Dân tộc này không xứng đáng được cứu rỗi!

25 Tháng Tám 201910:14 CH(Xem: 5432)

Dân tộc này không xứng đáng được cứu rỗi!


44690002_2237866423123797_3527316100284940288_nNgười dân VN chỉ lo làm kiếm tiền, ăn nhậu là hài lòng, họ không quan tâm đến những giá trị cao cả là tự do, dân chủ và nhân quyền - QĐB




Nguyễn Thị Bích Ngà




Tôi đã từng nghe, đọc được câu trên từ khá nhiều người bạn của tôi. Họ buông ra lời chán nản và sau đó bỏ cuộc. Tôi rất đồng cảm với họ bởi tôi đã chứng kiến, đồng hành với họ trong khá nhiều việc và tôi biết họ đã vất vả, cố gắng đến thế nào mà kết quả nhận lại bằng không, đôi khi còn bị sỉ nhục rất ê chề. Họ, những người bạn đấu tranh, hoạt động xã hội dân sự của tôi, rơi rụng dần.

Dân tộc này không xứng đáng được cứu rỗi. Khi phát ngôn câu đó, họ không đứng ở vai trò là chúa trời hay tự xếp mình cao hơn người khác. Họ chỉ đơn giản cảm thấy tuyệt vọng, bất lực trong việc thay đổi nhận thức đám đông. Lời than đắng đót ấy vô hình chung đẩy trách nhiệm về phía đám đông. Cũng đúng. Bởi, tôi biết rõ, những người bạn tôi đã rất cố gắng thực hành trách nhiệm của mình nhưng đám đông không có phản hồi. Khi ta đập mãi một cục đá mà cục đá cứ trơ trơ thì sẽ đến lúc ta nghĩ cục đá này không thể sử dụng.

Đám đông người Việt hiện nay là một đám đông kỳ dị. Bảo vô cảm cũng không đúng, vì rõ ràng họ sẵn sàng phấn khích, xuống đường vì một trận bóng. Cũng bàn luận về chính trị xã hội nơi quán nước, vỉa hè cho đến mạng xã hội, cũng bình luận sự kiện, thậm chí rất ham mê, thì sao lại bảo họ vô cảm được? Có cảm xúc, có quan tâm đó chứ. Nhưng, họ quan tâm theo cách của họ. Và cách của họ khác với cách của chúng ta, thế thôi.

Vấn đề của chúng ta là phải tìm ra phương pháp để họ hiểu cảm xúc của ta, đồng cảm với cảm xúc của ta và quan tâm những vấn đề mà ta quan tâm. Muốn vậy, ta buộc phải là người biết hiểu cảm xúc của họ, đồng cảm với cảm xúc của họ trước. Tại sao ta phải làm điều đó trước? Vì ta có nhận thức vấn đề rõ hơn, thấu đáo hơn. Vì lẽ đó, trách nhiệm của ta là trách nhiệm của người hướng dẫn. Thay vì sỉ nhục, coi thường cảm xúc của họ, hãy đồng cảm hơn, tôn trọng hơn và giải thích, phân tích, hướng dẫn.

Phải chăng lâu nay chúng ta thường làm sai phương pháp? Chúng ta thường chê bai chỉ trích đám đông khi đám đông cuồng nhiệt xuống đường vì một trận bóng đá mà không xuống đường vì dân chủ và quyền con người. Lỗi ở ta, không phải ở đám đông. Ta có lỗi khi áp đặt cảm xúc của mình lên họ và cho rằng cảm xúc của ta mới có ý nghĩa, mới giá trị còn của họ thì không. Họ cũng hoàn toàn có thể nghĩ về ta như ta nghĩ về họ. Kết quả là không bao giờ có sự chia sẻ cảm xúc, không thể đạt được mức có được cảm xúc chung. Các bạn trẻ HK đang làm rất tốt việc chia sẻ cảm xúc của mình và lôi kéo cảm xúc của người khác để tạo ra một đám đông khổng lồ có chung cảm xúc.

