Sinh nhật ở trụ sở an ninh điều tra

29 Tháng Giêng 20247:37 CH(Xem: 2179)
NHÀ NƯỚC 'PHÁP QUYỀN' CỦA LŨ KHỈ LÀ ĐÂY.
SINH NHẬT Ở TRỤ SỞ AN NINH ĐIỀU TRA

423516091_301654842891888_399961599244798563_n                                                  Hình tác giả bài viết - nguồn từ bài chủ.




Huỳnh Thị Tố Nga
    HNNCBCĐ




Ngày này cách đây 5 năm, 28/1/2019, vào khoảng 4h chiều, đã hết giờ làm việc, mọi người trong khoa đã về hết. Vì công việc của tôi là quản lý số liệu, thiết bị y tế và kiểm chuẩn chất lượng xét nghiệm của khoa nên có một vài số liệu cần xem và nhập lại, xem xét sự hoạt động của máy móc sau mỗi ngày làm việc nên tôi về sau cùng.
Hôm đó là sinh nhật tôi, hai con đang chờ tôi về mừng sinh nhật. Thường thì tôi không có tổ chức sinh nhật, chỉ là dẫn con đi ăn, đi chơi, hoặc mua thức ăn về nấu cả nhà cùng ăn.
Tôi soạn túi xách, trên tay vẫn cầm điện thoại vì đang nhắn tin nói chuyện với một người anh trên FB, hai anh em nói chuyện với nhau cũng lâu rồi nhưng chưa biết về đời sống cá nhân của nhau. Thông thường, tôi không bao giờ hỏi thông tin cá nhân bất kỳ ai, nếu như họ không chủ động chia sẻ. Tình cờ biết được, hai anh em cùng quê với nhau, chúng tôi đều vui mừng. Tôi vừa bước ra cửa thì điện thoại của khoa reo, tôi nhấc máy, cô Trưởng phòng nhân sự của bệnh viện nói rằng tôi lên phòng nhân sự có việc. Tôi nghĩ chắc là việc nội bộ của bệnh viện, tôi để điện thoại vào giỏ, không khóa vì vẫn đang nhận tin nhắn từ anh bạn.
Bước vào phòng nhân sự, cô trưởng phòng đang ngồi chờ sẵn, tôi chào cô, hỏi cô có việc gì cần gọi tôi, cô kêu tôi ngồi xuống rồi nói chuyện. Tôi chưa kịp ngồi, thì ở ngoài, khoảng bảy, tám người mặc thường phục tràn vào phòng, một người trong số họ (sau này người ngày cũng là điều tra viên chính làm việc với tôi, trung tá Lê Duy Ấn, điều tra viên phòng an ninh điều tra PA92, công an tỉnh Đồng Nai) hỏi tôi có phải là em gái của anh Huỳnh Minh Tâm không? Tôi đáp, phải. Anh ta nói tiếp, vậy thì mời tôi về trụ sở công an Đồng Nai để hợp tác làm việc vụ của anh Tâm, tôi trả lời họ, nếu họ mời tôi về vấn đề của anh Tâm thì tôi không có bất kỳ liên quan gì đến việc của anh Tâm, nên tôi không đi. Anh ta nói, liên quan hay không thì cứ đi rồi biết. Tôi nói, các anh muốn mời tôi phải có lý do, phải có giấy triệu tập chứ không thể nào tôi đi như vậy. Họ nói, muốn có giấy triệu tập sẽ có, nhưng nếu tôi đi thì sẽ không đánh động tất cả nhân viên ở đây, còn tôi chống đối thì sự việc sẽ ầm lên. Tôi không sợ sự việc bị đánh động mà tôi không muốn bị áp giải, vậy nên tôi nói với họ, tôi sẽ đi với họ, nhưng họ phải để tôi gọi điện về báo cho gia đình tôi biết sự việc, họ ngăn chặn không cho tôi làm vậy, nói rằng họ sẽ sắp xếp thông báo cho gia đình tôi.
Khi vừa bước vào phòng là tôi đã bị hai an ninh nữ kè hai bên, tuy họ không giật túi xách tôi, nhưng tôi cũng không thể xử lý được gì, chuông tin nhắn điện thoại vẫn cứ vang lên, vì anh bạn hoàn toàn không biết tôi đang trong tình trạng này nên vẫn nhắn tin tới.
Sau này khi được gặp gia đình, tôi mới biết rằng họ bảo nhân viên bệnh viện báo về nhà tôi, rằng ngày hôm đó tôi ở lại bệnh viện trực đêm nên không về. Mà họ không biết rằng, mười năm làm việc ở đó, tôi không trực đêm, khoa tôi chỉ làm việc giờ hành chánh, vậy nên khi gia đình không liên lạc được, lại thêm tin báo về như vậy thì có lẽ gia đình tôi biết có chuyện xảy ra.
