Vì sao giáo viên bỏ việc?

30 Tháng Bảy 20236:02 CH(Xem: 3515)

                                       Vì sao giáo viên bỏ việc?

download
                                      Hình minh họa: Giáo viên trong nước - nguồn Internet.





     Thái Hạo
Báo Tiếng Dân





Giữa lúc cả nước đang thiếu giáo viên ngày càng trầm trọng thì làn sóng bỏ việc trong khối công lập lại không vì thế mà có dấu hiệu giảm đi, vì sao?

Lý do quen thuộc và hẳn là đúng rồi, là thu nhập thấp, giáo viên không “sống được bằng lương”. Nhưng đây là tình hình chung của cả xã hội chứ chẳng riêng gì nghề đi dạy, vẫn là “chạy trời không khỏi nắng” nếu bỏ việc. Chỉ là chẳng đặng đừng mà thôi.

Từ trải nghiệm của bản thân và những chia sẻ của bạn bè đồng nghiệp gần gũi, cộng với những gì đang diễn ra trong ngành, tôi cho rằng vấn đề không hẳn chỉ là chuyện mưu sinh. Thậm chí lương không phải lý do quan trọng nhất trong câu chuyện này.

1. Mất dân chủ nghiêm trọng trong môi trường giáo dục, dẫn đến giáo viên không còn được tôn trọng, thân phận trở nên thấp hèn trước người quản lý (hiệu trưởng, cán bộ phòng – sở…). Họ bị đối xử bất công, bị tước mất những quyền cơ bản, thường xuyên bị chỉ trích, phê bình, thậm chí bị trù dập mà không biết kêu ai.

Ở không ít nơi, giáo viên phải làm chân sai vặt, thậm chí đi tiếp khách và chuốc rượu như tiếp viên. Mới đây nhất là vụ việc ở Tuyên Hóa (Quảng Bình), hàng ngàn giáo viên toàn huyện bị bắt phải làm công việc tuyên truyền một cách vô lối và thô bạo. Dù không dám phản kháng, nhưng chắc chắn nó gây bất bình trong lòng, dần sinh ra mệt mỏi, chán ghét. Tình trạng mất dân chủ đến mức kiệt cùng này, là một sự đả kích sâu sắc, làm tổn thương nặng nề những người có tự trọng, có ý thức phẩm giá. Nó tất yếu dẫn đến việc những người “thẳng lưng” sẽ rời bỏ nhà trường.

Cải thiện thu nhập là việc phải làm, tuy nhiên nếu chỉ hiểu thô sơ rằng, làn sóng bỏ việc đơn thuần là do lương thấp, thì rất có thể vấn đề sẽ còn nguyên ở đó. Người Việt nói chung, vì đã trải qua quá nhiều gian lao cơ cực, nên tôi tin rằng dù trước mắt còn vất vả nhưng nếu vẫn được sống và làm việc trong một môi trường lành mạnh tử tế, thì họ sẽ không bỏ đi. Cho nên, song song với việc thay đổi chính sách tiền lương, thì việc lập lại sự quân bình quyền lực, kiến tạo môi trường giáo dục công bằng, nhân văn, phải là mục tiêu khẩn cấp, bức thiết. Không thể trì hoãn.

2. Quá nhiều áp lực. Căn bệnh thành tích, bệnh quan liêu giấy tờ, bệnh hành chính hình thức…, đã dần làm kiệt quệ đội ngũ giáo viên. Nền giáo dục đang chạy theo những con số vô hồn với điểm thi, giải thưởng, thi đua…, và từ đó làm phát sinh không biết bao nhiêu tiêu cực cũng như gánh nặng vô bổ trên đầu xã hội, trong đó phải gánh chịu nhiều nhất là thầy cô giáo và học sinh. Tình trạng này kéo dài, bộc lộ tính vô nghĩa của công việc mỗi lúc một rõ hơn.

Nhiều bạn bè tôi là những nhà giáo có chuyên môn và tâm huyết đã không thể tiếp tục vì họ thấy lãng phí, thậm chí còn có cảm giác mình là tội đồ khi tiếp tay cho những cuộc chạy đua không những vô giá trị mà còn để lại di họa trong tâm hồn học sinh. Và họ đã chọn rời đi.

