Tâm sự chiếc ghế gẫy

01 Tháng Bảy 20235:05 CH(Xem: 740)
                                         Tâm sự chiếc ghế gẫy

VN-Vo-Van-Thuong-ghe-gay-1




Thạch Đạt Lang






Tôi tên Ghế, vốn là một kẻ vô danh, quê mùa, không nhớ mình bao nhiêu tuổi, già hay trẻ. Cái tên Ghế vốn bình dân, đơn sơ, mộc mạc, rất ư thông dụng, phổ biến, có mặt khắp nơi trên các nẻo đường đất nước, hầu như trong gia đình nào cũng có một vài người chị em, họ hàng cùng tên với tôi.
Tuy nhiên, nếu không có một “sự cố” - tôi sẽ kể dưới đây - có lẽ chẳng ai biết hay để ý đến tôi. Cùng tên Ghế nhưng để phân biệt nguồn gốc giàu sang, quý tộc hay nghèo hèn, thấp kém... người ta thường thêm vào tên Ghế một tĩnh từ như Ghế sa-lông (salon), Ghế gỗ, Ghế đá (công viên), Ghế sắt, Ghế da, Ghế đẩu... Thanh niên miền Nam trước đây cũng dùng tên tôi như một tiếng lóng để chỉ những phụ nữ trẻ từ chữ bạn gái mà ra – trước năm 1975 thỉnh thoảng họ hỏi nhau: - Tuần rồi mày đi với Ghế nào vậy?
Trở lại chuyện chính. Ghế tôi không nhớ mình đã về sống ở Hồ Gươm - người miền Nam trước đây gọi là hồ Hoàn Kiếm (1), Hà Nội từ bao giờ – chỉ biết rằng cùng với một số bạn ít ỏi khác, tôi đã có mặt ở đó lâu lắm rồi, chí ít cũng phải 15-20 năm. Không biết bao nhiêu người dân Hà Nội đã đến làm quen, làm bạn với tôi, những cô gái, các chàng trai, các ông già, bà lão, những người đi dạo, chạy bộ, tập thể dục quanh bờ hồ... coi tôi như một chỗ nghỉ ngơi, xả bỏ mệt nhọc sau khi hoạt động hay những căng thẳng trong đời sống hàng ngày.
Xuân, Hạ, Thu, Đông, nắng nóng, lạnh lẽo, mưa bão, sáng, trưa, chiều, tối…, không phân biệt giàu nghèo sang hèn, già, trẻ, lớn, bé... ai cũng có thể coi tôi như một người bạn qua đường khi cần đến tôi. Họ đến rồi đi, không ai mảy may luyến tiếc, nhớ thương hay bận tâm suy nghĩ về tôi. Tôi cũng không nhớ về họ nhiều lắm. Bao nhiêu người đã là bạn với tôi? Không ai biết, chẳng ai nhớ, cũng không ai, kể cả tôi muốn biết hay cần tìm hiểu chuyện đó.
Thế rồi một “sự cố” xẩy ra khiến cuộc đời tôi thay đổi. Tôi bị gẫy 2 xương sườn giữa thân mình, tôi qụy xuống từ lúc đó. Bị vào lúc nào, nguyên nhân, do ai gây ra... tôi không nhớ, chỉ biết minh bị một cú “sốc” thật nặng. Từ đó không còn mấy ai làm bạn với tôi, họa hoằn lắm mới có một hai người chạy bộ ghé ngang, coi tôi như một chỗ tựa... để cột lại dây giầy.
Tôi chợt thấy buồn, buồn da diết, buồn tê tái, buồn não nề, buồn (vào hồn không tên) khi thấy mình vô dụng, không còn có ích cho xã hội, cho người dân Hà Nội nói riêng, người dân Việt Nam nói chung. Nhiều lúc cảm thấy cô đơn, tuyệt vọng, nhất là vào những ngày xuân, ngày hè nắng đẹp dập dìu nam thanh, nữ tú qua lại, tôi chỉ muốn khóc nhưng không được, muốn tự tử nhưng... bất lực.
