Những gương mặt Việt Nam 2021

29 Tháng Mười Hai 202110:11 CH(Xem: 6532)
                             NHỮNG GƯƠNG MẶT VIỆT NAM 2021

270623049_10158745559218181_2200282130563133400_n                                                                   Hình từ bài chủ




Tuấn Khanh




(SAIGON NHỎ) Con đường mà nhà tiên tri Moses đưa người Do Thái đến miền đất bình an chỉ có duy nhất một nguy nan rượt đuổi, đó là đạo quân điên cuồng của Ai Cập muốn sở hữu con người làm nô lệ; nhưng hành trình về lại quê nhà của hàng trăm ngàn người lao động nghèo khổ, những giọng nói khác nhau từ mọi miền đất Việt Nam thì gian nan hơn rất nhiều.
Ba lần chịu không nổi sự khó khăn, người lao động nghèo, lưu dân… đã phải rời bỏ Sài Gòn. Mỗi một lần ra đi, họ đều phải chịu đựng sự chỉ trích đầy ác ý của chính quyền. Mà thật ra, mục đích cuối cùng của những kẻ cầm quyền cũng không khác các lãnh đạo Pharaoh Ai Cập 1500 năm trước Công nguyên: Muốn duy trì một lực lượng lao động nô lệ để mọi thứ không suy sụp.
LẦN THỨ NHẤT, NGÀY 15 THÁNG TÁM
Bị giam lỏng trong các ngôi nhà chật hẹp, mọi thứ bế tắc vì không thấy một hứa hẹn thực thi nào về an sinh, trong khi tình hình dịch bệnh lan nhanh theo cách hô hoán của nhà nước, họ khăn gói lên đường. Các nhân vật như Phó Thủ tướng Vũ Đức Đam hay Bộ trưởng Y tế Nguyễn Thanh Long đều có những cảnh báo xám xịt về đại dịch, nhưng không đưa ra lời giải cụ thể nào. Hàng ngàn người khăn gói về quê, và bị luận điệu truyền thông gọi một cách khinh miệt là đám người “tự phát”, với sự mô tả như thể chuyện di chuyển về quê nhà của họ là một thú vui và một hành động lạc loài trong một xã hội tuyệt đối “sống và làm việc theo pháp luật”, chấp nhận sống và chết ở Sài Gòn, theo lệnh Đảng, Nhà nước. Báo chí truyền hình và lực lượng tuyên truyền viên đã đấu tố họ không ngừng.
LẦN THỨ HAI, NGÀY 15 THÁNG CHÍN
Trong vòng vây kẽm gai, quân đội rầm rập và chính sách phong tỏa như thiết quân luật, khiến người dân bị lùa vào các chốt chặn phạt tiền vô tội vạ, tịch thu tài sản, hàng đoàn người lại kéo nhau lên đường. Tiếng kêu khóc và uất ức của người dân xuất hiện khắp nơi trên YouTube, TikTok, Facebook… Đến đầu Tháng Mười, theo thống kê của báo chí Nhà nước, các cuộc chặn bắt, cố phạt cho được như để tạo ngân sách nuôi chính trùng trùng lớp lớp lực lượng kiểm tra – bắt đầu trở thành kiêu binh, dẫn đến chuyện chèn ép, lùng bắt, đánh đập người dân ở khắp nơi – đạt được con số 20 tỷ đồng (khoảng $880,530).
Ở Sài Gòn, con số thu đó không lớn. Nhưng nếu đối chiếu với cảnh những người lao động nghèo quỳ lạy và khóc cảm ơn khi được giảm tiền nhà, được cho thêm ít tiền trợ giúp, thì có thể hiểu trong tình cảnh khốn cùng đó, số thu tiền trên nước mắt và nỗi đau con người phải được tính bằng chỉ số của sự man rợ. Và người khốn khó bị dồn đẩy đến tận bùn đen, một lần nữa, vẫn bị chỉ trích bằng giọng điệu khinh miệt, bị gọi “những kẻ thiếu ý thức” trong đại dịch. Các gói hỗ trợ được tuyên bố ầm ĩ mà không có. Những người đói khổ vẫn mệt mỏi chờ đợi với những tiêu chuẩn xét duyệt đưa ra vào giờ cuối. Và khi phản ứng lại thì họ bị ghép tội phản động hoặc quấy rối trật tự công cộng.
LẦN THỨ BA, NGÀY 30 THÁNG CHÍN.
