Luận bàn về ‘tuyên tuyền chống nhà nước’!

25 Tháng Mười Hai 202110:18 CH(Xem: 4698)

                      Luận bàn về ‘tuyên tuyền chống nhà nước’!

index                                                             Nguồn hình Thông Luận




Phạm Phú Khải

   VOA Blog



Chỉ còn vài ngày nữa là đến Giáng Sinh và sang năm mới 2022. Có lẽ ai nấy đều mong đợi những tin mừng, những dấu hiệu lạc quan, cho những ngày tháng tới, sau gần hai năm bị gián đoạn nặng nề bởi đại dịch Covid-19.

Sức khỏe, công ăn việc làm, kinh tế, địa chính trị, môi trường sống, hay những nhu cầu căn bản nhất trong cuộc sống như thực phẩm, không khí, nước sạch, thuốc men v.v… luôn chi phối suy nghĩ và toan tính của con người trong suốt thời gian qua.

Trong khi chúng ta có quá nhiều điều nghĩ ngợi như thế, khó thể nào tập trung vào quá nhiều vấn đề cùng lúc, thì tại Việt Nam, chỉ ngay sau Ngày Quốc tế Nhân quyền 10 tháng 12, bốn nhà hoạt động tại Việt Nam đã bị tòa án “nhân dân” tuyên án một cách thô bạo.

Lùi thời gian một chút. Chỉ mới cuối tháng 11, trong chuyến công du Nhật Bản, Thủ tướng Việt Nam Phạm Minh Chính đã hứa hẹn rằng chính phủ ông sẽ cải thiện nhân quyền tại Việt Nam để thu hút đầu tư. Nhưng ngay sau khi về tới Việt Nam được vài ngày, chính phủ ông Chính đã ra lệnh bắt giam người mẹ trẻ Huỳnh Thục Vy. Trong những ngày qua, nhà nước Việt Nam đã tuyên án tổng cộng 35 năm tù đối với bốn nhà hoạt động: 9 năm tù giam dành cho Phạm Đoan Trang vào ngày 14; 10 năm và 6 năm dành cho Trịnh Bá Phương và Nguyễn Thị Tâm vào ngày 15; và 10 năm dành cho Đỗ Nam Trung vào ngày 16 tháng 12. Mục tiêu của các bản án này rõ ràng không chỉ để trừng phạt khắt khe những tiếng nói đối lập với chế độ, mà còn được thiết kế để răn đe những người khác nhằm loại trừ mọi hậu họa về sau.

Được biết ngày 24 tháng 12, cô Cấn Thị Thêu và con trai Trịnh Bá Tư sẽ bị tòa án Hà Nội xét xử. Rồi ngày 31 tháng 12, ông Lê Trọng Hùng, một trong các ứng cử viên ứng cử độc lập vào quốc hội, cũng sẽ bị tòa án Hà Nội xét xử.

Tất cả đều bị truy tố và xét xử cùng tội danh viết tắt là "Tuyên truyền chống Nhà nước" theo điều 117 Bộ luật Hình sự.

Bản án với tội danh trên làm cho tôi, và chắc nhiều người khác, không thể không nghĩ về hai chữ “tuyên truyền” và “nhà nước”.

Một, tuyên truyền là một chính sách nhất quán của nhà nước/chế độ cầm quyền này từ xưa đến nay, điều mà chế độ cũng công khai và chẳng hề giấu giếm gì. Nó là chủ trương ưu tiên hàng đầu của họ để uốn nắn, định hình tư tưởng, bao gồm cả mục tiêu “tẩy não” người dân trong một thời gian dài trước đây để tái định hình, tái thiết kế xã hội (social engineering). Cho đến nay, chế độ vẫn muốn tin vào thiết kế này, như họ đã từng được huấn luyện, đào tạo bởi các thế hệ lãnh đạo của họ trước đây. Những người như Trường Chinh, “kiến trúc sư” chính của Đảng Cộng Sản Việt Nam, cũng tiếp thu các tư tưởng này từ Mao Trạch Đông, và Mao tiếp thu từ Joseph Stalin. Nói cách khác, họ cùng trường phái, cùng thuyền cùng hội, nên tuy văn hóa và lịch sử mỗi nước khác nhau, tư tưởng, chính sách và biện pháp tuyên truyền của họ đều cùng một lò mà ra.