Họ chở tôi về Đồng Nai, khoảng gần 7 giờ tối, dí tôi vào một căn phòng nhỏ, máy lạnh đang mở hết công suất, trên người tôi chỉ mặc cái váy bình thường, cái lạnh đột ngột làm tôi co rúm lại, tôi biết họ cố tình mở máy lạnh như vậy để cho người bị bắt sẽ dễ sang chấn tâm lý, cái lạnh thực thể và sự trấn áp số đông của họ đa phần sẽ làm cho tinh thần con người sợ hãi mà khai báo. Vừa ngồi xuống là họ giật túi xách của tôi, lấy điện thoại ra và dùng bạo lực để lấy dấu vân tay của tôi, họ lấy được mật khẩu điện thoại.
Tôi hỏi họ, giấy triệu tập đâu? Bắt tôi vì lý do gì? Họ lấy giấy triệu tập ra, chỉ ghi được cái tên tôi, còn lý do thì để trống. Tôi nói với họ, các anh chỉ giỏi trò bắt người như vậy, cho đến giờ phút này, vẫn không có lý do để bắt tôi, vậy giờ các anh muốn gì? Họ hỏi tôi có xài FB không? Tôi nói, có xài nhưng tôi khóa rồi, vì không thích nữa, họ cười, đem ra tờ giấy có bút tích của anh Tâm, chứng nhận FB Selena Zen là của tôi. Tất nhiên khi điều tra, họ đã biết tôi là em gái anh Tâm, việc anh Tâm lấy những bài viết của tôi làm kim chỉ nam cho nhóm của anh hoạt động đã làm anh không thể phủ nhận. Lại thêm, do tôi đăng thông tin anh Tâm bị bắt kèm hình ảnh chưa bao giờ được công bố của anh Tâm lên trang FB Selena Zen, nên anh Tâm không có đường phủ nhận về tôi. Khi tôi đăng tin tức anh Tâm như vậy, tôi biết sẽ nguy hiểm, vì anh Tâm hoạt động ẩn danh, thông tin về anh hầu như không ai biết cũng giống như tôi, nhưng anh tôi bị bắt, tôi phải công bố chứ làm sao có thể im lặng?
Tôi hỏi, nếu FB này là của tôi thì có vấn đề gì sao? Lúc này, trưởng phòng PA92 là thượng tá Hoàng Liên Sơn vào đối đáp với tôi, anh ta nói, cô phải biết cô viết vậy là có tội, tôi hỏi anh ta, tội gì? Bây giờ các anh đang quay clip cuộc nói chuyện, các anh có dám cho live stream lên mạng xã hội không? Để các anh và tôi đối đáp trực tiếp, cho cộng đồng mạng đánh giá tôi có tội, hay các anh bắt tôi như thế này, các anh mới có tội. Chưa kể, tôi là phụ nữ yếu đuối, các anh hơn một chục người vây quanh tôi làm gì? Sợ tôi chạy hay muốn dùng số đông trấn áp tôi? Nếu các anh cứ bu quanh tôi như vậy, tôi không làm việc. Họ nhìn nhau, nháy mắt với nhau và đi ra ngoài, trong phòng chỉ còn hai người, là Sơn và Dương, thêm hai chiến sĩ ngồi xa xa ở cửa phòng. Hoàng Liên Sơn nói với tôi, cô nói cô yếu đuối, tôi không thấy vậy, cô xem có phụ nữ nào yếu đuối mà viết bài như cô không? Họ in ra một xấp các bài viết trong hai trang FB của tôi, là Selena Zen và Diệu Hằng, hai trang nội dung tôi đăng giống nhau, nhưng họ in ra hết, tôi xác nhận là tôi viết những bài viết đó, chỉ có vậy.
Khi làm giấy tờ, họ phát hiện ra là ngày sinh nhật của tôi, một điều tra hỏi, tôi đáp, đúng ra hôm nay tôi ở nhà mừng sinh nhật với gia đình, bây giờ nhờ các anh mà tôi đón sinh nhật trong đồn công an như thế này, họ lặng thinh.
Một lúc sau, trong lúc làm việc, một vài người vào phòng, đứng kế bên tôi, phía sau, khi tôi đang viết và ngước lên, một người đứng phía trước, lén chụp ảnh tôi và những người này, giống như là tôi và họ đang tự nguyện chụp chung vậy, khi tôi ngăn chặn thì họ đã kịp chụp vài tấm rồi. Tôi la họ, nói rằng họ không có quyền chụp vậy, họ trắng trợn nói, chụp làm kỷ niệm thôi. Vậy nên sau này, họ dùng bất kỳ hình ảnh nào của tôi trong hoàn cảnh này, thì đó là ý đồ xấu, tôi sẽ kiện họ, nếu họ dùng hình ảnh tôi trong khi nguồn gốc mấy tấm ảnh này họ đã chụp bất chấp sự phản đối của tôi một cách trắng trợn như vậy, trong phòng làm việc PA92 của trụ sở công an tỉnh Đồng Nai, trong khi họ là những người có chức danh, nhưng việc làm bất chấp pháp luật như vậy.