Lúc này con số người đổ về quê còn nhiều hơn hai đợt trước, bởi họ đã có đủ kinh nghiệm đau đớn và tươi mới về sự thật. Không đơn giản là những người đi tìm đường sống, họ giống như những kẻ vượt thoát khỏi nơi bị cầm tù, không chỉ bằng hàng rào kẽm gai phong tỏa mà còn bằng những ngôn ngữ mị dân, bằng tình thương đồng loại được tô hồng rực rỡ nhưng hoàn toàn vô nghĩa. Đó là lý do vì sao mà những cuộc xung đột ở các chốt chặn đã xảy ra. Đoàn người rùng rùng ra đi không khác gì như một cuộc xuống đường vì sự sống. Bất tín và phẫn nộ, vì không chỉ bấp bênh nơi đô thị, những kẻ khốn cùng tội nghiệp còn bị rượt đuổi và bị phạt vạ vô lý lẽ. Cạnh đó, họ còn phải bỏ tiền túi ra để phục vụ cho một chiến dịch xét nghiệm vô nghĩa, bị nạo tận đáy túi tiền vốn đã cạn thủng của mình.
Dĩ nhiên, như luôn luôn, sự uyển chuyển của ngành tuyên giáo và của những người lãnh đạo thật đáng nể. Lúc này họ dừng mọi ngôn ngữ xúc xiểm, miệt thị để đổi thành một tấm biểu ngữ nền đỏ chữ vàng “Trân trọng mời người lao động ở lại để giúp sức cho thành phố”. Đáp trả cho sự trân trọng muộn màng đó, 1.3 triệu người lao động đã tháo chạy về quê – nơi cùng cực nhất mà từ đó họ ra đi, nhưng thà quay về, còn hơn nán lại để nuôi một niềm tin vô vọng.
Họ, những con người vô danh đó, là phác họa rõ nét đến vô cực về một đất nước đầy những quảng bá phồn vinh và sự kiêu hãnh của kẻ cầm quyền. Họ là những sinh mệnh Việt Nam với nỗi cô quạnh của hiện tại lẫn tương lai. Họ mang hình dáng của một đất nước Việt Nam lặng đứng trong mưa tầm tã chịu đựng trước một thực tế hàng rào kẽm gai và trước một tương lai gai kẽm đâm vào mắt. Họ mang nỗi niềm của một đất nước với cảnh quỳ lạy những kẻ nô bộc mặc sắc phục hiển hiện gương mặt lạnh lùng tuân thủ răm rắp theo chỉ thị. Họ chỉ ra viễn cảnh quê hương Việt Nam với tương lai u uất mang bóng tối của phận mình: Sống không đủ no, đời không đủ đẹp nhưng phải tiếp tục cống hiến cho sự sống của Đảng cai trị.
Hãy tưởng tượng, nếu đoàn quân Ai Cập của những pharaoh chạy đến sát bờ Biển Đỏ, chỉ nhằm kêu gọi người Do Thái hãy “quay trở lại với sự trân trọng” để cùng phục hồi và xây dựng nền kinh tế của vương quyền Ai Cập, thì lịch sử nhân loại có thay đổi không, một khi những người Do Thái của nhà tiên tri Moses chọn quay đầu? Tư thế của những người Do Thái lúc đó là một lực lượng lao động thấp hèn. Nếu chọn quay trở lại, họ chỉ nhận được miếng cơm với đòn roi và chấp nhận cuộc đời không thể hoán cải giai cấp của mình. Trong một chế độ độc tài, mọi lời vuốt ve đẹp đẽ nhất, tha thiết nhất cũng chỉ ẩn chứa thông điệp như vậy mà thôi. Giả như Biển Đỏ không tách làm đôi, những người Do Thái chắc cũng sẽ lao mình về hướng tự do để chứng minh phẩm giá của họ.
Trải qua đại dịch, những con người cần lao Việt Nam mới thực sự thấy được số phận và tương lai ở đâu, trong một đất nước đầy pháo hoa rực rỡ và tượng đài kiêu hãnh. Hành trình của những con người vô danh Việt Nam cùng nhau chạy về quê nhà là tiếng sấm chớp trong màn đêm u tối, là những đường vạch sáng lòa soi rõ con người Việt Nam đang cần sự thật, và đất nước ngàn năm này đang khao khát tận cùng một tương lai cho dân tộc chứ không phải riêng cho một chế độ cầm quyền. Những gương mặt vô danh ấy đã giúp mở ra một bài học đắt giá cho con người Việt Nam hôm nay – những bài học được chứng thực bằng nước mắt, cái chết, đói nghèo và vô vọng.
