng cường độ lấn chiếm thì chủ trương của Việt Nam vẫn không thay đổi, điều đó đặt ra một câu hỏi là liệu nhà cầm quyền csVN vẫn chấp nhận không thay đổi đường lối quốc phòng trong khi chủ quyền quốc gia đang bị đe dọa nhằm đổi lấy một nền hòa bình nhu nhược, yếu ớt, và sự độc lập đang bị chỉ trích khi dân chúng nhìn thấy giới lãnh đạo TQ xem đảng csVN như thủ hạ của mình...