Chúng tôi muốn biết

20 Tháng Chín 20195:05 CH(Xem: 6661)

                               Chúng tôi muốn biết


Untitled



  canhco
RFA Blog



Bản tin mới nhất của nhiều cơ quan truyền thông thế giới trong đó có BBC cho biết Trung Quốc đã ngang nhiên lên án Việt Nam là xâm lấn bãi Tư Chính của họ và yêu cầu Việt Nam nhanh chóng rút lui mọi hoạt động tại đây. Trung Quốc nói Việt Nam phải chấm dứt các hoạt động khoan tìm dầu khí đơn phương tại Bãi Tư Chính, nơi mà Trung Quốc gọi là Vạn An Than, và có tên tiếng Anh là Vanguard Bank.

Theo BBC, ông Cảnh Sảng, người phát ngôn của Bộ Ngoại giao Trung Quốc nói rằng "Việt Nam đã đơn phương tiến hành các hoạt động khai thác dầu khí từ tháng Năm tới nay, và việc này vi phạm nghiêm trọng các quyền và lợi ích của Trung Quốc, đồng thời vi phạm các thỏa thuận song phương giữa Trung Quốc và Việt Nam,"

Bãi Tư Chính có vị trí cách bờ biển Vũng Tàu 160 hải lý và cách bờ biển Đảo Hải Nam của Trung Quốc hơn 600 hải lý. Đây là nơi Việt Nam đã có các hoạt động hợp tác khai thác dầu khí với các đối tác nước ngoài từ nhiều năm nay.

Cho tới thời điểm này chính phủ Việt Nam vẫn bình chân như vại, chỉ giao phó cho một nhân vật duy nhất đại diện là bà Lê Thị Thu Hằng trong tư cách người phát ngôn của Bộ Ngoại giao Việt Nam lên tiếng một cách yếu ớt và lập đi lập lại một luận điệu mà không ai trên dải đất hình chữ S là không biết.

Những kênh ngoại giao khác hoàn toàn bị nhà nước, chính phủ Việt Nam bỏ trống. Bất kể mọi đôi mắt của người dân lẫn chuyên gia am hiểu về vấn đề Biển Đông chăm chú nhìn vào. Cả một hệ thống hoàn toàn im lặng, báo chí chỉ được phép nói bên ngoài tâm điểm của vấn đề, Thủ tướng thì thay vì ra trước Quốc hội điều trần chính sự đang nguy hiểm tới vận mệnh quốc gia lại chạy tới phiên khai mạc Đại hội đại biểu toàn quốc lần thứ IX Mặt trận tổ quốc Việt Nam sáng 19 tháng 9 để nhắc nhở rằng trong bối cảnh hiện nay đang đòi hỏi những quyết tâm cao hơn nữa, nỗ lực phấn đấu nhiều hơn nữa của cả hệ thống chính trị nói chung cũng như MTTQ nói riêng khi mà bốn nguy cơ tồn tại vẫn là thách thức không nhỏ, tuyệt đối không được chủ quan, xem nhẹ.

Trong bốn nguy cơ ấy thì nguy cơ mất Biển Đông được ông Thủ tướng đặt xuống hàng thứ ba trong khi ông nhấn mạnh tới tình trạng suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống, các biểu hiện "tự diễn biến", "tự chuyển hoá" của một bộ phận không nhỏ cán bộ, đảng viên và tệ quan liêu, tham nhũng, lãng phí chưa được khắc phục.

Về Biển Đông ông Thủ tướng cho rằng tình hình căng thẳng trên Biển Đông, đe doạ hoà bình, chủ quyền, toàn vẹn lãnh thổ; còn sự chống phá của các thế lực thù địch; thiên tai, dịch bệnh và những tác động tiêu cực của biến đổi khí hậu… Đó là những nguy cơ gây mất ổn định, tác động đến niềm tin của nhân dân và khối đại đoàn kết toàn dân tộc.

Chỉ “đe dọa hòa bình, chủ quyền, toàn vẹn lãnh thổ” thôi ư? Ông Thủ Tướng quá mê đắm trong mớ huyễn từ cộng sản nên không thấy Trung Quốc nó tham vọng hơn thế rất nhiều. Chẳng những tham vọng nó còn quyết tâm lấy cho được bãi Tư Chính, nơi mà Việt Nam đặt hết hy vọng vào vì khả năng dầu khí rất lớn có thể giúp Việt Nam vượt qua những khó khăn nhất thời. Hơn thế nữa, bãi Tư Chính là máu thịt Việt Nam không phải là một rẻo đất vô giá trị mà chính phủ của ông Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc hay ông Chủ tịch kiêm Tổng bí thư muốn giữ hay bỏ lúc nào thì bỏ.

