Sáng qua, không chiếc xe nào dừng lại phố Ái Mộ

29 Tháng Hai 20169:27 CH(Xem: 2403)

Sáng qua, không chiếc xe nào dừng lại phố Ái Mộ

1456764752-chi-ly1


Hơn sự mong manh và bất an, chính là nỗi vô cảm của người cùng tham gia lưu thông với người không may gặp tai nạn.

Trưa ngày 29. 2, Cơ quan Công an đã tạm giữ ông Nguyễn Quang Vinh (39 tuổi) đang công tác tại Chi cục Thuế quận Ba Đình (Hà Nội), người được cho là đã điều khiển chiếc ô tô Camry vượt sai làn đường gây tai nạn thảm khốc tại phố Ái Mộ (Bồ Đề, Long Biên, Hà Nội). Vụ tai nạn khiến 3 người tử vong, hai ông cháu Trần Việt Tiến (64 tuổi) và cháu gái Trần Gia Hân (6 tuổi), bà Nguyễn Thị Trúc (47 tuổi).

Dư luận vẫn đang nóng với hồ nghi ai mới thật sự là người cầm lái chiếc xe gây tai nạn ấy, là ông Vinh hay cô gái đi cùng? Xác định đúng người đúng tội là việc hệ trọng, cần làm chính xác, minh bạch. Thế nhưng, trên cả điều ấy chính là sự mong manh của kiếp người, nỗi bất an của thị dân mỗi khi tham gia lưu thông.

 Hơn sự mong manh và bất an, ấy chính là nỗi vô cảm của người cùng tham gia lưu thông với người không may gặp tai nạn.

Tôi không đủ dũng khí để xem mấy mươi giây đoạn clip ghi lại cảnh chiếc Camry lao vào hai ông cháu, hất tung người đàn bà đi chợ. Tôi cũng không đủ ngôn từ để diễn tả sự xót xa của mình trước những bi kịch thân phận. Tôi chỉ đớn đau khi đọc dòng chia sẻ của cô giáo đang giảng dạy tại trường của cháu gái vắn số Trần Gia Hân.

Cô giáo viết:  “Mọi việc diễn ra quá nhanh ngay trước mắt mình. Cái xe Camry đâm liên hoàn mấy xe máy, bắn vào góc sân vỉa hè một ngôi nhà bên trái đường. Mấy người bắn ra. Trong giây phút kinh hoàng ấy mình nhận ra cháu bé mặc áo đồng phục Ngọc Lâm. Mình vội chạy xe vào hè phố gửi và quay ngay lại hiện trường. Lúc đó ông nội cháu đã tử vong. Người phụ nữ đi bộ vẫn còn thoi thóp. Mình lấy vở của con và xác định tên, lớp của con. Mình điện thoại báo Hiệu trưởng cùng Ban giám hiệu, các thầy cô lập tức có mặt ở hiện trường và chỉ đạo báo cho mẹ cháu và cô chủ nhiệm.

15 phút sau khi tai nạn. Mình bỗng thấy cháu gồng bụng lên đầu lắc lắc. Mình gọi những người xung quanh thông báo cháu còn sống. Lúc này công an đã xuất hiện. Mình bấm máy gọi 115 và đề nghị công an chặn nhờ xe đưa cháu đi ngay. Công an nói: “Cần giữ nguyên hiện trường đợi cảnh sát giao thông đến”. Mình yêu cầu công an cứu người là trên hết.

Mọi người chặn được một chiếc xe tắc xi. Khi mấy người bế cháu lên đưa ra xe thì tắc xi bỏ chạy mặc cho mình và mọi người kêu gọi. Tiếp tục mình đứng ra giữa đường chặn một cái xe con. Người đàn ông lái xe cố tình chen đám đông để thoát. Xe tải nhỏ của công an phường xuất hiện. Mình nói các chú đưa cháu đi. Mọi người bế cháu đặt vào thùng xe tải. Hai bên có ghế. Mình lên ca bin( Vì mình bị huyết áp cao nhìn học trò như vậy mình sợ mình không chịu đựng được). Xe bắt đầu chuyển bánh mình nhìn lại đằng sau chỉ có một mình cháu nằm chơ vơ giữa thùng xe tải. Những người bế cháu lên ko ai ngồi với cháu. Mình bảo lái xe đỗ lại để nhờ những người có mặt ai đó ngồi sau với cháu. May lúc đó 115 đến. Mọi người lại chuyển cháu sang 115.

