Nhập Tràng

25 Tháng Ba 201510:37 SA(Xem: 13602)

Nhập Tràng

tải xuống (1)






Bảo Giang (Danlambao)
 - Có người bảo rằng, những đao phủ của nhà nước IS, của những nhóm khủng bố quốc tế, xem ra còn e ngại chữ Công Lý và sợ bị lộ chân tướng nên lúc nào cũng phải dấu mặt ở đằng sau tấm vải. Trong khi đó, những đao phủ Việt cộng từ Hồ Chí Minh, Đặng Xuân Khu cho đến những đồ tể hôm nay đều không e dè công lý, không sợ người ta biết tên, nhìn mặt nên chẳng cần phải che mặt khi làm điều gian ác. Cùng lắm là “che râu dấu mặt, đeo kính râm đi dự đấu tố” thôi! Qủa nhiên, những kẻ đã kinh qua kiểm thảo như Trần Đĩnh viết đều có những điểm khác người. Sự khác người mà Lưu cộng Hòa nhận định về tập thể này “phải nhận là con vật mới đúng” (Đèn Cù 244) có lẽ chưa đúng. Nhưng có thể sẽ là một nhận xét khác: qủy… nhập tràng”!
 
*
Thế giới xem ra càng ngày càng đi vào giấc ngủ với nhiều nỗi kinh hoàng vì những bất ổn và bạo động. Hầu như không ngày nào trên báo chí, đài truyền hình, các trang mạng xã hội mà không truyền đi những hình ảnh đầy máu và nước măt. Trong đó có khá nhiều hình ảnh của nhà nước IS, và những cuộc nổ bom “thánh chiến”. Việc khủng bố này, được đánh giá là những hành động bạo tàn mang tính cách phô trương. Nó cố ý tạo ra sự sợ hãi và giảm thiểu sức đề kháng cho đối phương.
Nếu tính từ ngày 19-8-2014, là ngày IS hành quyết nhà báo James Foley đến này là 6 tháng. Trong sáu tháng này, IS còn đưa lên mạng nhiều hình ảnh hành quyết tập thể khác nữa. Tuy nhiên, cho đến nay chẳng ai biết rõ được số lượng các nạn nhân đã bị hành hình, bị giết là bao nhiêu. Người ta chỉ ước đoán là số nạn nhân có thể lên đến hàng ngàn người. Nếu như con số 1000 nạn nhân bị giết trong sáu tháng qua là đúng thì trung bình mỗi tháng số người bị giết là từ 150 đến 200 người. Tính ra mỗi ngày có từ 5 hay 6 người bị giết. Đây là một con số đủ làm cho mọi người choáng váng, hoảng sợ.
Tuy nhiên, nếu đem con số ấy mà so sánh với con số nạn nhân là những thường dân vô tội của Việt Nam bị Hồ Chí Minh, Đặng Xuân Khu… và tập đoàn cộng sản chặt đầu, sử tử, giết hại trong cuộc đấu tố vào năm 1953-1956, thì chỉ là con số của trò chơi nhỏ bé, không đáng để nói tới. Nó không đáng nói và không đáng nhắc đến bởi vì chỉ trong khoảng 1000 ngày (3 năm) 1953-1956, tập đoàn đồ tể này đã trảm sát vào khoảng 172 ngàn người Việt Nam trên tổng số dân là khoảng 12 triệu người. Nghĩa là mỗi ngày chúng giết vào khoảng từ 120 đến 150 người! Đã man rợ như thế, cuộc giết người máu đỏ loang trên khắp mọi cánh đồng của miền Bắc còn được chúng tung hô là “một chiến thắng long trời lở đất”!
Trước tiên, con số từ 120 đến 150 người bị cộng sản sát hại trong một ngày lấy ở đâu ra? Rất đơn giản, chỉ cần lấy con số 172000 người bị giết chia đều cho khoảng hơn 1000 ngày (3 năm) là có. Như thế, xem ra con số nạn nhân bị nhà nước IS hành quyết là 5 hay 6 người trong một ngày không đáng được đem lên bàn cân, so sánh với con số do Hồ Chí Minh và Đặng Xuân Khu đã thực hiện ở Việt Nam. Tuy nó không đáng để đem ra so sánh với tập đoàn HCM, nhưng nó đang làm cho cả thế giới sợ hãi, hoảng loạn. Theo đó, bạn nghĩ thử xem, sự sợ hãi, khiếp đảm đã đè nặng lên mỗi người trên đất Bắc vào mùa đấu tố như thế nào? Chắc là vô cùng khủng khiếp. Ở đâu cũng chỉ thấy máu với một chữ chết bên cạnh một chữ đấu bên cái Cờ Dỏ đầy oanh liệt! Ai cũng phải tùng mính, hoảng sợ.
Chuyện giết người một cách man rợ, ai cũng lên án, riêng nhà nước Việt cộng thì không. Tệ hơn thế, họ còn tung hô và tiếp nối câu chuyện man rợ ấy một cách quyết liệt bằng cách tôn vinh Hồ Chí Minh lên hàng “cha già dân tộc”, là “lãnh tụ vĩ đại”, là “đời đời sống trong quần chúng” để chúng trở thành những cháu ngoan, học tập theo gương “bác” và tiếp tục hành nghề của bác! Kết quả, sau hơn nửa thế  kỷ tiếp nối nghề của HCM, tập đoàn cộng sản đã vượt mặt HCM và ĐXK về con số những nạn nhân bị chúng giết hại tại Việt Nam. Chúng đã giết chết sức sống của cả một dân tộc. Giết chết con người bằng lối giáo dục triệt tiêu văn hóa, luân lý và đạo đức xã hội và bằng khủng bố .