Để áp đặt thành tích, những người quán lý đã vừa giao chỉ tiêu, vừa đẻ ra không biết cơ man nào là các quy định, giấy tờ, thủ tục, biến cả môi trường giáo dục thành một bộ máy quan liêu khổng lồ. Chỉ riêng việc dồn thời gian công sức để mà làm cho ra một bộ hồ sơ “chỉn chu” trong mỗi năm học với hàng chục cuốn sổ, với hàng tá giấy má và liên tục họp hành, thi cử, đã khiến giáo viên đủ kiệt sức. Vấn đề là hầu như tất cả những thứ này đều vô bổ, chủ yếu là để hành nhau chứ không mang lại lợi ích thiết thực nào cho công việc cả. Thế là sinh ra: hoặc làm láo để đối phó mà tồn tại, hoặc chán ngán mà bỏ nghề.

3. Áp lực thành tích cũng dẫn đến kết cục tương tự. Nó biến mỗi nhà trường thành các chiến trường. Vì thế, công việc đi dạy với tinh thần tận tụy, yêu thương và đồng hành cùng MỖI học trò dần trở nên xa xỉ. Khi tình yêu với tri thức và với người thầy không được khơi dậy để trở thành động lực chính đáng cho việc học nơi học trò, thì giáo viên phải tìm mọi cách để ép các em; việc dụ dỗ, nhồi nhét, hăm dọa, phê bình trở thành phương pháp chủ đạo. Những giáo viên có sự nhạy cảm, tinh tế, và tình yêu thương dành học trò, họ không thể chịu đựng được quá lâu cảnh này. Và đành phải quay đi.

4. Cải thiện lương bổng, dù quan trọng tới đâu và làm tốt đến mức độ nào, nhưng nếu không cải tạo được môi trường giáo dục khi vẫn để những vấn nạn như trên vây khốn, thì bức tranh vẫn khó mà đổi sắc được. Tôi còn hình dung rằng, nếu một khi lương tăng cao mà tình trạng mất dân chủ còn nguyên như hiện nay thì tiêu cực sẽ phát sinh nhiều hơn. Vì “vé vào cổng” sẽ đắt hơn, giáo viên sẽ bị đối xử thô bạo hơn.

Câu chuyện thu nhập là một bài toán phải được giải, nhưng lại không dễ có ngay đáp án hữu hiệu trong hoàn cảnh này; tuy nhiên việc dân chủ hóa môi trường giáo dục, dẹp nạn lạm phát hành chính, trị căn bệnh thành tích giả dối thì lại không hề mất tiền mà có thể làm ngay. Chỉ cần thực hiện một số cải cách thiết thực, thay đổi chính sách, cấu trúc lại bộ máy giáo dục, thì lập tức mọi thứ sẽ trở nên thông thoáng, lành mạnh; môi trường giáo dục sẽ được hồi sinh, sức sống sẽ trở lại, và hạnh phúc liền hiện hữu trên mỗi mặt người.

Tôi tin rằng nếu làm được như thế, (bên cạnh việc nỗ lực từng bước dồn nguồn lực tài chính cho giáo dục) thì đó mới là một cuộc “đổi mới căn bản”, chứ không phải chỉ chú mục vào viết chương trình và sách giáo khoa mới. Không hạt giống tốt nào có thể mọc lên trên một mảnh đất đã bị nhiễm độc nghiêm trọng, thậm chí những cây đã sinh trưởng và cắm rễ sâu ở đó còn sẽ bị èo uột dần theo năm tháng, mà chết đi.

