Mậu Thân: Cuộc nổi dậy giết đồng bào

01 Tháng Hai 201811:11 CH(Xem: 4981)

Mậu Thân: Cuộc nổi dậy giết đồng bào
unnamedhình Internet

 


Nguyễn Quang Hồng Nhân

 

 



Thế giới quả là một trò đùa – Le Monde come un jeu, trò đùa như tên của một tác phẩm nào đó đã gợi ý. Trò đùa khi những kẻ làm chiến tranh và ủng hộ các chế độ quân phiệt khiến bao con trẻ phải chết non chỉ vì mục đích phải tiếm đoạt chính quyền bằng mọi phương tiện, song trên bình diện quốc gia họ kêu gọi tổ chức hội nghị bàn về đề tài trẻ em và xung đột vũ trang, bảo vệ phụ nữ.v.v.. Tất cả những thứ nhơ nhớp trong các chiêu bài chính trị ấy Nó được xem như một nghệ thuật trong chính trị, thứ kỹ xảo đó lại chính là những vực thẳm đưa đến những thảm họa cho nhân loại.

 

Nguyện vọng hòa bình luôn vẫn xa vời, hiệp định Paris sau này phải gần trọn năm năm cho các cuộc bàn thảo về việc ngừng bắn, trong đó có hơn mười tuần lễ tranh cãi về hình dạng chiếc bàn hội nghị tròn hay vuông… sự cò kè bớt một thêm hai không chỉ bằng ngày tháng mà bằng xương máu của hàng chục ngàn nạn nhân vô tội đã khiến những lời hô hào về mục tiêu hòa bình chỉ là các từ hoa mỹ vô nghĩa.

 

Năm 1968, Mậu Thân, người miền Nam chứng kiến hàng ngàn bộ đội thuộc phe miền Bắc nằm chết la liệt thê thảm trong các thành phố cũng như ngoại ô, phải dùng xăng mà đốt. Nhìn các bạn ấy sao mà chết trẻ như thế, với tuổi khoảng mười lăm, mười sáu… Trong túi áo mỗi người lính trẻ thường đều có các chiếc khăn tay thêu tên người yêu hay có thể là của em gái mình lúc tiễn biệt. Những bạn trẻ kia có khi họ bị xích chân vào các cỗ pháo và đã chết chùm, sự hôi thúi đến nôn mửa là chuyện rất sự thường vì không ai chôn kịp, người miền Nam vừa là nạn nhân vừa là nhân chứng khi đi ngang qua những xác người anh em miền Bắc bị bắt buộc vào Nam này, có bạn còn xăm trên người “sinh Bắc tử Nam”. Mọi người biết rằng sẽ không tìm được cái gì hơn, ngoài cái chết để rồi chỉ còn biết ngậm ngùi: sẽ còn chết nữa khi thế giới vẫn còn lòng tham, tỵ hiềm và dối trá.

 

Mỗi mùa Xuân đến đối với dân tộc Việt Nam, năm nào có sự an bình đó là điều đáng mừng, song sự thường với nhiều mùa Xuân đã qua thật sự là những mùa gặt xác người. Vào cuối năm 1967, trong chiến tranh Việt Nam, phe miền Bắc đã tổ chức cho bộ đội ăn tết trước để chuẩn bị tổng tấn công miền Nam, tuy rằng nhân dịp Tết cổ truyền hai bên đều cam kết ngưng chiến ba ngày để người dân ăn Tết.

 

Ngày 29.01.1968 nhằm ngày mùng một Tết Mậu Thân, miền Nam thực hiện đúng cam kết, dân chúng Sài Gòn nô nức vui xuân. Trong khi đó quân đội miền Bắc ồ ạt xâm nhập tiến về tất cả các tỉnh lỵ, thành phố miền Nam bằng mọi phương tiện. Những đoàn quân trên vai mỗi người lính muốn quằn xuống với đủ mọi thứ vũ khí như nếu có thể để họ làm nổ tung hết các thành phố miễn là chiếm đoạt được miền Nam với cái danh xưng giải phóng.

 

Sáng sớm ngày 31 tháng Giêng năm 1968, cộng sản Hà Nội cho hơn bảy mươi ngàn quân tấn công vào một trăm thị xã, thành phố miền Nam. Tiếng đạn bom rơi mọi ngõ ngách dân cư, người bỏ của chạy lấy thân, khói lửa mù mịt ngay giữa các khu đông dân cư, chợ búa, trường học… người dân trong sự bàng hoàng, khủng hoảng…

 

Tại Sài Gòn có bốn ngàn quân chính quy đã thực sự xâm nhập vào, trong khi theo lệnh ngưng bắn một nửa binh sĩ miền Nam chia nhau về quê ăn Tết. Trước sự bất ngờ họ đã tạo được sự rối loạn khắp nơi. Thành phố Huế bị chiếm đóng hoàn toàn, các cao ốc tại Sài Gòn đều trong tầm mục tiêu của họ và các nơi bị xâm nhập trở thành những pháo đài trong sự phản công quyết bảo vệ chế độ tự do của những người miền Nam.

