Vài sự kiện lịch sử bị giải thích sai

04 Tháng Mười Hai 20199:49 CH(Xem: 6271)

Vài sự kiện lịch sử bị giải thích sai


thanh3-8277-1535435116_1200x0



Phạm Nguyên Trường

1. Cố tình giải thích sai

Thế hệ chúng ta, những người lớn lên ở miền Bắc sau năm 1950 và trên cả nước sau năm 1975, được dạy: “Năm 1784, Bá Đa Lộc (Pigneau de Behaine) đem Hoàng Tử Cảnh sang Pháp, được yến kiến Louis XVI. Năm 1787, Bá Đa Lộc thay mặt Nguyễn Ánh kí với De Montmorin tờ giao ước, đại khái nói rằng: Nước Pháp giúp Nguyễn Ánh một số chiến thuyền và binh sĩ, đổi lại Việt Nam phải nhường cho nước Pháp cửa Hội An và đảo Côn Lôn cũng như phải để cho người nước Pháp ra vào buôn bán tự do ở trong nước”. Đấy là lí do để các sử gia cộng sản đổ riệt cho nhà Nguyễn tội: “Rước voi về dày mả tổ” và “Cõng rắn cắn gà nhà”.

Nhưng tờ giao ước này không bao giờ được thực hiện, một phần vì Bá tước De Conway, trấn thủ Pondichéry (Ấn Độ), được giao thực hiện giao ước bất hòa với Pigneau de Behaine, không chịu làm, một phần vì chỉ sau đó mấy năm đã xảy ra Cách mạng Pháp (1789). Năm 1817, thuyền trưởng người Pháp là bá tước De Kergarion nói rằng “vua Luis XVIII sai sang xin thi hành những điều ước của Bá Đa Lộc kí năm 1787 về việc nhường Đà Nẵng và đảo Côn Lôn [không hiểu sao trang 418 VNSL ghi là cửa Hội An mà trang 448 lại ghi là “nhường Đà Nẵng”]. Vua Thế Tổ (Gia Long) sai quan ra trả lời rằng những điều ước ấy nước Pháp trước đã không thi hành thì nay bỏ không nói đến nữa” (Việt Nam Sử Lược – trang 448). Những chi tiết này chúng ta đều không được học.

Sau này, khi người Pháp đánh chiếm 3 tỉnh miền Đông Nam Bộ, buộc triều đình nhà Nguyễn kí hiệp định, gồm 12 điều nhường hẳn 3 tỉnh Biên Hòa, Gia Định, Định Tường cho Pháp cũng không hề nhắc tới giao ước năm 1787.

Chỉ vì chuyến đi Pháp của hoàng tử Cảnh cũng như “Bá Đa Lộc đứng lên mộ người, mua tàu và súng ống khí giới để đem sang giúp Nguyễn Vương” (VNSL – trang 419) mà nói rằng Gia Long cõng rắn cắn gà nhà thì có phải là bình luận ác ý hay không? Xin lưu ý: Các nhà buôn và các nhà truyền giáo phương Tây đã đến Việt Nam từ rất lâu rồi, họ đã biết rõ và gửi về nước các báo cáo về tình hình Việt Nam mà không cần hoàng tử Cảnh. Ngày xưa, có tài nguyên thiên nhiên quí giá mà không biết sử dụng hay không đủ lược lượng bảo vệ thì sẽ bị xâm lược. Còn ngày nay có tài nguyên và nhân công rẻ mạt thì nhất định sẽ có nước ngoài đầu tư trực tiếp. Không người “cõng” hay “rước”, họ tự đến. Qui luật muôn đời là như thế. Xâm lược hay hai bên cùng có lợi chỉ là những cách nói khác nhau mà thôi.

Còn khi Pháp đánh chiếm 3 tỉnh miền Đông Nam Kì thì các sử gia cộng sản lại vin vào câu: “Phan Lâm mãi quốc triều đình khí dân”, tức là các văn thân, sĩ phu và nhân dân còn muốn chiến đấu nhưng nhà Nguyễn thông qua Phan Thanh Giản và Lâm Duy Tiếp đã kí hiệp ước nhượng 3 tình Nam Kì cho Pháp để kết tội nhà Nguyễn bán nước. Tinh thần yêu nước, chống ngoại xâm là việc rất nên ca ngợi và biểu dương, nhưng những người trong cuộc biết rõ tương quan lực lượng, cho nên năm 1867, khi quân Pháp đánh chiếm 3 tỉnh miền Tây Nam Kì, Phan Thanh Giản biết thế không chống nổi đã xin đầu hàng rồi uống thuốc độc tự tử.