Những con người ấy – tương tự người Do Thái – đã không chọn niềm tin viển vông hay thỏa hiệp và dễ dàng quay trở lại. Họ – những con người vô danh ấy – mang theo sự khắc khoải trên vạn trùng nẻo đường quê hương. Họ là những gương mặt đáng nhớ nhất của năm.
 
Để ghi nhớ sự kiện này. có thể tải bản PDF ở https://bit.ly/3mIXwaC

Nguồn truy cập: Hội Những Người Cầm Bút Can Đảm
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
17 Tháng Chín 202010:04 CH(Xem: 7792)
Nghe Phúc và Lâm nói, mặt Trọng cứ xanh lè đi. Cũng tại ông, khi triệu tập cuộc họp, ông đã kiên quyết yêu cầu mọi người phải nói thật, không bẩm báo kính thưa, không nói lòng vòng. Ông muốn nghe sự thật, như người ăn cơm chán rồi muốn ăn phở, và sự thật bây giờ lại đang làm ông lên cơn mệt váng vất. Ông thấy mọi sự việc xảy ra gần đây đều đi ngược lại ý chí của ông. Ông linh cảm được rằng cái khuôn xanh mà lịch sử giao phó cho ông không tròn mà cũng không vuông, nó cứ méo đi một cách thảm hại, trong khi mạng sống của ông chỉ còn đang tính bằng tháng....
16 Tháng Chín 202010:05 CH(Xem: 16005)
1/ Nhật Bản thi công tuyến đường sắt Jakarta - Surabaya: - Tốc độ 160km/h - Đơn giá 6 triệu USD/km. 2/ Trung Quốc (bạn vàng) thi công đường sắt Cát Linh - Hà Đông: - Tốc độ 35km/h...
12 Tháng Chín 202010:21 CH(Xem: 10157)
Khi đất nước đang thời kỳ khó khăn, nhân dân lầm than, đảng viên bất mãn, kẻ thù Bắc Kinh đang xâm chiếm chủ quyền Hoàng - Trường Sa, có thể nói vận mệnh dân tộc như ngàn cân treo sợi tóc, thế mà, nguyễn phú trọng lại lên truyền hình đe dọa nhân dân đừng có thái độ chống đảng, đem cả súng đạn là quân đội, công an ra dọa dân. Một kẻ lãnh đạo cực kỳ bệnh hoạn. Trong khi giặc ở bên ngoài bờ cõi đâm chìm tàu ngư dân VN thì ông ta ngồi đây đi dọa dân, thật vô phúc cho dân tộc VN khi bị chèn ép, cai trị áp bức bởi bọn tay sai này.
11 Tháng Chín 20209:59 CH(Xem: 11165)
Đơn vị này cũng khẳng định, trong bản thiết kế không có cốt thép mà chỉ có có gạch vữa vì lý do “ít tiền, cả hàng rào và cổng bê tông chỉ khoảng mấy triệu”. Như vậy, cái cổng trường trên thực tế có mấy triệu theo đại diện công ty Mạnh Hùng lý giải là không có cốt thép cộng thêm cổng nữa. Nhưng thằng Phí Công Hoan lại kê cái cổng đó tận 72 triệu. Cổng 72 triệu mà nó chỉ bỏ ra xây có mấy triệu, để hôm nay 3 cháu bé chết hắn lại nói rất bình thường. Thứ nghiệt súc đảng viên cộng sản này nên treo cổ hắn lên. Bọn ký sinh trùng quá mất dạy, ăn không chừa thứ gì...
10 Tháng Chín 20208:26 CH(Xem: 13802)
Gía như, năm 2013 ông chịu lắng nghe nhiều ý kiến nhân sĩ trí thức đòi thay đổi những điều trong Hiến Pháp, trong đó về quyền Tư hữu đất đai và bỏ điều 4 Hiến Pháp đi thì hôm nay liệu có cảnh tang thương như ở Đồng Tâm? Một kẻ tham lam vô cùng tận, đến cuối đời nằm trên giường bệnh mà vẫn cố nắm quyền lực, xem sinh mạng Nhân dân như cỏ rác, đem sinh mạng của 4 đồng chí ra để chứng minh câu nói ‘’đảng ta đi không gì cản nổi’’, đem những người nông dân vô tội lên đoạn đầu đài để ông chứng minh cho nhân dân thấy ‘’đảng ta có sức mạnh vô địch’’. Qúa tàn bạo, quá man rợ.