A. Giáo dục triệt hạ nền văn hóa đạo đức và luân lý trong xã hội Việt Nam.
Có thể nói, chủ trương giết chết nền luân lý đạo đức và nền văn hóa nhân bản của Việt Nam là một sách lược tàn bạo và thâm độc nhất của tập đoàn cộng sản. Với sách lược này, khởi đầu nó mở ra một lối giáo dục đào tạo đặc biệt trong nội bộ dành riêng cho các đoàn đảng viên CS. Nó yêu cầu các đoàn đảng viên phải hoàn toàn ly khai với đời sống của gia đình. Sau đó, tiến tới bước thứ hai, để chứng tỏ lòng trung thành tuyệt đối với đảng, các học viên phải công khai tuyên bố “căm thù và đoạn tuyệt bố mẹ” là những đấng sinh thành ra mình. Rồi từ đó, nhờ các đoàn đảng viên, giáo điều này sẽ được đem vào đời sống của xã hội theo chỉ thị:“…phải vạch ra mọi thủ đoạn đàn áp, bóc lột nông dân cùng tội ác của bố mẹ, gia đình, họ hàng địa chủ, cường hào gian ác. Thứ ba trên cơ sở thành khẩn khai báo kia mà tuyên bố là căm thù bố mẹ, tỏ ra đã dứt khoát lập trường vô sản, đoạn tuyệt với kẻ thù giai cấp. Không đạt yêu cầu căm thù bố mẹ, đoạn tuyệt với bố mẹ thì bản tổng kiểm thảo bị “phá sản,” học viên đó phải ngồi học lại cho tới khi nào lập trường vô sản, lập trường nông dân thắng, anh ta công khai tuyên bố căm thù bố mẹ, đoạn tuyệt với bố mẹ mình ( mới thôi). Tố Hữu làm đúng lời Bác Hồ thôi”.( trang 74-75)
Chuyện nay mới viết, nhưng trong thực tế, cán cộng đã từng đem ra thực tập và áp đặt vào đời sống của dân chúng ngay từ mùa đấu tố. Đây quả là một lối giáo dục rất đáng khiếp sợ, bởi vì, một khi con người đã dám căm thù bố mẹ là những người sinh thành dưỡng dục mình như Chu Văn Biên, thứ trưởng nông nghiệp của nhà nước, ngồi trên ghế cao chỉ vào mặt mẹ đẻ mà tuyên bố. “Chu Văn Biên, bí thư đoàn ủy cải cách ruộng đất Nghệ - Tĩnh, bắc ghế ngồi trên thềm cao chỉ tay vào mặt mẹ đẻ chắp tay đứng ở dưới sân dằn giọng: -Tao với mi không mẹ không con mà chỉ là kẻ thù giai cấp của nhau. Tao có phận sự tiêu diệt mi… Bà mẹ cắn lưỡi không chết. Ít lâu sau, nhảy giếng tự tử thành…” (Đèn Cù 109) thì hỏi xem. Còn một điều cực ác nào khác mà y không dám làm?
Rủi thay, xã hội Việt Nam dưới thời CS không phải chỉ có một Chu Văn Biên. Trái lại có nhiều, rất nhiều. Nhiều đến nỗi chẳng còn mấy ai không nghe biết đến những câu chuyện, đội “cải cách” về làng. Khi về đến làng, thôn, chúng tìm cách đến sống với dân làng. Chúng lân la, tìm ra những kẽ hở của dân làng. Từ đó, chúng đã len lỏi vào từng nhà, từng góc tối của làng xóm để ngày đêm giáo dục cho nam nữ nhẹ dạ, sợ chết và bọn bất hảo, đứng ra đấu tố những đấng sinh thành hay cha mẹ nuôi của chính mình. Chúng dạy cho con gái đấu bố đẻ bằng cái tội hiếp dâm con gái, hiếp dâm con dâu. Chúng dạy cho con trai học thuộc lòng bài đấu tố “địa chủ ác ghê” do Hồ Chí Minh đã viết mà đấu tố bồ đẻ là cường hào ác bá, bóc lột sức lao động của con cái, của con dâu con rể của người làm công, dù nhà chẳng bao giờ có người làm công!
Kết quả, dưới cái búa, lưỡi liềm của cộng sản, nền luân luý và đạo đức của gia đình, xã hội đã bị cộng sản nhấn chìm. Nhấn chìm trong tang thương tức tưởi. Tức tưởi đến uất nghẹn nên Giám Mục Lê Đắc Trọng đã dùng nước mắt viết lại “cảnh sống”, trong những ngày này như sau: “một người phụ nữ đứng tuổi, rất thương người cha già chị chăm sóc hằng ngày. Chị nói với bố” Ông có biết tôi là ai không?” người cha ngậm ngủi, trước nhìn đứa con dứt ruột mình đẻ ra và nói: Thưa bà, con là người đẻ ra bà ạ .” (tr393)....(Chứng từ của một Giám Mục)
B. Sử dụng khủng bố dưới dạng xã hội đen để trấn áp con người
Phải khẳng định rằng, tất cả mọi người, kể cả các đoàn đảng viên cộng sản, khi sống dưới chế độ này đều biết rõ một điều: Con người không thể hay không còn khả năng nói lên sự thật. Trái lại, “phải nói dối nhau mà sống” (Trần Quốc Thuận). Ai đi trái với quy trình này là tự tìm cho mình những gánh nặng, phiền hà, hoặc giả, nhà tù hay nghĩa địa! Nói cách khác, chưa có một người nào sống dưới chế độ CS đi tìm Tự Do, tìm Công Lý, tìm Nhân Quyền mà không vào tù. Và không bị nhà nước đấu tố, khủng bố bằng cách sử dụng xã hội theo kiểu “nhân dân tự phát” để ném đá dấu tay.
Vào năm 2008, Tổng Giám Mục Hà Nội, Ngô Quang Kiệt, người được coi là đi tiên phong trong một vị thế lớn, độc lập đã nêu cao ngọn cờ đòi lại Công Lý cho người dân, dù trước đó đã có nhiều người bị đi tù vì đòi Tự Do, Công Lý và Nhân Quyền cho Việt Nam. Việc Ngài đưa ra những văn bản và lên tiếng về vấn đề đất đai của Tòa Khâm Sứ tại Hà Nội chỉ là một thí dụ điển hình trong việc đưa người dân đi tìm Công Lý của Ngài. Nên trong bài nói chuyện ứng khẩu trong cuộc họp với uỷ ban thành phố Hà Nội, Ngài đã nêu lên những ý chính sau:
a. "Tự do tôn giáo là quyền chứ không phải là cái ân huệ 'xin cho'". Đây là điều công ước quốc tế về nhân quyền, một điều mà chính luật Pháp của Việt cộng cũng đã công nhận. Nhưng thực tế là nó chỉ có trên giấy tờ, không có trong thực hành.