Việt Nam không phải là nước duy nhất và cuối cùng ở châu Á bị các cường quốc phương Tây xâm lược và phải chịu nô dịch. Các nước ở châu Á thất bại là vì châu Á lạc hậu hơn hẳn châu Âu về mặt kĩ thuật. Hãy xem cuộc Chiến tranh nha phiến năm 1839-1842: Nước Anh ngang ngược bắt Trung Quốc phải cho họ mang thuốc phiện vào bán. Không cho, họ đánh đến mức phải cho, rồi phải mở 5 thương cảng và nhượng Hong Kong cho họ. Cái này nhiều người đã biết, không nhắc lại nữa.

Không chỉ Trung Quốc, Ấn Độ, một nước lớn khác cũng bị cường quốc phương Tây là nước Anh xâm lược. Cuộc xâm lược của Anh ở Ấn Độ ít người biết. Xin trích dẫn một cuộc chiến đấu giữa quân Anh và quân Ấn: “Clive với ba ngàn quân, một phần ba trong số đó là người Anh đối đầu với viên thái thú với mười lăm ngàn kị binh và ba mươi ngàn lính bộ binh. Chênh lệch về pháo binh cũng gần như thế. Clive đã chiến đấu với lực lượng chênh lệch như thế và ngày 23 tháng 6 năm 1757 đã giành chiến thắng ở Plassey – đấy cũng là ngày mà sau này mọi người coi là ngày thành lập đế chế Anh ở Ấn Độ” (Ảnh hưởng của sức mạnh trên biển đối với lịch sử - trang 389). Lòng yêu nước không thôi không thể đối đầu với sức mạnh vật chất và kĩ thuật.

Kết tội nhà Nguyễn cõng rắng cắn gà nhà và bán nước có phải là cố tình giải thích sai, chưa nói là ngậm máu phun người hay không?

2. Lờ đi một sự kiện cực kì quan trọng

Chưa hết. Sau khi quân Pháp đánh Hà Nội lần thứ hai (1882), triều đình Tự Đức đã xin nhà Thanh cứu viện: “Theo yêu cầu của Nam Triều gửi tới triều đình Trung Hoa, vì có cuộc tranh chấp xảy ra ở Hà Nội, xin một số quân viện là hai mươi ngàn người. Hoàng đế Trung Hoa đã phúc đáp bằng những chữ: Khả, sĩ bắc phong tái biện (nôm na là đồng ý) (Nước Đại Nam đối diện với Pháp & Trung Hoa, trang 341).

Việt Nam sử lược (trang 558) nói về việc cầu cứu nước tàu như sau: “Triều-đình ta bấy giờ nghĩ nước Pháp cố ý chiếm-đoạt, và lại tưởng rằng nước Tàu có thể bênh-vực được mình, cho nên mới sai ông Phạm thận Duật sang Thiên-tân cầu-cứu”. Trần Trọng Kim bình luận như sau: “Chẳng qua là người mình hay có tính ỷ-lại, cho nên mới đi kêu-cầu người ta, chớ không biết rằng người Tàu giữ nước Tàu không xong còn đi cứu ai được”. Rồi ông viết tiếp: “Tuy vậy, không những là Tàu không cứu được mình mà lại còn muốn nhân dịp để mượn tiếng sang lấy nước mình. Xem như khi thành Hà-nội thất-thủ, quan tổng-đốc Lưỡng Quảng là Trương thụ Thanh làm mật sớ về tâu với vua nhà Thanh, đại lược nói rằng: “Nước Nam và nước Tàu tiếp giáp với nhau mà thế-lực nước Nam thật là suy-hèn, không có thể tự-chủ được nữa, vậy ta nên mượn tiếng sang đánh giặc mà đóng giữ các tỉnh ở thượng-du. Đợi khi có biến thì ta chiếm lấy những tỉnh ở về phía Bắc sông Hồng-hà”. Bởi vậy Triều-đình nhà Thanh mới sai Tạ kính Bưu, Đường cảnh Tùng đem quân sang đóng ở Bắc-ninh và ở Sơn-tây, sau lại sai quan bố-chính Quảng-tây là Từ diên Húc đem quân sang tiếp-ứng”.