Các ông lập ra Quốc hội cho giống với thể chế dân chủ nhưng thực chất chỉ duy nhất Bộ Chính trị các ông khuynh đảo toàn bộ chính sách đối phó với Trung Quốc từ xưa tới nay nên mới xảy ra cớ sự ngày hôm nay. Các ông chủ trương dựa vào Trung Quốc từ việc nhỏ tới việc lớn nên há miệng mắc quai. Việc nhỏ là dựa vào kinh tế đang trỗi dậy của Bắc Kinh để đưa đất nước vào thế không thể thoát ra khỏi chiêc thòng lọng mang tên dự án. Việc lớn là các ông cam chịu im lặng trước sự xâm lược không cần che dấu của Bắc Kinh và chính các ông tiếp tay giấu nhẹm những thông tin mà đáng ra một chính quyền do dân bầu ra phải công khai trước Quốc hội để cùng tìm đối sách.

Các ông giật giây cho Quốc hội làm những việc mà người dân chán ngán đến không còn muốn nghe, muốn thấy. Các ông ra lệnh cho cái tập thể hổ lốn ấy câm nín trước vấn đề Trung Quốc như một thứ Taboo không ai có quyền đụng đến. Trong khi Trung Quốc mạnh mẽ lên tiếng kết án các ông đã xâm lấn lãnh thổ của họ thì các ông lo đối phó với nhân dân của mình, lo ngại họ sẽ nổi cơn phẫn nộ mà đứng lên lật đổ các ông. Như vậy thì các ông có tiếp tay cho bọn chúng ngày một ngày hai gặm nhấm lần mòn đất đai của tổ tiên hay không?

Các ông nghênh mặt hỏi dân: Trung Quốc nó mạnh như thế thì đánh đấm nó thế nào?

Thưa các ông, những con vẹt khoác áo cộng sản, nhân dân Việt Nam không hề chủ trương chiến tranh với bất cứ nước nào nhưng chúng tôi lên án bất cứ kẻ cầm quyền nào tránh né chiến tranh vì lo bảo vệ nồi cơm của chúng.

Đâu cần phải gây ra chiến tranh mới làm cho Trung Quốc từ bỏ ý đồ xâm lược, chỉ cần “giao thiệp” với một cường quốc như quý vị từng làm với Trung Quốc thì ván cờ có thể đảo ngược. Nhưng các ông đã bị Trung Quốc cho uống thuốc lú có tên “ba không” và tới bây giờ tức là thời điểm vận mệnh dân tộc đi vào bế tắc nhất các ông vẫn kiên cường giữ vững lập trường “ba không” của đảng.

Hôm nay là bãi Tư Chính, ngày mai là Trường Sa và tiếp theo là toàn bộ Biển Đông, sau đó là những vùng đất nằm liền biên giới với Trung Quốc sẽ biến mất như thác Bản Giốc, Ải Nam Quan đã từng.

Từ lâu, nhà nước các ông luôn kín kẽ trong việc bảo vệ biển đảo nhưng sự kín kẽ ấy làm cho nhân dân nghi ngờ và chứa đầy câu hỏi về mức độ khả tín của quyết tâm giữ gìn lãnh thổ trước Trung Quốc, một đồng chí của các ông luôn luôn đặt chủ nghĩa bá quyền, mưu cầu xâm lấn đất đai Việt Nam từ đất liền ra tới biển đảo.

Chính phủ các ông chui trong chiếc vỏ bọc “ổn định” để biện luận cho hành động được xem là nhu nhược của mình trước những hanh vi ngày một lộng hành hơn của Trung Quốc. Việt Nam và Trung Quốc từng có những hiệp định được xem là thắm tình đồng chí với nhau nhưng nhìn kỹ lại chúng là những trang bản thảo trói chặt các ông vào chiếc bẫy chính trị mà Chủ nghĩa xã hội là chiêc vòng kim cô trói chặt những kẻ chóp bu trong Bộ Chính trị Việt Nam không hề dám có bất cứ động thái nào đi ngược với những gì mà hai đảng xem là vàng ròng là châu báu.

Chúng tôi không có vũ khí để buộc các ông phải có thái độ nhưng chúng tôi có số đông và chúng tôi muốn biết tới khi nào thì các ông sẽ công khai vấn đề này ra với toàn thể nhân đân chúng tôi.

