VĂN HÓA CHÔM
Nguyên Anh
HCM lãnh tụ miền bắc VN đã có câu nói được cho là để đời khi đọc diễn văn tại Hà Nội ngày 2/9/1945 với câu nói: "Tất cả mọi người đều sinh ra có quyền bình đẳng. Tạo hóa cho họ những quyền không ai có thể xâm phạm được; trong những quyền ấy, có quyền được sống, quyền tự do và quyền mưu cầu hạnh phúc".
hồ đã ăn cắp nguyên văn câu đầu tiên của Tuyên ngôn Độc Lập Hoa Kỳ năm 1776.
Nhưng hồ đã có công bưng bê nó về và khai sinh ra cái chủ nghĩa ăn cắp không biết ngượng vào Việt Nam, bác hồ vô vàn kính yêu chúng ta là một thằng kẻ cắp thì chúng ta làm sao có thể khác đi khi ngày nào cũng được đảng khuyến khích học tập tấm gương đạo đức của người?
Từ đó ăn cắp đã trở nên một chủ thuyết chính trị của những người cộng sản, có thể thấy họ ăn cắp bất cứ khi nào, ở đâu, không cần biết ai là tác giả, nếu thấy hay cứ bưng bê về làm của riêng cho mình cho nên tại Việt Nam đảng ăn cắp quyền điều hành quốc gia, quan chức thì ăn cắp của công, cán bộ ăn cắp trấn lột nhân dân, phóng viên thì đi ăn cắp vặt tại nước ngoài hay chôm luôn bản quyền phóng sự của đài truyền hình Nga làm của mình, dân thì ăn cắp lẫn nhau qua những chiêu bài đầu tư, đa cấp...
Nhạc nô Vũ Hoàng có gốc gia đình di cư 1954, y học sư phạm nhưng không đi dạy học mà lại sáng tác nhạc, y cũng chôm ý tưởng của Tổng Thống Mỹ J.F. Kenedy “ask not what your country can do for you—ask what you can do for your country” làm của riêng cho mình trong nhạc phẩm Khát vọng tuổi trẻ như sau:
Đường dài tương lai quê hương đang gọi mời.
Tuổi trẻ hôm nay chung tay xây ngày mới.
Dù lên rừng hay xuống biển.
Vượt bão giông vượt gian khổ.
Tuổi trẻ kề vai vững vàng chân bước bạn ơi.
ĐK:
Đừng hỏi Tổ quốc đã làm gì cho ta,
mà cần hỏi ta đã làm gì cho Tổ quốc hôm nay.
Đừng hỏi Tổ quốc đã làm gì cho ta,
mà cần hỏi ta đã làm gì cho Tổ quốc hôm nay
Nhạc nô Vũ Hoàng đã nẫng nhẹ câu nói của nguyên thủ Hoa Kỳ làm của riêng cho mình và đã vi phạm quyền sở hữu trí tuệ nhân loại để sáng tác một ca khúc bưng bô chế độ cộng sản, tuyên truyền một chiều cho thế hệ trẻ một niềm tự hào không đáng có, đáng lý ra thế hệ trẻ trong nước phải cảm thấy mình nhục nhã khi làm công dân của một quốc gia nghèo hèn thì lại tự hào xung phong phục vụ cho một chế độ độc tài toàn trị qua bản nhạc của y.
Một tác giả trên thư viện wiki đặt vấn đề như sau:
trích: Câu này chính xác là của Tổng Thống Mỹ John F. Kennedy đọc trong lễ diễn văn nhậm chức ngày 20 tháng 1 năm 1961 nhưng không hiểu sao lại trở thành câu nói cửa miệng của nhiều Đoàn viên Việt Nam (có lẽ do lời bài hát của tác giả Vũ Hoàng). Có một điều quan trọng là hình như mọi người đang dịch sai câu này (có lẽ do thói quen). Động từ can dịch là có thể. Câu này đáng lý ra nên dịch là: "Đừng hỏi tổ quốc có thể làm gì cho bạn, hãy hỏi bạn có thể làm gì cho tổ quốc".
