Ngày 07/01/2014 trong phiên tòa xét xử Dương Tự Trọng, nhân chứng Dương Chí Dũng khai đã đưa hối lộ trực tiếp 2 lần với tổng giá trị 510 ngàn đô, lần thứ ba là nhận 1 triệu đô của đại gia Trương Mỹ Lan gởi cho Phạm Quý Ngọ qua người trung gian tên Tiệp. Điều đặc biệt là Dương Chí Dũng có thuật lại lời nói của Tiệp rằng “"Anh yên tâm đi, tôi đã gặp và báo cáo với anh Trần Đại Quang – Bộ trưởng Bộ Công an, để anh Quang có ý kiến với anh Ngọ. Và anh Quang sẽ điện cho anh, để anh Ngọ không can thiệp hay gây khó cho doanh nghiệp nữa.". Như vậy điều này cho thấy, số tiền một triệu đô này là Ngọ nhận cho Quang, lúc ấy Ngọ đang là thứ trưởng bộ Công An còn Quang là Bộ Trưởng.
Ngày 17/02/2014, Nguyễn Tấn Dũng ký quyết định tạm đình chỉ nhiệm vụ thứ trưởng Bộ Công an đối với Phạm Quý Ngọ vì liên quan đến vụ án “làm lộ bí mật nhà nước”. Điều đặc biệt là trước ngày Nguyễn Tấn Dũng ký quyết định khoảng một tháng, báo chí được lệnh đồng loạt tung tin Phạm Quý Ngọ bị ung thư gan. Và kết quả là sau ký quyết định đúng một ngày, Phạm Quý Ngọ chết và vụ án bị đình chỉ điều tra.
Theo khoản 1 điều 2 của Quy định 121-QĐ/TW năm 2018 thì, cán bộ chủ chốt được khám sức khỏe hằng ngày, các ủy viên bộ chính trị khác được khám bệnh ít nhất hai ngày một lần, các ủy viên Trung Ương đảng được khám bệnh ít nhất mỗi tháng một lần. Đó là chế độ chăm sóc sức khỏe của quan chức CS, Phạm Quý Ngọ là Ủy viên Trung Ương đảng, ông ta được chế độ khám bệnh hằng tháng, vậy mà đến khi bị phanh phui tội hối lộ thì mới phát hiện ra bệnh ung thư. Thế mới lạ! Vậy rõ ràng căn bệnh “ung thư” này không phải bởi nguyên nhân chính trị thì là nguyên nhân gì? Còn “kỳ diệu” hơn nữa là Phạm Quý Ngọ chết ngay khi cơ quan điều tra có quyền đụng đến ông, một cái chết kịp lúc để cho Trần Đại Quang thoát tội.
Ở trong chế độ CS có một nguyên tắc rất lạ là, nhiều căn bệnh “ung thư” của các lãnh đạo cấp cao trong ĐCS xuất hiện không phải vì nguyên nhân y học mà nó xuất phát từ nguyên nhân chính trị. Chính vì vậy mà dù cho có quy định chế độ chăm sóc ý tế hàng tháng thì vẫn không tài nào phát hiện ra bệnh mà phải nhờ đến khi bị truy tố thì nó mới xuất hiện là vậy. Trò chơi quyền lực trong nền chính trị độc tài nó thế. Ở nước dân chủ hay nước độc tài thì chính trị vẫn luôn là võ đài, nhưng khác nhau ở chỗ võ đài dân chủ chơi theo luật có trọng tài giám sát, còn võ đài của độc tài chẳng cần đến trọng tài nào cả nên đấu sĩ có quyền dùng mọi đòn bẩn miễn sao có chiến thắng. Vì vậy mà ở vũ đài chính trị độc tài, ta thường thấy kẻ thắng ăn thịt luôn đối thủ. Hãy nhìn sang võ đài chính trị Nga thì sẽ thấy, kẻ chỉ trích Putin đã dính trọng bệnh và phải sang Đức chữa trị. Đấu trường chính trị ở xứ độc tài dậm chất man rợ.
Tham nhũng trong chính quyền CS nó là loại tham nhũng có hệ thống. Việc tham nhũng không phải một cá nhân thực hiện mà nó có cả một chuỗi liên quan. Những chuỗi như thế này nó đã được dệt thành tấm lưới phức tạp phủ kín ĐCS, trong đó mỗi cá nhân tham nhũng nó không chỉ là mắt xích của một chuỗi mà là mắt xích của nhiều chuỗi khác nhau. Chính vì vậy, khi phá một mắt xích thì rất có thể nó nó sẽ kéo cả chuỗi bị dính chàm theo nó. Đó là lý do tại sao khi muốn xử tham nhũng thì ĐCS phải tìm cách cắt đứt mắt xích đó ra khỏi chuỗi để bảo vệ những mắt xích khác (mắt xích phe ta). Có hai cách cắt đứt mắt xích ra khỏi chuỗi, cách thứ nhất dùng mác “bí mật nhà nước” dán vào hồ sơ thì xem như chẳng ai đụng vào “mắt xích phe ta” được, và cách thứ nhì là tuyên án tử bằng căn bệnh “ung thư”. Đây là hai giải pháp mà hiện nay ĐCS rất ưa dùng.
Hôm nay, tất cả báo chí đều đồng loạt đưa tin Nguyễn Đức Chung bị bệnh ung thư. Nguyễn Đức Chung cũng là ủy vên trung ương đảng, ông ta được chế độ khám và chữa bệnh hằng tháng thế nhưng suốt nhiệm kỳ làm chủ tịch Hà Nội không thấy chính quyền CS thông báo gì về bệnh tình của ông ta, đùng một cái lúc ông ta bị điều tra tội “làm lộ bí mật nhà nước” thì căn bệnh “ung thư” lại xuất hiện. Lại một phiên bản Phạm Quý Ngọ 2.0 chăng? Rất có thể.
Gửi ý kiến của bạn