Tôn giáo - chính trị (tiếp theo): Soán ngôi tôn giáo, mưu đồ bất thành

30 Tháng Sáu 202010:13 CH(Xem: 8741)

TÔN GIÁO-CHÍNH TRỊ
SOÁN NGÔI TÔN GIÁO, MƯU ĐỒ BẤT THÀNH
  Tiếp theo

79525023_2950977654999838_7742982948998202073_oĐể lũng đoạn tôn giáo, ngu hóa người dân, đảng csVN đã nhập nhằng đưa hcm, một tên tội phạm diệt chủng VN lên ngang hàng với Đức Phật, trong hình một tên V+ đội lốt nhà sư, Đại biểu Quốc Hội đang tuyên truyền phá nát Phật Giáo. Đó cũng chính là lý do vì sao Mỹ không công nhận Việt Nam có tự do tôn giáo - Nguồn hình FB. Đỗ Ngà - Edit by QĐB




 Đỗ Ngà
Facebook



    Điều chúng ta dễ nhận thấy là, hầu như mỗi người dân đều phải có một niềm tin tâm linh nào đó. Có người tin vào tôn giáo của mình, có người dù không theo tôn giáo nào thì họ cũng tin vào thế lực siêu nhiên. Có một số rất ít là không tin tâm linh mà thôi, thành phần này không đáng kể. Những thứ niềm tin đó nó mang tính thiêng liêng, rất mãnh liệt và dễ sai khiến con người. Đây là yếu điểm chung của xã hội loài người từ cổ chí kim, từ đông sang tây. Vì thế nên CS muốn chiếm dụng thứ niềm tin này, nếu không chiếm được nó ra tay tiêu diệt.

CS rất tham vọng, nó là một trường phái chính trị sinh sau đẻ muộn nhưng nó đã có dã tâm muốn trường tồn như tôn giáo. Chính vì thế mà từ “muôn năm” thường xuất hiện trong rất nhiều khẩu hiệu của CS. Để chiếm lĩnh thứ niềm tin đó, CS đã làm 2 điều song hành: Thứ nhất là thần thánh hóa lãnh tụ để chuẩn bị thay cho Chúa và Phật trong lòng tín đồ của các tôn giáo. Đó là lý do tại sao các ĐCS đã dùng bộ máy tuyên truyền khổng lồ để sơn phết những gương mặt ác quỷ như Lenin, Stalin, Mao, Kim Il Sung, Hồ Chí Minh thành những ông thánh trong lòng dân chúng; Thứ nhì là họ cấm cản hoặc đàn áp tôn giáo để loại bỏ hình ảnh Chúa và Phật trong lòng tín đồ. Mục đích là để những đại đồ tể mang mặt nạ thánh nhân chiếm lình lòng tin người dân và dựa vào đó sai khiến những người này hy sinh để ĐCS ngồi ngai vàng ăn bát vàng. Thế nhưng kết quả như thế nào?

Qua nửa thế kỷ thì rõ ràng kết quả không được như mong đợi của ĐCS. Ban đầu nhờ tuyên truyền và giáo dục nhồi sọ, phần lớn người dân cũng sùng bái lãnh tụ. Thời kì cực thịnh của tà giáo CS, có rất nhiều kẻ còn xung phong đập đền đập chùa phá nhà thờ để phục vụ dã tâm của đảng. Thế nhưng vì đấy là sự sùng bái mang bản màu sắc u mê chứ không mang màu sắc minh triết như những người tin Chúa tin Phật, nên cuối cùng những kẻ cuồng tín lãnh tụ đã thức tỉnh và những tín đồ như thế cứ vơi dần. Khi mà mặt nạ ông thánh bị bong tróc những vết sơn tất nó để lộ ra một phần hay toàn bộ khuôn mặt ác quỷ, đấy là lý do tại sao tín đồ sùng bái lãnh tự cứ giảm dần theo năm tháng. Và tất nhiên, đến hôm nay tham vọng soán ngôi tôn giáo của các ĐCS đã bị phá sản hoàn toàn. Đó là lý do tại sao ĐCS đã phải chuyển sang cách khác là thuần hóa các tôn giáo thay vì đàn áp.