Họ làm việc với tôi cho đến khoảng một giờ khuya thì lấy được lệnh khởi tố của Viện Kiểm Sát và dẫn tôi về xét nhà. Đến nhà tôi ở Sài Gòn thì khoảng hơn 3 giờ sáng, họ cho xe dừng ngoài đường, vì đường vào nhà tôi, tuy ô tô chạy được nhưng hơi khó vì đường hơi cong, vậy là tôi và họ đi bộ một khoảng vài chục mét, trên đường đi này, họ lại tiếp tục chụp hình tôi đang đi chung với họ, bất chấp sự phản đối của tôi.
Vào đến nhà, họ đọc lệnh xét nhà, quá trình xét nhà đều có quay clip, họ lục tung mọi thứ, nhưng sau đó sắp xếp lại chứ không để bừa bãi, mọi ngóc ngách đều bị họ bới ra nhưng họ không thu được bất cứ cái gì khác, ngoài điện thoại, laptop và thẻ nhớ camera nhà tôi. Sau đó, khi đọc cáo trạng, tôi biết được điện thoại chồng tôi cũng bị họ thu để điều tra, nhưng họ trả lại điện thoại cho chồng tôi, và "hành" anh ấy cứ phải đi từ Sài Gòn lên Đồng Nai liên tục trong mấy tháng trời để điều tra anh ấy, dù anh ấy không có chút liên quan gì đến công việc của tôi, đó là việc làm vi phạm, lạm quyền của an ninh điều tra đối với công dân.
Khoảng hơn 5 giờ sáng thì mọi việc đã xong, họ đọc lệnh bắt khẩn cấp đối với tôi, đọc lệnh tạm giữ 3 ngày, sau đó lại dẫn tôi về trụ sở an ninh Đồng Nai. Về tới Đồng Nai, khoảng hơn 7 giờ sáng, họ ăn sáng, mời tôi nhưng tôi không ăn, họ để cho tôi một cái ghế bố, nói tôi ngủ chút đi, từ bốn giờ chiều bữa trước cho đến sáng hôm đó, tôi không có chút gì trong bụng, họ có đưa sữa cho tôi, nhưng tôi không uống, người mệt lã, tôi nằm xuống ghế và thiếp đi được khoảng hơn một giờ. Sau đó họ gọi tôi dậy, bắt đầu làm việc cho đến tối. Khoảng 9 giờ tối hôm đó, tôi bị tống vào phòng giam, bắt đầu chuỗi ngày tăm tối và tra tấn về tinh thần vì phải làm việc với điều tra liên tục như vậy trong vòng gần bốn tháng.
Nói về điện thoại của tôi, sau khi họ lấy vân tay, họ sử dụng điện thoại tôi cho đến khoảng 11 giờ đêm hôm đó, họ bấm thế nào mà màn hình hiện ra mật khẩu số, chắc là bấm nhầm vào nút nguồn, kể từ đó trở đi, tôi không cho mật khẩu, vậy nên từ thời điểm đó, điện thoại tôi bị niêm phong cho đến ra tòa, vì họ biết rằng, IPhone mà hack mật khẩu thì dữ liệu mất hết, vậy nên họ không đụng đến nữa. Còn laptop của tôi, không có bất cứ gì để cho họ khai thác. Trong suốt quá trình điều tra sau này, họ luôn đòi mật khẩu điện thoại của tôi, tôi nói tôi không biết, tôi nhận những bài viết là do tôi viết, tôi chống đảng CS, vậy nên họ muốn làm gì tôi thì làm, muốn xử tôi bao nhiêu năm tùy họ, còn tôi không có gì để nói. Tôi nói tiếp, còn nếu các anh đánh tôi, tôi chết ở đây thì các anh cũng mang họa thôi. Họ nói, họ không có đánh ai hết, nên tôi đừng nói vậy, tôi cười, nói cứ để tôi xem thế nào.
Chín giờ đêm 29/1/2019, tôi bị tống vào phòng giam, đã trải qua hơn một ngày đêm như tra tấn, thế nhưng thật sự không nhầm nhò gì so với cảm giác khi bị tống vào buồng giam này, khung cảnh buồng giam làm cho con người cảm giác rõ ràng từ thiên đường rớt xuống địa ngục. Tôi đảm bảo, những cảnh phòng giam trong tù mà các bạn xem trên phim không là gì so với thực tế buồng giam ở khu A, trại giam B5 Đồng Nai.