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
18 Tháng Ba 20159:26 CH(Xem: 13608)
Hằng ngày chúng ta đọc được những lời lẽ mất dạy phá hoại cộng đồng của một lũ người tự xưng là tỵ nạn và chúng ta thường nưong tay cho bọn này vì cứ nghĩ họ là kẻ đồng hoạn nạn, đồng thuyền đồng phận, chỉ vì một chút ganh tỵ về văn hóa hay kinh tế mà sinh ra kèn cựa nhỏ nhen, và chúng ta khoan dung nghĩ rằng từ từ thì tất cả những khác biệt đó cũng sẽ thuận thảo hòa đồng. Nhưng quả thật chúng ta đã lầm vì bọn chúng đã bị mê hoặc bởi kẻ thù cọng sản, đã mất căn tính nguyên thủy, cho nên hồn của chúng đã hoàn toàn biến đổi, không còn là huynh đệ chi binh, là đồng bào nữa. Họ đã trở nên lạ hoắc, không còn biết nói tiếng Việt thuần tuý của chính nghĩa quốc gia, không còn mang tâm hồn của người tranh đấu chống nô lệ mà lại cam tâm làm tay sai cho giặc để cầu vinh.
17 Tháng Ba 20151:42 CH(Xem: 12904)
Sau nhiều năm làm thủ tướng, một đặc điểm nổi bật của ông Nguyễn Tấn Dũng mà dân chúng ghi nhận là ông đã nói xạo quá nhiều! Đến nỗi giờ đây, nhiều người dân trong nước hay ngay cả người trong nội bộ đảng không còn gọi ông là "anh ba Dũng" nữa mà gọi bằng cái tên mới là "anh ba xạo" và thủ tướng ba Dũng thành thủ tướng ba xạo, gọi tắt viết tắt là thủ tướng ba x.
17 Tháng Ba 20151:37 CH(Xem: 13742)
Năm năm nữa, không chỉ là tượng Phật Thích Ca, mà có thể sẽ có rất nhiều cái nhất nữa được ra đời trên đất nước này, cùng với danh sách những cái “nhất” mà người dân Việt Nam vẫn nghe thấy hàng ngày. Từ tô hủ tíu lớn nhất, cái bánh chưng lớn nhất… cho đến tháp truyền hình cao nhất, tượng đài lớn nhất… Người Việt đang bước vào thời kỳ chạy đua niềm vui với cái “nhất”. Cuộc đời trần tục hầm hập phả hơi nóng của cái “nhất” từ miếng ăn đến tận linh hồn tín ngưỡng, khiến mọi thứ phải là “nhất”: người ta chen nhau giật lá bùa, giật cái ấn, cướp cái phết… đến vật vã để mình được là “nhất”.
14 Tháng Ba 20158:25 SA(Xem: 11215)
Tuần rồi đi dự một hội thảo chuyên đề và gặp một anh bạn đồng môn trên bàn cà phê. “Ủa, ông chưa tiến sĩ hả? Sao không làm một cái” ? Anh bạn tôi hỏi.
13 Tháng Ba 20154:57 CH(Xem: 13452)
bức ảnh nói lên điều gì ?
12 Tháng Ba 20151:13 CH(Xem: 10722)
Du lịch tâm linh, trò lừa rẻ tiền
11 Tháng Ba 201510:08 CH(Xem: 11989)
Trước những quốc nạn tham nhũng, mua quan bán chức, suy thoái đạo đức, du côn xã hội đen, đàn áp nhân quyền và dân quyền, hèn với giặc ác với dân, những lễ hội phản văn hóa, những “quốc sư, quốc phụ” tự phơi bày những điều tồi tệ… người ta thường bào chữa bằng ngụy biện rằng những hiện tượng xấu xa ấy nước nào chẳng có, thế là hòa cả làng chăng?
07 Tháng Năm 2024
