Đâu rồi sự "ngạo nghễ" cộng sản?

27 Tháng Bảy 202110:17 CH(Xem: 4164)

                    ĐÂU RỒI SỰ "NGẠO NGHỄ" CỘNG SẢN?

index
                                                      Hình TTcs - Edit by QĐB




JB. Nguyễn Hữu Vinh

       RFA Blog




Đến hôm nay, con số người nhiễm dịch bệnh cả nước đã đều đều tăng chóng mặt. Chỉ riêng những ngày gần đây, mỗi ngày con số người nhiễm bệnh đã phát hiện lên đến gần 5 chữ số. Ngày 26/7, cả nước phát hiện 7.882 người nhiễm virus Covid-19 mới. Cả nước đã có 106.347 trường hợp được phát hiện nhiễm virus Covid-19.

Cũng cho đến nay, con số này vẫn là con số được Bộ Y tế độc quyền công bố, và độ khả tín của nó đến đâu thì người dân Việt Nam đã có thừa kinh nghiệm.

Điều hẳn nhiên, đó là con số này bao giờ cũng sẽ khác xa thực tế. Hoặc sẽ nhỏ hơn nhiều lần, nếu ý Đảng là vậy, để trấn an người dân, để nâng cao thành tích dập dịch, chống dịch như chống giặc do đảng lãnh đạo. Hoặc sẽ cao hơn thực tế, nếu điều đó có lợi hơn khi cần hoặc nhờ đó mà sự hỗ trợ, viện trợ hoặc sự giúp đỡ từ đối tác nào đó có thể vì thế mà tăng lên, hoặc ít nhất là qua đó, mà nêu lên được tội ác của kẻ thù hoặc là nguyên nhân để sự lãnh đạo của đảng bị ảnh hưởng. Bao lần thiên tai, địch họa xẩy đến, người dân đã có kinh nghiệm này.

Điều người ta thấy những ngày qua, là thái độ của quan chức, cách chống dịch của chính phủ đã khác trước.

Bỗng nhiên, hệ thống quan chức và báo chí trong hệ thống truyền thông CSVN hết “ngạo nghễ” về thành tích chống dịch do Covid-19.

Người ta không còn nghe những lời hào sảng kiểu như: “Một trận chiến lịch sử, toàn nước, toàn dân Việt Nam hãy nhớ mốc 14/4/2020, thế giới chịu thua nhưng chúng ta đã thắng. Chiến thắng mốc lịch sử này rất quan trọng, cả thế giới đều phải kinh ngạc”. Hoặc: “Dù có ca nhiễm, dù con virus này ở đâu có đáng sợ, nhưng mà tới Việt Nam ta, chắc chắn nó không làm gì được”.   (Nguyễn Đức Đam – Phó Thủ tướng Chính phủ, trưởng ban chống Covid-19).

Người ta không nghe Nguyễn Phú Trọng rằng: Năm 2020 là năm thành công nhất, năm 2021 phải tốt hơn hoặc “Được sống ở Việt Nam thời dịch Covid là một sự xa xỉ”.

Người ta cũng không nghe Nguyễn Xuân Phúc rằng: “Nếu cột điện ở Mỹ có chân, nó cũng sẽ về Việt Nam”.

Và hệ thống quan chức còn lại, cũng không thấy đề cập đến cái gọi là “thành công chống dịch” tại Việt Nam được đưa ra như thể rằng virus Covid nhìn thấy búa liềm cộng sản cũng phải bó tay xin hàng.

Nghe những lời của quan chức csVN thốt ra những ngày qua, người ta thấy hình như đã có một lớp mới các quan chức cộng sản khác chứ không phải vẫn là những gương mặt cũ từ những chiếc ghế cũ.

Đó là chưa nói đến hệ thống hàng trăm ngàn Dư luận viên, chiến sĩ quân nhân trên mạng ngày đêm tuyên truyền theo định hướng của đảng, rằng thì là với thành tích chống dịch, Việt Nam “ngạo nghễ” đứng đầu thế giới nhìn Hoa Kỳ khốn đốn, thương nước Anh khó khăn, xót xa cho nước Đức đang lâm vào sự khốn cùng hay nước Pháp đang hết sức lúng túng trước dịch bệnh.