Mình bám theo học trò sang viện Việt Đức cấp cứu. Dù được viện hết sức cấp cứu,  đặc biệt một bác sĩ người nước ngoài ra sức cứu nhưng cháu đã tử vong lúc 9 giờ 15 phút”.

Sau lúc đọc dòng chia sẻ này, tôi có gọi điện thoại cho một đồng nghiệp để kiểm tra chéo. Đồng nghiệp của tôi đã xác nhận đúng là không có chiếc xe nào dừng lại để tham gia cấp cứu những người bị tai nạn.

Người mẹ khóc nức nở trước cái chết thương tâm của con gái và bố chồng. 

 Năm năm trước, rất đông những cư dân mạng tại Việt Nam đã lên tiếng bỉ bai người Trung Quốc vô tâm, vô nhân đạo khi để mặc cháu bé Yue Yue (cháu bé 2 tuổi bị tai nạn giao thông) nằm vật vã trong đau đớn trên hè phố.

Năm năm sau, những người tham gia lưu thông ngang đoạn đường xảy ra tai nạn. Ngay cả nhiều người chứng kiến ở hiện trường vụ việc cũng dửng dưng trước cánh tay đưa lên cầu cứu của cháu bé Trần Gia Hân. Có khác gì “cơn bão lòng người Yue Yue” năm nào ở Trung Quốc đâu.

Tôi không dám khẳng định nếu chiếc taxi dừng lại, nếu người điều khiển xe ô tô dừng lại để đưa cháu cấp cứu, cháu sẽ được cứu sống. Mặc dù biết đâu đấy nếu được đưa đến bệnh viện “giờ vàng cấp cứu” cháu sẽ có cơ hội tăng thêm hy vọng được nhìn thấy mặt trời mỗi sớm mai.

Tôi lại hoàn toàn không có ý định phê phán những cá nhân lướt xe qua vụ tai nạn bất chấp nhận được tín hiệu xin giúp đỡ từ người chứng kiến. Bởi, chúng ta thường sợ rầy rà đến pháp luật, sợ tốn thời gian lôi thôi cho những thứ không liên quan đến mình.

Và cứ như vậy, chúng ta chấp nhận nhắm mắt lướt qua một thân phận, lướt qua một cá nhân bé nhỏ đang cần một sự giúp đỡ.

 Thật ra thì, tai nạn của người này, sự không may mắn của người này hoàn toàn không ảnh hưởng đến cuộc sống của người khác.

Không ai tư duy thiển cận theo lối “nhà tôi có chuyện buồn, tôi yêu cầu nhà anh phải vặn nhỏ nhạc”. Nhưng, sự chia sẻ đồng cảm trước những buồn đâu bắt buộc phải tồn tại trong một cá thể người.

Đời sống đô thị có thể tiêu diệt cảm xúc cá nhân, sự rắc rối pháp lý có thể triệt tiêu lòng tốt, nhưng nước mắt trước người không may là điều mà cá nhân không được phép đánh mất, không được phép từ chối.

Tuy nhiên, tôi biết làm sao được khi mà tôi không thể nhân danh bất cứ điều gì để phản ứng với những người điều khiển xe qua hiện trường vụ tai nạn thảm khốc và tìm mọi cách đào thoát trước lời khẩn cầu.

Ngoài nỗi buồn ra, tôi chẳng còn gì cả. Tôi không có thói quen rao giảng đạo đức, lại càng không có thói quen ép người khác thực hiện theo quan điểm cá nhân.

Chỉ là tôi muốn hỏi: “Làm người như vậy, đành lòng sao?”.

Hỏi không cần trả lời đâu, vì trên thực tế, đã không có chiếc xe nào dừng lại tại vụ tai nạn trên phố Ái Mộ sáng ngày 29. 2 ấy. 