b. Về Pháp Lý và Công Lý. Ngài nói:
“Chúng ta phải sống theo pháp luật, thì phải có văn bản giấy tờ của chính quyền. Thời chính quyền này có thể thay đổi, chính quyền sau có thể thay đổi nhưng phải có giấy tờ văn bản rõ ràng. Trên mảnh đất 42 chúng tôi chưa được cái văn bản nào của nhà nước nói về sự thay đổi. Không có đi vào cái diện cải tạo tư sản, không có đi vào diện cải tạo nông nghiệp, cũng không có văn bản nói lên sự tịch thu hay là trưng thu trao cho cơ quan nào quản lý… hoàn toàn không có. Theo đó, việc quản lý của cơ quan nào đó là chưa có hợp pháp, (bởi vì) trên căn bản là chúng ta phải có giấy tờ. Chứ bây giờ kẻ cướp vào nhà chúng tôi rồi ngang nhiên ở đó, rồi không có giấy tờ gì hết và họ mạnh, chúng tôi không đuổi ra được thì đương nhiên họ chiếm hay sao?! Theo đó (mọi việc) Phải có giấy tờ, cần có văn bản pháp lý…”
c. Về xây dựng con người và xã hội nhân bản:
“Chúng tôi xin nhắc lại, chúng tôi rất mong muốn xây dựng một khối đại đoàn kết dân tộc. Chúng tôi đi nước ngoài rất nhiều, chúng tôi rất là nhục nhã khi cầm cái hộ chiếu Việt Nam, (do Việt cộng cấp phát) đi đâu cũng bị soi xét. Chúng tôi buồn lắm chứ. Chúng tôi mong muốn đất nước mình mạnh lên. Làm sao như một anh Nhật nó cầm cái hộ chiếu là đi qua tất cả mọi nơi, không ai xem xét gì cả. Anh Hàn Quốc bây giờ cũng thế. Còn người Việt Nam chúng ta thì tôi cũng mong đất nước lớn mạnh lắm và làm sao thật sự đoàn kết, thật sự tốt đẹp, để cho đất nước chúng ta mạnh, đi đâu chúng ta cũng được kính trọng…”.
Kết quả của khát vọng xây dựng xã hội trong Công Lý và Nhân Quyền của người dân Việt Nam qua TGM Kiệt, được trả bằng những đòn thù đấu tố ở trên tất cả mọi diện. Về thông tin tuyên truyền thì có không biết bao nhiêu là bài viết của những bỉnh bút, văn thi nô của nhà nước thi nhau cắt xén, xuyên tạc lời tuyên bố của Ngài với mục đích bôi nhọ uy tín cá nhân và thanh danh của vị TGM này. Và nhằm chạy tội, đánh lạc hướng dư luận về một cuộc cướp cạn bất thành của nhà nước nhằm vào khuôn viên Tòa Khâm Sứ. Kế đến, Nguyễn Thế Thảo đã cho tổ chức rất nhiều đoàn được gọi là “nhân dân tự phát”, với gậy gộc, vũ khí trong tay đến chung quanh Tòa Giám Mục Hà Nội quấy rối suốt ngày đêm. Đã thế, còn hăm dọạ giết Ngài. Đòi giết người ngay trước mắt công an! 
Bấy nhiêu còn chưa hả dạ, Thảo đăng đàn phát biểu, phải “bứng ông Kiệt ra khỏi Hà Nội bằng mọi già”. Cái lý do thì Thảo không nói ra, nhưng ai cũng biết vì chính vị Tổng Giám Mục này đã công bố trong cuộc họp là: “Trong tờ kê khai của linh mục Nguyên Tùng Cương, lúc đó là quản lý tòa Tổng Giám Mục, có 95 cơ sở. Chúng tôi có đòi cơ sở nào đâu, vì những cơ sở đó thực sự dùng vào những lợi ích chung... Nhưng khách sạn Láng Hạ chúng tôi sẽ nói tới, bởi vì sử dụng vào mục đích kinh doanh. Và Tòa Khâm Sứ đã thành cái nơi sàn nhảy, đã thành cái nơi kinh doanh buôn bán, đã có cái dấu hiệu buôn bán chia chác để làm cái trung tâm thương mại… Chúng tôi không tranh chấp với nhà nước. Nhưng chúng tôi nói lên tiếng nói của công lý”.
Thế đó, mà thua! Kẻ vô đạo đức thắng nhân nghĩa. Man rợ thắng Công Lý và bạo lực giết chết Tự Do. TGM Kiệt rời Hà Nội, CS thênh thang trên con đường cướp giựt thêm rất nhiều tài sản của Công Giáo và của tư nhân để chia nhau. Toà khâm Sứ, miếng mồi ngon nuốt không lọt nên đành “ngậm bồ hòn” biến thành thư viện? Nhưng linh địa Thài Hà, Tam Tòa, Đồng Chiêm, Cồn Dầu, Mỹ Yên, Thủ Thiêm và nay là Đông Yên, rồi Văn Giảng, Tiên Lãng, Vũng Áng… lần lượt tiền vào túi cán cộng. Phần người dân, không có được một giấc ngủ yên! Cũng thế, những Lê thị Công Nhân, Nguyễn Văn Đài, Trịnh Kim Tiến, Lê Công Định, Điếu Cày, Cù Huy Hà Vũ… những người tranh đấu cho lý tưởng Nhân Quyền, Công Lý, Tự Do cho Việt Nam, cũng được ăn no đòn thù của Cộng sản, trước cũng như sau khi bị chúng cưỡng ép vào nhà tù bằng những tội danh phản nhân tính con người.