Chỉ có Việt Nam dưới sự lãnh đạo tài tình, sáng suốt của đảng thì dịch bênh mới bị đẩy lùi mà thôi.

Bắt đầu từ những ngày mà hệ thống chính trị Việt Nam đang hào hứng hò hét nhau chào mừng ngày chiến thắng, chúc mừng thành công của đại hội đảng và xua cả nước tham dự cái gọi là “ngày hội toàn dân” đu nhau theo đảng cử, dân bầu.

Thế là đợt dịch lần thứ tư bùng phát tại Việt Nam, sâu rộng, dữ dội và rất khó kiểm soát, kể cả bằng những biện pháp cực đoan nhất như đã áp dụng xưa nay.

Đợt dịch này bùng phát không chỉ từ một nơi, từ một địa phương hoặc những cá nhân cụ thể, nó từ nhiều địa phương, từ nhiều nơi, nhiều nguồn và sự truy vết nguồn lây ngày càng khó khăn, bất khả thi.

Con số bệnh nhân tăng vùn vụt, số người chết vì dính dịch đã tăng lên càng làm cho cả hệ thống xã hội trở nên hoảng loạn.

Cái gọi là “cách ly” cô lập, ngăn cản sự đi lại…. đã dần dần bộ lộ những bất cập và khó có thể được thực hiện nghiêm túc.

Những điều tưởng như vô bổ, vô hại vì đã xảy ra như cơm bữa ở Việt Nam xưa nay, nay đã cho thấy rõ ràng mặt trái của nó một cách rõ nét. Đó là sự tự do xâm phạm sự riêng tư, xâm hại quyền con người bất chấp những nguyên tắc đơn giản nhất là mỗi cá nhân trong xã hội cần được tôn trong, và không ai được đối xử với người khác như tội phạm khi chưa có một bản án nào được tuyên….

Những ngày đầu chống dịch, người ta thấy hệ thống công quyền sẵn sàng bủa vây, đóng chốt, rào làng, lập ấp cố định ngăn mọi hoạt động của công dân, cô lập từng khu vực theo ý muốn của nhà cầm quyền. Nhiều người bị bắt đi như bắt giặc khi bị nghi dính dịch. Những video, hình ảnh đó được đưa lên, kích động xã hội và được coi như đó là những điều hiển nhiên cần phải làm.

Người ta cũng thấy những thông tin của từng cá nhân bị nghi dính virus được công khai trên mạng xã hội và báo chí, từ nhân thân, lịch trình đến các hoạt động riêng tư. Sự phơi bày thông tin các cá nhân đó, được coi như là một sáng kiến, một biện pháp để cả xã hội có thể “truy vết” thông tin những người đã tiếp xúc nguồn lây bệnh.

Rồi người ta cũng đã thấy những trận cách ly hoàn toàn cả một khu vực, một xã, một làng nếu có một ai trong khu vực bị nghi dính covid-19…. Tất cả rất khẩn trương, rất quyết liệt với khẩu hiệu “Chống dịch như chống giặc”.

Và những người bị cách ly được miễn phí tiền ăn ở, được sự trợ giúp của xã hội… Cả hệ thống báo chí đưa tin về những ổ dịch cứ như được đi hội vậy.

Lúc đầu, nhà nước hồ hởi và có vẻ như rất hào phóng khi hô hào chống dịch bằng mọi giá, rằng phải dập dịch trong 10 ngày, rằng quyết tâm để đồng bào yên tâm ăn tết không bị ảnh hưởng dp Covid-19.

Thế rồi, những gói cứu trợ lần lượt được đưa ra với con số hàng chục và cả trăm ngàn tỷ để “kích cầu”, để cứu trợ người dân, để ổn định xã hội…

Nhưng, những lời hô hào kia đã dần dần tắt lịm trước những thực tế phũ phàng.

Khi mà dịch bệnh không chỉ dừng lại ở con số chục, con số vài ba trăm người, thì việc cách ly hết cả “miễn phí”. Tất cả phải trả tiền, mà là trả tiền theo giá dịch vụ, đắt đỏ hẳn hoi.

Khi mà sự cấp bách, cần thiết do dịch bệnh đang hoành hành, hệ thống y tế phải được đầu tư, cung cấp các máy móc thiết bị… thì cũng là lúc hệ thống cán bộ, đảng viên Cộng sản ra tay thể hiện bản chất của mình: Tham nhũng.