Ngô Nguyệt Hữu

nguồn: Tin Trong Nước
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
)
29 Tháng Năm 2023
Trong ký ức nhạt nhòa, tôi vẫn còn nhớ những buổi chiều chủ nhật đón xem các bộ phim cao bồi và siêu nhân trên truyền hình ở Sài Gòn. Bọn trẻ con vẫn hò hét và tán chuyện với nhau về những tình tiết hấp dẫn trên TV. Truyền hình là phương tiện giải trí mắc tiền và riêng tư nhiều hơn cả điện thoại gia đình, nhưng theo một bài viết của nhà báo Phạm Công Luận, thì lúc đó, “Máy truyền hình đã xuất hiện tại VN, lần đầu tiên, năm 1966. Một chiếc Denon, 12 inches, giá 16.500 đồng, 19 inches: 30.000 đồng… Mặc dù kỹ thuật còn lỉnh kỉnh, như: vô tuyến truyền hình, chương trình cao su, hát nói nhiều hơn hình ảnh, ti vi – một danh từ mới – đã được ...
26 Tháng Năm 2023
Thứ nhất, tuy tuyên bố là quần đảo Hoàng Sa và quần đảo Trường Sa lúc nào cũng là lãnh thổ của Trung Quốc, Chu Ân Lai lại không nêu ra một chi tiết nào để chứng minh chủ quyền của Trung Quốc đối với các đảo này. Sự không dẫn chứng của Chu Ân Lai đối với vấn đề chủ quyền trên hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa phải chăng vì Trung Quốc biết không có một căn cứ nào vững vàng, về pháp lý cũng như về lịch sử, để chứng minh chủ quyền này nên Trung Quốc phải bỏ không viện dẫn chứng cớ.
25 Tháng Năm 2023
Như vậy Vượn Vin đang đối mặt với một bài toán khó, nếu không cập nhật được phần mềm cho những chiếc xe này thì không thể bán được, mà cập nhật thì phải đóng tiền cho bọn tư bản Mỹ trong khi con số nợ đã gấp đôi vốn của công ty, chắc chắn rằng để tiếp tục làm ăn tại Mỹ thì Vượn Vin phải dùng vốn của tập đoàn Vingroup để bơm vào cho những chiếc xe Vinfast được lăn bánh tại Mỹ. Còn nếu không thì phải tìm ngay một thị trường nào khác như Châu Phi hay rừng rậm Amazon mà bán cho mấy ông mọi bên đó chứ tiền đâu mà trả chi phí kho bãi cho hàng ngàn chiếc xe đang nằm thoi thóp.
24 Tháng Năm 2023
Theo quan điểm của tôi, cuộc chiến tranh Việt Nam chỉ là một cuộc chiến u mê của những kẻ háo danh, mơ hồ về lý tưởng nhưng lại muốn có được hào quang lãnh tụ cho nên cả hai miền nam bắc đã bị các thế lực ngoại bang chi phối và dựng nên để một chém giết lẫn nhau. Một dân tộc hiếu thắng được chia là hai miền như hai con dế lửa đã bị các tay chủ ngoáy râu làm cho bốc đồng lên và lao vào cắn xé lẫn nhau với các nguồn tiền bạc và khí tài của quốc gia khác và trở thành một cuộc chiến xâm lăng với danh nghĩa “đánh cho Mỹ cút – đánh cho Ngụy nhào”, hay “giải phóng miền nam”.
24 Tháng Năm 2023
Ngược lại, tìm hiểu các khoản chi Ngân sách quốc gia tại Việt Nam là như mò kim đáy bể. Điều 15, Luật Ngân sách Nhà nước năm 2015 (Luật số 83/2015/QH13) quy định rất rõ và chi tiết về việc phải “công khai ngân sách Nhà nước” nhưng có quá nhiều cách “công khai”, ví dụ: thay vì đưa lên trang web, chính phủ thông báo ở cuộc họp riêng hoặc dán ở bảng tin, chụp ảnh làm bằng chứng đã công khai, rồi sau đó gỡ xuống ngay. Thay vì viết ra rõ ràng dễ đọc thì người ta tìm mọi cách để che giấu những điều cần giấu mà khi cần vẫn nói là đã “công bố”. Kỹ năng che dấu này ở bậc thượng thừa, cơ bản là vượt trên những hiểu biết thông thường...