Quân Trung Quốc kéo vào Bắc kì, chiến tranh Pháp-Thanh bùng nổ. Tuy quân Pháp đã đuổi đuổi được phần lớn quân Thanh về Trung Quốc. Nhưng để tránh chiến tranh kéo dài, chính phủ Pháp sai François-Ernest Fournier sang Thiên Tân ký với Lý Hồng Chương bản thỏa thuận sơ bộ được gọi là Hòa ước Thiên Tân 1884, trong nội dung bản hoà ước sơ bộ giữa Pháp và nhà Thanh năm 1884, có điều khoản nhà Thanh công nhận quyền bảo hộ của Pháp ở Việt Nam. Dựa vào bản thỏa thuận sơ bộ năm 1884 ở Thiên Tân, hai bên đã đi đến ký kết bản hiệp ước chính thức, được gọi là Hòa ước Thiên Tân 1885, Chính phủ Pháp sai Patenôtre - Đại diện Cộng hòa Pháp đến Huế sửa lại Hòa ước Quý Mùi 1883 trước đó giữa Pháp và nhà Nguyễn.

Sự kiện này đã bị lờ đi, không sách nào nhắc tới. Người học, người đọc sách do nhà nước in cảm thấy hụt hẫng trước những sự kiện như quân Cờ đen giết Francis Garnier (1873), giết Henri Rivière (1883), rồi Hòa ước Quý Mùi (1883), Hòa ước Thiên Tân (1884), Hòa ước Patenôtre (1884), rồi phân định biên giới với nhà Thanh….

Vì vậy mà Nguyễn Lương Hải Khôi khi “làm “phỏng vấn” nhỏ một số bậc thức giả, bao gồm cả những người nghiên cứu và giảng dạy lịch sử, một câu hỏi duy nhất: Trước thế kỷ 20, cuộc xâm lược cuối cùng của Trung Quốc đối với Việt Nam là cuộc xâm lược nào? Trong sự kiện ấy, ai là tổng chỉ huy của quân đội Trung Quốc? Ai là người đánh bại đội quân xâm lược đó?

Hầu hết người được hỏi đều trả lời: Đó là cuộc xâm lược của Mãn Thanh thời Hoàng đế Càn Long vào năm 1789, chỉ huy đội quân xâm lược là Tôn Sỹ Nghị, người đánh bại đội quân xâm lược đó là Hoàng đế Quang Trung.

Chỉ có một học giả duy nhất trả lời đúng: Cuộc xâm lược cuối cùng là vào thế kỷ 19, thời Từ Hy thái hậu của Mãn Thanh, chỉ huy đội quân xâm lược là Phùng Tử Tài, còn người đánh bại cuộc xâm lược đó của Trung Quốc là… thực dân Pháp” (hết trích).

3. Vĩ thanh:

Khi khoa học, nhất là các môn khoa học xã hội, trong đó có lịch sử, đã bị buộc phải có “tính đảng”, “tính giai cấp” thì dĩ nhiên là không còn là khoa học nữa. Cho nên nếu bạn có nghe thấy ai đó nói rằng ông kia, ông kia là nhà… nhớn thì bạn cũng chỉ nên “kính nhi viễn chi” chứ đừng phản bác, cũng đừng a dua theo làm gì. Bởi vì phần lớn trong số họ và phần lớn thời gian trong cuộc đời mỗi người, họ chỉ là những bồ chứa sách và cái loa tuyên truyền cho chế độ mà thôi. Nói thế nghĩa là ta có thể thông cảm phần nào cho 11 giáo sư, tiến sĩ, “bảo hoàng hơn cả vua” trong việc phản đối đặt tên đường hai vị linh mục Tây ở Đà Nẵng. “LẠY CHA, XIN THA CHO HỌ, VÌ HỌ KHÔNG BIẾT VIỆC HỌ LÀM”. Chúa Jesus từng nói như thế.