Hai, bàn về ý niệm nhà nước, thì thuật ngữ này quả thật quá rộng để có thể hình dung cụ thể. Nhà nước (State), là quan niệm mà giới triết học hay khoa học chính trị cũng không hẳn đồng ý nhau về định nghĩa. Nó có thể được hiểu là tổ chức chính trị của xã hội, hay hẹp hơn, các thiết chế của chính quyền, với mục tiêu thiết lập trật tự và an ninh, làm ra luật và thi hành luật, ghi nhận biên giới và chủ quyền của nó. Nhìn như thế, nhà nước bao trùm mọi hoạt động chính trị tại Việt Nam, trong đó tổ chức đứng đầu là ĐCSVN, giữ đặc quyền và độc quyền trong mọi hoạt động chính trị. Tư pháp, hành pháp, lập pháp, truyền thông, Mặt Trận Tổ Quốc v.v… cũng thuộc nhà nước, thuộc Đảng.

Với ý niệm rộng như thế, bất cứ lời phê bình chỉ trích nào mang tính chính trị đều có thể bị truy tố và xét xử là chống phá nhà nước.

Theo cha đẻ của chủ nghĩa cộng sản, Các Mác (Karl Marx), chức năng chủ yếu của nhà nước là trấn áp các giai cấp thấp hơn trong xã hội vì lợi ích của giai cấp thống trị. Vì quan niệm này, để cho xã hội công bằng, bình đẳng trong thế giới đại đồng, Các Mác và Ăng Ghen quan niệm rằng khi giai cấp vô sản đã dành được thắng lợi từ giai cấp tư sản, nhà nước phải tàn lụi, biến mất (wither away) trong xã hội chủ nghĩa để có thể tiến lên cộng sản chủ nghĩa.

Lê Nin, tiếp nối tư tưởng của Mác và Ăng Ghen, triển khai rằng nhiệm vụ của nhà nước là chủ yếu chuyên làm công việc cai trị, vì nhà nước là bộ máy dùng để duy trì sự thống trị, là bộ mấy trấn áp đặc biệt, của giai cấp này đối với giai cấp khác.

Mác, Ăng Ghen, Lê Nin đều diễn tả thật đúng đặc tính của nhà nước tại các quốc gia còn theo đuổi, trên lý thuyết, xã hội chủ nghĩa hay cộng sản chủ nghĩa, như tại Trung Quốc, Việt Nam, Bắc Hàn v.v… Điều nghịch lý là nó không diễn tả đúng với nhà nước của các thể chế dân chủ cấp tiến. Nhìn như thế, chúng ta thấy ngay rằng xóa bỏ giai cấp hoàn toàn là cái cớ để biện minh cho sự lên ngôi của các chế độ cộng sản.

Joseph Stalin đi xa hơn. Sau khi thanh trừng, tiêu diệt những thành phần xét lại chống đảng, với hệ thống trại tù khổ sai Gulag nổi tiếng, dù có thật hay chỉ là cái cớ để thanh trừng nội bộ, Stalin không còn biện minh về thù trong, mà chủ yếu là giặc ngoài. Georgy Aleksandrov, trưởng ban tuyên truyền của Đảng cộng sản Liên Sô, biện luận vào đầu năm 1946 rằng có hai khía cạnh liên quan đến chính sách nhà nước. Một là các cuộc đấu tranh nội bộ mà cần bị xóa bỏ, và hai, là những nguy hiểm từ nước ngoài sẽ gặp phải. Điều kiện một đã đạt được, bởi không còn thế lực phản động nào trong đảng để gây khó khăn cho tiến trình tiến lên xã hội và cộng sản chủ nghĩa. Nhưng điều kiện hai thì chưa đạt được, vì các thế lực nước ngoài vẫn là mối đe dọa, nên cảnh giác chống lại sự tấn công từ bên ngoài đòi hỏi phải bác bỏ lý thuyết của chủ nghĩa Mác về sự tàn lụi của nhà nước. Điều này đúng với chủ trương của Stalin phải xây dựng một nhà nước mạnh và quân đội mạnh có khả năng chiến thắng trong chiến tranh.

Quan niệm về nhà nước của Stalin cũng không khác gì quan niệm về nhà nước của các nước tư bản, như Winston Churchill, chẳng hạn. Nhưng hàng triệu mạng sống đã phải trả giá cho cuộc đảo chánh của ý niệm này.

Sau bao nhiêu thập niên tiến hành các cuộc cách mạng long trời lở đất giết hại cả trăm triệu người trên thế giới nhân danh đấu tranh giai cấp và tư tưởng chủ nghĩa cộng sản đại đồng, với cả hàng triệu người và nạn nhân riêng tại Việt Nam, nhà nước Việt Nam và Trung Quốc v.v… không những không tàn lụi mà còn phì nhiêu ra.

Tóm lại, nói về tuyên truyền thì không chế độ nào tuyên truyền dối trá như các chế độ cộng sản. Và nói về nhà nước thì không có nhà nước nào trấn áp, thống trị người dân một cách toàn diện và tuyệt đối như các chế độ cộng sản.