Năm Kennedy nói câu này là 1961, đến nay chưa tròn nửa thế kỷ. Vậy ông ta vẫn được coi là người giữ bản quyền câu này. Tôi nghĩ tác giả Vũ Hoàng cần phải chú thích rõ câu này lấy từ đâu trong bài hát của mình mới gọi là fairplay. Nếu không dễ bị xem là đạo văn của người khác.
Bà Nguyễn Thị Kim Ngân dưới thời Nguyễn Tấn Dũng đã dùng tiền thuế của người dân đóng góp đi qua Mỹ để học cái được gọi là đổi mới thể chế, bà có đổi mới thật khi các viên chức chính phủ nhiệm kỳ mới phải làm lễ tuyên thệ nhậm chức theo phiên bản ăn cắp từ phương Tây thế nhưng thay vì để tay lến cuốn Thánh Kinh thì bà và bộ sậu lại để tay lên cuốn hiến pháp chưa hoàn chỉnh với điều 4 dành độc quyền kiểm soát quốc gia cho đảng cộng sản, điều luật biểu tình, tự do ngôn luận hoàn toàn vắng bóng...
Cũng cần nói thêm là lịch sử loài người chưa hề có tiền lệ lễ tuyên thệ tổ chức hai lần, có lẽ do nôn nóng tranh giành quyền lực bà và bộ sậu đã tuyên thệ trước một cái quốc hội đã sắp mãn nhiệm và ngay sau đó đoàn kịch Sóng Giang của bà phải tổ chức lại lần thứ hai sau khi bị cư dân mạng ném đá tưng bừng.
Chuyện bà đổi mới thể chế chỉ có vậy, thay vì tuyên thệ trung thành với lá cờ đảng thì bày trò ra vẻ ta đây là dân chủ thề thốt lung tung nhưng sau đó Việt Nam vẫn là một quốc gia cộng sản, nhân quyền bị chà đạp, dân chủ chỉ là trò mỉa mai lố bịch.
Từ hcm đến Nguyễn Thị Kim Ngân, Nguyễn Xuân Phúc, Trần Đại Quang hay Vũ Hoàng cũng cùng một giuộc, bọn họ chỉ làm ra vẻ dân chủ hay hô hào để mị dân, vì trong một thể chế độc tài cái tôi của họ được nhân lên cực đại khi được đảng ban phát đặc ân, bổng lộc, họ tự cường điệu hóa, quan trọng hóa cái tôi của mình mà quên mất nhân dân mới là chủ thể, thế nhưng cũng không có gì lấy làm lạ vì hồ chủ tịch của họ cũng là một thằng ăn cắp thì bọn đàn em hôm nay cũng không có khá gì hơn khi hàng ngày phải học tập làm theo tấm gương đạo đức của bác hồ.
Và bọn chúng vẫn còn tiếp tục ăn cắp bất cứ khi nào, lúc nào, có thể được tại Việt Nam!
Xin mượn lời của tướng Côn An csVN Tô Lâm khi bao biện việc bỏ tù hai thiếu niên ăn cắp bánh mì thay vì đưa vào trại giáo dục Thanh Thiếu Niên vì chúng chưa đến tuổi trưởng thành để kết thúc bài viết này.
Tô Lâm: ngày hôm nay ăn cắp bánh mì ngày mai ăn cắp cái gì?
Quyền Được Biết: ngày hôm nay chôm chỉa của người khác thì ngày mai ăn cắp đến cái gì?
nguồn:
http://www.lyrics.vn/lyrics/8032-khat-vong-tuoi-tre.html
https://vi.wikipedia.org/wiki/Tuy%C3%AAn_ng%C3%B4n_%C4%91%E1%BB%99c_l%E1%BA%ADp_Hoa_K%E1%BB%B3
https://vi.wikipedia.org/wiki/Wikipedia:B%C3%A0n_tham_kh%E1%BA%A3o/Ask_not_what_your_country
HCM lãnh tụ miền bắc VN đã có câu nói được cho là để đời khi đọc diễn văn tại Hà Nội ngày 2/9/1945 với câu nói: "Tất cả mọi người đều sinh ra có quyền bình đẳng. Tạo hóa cho họ những quyền không ai có thể xâm phạm được; trong những quyền ấy, có quyền được sống, quyền tự do và quyền mưu cầu hạnh phúc".
hồ đã ăn cắp nguyên văn câu đầu tiên của Tuyên ngôn Độc Lập Hoa Kỳ năm 1776.