Tính đến nay, sau hơn nửa thế kỷ, được hấp thụ nền giáo dục vô nhân tính, đảng và nhà nước cộng sản đã võ trang cho mình hai bộ mặt để diễn xuất:
1. Bộ mặt ở trong nước
Hà Nội bỗng nhiên được chứng kiến hai câu chuyện do cùng một bộ mặt điên cuồng của nhà nước diễn. Diễn một, đưa phái đoàn "nhân dân tự phát" đến trấn áp và phá rối buổi đặt vòng hoa và tưởng niệm những người đã hy sinh vì tổ quốc ở Hoàng Sa, Trường Sa và Gạc Ma  trước tượng đài Lý Thái Tổ và Trần Hưng Đạo. Sở dĩ có sự kiện này là vì, người dân nhớ ơn và vinh danh những người đã hy sinh cho tổ quốc như Thiếu tá Ngụy Văn Thà và đồng đội của ông đã anh dũng chiến đấu với quân xâm lược bắc phương. Kế đến là nhớ người chiến sỹ Việt Nam bị bán đứng ở Gạc Ma. Họ bằng cách này hay cách khác đều là những anh hùng đã hy sinh để bảo vệ sự vẹn toàn của đất nước. Nhưng trong tầm mắt của nhà cầm quyền cộng sản, lại khác. Họ cho những cuộc tưởng niệm của thân nhân những người đã hy sinh, hay của đồng bào dành cho người vì nước là phá rối trật tự, là mất tình hữu nghị, là chống lại đường lối của đảng và của nhà nước nên phải dẹp bỏ, triệt hạ. Kết qủa, họ đã dàn trận “nhân dân tự phát” để đối phó! Đối phó bằng một cách vô liêm sỉ. Bởi lẽ việc làm ấy là một sự phỉ báng người chết và chà đạp lên vong linh của tìền nhân Việt Nam.
Trò diễn thứ hai. 6700 cây xanh ở Hà Nội, có cây cả trăm tuổi đời, nuôi sinh thái và vẻ đẹp cho thành phố, bỗng chốc được các nhà lãnh đạo đầy “văn hóa” CS ra lệnh hạ sát tập thể. Cây không biết chạy, không biêt chống, nên chỉ có mấy đêm cả ngàn cây đã phải lìa đời vì cái ngu dốt và vô văn hóa của cấp lãnh đạo tại Hà Nội. Hỏi ra lại cũng là Nguyễn Thế Thảo đứng đầu! Phen này, nhờ lệnh cắt mạng 6700 cây xanh, cán cộng Hà Nội bỗng có được 73 tỷ đồng để chia nhau! Chỉ riêng việc dùng sơn trắng, vẽ chéo, đánh dấu lên gốc cây sẽ bị hạ, thay cho bản án tử hình Thảo đến đọc tại chỗ, cũng được trả 760,000 ngàn đồng/ một cây. Quan cán nào được đề cử đi đánh dấu gốc cây trong một ngày thôi thì ít nhất cũng bỏ túi 76 triệu đồng (đánh dấu 100 cây). Có đi ăn cướp cũng không làm giàu nhanh như quan cán. Ấy là chưa kể đến số tiền bán gỗ cho nhà thầu làm mộc cũng tự động vào túi riêng của lãnh đạo là những khuôn mặt dày, búa tạ chém không đứt! khiếp!
2. Thái độ ở ngoài nước.
Với người dân, với cây xanh thì đảng ta dứt điểm đẹp như thế. Nhưng khi bước ra ngoài, với kế sách “thà mất lòng dân, được bụng Tàu”, nên từ HCM cho đến những người kế thừa hôm nay không có một ai dám có, dù chỉ là một lời… lỡ để làm mất bụng Tàu. Trái lại, một là im lặng trong mọi hoàn cảnh. Hai là tích cực đàn áp người dân Việt Nam để được bụng Tàu. Theo đó, câu chuyện làm chảy máu và chảy bao nưóc mắt của người Việt Nam là chyện Hoàng Sa, Trường Sa và cái đường lưỡi bò của TC liếm sát vào thềm lục địa của Việt Nam đã không có một ai trong hàng ngũ gọi là lãnh đạo của tập đoàn bán nước ấy nói đến. Thậm chí, không dám lên tiếng ủng hộ Philippines trong việc nước này đưa Trung cộng ra trước toà án Công Pháp Quốc Tế, nói chi đến việc tự đưa Trung cộng ra tòa. Lý do:
1. Bản công hàm của Phạm văn Đồng treo giữa phủ, theo nguyên tắc là một bản văn có giá trị tuyệt đối giữa hai nhà nước đã có trao đổi văn thư qua lại. Theo đó, khi nào cộng sản còn tồn tại trên đất nước Việt Nam thì sẽ không bao giờ có một văn thư đồng cấp nào dám lên tiếng phủ nhận cái công hàm của Phạm văn Đồng và cái đường lưỡi bò của Trung cộng.
2. Thứ hai. Với Trung cộng, tập thể đảng và nhà nước Việt cộng thực ra chỉ là một đám nô tài bạc nhược. Không một kẻ nào trong số ấy có lấy một chút liêm sỉ, văn hóa của tổ quốc Việt Nam. Dĩ nhiên, về chuyện này, hàng ngũ cán cộng cũng biết rõ phận mình. Họ biết, muốn được yên thân để rỉa rói, đục khoét thì phải biết đóng cái miệng lại. Đi trái quy trình, quy hoạch đã được ấn định thì bỏ ăn! Theo đó, đảng ta đã có đường lối nhất quán. Chuyện về đường lưỡi bò, về Trường Sa, Hoàng Sa, chuyện ủng hộ Phillipines thì nhường cho bọn… phản động và thế lực thù địch ở nước ngoài đánh! Riêng việc đưa Trung cộng ra tòa thì nhà nước Việt cộng nhất trí xin… kiếu! Bởi lẽ, khi đưa TC ra tòa thì phải có người đứng tên đại diện. Nhắc đến cái khoản ký tên đại diện nhà nước Việt cộng đưa Trung cộng ra trước tòa án quốc tế như Phillípines thì các quan cán ta lại rất khiêm nhường mà… nhường cho nhau. Bởi lẽ, ký vào đấy có khác gì đi tự tử cả nhà!