10 Tháng Chín 20208:24 CH(Xem: 15256)
Theo kế hoạch, đêm ngày 08 rạng sáng ngày 09/01/2020 hàng trăm cảnh sát cơ động trang bị vũ khí tối tân tấn công vào thôn Hoành giết người. Kết quả họ giết được cụ Kình và mang xác về cơ quan phanh thây phi tan vết đạn. Còn phía họ thì bị người dân thôn hoành phản ứng phòng vệ nên 3 tên đã chết. Cái chết của 3 kẻ được gọi là “chiến sĩ” là cái chết nhục nhã khi mà chính họ mang sứ mệnh giết người bảo vệ kẻ cướp đất. Lịch sử sẽ biết về họ như vậy chứ chẳng có “hy sinh” nào ở đây cả.
10 Tháng Chín 20208:21 CH(Xem: 7000)
Dù có tàn bạo, vô nhân tính đi thế nào khi nghe đề nghị mức án tử thì khó mà giữ được bình tĩnh, đó là với người có tội, đây các anh không có tội gì cơ mà. Có thể 2 anh chứng kiến nhân tình thế thái qua tang thương, chứng kiến một xã hội vô pháp, chứng kiến những điều bất công đến quá uất ức. Nhất là trong cái đêm kinh hoàng ấy, các anh gần như chết đi sống lại, và khi tỉnh lại các anh bị tra tấn, bị đánh đập một cách tàn bạo, cho nên đứng trước cái chết các anh thấy quá bình thường hay sao?
10 Tháng Chín 20208:19 CH(Xem: 11072)
Hàng ngày điều tra viên Nguyễn Hồng Tuyến vẫn đem tôi đi thẩm vấn hỏi cung, gã điều tra viên thuyết phục tôi hợp tác mãi nhưng tôi kiên quyết không làm việc, không khai báo gì với chúng. Sau đó điều tra viên tiếp tục báo cho tôi tin: Mẹ tôi vì khóc nhiều nay sinh bệnh mù mắt để chúng thuyết phục tôi hợp tác làm việc. Tôi đứng ngồi không yên vì tin này. Tôi cũng nhận thấy vụ án này nếu làm đúng pháp luật của csVN viết ra. Với những chứng từ, tài liệu đem ra từ phía công an cs nếu được lập luận tranh cãi thì chúng không có cơ sở nào để chứng minh bài viết trên mạng là do tôi viết...
09 Tháng Chín 20209:11 CH(Xem: 10099)
Người Pháp đã sửa sai khi tuyên bản án đối với Dân ''thuộc địa'' không cùng chung dòng máu, màu da mà lại được lòng dân khâm phục, thiên hạ hoan hỉ, người cộng sản các ông gọi đó là ‘’bọn thực dân áp bức’’. Còn cộng sản VN, các ông nhân danh Con Lạc Cháu Hồng để thanh toán đồng bào, đồng chí của mình trong đêm, trên giường ngủ, và bây giờ đào tận gốc trốc tận rễ bằng bản án muốn ‘’tru di tam tộc’’ của người chung dòng máu đỏ da vàng với các ông, thì các ông là bọn gì đây? Tội ác của người cộng sản phải nói rằng ‘’Trúc Nam Sơn Không ghi hết tội, Đông Hải không...
09 Tháng Chín 20209:10 CH(Xem: 11390)
Qua phiên tòa xét xử 29 bị cáo vụ Đồng Tâm cho thấy, nó không phải là một bộ máy bảo vệ công lý mà đúng hơn thì nó là một cỗ máy giết người. Không phải vụ án Đồng Tâm mà nhiều vụ án khác nó vẫn vận hành như thế mà điển hình là vụ án Hồ Duy Hải. Cáo trạng bịa đặt, vật chứng dàn dựng là những nguyên liệu dùng để hại người chứ không phải là thứ làm nên công lý. Đã vậy, mức độ táo tợn trong cách làm án khống ngày càng nghiêm trọng hơn. Nhìn vào bộ máy tư pháp CS, có lẽ chúng ta không nên nghĩ đó là nơi bảo vệ công lý nữa mà chúng ta hãy suy nghĩ khác, nó là...