 

Sau những giây phút bàng hoàng ban đầu, lực lượng của bên miền Nam tái phối trí, Việt cộng bị đẩy lùi ra từng căn nhà một trong số đạo quân hơn bốn ngàn đã tràn vào Sài Gòn. Một cuộc chiến thật gay go nhưng đầy dũng cảm của phe miền Nam trước cái liều mạng ‘nếu có mất chỉ mất cái quần củn’ còn nếu thắng thời được tất cả như Mác nói, không phải của bộ đội nhưng do tập đoàn đầy tham vọng cá nhân tại Hà Nội mà xui người dân vào chỗ chết.

 

Trên bầu trời các máy bay trực thăng lượn thật sát trên khắp các dãy phố những nơi có cộng quân ẩn nấp và xạ kích như mưa pháo từ không trung vào địa cầu. Sài Gòn khoảnh khắc của mùa Xuân chìm trong u ám, khói lửa ngập tràn. Nhưng sự phớt tỉnh trong bản chất của người dân Nam bộ vẫn thể hiện rõ nơi mỗi con người. Dân chúng không nhảy ra giết, chỉ chỏ hay ném đá các tù binh về sau, nếu không nói họ còn mang cả cocacola cho cán binh Việt cộng miền Bắc đang bị trói được uống trong cơn khát dù họ có thật sự không thích cộng sản hoặc giả trước đó mấy phút có thể người cộng sản kia đã tung lựu đạn sát hại cả gia đình họ chết vì mục đích của loại chiến tranh tiêu thổ kháng chiến là đốt sạch, giết sạch rồi sau đó chiếm cả tài sản nhà cửa của họ.

 

Đài phát thanh Sài Gòn là mục tiêu đầu tiên của phe miền Bắc để họ có thể phát đi những lời hiệu triệu, nhưng họ đã thất bại trước sự phản công của bên miền Nam. Từng toán Việt cộng nằm chết la liệt trên đường phố, nếu tính ra có sự hắt hơi trong truyền giao cách cảm giữa những người thân thì trong những ngày ấy tại miền Bắc đã không biết có bao nhiêu tiếng sụt sịt, xì mũi từ những oan hồn hãy còn quá trẻ phải chết tại miền Nam vì lòng tham cuồng vọng của giới lãnh đạo cộng sản.

 

Xác Việt cộng nằm phơi trên các cao ốc, trường học mà họ cố biến thành những lô cốt để tử thủ, có một số xác người thư sinh còn mặc áo trắng cùng vũ khí đập trong ánh mắt mọi người và không cần nói ra nhưng ai cũng hiểu ra rồi, đó là những sinh viên cộng sản nằm vùng.

 

Trong vòng hai mươi bốn giờ đầu tiên tấn công Sài Gòn, một tiểu đội Việt cộng đã xâm nhập vào Toà Đại sứ Mỹ. Một quân cảnh Mỹ đang đứng gác bị giết tại chỗ và bốn binh sĩ khác cũng bị sát hại bên trong Sứ quán. Họ cố thủ bên trong, nhưng không bao lâu, khoảng sáu tiếng đồng hồ Việt cộng đã bị thanh toán, những xác chết nằm phơi mình ngay vườn hoa tòa sảnh. Qua hình ảnh của các phóng viên còn ghi lại có cả hình ảnh các viên chức Hoa Kỳ ra xem những xác chết trong khi binh sĩ Mỹ cáng những đồng đội bị thương bên trong Toà Đại sứ. Và kìa một cán binh miền Bắc chết nằm sấp người lại, trên lưng máu thấm đầy chiếc áo, tất cả mọi người đang nhìn về phía người chết: đó là một người Việt Nam phe miền Bắc, họ đã nằm xuống tại đây và chỉ khác người miền Nam một tí chút, có thứ tế bào đang chi phối não trạng gồm những giáo điều đấu tranh giai cấp, những ai không cùng giai cấp phải chết và người miền Nam theo sự tuyên truyền của họ, đang bị nô lệ bởi đế quốc nên cần phải được giải phóng.

 

Từ ngoại ô, rốc kết Việt cộng tiếp tục pháo ngày đêm vào các thành phố bất kể là khu phi quân sự hay thường dân. Người ta nghe rõ tiếng hô xung phong hoặc những bài ca mang tính kích động để xung phong, hay tiến lên trên các đường phố, trong từng căn nhà và cao ốc. Phi trường Tân Sơn Nhất cũng bị tấn công đầu tiên, nhưng phe miền Bắc đã bị đẩy lui sau đó với sự thảm hại.