Ngày lại ngày tôi trở thành một vết nhơ trên khuôn mặt Hồ Gươm, vết nhơ hầu như ai cũng thấy nhưng lại không ai thấy có trách nhiệm làm cho sạch. Thời gian tiếp tục trôi không ngừng, khi thấy mình càng yếu, già đi, ý tưởng muốn chết càng mạnh thì tôi càng tuyệt vọng khi chẳng còn ai làm bạn với mình.
Cho đến một ngày xuân sang hè đẹp trời, ông tổng thống xứ Nam Kim Chi cùng ông chủ tịch nước Vệ, nhà Sản đi dạo quanh Hồ Gươm (dường như) sau bữa ăn sáng, không biết ai mời ai, hai người đã ngồi xuống làm bạn với tôi.
Không biết ai đưa sáng kiến làm bạn với tôi nhưng rõ ràng cử chỉ của ông Tổng Thống xứ Nam Kim Chi (có vẻ) thông cảm với thân thể bệnh hoạn, èo oặt của tôi nên khi ngồi xuống “tiếp cận”, ông đã thật nhẹ nhàng, thận trọng, sát vào thân trên của tôi để tránh không làm tôi “đột quỵ”. Không còn cách nào khác, ông chủ tịch nước Vệ, nhà Sản đành phải ngồi xuống theo môt cách e dè ở phần còn lại trên thân thể tôi.
Chẳng rõ, cũng chẳng nhớ hai ông làm bạn với tôi bao lâu, chỉ biết rằng sau khi đứng lên ra về thì số phận của tôi đã được định đoạt cấp kỳ. Cú “ngồi thế kỷ” đã nhanh chóng bộc lộ bộ mặt xấu xí, nhếch nhác của Hồ Gươm nói riêng, thủ đô Hà Nội nước Vệ dưới triều nhà Sản nói chung nhờ vào hình ảnh, thông tin nhanh chóng trên báo chí, mạng xã hội như Meta…
Chưa bao giờ thủ đô của một đất nước với gần 100 triệu dân, có nền kinh tế phát triển 6-7% trong hơn hai thập kỷ lại phơi bày một thực trạng rõ ràng vô trách nhiệm tột cùng của chính quyền trong việc xây dựng hình ảnh đất nước, một thắng cảnh lịch sử của thủ đô như vậy.
Thú thật, tôi cảm thấy nhẹ nhõm, mừng hết... già, cuối cùng sau nhiều tháng, năm chờ đợi, tôi cũng được ra đi nhờ “cú ngồi thế kỷ”. Có điều trong sự mừng rỡ đó cũng có (đôi chút) ngậm ngùi. Những người có chức quyền, có trách nhiệm tại thủ đô Hà Nội nước Vệ, những người có thể ho ra lửa, mửa ra khói, lẽ ra (nên) làm “quốc tang” cho tôi với đủ nghi thức thì họ lại âm thầm, lén lút tiễn tôi ra đi để thay thế bằng cô em họ trẻ trung, xinh đẹp, phấn son tươi mát khác, góp phần trang điểm, làm đẹp (chút đỉnh) cho Hồ Gươm cũng như khuôn mặt thủ đô vốn dĩ nhếch nhác, dơ bẩn, xấu xí từ nhiều năm nay.
Cũng không ai biết, lý do nào ông Tổng Thống xứ Nam Kim Chi hay ông Chủ Tịch Nước Vệ đã chọn tôi làm bạn để đàm đạo. Dù sao đi nữa, họ cũng là 2 người bạn cuối cùng của tôi, nhờ họ tôi đã ra đi thanh thản.
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
04 Tháng Năm 2024
Ở tầm của uỷ viên Trung ương Đảng, có thể lập sân sau để kinh tài. Có thể nói, đằng sau mỗi một quan chức là cả một bộ máy tham nhũng đồ sộ. Ví dụ như ông Vương Đình Huệ, ông lập hẳn sân sau cho em họ đứng tên; nuôi đệ tử ruột làm tay hòm chìa khóa, đảm nhận chức năng kết nối từ ông Huệ và chính quyền tỉnh, nhận dự án từ Trung ương rồi đẩy xuống tỉnh, sau đó trao dự án vào tay em họ ông Huệ. Không có đất nước nào mà mức độ tham nhũng kinh khủng như Việt Nam. Sau lưng mỗi quan lớn đều là một hoặc vài tập đoàn, chuyên rút ruột ngân sách. Điều này gây nguy hiểm cho nền kinh tế đất nước vô cùng. Mỗi ghế quan chức đều...
