Màu áo lính

19 Tháng Hai 201810:51 CH(Xem: 5738)
                                             Màu áo lính   
                     

ki (3)                                                                                     Hình Internet
 



Việt Nhân


  
Được tin bạn giải ngũ, và được biết bạn từ ngày đó về lại Đà Lạt, chốn đầy ắp những kỷ niệm một thời tuổi trẻ chúng mình, thơ cho tôi bạn không viết như vẫn thường mọi bận, hết rồi kể chuyện những thằng đang ở tuyến lửa, trấn đầu sóng ngọn gió, những đứa vẫn được gọi là đi trả nợ làm trai… Riêng tôi vẫn nhớ buổi chia tay trước đó rót cho nhau ly rượu, để rồi bạn lên vùng Tây Bắc tôi trở lại biên giới Tây Nam: Say khướt sa trường anh chớ mỉa, Xưa nay chinh chiến mấy ai về?
Mang cái dứt khoát của kẻ đi vào chốn lửa đạn, bạn chấp nhận cái túy ngọa sa trường quân mạc tiếu, cổ lai chinh chiến kỷ nhân hồi, nhưng lại gặp phải nỗi buồn đi tiếp đời mình cùng chiếc nạng gỗ, ôm lấy cái đau tận cùng của số phận. Nhận được tin mà tôi chết lặng, là cái xác mang về từ chiến trường hôn mê suốt ba ngày sau đó, đến khi bạn tỉnh lại mới biết mình còn sống, với tấm thân không còn toàn vẹn, sao không là người lính thây phơi chiến địa, mà mang lấy chi một kiếp phế nhân? Để từ đó: 
Vàng Thu áo lính đã nhiều 
Cho anh lần đếm những chiều lá khô
Giờ đây áo trắng nơi mô
Mình anh lẻ bóng bên hồ Xuân Hương…
Bạn nhau từ ngày còn lớp năm lớp ba, hai đứa biết rõ nhau như biết tận tường lòng bàn tay mình, bạn đi vào nơi sống chết hành trang là văn là thơ, vốn liếng của những năm tháng nhà trường, đó là cái cay nghiệt cho cả một thế hệ trong đó có bạn và tôi, chiến tranh đã đem đến nỗi đau cho tất cả chúng mình thời đó. Tuy không chọn cái thời khói lửa để mà xin làm người, nhưng tất cả bọn mình đã không một đứa quay lưng, và nhiều lắm những đứa ra đi không trở lại, cứ thế bao lớp trai tiếp bước nhau!
Phận người vận nước trói lấy nhau, để hôm nay cả bạn và tôi cái nổi trôi đắng cay vẫn chưa thôi, nơi quê nhà bạn lê la đầu đường cuối phố sống kiếp thừa, còn xứ người tôi bươn trải góc núi chân trời, thì cũng chỉ là sống tạm, và những lúc nhớ nhau phải đành
Xa quá bao nhiêu tay với cho vừa,
Chỉ đem thăm hỏi dành chừa cho nhau
Nên tình những thằng bạn xưa, cũng là những thằng lính cũ, cứ đong đầy theo năm tháng, nói biết lấy chi để so cho vừa là vậy… Riêng tôi không kềm mình được nữa, đã nhiều năm rồi cầm bút viết lại, và vì để vơi bớt cái nặng lòng mà những trang trải không có được một chút vui, chỉ đầy những rong rêu muộn phiền. Khi viết Thư cho bạn đầu năm tôi nào muốn làm buốt lòng một ai, hay Hạt gạo thương binh cũng đâu chủ ý làm cay mắt người đọc, nhưng đã có người gửi lời chia sẻ, là thế hệ chúng mình trong những cái mất, đã mất luôn cả tiếng cười. Nghe đắng lòng!