 

Sự thảm bại của Cộng sản Bắc Việt không chỉ trên bình diện quân chủ lực bị tiêu diệt gần như hoàn toàn, song các lực lượng nằm vùng lộ hẳn bộ mặt ra rồi bị tóm gọn hết. Bài học về chiến tranh nhân dân theo chủ trương của miền Bắc đến chỗ phá sản nếu không nói là kéo theo cái chết trong tuyệt vọng của ông Hồ Chí Minh, người đứng đầu phe miền Bắc.

 

Sài Gòn không còn đâu là Hòn Ngọc Viễn Đông trong những ngày bị tấn công này. Trên các đường phố là các xe tăng, xe bọc thép trang bị đầy đủ các loại vũ khí. Hầu như thiếu vắng hình ảnh thường phục xuất hiện ra ngoài đường, cũng có vài bạn trẻ mặc thường phục, họ là những sinh viên nằm vùng chưa kịp thay quần áo bộ đội, họ đang quỳ xuống hay đang di chuyển trong tư thế hai tay giơ cao xin đầu hàng phe miền Nam. Còn nhiều chiếc áo sơ mi trắng khác dính đầy máu cùng vết đạn với cái chết thật thảm thương và sinh viên từ các trường đại học không về quê ăn tết đã đi nhận dạng được ít nhiều bạn học, họ mang đi chôn cất cũng như thông báo về gia đình.

 

Vì mảnh đất tự do ‘Ta quyết không lùi lại… anh em ơi… hò dzô! Còn bên kia từ Bắc vào Nam không còn con đường lui khi những toán lính trẻ bị cùm chân, xích vào những cỗ pháo lớn nhỏ cho đến khi chưa hẳn đã đọc hết câu ‘thần chú ’ sinh Bắc tử Nam… Tất cả sống chết nhìn lại đều là người Việt chỉ khác trên tay kẻ ôm súng của Nga, Tàu… người ôm bom đạn Mỹ!

 

Người Mẹ quê đang gạt nước mắt trước những nấm mồ tập thể với bao người Việt chôn sống người Việt và đặc biệt không có quân lính miền Nam nào chôn sống tập thể những ai là binh lính miền Bắc chứ đừng nói đến dân lành vô tội. Trái lại với cộng quân miền Bắc thì họ có thể làm tất ngay tại miền Bắc và trên đường tiến quân cũng như lúc đã chiếm được miền Nam. Đó là một sự khác biệt to lớn về bản chất của vấn đề hầu cho mai hậu với những bài học lịch sử về dân tộc mình trước những tham vọng cá nhân cùng sự phát triển một cách băng hoại của các trào lưu quốc tế.

 

Người Mẹ nào cũng trong ước mơ các con mình sẽ có ngày trở về trong niềm tin và hy vọng một nước Việt Nam Tự Do thật sự. Ba mươi ngàn quân miền Bắc đã chết thảm trong trận tổng tấn công này. Nhất định những Bà Mẹ ấy chỉ còn hoài vọng một khi đã lâu rồi không có tin con từ miền Nam về Bắc… Tuyệt đối nhà cầm quyền miền Bắc rất hiếm khi làm giấy báo tử cho những binh sĩ của họ khi nằm xuống.

 

Tổng Thống Nixon thăm Trung Quốc với Tuyên bố chung Thượng Hải, Việt Nam được chuyển qua bàn cờ với thế chiến lược của Hoa Kỳ, miền Nam bị buộc phải ký Hiệp Định Hoà bình Paris mà chính đây là tờ khai tử miền Nam Tự Do. Đặc biệt tại miền Nam người ta cũng làm giấy báo giả gọi là báo tử ma để lãnh tiền tử tuất từ khoản viện trợ của Đồng minh, vốn quỹ này để giúp cho những góa bụa hay cha mẹ có con em hy sinh trên chiến trường vì lý tưởng tự do.

 

Khi gọi là anh em đối với những người bộ đội miền Bắc đã nằm xuống, nhưng ngay lúc đó với hầu hết người miền Nam mà xưng hô kiểu như vậy – nhiều người sẽ oán giận vô cùng vì những con người dù hình ảnh rất Việt Nam kia nhưng chỉ trong lúc sống cách đó vài phút, vài giờ, vài ngày… những người Việt Nam gọi là Cộng sản họ rất gian ác, cái sự ác sẽ không có bút mực nào ghi hết như khi Việt cộng vào Huế đã lục xét từng nhà mang đi bắn trên hơn sáu ngàn thường dân vô tội…

 

Các thanh niên thiếu nữ đang chạy vào nhà thờ Phú Cam trong sự trông cậy vào Thiên Chúa trước cảnh tàn sát, nhưng hết thảy đều bị lôi ra khỏi thánh đường và sau đó với những hố chôn tập thể mà ngay trước cái chết những nạn nhân cũng bị lừa một lần nữa: “các bạn hãy đào hố để chuẩn bị tránh bom đạn”, thế nhưng sau đó họ đều bị chặt đầu, bị đánh bằng gậy gộc sau sọ não trong quặn quại với sự trói chặt của những vòng dây kẽm gai và chỉ thật chết sau khi hãy còn bị chôn sống một lần nữa.