Thực ra CS vô thần không phải vì họ không tin vào tôn giáo, mà là họ ganh tị với tôn giáo thì đúng hơn. Và có thể nói suy nghĩ của họ rất ngông cuồng. Họ muốn nhân dân phải thờ lãnh tụ của họ như Chúa như Phật để nhờ đó CS tồn tại ngàn năm như tôn giáo vậy. Nhưng cuối cùng chưa đầy một thế kỷ, CS đã sụp đổ gần hết. Đây là sự trừng thích đáng của bậc tối cao với thứ trường phái chính trị tà ác và đầy ngạo mạn này.

Khi trên thế giới chỉ còn vài quốc gia CS đếm đúng 5 đầu ngón tay, và trong tình thế mặt nạ thần thánh lãnh tự bị bong tróc, việc sợ nhất của CS là có xuất hiện một tổ chức mang màu sắc tôn giáo mới mà có sức hấp dẫn với dân chúng. Pháp Luân Công được Lý Hồng Chí sáng lập dựa trên nền tảng Phật giáo được giới thiệu vào năm 1992, đến năm 1999, có 100 triệu học viên và rất thích sự hỗ trợ của chính phủ Trung Quốc. Thực ra người ta biết đến Pháp Luân Công như là một trường phái tập luyện khí công để nâng cao sức khỏe hơn là một tôn giáo. Điều đáng nói là Pháp Luân Công rất ôn hòa, họ không cực đoan như một số tổ chức chính trị mang màu sắc tôn giáo ở vùng Nam Á và Trung Đông. Thế nhưng câu hỏi đặt ra là tại sao CS Tàu lại căm thù Pháp Luân Công đến như vậy? Đây là vấn đề mà lâu nay chúng ta khó tìm ra câu trả lời thỏa đáng.

Trên trang newstatesman có đưa ra một lý do rằng “Một số học giả phương Tây đã cho rằng các nhà lãnh đạo đảng sợ Pháp Luân Công vì nó nhắc nhở họ về các cuộc nổi loạn của tôn giáo trong quá khứ”. Đây là một lời giải thích nhưng nó không đầy đủ. Thực ra điều quan trọng nhất mà Pháp Luân Công làm ĐCS sợ sự ủng hộ của dân chúng đối với “giáo phái” này. Chỉ có 7 năm, từ năm 1992 đến 1999 mà đã có 100 triệu người tham gia, trong khi tín đồ của CS Tàu chỉ có 80 triệu. Nếu Pháp Luân Công có dụng ý chính trị thì đó là mối nguy thực sự cho ĐCS Trung Quốc.

Ngày 25 tháng 4 năm 1999, hơn 10 ngàn học viên Pháp Luân Công đã tụ tập bên ngoài Văn phòng Kháng cáo Trung ương ở Bắc Kinh, đây là Khu Phức hợp của Chính quyền Trung ương Đảng Cộng sản Trung Quốc gần Trung Nam Hải, để đề xuất ba điều: Một là thả các học viên Pháp Luân Công bị bắt ở Thiên Tân hai ngày trước đó; Hai là trả lại cho học viên Pháp Luân Công một môi trường tu luyện công chính và hợp pháp mà họ từng có trong nhiều năm; Ba là cho phép sách Pháp Luân Công được công khai xuất bản qua các kênh thông thường. Thực ra, những học viên Pháp Luân Công không có ý định bạo động chính trị, nhưng ĐCS vẫn sợ là vì họ thấy rằng những thỉnh nguyện này cho thấy Pháp Luân Công đang có ý không phục tùng họ. Cũng như mọi tôn giáo khác tồn tại dưới chế độ CS thôi, nếu CS không thuần phục được thì nó tính bài toán tiêu diệt. Với một “giáo phái” có lượng “tín đồ” đông hơn đảng viên ĐCS, và chỉ cần hô một tiếng là có ngay 10 ngàn người tập trung thì không diệt là ĐCS Tàu không thể ăn ngon ngủ yên được. Và đó là lý do tại sao ĐCS Tàu đàn áp dã mang Pháp Luân Công như vậy.