Căn phòng khoảng 8 mét vuông, vừa là chỗ nằm, vừa chỗ tắm và đi vệ sinh lộ thiên, vừa để đồ ăn, quần áo cá nhân, mỗi phòng vậy nhốt hai người, lúc tôi vào, phòng đang có 3 người, một án giết chồng và hai người trẻ buôn bán ma túy. Căn phòng ẩm thấp và tối tăm, chỉ có một chút ánh sáng phát ra từ góc trên của căn phòng, mà đèn để trong ô kính mờ, nên ánh sáng phát ra yếu ớt, chỉ đủ cho nhìn thấy những vật lớn, thậm chí nhìn không rõ mặt nhau. Tường màu vàng cũ kỹ và thiết kế kiểu có gai nhọn lởm chởm để vừa hút ánh sáng vừa tạo cảm giác ghê rợn. Cấu trúc xây dựng làm cho không khí không lưu thông được từ bên ngoài vào, nên không khí vô cùng ẩm thấp. Đặc biệt là muỗi và nóng bức, vì không được giăng mùng, nên muỗi rất nhiều, hầu như không đêm nào ngủ được, phải đợi gần sáng, khi muỗi đi ngủ và không khí bớt oi bức thì tôi mới ngủ được một chút.
Ngày hôm sau, họ tách hai người sang phòng khác, tôi ở cùng với em án ma túy còn rất trẻ, em này rất quý mến tôi.
Sáng hôm sau, một quản giáo nữ mở cửa buồng, thông thường, buổi sáng sẽ mở buồng chừng 5 phút để một người trong buồng mang quần áo qua phòng trống kế bên để phơi (đó cũng là buồng giam, nhưng để trống dùng phơi quần áo cho những người bị nhốt), và đem mấy cái thố để dưới đất ngoài cửa để cho tù nhân lao động bỏ cơm vào chúng chúng tôi. Em ở cùng phòng chào cô ta, tôi nhìn qua cô ta rồi thôi, cô ta nhìn tôi, nhíu mày vẻ khó chịu vì tôi không chào hỏi, cô ta hỏi, chị tội gì? Tôi im lặng. Cô ta hỏi lại lần nữa, tôi hỏi lại, chị đang hỏi tôi à? Cô ta đáp, chứ chị nghĩ tôi hỏi ai? Tôi đáp, tôi không biết. Cô ta đỏ mặt nói, đã vô tới đây rồi đừng có bướng bỉnh, phải biết mình tội gì. Tôi nói với cô ta, tôi còn không biết tại sao tôi lại bị bắt vào đây, trong khi tôi không có tội gì cả. Có lẽ cô ta biết đối đáp với tôi không có lợi ích, cô ta im lặng đóng cửa rồi bỏ đi. Khi bị bắt ở tạm giam, thời gian đang điều tra chưa ra tòa, cho dù là án hình sự xã hội cũng không được xem họ có tội vì vẫn đang là quá trình điều tra lấy chứng cớ, làm gì có khái niệm có tội hay không mà lại hỏi như vậy.
Bản thân tôi ra làm việc với điều tra, tôi mặc váy như bình thường, chưa ra tòa thì mặc nhiên xem như vô tội. Tôi cũng nói với điều tra như vậy và họ không phản bác, vậy nên việc mớm cung hay đánh đập nghi can trong quá trình điều tra là phạm luật, trong khi lại không cho luật sư tiếp cận với thân chủ để làm chứng và bảo vệ thân chủ trong quá trình lấy cung lại là hoàn toàn sai đối với quá trình điều tra, tố tụng.
Thời gian sau đó, là thời gian làm việc với điều tra liên tục cho đến khi có kết quả điều tra, quá trình này kéo dài khoảng 4 tháng, thời gian đầu làm việc liên tục, đến khoảng hai tháng cuối thì lịch làm việc thưa hơn, một tuần được nghỉ vài ngày xen kẽ. Một nghi can bị lấy cung mà không có luật sư bên cạnh, nếu như nghi can không hiểu luật và không cứng cỏi thì việc bị mớm cung là bình thường.
Hầu như tất cả những người trong phòng PA92 Đồng Nai đều đã làm việc qua với tôi, nhưng cuối cùng họ đưa trung tá Lê Duy Ấn phụ trách chính hồ sơ của tôi, người này ăn nói điềm đạm, kiên nhẫn và kinh nghiệm từng trải.
Trước sau tôi vẫn như vậy, chỉ nhận việc tôi viết bài trên fb, ngoài ra tôi hoạt động độc lập, không dính dáng bất kỳ ai. Tôi nói rõ ràng với họ, tôi nhận tôi viết bài, tôi chống đảng CS, ngoài hai việc này ra, họ đừng gán cho tôi bất cứ việc gì, tôi không có tội theo pháp luật của họ. Cho đến khi ra tòa, hai anh em tôi vẫn nói vậy, chống chế độ và chống con người là hai việc khác nhau, họ không được nhập nhằng khái niệm.
Ngoài việc lấy cung, có những buổi họ chỉ yêu cầu tôi đối thoại với họ về quan điểm chính trị, tôi sẵn sàng vì tính cách tôi thẳng thắn, quan điểm thế nào tôi nói rõ ràng, tôi biết họ muốn xem tư tưởng tôi thế nào. Tôi đã có những bài viết ngắn nói về nội dung những buổi đối thoại này khi tôi mới về. Vì FB của tôi bị khóa vài lần thời gian đầu tôi mới ra tù, nên mấy bài đăng đó đã bị mất, nhưng những trên trang FB của các bạn khác thường đăng bài của tôi vẫn còn.