 

Cái ác có thể qui kết lại và chúng ta có thể biết được ở quá khứ để có thể hành xử ở tương lai. Đó là các viên chức Cộng sản được phỏng vấn về sau đều có một cách trả lời rất tự nhiên khi được hỏi tại sao không dùng súng hay mìn cho có tính chất nhân đạo một chút trước sự tàn sát, họ có tiếng nói chung: - nếu vậy còn đâu súng đạn để mà tiếp tục bắn giết…

 

Những người lính bộ đội chết trong trận Mậu Thân sau mỗi đợt tấn công, sau mỗi đêm có tiếng pháo kích và hô xung phong, họ tiến vào thành phố, hầu như trên khắp miền Nam những chú lính trẻ Việt cộng đáng thương ấy nằm phơi xác vô số kể vào sáng hôm sau ngay trên các đường phố. Rồi con người dù vị thành niên vào thuở ấy nhưng cũng biết đặt câu hỏi về những người làm chiến tranh họ có thấu hiểu được nỗi đau của chính người nằm xuống và thân nhân của họ.

 

Con người đúng là nạn nhân của những cơ chế bạo lực, giá như những người quá trẻ đã chết không sinh ra và lớn lên tại Việt Nam, thế thì họ có chết oan như thế hay không, tất cả những lý do biện minh cho cái chính nghĩa sẽ không có ý nghĩa gì cả nếu nó có sự giết người.

 

Tác giả Michel Tauriac từng ghi trong tác phẩm Vietnam, le dossier noir du Communisme: như tại Quảng Ngãi năm Mậu Thân“Không xa Mỹ Lai bao nhiêu là một ngôi làng nhỏ Quảng Ngãi... Trong đêm Tết Mậu Thân 1968, quân Cộng Sản xông vào một bệnh viện tại đây. Y tá, bác sĩ, bệnh nhân nằm trên giường bệnh đều bị giết chết, súng cứ nhả đạn thả dàn. Khi người Cộng Sản ra đi, thần chết đã mang theo hết mọi người...”

 

Không ai thấy, đúng hơn chưa ai chứng kiến ‘ngày sau rốt Thiên Chúa sẽ dùng lửa để thanh tẩy’. Ngày ấy chưa đến cho dù có nhiều lời tiên tri, nhưng ở đây con người đã đốt con người vì kẻ gây tội ác với thường dân lại chết trên vũng máu của chính mình và máu chỉ có thể rửa sạch môi trường một cách vệ sinh bằng lửa.

 

Biến cố Mậu Thân là một khúc quanh hết sức quan trọng trong lịch sử chiến tranh Việt Nam. Người Việt sẽ không bao giờ quên biến cố này với sự tàn sát bởi bàn tay của những người cộng sản với thường dân vô tội. Quả là một thủ đoạn về phương diện quân sự thuần túy, Việt cộng đã thất bại hoàn toàn và tổn thất nặng nề, họ không đạt được việc chiếm các thành phố lớn và thúc đẩy người dân nổi dậy chống chính quyền miền Nam. Nhưng trên phương diện chính trị một cách bất ngờ, gây được ảnh hưởng dư luận và trong chính giới trên trường quốc tế nhất là tại Hoa Kỳ.

 

Tình hình miền Nam vào thời điểm trước Tết Mậu Thân được các nhà chiến lược gia đánh giá chung là tương đối ổn định. Tất cả quân nhân miền Nam được đi phép đến năm mươi phần trăm về sum họp với gia đình trong dịp này. Phe miền Bắc cũng đưa ra đề nghị ngưng bắn trong dịp này. Thế nhưng thật bất ngờ họ tấn công trên khắp lãnh thổ miền Nam ngay trong đêm Giao thừa, như vậy rõ ràng là phe miền Bắc đã không tôn trọng với những đề nghị do mình đưa ra. Dù bất ngờ, nhưng quân đội miền Nam đã chống đối một cách mãnh liệt, trong những ngày đầu có nhiều khó khăn nhưng chỉ sau vài tuần đã làm chủ lại tất cả tình hình.

 

Hoa Kỳ lúc này có nửa triệu quân ở Việt Nam, quân đội miền Nam có một triệu quân mà không phòng thủ được Tòa Đại Sứ Hoa Kỳ, đây quả là điều khó tưởng tượng được. Biến cố Mậu Thân đã tạo nên một tâm lý bất an trong dư luận quần chúng Mỹ và từ đó họ mất lòng tin đối với chính phủ Hoa Kỳ. Và có điều lạ cũng là bài học cay đắng cho người dân Việt về sau, cho dù đó là một cách tự vệ: Vị Đại sứ của miền Nam Việt Nam tại Hoa Kỳ lúc bấy giờ đã gặp trực tiếp Tổng Thống Hoa Kỳ và yêu cầu viện trợ  thêm vũ khí trong đó có loại súng M16 vì Việt cộng có AK.