Dĩ nhiên ở VN khó hơn nhiều. Trong bài viết dạy con sống thật với cảm xúc của chính mình, tôi có nói qua về việc bố mẹ Việt đã và đang triệt tiêu cảm xúc của con trẻ, làm cho nó trở thành người không biết cách thể hiện cảm xúc hoặc kềm nén cảm xúc, không dám sống thật với cảm xúc khi trưởng thành. Văn hóa, giáo dục của ta nó sai như vậy rồi. Từ rất lâu rồi. Muốn thay đổi, bắt buộc phải đi từ cái gốc văn hóa, giáo dục. Quá lâu. Nhưng không còn cách nào khác.

Tôi nhớ mãi cảnh chị dân oan vật vả đòi tự thiêu ở cổng văn phòng tiếp dân số 1 Ngô Thì Nhậm, Hà Đông, Hà Nội. Chị nghĩ là biết đâu cái chết của chị có thể lôi kéo được cảm xúc của quan chức, đám đông, từ đó họ có những hành động cụ thể để giải quyết cho dân oan. Tôi bảo, “Chị muốn chết thì không ai cản được vì không ai có thể ở bên chị 24/7. Nhưng, chị nên biết cái chết của chị sẽ vô nghĩa vì sẽ không có mấy người quan tâm nên sẽ chẳng có thay đổi gì cả.” Người Việt mình đâu có chia sẻ cảm xúc với nhau. Thay vào đó là phán xét. Rất nhiều phán xét, chỉ trích và xúc phạm. Mà phán xét, chỉ trích, xúc phạm luôn gây ra mâu thuẫn, không hề có được sự thấu hiểu, đồng cảm.

Một người chồng mua bó hoa về tặng vợ, cô chẳng xúc động gì, không chia sẻ cảm xúc hạnh phúc với chồng, cô bảo, “Bày đặt, tốn tiền.” Lần sau anh ta có mua nữa không? Không. Và khi cô vợ nói, “Em bị sếp mắng.” Anh chồng sẽ hờ hững, “Vậy ha.” Lần sau cô vợ có chia sẻ gì với chồng nữa không? Không.

Cũng vậy, trong các vấn đề lớn hơn trong xã hội, khi ta không thể đồng cảm, chia sẻ được với người thì người sẽ không thể đồng cảm được với ta.

Anh em tụ tập ở một cái quán để họp. Công an, an ninh ập vào giải tán, bắt bớ, đó là phần anh em. Còn chủ quán, họ cũng bị mời làm việc, gây khó dễ và bị an ninh cài vào đầu những suy nghĩ xấu về anh em, bảo họ cảnh giác với anh em blah blah, buộc họ không tiếp đón anh em vào lần sau nếu không thì sẽ gặp rắc rối. Sau khi bị bắt, anh em có quay lại quán để xin lỗi chủ quán vì sự phiền phức (không phải do mình gây ra nhưng mình là nguyên nhân) và phân tích, giải thích để họ hiểu, đồng thời chia sẻ cảm xúc với họ, của họ? Hoặc, lần sau mình đến người ta không dám tiếp, anh em có chửi mắng họ hèn nhát?

Những chủ nhà trọ khắp đất SG, HN đuổi anh em ra khỏi nhà vì sợ hãi, đa số họ bị chửi mắng là hèn nhát, không giữ đúng hợp đồng.. Về lý họ sai. Nhưng chúng ta cũng sai khi không thấu hiểu và đồng cảm với cảm xúc của họ. Những chuyện nhỏ nhặt vậy thôi nhưng thể hiện tư duy của ta và của họ là những đường thẳng song song không bao giờ có thể chạm được vào nhau nếu một bên không rẽ. Như trên tôi đã trình bày, ta phải là người rẽ trước.

Không có một dân tộc nào không xứng đáng được cứu rỗi. Không có một dân tộc nào xứng đáng phải chịu cảnh sống mất các quyền căn bản của con người. Họ chưa nhận ra, chưa dám đấu tranh cho quyền của chính họ bởi họ đã bị cai trị và giáo dục sai cách quá lâu. Cái sai từ thế hệ này qua thế hệ khác, không chỉ mỗi từ khi có cộng sản.