Nhưng hồ đã có công bưng bê nó về và khai sinh ra cái chủ nghĩa ăn cắp không biết ngượng vào Việt Nam, bác hồ vô vàn kính yêu chúng ta là một thằng kẻ cắp thì chúng ta làm sao có thể khác đi khi ngày nào cũng được đảng khuyến khích học tập tấm gương đạo đức của người?
Từ đó ăn cắp đã trở nên một chủ thuyết chính trị của những người cộng sản, có thể thấy họ ăn cắp bất cứ khi nào, ở đâu, không cần biết ai là tác giả, nếu thấy hay cứ bưng bê về làm của riêng cho mình cho nên tại Việt Nam đảng ăn cắp quyền điều hành quốc gia, quan chức thì ăn cắp của công, cán bộ ăn cắp trấn lột nhân dân, phóng viên thì đi ăn cắp vặt tại nước ngoài hay chôm luôn bản quyền phóng sự của đài truyền hình Nga làm của mình, dân thì ăn cắp lẫn nhau qua những chiêu bài đầu tư, đa cấp...
Nhạc nô Vũ Hoàng có gốc gia đình di cư 1954, y học sư phạm nhưng không đi dạy học mà lại sáng tác nhạc, y cũng chôm ý tưởng của Tổng Thống Mỹ J.F. Kenedy “ask not what your country can do for you—ask what you can do for your country” làm của riêng cho mình trong nhạc phẩm Khát vọng tuổi trẻ như sau:
Đường dài tương lai quê hương đang gọi mời.
Tuổi trẻ hôm nay chung tay xây ngày mới.
Dù lên rừng hay xuống biển.
Vượt bão giông vượt gian khổ.
Tuổi trẻ kề vai vững vàng chân bước bạn ơi.
ĐK:
Đừng hỏi Tổ quốc đã làm gì cho ta,
mà cần hỏi ta đã làm gì cho Tổ quốc hôm nay.
Đừng hỏi Tổ quốc đã làm gì cho ta,
mà cần hỏi ta đã làm gì cho Tổ quốc hôm nay
Nhạc nô Vũ Hoàng đã nẫng nhẹ câu nói của nguyên thủ Hoa Kỳ làm của riêng cho mình và đã vi phạm quyền sở hữu trí tuệ nhân loại để sáng tác một ca khúc bưng bô chế độ cộng sản, tuyên truyền một chiều cho thế hệ trẻ một niềm tự hào không đáng có, đáng lý ra thế hệ trẻ trong nước phải cảm thấy mình nhục nhã khi làm công dân của một quốc gia nghèo hèn thì lại tự hào xung phong phục vụ cho một chế độ độc tài toàn trị qua bản nhạc của y.
Một tác giả trên thư viện wiki đặt vấn đề như sau:
trích: Câu này chính xác là của Tổng Thống Mỹ John F. Kennedy đọc trong lễ diễn văn nhậm chức ngày 20 tháng 1 năm 1961 nhưng không hiểu sao lại trở thành câu nói cửa miệng của nhiều Đoàn viên Việt Nam (có lẽ do lời bài hát của tác giả Vũ Hoàng). Có một điều quan trọng là hình như mọi người đang dịch sai câu này (có lẽ do thói quen). Động từ can dịch là có thể. Câu này đáng lý ra nên dịch là: "Đừng hỏi tổ quốc có thể làm gì cho bạn, hãy hỏi bạn có thể làm gì cho tổ quốc".
