Thơ Việt Cộng

08 Tháng Năm 202110:42 CH(Xem: 1648)
                                            THƠ VIỆT CỘNG

monkey_l


Lộc Dương



    Hình như hắn thích thơ từ hồi mới chập chững bước vào trung học. Dạo ấy, mặc dù hắn chưa quen được một người con gái nào cả, nhưng hắn đã có riêng một quyển vở dành để ghi chép những bài thơ. Tất nhiên toàn là thơ tình thôi. Hắn không thích các loại thơ khác, dù là hay cách mấy.
Hắn chép: " Nàng có ba người anh đi quân đội lâu rồi, những đứa em nàng có em chưa biết nói…". Hắn chép: " Một mùa thu trước mỗi hoàng hôn, nhặt cánh hoa rơi chẳng thấy buồn… ". Hắn cũng chép: " Hôm nay Nga buồn như con chó ốm, như con mèo ngái ngủ trên tay anh, đôi mắt cá ươn như sắp sửa se mình, để anh giận sao chẳng là nước biển..."
Lớn hơn một chút, mười chín tuổi, bị tổng động viên vào lính, hắn vẫn say mê thơ. Ngày chúa nhật ở quân trường Quang Trung, ngồi dưới mái tôn nóng hừng hực, bên cạnh toàn là tiếng chửi thề, hắn cặm cụi chép: " Ta đội nón mời em đi uống rượu, cuộc tình sầu thôi hãy gác qua bên, ta đâu có giận hờn chi cuộc sống, dù thật tình buồn lắm phải không em?...". Và hắn chép: " Chiếc phong bì nhỏ không bền được, thời gian làm rách một đôi nơi, tôi lấy hồn tôi làm miếng vá, trăm năm nguyên vẹn trái tim người….".
Nói tóm lại, ngày nào hắn cũng tìm thơ tình trong các sách báo để đọc, và hắn tin chắc rằng cái nguồn cung cấp thức ăn tinh thần này sẽ không bao giờ cạn, vì như một nhà văn phương Tây nào đó đã nói con người ta đâu chỉ sống nhờ bánh mì.
Nhưng hắn đã lầm to.
Khi chiếc xe tăng T-54, mang số hiệu 390, húc đổ chiếc cổng sắt nặng nề của Dinh Độc Lập vào sáng ngày 30-04-1975 thì không còn gì nữa hết. Mọi thứ đều đảo lộn. Có nhiều thứ đột nhiên biến mất: Những chuẩn mực đạo đức của xã hội, những tà áo dài, những quyền căn bản của con người tự nhiên bốc hơi. Tất nhiên thơ tình cũng chịu chung một số phận.
Những năm đầu trong trại cải tạo làm gì có Thơ? Ở trong đó chỉ có lao động và các chiêu trò cố làm cho người tù kiệt quệ mà thôi.
Chỉ đến khi được thả khỏi trại giam, trở về nhà chung sức với vợ để cùng nhau vật vã kiếm miếng ăn, hắn mới ngỡ ngàng nhận ra rằng: Việt Cộng cũng rất thích Thơ. Nói cho chính xác hơn, là Việt Cộng rất sính Thơ. Thơ xuất hiện khắp nơi: Đi xem triển lãm Quân Khu 7, thấy chiếc xe Molotova không có kính, hắn bèn hỏi móc tay hướng dẫn viên: “Bộ Liên Xô không chế tạo được kính xe hả anh?” Tay này trợn mắt nhìn hắn, miệng phun ra thơ: " Xe không kính không phải vì không kính, đạn giật bom rung vỡ mất rồi ". Nghe hãi quá, hắn bèn chuồn thẳng ra cửa. Đó là bộ đội, công an có thơ riêng của công an: Vợ hắn đi họp tổ dân phố để quán triệt vấn đề khai báo tạm trú, tạm vắng, lúc về, mọi người đều được công an khu vực phát cho một bài thơ, trong đó có câu: " Dù cho bão táp mưa sa, khách lạ đến nhà phải báo công an ". Thậm chí bầu cử cũng có thơ bầu cử: Tại địa điểm bỏ phiếu ở trường tiểu học ngay đầu hẻm nhà hắn có ghi một câu thơ bằng co chữ rất to: " Mừng ngày bầu cử tự do, thấy ai tài đức thì cho vô hòm ".