Tôi lặp đi lặp lại mãi, cuộc cách mạng ở VN hiện nay phải là cách mạng về văn hóa. Thay đổi được về văn hóa thì mới thay đổi được ý thức, thái độ. Muốn làm được điều đó, chúng ta phải học để chính chúng ta có văn hóa và chia sẻ điều đã học được với người khác, chia sẻ cảm xúc với người khác, đồng cảm với cảm xúc của họ. Người ta khóc chó chết mình chửi thì khi mình khóc cá chết họ sẽ dửng dưng. Đừng trách họ thiển cận bởi trách thừa, quả thực họ thiển cận. Nhưng, ta làm gì để thay đổi nó? Hay ta cũng thiển cận như họ, theo cách của ta?

Thay đổi văn hóa là một cuộc lột xác của mỗi người, nó khó khăn, đau đớn vì ta phải liên tục phủ nhận chối bỏ cái lạc hậu, cái sai mà mình đã nhiễm đồng thời tiếp thu cái mới đẹp hơn. Thay đổi văn hóa của một dân tộc là điều khó khăn gấp bội, mất rất nhiều thời gian và cần sự kiên trì, nhưng bắt buộc phải làm.

Nếu dân tộc này không xứng đáng được cứu rỗi thì chính chúng ta cũng không xứng đáng được cứu rỗi. Thay vì oán thán, hãy làm. Có thể chúng ta chết trước khi chúng ta nhìn thấy kết quả, nhưng thà chết khi cố gắng hành động còn hơn là thể hiện thái độ tuyệt vọng.

nguồn: https://www.danluan.org/tin-tuc/20190824/dan-toc-nay-khong-xung-dang-duoc-cuu-roi