Năm Kennedy nói câu này là 1961, đến nay chưa tròn nửa thế kỷ. Vậy ông ta vẫn được coi là người giữ bản quyền câu này. Tôi nghĩ tác giả Vũ Hoàng cần phải chú thích rõ câu này lấy từ đâu trong bài hát của mình mới gọi là fairplay. Nếu không dễ bị xem là đạo văn của người khác.
Bà Nguyễn Thị Kim Ngân dưới thời Nguyễn Tấn Dũng đã dùng tiền thuế của người dân đóng góp đi qua Mỹ để học cái được gọi là đổi mới thể chế, bà có đổi mới thật khi các viên chức chính phủ nhiệm kỳ mới phải làm lễ tuyên thệ nhậm chức theo phiên bản ăn cắp từ phương Tây thế nhưng thay vì để tay lến cuốn Thánh Kinh thì bà và bộ sậu lại để tay lên cuốn hiến pháp chưa hoàn chỉnh với điều 4 dành độc quyền kiểm soát quốc gia cho đảng cộng sản, điều luật biểu tình, tự do ngôn luận hoàn toàn vắng bóng...
Cũng cần nói thêm là lịch sử loài người chưa hề có tiền lệ lễ tuyên thệ tổ chức hai lần, có lẽ do nôn nóng tranh giành quyền lực bà và bộ sậu đã tuyên thệ trước một cái quốc hội đã sắp mãn nhiệm và ngay sau đó đoàn kịch Sóng Giang của bà phải tổ chức lại lần thứ hai sau khi bị cư dân mạng ném đá tưng bừng.
Chuyện bà đổi mới thể chế chỉ có vậy, thay vì tuyên thệ trung thành với lá cờ đảng thì bày trò ra vẻ ta đây là dân chủ thề thốt lung tung nhưng sau đó Việt Nam vẫn là một quốc gia cộng sản, nhân quyền bị chà đạp, dân chủ chỉ là trò mỉa mai lố bịch.
Từ hcm đến Nguyễn Thị Kim Ngân, Nguyễn Xuân Phúc, Trần Đại Quang hay Vũ Hoàng cũng cùng một giuộc, bọn họ chỉ làm ra vẻ dân chủ hay hô hào để mị dân, vì trong một thể chế độc tài cái tôi của họ được nhân lên cực đại khi được đảng ban phát đặc ân, bổng lộc, họ tự cường điệu hóa, quan trọng hóa cái tôi của mình mà quên mất nhân dân mới là chủ thể, thế nhưng cũng không có gì lấy làm lạ vì hồ chủ tịch của họ cũng là một thằng ăn cắp thì bọn đàn em hôm nay cũng không có khá gì hơn khi hàng ngày phải học tập làm theo tấm gương đạo đức của bác hồ.
Và bọn chúng vẫn còn tiếp tục ăn cắp bất cứ khi nào, lúc nào, có thể được tại Việt Nam!
Xin mượn lời của tướng Côn An csVN Tô Lâm khi bao biện việc bỏ tù hai thiếu niên ăn cắp bánh mì thay vì đưa vào trại giáo dục Thanh Thiếu Niên vì chúng chưa đến tuổi trưởng thành để kết thúc bài viết này.
Tô Lâm: ngày hôm nay ăn cắp bánh mì ngày mai ăn cắp cái gì?
Quyền Được Biết: ngày hôm nay chôm chỉa của người khác thì ngày mai ăn cắp đến cái gì?
nguồn:
http://www.lyrics.vn/lyrics/8032-khat-vong-tuoi-tre.html
https://vi.wikipedia.org/wiki/Tuy%C3%AAn_ng%C3%B4n_%C4%91%E1%BB%99c_l%E1%BA%ADp_Hoa_K%E1%BB%B3
https://vi.wikipedia.org/wiki/Wikipedia:B%C3%A0n_tham_kh%E1%BA%A3o/Ask_not_what_your_country
Gửi ý kiến của bạn