Sau này ở trong tù, mọi người biết chuyện tôi bị bắt đúng ngày sinh nhật, nên khi mừng sinh nhật tôi, các chị em kèm theo mừng "sinh nhật tuổi tù", và đến hôm nay, là 41 tuổi đời và 5 năm tuổi tù của tôi.
Ngày tôi bị bắt, cũng là ngày đưa ông Táo về trời theo truyền thống Tết Nguyên Đán, tôi ngẫm nghĩ, nếu ông Táo bay về trời thật, có tấu lại trường hợp những người bị bắt như tôi, những cảnh đời sống cơ cực, hàng ngàn dân oan, hàng triệu tù nhân đang sống trong môi trường khắc nghiệt,... có lẽ thần tiên cũng phải mủi lòng!
Tóm lược như vậy cho các bạn hiểu thêm về hệ thống bắt người và điều tra như thế nào, không thể nào kể từng chi tiết trong bài viết, chỉ là sơ lược mà thôi.
Đã trải qua tù đày, hiểu được nỗi gian khổ như thế nào, tôi có thông điệp chuyển đến các bạn, chính vì những hệ thống nhà tù khắc nghiệt như vậy tồn tại, chúng ta mới cần phải đấu tranh để giảm thiểu nó, ngày nào hệ thống nhà tù như vậy còn tồn tại, con người còn phải chịu kiếp sống như nô lệ.
Và cho dù nhà tù có ghê sợ như thế nào, có bạo tàn như thế nào cũng không thể nào so sánh được với ý chí mãnh liệt của con người, thời đại nào rồi cũng qua, nhà tù không thể nào nhốt mãi những người kiên trung. Nếu như tâm thức chúng ta sợ hãi, đó mới là nhà tù lớn nhất của mỗi người chúng ta.
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
16 Tháng Hai 20248:05 CH(Xem: 1109)
Nhà cầm quyền tin rằng cùng với dùi cui, súng đạn, nhà tù và theo thời gian, mọi ký ức trong dân chúng sẽ được xoá sạch. Nhưng chúng ta, những thân phận dân đen vẫn có cách riêng của mình để lưu giữ lại sự thật, cho hôm nay, cho hậu thế. Đó là việc kể lại, ghi chép lại một cách trung thực không chỉ về cuộc chiến tranh Biên giới, về Hải chiến Hoàng Sa, về sự kiện Gạc Ma, về những cuộc biểu tình bảo vệ môi trường hay chống Tàu cộng xâm lược. Ghi chép , không chỉ là đặc quyền, mà còn là nghĩa vụ, là vũ khí lợi hại của chúng dân với sức công phá không hề nhỏ vào ch.ế đ.ộ đ.ộ.c t.ài.
06 Tháng Hai 20248:44 CH(Xem: 5354)
Không phải cứ áo trắng cổ cồn, khoác cái bộ mặt lãnh đạo là có thể xóa sạch quá khứ, lừa mị được người dân, bởi cái lịch sử đảng đĩ này tội ác quá dầy, quá nhiều thì làm sao mà xóa hết cho được, đó là còn chưa nói đến việc cái đảng đĩ này đặt người dân ra ngoài vòng quyền chính trị của mình, theo đó người dân VN không có quyền ý kiến, phản đối, biểu tình mà chỉ phái chấp nhận những gì mà đảng thi hành thì cho dù bọn lãnh đạo đảng có khoác cái gương mặt nguyên thủ như thế nào lên truyền hình phát biểu thì người dân họ cũng ngó qua như xem bọn hề rẻ tiền hài nhảm...
30 Tháng Giêng 20249:06 CH(Xem: 2195)
Tất nhiên là một nhà nước độc tài cho nên tuyên truyền luôn là ‘chủ trương nhất quán’ của lũ chúng ta, ở xứ đó cứ thằng nào nói dóc hay, dóc tổ mẹ, tổ cha là được triều đình phong cho hàm ‘thiến sỹ’, tha hồ mà vênh mặt nhìn đời, có thế nói đất nước này ‘thiến sỹ’ nhiều nhung nhúc, có lấy đấu mà đong cũng không hết, duy chỉ có điều lũ thiến sỹ này chỉ ăn tàn phá hại, bởi vì chúng nó đều có chuyên môn là ‘chính trị’, chuyên phịa ra những điều hay, điều tốt cho lãnh tụ và băng đảng của chúng chứ chúng nó có biết cái cóc xì gì về khoa học kỹ thuật đâu mà sáng chế với phát minh?!.