Nguồn: https://www.danluan.org/tin-tuc/20191203/vai-su-kien-lich-su-bi-giai-thich-sai

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
18 Tháng Tám 20157:34 SA(Xem: 21967)
Mở đầu bài viết VOV đã khẳng định một cách lếu láo khôi hài rằng: “Cách mạng tháng Tám thành công là kết tinh truyền thống đấu tranh kiên cường, bất khuất của dân tộc ta dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam”.
15 Tháng Tám 20159:34 CH(Xem: 41571)
Ngoài ra, kế hoạch 10 năm trồng cây, 100 năm trồng người của HCM thì đến ngày hôm nay đã trồng được một lớp người sống vô cảm, trộm cắp, kể cả việc giết người không biết gớm tay. Còn lũ đảng thì lúc nào cũng hô hào phải noi gương đạo đức của bác Hồ. Nhưng càng học đạo đức của bác bao nhiêu thì những thằng đảng viên càng gian ác bấy nhiêu, toàn một lũ tham ô, mua quan bán chức, tham nhũng từ tên đầu đảng xuống đến các hạ tầng cơ sở xã, ấp.
13 Tháng Tám 201510:42 CH(Xem: 19102)
Nói không ngoa, báo chí cách mạng thời hoạt động bí mật còn kiếm dể hơn kiếm một tờ báo ND ngày nay. Viết đến đây tôi chợt nhớ đến một bài viết ngắn trên blog có tên laothayboigia, trong đó có câu: Từ khi các gia đình Việt dùng quen giấy vệ sinh cuộn, báo Nhân dân càng trở nên khó tiếp cận với quần chúng. Còn ông hàng xóm của tôi đã gần 30 năm tuổi Đảng nói một câu rất “thiệt tình”: Bọn tau bây giờ đọc báo ND chỉ đọc mục… cáo phó.
11 Tháng Tám 20157:27 CH(Xem: 20687)
Đã xuất hiện trên một vài tờ báo, tạp chí, cuốn sách những bài viết vô tình hay cố ý đi chệch định hướng chính trị: hoài nghi, phê phán hoặc phủ nhận chủ nghĩa Mác - Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh; đòi xem xét lại hoặc xóa bỏ Điều 4 của Hiến pháp; tán thành, cổ vũ quan điểm đa nguyên chính trị, đa đảng đối lập; đòi lật lại một số vấn đề lịch sử đã được kết luận; đưa thông tin không đúng, thậm chí xuyên tạc lịch sử.
10 Tháng Tám 201511:54 CH(Xem: 13554)
“Quân đội ta phải tuyệt đối trung thành với tổ quốc, với dân tộc, với Hiến pháp của nước Cộng hòa Xã hội chủ nghĩa Việt Nam, nghiêm túc chấp hành sự lãnh đạo của Đảng, quản lý của Nhà nước…”.
09 Tháng Tám 201512:26 SA(Xem: 18735)
Lưu ý : trong phim có nhiều cảnh bạo lực, máu me, chất độc, lễ tang, đám táng, khóc lóc, lâm li, ăn chia, móc ngoặc cho nên khuyến cáo khán giả cần cân nhắc trước khi xem.
08 Tháng Tám 201511:56 SA(Xem: 12227)
Đâu phải có xây dựng tượng đài, có rao giảng hàng ngày hàng đêm, có hình ảnh ở mọi góc đường góc phố nhân dân này mới nhớ và phải nhớ HCM là "vị anh hùng vĩ đại của dân tộc"!? Cho dù có dùng mọi hình thức loan truyền nào, dân tộc này không nhớ là vẫn không nhớ. Chỉ có loại cuồng tín và thần kinh mới làm vậy thôi.
08 Tháng Tám 201512:29 SA(Xem: 22769)
Người dân hãy học tập và làm theo tấm gương của người chiến sỹ trẻ này, chỉ có như vậy chúng ta mới có thể đạp đổ được chế độ cộng sản và xây dựng lại một Quốc Gia Việt Nam Tự Do, Dân chủ.
07 Tháng Tám 201511:53 SA(Xem: 13836)
Một trong những sản phẩm tuyệt vời của tuyên truyền là nhân vật Lê Văn Tám. Đó là một cậu bé được hư cấu hoàn toàn, mà tác giả của nó là Trần Huy Liệu (2), lúc đó (1946) là Bộ trưởng Bộ Tuyên truyền và Cổ động của VNDCCH. Ông Liệu sáng tác ra một thiếu niên 18 tuổi tên Lê Văn Tám, vì căm thù giặc Pháp, đã tự tẩm xăng vào người và chạy vào đốt kho xăng giặc Pháp ở Thị Nghè vào ngày 1/1/1946.