Kỷ niệm bọn mình với nhau, đã là những hồn ma cũ đày đọa tôi, phải chăng vì không làm được gì cho nhau mà ray rứt, mỗi đứa một phần đành nói vậy để xoa nỗi đau, nhưng ngẫm lại chả đứa nào được phần hơn, chỉ toàn là nước mắt và tủi nhục. Tôi phận tù sau ngày gãy súng rồi phải tha hương, bạn có khác gì khi phải nuốt lấy đắng cay do phường hạ tiện vô nhân xéo xắt, ở lại mà có gì vui, khi bị đẩy ra bên lề ngay trên chính đất nước mình. Còn tôi xứ người, bàn chân sao cứ nghe thèm lại được bước trên lối cũ con phố xưa quê nhà!
Trong bọn tôi là đứa thích học hơn hết, nhưng lại là đứa khoác áo lính sớm nhất, bạn vốn ưa kiếp sống lang thang đó đây, nhưng lại là kẻ nhập cuộc chiến sau cùng, cái bỡn cợt của phận người là đấy. Ngày tôi bị thương trận lần đầu, viên đạn xuyên qua chân nơi biên giới Tây Nam, tôi cười viết thư cho bạn, khoe là còn may chán khi chưa phải tháo khớp gối, lúc ấy bạn còn trong quân trường, cũng đùa lại bằng câu bạn đang rán đổ mồ hôi chứ chưa được đổ máu. Rồi đời lính bạn thật ngắn ngủi, chỉ năm năm để thành phế nhân, ngày tôi về thăm bạn còn nằm viện, chưa thể cùng tôi lên Nghĩa trang Quân đội, đốt cho thằng Phong, thằng Hiệp nén nhang.
Và chuyện người yêu bạn, đã không được như người chinh phụ trong Chinh Phụ Ngâm:
Xin vì chàng xếp bào cởi giáp
Xin vì chàng giũ lớp phong sương
Vì chàng tay chuốc chén vàng
Vì chàng điểm phấn, đeo hương não nùng
Liên ẩm, đối ẩm, đòi phen
Cùng chàng lại kết, mối duyên đến già...
Đem thân vào chốn lửa đạn, chính vì không muốn vấn vương, hay rồi là dang dở cho người ở lại mà nói lời chia tay, nay đọc câu thơ mà thấm, tiếc mãi cho bạn: 
Giờ đây áo trắng nơi mô
Mình anh lẻ bóng bên hồ Xuân Hương
Lúc đó đời lính chúng mình là vậy, mọi thứ xử theo cái tâm của con người nhân bản, nên khi đem cái tình người ra đấu cùng sắt máu, thắng thua đã thấy rõ nghiêng về bên nào… Những điếu thuốc, những hớp café vẫn vô tư chia sẻ cho cả người tù binh cộng sản, cho đến khi làm thân tù biệt xứ đất Việt Bắc, mới nhận ra vì sao mình thua, vẫn biết là phải lấy chí nhân thay cường bạo, nhưng với bọn cộng phỉ có đáng được chúng ta tử tế?
Ngày bạn ra trường, cũng là lúc cuộc chiến đã bước vào giai đoạn tàn khốc, đơn vị bạn trấn nơi cao nguyên vùng ba biên giới Việt Miên Lào, gặp nhau độc nhất một lần khi bạn chưa tàn phế, đó cũng là ngày phép thường niên, tôi về cùng say đêm ấy để nhớ bạn đã nói câu: Xưa nay chinh chiến mấy ai về. 
Bọn lính cũ mình là vậy, đánh giặc là cái bổn phận và trách nhiệm, nòng súng hướng về phía trước nhưng vẫn mang đầy cái tâm nhân bản, không một mảy may chứ đừng nói là được thôi thúc từ cái ác. Vả lại người lính miền Nam lúc đó chiến đấu chỉ là tự vệ, không như cộng phỉ xâm lược chúng được hun đúc bằng cái sắt máu thề phanh thây uống máu quân thù, hay hơn nữa là cái gì đó như chúng vẫn kêu gào sinh Bắc tử Nam… 
Nên chuyện trắng đen thấy rất rõ ngay ngày vừa dứt tiếng súng, những người còn đứng được đến giờ phút cuối như tôi thì đi tù, còn bạn những kẻ tàn phế bị xua đuổi ra khỏi cuộc sống, và hơn thế nữa bạn biết đó, những đứa bạn mình đã ngã gục, chúng chỉ còn là những nấm mộ vô tri, nhưng vẫn bị giày xéo. Nói sao hết chuyện con đường những người lính cũ đã đi qua!