Phấn khởi trước giòng thơ lai láng, hắn bắt đầu đào sâu tìm hiểu và nghiêm túc nhận ra rằng sự sính thơ này không phải là phong trào tự phát mới có đây, mà nó đã có từ hồi còn chiến tranh. Khi ấy thơ còn nhiều hơn bây giờ, cứ như nấm sau cơn mưa: " Khoan chồng khoan vợ khoan con, đang còn giặc Mỹ ta còn ba khoan…". Một chiếc phản lực F4 trúng hỏa tiễn SAM từ ngoại ô Hà Nội, bay hết đà, rơi xuống hồ Trúc Bạch, ngay đối diện với trụ sở của đội nữ du kích phụ trách an ninh khu vực hồ, thế là sáng hôm sau, các thi sĩ Việt Cộng có ngay thơ đăng báo: " Chị em du kích tài ghê, bắn máy bay Mỹ rớt ngay cửa mình….".
Du kích thì nói làm gì? Nông nghiệp cũng có thơ riêng của nó. Nhưng có điều, thơ nông nghiệp nếu kể ra thì cần phải có đầu có đuôi. Số là thế này: Ở Hà Tĩnh, một nơi đất cày lên sỏi đá, không trồng cây gì được hết, ngoại trừ cây thuốc lào. Ở nơi đây, thuốc lào là lẽ sống. Cho nên, ngoài nghĩa vụ trồng cho Hợp Tác Xã, ai nấy đều tranh thủ trồng riêng một ít cho gia đình mình ở chung quanh nhà, ở các bờ mương, dọc cầu ao…v..v. Khổ nỗi, cây trồng trong đất hợp tác xã thì èo uột (vì cha chung không ai khóc), trong khi cây trồng tư riêng (vì được chăm sóc kỹ lưỡng), cho nên cực kỳ tươi tốt. Trước tình hình đó, Ủy Ban Nhân Dân xã mới ra nghị quyết bắt người dân từ nay phải kê khai số lượng cây mình trồng riêng tư, và giới hạn mỗi hộ dân chỉ được trồng tối đa ba mươi cây mà thôi, và để dể kiểm soát, chỉ cho phép người dân trồng trong phạm vi khu vực chung quanh nhà mình ở, cấm trồng lung tung khắp mọi nơi. Thêm một chi tiết nữa: Ở Hà Tĩnh, ngôn ngữ địa phương người ta không nói trồng thuốc lào, mà người ta nói lông thuốc lào, thí dụ như: Vụ mùa năm nay, nhờ ơn Đảng, toàn tỉnh đã lông được một ngàn héc ta thuốc lào…. Cho nên mới có thơ rằng: " Từ nay có lệnh của Ủy Ban, lông ít lông nhiều cũng phải khai, lông quá ba mươi thì phải nhổ, lông trong khu vực cấm lông ngoài…".