Vậy mà chỉ một vài cá nhân, với đôi bàn tay trắng, không có nguồn lực nào đáng kể, ngoài việc dám lên tiếng trước những bất công xã hội, thì bị quy tội tuyên truyền chống phá nhà nước. Thật oái ăm thay!

Theo dõi qua các vụ truy tố và xét xử này, cũng như sắp tới, tôi xin được chia sẻ một số nhận xét như sau.

Một, chúng ta cần có sự thông cảm đối với các luật sư bào chữa những bị cáo/nhà hoạt động trên. Rõ ràng họ đã cố gắng làm tất cả những gì có thể để bảo vệ cho thân chủ mình, nhưng họ cũng bất lực và cũng chỉ biết than oán chứ không thể làm gì hơn. Sau phiên tòa, luật sư Đặng Đình Mạnh tóm tắt: “Hà Nội, những ngày thật buồn”.

Nếu ở một hoàn cảnh khác, tôi tin rằng họ sẽ bảo vệ được quyền lợi các thân chủ của họ.

Điều 14.1 của Công ước Quốc tế về Quyền Dân sự và Chính trị (ICCPR) có đoạn như sau :

“Tất cả mọi người sẽ bình đẳng trước tòa án và hội đồng xét xử. Khi xác định bất kỳ cáo buộc hình sự nào chống lại một người, hoặc các quyền và nghĩa vụ của người đó trước một vụ kiện pháp luật, mọi người sẽ được quyền xét xử công bằng và công khai bởi một tòa án có thẩm quyền, độc lập và khách quan được thành lập theo luật định.”

Cựu chánh án Tòa án Tối cao Úc Michael Kirby từng biện luận rằng:

- Không thể bảo đảm nền pháp quyền (rule of law), mà qua đó quyền con người phụ thuộc vào, nếu không có các tòa án và hội đồng xét xử để giải quyết các tranh chấp mang tính cách dân sự và chính trị, một cách thẩm quyền, độc lập và khách quan.

- Nếu không có nền pháp quyền và sự bảo đảm đến từ những người làm ra quyết định độc lập, thì hiển nhiên sự bình đẳng trước pháp luật sẽ không tồn tại. Sự đồng nhất, nhất quán và chắc chắn trong các quyết định, sẽ là tình cờ.

Ông Kirby kết luận rằng, Điều 14.1 của ICCPR có giá trị đối với tất cả các nhà nước và cá nhân ở khắp mọi nơi; nó không chỉ đề xuất một nguyện vọng mà còn là một nguyên tắt của luật nhân quyền quốc tế.

Còn theo đương kiêm Tổng Chánh án Tòa án Tối cao Úc hiện nay, bà Susan Kiefel, thì tính độc lập của ngành luật là khả năng để hành động và phán quyết mà không bị áp lực từ bên ngoài (the ability to act and to exercise judgement free from external pressure). Bổn phận của luật sư là thẳng thắn và thành thật trước tòa án trong mọi vấn đề, không chỉ để bảo vệ cho quyền lợi của thân chủ mình, mà còn là sự thi hành công lý một cách nhanh chóng và hiệu quả.

Nhưng ngành luật tại Việt Nam thì không được độc lập, và các luật sư thì bị áp lực từ mọi phía. Còn tòa án thì lệ thuộc vào đảng, nhà nước, chính quyền (cũng chỉ là một mà thôi). Trong hoàn cảnh như thế, chúng ta mong đợi công lý gì từ các bản án này?

Hai, qua các bản án này, những người như Trang, Phương, Tâm, Trung, và bao nhiêu người khác trước đây, cũng như sau này, đã phải đánh đổi tương lai của mình bằng cái giá quá cao. Họ sẽ phải ở tù rất lâu trong hoàn cảnh nghiệt ngã. Có thể họ biết rất rõ con đường họ chọn, và những hậu quả phải chấp nhận. Nhưng những người chung quanh họ, nhất là gia đình, nghĩa hữu, chiến hữu v.v… không khỏi cảm thấy xót xa. Đặc biệt là các bậc cha mẹ. Mẹ của Trang, ba mẹ của Trung, v.v… tuy hãnh diện về con mình, nhưng 9 năm, 10 năm tù, không phải là thời gian ngắn. Thương con thì sự lo âu, nhớ nhung và khổ tâm sẽ canh cánh bên lòng. Nhất là nhà tù Việt Nam có điều kiện vô cùng khắc nghiệt. Trong những xã hội văn minh dân chủ, những người này sẽ đóng một vai trò quan trọng và tích cực để thúc đẩy các hoạt động nhân quyền và dân quyền. Vì thế cho nên sự phí phạm 9, 10 năm trong tù không chỉ là một tội ác đối với con người: nó còn là tội ác đối với dân tộc Việt Nam. Thương cho những người này, chúng ta cũng có bổn phận hỗ trợ, nâng đỡ và động viên gia đình của các tù nhân lương tâm.