Trước 10 ngàn người yên sách, ông Lý Bằng- thủ tướng Tàu lúc đó chỉ đạo tiếp nhận yêu sách như là kế hòa hoãn để giải thể đám đông. Nhưng sau đó lại khác, chính Giang Trạch Dân quyết định áp bức tàn bạo Pháp Luân Công để tránh hậu hoạn. Và việc đàn áp này vẫn duy trì cho đến thời Tập Cận Bình.

ĐCS Việt Nam là một kẻ học mót ĐCS Tàu. Thực ra Pháp Luân Công Việt Nam chưa bao giờ mạnh như Pháp Luân Công tàu. Mạc dù Pháp Luân Công Việt Nam cũng chưa yêu sách gì với chính quyền CS Ba Đình, nhưng họ vẫn rất ác cảm với Pháp Luân Công và chỉ đạo báo chí bôi nhọ “giáo phái” này rất nhiều. Chính vì thế mà những gì dính đến Pháp Luân Công, chính quyền này rất mạnh tay là vậy.

 

Tham khảo:

https://www.newstatesman.com/…/…/08/falun-gong-party-chinese

https://www.bbc.com/vietnamese/vietnam-53205354

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
06 Tháng Chín 201710:54 CH(Xem: 7997)
Người dân trong nước không phải không biết những trò ma quỷ này nhưng với tâm lý không còn tin tưởng vào nhà cầm quyền, họ thản nhiên như xem một vở tấu hài bởi vì thằng nào chết cũng được, càng tốt, vì thế Trần Đại Quang thật hay giả không quan trọng bởi vì bọn chúng không đem lại một lợi ích thiết thực nào cho người dân ngoài trừ vơ vét cho đấy túi tham...
04 Tháng Chín 201711:43 CH(Xem: 8352)
mấy cái tuồng diễn của csVN đều có bàn tay đạo diễn của quan thầy Trung Cộng...
03 Tháng Chín 201710:03 CH(Xem: 12481)
Cũng cùng vị trí, cùng khung cảnh, nhưng trong hình 2 lại có thêm lá cờ sao bay phất phới. Cảnh mây bay bị tan biến, micro lại bám sát vào miệng Hồ và trông rất không tự nhiên. Trong video “Ho Chi Minh’s Biography” dùng hai hình ảnh mâu thuẫn này, và có lẽ họ cũng không biết họ là nạn nhân của một tập đoàn gian xảo, mà ngay cả người Việt Nam chúng ta còn chưa nhận ra hết.
31 Tháng Tám 20179:07 CH(Xem: 16104)
Người cúi xuống xem lại chỗ vừa trượt chân và nói: - Hòn đá đã tròn lại có nhiều rêu trơn, hơn nữa chỗ này sắp đến bờ, thường dễ sinh ra chủ quan, nên rất có thể bị ngã. Nói xong, Bác cúi xuống vứt hòn đá ấy đi nơi khác và bảo : - Phải tránh cho người đi sau khỏi ngã.“ Ôi! Hồ chủ quan chứ ai chủ quan, Hồ ngã chứ ai mà ngã. Đá ở suối có rêu thì khắp nơi song ăn nhằm gì chứ! Vứt chúng qua nơi khác thì người khác lại giẫm phải. Thật lãnh đạo lẩm cẩm.
30 Tháng Tám 201710:00 CH(Xem: 12928)
Một mặt cộng sản chận đường cướp gạo và thực phẩm của chính phủ Trần Trọng Kim từ Nam chở ra Bắc để cứu đói mang về chiến khu VM, gây khó khăn nhiều hơn cho việc tiếp tế. Trong bối cảnh đó, cộng sản phát động chiến dịch kêu gọi đồng bào kháng chiến chống Nhật, không theo VM thì chết đói, một số người buộc phải vào chiến khu để được chia phần gạo "nhờ ơn bác đảng". Như vậy, cộng sản đã thủ đoạn lợi dụng cái đói để buộc người dân "yêu đảng", phục vụ cho ý đồ cộng sản hóa Đông Dương theo lệnh quan thầy Trung Cộng và Liên Xô. Tội ác HCM và đảng cộng sản trong nạn đói năm Ất Dậu là không thể chối bỏ...