 

Và hai bên Việt Mỹ trong sự thề nguyền khiến Ông Đại sứ Việt Nam như nhớ mãi: “Chúng ta phải tìm cách thắng trận này, chứ nếu không thì nguy hiểm lắm. Tôi không thể cầm cự mãi được. Các bạn phải cố gắng lên”.

 

Nhưng những gì đã xảy ra quả là một bài học lịch sử không chỉ riêng cho trường hợp Việt Nam mà là mẫu số chung cho các dân tộc khi giao du với Hoa Kỳ: Phải hết sức thận trọng. Mọi người đều mong chờ sự giúp đỡ của Hoa Kỳ nơi có sự thể hiện của lòng nhân ái, bao dung nhưng cũng luôn phải cảnh giác với những con người như Kissinger: ‘Sao chúng không chết tiệt hết đi…’ Đó là câu nói ông đã dùng như cách xử sự với đồng minh, những người miền Nam đã chiến đấu vì cái từ đầu trong sự liên minh, đó là nhân danh lý tưởng Tự do, dân chủ và đã bị Hoa kỳ phản bội.

 

Trong cơn hoảng loạn, riêng cá nhân của Vị Ngoại trưởng Hoa Kỳ với cách đối xử cùng đồng minh “hãy cho chúng chết đi”, nhưng những gì xảy ra đã không theo sự ác nơi mỗi cá nhân bởi vì vẫn còn tiếng nói lương tâm của đồng loại. Quốc Hội Hoa Kỳ đã làm được điều này khi ngày nay hàng triệu người Việt trong các chương trình nhân đạo có HO, tái định cư họ đã sống bên những người từ các chủng tộc khác hợp thành Hiệp Chủng Quốc Hoa Kỳ trong niềm tin mãnh liệt vào Thượng Đế và con người sinh ra có quyền sống…

 

nguồn: http://hon-viet.co.uk/NguyenQuangHongNhan_MauThanCuocNoiDayGietDongBao.htm

 