Ba, sau cùng, bản án thô bạo dành cho những người yêu nước Việt Nam như đã nói trên chỉ chứng minh đường cùng của chế độ cầm quyền. Đằng sau những quyết định này là tâm lý sợ hãi, thiếu tự tin, và “quẫn trí”. Về mặt lý trí, họ chính là một phe đảng chỉ giỏi “tuyên truyền” để chống lại dân tộc Việt Nam, bởi “nhà nước” của họ không thật sự đại diện cho dân, và lẽ ra là cái mà người dân phải bứng bỏ bất cứ khi nào có thể. Về mặt tình cảm, họ chủ trương chia lìa, cắt đứt mối quan hệ ruột thịt, máu mủ của gia đình, của người dân, với nhau. Họ đã từng làm thế, một cách phá hoại và thảm bại nhất có thể, đối với giá trị truyền thống gia đình tốt đẹp từ hàng ngàn năm qua. Như đã thấy trong các thập niên 1940s và 1950s, chiến dịch Cải cách Ruộng đất (rồi sau đó tiêu diệt Nhân Văn - Giai Phẩm). Sự bất cân xứng trong cung cách sử dụng bạo lực, cưỡng bức và tra tấn tinh thần lẫn thể xác đối với những người dân ôn hòa cho thấy, chế độ cầm quyền/nhà nước Việt Nam đã lấy các quyết định này không phải vì họ mạnh hay đúng, mà vì họ yếu và sai. Trên hết, là vì họ sợ. Tâm lý sợ hãi sức mạnh của người dân, dù chỉ là những cá nhân nhỏ bé, riêng lẽ, đã làm cho chế độ cầm quyền trở nên hèn hạ.

Sự hèn hạ như thế, xảy ra thường xuyên từ trước đến nay. Điều này cho thấy chế độ cầm quyền không đủ tư cách để lãnh đạo đất nước. Thật ra họ chưa bao giờ đủ tư cách để lãnh đạo nên không dám thi đấu công khai trên bình diện chính trị, nên đành phải ghi nó vào Điều 4 Hiến pháp. Họ chỉ giỏi tuyên truyền dối trá để biện minh cho sự độc quyền và bất tài. Nhưng khi từng mặt nạ, từng bức màn phủ lên bản chất thật của họ được gỡ ra thì cũng là lúc sức mạnh và chính nghĩa sẽ được trả về cho đúng chủ nhân của nó: dân tộc Việt Nam.