Hàng loạt vụ nâng khống máy móc, thiết bị y tế chống dịch, hàng loạt vụ việc đã “bị lộ” và nhiều quan chức nếm vòng lao lý đã cho thấy mặt trái của việc đảng hô hào “chống dịch như chống giặc” không hoàn toàn như lời kêu gọi.

Và trên hết, những gói cứu trợ hàng chục ngàn tỷ nọ đến cả trăm ngàn tỷ kia nhằm giúp ổn định xã hội, cứu trợ cho người dân trong dại dịch thì chỉ có… trên Tivi. Còn trong thực tế, chính phủ chỉ một mực hứa lèo và nuốt lời trong chớp mắt.

Thậm chí, trên thực tế, những hoạt động của đảng và nhà nước đã bất chấp tất cả những quy định tối thiểu về chống lây nhiễm và dịch bệnh. Đặc biệt rõ qua những cuộc đại hội và bầu cử vừa qua. Điều đó gây tâm lý chủ quan cho người dân với dịch bệnh.

Vì thế, người dân ngại khai báo, ngại cách ly, coi thường sự lây nhiễm…

Và bệnh dịch lại bùng phát nhanh chóng.

Đến lúc này, thì cả hệ thống chính trị mới hoảng hốt hò nhau đối phó trong sự bị động và lúng túng.

Thế rồi, khi cả thế giới bắt đầu vượt qua đại dịch bằng hệ thống tiêm phòng vaccine rộng khắp toàn xã hội, nhằm đạt được miễn dịch cộng đồng để đưa xã hội trở lại bình thường, thì xã hội Việt Nam bắt đầu một sự phân hóa rõ rệt. Đó là sự phân hóa nhìn thấy được, giữa thái độ của nhà nước, của chính phủ đối với người dân mà ở đó, vai trò giúp đỡ của chính phủ đối với người dân là con sốn 0 tròn trĩnh.

Ngược lại, trong mọi hoàn cảnh và trường hợp, chính phủ bằng mọi cách moi từ người dân những đồng cắc cuối cùng nếu có thể.

Đó là chiến dịch kêu gọi đóng góp “Quỹ vaccine” mà con số hàng chục ngàn tỷ đồng.

Đó cũng là lúc, mà cả hệ thống tuyên giáo lại được đưa vào cuộc đua tô vẽ, đưa những điển hình nhằm lừa bịp, dụ dỗ dân chúng như hình ảnh những em nhỏ mới 5 tuổi đóng góp cả trăm triệu đồng, những cụ già dành luôn cả lương hưu, hoặc góp luôn cả mấy chục bạc lẻ còn lại cho quỹ Vaccine của chính phủ.

Trong khi đó, về phát biểu, chính phủ vẫn mạnh mồm rằng: “Không thiếu tiền, chỉ vì không mua được vaccine”.

Thì khi đó, người dân đã và vẫn cứ dửng dưng trước những lời kêu gọi đã quà quen thuộc và nhàm chán. Họ trả lời: Hãy lấy tiền cứu trợ mà mua. Đảng đâu có thiếu tiền, nếu thiếu đã không chi cả chục ngàn tỷ cho đại hội và bầu cử đảng vừa qua.

Người ta thấy, đó là sự lệ thuộc hoàn toàn vào viện trợ của nước ngoài, sự giúp đỡ của các đất nước từng được đảng liệt kê vào “thế lực thù địch”.

Đó là sự thiếu kiêm sỉ, không cần xấu hổ khi mở miệng xin xỏ, yêu cầu ngay cả những nước bị dịch bệnh nặng nhất và hậu quả lớn nhất từ dịch bệnh và “muốn được ở Việt Nam là xa xỉ” như lời Nguyễn Phú Trọng.

Và ngay cả khi Đảng mua vaccine từ Trung Cộng, người dân vẫn bàn nhau mời ưu tiên cho đảng, cho cán bộ, cho những người coi Trung Cộng là bạn vàng tiêm trước.

Nghe câu nói này, người ta nhớ đến câu chuyện chính quyền Quảng Bình làm đập Rào Nan và bảo đảm rằng nó sẽ an toàn thì người dân trả lời: “Cán bộ, đảng viên hãy đưa gia đình, vợ con, họ hàng đến chân đập mà sống, thì người dân sẽ tin”.