21 Tháng Năm 2023
Thực tế chừng như ngược lại. Việt Nam chỉ thiếu điện do Tổng Công ty Điện lực Việt Nam sản xuất và phân phối nhưng còn thừa rất lớn nguồn điện mặt trời, điện gió do các cơ sở tư nhân sản xuất nhưng không được EVN tiếp nhận, thu mua. Năm 2022, báo chí lề phải từng kêu gào về tình trạng thửa điện, các đơn vị tư nhân bị cắt giảm điện: “thời gian qua, một số đại diện nhà máy điện gió, điện mặt trời đã phải kêu trời vì bị yêu cầu cắt giảm công suất phát, có nơi đến 70%. Cụ thể, vào ngày 2/1, đại diện 1 nhà máy điện gió cho biết, lúc 1h30 chiều tốc độ gió đạt 12,8m/s, nhưng công suất thực tế nhà máy điện gió ở khu vực miền Trung này...
19 Tháng Năm 2023
Ông Đặng Văn Dũng và ông Nguyễn Văn Yên – hai Phó Ban Nội chính của BCH TƯ đảng khóa 13 chủ trì cuộc họp này. Từ những hình ảnh mà báo giới đính kèm khi tường thuật về cuộc họp báo, có người phát giác ông Nguyễn Văn Yên – một trong hai Phó Ban Nội chính chủ tọa cuộc họp báo – mang đồng hồ hiệu Patek Philippe model World Time Mecca. Giá bán chiếc đồng hồ mà ông Yên sử dụng dao động trong khoảng từ 260.000 Mỹ kim đến 270.000 Mỹ kim (3), nếu quy ra đồng Việt Nam thì chừng sáu… tỷ!
17 Tháng Năm 2023
Để có thể đưa TQ ra tòa án quốc tế về sự xăm lăng và cưỡng chiếm quần đảo Hoàng Sa mà VN cho rằng thuộc sự quản lý của Tỉnh Quảng Nam – Đà Nẵng thì nhà cầm quyền csVN phải phá bỏ tư duy phủ nhận chính quyền miền nam VN tức VNCH. Khi thừa nhận VNCH là một chính phủ đã từng tồn tại và quản lý miền nam VN thì vấn đề Hoàng Sa sẽ có điểm ra. Bởi vì khi đệ đơn đến toàn án quốc tế VN có thể dựa theo lịch sử VN và Công pháp quốc tế để kiện TQ đã dùng vũ lực xâm chiếm và chiếm đóng quần đảo này lợi dụng khi VN đang có chiến tranh.
17 Tháng Năm 2023
Chỉ riêng việc TBT ngồi xổm trên điều lệ đảng, bám ghế suốt ba nhiệm kỳ, Tổng Trọng chính là sâu chúa trong bầy sâu, ăn vào lĩnh vực béo bở nhất là tham nhũng quyền bính. Tay chân bộ hạ thân tín nhất của ông trực tiếp gom củi đốt lò như cố Trưởng ban Nội chính Nguyễn Bá Thanh là loại sâu gộc với biệt phủ, đất đai, lăng mộ nguy nga đồ sộ. Trùm Công an tay kiếm bạo tàn của Đảng thì ăn bò dát vàng giá hàng ngàn đô. Mấy ngày trước đây, báo chí “lề phải” vô tình đưa hình ảnh Nguyễn Văn Yên, Phó trưởng Ban Nội Chính, đeo đồng hồ Patek Philippe World Time Mecca, giá trị hàng trăm ngàn đô la, sau đó đã buộc phải xóa đi.
17 Tháng Năm 2023
Hiện nay, số tiền đấy đang nằm trong tài sản của các doanh nghiệp 100% vốn nhà nước hoặc nó là cổ phần của nhà nước tại các công ty cổ phần có vốn nhà nước. Giả sử như nền kinh tế Việt Nam gặp khủng hoảng thì rõ ràng các doanh nghiệp Việt Nam cũng chết theo, bất kể đó là doanh nghiệp tư nhân hay doanh nghiệp quốc doanh. Nghĩa là nền kinh tế chết thì nguồn vốn đó cũng tan nát. Ở khía cạnh này rõ ràng Đảng Cộng Sản không biết phân tán rủi ro. Làm quản lý một quốc gia mà bao đời thủ tướng không biết phân tán rủi ro tạo nên hàng rào phòng thủ cho nền kinh tế.