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
22 Tháng Tư 20158:30 SA(Xem: 13685)
Cái lạm quyền ấy thể hiện từ vụ việc nhỏ, không nói đến những oan sai lớn như tử hình. Ví dụ gần đây nhất là việc cô người mẫu Trang Trần tát công an trong lúc say rượu, sau đó thì bị còng tay, lôi về đòn sau đó viết lệnh bắt khẩn cấp cô ấy. Toàn bộ quá trình từ lúc xảy ra sự kiện cho đến lúc mà cô ấy được thả thì chúng ta chỉ nghe được một phía nói thôi. Đó là công an, chỉ thấy công an nói cô ấy tát công an thế nào, cô ấy say rượu thế nào, cô ấy hành xử lỗ mãng ra sao, và cuối cùng là cô ấy ăn năn hối cải thế nào. Sau đó thì có thấy một cái clip về Trang Trần nhận lỗi, cũng là do truyền hình an ninh TV quay. Chúng ta không thấy vai trò của toà án, luật sư đâu cả.
21 Tháng Tư 201511:17 SA(Xem: 14127)
Càng về sau, chữ “lạ” như một loại dụ ngôn thời thượng của báo chí truyền hình trong nước, chữ này có thể gắn với bất kì thứ gì có tính nhạy cảm. Và sau này, báo giới nước ngoài dùng chữ “lạ” kèm theo một thứ gì đó để nói lên hiện tượng nào đó trong nước như một sự giễu nhại, phiếm đàm. Vì sao lại có chữ “lạ” này?
20 Tháng Tư 20158:19 SA(Xem: 14531)
Gỉai phóng, lẽ thường các nước trên thế giới, người dân hân hoan, đón nhận và cuộc sống từ đó được đổi đời, vậy mà ở Việt nam hàng triệu người lại phải bất chấp mạng sống của mình để tìm đến tự do nơi đất khách quê người. Giải phóng mà bốn thập niên trôi qua nhìn lại hình ảnh đất nước ta, dân tộc ta ngày càng tụt hậu so với các nước ngay trong khu vực của mình.
19 Tháng Tư 20158:14 SA(Xem: 14493)
Chính sách đu dây uốn éo này của Đảng Cộng sản Việt Nam đã có từ thời Hồ Chí Minh khi cần viện trợ của cả Nga Xô và Trung Cộng trong công cuộc tấn chiếm Việt Nam Cộng Hòa. Nhưng chính chính sách đu dây đó đã đưa đến hệ quả Đảng Cộng sản Việt Nam không được bất cứ đồng minh cộng sản nào tin tưởng, họ chỉ trở thành những con tốt trên bàn cờ chính trị thế giới để phe cộng sản sử dụng làm tên lính tuyến đầu trong cuộc chiến tranh lạnh chống lại phe tư bản qua cuộc nội chiến 20 năm giữa Bắc Việt cộng sản và Nam Việt Cộng Hòa.
17 Tháng Tư 201510:13 CH(Xem: 14576)
Đi tìm một lý do cho những thay đổi tại nhà thờ Chúa cứu thế, Kỳ Đồng, ít có ai tin rằng đây là một nhiệm vụ được giao từ tòa Tổng giám mục mà linh mục Nguyễn Ngọc Bích phải thi hành. Cũng có giả thuyết cho rằng, hành động của ông Bích có đích đến là chức giám mục của Dòng Chúa cứu thế, vốn đang để trống. Dĩ nhiên, mọi việc sẽ thuận lợi hơn sau 4 năm tại nhiệm, nếu làm vui lòng chính quyền thế tục. Tuy nhiên, trước khi điều gì sẽ đến, lúc này, mọi người đang im lặng ôm một nỗi đau không có lời giải thích.
17 Tháng Tư 201510:07 SA(Xem: 14100)
Riêng VN thì mối nguy còn nghiêm trọng hơn, vì nhà cầm quyền hiện nay nằm trong tay đảng CS, mà đảng này hoàn toàn lệ thuộc và phục tùng mệnh lệnh từ Bắc Kinh, hơn thế nữa, đảng CSVN thật sự đang xa rời quần chúng,và đi ngược với nguyên vọng của người dân. Ở tư thế ấy, họ đang đánh lừa người dân về mối bang giao đầy hiểm nguy, bằng cách diễn giải sai lạc và gian trá,là vẽ lên một bức tranh tốt đẹp hài hòa giữa giữa hai quốc gia, do hai đảng CS anh em lãnh đạo. Một trong những cái "gọi là sáng kiến" của chủ tịch TC Tập Cận Bình,mời gọi VN tham gia vào việc phát triển "Con Đường Tơ Lụa" để hai nước cùng hưởng lợi.
16 Tháng Tư 20152:11 CH(Xem: 14616)