Thế nhưng, khi có loạt vaccine viện trợ từ Hoa Kỳ, đất nước của “bọn tư bản giãy chết” thì hàng loạt cán bộ cao cấp của Trung ương và thậm chí cả “ông ngoại” cũng can thiệp để cho con cháu họ được tiêm vaccine của Mỹ chứ không tiêm của các nơi khác.

Điều đó không lạ, xưa nay vẫn tư duy “Cuốc xẻng phát dưới lên, đường sữa phát từ trên xuống’. Khi huy động tiền mua vaccine thì thằng dân, bà mẹ già, ông lão sắp chết dành dụm được mấy đồng dành cho hậu sự, hoặc mấy đồng tiền của bé con mấy tuổi, đảng đều động viên móc ra bằng hết. Tịnh không thấy một Ủy viên Trung ương hoặc cán bộ cao cấp nào bỏ ra một đồng một cắc. Nhưng khi có vaccine nước ngoài viện trợ cho người dân Việt Nam, thì hẳn nhiên lại các cán bộ cao cấp, công an, quân đội… được ưu tiên trước hết.

Và khi những thông tin trên bị sự cố, bị lộ ra ánh sáng, thì cán bộ đảng lúng túng như gà mắc tóc.

Thế rồi, sự ngạo nghễ, sự kiêu hãnh, sự tài giỏi của “đảng ta” bị nhấm chìm nghỉm sau đợt đảng kêu gọi cả nước mở “Ngày hội toàn dân”. Ngay sau đó, cả nước bùng phát dịch lần thứ tư và hoàn toàn mất kiểm soát.

Sự kiêu ngạo của người cộng sản đã giết chính đồng bào, nhân dân Việt Nam, hàng trăm ngàn người đã bị đe dọa và hàng chục triệu người đang trong cơn túng quẫn bởi sự bị động, lúng túng, kiêu ngạo và chủ quan của đảng. Chưa có bất cứ một nghị quyết, một kế hoạch hoặc dự định nào về việc tạo nguồn vaccine trong suốt cái gọi là “Đại hội đảng” hoặc kỳ họp Quốc hội khóa vừa qua đã nói lên điều đó.

Và cả nước chính thức “Toang”.

Và đến lúc này, thì mọi sự hùng dũng, mạnh mồm đã biến đâu mất.  

Và sự “ngạo nghễ” ngày nào, đã không còn thấy hiện diện trên hệ thống quan chức cộng sản vào những ngày này. Người ta thấy đâu đó tin Chủ tịch nước gọi điện sang Mỹ xin Vaccine, Thủ tướng gọi điện khắp nơi làm chức năng của kẻ hành khất.

Phát biểu kết luận hội nghị trực tuyến Ban chấp hành Đảng bộ TP.HCM lần thứ 7 diễn ra ngày 25/7, Bí thư Thành ủy TP.HCM Nguyễn Văn Nên nói: "16 ngày qua chúng ta đã làm được rất nhiều việc, cứu được nhiều người nhưng cũng còn rất nhiều việc chưa làm được, nhiều người chưa cứu được. Đó là niềm đau chung, là khuyết điểm của hệ thống chính trị, khuyết điểm của người đứng đầu các cấp. Chúng ta xin nhân dân lượng thứ".

Vâng, nhân dân không lượng thứ cũng không được, có ý kiến khác thì đã có nhà tù nên các quan chức cứ yên tâm.

Chỉ có điều, những lời này bắt đầu nghe từ miệng quan chức cộng sản, cho thấy tình hình đã đến lúc mất kiểm soát.