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
24 Tháng Chín 20157:51 SA(Xem: 12136)
Chủ nghĩa Mác Lê Nin mà hồ chí minh du nhập vào gần một thế kỷ nay đã lạc hậu khi tại chính quê hương của nó đã không còn tồn tại, sự hô hào của đảng csVN chỉ là một cách ăn mày dĩ vãng, đánh lận con đen nhằm tiếp tục chính sách mị dân để độc quyền cai trị.
23 Tháng Chín 20157:54 SA(Xem: 13276)
Câu chuyện của chị bạn xảy đến cùng lúc với tin những học trò nghèo ở Huế chưa đóng được học phí bị bêu tên dưới cột cờ. Công ty Tôn Hoa Sen kêu gọi từ thiện nhưng chặn nguồn nước của dân thiểu số ở Đạ Mri đế ép lấy đất. Công ty Tân Hiệp Phát thì thay vì xin lỗi người tiêu dùng, bãi nại cho người tố cáo sản phẩm lỗi bị gài bẫy đi tù… thì thay giám đốc người nước ngoài để rửa mặt. Và ở Hà Nội, quan lại chia nhau cai trị trong họ hàng của mình ở huyện Mỹ Đức.
20 Tháng Chín 201511:09 CH(Xem: 19361)
Khi nhìn qua màn hình computer thấy cảnh tòa nhà World Trade Center bị đổ sụm do chiếc phi cơ đâm vào nhiều sinh viên đã rú lên vì sung sướng, thế rồi họ truyền tin cho nhau với thái độ đắc chí. Họ đua nhau bình phẩm và chờ đợi sự "giãy chết" của Hoa Kỳ. Lạ một điều, những sinh viên ấy hầu hết lớn lên khi chiến tranh đã chấm dứt. Hàng ngày họ vẫn uống Coke, vẫn chuộng những chiếc quần Jeans hiệu Levi's và săn lùng những hàng hóa "made in USA" từ chiếc computer cho đến đôi giày thể thao.
19 Tháng Chín 20158:29 CH(Xem: 11947)
Và ai đã là người có tự do hơn ở Việt Nam — những người sống ở miền Nam Việt Nam không Cộng Sản (dù là với tất cả các khuyết điểm của chế độ đó) hay những người sống dưới chế độ Cộng Sản của Ho, Ho, Hồ Chí Minh ở Bắc Việt Nam ?
19 Tháng Chín 20157:51 CH(Xem: 11731)
Một nền dân chủ muốn bền vững còn cần xây dựng trên nền tảng: tự do báo chí, kinh tế tự do, xã hội dân sự... Bởi thế mọi đổi mới, nếu có, của nhà cầm quyền cộng sản chỉ là vặt vãnh không thể nào tạo ra dân chủ. Chỉ có sự thay đổi triệt để từ cộng sản sang cộng hòa mới có thể mang lại tự do dân chủ cho Việt Nam.
17 Tháng Chín 20157:42 SA(Xem: 10697)
Tuy đã thất bại toàn diện như thế, nhưng đảng CSVN vẩn ù lì chũi đầu xuống cát để tiếp tục: “Kiên định chủ nghĩa Mác - Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh” để “vận dụng sáng tạo và phát triển phù hợp với thực tiễn Việt Nam.” Còn sáng tạo cái gì nữa đảng ơi? Thiên hạ đã vứt nó vào sọt rác và đổ đi không ai muốn ngó đến cái mặt mũi xấu xa, ghê tởm của nó nữa mà lại rước về mà thờ thì chỉ có những con người mất trí mới làm như thế.
13 Tháng Chín 201512:54 CH(Xem: 16461)
Chính sách thanh lọc để chọn ra cho mình một quốc gia duy ý chí bắt đầu và còn kéo dài tới tận hôm nay, những ai có quan hệ với chính quyền miền Nam Việt Nam (dù họ hoàn toàn vô tội) cánh cửa đại học vẫn khép lại, họ chỉ có thể chọn cho mình con đường thấp hèn hơn hoặc đào thoát khỏi nước Việt, vấn nạn này kéo dài hàng thập kỷ trong thập niên 80 của thế kỷ trước, bối cảnh xã hội khi ấy tối đen, ảm đạm dường như không lối thoát !
11 Tháng Chín 20158:30 SA(Xem: 26814)