30 Tháng Tám 20179:19 CH(Xem: 12529)
Ô hay, tại sao lại “giải phóng miền nam”? Miền Nam của Việt Nam Cộng hòa từ 1954 đến 1975 có bị nước nào độ hộ đâu mà “giải phóng”? Trên 20 triệu người miền Nam đang sống hiền hòa, văn minh và sung túc đã tự nhiên bị quân miền Bắc tràn xuống xâm lăng phá làng phá xóm gây ra máu đổ thịt rơi trong suốt 20 năm mà gọi là “giải phóng” à?
27 Tháng Tám 201711:11 CH(Xem: 10709)
Sau vụ Phùng Nhát giờ đến Đại Quang pháo lép, thật sợ hãi cho cái triều đại csVN!
27 Tháng Tám 20176:24 SA(Xem: 14697)
Không chính danh, mà cả trăm nước trên thế gới chính thức bang giao, trong khi nhà nước An Nam cộng, đếm chưa đủ mười đầu ngón tay các nước xã nghĩa. Trong câu nói của kẻ gian trá dù khéo đến đâu vẫn không tìm thấy được sự thật, cho nên xin đừng nhìn qua sự kiện này mà cho là lũ Ba Đình đang tim cái lợi trong tranh biện pháp lý về chủ quyền biển đảo, cũng như tìm sự đồng thuận trong hòa hợp giữa kẻ thắng và người thua. Xin lỗi biển đảo đã bán từ tay Hồ, và ngay giữa bọn Ba Đình với nhau chắc gì có hòa hợp!
22 Tháng Tám 20177:09 CH(Xem: 12400)
Một lũ kêu hòa hợp, hòa giải, một đám phá hôi để chứng minh mình là người cộng sản chân chính, xin lỗi hơn 40 năm rồi, đếch có thằng nào con nào là người cộng sản nguyên thủy cả, chỉ có bọn cộng sản thờ đôla, thờ vàng miếng, thèm biệt thự, xe hơi mà thôi!
21 Tháng Tám 20172:47 CH(Xem: 14511)
Nó âm thầm đưa con ra nước ngoài du học và định cư, nhưng miệng thì lúc nào cũng ca tụng VN là nước đáng sống, hạnh phúc nhất nhì thế giới, với nền giáo dục hơn cả những nước mà con chúng nó được gửi. Nó tự ý viết lại lịch sử dân tộc, tạo dựng những anh hùng hoang đường hòng phục vụ lợi ích chính trị của riêng nó. Nó đục bỏ bia ghi lại tội ác của kẻ thù hay tên những anh hùng liệt sỹ hòng làm mai một tinh thần kiên cường, ý chí bất khuất chống ngoại xâm của nhân dân.
06 Tháng Năm 2024
Loại cán bộ này từng bị kết án đã công khai phê bình, chỉ trích Chủ nghĩa Cộng sàn Mác-Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh và đướng lối cai trị độc tài của đảng. Họ còn bị lên án “ngoảnh măt làm ngơ” trước nhửng chỉ trích đảng. Vì vậy, ông Nguyễn Phú Trọng đã kêu gọi đảng chọn cán bộ có các tiêu chuẩn: “Thật sự đoàn kết, trong sạch, vững mạnh, thống nhất ý chí và hành động, có bản lĩnh chính trị vững vàng, có phẩm chất đạo đức trong sáng, kiên định mục tiêu độc lập dân tộc và chủ nghĩa xã hội.” Ngoài ra, bản thân họ cũng cần chứng minh “tiêu biểu về trí tuệ, có tầm nhìn chiến lược, có tư duy đổi mới, sáng tạo; tiêu biểu cho toàn Đảng về...
04 Tháng Năm 2024