Đó là lý do tại sao, đến hôm nay, cả một tuần sau ngày tòa án Quốc Tế tại Hague đưa ra phán quyết: Đường lưỡi Bò 9 đoạn của Trung Quốc là 'Vô giá trị', mà tập thể gọi là lãnh đạo của Việt cộng đều bị câm và điếc. Một tiếng ho khan, dù nhỏ cũng không có. Nhắc lại, phiên tòa duyệt, xử theo đơn kiện của Philipines về cái đường lưỡi bò 9 đoạn đã kéo dài trong ba tháng. Rồi vào ngày 10-3-2015 các thẩm phán của Tòa Án Quốc Tế Hague, trong đó có thẩm phán Thomas A. Mensah (chủ tịch), thẩm phán Jean-pierre Cot, thẳm phán Stnislaw Pawlak, giáo sư Alfred Ha Soons và thảm phán Rudige, đã đưa ra ra Phán Quyết về Bản Đồ 9 đoạn mà Trung cộng đưa ra ở Biển Đông là Vô giá trị đối với Luật Lệ Quốc Tế. Từ quyết định định này đã truyền tải đi một ý nghĩa tích cực rất lớn. Hành động đơn phương của Trung Cộng không có gía trị theo luật quốc tế. Theo đó, các nước trong khu vực Biển Đông có đầy đủ quyền hạn để theo đuổi việc bảo vệ lợi ích và quyền hạn của họ trên biển đông. Chuyện rõ là thế, nhưng “ta” hoàn toàn câm!
Từ chuyện này, có người bảo rằng, những đao phủ của nhà nước IS, của những nhóm khủng bố quốc tế, xem ra còn e ngại chữ Công Lý và sợ bị lộ chân tướng nên lúc nào cũng phải dấu mặt ở đằng sau tấm vải. Trong khi đó, những đao phủ Việt cộng từ Hồ Chí Minh, Đặng Xuân Khu cho đến những đồ tể hôm nay đều không e dè công lý, không sợ người ta biết tên, nhìn mặt nên chẳng cần phải che mặt khi làm điều gian ác. Cùng lắm là “che râu dấu mặt, đeo kính râm đi dự đấu tố” thôi! Qủa nhiên, những kẻ đã kinh qua kiểm thảo như Trần Đĩnh viết đều có những điểm khác người. Sự khác người mà Lưu cộng Hòa nhận định về tập thể này “phải nhận là con vật mới đúng” (Đèn Cù 244) có lẽ chưa đúng. Nhưng có thể sẽ là một nhận xét khác: qủy… nhập tràng”!
3-2015
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
22 Tháng Mười Hai 20237:26 CH(Xem: 1871)
Ngoại giao cây tre theo đúng hình ảnh của loài thảo mộc này. Có nghĩa là gió chiều nào thì theo chiều ấy để sống còn, không một lập trường nào nhất định cả. Thuật ngữ này được TBT Nguyễn Phú Trọng chính thức hóa tại Hội nghị Ngoại giao lần thứ 29 vào ngày 22 tháng 8 năm 2016. Sách lược này không phải sáng kiến của Nguyễn Phú Trọng mà liên hệ mật thiết đến Ông Hồ Chí Minh và 70 năm cầm quyền của CSVN Báo chí CSVN gần đây khoe khoang ưu điểm sách lược ngoại giao này không tiếc lời và một số bình luận gia quốc tế cũng cho rằng đây là một sách lược thông minh của CSVN...
21 Tháng Mười Hai 20238:54 CH(Xem: 5618)
Nhân loại đã chứng minh không có cái gì mãi mãi trường tồn ngoài chân lý tôn giáo, đã có những quốc gia cộng sản đi trước VN, trong đó những tên độc tài đã dùng quân đội để đàn áp chính người dân của mình, và sau đó chúng đã bị chính cái quân đội của mình giết chết như hai vợ chồng tên TBT đảng cs Rumani Ceausescu năm 1989, cái kết thúc đó cũng sẽ diễn ra cho những tên lãnh đạo đảng csVN khi những quân nhân mang trong tim mình chữ “Nhân Dân” đúng nghĩa hiểu được trách nhiệm đích thực của mình.
21 Tháng Mười Hai 20236:43 CH(Xem: 1115)
Bạn Tập sang đây chơi, chúng tôi mang cái lịch thiệp của người Việt ra mà đãi đằng. Ấy là nếu đối đãi không hậu thì sợ chúng tôi bớt đẹp, chứ hổng có phải vì yêu thương gì bạn. Bạn đừng có hiểu nhầm rồi bày đặt miệng lưỡi cú diều “cộng đồng chung vận mệnh”. Bạn đi cướp biển, cướp đảo người ta xong kêu chung vận mệnh là chung sao? Chúng tôi người văn hiến, sao lại chung vận mệnh với cướp được (8)? Có người nhận định như Lao Ta: Chẳng có tình hữu hảo, cùng chung hệ giá trị hay vận mệnh gì hết. Ông đạp xe xích lô, bà nhặt ve chai Hà Nội cũng biết rõ như vậy nhưng hòa bình là thứ mà chúng ta theo đuổi, cho đến khi hết...
21 Tháng Mười Hai 20236:43 CH(Xem: 1248)
Như vậy, hợp tác giữa hai Bộ Công an với “đường giây nóng” để “bảo vệ an ninh chính quyền và an ninh chế độ… chống can thiệp, chống ly khai..” là thỏa hiệp mới và có lợi cho Việt Nam nhiều hơn. Điều này cho thấy Việt Nam đã được Trung Quốc giúp “bảo vệ chính quyền và bảo vệ chế độ” như chính Trung Quốc bảo vệ mình. Đó là hai nước vẫn do đảng Cộng sản độc quyền lãnh đạo, và tiếp tục xây dựng đất nước trên nền tảng Chủ nghĩa Mác-Lênin, tư tưởng Mao Trạch Đông và Tư tưởng Hồ Chí Minh. Đối với chia sẻ tình báo về an ninh chính trị để chống “diễn biến hòa bình” là nhằm chống lại những mưu toan nổi dậy tự phát đã từng làm...