Không có cái tâm ác của loài quỷ dữ mà những người lính cũ của mình thua, đó là bài học cho người Việt Quốc Gia, sau tháng Tư Đen mọi người nhìn ra được thế, nhưng cũng từ ngày đó người dân miền Nam thấy được, không có gì sáng mãi với thời gian trừ chính nghĩa, và cũng không có gì ở mãi với lòng người bằng sự hy sinh. Người Thương Phế Binh QL.VNCH cả hai thứ đó nơi bạn có đủ, hôm nay ngày càng có những tri ân của người dân Nam, trong lẫn ngoài nước hướng về bạn, cái nghĩa tinh thần đó lớn gấp vạn lần hơn những vật chất sớt chia.
Xứ người nơi tôi đang sống, nhân lễ Thanksgiving một ngày truyền thống đầy tính nhân văn, đài truyền hình Hồn Việt đã phát đi một phóng sự ngắn hình ảnh bên quê nhà, các Linh Mục Dòng Chúa Cứu Thế Kỳ Đồng, lại tụ những anh em Thương Phế Binh QL.VNCH về ngồi bên nhau, nhìn những tấm thân không lành lặn của đồng đội cũ trong buổi chiều tàn đời bạn, mà lòng tôi lại nghe nhói đau. Lính thương nhau chuyện vậy là thường, nhưng đây là những người dân miền Nam, hình ảnh người lính cũ trong tâm trí họ đã mãi không bao giờ phai, hai mươi năm ngắn ngủi nhưng đủ để lịch sử và lòng dân, viết những lời thật trang trọng về chính nghĩa cùng sự hy sinh của bạn. 
Ở nước ngoài, nghĩa tình của người dân Việt xa xứ cũng thế, vẫn luôn một lòng hướng về các bạn, trao đến những kẻ ngày nào vì nước quên thân mình, cái ân cần ngày càng hơn, chương trình Cám ơn Anh người Thương Phế Binh QL.VNCH kỳ 11 tại San Jose đã thu được non hai triệu, đã nói lên điều đó. Một nhà nước một quân đội, đã lùi vào dĩ vãng đến nay đã hơn bốn mươi năm, mà người dân vẫn trân quý gọi tên, còn kẻ thắng, không gì đủ nghĩa bằng câu hát của Việt Khang, một bạn trẻ sinh sau tháng Tư Đen: Thời gian quá nửa đời người, và ta cũng đã tỏ tường rồi.
Bạn, những người đã bị lũ cộng phỉ đặt ra bên lề cuộc sống, nay được người dân Nam trân quý đã là cái tát vào mặt bọn chúng, nên không lạ khi bạn được tri ân, chúng phát loa đả đảo các bạn. Và báo chí nước ngoài cũng đã đưa tin cái bẩn của nhà nước xã nghĩa, khi muốn giám sát quản lý mọi sự giúp đỡ của các hội đoàn thiện nguyện (NGO) thế giới cho TPB.QL.VNCH… Trong đó ký giả Nhật Bản Yoshigata Yushi, kể lại chuyện chiếc xe lăn cho người lính cũ phế binh cụt hai chân, chỉ vì cơ quan tặng không qua trung gian nhà nước, mà không được phép sử dụng, bắt phải nộp phạt tiền! 