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
06 Tháng Hai 20248:44 CH(Xem: 5490)
Không phải cứ áo trắng cổ cồn, khoác cái bộ mặt lãnh đạo là có thể xóa sạch quá khứ, lừa mị được người dân, bởi cái lịch sử đảng đĩ này tội ác quá dầy, quá nhiều thì làm sao mà xóa hết cho được, đó là còn chưa nói đến việc cái đảng đĩ này đặt người dân ra ngoài vòng quyền chính trị của mình, theo đó người dân VN không có quyền ý kiến, phản đối, biểu tình mà chỉ phái chấp nhận những gì mà đảng thi hành thì cho dù bọn lãnh đạo đảng có khoác cái gương mặt nguyên thủ như thế nào lên truyền hình phát biểu thì người dân họ cũng ngó qua như xem bọn hề rẻ tiền hài nhảm...
06 Tháng Hai 20248:44 CH(Xem: 943)
Nếu có đa đảng thì mới có sự cạnh tranh thì đất nước mới tốt đẹp lên được. Chừng nào có sự công bằng, bình đẳng trong xã hội thì chúng tôi mới trở về xây dựng đất nước. Cái đảng này họ chỉ muốn quyền lợi cho họ thôi. Họ muốn có thêm quyền lực trong tay. Họ không xây dựng đất nước đâu. Họ chỉ xây dựng đảng của họ thôi. Do đó, khi kiều bào về xây dựng uy tín cho đất nước, là họ xây dựng uy tín cho đảng cầm quyền mà thôi. Chúng tôi về đóng góp xây dựng đất nước là chỉ xây dựng cho Đảng của họ thêm lớn mạnh thôi.”
06 Tháng Hai 20248:41 CH(Xem: 730)
Đã nghèo lại gặp cục eo Cuối năm đã đói lại đèo thêm ma 94 năm đè dân ta Ngóc đầu không nổi cũng là thèng ni Thà cho tao miếng bánh mì Hơn là cái ảnh bùa si ám đời Cửa ... nhà ... bây chiếm hết rồi Ruộng vườn nương rẫy tơi bời xác xơ Tết về chết cả trong mơ Áo ôm khố rách cũng nhờ đảng cho :v Bây giờ bây nhét ảnh hồ Tường vách nứa toạc treo mô được chừ?
05 Tháng Hai 20248:55 CH(Xem: 766)
Năm nay, tình hình kinh tế ở VN (nghe nói) hơi (bị) te tua, chợ búa ế ẩm, người bán nhiều hơn người mua, sinh hoạt ở các chợ "truyền thống" có vẻ lạnh lùng sương rơi heo may..., nhưng ngó bộ các khúc ruột về VN cũng như người đi đón năm nay không giảm mà còn tăng hơn mấy năm trước dù chưa được thống kê – đó là nhờ khả năng đắc cử tổng thống, trở lại Nhà Chắng của Bác Châm khá (là) cao khiến cho kinh tế Mỹ tăng trưởng mạnh, chỉ số thị trường chứng khoán Đao Giôn lên tới 38.644 điểm khi kết thúc giao dịch vào ngày thứ sáu 02.02.2024 – Cái này hổng phải họ Thạch tui nói mà là lời "bác" nay đã thành... "bác" nào thì tự tìm hiểu nha.
03 Tháng Hai 20245:13 CH(Xem: 661)
Anh Lê Thiệu, một nhạc sĩ sinh sống ở Sài Gòn nói với RFA sáng 31 tháng 1 năm 2024: “Ngày Tết nhiều khi tôi không muốn ra đường vì ra đường thấy treo băng-rôn ‘Mừng Đảng, Mừng Xuân’ là thấy phát ghét rồi; thấy ngứa con mắt rồi. Theo tôi, đó là thói kiêu ngạo của người cộng sản. Nhiều nhà trí thức tiếng tăm họ đã chỉ trích, đã phê phán, đã phân tích Xuân là của vũ trụ, của đất trời, đảng mới có mấy chục năm nay mà cứ mừng Đảng trước rồi mới tới mừng Xuân.”
01 Tháng Hai 20247:23 CH(Xem: 1600)