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
29 Tháng Giêng 20247:37 CH(Xem: 2181)
Họ chở tôi về Đồng Nai, khoảng gần 7 giờ tối, dí tôi vào một căn phòng nhỏ, máy lạnh đang mở hết công suất, trên người tôi chỉ mặc cái váy bình thường, cái lạnh đột ngột làm tôi co rúm lại, tôi biết họ cố tình mở máy lạnh như vậy để cho người bị bắt sẽ dễ sang chấn tâm lý, cái lạnh thực thể và sự trấn áp số đông của họ đa phần sẽ làm cho tinh thần con người sợ hãi mà khai báo. Vừa ngồi xuống là họ giật túi xách của tôi, lấy điện thoại ra và dùng bạo lực để lấy dấu vân tay của tôi, họ lấy được mật khẩu điện thoại. Tôi hỏi họ, giấy triệu tập đâu? Bắt tôi vì lý do gì? Họ lấy giấy triệu tập ra, chỉ ghi được cái tên tôi, còn lý do thì để trống. Tôi nói...
29 Tháng Giêng 20247:35 CH(Xem: 824)
Ngay khi ông Nay Y Blang bị bắt, Đại sứ Lưu động về Tự do Tôn giáo của Bộ Ngoại giao Mỹ Rashad Hussain viết trên Twitter, nay có tên là X, rằng ông rất “quan ngại” về việc chính quyền Việt Nam bắt giữ thầy truyền đạo Nay Y Blang ở tỉnh Phú Yên. “Chúng tôi kêu gọi chính quyền Việt Nam trả tự do ngay lập tức cho ông Y Blang và bảo vệ quyền tự do thực hành đức tin của ông và hội nhóm của ông”, vị đại sứ của Mỹ thúc giục. Chính quyền Việt Nam từ đầu năm 2020 bắt đầu đẩy mạnh việc xóa bỏ các điểm nhóm của Hội thánh Tin Lành Đấng Christ Tây Nguyên, cho rằng nhóm này “đang hoạt động chống chính quyền Việt Nam với sự tài trợ từ nước ngoài”.
28 Tháng Giêng 20246:03 CH(Xem: 1722)
Hai tuần sau, Phát ngôn nhân Bộ Ngoại giao tuyên bố “Việt Nam hoàn toàn bác bỏ và lên án cái gọi là tổ chức Theo dõi Nhân quyền vì những nội dung sai sự thật, bịa đặt trong báo cáo.” Bà Hằng còn nói đây không phải là lần đầu tiên tổ chứccó trụ sở ở New York (Hoa Kỳ) đưa ra “những luận điệu vu cáo, định kiến với ý đồ xấu nhằm vào Việt Nam, âm mưu phá hoại sự nghiệp phát triển kinh tế xã hội của Việt Nam, chia rẽ Việt Nam với cộng đồng quốc tế.”
26 Tháng Giêng 202410:00 CH(Xem: 2442)
Nói về công lao cho đất nước thì Nguyễn Phú Trọng không có gì. Lý do là ông chỉ thụ hưởng di sản quyền lực của Hồ Chí Minh và những lãnh tụ CS tiền nhiệm. Tuy nhiên, từ khi nắm được quyền lực tối cao, ông đã đánh mất nhiều cơ hội canh tân cải tổ đất nước. Có 3 cơ hội lớn ông đã đánh mất trong nhiệm kỳ của mình: Trước hết, vào năm 2013, khi chấp bút bản hiến pháp hiện hành, ông có thể từng bước cởi trói cho dân tộc bằng cách không hiến định hóa Điều 4 hiến pháp, tư hữu hóa sở hữu đất đai và củng cố khái niệm kinh tế thị trường chân chính thay vì tái “định hướng xã hội chủ nghĩa”...
26 Tháng Giêng 20249:59 CH(Xem: 2305)
Còn những người đang ngày đêm chỉ trích, phê bình, lôi ra ánh sáng những sự thật bị đảng cầm quyền ma giáo dấu nhẹm thì hoàn toàn không phải là “phản động, chống phá, thế lực thù địch…” như đảng csVN hằng tuyên truyền mà họ đích thực là những “Chiến Sỹ Tranh Đấu cho Tự Do, Dân Chủ và Nhân Quyền” của người dân Việt Nam, bởi vì chỉ có lòng yêu nước nồng nàn, thương yêu dân tộc Việt đang bị đọa đày trong bức màn sắt độc tài cai trị cho nên họ mới lên tiếng với mục đích là thay đổi thể chế chính trị cho đất nước của mình.
26 Tháng Giêng 20249:58 CH(Xem: 3938)
“Nay Y Blang đã nói ra sự thật có bằng chứng, từ cái giấy mời đến giấy triệu tập, hình ảnh video của công an tỉnh Phú Yên đến đàn áp sách nhiễu, bắt bớ, tịch thu xe máy, phạt tiền. Đều có bằng chứng cả chứ không phải là vu khống chính quyền, vu khống công an tỉnh Phú Yên.” Ông Aga nói nhóm tôn giáo do ông sáng lập hoạt động tôn giáo thuần tuý "không có phản động, không chống phá nhà nước, không có ý thành lập nhà nước riêng," và "Chúng tôi chỉ muốn được bày tỏ niềm tin tôn giáo của mình, để thờ phượng Chúa và theo tôn giáo phù hợp với mình, và làm theo đúng luật pháp của chính quyền Nhà nước Việt Nam mà thôi.”
24 Tháng Giêng 20247:14 CH(Xem: 950)