Nói cách khác, hành vi của quá khứ vẫn có thể bị tái thẩm bởi một toà án mới theo hình luật của chế độ quá khứ khi tội phạm xảy ra. Do luật hiện hành duy trì án tử hình đối với tội giết người, kẻ thủ ác chắc chắn khó thoát khỏi lưới trời lồng lộng mai sau. Kẻ thủ ác tất nhiên không chỉ là bọn giết người, mà còn cả những vị đang cầm cân nẩy mực hôm nay, bởi hình luật hiện hành cũng trừng trị cả những thẩm phán tuyên án sai lầm.
16 Tháng Tư 20158:02 SA(Xem: 14497)
Người lãnh đạo cực kỳ quan trọng cho một quốc gia. Nếu ông Lý Quang Diệu đã chọn đi theo cộng sản như ông Hồ Chí Minh thì Singapore hôm nay trở thành trung tâm bán dâm của thế giới và phụ nữ Singapore cũng trần truồng sắp hàng cho khách lựa, vì Singapore hoàn toàn không có tài nguyên thiên nhiên và đất đai nông nghiệp. Singapore tốt đẹp như hôm nay vì có người lãnh đạo tài ba là Lý Quang Diệu. Đất nước VN các phụ nữ phải trần truồng cho khách lựa, qua Nga làm lao nô chỉ vì hệ thống bầu cử của đảng CSVN không có tự do và chỉ chọn ra một bầy lãnh đạo dốt nát, tham lam, hèn với giặc ác với dân.
15 Tháng Tư 201511:15 CH(Xem: 14135)
Nhưng cho dù có nhiều mưu ma chước quỷ thì chắc chắn tập đoàn csvn cũng sẽ bị xóa sổ trong thế kỷ 21 này vì chủ thuyết cs đã lạc hậu,lỗi thời,lòng dân trong nước oán thán cao ngất trời,những bất công bất cập của triều đại csvn đã lộ rõ trước mắt toàn dân,và cao hơn hết bọn chúng đã hiện nguyên hình là một bọn Lê Chiêu Thống,Trần Ích Tắc thời đại sẵn sàng đem bán sông núi quê hương để thụ hưởng quyền lực trên đầu Dân tộc.
15 Tháng Tư 20157:26 SA(Xem: 15000)
Để ngày hôm nay “đảng ta” tự hào vinh quang với GDP thu nhập đầu người VN khoảng 1.960 USD/năm (VietNamNet ). Không bằng con số lẽ của quốc gia: “Chỉ có kẻ ngu mới chống Hoa Kỳ” (lời cố Thủ Tướng Lý Quang Diệu) Singapore đầu người GDP 68.541 USD/năm (vietnamexport).
14 Tháng Tư 20158:27 SA(Xem: 15885)
Đảng CSVN ra rả ngày đêm bắt cả dân tộc ta học tập và làm theo tư tưởng Hồ Chí Minh (HCM). Nhưng HCM nào có tư tưởng hay ho gi? Nếu có tư tưởng hay, thì vào thập niên 1960, với vai trò là chủ tịch đảng và chủ tịch nước, ông ta đã ra lệnh cho đảng CSVN giao quyền quản lý đất nước miền Bắc VN cho chính quyền VN Cộng Hòa, chính quyền Sài Gòn rồi, giống như Đông Đức giao cho Tây Đức quản lý.
14 Tháng Tư 20158:24 SA(Xem: 15441)
Hết nghề để làm rồi hả mấy em, mà phải lao vào cái nghề đớn nhục hèn hạ thế này hả giời. Nghề "Dư Luận Viên". Cãi mướn kiếm cơm. Hố! hố! hố!... Nghề gì mà nghe cái tên, buồn cười vỡ bụng. Ối giời đất ơi ! Nghề ơi là nghề... Buồn cười chết được... Cha tổ bố nó! Cái bọn này đến nhân cách liêm sỉ là cái cao quý của một con người, mà chúng còn đem bán rẻ tháng vài đồng bạc huống hồ... Chuyện gì chúng chẳng dám làm.
12 Tháng Tư 20158:18 SA(Xem: 19252)
Chúng ta đã biết chính Hồ Chí Minh là người đã đưa chương trình "cải cách ruộng đất" hết sức tàn bạo của Trung Cộng áp dụng vào Việt Nam, chấp nhận giết cả những ân nhân tâm phúc nhất của chính Hồ Chí Minh. Chính Hồ Chí Minh đã đứng sau Công hàm 1958 xác nhận hai quần đảo Hoàng Sa, Trường Sa thuộc chủ quyền Trung Cộng. Trong suốt thời kỳ cầm quyền sau 1954, Trung Cộng luôn dành cho Hồ Chí Minh những kỳ nghỉ dài ngày được chăm sóc hết sức tận tình ở Quế Lâm Trung Cộng. Cho đến tận cuối đời Hồ Chí Minh luôn ca ngợi mối quan hệ hữu nghị Việt-Trung như "răng với môi" và coi Mao Trạch Đông là người thầy "không bao giờ sai".
11 Tháng Tư 201511:12 CH(Xem: 16792)
Việt Nam từng rơi vào hoàn cảnh đó, dù ít cực đoan hơn. Và ngày nay internet đã làm thay đổi rất nhiều, tuy chưa rốt ráo. Xa lộ thông tin toàn cầu một khi đã được thiết lập thì sẽ khó có nguy cơ đảo ngược. Là người tin ở sức mạnh thông tin, tôi nghĩ rằng con đường đi đến một xã hội dân chủ cho Việt Nam thực sự đã bắt đầu, vấn đề là thời gian để đạt đến một thể chế phù hợp còn bao lâu, và bằng cách nào!