19 Tháng Mười Hai 20237:15 CH(Xem: 1047)
Mấy chục năm nay, các đảng cộng sản thường nói hay, nói đẹp nhưng hành động không đi đôi với lời nói. Muốn xây dựng niềm tin thì phải có hành động cụ thể. Thứ nhất, Trung Quốc công nhận chủ quyền của Việt Nam trên vùng biển 200 dặm và thềm lục địa theo Công ước của Liên Hiệp Quốc về Luật Biển UNCLOS 1982. Thứ hai, Trung Quốc tham gia làm một thành viên có trách nhiệm trong Ủy ban quốc tế sông Mekong, thông báo đầy đủ các số liệu về nước đến các quốc gia nằm dọc theo dòng sông để kịp thời chuẩn bị tránh hạn hán hoặc lũ lụt, tham khảo các quốc gia liên quan trước khi xây đập chận nước hoặc đào kênh lấy nước của dòng sông. Đó là những hành động cần làm để có sự tin tưởng.
19 Tháng Mười Hai 20237:07 CH(Xem: 1466)
Đã bao giờ Đảng và Nhà nước mở cuộc "trưng cầu dân ý" về một vấn đề lớn hoặc một dự án lớn có ảnh hưởng đến xã hội VN chưa? Việc Đảng và Nhà nước có tiếp thu hay không thì không ai biết cả. Những người đóng góp tiếng nói phản biện thường hay bị chụp mũ là "phản động" và bị an ninh gây khó dễ trong cuộc sống. Vì vậy có thể nói "Quyền giám sát của nhân dân đối với Đảng và Nhà nước" được quy định trong Hiến pháp 2013 mới chỉ nằm trên giấy, Nhân dân vẫn chưa có cơ hội thực hiện.”
17 Tháng Mười Hai 202312:30 SA(Xem: 2478)
Việc đảng csVN thừa nhận Đài Loan là một phần của TQ là một việc làm ngu xuẩn, nó cho thấy cái gọi là ‘ngoại giao cây tre” của đảng cs chỉ là một thứ ngoại giao hèn yếu, bạc nhược của một bè lũ hèn nhát, vong nô. Nếu chọn trung lập thì đ0ảng csVN vẫn có thể đẩy đưa vấn đề Đài Loan một cách khéo léo hơn, vừa không mất lòng TQ và vẫn giữ thể diện cho Đài Loan, bởi vì Đài Loan thuộc về hay không thuộc về TQ thì đó không phải là vấn đề để đảng cs phải ra mặt công nhận cùng tên giặc bá quyền Tập Cận Bình.
17 Tháng Mười Hai 202312:27 SA(Xem: 3054)
Hãy nhìn một đất nước có gần 100 triệu dân, phương tiện giao thông đa phần là xe máy, thế nhưng cả gần 50 năm đảng vẫn không phát triển được công nghệ sản xuất cho riêng mình mà chỉ là một đất nước gia công lắp ráp, đánh thuế, thu tiền, cả xe hơi, máy bay, tàu thủy, bất cứ cái gì cũng không cần phải có một kế hoạch lâu dài phát triển nhằm cho ra sản phẩm tốt, giá thành hạ, mà cứ canh me thu thuế, thu phí mà sống thì lời hứa hẹn của Tập Cận Bình trong cơn hấp hối không khác nào một loại thuốc hồi sinh. VN tham gia vào sáng kiến của họ Tập chứng minh rằng đảng csVN chỉ là một loại giây leo, sống thực vật, ăn bám vào nhân dân và thế giới...
15 Tháng Mười Hai 20239:42 CH(Xem: 1340)
Tại sao “sáp nhập các đơn vị hành chính” mới thực hiện được… “dân chủ ở cơ sở”? Ở những đơn vị hành chính đã hoặc sắp sáp nhập dân có… biết, có… bàn, có… giám sát và thực sự đã “đồng thuận cao nhất” với tình trạng mà TH QHVN khái quát về các công thự dôi dư sau sáp nhập “chết yểu – cửa đóng then cài – rong rêu bu bám – hư hỏng, sập đổ trong sự hoang tàn hiển hiện”. Giới nào của dân dại dột đến mức xem sự lãng phí, đồng nghĩa với việc tước đoạt các phúc lợi trong giáo dục, y tế, an sinh mà lẽ ra họ phải được hưởng là nền tảng “tao sự ổn định và đem lại động lực mới”? “Dân chủ” mà tốn kém đến mức quái gở như vậy, giới nào của dân mới… thích?
14 Tháng Mười Hai 20238:24 CH(Xem: 1024)
Tạm thời xin chưa bình luận tại sao vì những khác biệt vừa kể dẫu đáng ngẫm nghĩ nhưng chính những yếu tố mới, vừa được nêu trong “Tuyên bố chung 2023” lại mâu thuẫn với một số yếu tố khác trong chính tuyên bố này. Chẳng hạn, tại sao đã khẳng định “phát triển quan hệ giữa các nước cần tuân theo Hiến chương Liên Hiệp Quốc, luật pháp quốc tế và chuẩn mực cơ bản của quan hệ quốc tế” mà “phía Việt Nam” lại “cho rằng các vấn đề Hồng Kông, Tân Cương, Tây Tạng là công việc nội bộ của Trung Quốc”? Chẳng lẽ đưa yếu tố đó vào “Tuyên bố chung 2023” là để đổi lấy “phía Trung Quốc ủng hộ các nỗ lực của phía Việt Nam trong việc...
12 Tháng Mười Hai 20238:39 CH(Xem: 2898)
À, thì ra, ngoài hiện tượng đảng viên chán Chủ nghĩa Cộng sản của ông Hồ nhập cảng, họ đã tìm đường vượt khỏi vòng cương tỏa của đảng đế kiếm ăn cho bản thân. Nên biết tình trạng suy thoái tư tưởng chính trị từng được ông Trọng và Ban Chấp hành Trung ương nhìn nhận như đã có hiện tượng bài bác Chủ nghĩa Mác-Lênin, tư tưởng Cộng sản Hồ Chí Minh ngay trong hàng ngũ cán bộ lãnh đạo chủ chốt. Kế đến là trình trạng lười học “lý luận chinh trị, đường lối lãnh đạo của đảng, đồng thời không làm theo lệnh đảng” trong cán bộ đảng viên. Vì vậy, theo bài viết: “Hiện nay, tình hình chính trị nội bộ đang tiếp tục diễn biến phức tạp, khó lường...