“Việc gắn camera ở những nơi sinh hoạt chung, những hành lang, lối đi hoặc bên ngoài phòng giam thì có thể chấp nhận, còn việc gắn trong phòng giam để theo dõi các sinh hoạt riêng tư là vi phạm quyền về hình ảnh, quyền nhân thân theo Điều 32, Bộ luật Dân sự.” Bà Nga cho biết khu giam giữ tù chính trị của Trại giam Gia Trung có hàng chục buồng giam nhưng chỉ có hai phòng có gắn camera, một phòng để giam ông Tâm và phòng kia đang để trống. Để phản đối việc trại giam theo dõi mọi sinh hoạt của mình, ông Tâm đã dùng giấy che camera và quản giáo lại đến tháo giấy ra.
22 Tháng Giêng 20247:35 CH(Xem: 1291)
Bà Hà cho biết khi trở về buồng giam con trai bà bị ho ra máu, và cho đến nay vẫn còn đau ở bả vai và một số nơi khác trên cơ thể. Ông Phương cũng bị quản giáo kỷ luật bằng hình thức không cho gặp gia đình trong tháng 12/2023, bà Hà cho biết thêm. Bà Hà sau đó gọi điện cho cán bộ quản giáo tên Nhật để chất vấn việc đánh đập con bà thì người này thừa nhận có xảy ra vụ việc đó, nhưng cho rằng do ông Phương “ăn nói xấc xược,” và xin bà bỏ qua vụ việc. Đến ngày 08/1, bà Hà lên trực tiếp Trại tạm giam Công an tỉnh để làm việc thì giám thị cơ sở giam giữ tên Luận đại diện xin lỗi gia đình và đề nghị bà không làm lớn vụ này.
20 Tháng Giêng 20244:53 CH(Xem: 1177)
Để nhồi sọ đảng csVN thi hành chương trình từ rất sớm, những bài hát ca ngợi lãnh tụ như:” Ai yêu bác hcm như thiếu niên, nhi đồng…”, “bác đang cùng chúng cháu hành quân” ra rả từng ngày từng giờ đã làm nhiễm độc đầu óc các đứa trẻ mới sinh ra và khi lớn lên một chút thì đeo khăn quàng đỏ hô vang khẩu hiệu: “Vì tổ quốc VN xhcn – Vì lý tưởng của bác hồ vỹ đại: Hãy sẵn sàng…”; và sau đó các công dân đỏ này bị đảng lợi dụng, ném vào chiến tranh hoặc sẽ trở thành những Hồng Vệ Binh chống lại sự tiến bộ của loài người để bảo vệ đảng...
20 Tháng Giêng 20244:53 CH(Xem: 2978)
Người dân Việt Nam hãy nhìn và suy nghĩ xem đảng cộng sản Việt Nam có bán nước không nhé...
24 Tháng Tư 2024
Bộ phim Kẻ Nằm Vùng hay Cảm tình Viên (The Sympathizer) dựa trên tiểu thuyết cùng tên của tác giả Nguyễn Thanh Việt, được sản xuất bởi A24 và Rhombus Media, đạo diễn Hàn Quốc Park Chan-wook, với sự hiện diện của 2 tài tử nổi danh trong cộng đồng người Việt hải ngoại là bà Kiều Chinh, Nguyễn Cao Kỳ Duyên, đã bắt đầu công chiếu tập 1 trên HBO từ ngày 14 tháng 4 năm 2024. Phim chiếu gần 10 ngày rồi nhưng không thấy giới phê bình văn học, nghệ thuật hải ngoại có bài nào nhận xét, đánh giá tập 1 và 2. Những cây đa, cây đề nổi tiếng trong làng báo, truyền thông hải ngoại thường viết bài bình luận tác phẩm văn chương, phim ảnh… hoàn toàn im lặng.
24 Tháng Tư 2024
Vốn là đảng cướp nên tìm một người có khả năng, vừa khôn ngoan vừa hiểm độc để có thể nắm đầu trùm công an là người ngăn chặn mọi chống đối từ bên trong cũng như bên ngoài thì không dễ kiếm. Đại diện trong Quốc Hội chỉ là bù nhìn. Đại hội đảng là chiến trường thanh lọc, sắp xếp hàng ngũ trung ương, địa phương và chính trị bộ là giai đoạn cuối cùng để chọn lãnh đạo tương lai. Đừng coi thường tiến trình "dân chủ" của CSVN đi từ trên xuống dưới. Vì mục tiêu của đảng là cầm quyền. Mọi đe dọa quyền lực đảng có nghĩa đảng sẽ bị tiêu diệt. Để tìm lãnh đạo có khả năng đó đòi hỏi Khôn và Ác. Từ trên...
23 Tháng Tư 2024
Tuy nhiên lịch sử của Việt Nam đã phủ nhận sự mạo nhận này. Chưa hề có cuộc trưng cầu ý kiến nào chứng minh “Đi lên chủ nghĩa xã hội là khát vọng của nhân dân”. Vì vậy, khi bị chống đối, ban Tuyên giáo Trung ương đã quay cuồng với giọng điệu thù nghịch: “Tính chất nguy hiểm của những phương thức, thủ đoạn này ở chỗ chúng tạo dựng nhận thức sai lệch, mơ hồ, hoài nghi, hoang mang, dao động, gây “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” trong nội bộ, làm lung lay niềm tin của cán bộ, đảng viên và nhân dân vào vai trò lãnh đạo của Đảng, sự quản lý của Nhà nước, tạo tâm lý bức xúc, chống đối trong xã hội. Điều đó ảnh hưởng tiêu cực đến...
22 Tháng Tư 2024