11 Tháng Tư 20154:06 CH(Xem: 16578)
Có thể một số quý vị sẽ ngạc nhiên về lý luận của tôi. Làm sao tôi có thể biện hộ cho quân lực VNCH được? Phải chăng tất cả binh sĩ VNCH đều thuộc loại bất tài, xảo trá và hèn nhát? Không, không phải vậỵ. Trong bài này tôi sẽ vạch ra một số bằng chứng xác đáng để phản bác lại cái luận điệu đê hèn đó và phân tích lý do tại sao cái luận điệu đó phát sinh. Dĩ nhiên, quân đội VNCH không toàn hảo. Họ cũng có một số lãnh đạo tồi tệ, một số lính tráng hèn nhát, vài ba lần hoảng hốt bỏ chạy, xằng bậy và hung bạo. Tuy nhiên, các điều này cũng đã từng xảy ra đối với quân đội Hoa Kỳ tham chiến tại Đông Nam Á.
07 Tháng Năm 2024
Người ta nói cộng sản 'tẩy não' đầu óc con người thì không đúng lắm mà phải nói rằng cộng sản rất có khả năng huấn luyện thú, bởi vì con người cha mẹ sinh ra có đầu óc, tay chân, giác quan bình thường, nhưng khi đã vào tay đảng Tận thì từ người chúng nó đều hóa... Chó, bởi vì tố chất của loài chó là trung thành, cho nên không cần biết đúng sai chúng nó cứ sủa nhặng, sủa xị lên ra vẻ ta đây là con chó trung thành nhất để lập công cùng đảng... Nhà Hậu Hồ sau khi một thi nhân cùi bắp sáng tác ra bí kíp "Sát Thủ Đầu Mưng Mủ" thì ngày nay có rất nhiều câu nói hay, mà câu hay nhất là "Con chó sủa suốt đời không thành người - Còn có bọn người chỉ mới... nói có mấy câu bỗng nhiên... hóa chó!"
06 Tháng Năm 2024
Loại cán bộ này từng bị kết án đã công khai phê bình, chỉ trích Chủ nghĩa Cộng sàn Mác-Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh và đướng lối cai trị độc tài của đảng. Họ còn bị lên án “ngoảnh măt làm ngơ” trước nhửng chỉ trích đảng. Vì vậy, ông Nguyễn Phú Trọng đã kêu gọi đảng chọn cán bộ có các tiêu chuẩn: “Thật sự đoàn kết, trong sạch, vững mạnh, thống nhất ý chí và hành động, có bản lĩnh chính trị vững vàng, có phẩm chất đạo đức trong sáng, kiên định mục tiêu độc lập dân tộc và chủ nghĩa xã hội.” Ngoài ra, bản thân họ cũng cần chứng minh “tiêu biểu về trí tuệ, có tầm nhìn chiến lược, có tư duy đổi mới, sáng tạo; tiêu biểu cho toàn Đảng về...
04 Tháng Năm 2024
Ở tầm của uỷ viên Trung ương Đảng, có thể lập sân sau để kinh tài. Có thể nói, đằng sau mỗi một quan chức là cả một bộ máy tham nhũng đồ sộ. Ví dụ như ông Vương Đình Huệ, ông lập hẳn sân sau cho em họ đứng tên; nuôi đệ tử ruột làm tay hòm chìa khóa, đảm nhận chức năng kết nối từ ông Huệ và chính quyền tỉnh, nhận dự án từ Trung ương rồi đẩy xuống tỉnh, sau đó trao dự án vào tay em họ ông Huệ. Không có đất nước nào mà mức độ tham nhũng kinh khủng như Việt Nam. Sau lưng mỗi quan lớn đều là một hoặc vài tập đoàn, chuyên rút ruột ngân sách. Điều này gây nguy hiểm cho nền kinh tế đất nước vô cùng. Mỗi ghế quan chức đều...
03 Tháng Năm 2024
Vào ngày 22-1-2018, ông ta bị kết án 13 năm tù. Ông Thăng bị xét xử vào ngày 14 và 15 tháng 12, 2020 vì liên quan đến một vụ bê bối tham nhũng khác và nhận 10 năm tù. Trường hợp của Thăng không phải là trường hợp cá biệt. Khoảng 20 cá nhân khác có liên quan đến lĩnh vực dầu khí và ngân hàng cũng bị kết án, trong đó có ông Trịnh Xuân Thanh, người đứng đầu tập đoàn dầu khí Petrovietnam, người bị bắt ở Đức và đưa về Việt Nam. Ông Thanh bị kết án tù chung thân. Sau đó, Phan Văn Anh Vũ hay còn gọi là “Vũ Nhôm”, một ông trùm kinh doanh bị bắt ở Singapore. Ông Vũ Nhôm lãnh 17 năm tù.
30 Tháng Tư 2024