Đã có Chùa Liên Trì bị phá sập, cũng vì là nơi cửa Phật đã ra tay đùm bọc các TPB.QL.VNCH, và nay nhà Chúa thuộc Dòng Cứu Thế (Kỳ Đồng), nếu có là mục tiêu trong những ngày tới, của bè lũ cộng phỉ thì đó không là điều lạ. Khủng bố người dân mà chúng đã bắt giam người tình nguyện trong chương trình ‘Bên nhau đi nốt cuộc đời’ của DCCT, nhiều người bị an ninh của chế độ, gây sức ép cùng chủ nhà, chủ hãng, đến phải mất chỗ ở, công việc làm, và không ít đã bị hành hung vô cớ ngoài đường, bởi những kẻ lạ mặt. 
Và cái bất nhân hơn hết, trong những ngày có chương trình khám sức khỏe miễn phí cho các TPB.QL.VNCH, bọn an ninh côn an để cản trở, đã khóa cửa từ bên ngoài nhà các bác sĩ phụ trách, khiến các bác sĩ đã buộc phải lén rời nhà từ một hai hôm trước. Xin cám ơn Phòng Công Lý và Hòa Bình (DCCT), các tôi tớ Chúa đã ân cần xoa dịu nổi đau thể xác lẫn tinh thần, cho những đứa con đất Việt đã chịu bốn mươi năm hơn trong ngược đãi… Năm 2017 sáu ngàn TPB lính cũ miền Nam, với 16 lần khám sức khỏe cùng giúp đỡ xe lăn gậy chống.
Những khổ đau mất mát mà bạn gánh chịu, đã được bàn tay người dân Nam xoa dịu, và những hy sinh của bạn ngày nào cho quê hương đất nước, nay được mọi người ngưỡng mộ tuyên dương. Trong khi đó những huênh hoang chiến công, những huân chương tự sướng của kẻ cho mình là chiến thắng, đã là những nghịch lý trêu ngươi cho một nhà nước không chính nghĩa dân tộc, một quân đội đánh thuê cho Nga Tầu cộng sản quốc tế đệ tam. Tội cho những người đó, cũng gọi là lính nhưng họ bị lừa!
Bên quê nhà, người ta đi tìm lại những gì là thật, là chính nghĩa, từ lòng biết ơn họ đã đem tình thương bù đắp cho những ai thật sự hy sinh vì dân tộc… Tình cảnh người dân Việt nay đang gặp sự phá sản niềm tin, mà bấy lâu cộng sản xây trên giả trá bịp lừa, đâu khác gì dân nước Nga, hay những xứ Đông Âu Liên Sô cũ của những năm một chin chin mươi!
Cứ ngỡ sau bao đắng cay lòng mình đã lạnh, nhưng khi đọc lời phân ưu cho một TPB.QLVNCH lúc qua đời, tôi đã thấy mắt mình cay, người ta viết: Ông đã dâng hiến cuộc đời cho đất nước và dân tộc Việt Nam. Nhiều năm qua, ông đã chấp nhận cuộc sống khó khăn, chịu đựng những nỗi đau tinh thần và thể xác, giữ vững phẩm giá của người lính QL.VNCH - Chúng tôi chân thành cám ơn ông đã hy sinh đảm nhận cuộc sống với tinh thần: TỔ QUỐC-DANH DỰ-TRÁCH NHIỆM trong suốt cuộc đời này. 
Đọc những lời trên mà nhớ một chiều mưa tháng sáu xưa, từ biên giới Tây Nam về Nghĩa trang Quân Đội Biên Hòa, ngồi bên mộ thằng Phong Dù nước mắt tôi nhạt nhòa cùng nước mưa… Chuyện cũ những thằng lính khóc cho đồng đội đó là cái tự nhiên, nhưng chuyện nay người dân đã công khai tiếc thương cho những người lính cũ, những người lính mà cộng phỉ xách mé gọi là Ngụy, đó là cái sáng cho tương lai dân tộc.
Khi bạn đọc những dòng chữ này, quê nhà đang là ngày Tết cổ truyền dân mình, nhưng bên đây lá thư được viết trong những ngày mùa lễ hội (Holiday Seasons) của người dân bản xứ. Và trên một đài phát thanh tiếng Việt của Quận Cam Cali, phát đi bản tin đã có hơn trăm ngàn đồng của người Việt xa xứ, góp lại mừng Cây mùa Xuân TPB QL.VNCH, và tôi cũng đã được xem hình ảnh các bạn gặp lại nhau nơi sân nhà thờ DCCT Kỳ Đồng, những ngày từ 26 đến 30/12/2017. 