07 Tháng Năm 2024
Người ta nói cộng sản 'tẩy não' đầu óc con người thì không đúng lắm mà phải nói rằng cộng sản rất có khả năng huấn luyện thú, bởi vì con người cha mẹ sinh ra có đầu óc, tay chân, giác quan bình thường, nhưng khi đã vào tay đảng Tận thì từ người chúng nó đều hóa... Chó, bởi vì tố chất của loài chó là trung thành, cho nên không cần biết đúng sai chúng nó cứ sủa nhặng, sủa xị lên ra vẻ ta đây là con chó trung thành nhất để lập công cùng đảng... Nhà Hậu Hồ sau khi một thi nhân cùi bắp sáng tác ra bí kíp "Sát Thủ Đầu Mưng Mủ" thì ngày nay có rất nhiều câu nói hay, mà câu hay nhất là "Con chó sủa suốt đời không thành người - Còn có bọn người chỉ mới... nói có mấy câu bỗng nhiên... hóa chó!"
06 Tháng Năm 2024
Loại cán bộ này từng bị kết án đã công khai phê bình, chỉ trích Chủ nghĩa Cộng sàn Mác-Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh và đướng lối cai trị độc tài của đảng. Họ còn bị lên án “ngoảnh măt làm ngơ” trước nhửng chỉ trích đảng. Vì vậy, ông Nguyễn Phú Trọng đã kêu gọi đảng chọn cán bộ có các tiêu chuẩn: “Thật sự đoàn kết, trong sạch, vững mạnh, thống nhất ý chí và hành động, có bản lĩnh chính trị vững vàng, có phẩm chất đạo đức trong sáng, kiên định mục tiêu độc lập dân tộc và chủ nghĩa xã hội.” Ngoài ra, bản thân họ cũng cần chứng minh “tiêu biểu về trí tuệ, có tầm nhìn chiến lược, có tư duy đổi mới, sáng tạo; tiêu biểu cho toàn Đảng về...
04 Tháng Năm 2024
Ở tầm của uỷ viên Trung ương Đảng, có thể lập sân sau để kinh tài. Có thể nói, đằng sau mỗi một quan chức là cả một bộ máy tham nhũng đồ sộ. Ví dụ như ông Vương Đình Huệ, ông lập hẳn sân sau cho em họ đứng tên; nuôi đệ tử ruột làm tay hòm chìa khóa, đảm nhận chức năng kết nối từ ông Huệ và chính quyền tỉnh, nhận dự án từ Trung ương rồi đẩy xuống tỉnh, sau đó trao dự án vào tay em họ ông Huệ. Không có đất nước nào mà mức độ tham nhũng kinh khủng như Việt Nam. Sau lưng mỗi quan lớn đều là một hoặc vài tập đoàn, chuyên rút ruột ngân sách. Điều này gây nguy hiểm cho nền kinh tế đất nước vô cùng. Mỗi ghế quan chức đều...
03 Tháng Năm 2024
Vào ngày 22-1-2018, ông ta bị kết án 13 năm tù. Ông Thăng bị xét xử vào ngày 14 và 15 tháng 12, 2020 vì liên quan đến một vụ bê bối tham nhũng khác và nhận 10 năm tù. Trường hợp của Thăng không phải là trường hợp cá biệt. Khoảng 20 cá nhân khác có liên quan đến lĩnh vực dầu khí và ngân hàng cũng bị kết án, trong đó có ông Trịnh Xuân Thanh, người đứng đầu tập đoàn dầu khí Petrovietnam, người bị bắt ở Đức và đưa về Việt Nam. Ông Thanh bị kết án tù chung thân. Sau đó, Phan Văn Anh Vũ hay còn gọi là “Vũ Nhôm”, một ông trùm kinh doanh bị bắt ở Singapore. Ông Vũ Nhôm lãnh 17 năm tù.
30 Tháng Tư 2024
Với sự ra đi “bất ngờ” của ông Vương Đình Huệ, đảng CSVN đã rơi vào cuộc khủng hoảng chính trị lớn nhất từ trước tới nay. Những người thay thế ông Huệ và ông Thưởng chỉ đếm trên đầu ngón tay gồm Bà Trương Thị Mai, 66 tuổi, quê Qủang Bình, Bí thư Trung ương đảng, Trưởng ban Tổ chức Trung ương; Thủ tướng Phạm Minh Chính, 66 tuổi, quê Thanh Hóa và Bộ trưởng Công an, Đại tướng Tô Lâm, 67 tuổi, quê Hưng Yên. Tuy nhiên ai sẽ thay ông Nguyễn Phú Trọng làm Tổng Bí thư để lãnh đạo Đảng khóa XIV càng mù mịt hơn, vì những người có điều kiện nhất đã bị loại.