Lý do du học sinh, gồm cả sinh viên tự túc, đã “một đi không về” có nhiều nguyên nhân, nhưng quan trọng là nhu cầu việc làm trong nước không phù hợp với kiến thức du sinh. Ngoài ra, căn bệnh kỳ thị “mới cũ”, “trong đảng-ngoài dân” và tham nhũng đã khiến cho nhiều người quyết định ở lại nước ngoài làm việc. Ngoài ra, với chủ trương độc quyền và độc tài cai trị, đảng CSVN đã bóp chết tự do, chà đạp dân chủ và vi phạm nghiêm trọng các quyền con người, kể cả tự do Tín ngưỡng-Tôn giáo khiến du sinh “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” không muốn quay về.
31 Tháng Giêng 20246:52 CH(Xem: 2385)
Những đồng tiền này sẽ làm cho những tên cán bộ có chức có quyền có được đời sống ‘sang, chảnh’, sẽ cho chúng có biệt phủ, siêu xe, du thuyền, được dùng để trả lương cho hàng triệu tên Hồng Vệ Binh đang ngày đểm bảo vệ cho mình, trả cho những tên du thủ du thực khoác áo an ninh mạng rình mò, soi mói để tìm ra những người bất đồng chính kiến, ngoài ra cũng còn được dùng để mua lấy súng đạn từ nước khác nhưng để đàn áp dân chủ, tự do, nhân quyền của người dân là chính, nhằm bảo vệ cái ngai vàng độc tài toàn trị rệu rã mang tên đảng csVN.
31 Tháng Giêng 20246:51 CH(Xem: 1797)
“Chưa mua sắm Tết gì hết. Năm nay khó khăn quá không chuẩn bị gì hết. Tiền không có nhưng cũng phải mua ít bánh mứt ngoài chợ về để có khách tới thì lấy ra mời khách thôi. Anh em trong nhà hùn vô người một miếng thôi chứ không sắm sửa đầy đủ trong nhà ăn Tết đâu. Chỉ những người giàu, có của ăn của để mới sắm sửa đầy đủ trong nhà thôi. Nhiều người còn bị mất việc về quê hết luôn. Năm nay ai cũng khó khăn chứ không chỉ gia đình em đâu. Nhiều người nói năm nay không ăn Tết luôn. Xóm em chẳng thấy ai chưng bày gì hết vì tình hình chung là nghèo. Không ai mua bán gì được. Ngoài tháng lương 13, năm nay không có thưởng...
30 Tháng Giêng 20249:06 CH(Xem: 2312)
Tất nhiên là một nhà nước độc tài cho nên tuyên truyền luôn là ‘chủ trương nhất quán’ của lũ chúng ta, ở xứ đó cứ thằng nào nói dóc hay, dóc tổ mẹ, tổ cha là được triều đình phong cho hàm ‘thiến sỹ’, tha hồ mà vênh mặt nhìn đời, có thế nói đất nước này ‘thiến sỹ’ nhiều nhung nhúc, có lấy đấu mà đong cũng không hết, duy chỉ có điều lũ thiến sỹ này chỉ ăn tàn phá hại, bởi vì chúng nó đều có chuyên môn là ‘chính trị’, chuyên phịa ra những điều hay, điều tốt cho lãnh tụ và băng đảng của chúng chứ chúng nó có biết cái cóc xì gì về khoa học kỹ thuật đâu mà sáng chế với phát minh?!.
28 Tháng Giêng 20246:04 CH(Xem: 1631)
Thử hỏi nghe đi nghe lại mấy sáo ngữ trên, nào là “ tinh thần trách nhiệm, dám nghĩ, dám làm”, nào là “Dân biết, dân bàn, dân làm, dân kiểm tra”, “nào là “Học tập và làm theo tư tưởng, đạo đức Hồ Chí Minh”, có người bình thường nào mà nhịn nổi, không mượn lời Vũ Trọng Phụng để gầm lên: “Biết rồi, khổ quá, nói mãi.”? “Đẩy mạnh thu hút nguồn nhân lực chất lượng cao và tâm huyết là định hướng lớn, có tính cấp bách, mang tầm chiến lược trong xây dựng TP” – Thành uỷ TP.HCM định hướng và khẳng định sẽ tăng cường thu hút, trọng dụng, sử dụng hiệu quả, đãi ngộ xứng đáng, chế độ lương, thu nhập công bằng, hợp lý, thỏa đáng.” - Nói trớt quớt!
03 Tháng Năm 2024