Thơ len lỏi cả vào trong vũ trụ:
Kỳ Liên Xô sắp phóng phi thuyền thám hiểm không gian gồm 6 phi hành gia và một con khỉ lên không trung để làm thí nghiệm. Cả thế giới nín thở chờ đợi. Nhưng cuối cùng, sắp đến ngày khởi hành thì bổng dưng con khỉ bị ... bịnh tiêu chảy, không thể nào tiếp tục nhiệm vụ khoa học được. Cả nước Liên Xô quýnh quáng lên tìm người thay thế, điều kiện ngặt nghèo là người đó phải ngồi vừa vặn vào cái ghế đã thiết kế sẵn cho con khỉ, và quan trọng nhất, người đó phải có cùng một trọng lượng như con khỉ thì mới đạt yêu cầu, bởi vì theo tính toán khoa học, toàn bộ trọng lượng của phi thuyền nếu chỉ sai biệt một hai ký dưới mặt đất, tới khi phi thuyền vào quỹ đạo, nó có thể bị cách xa điểm dự trù tới cả ngàn Km. Kiếm hoài không ra, bí quá, Liên Xô bèn cầu cứu Việt Cộng. Sau một hồi khẩn trương tìm kiếm, cuối cùng Công An Việt Cộng phát hiện ra Phạm Tuân. Anh chàng Phạm Tuân, đang là một phi công nổi tiếng về đánh bóng chuyền hơn là về lái máy bay, bổng dưng một bước lên quan. Bởi vì anh có thân hình vuông vuông y chang khỉ, mà khi đưa lên bàn cân, trọng lượng của anh cũng y chang như con khỉ bị bịnh tiêu chảy. Liên Xô mừng hú hồn, may gấp cho anh bộ đồ bay bằng vải xoa suýt bóng, nhét anh vào phi thuyền, và hấp tấp bấm nút khởi động….
Chuyến bay vòng quanh quỹ đạo hoàn toàn thành công.
Thế là Việt Cộng bắt đầu ca toáng lên, phong ngay cho Phạm Tuân tước vị Anh Hùng, đồng thời ra lịnh cho hơn 400 cây bút lớn nhỏ trong Hội Nhà Văn Việt Cộng phải làm thơ ca tụng sao coi cho được, nếu không thì tháng này sẽ bị cắt sổ mua gạo. Chưa tới hai ngày sau, thơ ca tụng Phạm Tuân xuất hiện tùm lum, khắp hang cùng ngõ hẻm, khắp đầu đường xó chợ: " Hoan hô anh Phạm Tuân, người anh hùng vũ trụ, tuy anh ngồi ghế phụ, nhưng cũng vẫn anh hùng…"
Tất nhiên cái chuyện như thể trẻ con đó không khỏi làm cho người dân miền Bắc bất bình. Ở dưới chân cầu Vĩnh Tuy, có một bà cụ đang gánh bèo hoa dâu, vừa vớt trộm từ ao của hợp tác xã về cho heo ăn, thấy bài thơ ca tụng Phạm Tuân được kẻ nắn nót dưới chân cầu, bà tức khí, đặt gánh xuống, nhìn trước nhìn sau không thấy ai, bà bèn lụm hòn gạch non, nguệc ngoạc viết ngay dưới bài thơ: " Dân còn ăn độn khoai mì, mày lên vũ trụ làm gì hả Tuân? ".
Viết xong, bà vội vã bỏ đi ngay. Năm phút sau, có một nam sinh viên đang trên đường tới cửa hàng mậu dịch để sắp hàng mua rau muống. Đợt ấy rau muống khan hiếm, cửa hàng thương nghiệp chỉ ưu tiên bán cho thương binh, liệt sĩ và đàn bà đẻ thôi. May quá, má của anh chàng sinh viên này vừa đẻ, cho nên anh hân hoan, phấn khởi cầm đủ các thứ giấy tờ chứng minh, mau mau đi sớm đặng còn hy vọng mua được bó rau. Cái bó giấy tờ đang được cuộn chặt trong 3 lớp bọc nylon gồm các thứ như sau:
- Giấy chứng nhận có bầu do Tổ trưởng tổ dân phố cấp.
- Giấy xác nhận cái bầu này là chính chủ, do Cảnh sát khu vực ký xác nhận.
- Quyết định cho phép đẻ do Chi Bộ Phường đồng ý cho đẻ bằng cách giơ tay biểu quyết.
- Giấy xác nhận ca đẻ thành công do xưởng đẻ Hà Nội ký tên và đóng dấu
- Bằng khen phụ nữ 3 đảm đang, vì ca đẻ không phải mổ, do đó tiết kiệm được chỉ khâu tăng viện cho chiến trường miền Nam.