Ở tầm của uỷ viên Trung ương Đảng, có thể lập sân sau để kinh tài. Có thể nói, đằng sau mỗi một quan chức là cả một bộ máy tham nhũng đồ sộ. Ví dụ như ông Vương Đình Huệ, ông lập hẳn sân sau cho em họ đứng tên; nuôi đệ tử ruột làm tay hòm chìa khóa, đảm nhận chức năng kết nối từ ông Huệ và chính quyền tỉnh, nhận dự án từ Trung ương rồi đẩy xuống tỉnh, sau đó trao dự án vào tay em họ ông Huệ. Không có đất nước nào mà mức độ tham nhũng kinh khủng như Việt Nam. Sau lưng mỗi quan lớn đều là một hoặc vài tập đoàn, chuyên rút ruột ngân sách. Điều này gây nguy hiểm cho nền kinh tế đất nước vô cùng. Mỗi ghế quan chức đều...
03 Tháng Năm 2024
Vào ngày 22-1-2018, ông ta bị kết án 13 năm tù. Ông Thăng bị xét xử vào ngày 14 và 15 tháng 12, 2020 vì liên quan đến một vụ bê bối tham nhũng khác và nhận 10 năm tù. Trường hợp của Thăng không phải là trường hợp cá biệt. Khoảng 20 cá nhân khác có liên quan đến lĩnh vực dầu khí và ngân hàng cũng bị kết án, trong đó có ông Trịnh Xuân Thanh, người đứng đầu tập đoàn dầu khí Petrovietnam, người bị bắt ở Đức và đưa về Việt Nam. Ông Thanh bị kết án tù chung thân. Sau đó, Phan Văn Anh Vũ hay còn gọi là “Vũ Nhôm”, một ông trùm kinh doanh bị bắt ở Singapore. Ông Vũ Nhôm lãnh 17 năm tù.
30 Tháng Tư 2024
Với sự ra đi “bất ngờ” của ông Vương Đình Huệ, đảng CSVN đã rơi vào cuộc khủng hoảng chính trị lớn nhất từ trước tới nay. Những người thay thế ông Huệ và ông Thưởng chỉ đếm trên đầu ngón tay gồm Bà Trương Thị Mai, 66 tuổi, quê Qủang Bình, Bí thư Trung ương đảng, Trưởng ban Tổ chức Trung ương; Thủ tướng Phạm Minh Chính, 66 tuổi, quê Thanh Hóa và Bộ trưởng Công an, Đại tướng Tô Lâm, 67 tuổi, quê Hưng Yên. Tuy nhiên ai sẽ thay ông Nguyễn Phú Trọng làm Tổng Bí thư để lãnh đạo Đảng khóa XIV càng mù mịt hơn, vì những người có điều kiện nhất đã bị loại.
29 Tháng Tư 2024
Trong trại, dù Kẻ Nằm Vùng có lời khuyên trước là không nên – nhưng tướng Trọng, thay vì mặc quần áo dân sự như mọi người tị nạn khác – tiếp tục diện bộ quân phục đại lễ với đầy đủ phụ tùng, dây biểu chương, huy chương, nón kết…đi vào nhà ăn tập thể. Tướng Trọng được 4 người đàn ông đang ngồi ăn, đứng dậy đón chào nghiêm chỉnh đúng tác phong thuộc cấp. Tuy nhiên ngay sau đó bị một số người, có khá nhiều phụ nữ chửi bới, ném thức ăn vào người, khiến ông tối tăm mặt mũi, được Kẻ Nằm Vùng kéo chạy ra ngoài nhưng rồi phải trốn vào một nhà cầu công cộng.
24 Tháng Tư 2024
Bộ phim Kẻ Nằm Vùng hay Cảm tình Viên (The Sympathizer) dựa trên tiểu thuyết cùng tên của tác giả Nguyễn Thanh Việt, được sản xuất bởi A24 và Rhombus Media, đạo diễn Hàn Quốc Park Chan-wook, với sự hiện diện của 2 tài tử nổi danh trong cộng đồng người Việt hải ngoại là bà Kiều Chinh, Nguyễn Cao Kỳ Duyên, đã bắt đầu công chiếu tập 1 trên HBO từ ngày 14 tháng 4 năm 2024. Phim chiếu gần 10 ngày rồi nhưng không thấy giới phê bình văn học, nghệ thuật hải ngoại có bài nào nhận xét, đánh giá tập 1 và 2. Những cây đa, cây đề nổi tiếng trong làng báo, truyền thông hải ngoại thường viết bài bình luận tác phẩm văn chương, phim ảnh… hoàn toàn im lặng.