03 Tháng Năm 2024
Vào ngày 22-1-2018, ông ta bị kết án 13 năm tù. Ông Thăng bị xét xử vào ngày 14 và 15 tháng 12, 2020 vì liên quan đến một vụ bê bối tham nhũng khác và nhận 10 năm tù. Trường hợp của Thăng không phải là trường hợp cá biệt. Khoảng 20 cá nhân khác có liên quan đến lĩnh vực dầu khí và ngân hàng cũng bị kết án, trong đó có ông Trịnh Xuân Thanh, người đứng đầu tập đoàn dầu khí Petrovietnam, người bị bắt ở Đức và đưa về Việt Nam. Ông Thanh bị kết án tù chung thân. Sau đó, Phan Văn Anh Vũ hay còn gọi là “Vũ Nhôm”, một ông trùm kinh doanh bị bắt ở Singapore. Ông Vũ Nhôm lãnh 17 năm tù.
30 Tháng Tư 2024
Với sự ra đi “bất ngờ” của ông Vương Đình Huệ, đảng CSVN đã rơi vào cuộc khủng hoảng chính trị lớn nhất từ trước tới nay. Những người thay thế ông Huệ và ông Thưởng chỉ đếm trên đầu ngón tay gồm Bà Trương Thị Mai, 66 tuổi, quê Qủang Bình, Bí thư Trung ương đảng, Trưởng ban Tổ chức Trung ương; Thủ tướng Phạm Minh Chính, 66 tuổi, quê Thanh Hóa và Bộ trưởng Công an, Đại tướng Tô Lâm, 67 tuổi, quê Hưng Yên. Tuy nhiên ai sẽ thay ông Nguyễn Phú Trọng làm Tổng Bí thư để lãnh đạo Đảng khóa XIV càng mù mịt hơn, vì những người có điều kiện nhất đã bị loại.
29 Tháng Tư 2024
Trong trại, dù Kẻ Nằm Vùng có lời khuyên trước là không nên – nhưng tướng Trọng, thay vì mặc quần áo dân sự như mọi người tị nạn khác – tiếp tục diện bộ quân phục đại lễ với đầy đủ phụ tùng, dây biểu chương, huy chương, nón kết…đi vào nhà ăn tập thể. Tướng Trọng được 4 người đàn ông đang ngồi ăn, đứng dậy đón chào nghiêm chỉnh đúng tác phong thuộc cấp. Tuy nhiên ngay sau đó bị một số người, có khá nhiều phụ nữ chửi bới, ném thức ăn vào người, khiến ông tối tăm mặt mũi, được Kẻ Nằm Vùng kéo chạy ra ngoài nhưng rồi phải trốn vào một nhà cầu công cộng.
24 Tháng Tư 2024
Bộ phim Kẻ Nằm Vùng hay Cảm tình Viên (The Sympathizer) dựa trên tiểu thuyết cùng tên của tác giả Nguyễn Thanh Việt, được sản xuất bởi A24 và Rhombus Media, đạo diễn Hàn Quốc Park Chan-wook, với sự hiện diện của 2 tài tử nổi danh trong cộng đồng người Việt hải ngoại là bà Kiều Chinh, Nguyễn Cao Kỳ Duyên, đã bắt đầu công chiếu tập 1 trên HBO từ ngày 14 tháng 4 năm 2024. Phim chiếu gần 10 ngày rồi nhưng không thấy giới phê bình văn học, nghệ thuật hải ngoại có bài nào nhận xét, đánh giá tập 1 và 2. Những cây đa, cây đề nổi tiếng trong làng báo, truyền thông hải ngoại thường viết bài bình luận tác phẩm văn chương, phim ảnh… hoàn toàn im lặng.