Vui lên đi bạn, mùa đông sẽ phải tàn để mùa xuân mang nắng ấm đến! Tôi lại về Đà Lạt gặp bạn nơi căn nhà xưa bên kia hồ Xuân Hương… Bước thấp bước cao bạn sẽ cùng tôi xuôi con dốc, mình lại về Sài gòn, lên Nghĩa trang Quân Đội Biên Hòa, thăm những thằng bạn thân một thời, làm bia xây mộ lại cho chúng, ảnh chúng trên mộ bia tóc thì xanh… Còn mình hai đứa nay đầu đã bạc phơ! 
Chuyện những người lính cũ nó sẽ phải là một câu chuyện có hậu, cũng bởi (xin nhắc lại một lần nữa) không có gì sáng mãi với thời gian trừ chính nghĩa, và cũng không có gì ở mãi với lòng người bằng sự hy sinh.
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
05 Tháng Tư 20151:40 CH(Xem: 7081)
"Tôi là cựu học sinh Cường Để Quy Nhơn. Câu hỏi "Ai ném lựu đạn vào lửa trại?" Câu trả lời bà con sống ở Quy Nhơn ai cũng biết, chính là Vũ Hoàng Hà, ủy viên trung ương Đảng Cộng Sản VN, chủ tịch Ủy Ban Nhân Dân tỉnh Bình Định. Thầy Tâm Hoàng khi còn sống đã khẳng định, vì sau khi ném lựu đạn ở sân vận động Quy Nhơn, Hà leo qua chùa Long Khánh ẩn rồi được cơ sở Cộng Sản đưa vào mật khu. Việc này được một số anh em cựu học sinh Cường Để ở Quy Nhơn biết. Mong việc này sớm sáng tỏ sau 35 năm tội ác xảy ra." (Trang Nhân)
04 Tháng Tư 20159:28 CH(Xem: 3697)
“Tôi đã gặp những nhà báo Mỹ, những người lính bên kia chiến tuyến, họ đã nói, tất cả những thông tin về vụ thảm sát năm 1968 tại Huế chỉ là sự vu cáo của Mỹ và chính quyền Việt Nam cộng hòa đổ lên đầu Quân Giải phóng miền Nam Việt Nam. Để khỏa lấp cho sự thất bại nặng nề, phía Mỹ và Việt Nam cộng hòa đã phát động những tin đồn nhảm gây nhiễu loạn như một cuộc chiến tranh tâm lý, và nó đã kéo dài trong một thời gian. Nhưng sự thật là sự thật. Chiến dịch Mậu Thân trải qua thời gian càng khẳng định là bản anh hùng ca vĩ đại của quân dân Việt Nam”.
06 Tháng Chín 20168:57 CH(Xem: 4444)
Chúng ta đang mụ mị, đang được ru ngủ bằng những cụm từ hoa mỹ rằng, đất nước mình giàu đẹp, văn minh; đang hằng ngày được ăn món bánh vẽ thần thánh rằng, chúng ta sẽ xây dựng một xã hội mà ở đó không có người nghèo kẻ giàu, tất cả đều được sống sung sướng. Kết quả là gì? Chẳng có gì ngoài sự giả dối mà chúng ta đang được nhận ở đây cả...
06 Tháng Chín 20164:08 CH(Xem: 4226)
Nhưng có một chi tiết làm tôi sững sờ, khi trả lời phỏng vấn, ông Ngô Đình Nhu nói : “Chúng tôi không coi những người cộng sản là kẻ thù, mà là những người anh em bị lầm đường lạc lối”. (Sau này khi ông Nguyễn Văn Thiệu chứng kiến cảnh nhà độc tài Nam Hàn đàn áp thẳng tay những cuộc biểu tình của đám sinh viên đỏ tại Hán Thành, thậm chí cảnh sát xả thẳng súng vào đám đông, đã cảm thán: “Chúng ta không thể làm nổi những việc như thế này”).