24 Tháng Tư 2024
Vốn là đảng cướp nên tìm một người có khả năng, vừa khôn ngoan vừa hiểm độc để có thể nắm đầu trùm công an là người ngăn chặn mọi chống đối từ bên trong cũng như bên ngoài thì không dễ kiếm. Đại diện trong Quốc Hội chỉ là bù nhìn. Đại hội đảng là chiến trường thanh lọc, sắp xếp hàng ngũ trung ương, địa phương và chính trị bộ là giai đoạn cuối cùng để chọn lãnh đạo tương lai. Đừng coi thường tiến trình "dân chủ" của CSVN đi từ trên xuống dưới. Vì mục tiêu của đảng là cầm quyền. Mọi đe dọa quyền lực đảng có nghĩa đảng sẽ bị tiêu diệt. Để tìm lãnh đạo có khả năng đó đòi hỏi Khôn và Ác. Từ trên...
23 Tháng Tư 2024
Tuy nhiên lịch sử của Việt Nam đã phủ nhận sự mạo nhận này. Chưa hề có cuộc trưng cầu ý kiến nào chứng minh “Đi lên chủ nghĩa xã hội là khát vọng của nhân dân”. Vì vậy, khi bị chống đối, ban Tuyên giáo Trung ương đã quay cuồng với giọng điệu thù nghịch: “Tính chất nguy hiểm của những phương thức, thủ đoạn này ở chỗ chúng tạo dựng nhận thức sai lệch, mơ hồ, hoài nghi, hoang mang, dao động, gây “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” trong nội bộ, làm lung lay niềm tin của cán bộ, đảng viên và nhân dân vào vai trò lãnh đạo của Đảng, sự quản lý của Nhà nước, tạo tâm lý bức xúc, chống đối trong xã hội. Điều đó ảnh hưởng tiêu cực đến...
22 Tháng Tư 2024
Điều đáng chú ý là Thủ tướng Việt Nam Phạm Minh Chính cả hai lần gặp hai vị lãnh đạo công nghệ này đều mời họ xây dựng nhà máy sản xuất ở Việt Nam. Trong khi đó, khác với Samsung, cả hai công ty này đều không sở hữu nhà máy sản xuất sản phẩm cho chính họ. Điều đó khiến nhiều người đặt ra câu hỏi là lãnh đạo Hà Nội có thực sự hiểu đối tác mình đang nói chuyện? Ai cũng thấy Việt Nam đang đứng trước những cơ hội lớn để nhận được đầu tư lớn hơn về công nghệ nói riêng và kinh tế nói chung
21 Tháng Tư 2024
Cũng đáng chú ý là chuyến thăm Trung Hoa của ông Huệ đã xẩy ra chưa đầy một tháng, sau khi Đảng CSVN cách chức Chủ tịch nước Võ Văn Thưởng ngày 20/03/2024. Ông Thưởng, 54 tuổi từng được coi là ngôi sao sáng trong 4 Lãnh đạo hàng đầu, và là người có nhiều triển vọng thay ông Nguyễn Phú Trọng. Ông bị cách chức vì “đã vi phạm Quy định về những điều đảng viên không được làm”. Tham nhũng cũng có vai trò trong vụ mất chức của ông Thưởng. Vì vậy, chuyến đi Bắc Kinh của ông Vương Đình Huệ càng được củng cố cho vị trí chính trị của ông trong tương lai, vì chính ông đã bảo đảm với Tập Cận Bình và các nhà lãnh đạo...