28 Tháng Giêng 20246:04 CH(Xem: 1547)
Thử hỏi nghe đi nghe lại mấy sáo ngữ trên, nào là “ tinh thần trách nhiệm, dám nghĩ, dám làm”, nào là “Dân biết, dân bàn, dân làm, dân kiểm tra”, “nào là “Học tập và làm theo tư tưởng, đạo đức Hồ Chí Minh”, có người bình thường nào mà nhịn nổi, không mượn lời Vũ Trọng Phụng để gầm lên: “Biết rồi, khổ quá, nói mãi.”? “Đẩy mạnh thu hút nguồn nhân lực chất lượng cao và tâm huyết là định hướng lớn, có tính cấp bách, mang tầm chiến lược trong xây dựng TP” – Thành uỷ TP.HCM định hướng và khẳng định sẽ tăng cường thu hút, trọng dụng, sử dụng hiệu quả, đãi ngộ xứng đáng, chế độ lương, thu nhập công bằng, hợp lý, thỏa đáng.” - Nói trớt quớt!
28 Tháng Giêng 20246:03 CH(Xem: 1720)
Hai tuần sau, Phát ngôn nhân Bộ Ngoại giao tuyên bố “Việt Nam hoàn toàn bác bỏ và lên án cái gọi là tổ chức Theo dõi Nhân quyền vì những nội dung sai sự thật, bịa đặt trong báo cáo.” Bà Hằng còn nói đây không phải là lần đầu tiên tổ chứccó trụ sở ở New York (Hoa Kỳ) đưa ra “những luận điệu vu cáo, định kiến với ý đồ xấu nhằm vào Việt Nam, âm mưu phá hoại sự nghiệp phát triển kinh tế xã hội của Việt Nam, chia rẽ Việt Nam với cộng đồng quốc tế.”
26 Tháng Giêng 20249:59 CH(Xem: 2304)
Còn những người đang ngày đêm chỉ trích, phê bình, lôi ra ánh sáng những sự thật bị đảng cầm quyền ma giáo dấu nhẹm thì hoàn toàn không phải là “phản động, chống phá, thế lực thù địch…” như đảng csVN hằng tuyên truyền mà họ đích thực là những “Chiến Sỹ Tranh Đấu cho Tự Do, Dân Chủ và Nhân Quyền” của người dân Việt Nam, bởi vì chỉ có lòng yêu nước nồng nàn, thương yêu dân tộc Việt đang bị đọa đày trong bức màn sắt độc tài cai trị cho nên họ mới lên tiếng với mục đích là thay đổi thể chế chính trị cho đất nước của mình.
24 Tháng Giêng 20247:17 CH(Xem: 586)
Về vấn đề những lá cờ ở các nước tự do dân chủ và văn minh đang phát triển ở phương tây thì có có rất nhiều lá cờ khác nhau. Ví dụ như là lá cấp quốc gia khác với lá cờ cấp tiểu ban, hoặc những lá cờ mang biểu tượng quận huyện,làng xã , các đội đá bóng cũng có lá cờ riêng, được thể hiện đa dạng và phong phú. Trong khi đó tại VN chỉ có một vài lá cờ, nhưng chủ yếu là sự nổi bật hai lá cờ VN và cờ búa liềm thể hiện qua sự nghèo nàn về văn hóa. Từ những chuyện lễ hội ở các cấp cho đến Fans hôm mộ đá bóng ở các giải mùa trong năm cũng cầm cờ đỏ sao vàng, kèm theo ảnh ông Hồ đã thể hiện thiếu văn hóa của một chế độ CS độc tài.
17 Tháng Giêng 20247:24 CH(Xem: 1355)
Trong những năm gần đây, xã hội Việt Nam ngày càng bị kiểm soát nghiêm ngặt. Những tiếng nói bất đồng bị đàn áp bằng những bản án nặng nề hơn. Bắt đầu là các thành viên hoạt động trực diện, sau đó là các nhóm xã hội dân sự và cuối cùng đến những người mới mon men viết bài phản biện trên mạng xã hội… Việc bắt bớ không chỉ xảy ra ở trong nước mà còn “xuyên biên giới” đặc biệt là sau sự việc nổi loạn giết người tại Tây Nguyên. Theo Tổ chức Phóng viên không biên giới (RSF) thì riêng trong năm 2022, đã có đến 35 nhà báo bị bắt giữ và họ đã xếp tự do báo chí của Việt Nam thứ hạng 178/180 quốc gia, chỉ hơn Trung Quốc và...