Cho rằng Nguyễn Tấn Dũng là một 'đại diện thân Mỹ' và ‘chống Tàu’ chỉ là sản phẩm của những trí tưởng tượng điên rồ. Những kẻ tham nhũng chỉ biết đến tiền và quyền. Bất cứ ai cho tiền, dù là Mỹ hay Tàu đều không quan trọng. Tóm lại, nếu không lật đổ được chế độ độc tài cộng sản, tương lai đất nước sẽ tiếp tục còn tăm tối trong nhiều năm tới.
11 Tháng Chín 20158:24 SA(Xem: 18448)
sinh viên nghèo Nguyễn Văn Sỹ (quê ở xã Duy Hòa, huyện Duy Xuyên, tỉnh Quảng Nam) cô đơn ngồi sụp xuống sân trường bật khóc, mắt đỏ hoe vì không đủ tiền để đóng các khoản nhập học 4,6 triệu đồng = (200.usd) mà trong túi chỉ vỏn vẹn có 3 trăm ngàn (12.usd) do mẹ bán hết hơn nửa tạ lúa gói ghém đưa cho em đóng tiền học, số tiền có được quá ít nên không thể làm thủ tục nhập học, Sỹ nghẹn ngào chơi vơi giữa 2 chọn lựa: Ở lại, hay quay về quê nhà cuốc đất trồng khoai?
09 Tháng Chín 201512:44 CH(Xem: 13098)
Chính vì lý do này , mà những năm sau đó , mặc dù Hồ Chí Minh tiếp tục viết thư cho Tổng thống Mỹ là Harry Truman xin tiền viện trợ và xin giúp đỡ để đánh Pháp và tiếp tục đánh xuống miền Nam , Harry Truman không thèm trả lời 1 câu và không giúp tiếp . Vì khi đội OSS trở về thì họ đã báo cáo cho quốc hội Mỹ biết Hồ Chí Minh là 1 tên gian xảo và lừa lọc như thế nào
04 Tháng Chín 20151:46 CH(Xem: 18704)
« Việc phản đối đặt tên đường Mạc Thái Tổ là không có cơ sở. Có chăng, đó chỉ là sản phẩm của một thứ chủ nghĩa dân tộc lạc loài, một tâm lí “chính thống” không đến nơi và một “chiêu bài” chống Trung Quốc mang màu sắc hiện tại mà thôi… » * một tâm lí « chính thống » không đến nơi CSVN muốn nói tới việc trung thành với triều đại đã cưu mang, nuôi dưỡng mình. Những chữ không đến nơi ở đây phải đặt cái tâm lý ở thời đại cổ và thời đại ngày nay mới có thể phán đoán được. Việc phán đoán này tất nhiên là tương đối.
04 Tháng Chín 20151:30 CH(Xem: 11714)
Thực tế chưa bao giờ có một nhà nước của tuyệt đại đa số nhân dân như thế ở Việt Nam dưới thời Cộng sản. Các chính quyền lập ra từ sau ngày gọi là “Cách mạng tháng Tám 1945” đều là nhà nước tự biên tự diễn của đảng, do đảng và vì đảng và chưa hề biết quán triệt ý nghĩa câu nói lịch sử của ông Hồ rằng: “Nước độc lập mà dân không được hưởng tự do, hạnh phúc thì độc lập chẳng có nghĩa lý gì”.
01 Tháng Chín 20159:16 SA(Xem: 12463)
Anh Chí cho rằng chỉ riêng việc huy động nhân lực và kinh phí để thực hiện buổi diễu binh, diễu hành với 30.000 người tham dự thôi, ước tính cũng đã chiếm một phần kinh phí rất lớn rồi, chưa kể rất nhiều các hoạt động khác. “Quan điểm của tôi và những người khác là không muốn tiến hành những việc rầm rộ, duyện binh, diễu hành một cách quá lãng phí trong thời điểm không nên tiến hành”.
29 Tháng Tám 201511:10 SA(Xem: 18886)
Vậy thì, người ủng hộ Việt Nam theo chính thể Dân Chủ Tự Do với Tam Quyền Phân Lập là người tiến bộ. Người muốn Việt Nam nằm dưới chính thể độc tài, độc đảng và toàn trị là người “phản động”. Sau sự kiện phá bỏ bức tường Bá Linh và các nước Đông Âu, Nga từ bỏ chủ nghĩa Cộng sản để theo chính thể Dân Chủ Tự Do vào cuối thập niên 1980, người ủng hộ xây dựng chủ nghĩa Cộng sản là người “phản động”.
29 Tháng Tám 20157:34 SA(Xem: 15567)