Vào ngày 22-1-2018, ông ta bị kết án 13 năm tù. Ông Thăng bị xét xử vào ngày 14 và 15 tháng 12, 2020 vì liên quan đến một vụ bê bối tham nhũng khác và nhận 10 năm tù. Trường hợp của Thăng không phải là trường hợp cá biệt. Khoảng 20 cá nhân khác có liên quan đến lĩnh vực dầu khí và ngân hàng cũng bị kết án, trong đó có ông Trịnh Xuân Thanh, người đứng đầu tập đoàn dầu khí Petrovietnam, người bị bắt ở Đức và đưa về Việt Nam. Ông Thanh bị kết án tù chung thân. Sau đó, Phan Văn Anh Vũ hay còn gọi là “Vũ Nhôm”, một ông trùm kinh doanh bị bắt ở Singapore. Ông Vũ Nhôm lãnh 17 năm tù.
30 Tháng Tư 2024
Với sự ra đi “bất ngờ” của ông Vương Đình Huệ, đảng CSVN đã rơi vào cuộc khủng hoảng chính trị lớn nhất từ trước tới nay. Những người thay thế ông Huệ và ông Thưởng chỉ đếm trên đầu ngón tay gồm Bà Trương Thị Mai, 66 tuổi, quê Qủang Bình, Bí thư Trung ương đảng, Trưởng ban Tổ chức Trung ương; Thủ tướng Phạm Minh Chính, 66 tuổi, quê Thanh Hóa và Bộ trưởng Công an, Đại tướng Tô Lâm, 67 tuổi, quê Hưng Yên. Tuy nhiên ai sẽ thay ông Nguyễn Phú Trọng làm Tổng Bí thư để lãnh đạo Đảng khóa XIV càng mù mịt hơn, vì những người có điều kiện nhất đã bị loại.
29 Tháng Tư 2024
Trong trại, dù Kẻ Nằm Vùng có lời khuyên trước là không nên – nhưng tướng Trọng, thay vì mặc quần áo dân sự như mọi người tị nạn khác – tiếp tục diện bộ quân phục đại lễ với đầy đủ phụ tùng, dây biểu chương, huy chương, nón kết…đi vào nhà ăn tập thể. Tướng Trọng được 4 người đàn ông đang ngồi ăn, đứng dậy đón chào nghiêm chỉnh đúng tác phong thuộc cấp. Tuy nhiên ngay sau đó bị một số người, có khá nhiều phụ nữ chửi bới, ném thức ăn vào người, khiến ông tối tăm mặt mũi, được Kẻ Nằm Vùng kéo chạy ra ngoài nhưng rồi phải trốn vào một nhà cầu công cộng.
24 Tháng Tư 2024
Bộ phim Kẻ Nằm Vùng hay Cảm tình Viên (The Sympathizer) dựa trên tiểu thuyết cùng tên của tác giả Nguyễn Thanh Việt, được sản xuất bởi A24 và Rhombus Media, đạo diễn Hàn Quốc Park Chan-wook, với sự hiện diện của 2 tài tử nổi danh trong cộng đồng người Việt hải ngoại là bà Kiều Chinh, Nguyễn Cao Kỳ Duyên, đã bắt đầu công chiếu tập 1 trên HBO từ ngày 14 tháng 4 năm 2024. Phim chiếu gần 10 ngày rồi nhưng không thấy giới phê bình văn học, nghệ thuật hải ngoại có bài nào nhận xét, đánh giá tập 1 và 2. Những cây đa, cây đề nổi tiếng trong làng báo, truyền thông hải ngoại thường viết bài bình luận tác phẩm văn chương, phim ảnh… hoàn toàn im lặng.
24 Tháng Tư 2024
Vốn là đảng cướp nên tìm một người có khả năng, vừa khôn ngoan vừa hiểm độc để có thể nắm đầu trùm công an là người ngăn chặn mọi chống đối từ bên trong cũng như bên ngoài thì không dễ kiếm. Đại diện trong Quốc Hội chỉ là bù nhìn. Đại hội đảng là chiến trường thanh lọc, sắp xếp hàng ngũ trung ương, địa phương và chính trị bộ là giai đoạn cuối cùng để chọn lãnh đạo tương lai. Đừng coi thường tiến trình "dân chủ" của CSVN đi từ trên xuống dưới. Vì mục tiêu của đảng là cầm quyền. Mọi đe dọa quyền lực đảng có nghĩa đảng sẽ bị tiêu diệt. Để tìm lãnh đạo có khả năng đó đòi hỏi Khôn và Ác. Từ trên...
23 Tháng Tư 2024