Đi ngang chân cầu, thấy bài thơ ca tụng Phạm Tuân, anh dừng lại, tần ngần đôi chút, rồi anh lụm đúng ngay viên gạch non mà bà cụ chôm chỉa bèo hoa dâu vừa vứt lại, anh viết: " Ai lên vũ trụ thì lên, còn tôi ở lại xếp hàng mua rau….".
Lạ một điều, giữa những ngồn ngộn thơ đó, hắn không tìm ra được một bài thơ tình nào hết. Loại thơ dành cho tình yêu đôi lứa làm như bị chính quyền cấm cản, làm như các thi sĩ Việt Cộng không được phép có bộ phận sinh dục hay sao ấy. Nhất định không chịu thua, hắn nhịn ăn, nhịn mặc, dành tiền mua đủ các loại sách báo thời ấy về đọc, cố tìm cho được những bài thơ tình mà hắn đang lên cơn ghiền.
Đâu rồi những nhân tài một thuở của bộ môn Thơ? Các ông Xuân Diệu, Huy Cận mấy chục năm sống dưới chế độ miền Bắc không làm được bài thơ nào ra hồn, Phùng Quán còn gắng gượng được vài câu xâm nhập lòng người (Có những lúc ngã lòng, tôi lại vịn câu thơ đứng dậy). Nhưng đó cũng không phải thơ tình….
Tìm mãi, cuối cùng hắn cũng bắt được một bài. Oái oăm thay, khi ấy hắn đang trên đường vượt biên tìm tự do. Thể tạng hắn yếu quá, vùa ra tới biển là hắn đã nôn thốc nôn tháo, người rũ ra như xác chết, người ta cho hắn vào nằm trong ca-bin, nằm một hồi, thấy tờ báo bỏ không trên võng, hắn với lấy đọc và không còn tin ở mắt mình nữa: Ngay góc trang cuối là một bài thơ tình, mà lúc đó dù biển đang gào thét, dù không có bút giấy nào bên cạnh để ghi, nhưng những câu thơ hay nhất trong bài vẫn cứ ở trong người hắn cho tới mãi tận hôm nay: " Em ơi Ba Lan mùa tuyết tan, đường Bạch Dương sương trắng nắng tràn, anh đi nghe vọng lời trong gió, một giọng thơ ngâm một giọng đàn…".
Hắn chui ra khỏi ca-bin, lần mò về hướng mũi tàu, hơi biển mặn xâm nhập các giác quan của hắn, nhưng hắn vẫn nhận biết được cứ mỗi giờ đồng hồ trôi đi, là hắn sẽ gần với chân trời tự do hơn một chút.
Và hắn tin chắc rằng trong thế giới tự do, những người làm thơ sẽ có đầy đủ bộ phận sinh dục, còn hắn thì tha hồ mà nghiên cứu thơ tình, nguồn cảm hứng muôn đời của nhân loại.
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
07 Tháng Năm 2024
Người ta nói cộng sản 'tẩy não' đầu óc con người thì không đúng lắm mà phải nói rằng cộng sản rất có khả năng huấn luyện thú, bởi vì con người cha mẹ sinh ra có đầu óc, tay chân, giác quan bình thường, nhưng khi đã vào tay đảng Tận thì từ người chúng nó đều hóa... Chó, bởi vì tố chất của loài chó là trung thành, cho nên không cần biết đúng sai chúng nó cứ sủa nhặng, sủa xị lên ra vẻ ta đây là con chó trung thành nhất để lập công cùng đảng... Nhà Hậu Hồ sau khi một thi nhân cùi bắp sáng tác ra bí kíp "Sát Thủ Đầu Mưng Mủ" thì ngày nay có rất nhiều câu nói hay, mà câu hay nhất là "Con chó sủa suốt đời không thành người - Còn có bọn người chỉ mới... nói có mấy câu bỗng nhiên... hóa chó!"