Người ta nói cộng sản 'tẩy não' đầu óc con người thì không đúng lắm mà phải nói rằng cộng sản rất có khả năng huấn luyện thú, bởi vì con người cha mẹ sinh ra có đầu óc, tay chân, giác quan bình thường, nhưng khi đã vào tay đảng Tận thì từ người chúng nó đều hóa... Chó, bởi vì tố chất của loài chó là trung thành, cho nên không cần biết đúng sai chúng nó cứ sủa nhặng, sủa xị lên ra vẻ ta đây là con chó trung thành nhất để lập công cùng đảng... Nhà Hậu Hồ sau khi một thi nhân cùi bắp sáng tác ra bí kíp "Sát Thủ Đầu Mưng Mủ" thì ngày nay có rất nhiều câu nói hay, mà câu hay nhất là "Con chó sủa suốt đời không thành người - Còn có bọn người chỉ mới... nói có mấy câu bỗng nhiên... hóa chó!"
06 Tháng Năm 2024
Loại cán bộ này từng bị kết án đã công khai phê bình, chỉ trích Chủ nghĩa Cộng sàn Mác-Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh và đướng lối cai trị độc tài của đảng. Họ còn bị lên án “ngoảnh măt làm ngơ” trước nhửng chỉ trích đảng. Vì vậy, ông Nguyễn Phú Trọng đã kêu gọi đảng chọn cán bộ có các tiêu chuẩn: “Thật sự đoàn kết, trong sạch, vững mạnh, thống nhất ý chí và hành động, có bản lĩnh chính trị vững vàng, có phẩm chất đạo đức trong sáng, kiên định mục tiêu độc lập dân tộc và chủ nghĩa xã hội.” Ngoài ra, bản thân họ cũng cần chứng minh “tiêu biểu về trí tuệ, có tầm nhìn chiến lược, có tư duy đổi mới, sáng tạo; tiêu biểu cho toàn Đảng về...
04 Tháng Năm 2024
Ở tầm của uỷ viên Trung ương Đảng, có thể lập sân sau để kinh tài. Có thể nói, đằng sau mỗi một quan chức là cả một bộ máy tham nhũng đồ sộ. Ví dụ như ông Vương Đình Huệ, ông lập hẳn sân sau cho em họ đứng tên; nuôi đệ tử ruột làm tay hòm chìa khóa, đảm nhận chức năng kết nối từ ông Huệ và chính quyền tỉnh, nhận dự án từ Trung ương rồi đẩy xuống tỉnh, sau đó trao dự án vào tay em họ ông Huệ. Không có đất nước nào mà mức độ tham nhũng kinh khủng như Việt Nam. Sau lưng mỗi quan lớn đều là một hoặc vài tập đoàn, chuyên rút ruột ngân sách. Điều này gây nguy hiểm cho nền kinh tế đất nước vô cùng. Mỗi ghế quan chức đều...
03 Tháng Năm 2024
Vào ngày 22-1-2018, ông ta bị kết án 13 năm tù. Ông Thăng bị xét xử vào ngày 14 và 15 tháng 12, 2020 vì liên quan đến một vụ bê bối tham nhũng khác và nhận 10 năm tù. Trường hợp của Thăng không phải là trường hợp cá biệt. Khoảng 20 cá nhân khác có liên quan đến lĩnh vực dầu khí và ngân hàng cũng bị kết án, trong đó có ông Trịnh Xuân Thanh, người đứng đầu tập đoàn dầu khí Petrovietnam, người bị bắt ở Đức và đưa về Việt Nam. Ông Thanh bị kết án tù chung thân. Sau đó, Phan Văn Anh Vũ hay còn gọi là “Vũ Nhôm”, một ông trùm kinh doanh bị bắt ở Singapore. Ông Vũ Nhôm lãnh 17 năm tù.
30 Tháng Tư 2024
Với sự ra đi “bất ngờ” của ông Vương Đình Huệ, đảng CSVN đã rơi vào cuộc khủng hoảng chính trị lớn nhất từ trước tới nay. Những người thay thế ông Huệ và ông Thưởng chỉ đếm trên đầu ngón tay gồm Bà Trương Thị Mai, 66 tuổi, quê Qủang Bình, Bí thư Trung ương đảng, Trưởng ban Tổ chức Trung ương; Thủ tướng Phạm Minh Chính, 66 tuổi, quê Thanh Hóa và Bộ trưởng Công an, Đại tướng Tô Lâm, 67 tuổi, quê Hưng Yên. Tuy nhiên ai sẽ thay ông Nguyễn Phú Trọng làm Tổng Bí thư để lãnh đạo Đảng khóa XIV càng mù mịt hơn, vì những người có điều kiện nhất đã bị loại.
29 Tháng Tư 2024