12 Tháng Mười Hai 20238:38 CH(Xem: 944)
Khi hơn 50 tập đoàn hàng đầu của Hoa Kỳ đến Hà Nội để tìm kiếm cơ hội đầu tư, giới chức Việt Nam tràn đầy hy vọng về nguồn vốn FDI từ Mỹ sẽ “như nước sông Đà” đổ về. Thế nhưng, thực tế và viễn cảnh vẫn còn cả một khoảng cách mênh mông. Những doanh nghiệp Mỹ đến Việt Nam để làm ăn, không phải để thể hiện tình hữu nghị, các quyết định đầu tư của họ không dựa trên “quyết tâm chính trị”. Họ cần một môi trường đầu tư có luật pháp minh bạch, hạ tầng giao thông, năng lượng, thông tin, chuỗi cung ứng và hệ thống logistics đủ tốt, đội ngũ nhân công lành nghề với chi phí hợp lý... để đảm bảo sản phẩm tạo ra có sức cạnh tranh và đem về lợi nhuận.
11 Tháng Mười Hai 20238:00 CH(Xem: 1545)
Chỉ cần gõ vài chữ "học sinh tấn công, bạo hành thầy, cô giáo" vào công cụ tìm kiếm google search, sẽ có ngay 104.000 kết quả trong nháy mắt. Một điều cũng cần nói nữa là, tương tự như bún mắng, cháo chửi, hầu hết việc bạo hành thầy, cô giáo chỉ xẩy ra ở các tỉnh miền Bắc, từ vĩ tuyến 17 trở ra. Thật ra chẳng có gì khó hiểu. Bún mắng, cháo chửi cũng như bạo lực học đường, học sinh đánh đập, tấn công, chửi bới thầy, cô và ngược lại thầy cô hành hạ, trừng phạt học trò bằng tát tai,đấm đá...chỉ là sản phẩm tất yếu của chính sách giáo dục, cai trị bằng bạo lực, kềm kẹp cộng với tuyên truyền, nhồi sọ, kêu gọi hận thù, sắt máu của chế độ CS.
11 Tháng Mười Hai 20237:58 CH(Xem: 951)
Một cô gái trẻ chết bất đắc kỳ tử, một chiếc xe hơi bị ngập nước nổi lềnh bềnh trên phố Hà Nội, một ráng mây lạ trời chiều, một con mèo đen nhảy lên cửa sổ, số người đi bầu cử tổng thống Mỹ, một nghệ sĩ nổi tiếng vừa qua đời, mộ Võ Thị Sáu ở Côn Đảo…. tất cả đều có thể là căn cứ cho dân ta luận số đánh đề. Như chuyện tảng đá sau tượng Phật, chẳng biết từ đâu sinh tin đồn cứ tưới rượu vào thì mặt đá hiện ra con số, ai “theo” đảm bảo thắng đề, có người trúng đến trăm triệu
09 Tháng Mười Hai 20235:25 CH(Xem: 977)
“Có phúc cùng hưởng” nói về kinh tế. Kinh tế phát triển thì cả cộng đồng cùng phát triển theo. “Có họa cùng chia” nói về an ninh chiến lược. Cộng đồng bị đe dọa tất cả các thành viên đều bị đe dọa. Cái “họa” các bên cũng chia sẻ. Ta thấy quan niệm “cộng đồng chung vận mệnh” theo nghĩa này không hoàn toàn đúng với các liên minh quân sự, như phe Trục (Đức-Ý-Nhật) thời Thế chiến II, hay NATO hiện thời. Tuy nhiên Việt Nam là trường hợp đặc biệt. Từ khi Việt Nam lập quốc đến hậu bán thế kỷ 20, Trung Quốc luôn coi Việt Nam là một “chư hầu”. Cái nhìn của Trung Quốc về Việt Nam không thay đổi, trong thời kỳ “chiến tranh lạnh”, hay thời kỳ hai bên “có vận mệnh tương quan” như hiện thời.
24 Tháng Tư 2024
Bộ phim Kẻ Nằm Vùng hay Cảm tình Viên (The Sympathizer) dựa trên tiểu thuyết cùng tên của tác giả Nguyễn Thanh Việt, được sản xuất bởi A24 và Rhombus Media, đạo diễn Hàn Quốc Park Chan-wook, với sự hiện diện của 2 tài tử nổi danh trong cộng đồng người Việt hải ngoại là bà Kiều Chinh, Nguyễn Cao Kỳ Duyên, đã bắt đầu công chiếu tập 1 trên HBO từ ngày 14 tháng 4 năm 2024. Phim chiếu gần 10 ngày rồi nhưng không thấy giới phê bình văn học, nghệ thuật hải ngoại có bài nào nhận xét, đánh giá tập 1 và 2. Những cây đa, cây đề nổi tiếng trong làng báo, truyền thông hải ngoại thường viết bài bình luận tác phẩm văn chương, phim ảnh… hoàn toàn im lặng.
24 Tháng Tư 2024
Vốn là đảng cướp nên tìm một người có khả năng, vừa khôn ngoan vừa hiểm độc để có thể nắm đầu trùm công an là người ngăn chặn mọi chống đối từ bên trong cũng như bên ngoài thì không dễ kiếm. Đại diện trong Quốc Hội chỉ là bù nhìn. Đại hội đảng là chiến trường thanh lọc, sắp xếp hàng ngũ trung ương, địa phương và chính trị bộ là giai đoạn cuối cùng để chọn lãnh đạo tương lai. Đừng coi thường tiến trình "dân chủ" của CSVN đi từ trên xuống dưới. Vì mục tiêu của đảng là cầm quyền. Mọi đe dọa quyền lực đảng có nghĩa đảng sẽ bị tiêu diệt. Để tìm lãnh đạo có khả năng đó đòi hỏi Khôn và Ác. Từ trên...
23 Tháng Tư 2024
Tuy nhiên lịch sử của Việt Nam đã phủ nhận sự mạo nhận này. Chưa hề có cuộc trưng cầu ý kiến nào chứng minh “Đi lên chủ nghĩa xã hội là khát vọng của nhân dân”. Vì vậy, khi bị chống đối, ban Tuyên giáo Trung ương đã quay cuồng với giọng điệu thù nghịch: “Tính chất nguy hiểm của những phương thức, thủ đoạn này ở chỗ chúng tạo dựng nhận thức sai lệch, mơ hồ, hoài nghi, hoang mang, dao động, gây “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” trong nội bộ, làm lung lay niềm tin của cán bộ, đảng viên và nhân dân vào vai trò lãnh đạo của Đảng, sự quản lý của Nhà nước, tạo tâm lý bức xúc, chống đối trong xã hội. Điều đó ảnh hưởng tiêu cực đến...