06 Tháng Năm 2024
Loại cán bộ này từng bị kết án đã công khai phê bình, chỉ trích Chủ nghĩa Cộng sàn Mác-Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh và đướng lối cai trị độc tài của đảng. Họ còn bị lên án “ngoảnh măt làm ngơ” trước nhửng chỉ trích đảng. Vì vậy, ông Nguyễn Phú Trọng đã kêu gọi đảng chọn cán bộ có các tiêu chuẩn: “Thật sự đoàn kết, trong sạch, vững mạnh, thống nhất ý chí và hành động, có bản lĩnh chính trị vững vàng, có phẩm chất đạo đức trong sáng, kiên định mục tiêu độc lập dân tộc và chủ nghĩa xã hội.” Ngoài ra, bản thân họ cũng cần chứng minh “tiêu biểu về trí tuệ, có tầm nhìn chiến lược, có tư duy đổi mới, sáng tạo; tiêu biểu cho toàn Đảng về...
04 Tháng Năm 2024
Ở tầm của uỷ viên Trung ương Đảng, có thể lập sân sau để kinh tài. Có thể nói, đằng sau mỗi một quan chức là cả một bộ máy tham nhũng đồ sộ. Ví dụ như ông Vương Đình Huệ, ông lập hẳn sân sau cho em họ đứng tên; nuôi đệ tử ruột làm tay hòm chìa khóa, đảm nhận chức năng kết nối từ ông Huệ và chính quyền tỉnh, nhận dự án từ Trung ương rồi đẩy xuống tỉnh, sau đó trao dự án vào tay em họ ông Huệ. Không có đất nước nào mà mức độ tham nhũng kinh khủng như Việt Nam. Sau lưng mỗi quan lớn đều là một hoặc vài tập đoàn, chuyên rút ruột ngân sách. Điều này gây nguy hiểm cho nền kinh tế đất nước vô cùng. Mỗi ghế quan chức đều...
03 Tháng Năm 2024
Vào ngày 22-1-2018, ông ta bị kết án 13 năm tù. Ông Thăng bị xét xử vào ngày 14 và 15 tháng 12, 2020 vì liên quan đến một vụ bê bối tham nhũng khác và nhận 10 năm tù. Trường hợp của Thăng không phải là trường hợp cá biệt. Khoảng 20 cá nhân khác có liên quan đến lĩnh vực dầu khí và ngân hàng cũng bị kết án, trong đó có ông Trịnh Xuân Thanh, người đứng đầu tập đoàn dầu khí Petrovietnam, người bị bắt ở Đức và đưa về Việt Nam. Ông Thanh bị kết án tù chung thân. Sau đó, Phan Văn Anh Vũ hay còn gọi là “Vũ Nhôm”, một ông trùm kinh doanh bị bắt ở Singapore. Ông Vũ Nhôm lãnh 17 năm tù.
30 Tháng Tư 2024
Với sự ra đi “bất ngờ” của ông Vương Đình Huệ, đảng CSVN đã rơi vào cuộc khủng hoảng chính trị lớn nhất từ trước tới nay. Những người thay thế ông Huệ và ông Thưởng chỉ đếm trên đầu ngón tay gồm Bà Trương Thị Mai, 66 tuổi, quê Qủang Bình, Bí thư Trung ương đảng, Trưởng ban Tổ chức Trung ương; Thủ tướng Phạm Minh Chính, 66 tuổi, quê Thanh Hóa và Bộ trưởng Công an, Đại tướng Tô Lâm, 67 tuổi, quê Hưng Yên. Tuy nhiên ai sẽ thay ông Nguyễn Phú Trọng làm Tổng Bí thư để lãnh đạo Đảng khóa XIV càng mù mịt hơn, vì những người có điều kiện nhất đã bị loại.