05 Tháng Chín 201610:42 CH(Xem: 10843)
Yên tâm đi, cứ đem thân, chường mặt ra bảo vệ các lãnh đạo đang ngồi trong phòng máy lạnh chỉ đạo đi. Thật quyết liệt, lăn xả và sấn sổ vào. Các chú có gãy tay gãy chân, thương tật hay cùng lắm là chết thì cũng chẳng được hưởng chế độ thương binh liệt sĩ gì đâu, chỉ có bố mẹ, vợ con các chú là khổ thôi...
05 Tháng Chín 20164:58 CH(Xem: 4355)
lôi đầu tất cả bọn: Trọng Lú, Quang, Phúc, Ngân và những tên lãnh đạo ĐCSVN còn sống như Mười, Phiêu, Anh, Mạnh, Dũng, Sang... ra pháp trường cát để đền tội phản quốc bán nước, bán biển, bán đất, bán rừng... của Tổ tiên cho bọn Tàu khựa. Mong lắm thay!!!
03 Tháng Chín 20168:51 CH(Xem: 5235)
Chưa hết, một tờ báo Công An thành Hồ, số ra ngày thứ sáu 29/3/2013, có nội dung giả dối trơ trẻn, đọc xong cái tựa đề là tôi muốn nôn mửa: “đảng là máu thịt, trái tim và khối óc của quân đội”. Người lính QĐNDVN đã sáng mắt ra chưa?
03 Tháng Chín 20161:52 CH(Xem: 3777)
Nước Việt Nam sẽ đi về đâu? hãy dùng tư duy của mình tự trả lời!
31 Tháng Tám 20167:34 CH(Xem: 11127)
Còn “quyền tự do và quyền mưu cầu hạnh phúc”; thì bất kể một người bình thường nào, cũng đều thấy, những cảnh đấu tố nhau giữ những người thân yêu ruột thịt, bỏ tù những người yêu nước, tranh đấu cho tự do, dân chủ, gây ra những cảnh vợ chồng mất nhau, con cái phải lìa xa cha mẹ, đau khổ mỗi ngày càng thêm chồng chất, thì làm sao có “quyền tự do và mưu cầu hạnh phúc”?!
31 Tháng Tám 20168:47 SA(Xem: 11690)
Đất nước xơ xác tiêu điều vì tập đoàn lãnh đạo đảng tham nhũng từ trên xuống dưới. Dân chúng từ nông thôn tới thành thị đói khổ lâm than bởi nạn cướp bóc của công an cán bộ và thiên tai bảo lụt nhưng trên hết là nạn hải tặc Trung Cộng đang hoành hành tác quái cướp của giết hại ngư dân khắp biển Đông. Tất cả im re lặng ngắt, coi đó là chuyện nhỏ...
30 Tháng Tư 2024
Với sự ra đi “bất ngờ” của ông Vương Đình Huệ, đảng CSVN đã rơi vào cuộc khủng hoảng chính trị lớn nhất từ trước tới nay. Những người thay thế ông Huệ và ông Thưởng chỉ đếm trên đầu ngón tay gồm Bà Trương Thị Mai, 66 tuổi, quê Qủang Bình, Bí thư Trung ương đảng, Trưởng ban Tổ chức Trung ương; Thủ tướng Phạm Minh Chính, 66 tuổi, quê Thanh Hóa và Bộ trưởng Công an, Đại tướng Tô Lâm, 67 tuổi, quê Hưng Yên. Tuy nhiên ai sẽ thay ông Nguyễn Phú Trọng làm Tổng Bí thư để lãnh đạo Đảng khóa XIV càng mù mịt hơn, vì những người có điều kiện nhất đã bị loại.