“Đồng chí Stalin thân mến: Xin gửi ngài chương trình cải cách ruộng đất của Đảng lao động Việt Nam. Chương trình hành động được lập bởi chính tôi dưới sự giúp đỡ của đồng chí Lưu Shao Shi, Văn Sha San. (CS/Trung Quốc) Đề nghị ngài xem xét và cho chỉ thị. Gửi lời chào cộng sản. Hồ Chí Minh, 31/10/1952”.
24 Tháng Tư 2024
Bộ phim Kẻ Nằm Vùng hay Cảm tình Viên (The Sympathizer) dựa trên tiểu thuyết cùng tên của tác giả Nguyễn Thanh Việt, được sản xuất bởi A24 và Rhombus Media, đạo diễn Hàn Quốc Park Chan-wook, với sự hiện diện của 2 tài tử nổi danh trong cộng đồng người Việt hải ngoại là bà Kiều Chinh, Nguyễn Cao Kỳ Duyên, đã bắt đầu công chiếu tập 1 trên HBO từ ngày 14 tháng 4 năm 2024. Phim chiếu gần 10 ngày rồi nhưng không thấy giới phê bình văn học, nghệ thuật hải ngoại có bài nào nhận xét, đánh giá tập 1 và 2. Những cây đa, cây đề nổi tiếng trong làng báo, truyền thông hải ngoại thường viết bài bình luận tác phẩm văn chương, phim ảnh… hoàn toàn im lặng.
24 Tháng Tư 2024
Vốn là đảng cướp nên tìm một người có khả năng, vừa khôn ngoan vừa hiểm độc để có thể nắm đầu trùm công an là người ngăn chặn mọi chống đối từ bên trong cũng như bên ngoài thì không dễ kiếm. Đại diện trong Quốc Hội chỉ là bù nhìn. Đại hội đảng là chiến trường thanh lọc, sắp xếp hàng ngũ trung ương, địa phương và chính trị bộ là giai đoạn cuối cùng để chọn lãnh đạo tương lai. Đừng coi thường tiến trình "dân chủ" của CSVN đi từ trên xuống dưới. Vì mục tiêu của đảng là cầm quyền. Mọi đe dọa quyền lực đảng có nghĩa đảng sẽ bị tiêu diệt. Để tìm lãnh đạo có khả năng đó đòi hỏi Khôn và Ác. Từ trên...
23 Tháng Tư 2024
Tuy nhiên lịch sử của Việt Nam đã phủ nhận sự mạo nhận này. Chưa hề có cuộc trưng cầu ý kiến nào chứng minh “Đi lên chủ nghĩa xã hội là khát vọng của nhân dân”. Vì vậy, khi bị chống đối, ban Tuyên giáo Trung ương đã quay cuồng với giọng điệu thù nghịch: “Tính chất nguy hiểm của những phương thức, thủ đoạn này ở chỗ chúng tạo dựng nhận thức sai lệch, mơ hồ, hoài nghi, hoang mang, dao động, gây “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” trong nội bộ, làm lung lay niềm tin của cán bộ, đảng viên và nhân dân vào vai trò lãnh đạo của Đảng, sự quản lý của Nhà nước, tạo tâm lý bức xúc, chống đối trong xã hội. Điều đó ảnh hưởng tiêu cực đến...
22 Tháng Tư 2024
Điều đáng chú ý là Thủ tướng Việt Nam Phạm Minh Chính cả hai lần gặp hai vị lãnh đạo công nghệ này đều mời họ xây dựng nhà máy sản xuất ở Việt Nam. Trong khi đó, khác với Samsung, cả hai công ty này đều không sở hữu nhà máy sản xuất sản phẩm cho chính họ. Điều đó khiến nhiều người đặt ra câu hỏi là lãnh đạo Hà Nội có thực sự hiểu đối tác mình đang nói chuyện? Ai cũng thấy Việt Nam đang đứng trước những cơ hội lớn để nhận được đầu tư lớn hơn về công nghệ nói riêng và kinh tế nói chung
21 Tháng Tư 2024
Cũng đáng chú ý là chuyến thăm Trung Hoa của ông Huệ đã xẩy ra chưa đầy một tháng, sau khi Đảng CSVN cách chức Chủ tịch nước Võ Văn Thưởng ngày 20/03/2024. Ông Thưởng, 54 tuổi từng được coi là ngôi sao sáng trong 4 Lãnh đạo hàng đầu, và là người có nhiều triển vọng thay ông Nguyễn Phú Trọng. Ông bị cách chức vì “đã vi phạm Quy định về những điều đảng viên không được làm”. Tham nhũng cũng có vai trò trong vụ mất chức của ông Thưởng. Vì vậy, chuyến đi Bắc Kinh của ông Vương Đình Huệ càng được củng cố cho vị trí chính trị của ông trong tương lai, vì chính ông đã bảo đảm với Tập Cận Bình và các nhà lãnh đạo...