Trong trại, dù Kẻ Nằm Vùng có lời khuyên trước là không nên – nhưng tướng Trọng, thay vì mặc quần áo dân sự như mọi người tị nạn khác – tiếp tục diện bộ quân phục đại lễ với đầy đủ phụ tùng, dây biểu chương, huy chương, nón kết…đi vào nhà ăn tập thể. Tướng Trọng được 4 người đàn ông đang ngồi ăn, đứng dậy đón chào nghiêm chỉnh đúng tác phong thuộc cấp. Tuy nhiên ngay sau đó bị một số người, có khá nhiều phụ nữ chửi bới, ném thức ăn vào người, khiến ông tối tăm mặt mũi, được Kẻ Nằm Vùng kéo chạy ra ngoài nhưng rồi phải trốn vào một nhà cầu công cộng.
24 Tháng Tư 2024
Bộ phim Kẻ Nằm Vùng hay Cảm tình Viên (The Sympathizer) dựa trên tiểu thuyết cùng tên của tác giả Nguyễn Thanh Việt, được sản xuất bởi A24 và Rhombus Media, đạo diễn Hàn Quốc Park Chan-wook, với sự hiện diện của 2 tài tử nổi danh trong cộng đồng người Việt hải ngoại là bà Kiều Chinh, Nguyễn Cao Kỳ Duyên, đã bắt đầu công chiếu tập 1 trên HBO từ ngày 14 tháng 4 năm 2024. Phim chiếu gần 10 ngày rồi nhưng không thấy giới phê bình văn học, nghệ thuật hải ngoại có bài nào nhận xét, đánh giá tập 1 và 2. Những cây đa, cây đề nổi tiếng trong làng báo, truyền thông hải ngoại thường viết bài bình luận tác phẩm văn chương, phim ảnh… hoàn toàn im lặng.
24 Tháng Tư 2024
Vốn là đảng cướp nên tìm một người có khả năng, vừa khôn ngoan vừa hiểm độc để có thể nắm đầu trùm công an là người ngăn chặn mọi chống đối từ bên trong cũng như bên ngoài thì không dễ kiếm. Đại diện trong Quốc Hội chỉ là bù nhìn. Đại hội đảng là chiến trường thanh lọc, sắp xếp hàng ngũ trung ương, địa phương và chính trị bộ là giai đoạn cuối cùng để chọn lãnh đạo tương lai. Đừng coi thường tiến trình "dân chủ" của CSVN đi từ trên xuống dưới. Vì mục tiêu của đảng là cầm quyền. Mọi đe dọa quyền lực đảng có nghĩa đảng sẽ bị tiêu diệt. Để tìm lãnh đạo có khả năng đó đòi hỏi Khôn và Ác. Từ trên...
23 Tháng Tư 2024
Tuy nhiên lịch sử của Việt Nam đã phủ nhận sự mạo nhận này. Chưa hề có cuộc trưng cầu ý kiến nào chứng minh “Đi lên chủ nghĩa xã hội là khát vọng của nhân dân”. Vì vậy, khi bị chống đối, ban Tuyên giáo Trung ương đã quay cuồng với giọng điệu thù nghịch: “Tính chất nguy hiểm của những phương thức, thủ đoạn này ở chỗ chúng tạo dựng nhận thức sai lệch, mơ hồ, hoài nghi, hoang mang, dao động, gây “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” trong nội bộ, làm lung lay niềm tin của cán bộ, đảng viên và nhân dân vào vai trò lãnh đạo của Đảng, sự quản lý của Nhà nước, tạo tâm lý bức xúc, chống đối trong xã hội. Điều đó ảnh hưởng tiêu cực đến...
22 Tháng Tư 2024
Điều đáng chú ý là Thủ tướng Việt Nam Phạm Minh Chính cả hai lần gặp hai vị lãnh đạo công nghệ này đều mời họ xây dựng nhà máy sản xuất ở Việt Nam. Trong khi đó, khác với Samsung, cả hai công ty này đều không sở hữu nhà máy sản xuất sản phẩm cho chính họ. Điều đó khiến nhiều người đặt ra câu hỏi là lãnh đạo Hà Nội có thực sự hiểu đối tác mình đang nói chuyện? Ai cũng thấy Việt Nam đang đứng trước những cơ hội lớn để nhận được đầu tư lớn hơn về công nghệ nói riêng và kinh tế nói chung