29 Tháng Tư 2024
Trong trại, dù Kẻ Nằm Vùng có lời khuyên trước là không nên – nhưng tướng Trọng, thay vì mặc quần áo dân sự như mọi người tị nạn khác – tiếp tục diện bộ quân phục đại lễ với đầy đủ phụ tùng, dây biểu chương, huy chương, nón kết…đi vào nhà ăn tập thể. Tướng Trọng được 4 người đàn ông đang ngồi ăn, đứng dậy đón chào nghiêm chỉnh đúng tác phong thuộc cấp. Tuy nhiên ngay sau đó bị một số người, có khá nhiều phụ nữ chửi bới, ném thức ăn vào người, khiến ông tối tăm mặt mũi, được Kẻ Nằm Vùng kéo chạy ra ngoài nhưng rồi phải trốn vào một nhà cầu công cộng.
24 Tháng Tư 2024
Bộ phim Kẻ Nằm Vùng hay Cảm tình Viên (The Sympathizer) dựa trên tiểu thuyết cùng tên của tác giả Nguyễn Thanh Việt, được sản xuất bởi A24 và Rhombus Media, đạo diễn Hàn Quốc Park Chan-wook, với sự hiện diện của 2 tài tử nổi danh trong cộng đồng người Việt hải ngoại là bà Kiều Chinh, Nguyễn Cao Kỳ Duyên, đã bắt đầu công chiếu tập 1 trên HBO từ ngày 14 tháng 4 năm 2024. Phim chiếu gần 10 ngày rồi nhưng không thấy giới phê bình văn học, nghệ thuật hải ngoại có bài nào nhận xét, đánh giá tập 1 và 2. Những cây đa, cây đề nổi tiếng trong làng báo, truyền thông hải ngoại thường viết bài bình luận tác phẩm văn chương, phim ảnh… hoàn toàn im lặng.
24 Tháng Tư 2024
Vốn là đảng cướp nên tìm một người có khả năng, vừa khôn ngoan vừa hiểm độc để có thể nắm đầu trùm công an là người ngăn chặn mọi chống đối từ bên trong cũng như bên ngoài thì không dễ kiếm. Đại diện trong Quốc Hội chỉ là bù nhìn. Đại hội đảng là chiến trường thanh lọc, sắp xếp hàng ngũ trung ương, địa phương và chính trị bộ là giai đoạn cuối cùng để chọn lãnh đạo tương lai. Đừng coi thường tiến trình "dân chủ" của CSVN đi từ trên xuống dưới. Vì mục tiêu của đảng là cầm quyền. Mọi đe dọa quyền lực đảng có nghĩa đảng sẽ bị tiêu diệt. Để tìm lãnh đạo có khả năng đó đòi hỏi Khôn và Ác. Từ trên...
23 Tháng Tư 2024
Tuy nhiên lịch sử của Việt Nam đã phủ nhận sự mạo nhận này. Chưa hề có cuộc trưng cầu ý kiến nào chứng minh “Đi lên chủ nghĩa xã hội là khát vọng của nhân dân”. Vì vậy, khi bị chống đối, ban Tuyên giáo Trung ương đã quay cuồng với giọng điệu thù nghịch: “Tính chất nguy hiểm của những phương thức, thủ đoạn này ở chỗ chúng tạo dựng nhận thức sai lệch, mơ hồ, hoài nghi, hoang mang, dao động, gây “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” trong nội bộ, làm lung lay niềm tin của cán bộ, đảng viên và nhân dân vào vai trò lãnh đạo của Đảng, sự quản lý của Nhà nước, tạo tâm lý bức xúc, chống đối trong xã hội. Điều đó ảnh hưởng tiêu cực đến...
22 Tháng Tư 2024
Điều đáng chú ý là Thủ tướng Việt Nam Phạm Minh Chính cả hai lần gặp hai vị lãnh đạo công nghệ này đều mời họ xây dựng nhà máy sản xuất ở Việt Nam. Trong khi đó, khác với Samsung, cả hai công ty này đều không sở hữu nhà máy sản xuất sản phẩm cho chính họ. Điều đó khiến nhiều người đặt ra câu hỏi là lãnh đạo Hà Nội có thực sự hiểu đối tác mình đang nói chuyện? Ai cũng thấy Việt Nam đang đứng trước những cơ hội lớn để nhận được đầu tư lớn hơn về công nghệ nói riêng và kinh tế nói chung