04 Tháng Năm 2024
Ở tầm của uỷ viên Trung ương Đảng, có thể lập sân sau để kinh tài. Có thể nói, đằng sau mỗi một quan chức là cả một bộ máy tham nhũng đồ sộ. Ví dụ như ông Vương Đình Huệ, ông lập hẳn sân sau cho em họ đứng tên; nuôi đệ tử ruột làm tay hòm chìa khóa, đảm nhận chức năng kết nối từ ông Huệ và chính quyền tỉnh, nhận dự án từ Trung ương rồi đẩy xuống tỉnh, sau đó trao dự án vào tay em họ ông Huệ. Không có đất nước nào mà mức độ tham nhũng kinh khủng như Việt Nam. Sau lưng mỗi quan lớn đều là một hoặc vài tập đoàn, chuyên rút ruột ngân sách. Điều này gây nguy hiểm cho nền kinh tế đất nước vô cùng. Mỗi ghế quan chức đều...
03 Tháng Năm 2024
Vào ngày 22-1-2018, ông ta bị kết án 13 năm tù. Ông Thăng bị xét xử vào ngày 14 và 15 tháng 12, 2020 vì liên quan đến một vụ bê bối tham nhũng khác và nhận 10 năm tù. Trường hợp của Thăng không phải là trường hợp cá biệt. Khoảng 20 cá nhân khác có liên quan đến lĩnh vực dầu khí và ngân hàng cũng bị kết án, trong đó có ông Trịnh Xuân Thanh, người đứng đầu tập đoàn dầu khí Petrovietnam, người bị bắt ở Đức và đưa về Việt Nam. Ông Thanh bị kết án tù chung thân. Sau đó, Phan Văn Anh Vũ hay còn gọi là “Vũ Nhôm”, một ông trùm kinh doanh bị bắt ở Singapore. Ông Vũ Nhôm lãnh 17 năm tù.
30 Tháng Tư 2024
Với sự ra đi “bất ngờ” của ông Vương Đình Huệ, đảng CSVN đã rơi vào cuộc khủng hoảng chính trị lớn nhất từ trước tới nay. Những người thay thế ông Huệ và ông Thưởng chỉ đếm trên đầu ngón tay gồm Bà Trương Thị Mai, 66 tuổi, quê Qủang Bình, Bí thư Trung ương đảng, Trưởng ban Tổ chức Trung ương; Thủ tướng Phạm Minh Chính, 66 tuổi, quê Thanh Hóa và Bộ trưởng Công an, Đại tướng Tô Lâm, 67 tuổi, quê Hưng Yên. Tuy nhiên ai sẽ thay ông Nguyễn Phú Trọng làm Tổng Bí thư để lãnh đạo Đảng khóa XIV càng mù mịt hơn, vì những người có điều kiện nhất đã bị loại.
29 Tháng Tư 2024
Trong trại, dù Kẻ Nằm Vùng có lời khuyên trước là không nên – nhưng tướng Trọng, thay vì mặc quần áo dân sự như mọi người tị nạn khác – tiếp tục diện bộ quân phục đại lễ với đầy đủ phụ tùng, dây biểu chương, huy chương, nón kết…đi vào nhà ăn tập thể. Tướng Trọng được 4 người đàn ông đang ngồi ăn, đứng dậy đón chào nghiêm chỉnh đúng tác phong thuộc cấp. Tuy nhiên ngay sau đó bị một số người, có khá nhiều phụ nữ chửi bới, ném thức ăn vào người, khiến ông tối tăm mặt mũi, được Kẻ Nằm Vùng kéo chạy ra ngoài nhưng rồi phải trốn vào một nhà cầu công cộng.
24 Tháng Tư 2024
Bộ phim Kẻ Nằm Vùng hay Cảm tình Viên (The Sympathizer) dựa trên tiểu thuyết cùng tên của tác giả Nguyễn Thanh Việt, được sản xuất bởi A24 và Rhombus Media, đạo diễn Hàn Quốc Park Chan-wook, với sự hiện diện của 2 tài tử nổi danh trong cộng đồng người Việt hải ngoại là bà Kiều Chinh, Nguyễn Cao Kỳ Duyên, đã bắt đầu công chiếu tập 1 trên HBO từ ngày 14 tháng 4 năm 2024. Phim chiếu gần 10 ngày rồi nhưng không thấy giới phê bình văn học, nghệ thuật hải ngoại có bài nào nhận xét, đánh giá tập 1 và 2. Những cây đa, cây đề nổi tiếng trong làng báo, truyền thông hải ngoại thường viết bài bình luận tác phẩm văn chương, phim ảnh… hoàn toàn im lặng.