13 Tháng Giêng 20245:36 CH(Xem: 1577)
Bọn quan tham thân Hán Giở đủ trò gian manh Vơ vét cho thật nhanh Để trở thành tỷ phú Băng đảng tên Trọng lú Đang làm trò mị dân Rằng Trọng - đấng Minh quân Đang nhóm lò diệt ác Chúng lại còn khoác lác Sẽ bắt sạch quan tham Tống vào hết trại giam Cho vào lò đốt hết Nhưng dân ta đều biết Bọn chúng nó diệt nhau Triệt đối thủ cho mau Để tranh quyền đoạt chức Chúng như đám cẩu xực Chỉ hậm hực tranh ăn Còn đất nước nhân dân Chúng không thèm nghĩ tới
12 Tháng Giêng 20247:12 CH(Xem: 2147)
TBT đảng csVN có làm cái gì cho ra hồn, từ thằng Lê Duẫn cướp bóc miền nam, Đỗ Mười chuyên nghề thiến heo và đàn áp người dân, khi sắp chết được đám sư hổ mang phong cho làm "Bồ Tát" từ đó cái tên 'Bù Tót Đê Em' đã theo y xuống huyệt mộ, thằng Lê Khả Phiêu qua TQ chơi gái bị chúng gài thu hình phải cam tâm ký dâng vùng đất địa đầu cho giặc Tàu làm cho VN mất đi hàng ngàn Km2 tổ tiên gầy dựng, thằng Nông Đức Mạnh chỉ chuyên nói những lý lẽ giáo điều Mác Xít ra thì sau khi về vườn ở biệt điện dát vàng, hốt luôn con bồ của thằng con trai mình (đạo đức hồ chó má), nay đến thằng Trọng Lú, một thằng già cúc cung thờ lạy giặc Tàu...
24 Tháng Tư 2024
Bộ phim Kẻ Nằm Vùng hay Cảm tình Viên (The Sympathizer) dựa trên tiểu thuyết cùng tên của tác giả Nguyễn Thanh Việt, được sản xuất bởi A24 và Rhombus Media, đạo diễn Hàn Quốc Park Chan-wook, với sự hiện diện của 2 tài tử nổi danh trong cộng đồng người Việt hải ngoại là bà Kiều Chinh, Nguyễn Cao Kỳ Duyên, đã bắt đầu công chiếu tập 1 trên HBO từ ngày 14 tháng 4 năm 2024. Phim chiếu gần 10 ngày rồi nhưng không thấy giới phê bình văn học, nghệ thuật hải ngoại có bài nào nhận xét, đánh giá tập 1 và 2. Những cây đa, cây đề nổi tiếng trong làng báo, truyền thông hải ngoại thường viết bài bình luận tác phẩm văn chương, phim ảnh… hoàn toàn im lặng.
24 Tháng Tư 2024
Vốn là đảng cướp nên tìm một người có khả năng, vừa khôn ngoan vừa hiểm độc để có thể nắm đầu trùm công an là người ngăn chặn mọi chống đối từ bên trong cũng như bên ngoài thì không dễ kiếm. Đại diện trong Quốc Hội chỉ là bù nhìn. Đại hội đảng là chiến trường thanh lọc, sắp xếp hàng ngũ trung ương, địa phương và chính trị bộ là giai đoạn cuối cùng để chọn lãnh đạo tương lai. Đừng coi thường tiến trình "dân chủ" của CSVN đi từ trên xuống dưới. Vì mục tiêu của đảng là cầm quyền. Mọi đe dọa quyền lực đảng có nghĩa đảng sẽ bị tiêu diệt. Để tìm lãnh đạo có khả năng đó đòi hỏi Khôn và Ác. Từ trên...
23 Tháng Tư 2024
Tuy nhiên lịch sử của Việt Nam đã phủ nhận sự mạo nhận này. Chưa hề có cuộc trưng cầu ý kiến nào chứng minh “Đi lên chủ nghĩa xã hội là khát vọng của nhân dân”. Vì vậy, khi bị chống đối, ban Tuyên giáo Trung ương đã quay cuồng với giọng điệu thù nghịch: “Tính chất nguy hiểm của những phương thức, thủ đoạn này ở chỗ chúng tạo dựng nhận thức sai lệch, mơ hồ, hoài nghi, hoang mang, dao động, gây “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” trong nội bộ, làm lung lay niềm tin của cán bộ, đảng viên và nhân dân vào vai trò lãnh đạo của Đảng, sự quản lý của Nhà nước, tạo tâm lý bức xúc, chống đối trong xã hội. Điều đó ảnh hưởng tiêu cực đến...
22 Tháng Tư 2024
Điều đáng chú ý là Thủ tướng Việt Nam Phạm Minh Chính cả hai lần gặp hai vị lãnh đạo công nghệ này đều mời họ xây dựng nhà máy sản xuất ở Việt Nam. Trong khi đó, khác với Samsung, cả hai công ty này đều không sở hữu nhà máy sản xuất sản phẩm cho chính họ. Điều đó khiến nhiều người đặt ra câu hỏi là lãnh đạo Hà Nội có thực sự hiểu đối tác mình đang nói chuyện? Ai cũng thấy Việt Nam đang đứng trước những cơ hội lớn để nhận được đầu tư lớn hơn về công nghệ nói riêng và kinh tế nói chung
21 Tháng Tư 2024
Cũng đáng chú ý là chuyến thăm Trung Hoa của ông Huệ đã xẩy ra chưa đầy một tháng, sau khi Đảng CSVN cách chức Chủ tịch nước Võ Văn Thưởng ngày 20/03/2024. Ông Thưởng, 54 tuổi từng được coi là ngôi sao sáng trong 4 Lãnh đạo hàng đầu, và là người có nhiều triển vọng thay ông Nguyễn Phú Trọng. Ông bị cách chức vì “đã vi phạm Quy định về những điều đảng viên không được làm”. Tham nhũng cũng có vai trò trong vụ mất chức của ông Thưởng. Vì vậy, chuyến đi Bắc Kinh của ông Vương Đình Huệ càng được củng cố cho vị trí chính trị của ông trong tương lai, vì chính ông đã bảo đảm với Tập Cận Bình và các nhà lãnh đạo...