17 Tháng Tư 2024
Ở tấm thứ nhất, hình một viên cảnh sát mặc bộ quần áo màu kem, nón kết cũng màu kem là điều hoàn toàn sai. Đồng phục của cảnh sát VNCH là áo trắng, quần xám, áo 2 túi, nút áo trên gần sát cổ, không hở cổ hoặc phanh ngực, bên trên túi phải có bảng tên, tay áo trái có huy hiệu cảnh sát. Nón kết cũng trên trắng, viền xám ở dưới. Huy hiệu có dòng chữ Tổ Quốc, Công Minh, Liêm Chính khác với huy hiệu của quân đội là Tổ Quốc, Danh Dự, Trách Nhiệm. Cái chào tay của người trong hình cũng sai không đúng quân phong, quân kỷ. Khi chào, lòng bàn tay phải úp xuống, ngón cái hơi quặp lại, 4 ngón còn lại duỗi thẳng khép vào nhau, cánh tay...
17 Tháng Tư 2024
ngoại giao của nước VNcs tùy theo từng thời điểm, có thể khi công bố Sách Trắng Quốc Phòng năm 2009 thì TQ chưa có những hành vi manh động hung hăng như hôm nay, thế nhưng khi công bố lần thứ hai năm 2019 khi TQ gia tăng cường độ lấn chiếm thì chủ trương của Việt Nam vẫn không thay đổi, điều đó đặt ra một câu hỏi là liệu nhà cầm quyền csVN vẫn chấp nhận không thay đổi đường lối quốc phòng trong khi chủ quyền quốc gia đang bị đe dọa nhằm đổi lấy một nền hòa bình nhu nhược, yếu ớt, và sự độc lập đang bị chỉ trích khi dân chúng nhìn thấy giới lãnh đạo TQ xem đảng csVN như thủ hạ của mình...
12 Tháng Tư 2024
Hai nhóm gồm hơn 30 nhà lập pháp Mỹ hồi cuối tháng 1 đã gửi các bức thư chung tới Bộ trưởng Raimondo để kêu gọi chính quyền Biden không công nhận quy chế kinh tế thị trường cho Việt Nam. Họ lập luận rằng Việt Nam không đáp ứng các yêu cầu về thủ tục để thay đổi tình trạng và cho rằng việc cấp quy chế này cho quốc gia Đông Nam Á sẽ là “một sai lầm nghiêm trọng.” Kể từ năm 2002, khi Mỹ bắt đầu vụ điều tra chống bán phá giá đầu tiên đối với cá phi lê đông lạnh nhập từ Việt Nam, Washington coi quốc gia Đông Nam Á là một “nền kinh tế phi thị trường.” Trong 21 năm qua, Mỹ đã áp thuế chống phá phá giá đối với nhiều mặt hàng...
11 Tháng Tư 2024
Suy nghĩ gần giống như Phan Châu Thành, Minh Tâm Lê: Hy vọng sắp tới, khi ngắm tượng, nhân dân Nghệ An sẽ khơi dậy được sự tự hào truyền thống, không còn ‘xin gạo cứu đói khi giáp hạt’, không còn chứng kiến những thảm cảnh đau lòng như con em chui vào container” để sang lao động ở Anh, ở châu Âu, không còn cảnh leo hàng rào ở biên giới Mexico - Mỹ để thế lực thù địch, phản động bôi nhọ. Tin tưởng vào một ngày mai tươi mới
10 Tháng Tư 2024
Chủ trương “đảng hóa các tổ chức người Việt ở nước ngoài” là một chính sách từ thập niên 80 nhưng đảng giả bộ như không biết nên đã tìm cách phủ nhận: “Thậm chí các đối tượng còn rêu rao rằng, Việt Nam đang tìm cách “đảng hóa” với cả những hội, đoàn trong tương lai mà Đảng hậu thuẫn tại hải ngoại! Các đối tượng cố tình xuyên tạc, vu cáo rằng kể từ Nghị quyết 23-NQ/TW ngày 12/3/2003 về phát huy sức mạnh đại đoàn kết toàn dân tộc đến Nghị quyết 36-NQ/TW ngày 26/3/2004 về công tác đối với người Việt Nam ở nước ngoài được triển khai “thực chất là những chiêu trò ru ngủ giả hiệu dân chủ”!