24 Tháng Tư 2024
Vốn là đảng cướp nên tìm một người có khả năng, vừa khôn ngoan vừa hiểm độc để có thể nắm đầu trùm công an là người ngăn chặn mọi chống đối từ bên trong cũng như bên ngoài thì không dễ kiếm. Đại diện trong Quốc Hội chỉ là bù nhìn. Đại hội đảng là chiến trường thanh lọc, sắp xếp hàng ngũ trung ương, địa phương và chính trị bộ là giai đoạn cuối cùng để chọn lãnh đạo tương lai. Đừng coi thường tiến trình "dân chủ" của CSVN đi từ trên xuống dưới. Vì mục tiêu của đảng là cầm quyền. Mọi đe dọa quyền lực đảng có nghĩa đảng sẽ bị tiêu diệt. Để tìm lãnh đạo có khả năng đó đòi hỏi Khôn và Ác. Từ trên...
23 Tháng Tư 2024
Tuy nhiên lịch sử của Việt Nam đã phủ nhận sự mạo nhận này. Chưa hề có cuộc trưng cầu ý kiến nào chứng minh “Đi lên chủ nghĩa xã hội là khát vọng của nhân dân”. Vì vậy, khi bị chống đối, ban Tuyên giáo Trung ương đã quay cuồng với giọng điệu thù nghịch: “Tính chất nguy hiểm của những phương thức, thủ đoạn này ở chỗ chúng tạo dựng nhận thức sai lệch, mơ hồ, hoài nghi, hoang mang, dao động, gây “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” trong nội bộ, làm lung lay niềm tin của cán bộ, đảng viên và nhân dân vào vai trò lãnh đạo của Đảng, sự quản lý của Nhà nước, tạo tâm lý bức xúc, chống đối trong xã hội. Điều đó ảnh hưởng tiêu cực đến...
22 Tháng Tư 2024
Điều đáng chú ý là Thủ tướng Việt Nam Phạm Minh Chính cả hai lần gặp hai vị lãnh đạo công nghệ này đều mời họ xây dựng nhà máy sản xuất ở Việt Nam. Trong khi đó, khác với Samsung, cả hai công ty này đều không sở hữu nhà máy sản xuất sản phẩm cho chính họ. Điều đó khiến nhiều người đặt ra câu hỏi là lãnh đạo Hà Nội có thực sự hiểu đối tác mình đang nói chuyện? Ai cũng thấy Việt Nam đang đứng trước những cơ hội lớn để nhận được đầu tư lớn hơn về công nghệ nói riêng và kinh tế nói chung
21 Tháng Tư 2024
Cũng đáng chú ý là chuyến thăm Trung Hoa của ông Huệ đã xẩy ra chưa đầy một tháng, sau khi Đảng CSVN cách chức Chủ tịch nước Võ Văn Thưởng ngày 20/03/2024. Ông Thưởng, 54 tuổi từng được coi là ngôi sao sáng trong 4 Lãnh đạo hàng đầu, và là người có nhiều triển vọng thay ông Nguyễn Phú Trọng. Ông bị cách chức vì “đã vi phạm Quy định về những điều đảng viên không được làm”. Tham nhũng cũng có vai trò trong vụ mất chức của ông Thưởng. Vì vậy, chuyến đi Bắc Kinh của ông Vương Đình Huệ càng được củng cố cho vị trí chính trị của ông trong tương lai, vì chính ông đã bảo đảm với Tập Cận Bình và các nhà lãnh đạo...
17 Tháng Tư 2024
Ở tấm thứ nhất, hình một viên cảnh sát mặc bộ quần áo màu kem, nón kết cũng màu kem là điều hoàn toàn sai. Đồng phục của cảnh sát VNCH là áo trắng, quần xám, áo 2 túi, nút áo trên gần sát cổ, không hở cổ hoặc phanh ngực, bên trên túi phải có bảng tên, tay áo trái có huy hiệu cảnh sát. Nón kết cũng trên trắng, viền xám ở dưới. Huy hiệu có dòng chữ Tổ Quốc, Công Minh, Liêm Chính khác với huy hiệu của quân đội là Tổ Quốc, Danh Dự, Trách Nhiệm. Cái chào tay của người trong hình cũng sai không đúng quân phong, quân kỷ. Khi chào, lòng bàn tay phải úp xuống, ngón cái hơi quặp lại, 4 ngón còn lại duỗi thẳng khép vào nhau, cánh tay...