17 Tháng Tư 2024
Ở tấm thứ nhất, hình một viên cảnh sát mặc bộ quần áo màu kem, nón kết cũng màu kem là điều hoàn toàn sai. Đồng phục của cảnh sát VNCH là áo trắng, quần xám, áo 2 túi, nút áo trên gần sát cổ, không hở cổ hoặc phanh ngực, bên trên túi phải có bảng tên, tay áo trái có huy hiệu cảnh sát. Nón kết cũng trên trắng, viền xám ở dưới. Huy hiệu có dòng chữ Tổ Quốc, Công Minh, Liêm Chính khác với huy hiệu của quân đội là Tổ Quốc, Danh Dự, Trách Nhiệm. Cái chào tay của người trong hình cũng sai không đúng quân phong, quân kỷ. Khi chào, lòng bàn tay phải úp xuống, ngón cái hơi quặp lại, 4 ngón còn lại duỗi thẳng khép vào nhau, cánh tay...
17 Tháng Tư 2024
ngoại giao của nước VNcs tùy theo từng thời điểm, có thể khi công bố Sách Trắng Quốc Phòng năm 2009 thì TQ chưa có những hành vi manh động hung hăng như hôm nay, thế nhưng khi công bố lần thứ hai năm 2019 khi TQ gia tăng cường độ lấn chiếm thì chủ trương của Việt Nam vẫn không thay đổi, điều đó đặt ra một câu hỏi là liệu nhà cầm quyền csVN vẫn chấp nhận không thay đổi đường lối quốc phòng trong khi chủ quyền quốc gia đang bị đe dọa nhằm đổi lấy một nền hòa bình nhu nhược, yếu ớt, và sự độc lập đang bị chỉ trích khi dân chúng nhìn thấy giới lãnh đạo TQ xem đảng csVN như thủ hạ của mình...
12 Tháng Tư 2024
Hai nhóm gồm hơn 30 nhà lập pháp Mỹ hồi cuối tháng 1 đã gửi các bức thư chung tới Bộ trưởng Raimondo để kêu gọi chính quyền Biden không công nhận quy chế kinh tế thị trường cho Việt Nam. Họ lập luận rằng Việt Nam không đáp ứng các yêu cầu về thủ tục để thay đổi tình trạng và cho rằng việc cấp quy chế này cho quốc gia Đông Nam Á sẽ là “một sai lầm nghiêm trọng.” Kể từ năm 2002, khi Mỹ bắt đầu vụ điều tra chống bán phá giá đầu tiên đối với cá phi lê đông lạnh nhập từ Việt Nam, Washington coi quốc gia Đông Nam Á là một “nền kinh tế phi thị trường.” Trong 21 năm qua, Mỹ đã áp thuế chống phá phá giá đối với nhiều mặt hàng...
11 Tháng Tư 2024
Suy nghĩ gần giống như Phan Châu Thành, Minh Tâm Lê: Hy vọng sắp tới, khi ngắm tượng, nhân dân Nghệ An sẽ khơi dậy được sự tự hào truyền thống, không còn ‘xin gạo cứu đói khi giáp hạt’, không còn chứng kiến những thảm cảnh đau lòng như con em chui vào container” để sang lao động ở Anh, ở châu Âu, không còn cảnh leo hàng rào ở biên giới Mexico - Mỹ để thế lực thù địch, phản động bôi nhọ. Tin tưởng vào một ngày mai tươi mới
10 Tháng Tư 2024
Chủ trương “đảng hóa các tổ chức người Việt ở nước ngoài” là một chính sách từ thập niên 80 nhưng đảng giả bộ như không biết nên đã tìm cách phủ nhận: “Thậm chí các đối tượng còn rêu rao rằng, Việt Nam đang tìm cách “đảng hóa” với cả những hội, đoàn trong tương lai mà Đảng hậu thuẫn tại hải ngoại! Các đối tượng cố tình xuyên tạc, vu cáo rằng kể từ Nghị quyết 23-NQ/TW ngày 12/3/2003 về phát huy sức mạnh đại đoàn kết toàn dân tộc đến Nghị quyết 36-NQ/TW ngày 26/3/2004 về công tác đối với người Việt Nam ở nước ngoài được triển khai “thực chất là những chiêu trò ru ngủ giả hiệu dân chủ”!