22 Tháng Tư 2024
Điều đáng chú ý là Thủ tướng Việt Nam Phạm Minh Chính cả hai lần gặp hai vị lãnh đạo công nghệ này đều mời họ xây dựng nhà máy sản xuất ở Việt Nam. Trong khi đó, khác với Samsung, cả hai công ty này đều không sở hữu nhà máy sản xuất sản phẩm cho chính họ. Điều đó khiến nhiều người đặt ra câu hỏi là lãnh đạo Hà Nội có thực sự hiểu đối tác mình đang nói chuyện? Ai cũng thấy Việt Nam đang đứng trước những cơ hội lớn để nhận được đầu tư lớn hơn về công nghệ nói riêng và kinh tế nói chung
21 Tháng Tư 2024
Cũng đáng chú ý là chuyến thăm Trung Hoa của ông Huệ đã xẩy ra chưa đầy một tháng, sau khi Đảng CSVN cách chức Chủ tịch nước Võ Văn Thưởng ngày 20/03/2024. Ông Thưởng, 54 tuổi từng được coi là ngôi sao sáng trong 4 Lãnh đạo hàng đầu, và là người có nhiều triển vọng thay ông Nguyễn Phú Trọng. Ông bị cách chức vì “đã vi phạm Quy định về những điều đảng viên không được làm”. Tham nhũng cũng có vai trò trong vụ mất chức của ông Thưởng. Vì vậy, chuyến đi Bắc Kinh của ông Vương Đình Huệ càng được củng cố cho vị trí chính trị của ông trong tương lai, vì chính ông đã bảo đảm với Tập Cận Bình và các nhà lãnh đạo...
17 Tháng Tư 2024
Ở tấm thứ nhất, hình một viên cảnh sát mặc bộ quần áo màu kem, nón kết cũng màu kem là điều hoàn toàn sai. Đồng phục của cảnh sát VNCH là áo trắng, quần xám, áo 2 túi, nút áo trên gần sát cổ, không hở cổ hoặc phanh ngực, bên trên túi phải có bảng tên, tay áo trái có huy hiệu cảnh sát. Nón kết cũng trên trắng, viền xám ở dưới. Huy hiệu có dòng chữ Tổ Quốc, Công Minh, Liêm Chính khác với huy hiệu của quân đội là Tổ Quốc, Danh Dự, Trách Nhiệm. Cái chào tay của người trong hình cũng sai không đúng quân phong, quân kỷ. Khi chào, lòng bàn tay phải úp xuống, ngón cái hơi quặp lại, 4 ngón còn lại duỗi thẳng khép vào nhau, cánh tay...
17 Tháng Tư 2024
ngoại giao của nước VNcs tùy theo từng thời điểm, có thể khi công bố Sách Trắng Quốc Phòng năm 2009 thì TQ chưa có những hành vi manh động hung hăng như hôm nay, thế nhưng khi công bố lần thứ hai năm 2019 khi TQ gia tăng cường độ lấn chiếm thì chủ trương của Việt Nam vẫn không thay đổi, điều đó đặt ra một câu hỏi là liệu nhà cầm quyền csVN vẫn chấp nhận không thay đổi đường lối quốc phòng trong khi chủ quyền quốc gia đang bị đe dọa nhằm đổi lấy một nền hòa bình nhu nhược, yếu ớt, và sự độc lập đang bị chỉ trích khi dân chúng nhìn thấy giới lãnh đạo TQ xem đảng csVN như thủ hạ của mình...
12 Tháng Tư 2024
Hai nhóm gồm hơn 30 nhà lập pháp Mỹ hồi cuối tháng 1 đã gửi các bức thư chung tới Bộ trưởng Raimondo để kêu gọi chính quyền Biden không công nhận quy chế kinh tế thị trường cho Việt Nam. Họ lập luận rằng Việt Nam không đáp ứng các yêu cầu về thủ tục để thay đổi tình trạng và cho rằng việc cấp quy chế này cho quốc gia Đông Nam Á sẽ là “một sai lầm nghiêm trọng.” Kể từ năm 2002, khi Mỹ bắt đầu vụ điều tra chống bán phá giá đầu tiên đối với cá phi lê đông lạnh nhập từ Việt Nam, Washington coi quốc gia Đông Nam Á là một “nền kinh tế phi thị trường.” Trong 21 năm qua, Mỹ đã áp thuế chống phá phá giá đối với nhiều mặt hàng...
11 Tháng Tư 2024
Suy nghĩ gần giống như Phan Châu Thành, Minh Tâm Lê: Hy vọng sắp tới, khi ngắm tượng, nhân dân Nghệ An sẽ khơi dậy được sự tự hào truyền thống, không còn ‘xin gạo cứu đói khi giáp hạt’, không còn chứng kiến những thảm cảnh đau lòng như con em chui vào container” để sang lao động ở Anh, ở châu Âu, không còn cảnh leo hàng rào ở biên giới Mexico - Mỹ để thế lực thù địch, phản động bôi nhọ. Tin tưởng vào một ngày mai tươi mới
10 Tháng Tư 2024
Chủ trương “đảng hóa các tổ chức người Việt ở nước ngoài” là một chính sách từ thập niên 80 nhưng đảng giả bộ như không biết nên đã tìm cách phủ nhận: “Thậm chí các đối tượng còn rêu rao rằng, Việt Nam đang tìm cách “đảng hóa” với cả những hội, đoàn trong tương lai mà Đảng hậu thuẫn tại hải ngoại! Các đối tượng cố tình xuyên tạc, vu cáo rằng kể từ Nghị quyết 23-NQ/TW ngày 12/3/2003 về phát huy sức mạnh đại đoàn kết toàn dân tộc đến Nghị quyết 36-NQ/TW ngày 26/3/2004 về công tác đối với người Việt Nam ở nước ngoài được triển khai “thực chất là những chiêu trò ru ngủ giả hiệu dân chủ”!