Điều đáng chú ý là Thủ tướng Việt Nam Phạm Minh Chính cả hai lần gặp hai vị lãnh đạo công nghệ này đều mời họ xây dựng nhà máy sản xuất ở Việt Nam. Trong khi đó, khác với Samsung, cả hai công ty này đều không sở hữu nhà máy sản xuất sản phẩm cho chính họ. Điều đó khiến nhiều người đặt ra câu hỏi là lãnh đạo Hà Nội có thực sự hiểu đối tác mình đang nói chuyện? Ai cũng thấy Việt Nam đang đứng trước những cơ hội lớn để nhận được đầu tư lớn hơn về công nghệ nói riêng và kinh tế nói chung
21 Tháng Tư 2024
Cũng đáng chú ý là chuyến thăm Trung Hoa của ông Huệ đã xẩy ra chưa đầy một tháng, sau khi Đảng CSVN cách chức Chủ tịch nước Võ Văn Thưởng ngày 20/03/2024. Ông Thưởng, 54 tuổi từng được coi là ngôi sao sáng trong 4 Lãnh đạo hàng đầu, và là người có nhiều triển vọng thay ông Nguyễn Phú Trọng. Ông bị cách chức vì “đã vi phạm Quy định về những điều đảng viên không được làm”. Tham nhũng cũng có vai trò trong vụ mất chức của ông Thưởng. Vì vậy, chuyến đi Bắc Kinh của ông Vương Đình Huệ càng được củng cố cho vị trí chính trị của ông trong tương lai, vì chính ông đã bảo đảm với Tập Cận Bình và các nhà lãnh đạo...
17 Tháng Tư 2024
Ở tấm thứ nhất, hình một viên cảnh sát mặc bộ quần áo màu kem, nón kết cũng màu kem là điều hoàn toàn sai. Đồng phục của cảnh sát VNCH là áo trắng, quần xám, áo 2 túi, nút áo trên gần sát cổ, không hở cổ hoặc phanh ngực, bên trên túi phải có bảng tên, tay áo trái có huy hiệu cảnh sát. Nón kết cũng trên trắng, viền xám ở dưới. Huy hiệu có dòng chữ Tổ Quốc, Công Minh, Liêm Chính khác với huy hiệu của quân đội là Tổ Quốc, Danh Dự, Trách Nhiệm. Cái chào tay của người trong hình cũng sai không đúng quân phong, quân kỷ. Khi chào, lòng bàn tay phải úp xuống, ngón cái hơi quặp lại, 4 ngón còn lại duỗi thẳng khép vào nhau, cánh tay...
17 Tháng Tư 2024
ngoại giao của nước VNcs tùy theo từng thời điểm, có thể khi công bố Sách Trắng Quốc Phòng năm 2009 thì TQ chưa có những hành vi manh động hung hăng như hôm nay, thế nhưng khi công bố lần thứ hai năm 2019 khi TQ gia tăng cường độ lấn chiếm thì chủ trương của Việt Nam vẫn không thay đổi, điều đó đặt ra một câu hỏi là liệu nhà cầm quyền csVN vẫn chấp nhận không thay đổi đường lối quốc phòng trong khi chủ quyền quốc gia đang bị đe dọa nhằm đổi lấy một nền hòa bình nhu nhược, yếu ớt, và sự độc lập đang bị chỉ trích khi dân chúng nhìn thấy giới lãnh đạo TQ xem đảng csVN như thủ hạ của mình...
12 Tháng Tư 2024
Hai nhóm gồm hơn 30 nhà lập pháp Mỹ hồi cuối tháng 1 đã gửi các bức thư chung tới Bộ trưởng Raimondo để kêu gọi chính quyền Biden không công nhận quy chế kinh tế thị trường cho Việt Nam. Họ lập luận rằng Việt Nam không đáp ứng các yêu cầu về thủ tục để thay đổi tình trạng và cho rằng việc cấp quy chế này cho quốc gia Đông Nam Á sẽ là “một sai lầm nghiêm trọng.” Kể từ năm 2002, khi Mỹ bắt đầu vụ điều tra chống bán phá giá đầu tiên đối với cá phi lê đông lạnh nhập từ Việt Nam, Washington coi quốc gia Đông Nam Á là một “nền kinh tế phi thị trường.” Trong 21 năm qua, Mỹ đã áp thuế chống phá phá giá đối với nhiều mặt hàng...
11 Tháng Tư 2024
Suy nghĩ gần giống như Phan Châu Thành, Minh Tâm Lê: Hy vọng sắp tới, khi ngắm tượng, nhân dân Nghệ An sẽ khơi dậy được sự tự hào truyền thống, không còn ‘xin gạo cứu đói khi giáp hạt’, không còn chứng kiến những thảm cảnh đau lòng như con em chui vào container” để sang lao động ở Anh, ở châu Âu, không còn cảnh leo hàng rào ở biên giới Mexico - Mỹ để thế lực thù địch, phản động bôi nhọ. Tin tưởng vào một ngày mai tươi mới
10 Tháng Tư 2024
Chủ trương “đảng hóa các tổ chức người Việt ở nước ngoài” là một chính sách từ thập niên 80 nhưng đảng giả bộ như không biết nên đã tìm cách phủ nhận: “Thậm chí các đối tượng còn rêu rao rằng, Việt Nam đang tìm cách “đảng hóa” với cả những hội, đoàn trong tương lai mà Đảng hậu thuẫn tại hải ngoại! Các đối tượng cố tình xuyên tạc, vu cáo rằng kể từ Nghị quyết 23-NQ/TW ngày 12/3/2003 về phát huy sức mạnh đại đoàn kết toàn dân tộc đến Nghị quyết 36-NQ/TW ngày 26/3/2004 về công tác đối với người Việt Nam ở nước ngoài được triển khai “thực chất là những chiêu trò ru ngủ giả hiệu dân chủ”!