29 Tháng Tư 2024
Trong trại, dù Kẻ Nằm Vùng có lời khuyên trước là không nên – nhưng tướng Trọng, thay vì mặc quần áo dân sự như mọi người tị nạn khác – tiếp tục diện bộ quân phục đại lễ với đầy đủ phụ tùng, dây biểu chương, huy chương, nón kết…đi vào nhà ăn tập thể. Tướng Trọng được 4 người đàn ông đang ngồi ăn, đứng dậy đón chào nghiêm chỉnh đúng tác phong thuộc cấp. Tuy nhiên ngay sau đó bị một số người, có khá nhiều phụ nữ chửi bới, ném thức ăn vào người, khiến ông tối tăm mặt mũi, được Kẻ Nằm Vùng kéo chạy ra ngoài nhưng rồi phải trốn vào một nhà cầu công cộng.
24 Tháng Tư 2024
Bộ phim Kẻ Nằm Vùng hay Cảm tình Viên (The Sympathizer) dựa trên tiểu thuyết cùng tên của tác giả Nguyễn Thanh Việt, được sản xuất bởi A24 và Rhombus Media, đạo diễn Hàn Quốc Park Chan-wook, với sự hiện diện của 2 tài tử nổi danh trong cộng đồng người Việt hải ngoại là bà Kiều Chinh, Nguyễn Cao Kỳ Duyên, đã bắt đầu công chiếu tập 1 trên HBO từ ngày 14 tháng 4 năm 2024. Phim chiếu gần 10 ngày rồi nhưng không thấy giới phê bình văn học, nghệ thuật hải ngoại có bài nào nhận xét, đánh giá tập 1 và 2. Những cây đa, cây đề nổi tiếng trong làng báo, truyền thông hải ngoại thường viết bài bình luận tác phẩm văn chương, phim ảnh… hoàn toàn im lặng.
24 Tháng Tư 2024
Vốn là đảng cướp nên tìm một người có khả năng, vừa khôn ngoan vừa hiểm độc để có thể nắm đầu trùm công an là người ngăn chặn mọi chống đối từ bên trong cũng như bên ngoài thì không dễ kiếm. Đại diện trong Quốc Hội chỉ là bù nhìn. Đại hội đảng là chiến trường thanh lọc, sắp xếp hàng ngũ trung ương, địa phương và chính trị bộ là giai đoạn cuối cùng để chọn lãnh đạo tương lai. Đừng coi thường tiến trình "dân chủ" của CSVN đi từ trên xuống dưới. Vì mục tiêu của đảng là cầm quyền. Mọi đe dọa quyền lực đảng có nghĩa đảng sẽ bị tiêu diệt. Để tìm lãnh đạo có khả năng đó đòi hỏi Khôn và Ác. Từ trên...
23 Tháng Tư 2024
Tuy nhiên lịch sử của Việt Nam đã phủ nhận sự mạo nhận này. Chưa hề có cuộc trưng cầu ý kiến nào chứng minh “Đi lên chủ nghĩa xã hội là khát vọng của nhân dân”. Vì vậy, khi bị chống đối, ban Tuyên giáo Trung ương đã quay cuồng với giọng điệu thù nghịch: “Tính chất nguy hiểm của những phương thức, thủ đoạn này ở chỗ chúng tạo dựng nhận thức sai lệch, mơ hồ, hoài nghi, hoang mang, dao động, gây “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” trong nội bộ, làm lung lay niềm tin của cán bộ, đảng viên và nhân dân vào vai trò lãnh đạo của Đảng, sự quản lý của Nhà nước, tạo tâm lý bức xúc, chống đối trong xã hội. Điều đó ảnh hưởng tiêu cực đến...