24 Tháng Tư 2024
Vốn là đảng cướp nên tìm một người có khả năng, vừa khôn ngoan vừa hiểm độc để có thể nắm đầu trùm công an là người ngăn chặn mọi chống đối từ bên trong cũng như bên ngoài thì không dễ kiếm. Đại diện trong Quốc Hội chỉ là bù nhìn. Đại hội đảng là chiến trường thanh lọc, sắp xếp hàng ngũ trung ương, địa phương và chính trị bộ là giai đoạn cuối cùng để chọn lãnh đạo tương lai. Đừng coi thường tiến trình "dân chủ" của CSVN đi từ trên xuống dưới. Vì mục tiêu của đảng là cầm quyền. Mọi đe dọa quyền lực đảng có nghĩa đảng sẽ bị tiêu diệt. Để tìm lãnh đạo có khả năng đó đòi hỏi Khôn và Ác. Từ trên...
23 Tháng Tư 2024
Tuy nhiên lịch sử của Việt Nam đã phủ nhận sự mạo nhận này. Chưa hề có cuộc trưng cầu ý kiến nào chứng minh “Đi lên chủ nghĩa xã hội là khát vọng của nhân dân”. Vì vậy, khi bị chống đối, ban Tuyên giáo Trung ương đã quay cuồng với giọng điệu thù nghịch: “Tính chất nguy hiểm của những phương thức, thủ đoạn này ở chỗ chúng tạo dựng nhận thức sai lệch, mơ hồ, hoài nghi, hoang mang, dao động, gây “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” trong nội bộ, làm lung lay niềm tin của cán bộ, đảng viên và nhân dân vào vai trò lãnh đạo của Đảng, sự quản lý của Nhà nước, tạo tâm lý bức xúc, chống đối trong xã hội. Điều đó ảnh hưởng tiêu cực đến...
22 Tháng Tư 2024
Điều đáng chú ý là Thủ tướng Việt Nam Phạm Minh Chính cả hai lần gặp hai vị lãnh đạo công nghệ này đều mời họ xây dựng nhà máy sản xuất ở Việt Nam. Trong khi đó, khác với Samsung, cả hai công ty này đều không sở hữu nhà máy sản xuất sản phẩm cho chính họ. Điều đó khiến nhiều người đặt ra câu hỏi là lãnh đạo Hà Nội có thực sự hiểu đối tác mình đang nói chuyện? Ai cũng thấy Việt Nam đang đứng trước những cơ hội lớn để nhận được đầu tư lớn hơn về công nghệ nói riêng và kinh tế nói chung
21 Tháng Tư 2024
Cũng đáng chú ý là chuyến thăm Trung Hoa của ông Huệ đã xẩy ra chưa đầy một tháng, sau khi Đảng CSVN cách chức Chủ tịch nước Võ Văn Thưởng ngày 20/03/2024. Ông Thưởng, 54 tuổi từng được coi là ngôi sao sáng trong 4 Lãnh đạo hàng đầu, và là người có nhiều triển vọng thay ông Nguyễn Phú Trọng. Ông bị cách chức vì “đã vi phạm Quy định về những điều đảng viên không được làm”. Tham nhũng cũng có vai trò trong vụ mất chức của ông Thưởng. Vì vậy, chuyến đi Bắc Kinh của ông Vương Đình Huệ càng được củng cố cho vị trí chính trị của ông trong tương lai, vì chính ông đã bảo đảm với Tập Cận Bình và các nhà lãnh đạo...
17 Tháng Tư 2024
Ở tấm thứ nhất, hình một viên cảnh sát mặc bộ quần áo màu kem, nón kết cũng màu kem là điều hoàn toàn sai. Đồng phục của cảnh sát VNCH là áo trắng, quần xám, áo 2 túi, nút áo trên gần sát cổ, không hở cổ hoặc phanh ngực, bên trên túi phải có bảng tên, tay áo trái có huy hiệu cảnh sát. Nón kết cũng trên trắng, viền xám ở dưới. Huy hiệu có dòng chữ Tổ Quốc, Công Minh, Liêm Chính khác với huy hiệu của quân đội là Tổ Quốc, Danh Dự, Trách Nhiệm. Cái chào tay của người trong hình cũng sai không đúng quân phong, quân kỷ. Khi chào, lòng bàn tay phải úp xuống, ngón cái hơi quặp lại, 4 ngón còn lại duỗi thẳng khép vào nhau, cánh tay...