Với sự ra đi “bất ngờ” của ông Vương Đình Huệ, đảng CSVN đã rơi vào cuộc khủng hoảng chính trị lớn nhất từ trước tới nay. Những người thay thế ông Huệ và ông Thưởng chỉ đếm trên đầu ngón tay gồm Bà Trương Thị Mai, 66 tuổi, quê Qủang Bình, Bí thư Trung ương đảng, Trưởng ban Tổ chức Trung ương; Thủ tướng Phạm Minh Chính, 66 tuổi, quê Thanh Hóa và Bộ trưởng Công an, Đại tướng Tô Lâm, 67 tuổi, quê Hưng Yên. Tuy nhiên ai sẽ thay ông Nguyễn Phú Trọng làm Tổng Bí thư để lãnh đạo Đảng khóa XIV càng mù mịt hơn, vì những người có điều kiện nhất đã bị loại.
29 Tháng Tư 2024
Trong trại, dù Kẻ Nằm Vùng có lời khuyên trước là không nên – nhưng tướng Trọng, thay vì mặc quần áo dân sự như mọi người tị nạn khác – tiếp tục diện bộ quân phục đại lễ với đầy đủ phụ tùng, dây biểu chương, huy chương, nón kết…đi vào nhà ăn tập thể. Tướng Trọng được 4 người đàn ông đang ngồi ăn, đứng dậy đón chào nghiêm chỉnh đúng tác phong thuộc cấp. Tuy nhiên ngay sau đó bị một số người, có khá nhiều phụ nữ chửi bới, ném thức ăn vào người, khiến ông tối tăm mặt mũi, được Kẻ Nằm Vùng kéo chạy ra ngoài nhưng rồi phải trốn vào một nhà cầu công cộng.
24 Tháng Tư 2024
Bộ phim Kẻ Nằm Vùng hay Cảm tình Viên (The Sympathizer) dựa trên tiểu thuyết cùng tên của tác giả Nguyễn Thanh Việt, được sản xuất bởi A24 và Rhombus Media, đạo diễn Hàn Quốc Park Chan-wook, với sự hiện diện của 2 tài tử nổi danh trong cộng đồng người Việt hải ngoại là bà Kiều Chinh, Nguyễn Cao Kỳ Duyên, đã bắt đầu công chiếu tập 1 trên HBO từ ngày 14 tháng 4 năm 2024. Phim chiếu gần 10 ngày rồi nhưng không thấy giới phê bình văn học, nghệ thuật hải ngoại có bài nào nhận xét, đánh giá tập 1 và 2. Những cây đa, cây đề nổi tiếng trong làng báo, truyền thông hải ngoại thường viết bài bình luận tác phẩm văn chương, phim ảnh… hoàn toàn im lặng.
24 Tháng Tư 2024
Vốn là đảng cướp nên tìm một người có khả năng, vừa khôn ngoan vừa hiểm độc để có thể nắm đầu trùm công an là người ngăn chặn mọi chống đối từ bên trong cũng như bên ngoài thì không dễ kiếm. Đại diện trong Quốc Hội chỉ là bù nhìn. Đại hội đảng là chiến trường thanh lọc, sắp xếp hàng ngũ trung ương, địa phương và chính trị bộ là giai đoạn cuối cùng để chọn lãnh đạo tương lai. Đừng coi thường tiến trình "dân chủ" của CSVN đi từ trên xuống dưới. Vì mục tiêu của đảng là cầm quyền. Mọi đe dọa quyền lực đảng có nghĩa đảng sẽ bị tiêu diệt. Để tìm lãnh đạo có khả năng đó đòi hỏi Khôn và Ác. Từ trên...
23 Tháng Tư 2024
Tuy nhiên lịch sử của Việt Nam đã phủ nhận sự mạo nhận này. Chưa hề có cuộc trưng cầu ý kiến nào chứng minh “Đi lên chủ nghĩa xã hội là khát vọng của nhân dân”. Vì vậy, khi bị chống đối, ban Tuyên giáo Trung ương đã quay cuồng với giọng điệu thù nghịch: “Tính chất nguy hiểm của những phương thức, thủ đoạn này ở chỗ chúng tạo dựng nhận thức sai lệch, mơ hồ, hoài nghi, hoang mang, dao động, gây “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” trong nội bộ, làm lung lay niềm tin của cán bộ, đảng viên và nhân dân vào vai trò lãnh đạo của Đảng, sự quản lý của Nhà nước, tạo tâm lý bức xúc, chống đối trong xã hội. Điều đó ảnh hưởng tiêu cực đến...
22 Tháng Tư 2024
Điều đáng chú ý là Thủ tướng Việt Nam Phạm Minh Chính cả hai lần gặp hai vị lãnh đạo công nghệ này đều mời họ xây dựng nhà máy sản xuất ở Việt Nam. Trong khi đó, khác với Samsung, cả hai công ty này đều không sở hữu nhà máy sản xuất sản phẩm cho chính họ. Điều đó khiến nhiều người đặt ra câu hỏi là lãnh đạo Hà Nội có thực sự hiểu đối tác mình đang nói chuyện? Ai cũng thấy Việt Nam đang đứng trước những cơ hội lớn để nhận được đầu tư lớn hơn về công nghệ nói riêng và kinh tế nói chung