Tuy nhiên lịch sử của Việt Nam đã phủ nhận sự mạo nhận này. Chưa hề có cuộc trưng cầu ý kiến nào chứng minh “Đi lên chủ nghĩa xã hội là khát vọng của nhân dân”. Vì vậy, khi bị chống đối, ban Tuyên giáo Trung ương đã quay cuồng với giọng điệu thù nghịch: “Tính chất nguy hiểm của những phương thức, thủ đoạn này ở chỗ chúng tạo dựng nhận thức sai lệch, mơ hồ, hoài nghi, hoang mang, dao động, gây “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” trong nội bộ, làm lung lay niềm tin của cán bộ, đảng viên và nhân dân vào vai trò lãnh đạo của Đảng, sự quản lý của Nhà nước, tạo tâm lý bức xúc, chống đối trong xã hội. Điều đó ảnh hưởng tiêu cực đến...
22 Tháng Tư 2024
Điều đáng chú ý là Thủ tướng Việt Nam Phạm Minh Chính cả hai lần gặp hai vị lãnh đạo công nghệ này đều mời họ xây dựng nhà máy sản xuất ở Việt Nam. Trong khi đó, khác với Samsung, cả hai công ty này đều không sở hữu nhà máy sản xuất sản phẩm cho chính họ. Điều đó khiến nhiều người đặt ra câu hỏi là lãnh đạo Hà Nội có thực sự hiểu đối tác mình đang nói chuyện? Ai cũng thấy Việt Nam đang đứng trước những cơ hội lớn để nhận được đầu tư lớn hơn về công nghệ nói riêng và kinh tế nói chung
21 Tháng Tư 2024
Cũng đáng chú ý là chuyến thăm Trung Hoa của ông Huệ đã xẩy ra chưa đầy một tháng, sau khi Đảng CSVN cách chức Chủ tịch nước Võ Văn Thưởng ngày 20/03/2024. Ông Thưởng, 54 tuổi từng được coi là ngôi sao sáng trong 4 Lãnh đạo hàng đầu, và là người có nhiều triển vọng thay ông Nguyễn Phú Trọng. Ông bị cách chức vì “đã vi phạm Quy định về những điều đảng viên không được làm”. Tham nhũng cũng có vai trò trong vụ mất chức của ông Thưởng. Vì vậy, chuyến đi Bắc Kinh của ông Vương Đình Huệ càng được củng cố cho vị trí chính trị của ông trong tương lai, vì chính ông đã bảo đảm với Tập Cận Bình và các nhà lãnh đạo...
17 Tháng Tư 2024
Ở tấm thứ nhất, hình một viên cảnh sát mặc bộ quần áo màu kem, nón kết cũng màu kem là điều hoàn toàn sai. Đồng phục của cảnh sát VNCH là áo trắng, quần xám, áo 2 túi, nút áo trên gần sát cổ, không hở cổ hoặc phanh ngực, bên trên túi phải có bảng tên, tay áo trái có huy hiệu cảnh sát. Nón kết cũng trên trắng, viền xám ở dưới. Huy hiệu có dòng chữ Tổ Quốc, Công Minh, Liêm Chính khác với huy hiệu của quân đội là Tổ Quốc, Danh Dự, Trách Nhiệm. Cái chào tay của người trong hình cũng sai không đúng quân phong, quân kỷ. Khi chào, lòng bàn tay phải úp xuống, ngón cái hơi quặp lại, 4 ngón còn lại duỗi thẳng khép vào nhau, cánh tay...
17 Tháng Tư 2024
ngoại giao của nước VNcs tùy theo từng thời điểm, có thể khi công bố Sách Trắng Quốc Phòng năm 2009 thì TQ chưa có những hành vi manh động hung hăng như hôm nay, thế nhưng khi công bố lần thứ hai năm 2019 khi TQ gia tăng cường độ lấn chiếm thì chủ trương của Việt Nam vẫn không thay đổi, điều đó đặt ra một câu hỏi là liệu nhà cầm quyền csVN vẫn chấp nhận không thay đổi đường lối quốc phòng trong khi chủ quyền quốc gia đang bị đe dọa nhằm đổi lấy một nền hòa bình nhu nhược, yếu ớt, và sự độc lập đang bị chỉ trích khi dân chúng nhìn thấy giới lãnh đạo TQ xem đảng csVN như thủ hạ của mình...