22 Tháng Tư 2024
Điều đáng chú ý là Thủ tướng Việt Nam Phạm Minh Chính cả hai lần gặp hai vị lãnh đạo công nghệ này đều mời họ xây dựng nhà máy sản xuất ở Việt Nam. Trong khi đó, khác với Samsung, cả hai công ty này đều không sở hữu nhà máy sản xuất sản phẩm cho chính họ. Điều đó khiến nhiều người đặt ra câu hỏi là lãnh đạo Hà Nội có thực sự hiểu đối tác mình đang nói chuyện? Ai cũng thấy Việt Nam đang đứng trước những cơ hội lớn để nhận được đầu tư lớn hơn về công nghệ nói riêng và kinh tế nói chung
21 Tháng Tư 2024
Cũng đáng chú ý là chuyến thăm Trung Hoa của ông Huệ đã xẩy ra chưa đầy một tháng, sau khi Đảng CSVN cách chức Chủ tịch nước Võ Văn Thưởng ngày 20/03/2024. Ông Thưởng, 54 tuổi từng được coi là ngôi sao sáng trong 4 Lãnh đạo hàng đầu, và là người có nhiều triển vọng thay ông Nguyễn Phú Trọng. Ông bị cách chức vì “đã vi phạm Quy định về những điều đảng viên không được làm”. Tham nhũng cũng có vai trò trong vụ mất chức của ông Thưởng. Vì vậy, chuyến đi Bắc Kinh của ông Vương Đình Huệ càng được củng cố cho vị trí chính trị của ông trong tương lai, vì chính ông đã bảo đảm với Tập Cận Bình và các nhà lãnh đạo...
17 Tháng Tư 2024
Ở tấm thứ nhất, hình một viên cảnh sát mặc bộ quần áo màu kem, nón kết cũng màu kem là điều hoàn toàn sai. Đồng phục của cảnh sát VNCH là áo trắng, quần xám, áo 2 túi, nút áo trên gần sát cổ, không hở cổ hoặc phanh ngực, bên trên túi phải có bảng tên, tay áo trái có huy hiệu cảnh sát. Nón kết cũng trên trắng, viền xám ở dưới. Huy hiệu có dòng chữ Tổ Quốc, Công Minh, Liêm Chính khác với huy hiệu của quân đội là Tổ Quốc, Danh Dự, Trách Nhiệm. Cái chào tay của người trong hình cũng sai không đúng quân phong, quân kỷ. Khi chào, lòng bàn tay phải úp xuống, ngón cái hơi quặp lại, 4 ngón còn lại duỗi thẳng khép vào nhau, cánh tay...
17 Tháng Tư 2024
ngoại giao của nước VNcs tùy theo từng thời điểm, có thể khi công bố Sách Trắng Quốc Phòng năm 2009 thì TQ chưa có những hành vi manh động hung hăng như hôm nay, thế nhưng khi công bố lần thứ hai năm 2019 khi TQ gia tăng cường độ lấn chiếm thì chủ trương của Việt Nam vẫn không thay đổi, điều đó đặt ra một câu hỏi là liệu nhà cầm quyền csVN vẫn chấp nhận không thay đổi đường lối quốc phòng trong khi chủ quyền quốc gia đang bị đe dọa nhằm đổi lấy một nền hòa bình nhu nhược, yếu ớt, và sự độc lập đang bị chỉ trích khi dân chúng nhìn thấy giới lãnh đạo TQ xem đảng csVN như thủ hạ của mình...
12 Tháng Tư 2024
Hai nhóm gồm hơn 30 nhà lập pháp Mỹ hồi cuối tháng 1 đã gửi các bức thư chung tới Bộ trưởng Raimondo để kêu gọi chính quyền Biden không công nhận quy chế kinh tế thị trường cho Việt Nam. Họ lập luận rằng Việt Nam không đáp ứng các yêu cầu về thủ tục để thay đổi tình trạng và cho rằng việc cấp quy chế này cho quốc gia Đông Nam Á sẽ là “một sai lầm nghiêm trọng.” Kể từ năm 2002, khi Mỹ bắt đầu vụ điều tra chống bán phá giá đầu tiên đối với cá phi lê đông lạnh nhập từ Việt Nam, Washington coi quốc gia Đông Nam Á là một “nền kinh tế phi thị trường.” Trong 21 năm qua, Mỹ đã áp thuế chống phá phá giá đối với nhiều mặt hàng...