29 Tháng Tư 2024
Trong trại, dù Kẻ Nằm Vùng có lời khuyên trước là không nên – nhưng tướng Trọng, thay vì mặc quần áo dân sự như mọi người tị nạn khác – tiếp tục diện bộ quân phục đại lễ với đầy đủ phụ tùng, dây biểu chương, huy chương, nón kết…đi vào nhà ăn tập thể. Tướng Trọng được 4 người đàn ông đang ngồi ăn, đứng dậy đón chào nghiêm chỉnh đúng tác phong thuộc cấp. Tuy nhiên ngay sau đó bị một số người, có khá nhiều phụ nữ chửi bới, ném thức ăn vào người, khiến ông tối tăm mặt mũi, được Kẻ Nằm Vùng kéo chạy ra ngoài nhưng rồi phải trốn vào một nhà cầu công cộng.
24 Tháng Tư 2024
Bộ phim Kẻ Nằm Vùng hay Cảm tình Viên (The Sympathizer) dựa trên tiểu thuyết cùng tên của tác giả Nguyễn Thanh Việt, được sản xuất bởi A24 và Rhombus Media, đạo diễn Hàn Quốc Park Chan-wook, với sự hiện diện của 2 tài tử nổi danh trong cộng đồng người Việt hải ngoại là bà Kiều Chinh, Nguyễn Cao Kỳ Duyên, đã bắt đầu công chiếu tập 1 trên HBO từ ngày 14 tháng 4 năm 2024. Phim chiếu gần 10 ngày rồi nhưng không thấy giới phê bình văn học, nghệ thuật hải ngoại có bài nào nhận xét, đánh giá tập 1 và 2. Những cây đa, cây đề nổi tiếng trong làng báo, truyền thông hải ngoại thường viết bài bình luận tác phẩm văn chương, phim ảnh… hoàn toàn im lặng.
24 Tháng Tư 2024
Vốn là đảng cướp nên tìm một người có khả năng, vừa khôn ngoan vừa hiểm độc để có thể nắm đầu trùm công an là người ngăn chặn mọi chống đối từ bên trong cũng như bên ngoài thì không dễ kiếm. Đại diện trong Quốc Hội chỉ là bù nhìn. Đại hội đảng là chiến trường thanh lọc, sắp xếp hàng ngũ trung ương, địa phương và chính trị bộ là giai đoạn cuối cùng để chọn lãnh đạo tương lai. Đừng coi thường tiến trình "dân chủ" của CSVN đi từ trên xuống dưới. Vì mục tiêu của đảng là cầm quyền. Mọi đe dọa quyền lực đảng có nghĩa đảng sẽ bị tiêu diệt. Để tìm lãnh đạo có khả năng đó đòi hỏi Khôn và Ác. Từ trên...
23 Tháng Tư 2024
Tuy nhiên lịch sử của Việt Nam đã phủ nhận sự mạo nhận này. Chưa hề có cuộc trưng cầu ý kiến nào chứng minh “Đi lên chủ nghĩa xã hội là khát vọng của nhân dân”. Vì vậy, khi bị chống đối, ban Tuyên giáo Trung ương đã quay cuồng với giọng điệu thù nghịch: “Tính chất nguy hiểm của những phương thức, thủ đoạn này ở chỗ chúng tạo dựng nhận thức sai lệch, mơ hồ, hoài nghi, hoang mang, dao động, gây “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” trong nội bộ, làm lung lay niềm tin của cán bộ, đảng viên và nhân dân vào vai trò lãnh đạo của Đảng, sự quản lý của Nhà nước, tạo tâm lý bức xúc, chống đối trong xã hội. Điều đó ảnh hưởng tiêu cực đến...
22 Tháng Tư 2024
Điều đáng chú ý là Thủ tướng Việt Nam Phạm Minh Chính cả hai lần gặp hai vị lãnh đạo công nghệ này đều mời họ xây dựng nhà máy sản xuất ở Việt Nam. Trong khi đó, khác với Samsung, cả hai công ty này đều không sở hữu nhà máy sản xuất sản phẩm cho chính họ. Điều đó khiến nhiều người đặt ra câu hỏi là lãnh đạo Hà Nội có thực sự hiểu đối tác mình đang nói chuyện? Ai cũng thấy Việt Nam đang đứng trước những cơ hội lớn để nhận được đầu tư lớn hơn về công nghệ nói riêng và kinh tế nói chung