Nếu Hong Kong làm được thì chúng tôi cũng sẽ làm được. Các ông không phải là thần thánh và chúng tôi cũng không phải là cây cỏ. Đã đến lúc chúng tôi phải giành lại quyền công dân của mình sau hơn 70 năm bị các ông cưỡng bức, không phải để cướp chính quyền hay làm cách mạng như các ông đã từng làm mà là để đối phó với kẻ thù phương Bắc.

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
31 Tháng Tám 20168:47 SA(Xem: 11799)
Đất nước xơ xác tiêu điều vì tập đoàn lãnh đạo đảng tham nhũng từ trên xuống dưới. Dân chúng từ nông thôn tới thành thị đói khổ lâm than bởi nạn cướp bóc của công an cán bộ và thiên tai bảo lụt nhưng trên hết là nạn hải tặc Trung Cộng đang hoành hành tác quái cướp của giết hại ngư dân khắp biển Đông. Tất cả im re lặng ngắt, coi đó là chuyện nhỏ...
22 Tháng Ba 201510:37 CH(Xem: 11266)
Nhưng cũng cần lưu ý, chữ ‘cướp’ ở đây không phải là cướp giật mà cướp có văn hóa, cướp theo tục lệ giống như tục cướp vợ của người Mông,” ông Long khẳng định.
20 Tháng Ba 201512:41 CH(Xem: 11068)
Đặc biệt ngày nay dựa vào thành tựu của công nghệ thông tin hiện đại, các thế lực thù địch sử dụng mạng Internet, các mạng xã hội, các blog để tán phát rất nhanh, hữu hiệu quan điểm của họ vào Việt Nam và trên khắp thế giới.
20 Tháng Ba 201512:29 CH(Xem: 11247)
“Tổng biên tập báo Nhân Dân ông Đinh Thế Huynh, tờ báo cơ quan phát ngôn của Đảng CSVN phát biểu trước thềm đại hội ĐCSVN toàn quốc lần thứ 11 rằng:Việt Nam không có nhu cầu đa nguyên, đa đảng..”
15 Tháng Ba 201510:42 CH(Xem: 11494)
“Từ cướp ở đây phải đặt trong ngoặc kép, là ‘cướp’ có văn hóa. Nhiều người bảo tại sao không phát lộc kiểu như phát ấn đền Trần. Vấn đề ở đây là phải ‘cướp’, có sự cố gắng, có dấu ấn cá nhân chứ không phải tự nhiên lộc thánh đến với mình”- Tờ Người Đô Thị dẫn lại lời lý giải của ông Long.
15 Tháng Ba 20156:42 CH(Xem: 11976)
15 Tháng Ba 20156:28 CH(Xem: 19327)
sự thật về Nguyễn văn Trỗi
14 Tháng Ba 201510:58 CH(Xem: 11271)
06 Tháng Năm 2024
Loại cán bộ này từng bị kết án đã công khai phê bình, chỉ trích Chủ nghĩa Cộng sàn Mác-Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh và đướng lối cai trị độc tài của đảng. Họ còn bị lên án “ngoảnh măt làm ngơ” trước nhửng chỉ trích đảng. Vì vậy, ông Nguyễn Phú Trọng đã kêu gọi đảng chọn cán bộ có các tiêu chuẩn: “Thật sự đoàn kết, trong sạch, vững mạnh, thống nhất ý chí và hành động, có bản lĩnh chính trị vững vàng, có phẩm chất đạo đức trong sáng, kiên định mục tiêu độc lập dân tộc và chủ nghĩa xã hội.” Ngoài ra, bản thân họ cũng cần chứng minh “tiêu biểu về trí tuệ, có tầm nhìn chiến lược, có tư duy đổi mới, sáng tạo; tiêu biểu cho toàn Đảng về...
04 Tháng Năm 2024
Ở tầm của uỷ viên Trung ương Đảng, có thể lập sân sau để kinh tài. Có thể nói, đằng sau mỗi một quan chức là cả một bộ máy tham nhũng đồ sộ. Ví dụ như ông Vương Đình Huệ, ông lập hẳn sân sau cho em họ đứng tên; nuôi đệ tử ruột làm tay hòm chìa khóa, đảm nhận chức năng kết nối từ ông Huệ và chính quyền tỉnh, nhận dự án từ Trung ương rồi đẩy xuống tỉnh, sau đó trao dự án vào tay em họ ông Huệ. Không có đất nước nào mà mức độ tham nhũng kinh khủng như Việt Nam. Sau lưng mỗi quan lớn đều là một hoặc vài tập đoàn, chuyên rút ruột ngân sách. Điều này gây nguy hiểm cho nền kinh tế đất nước vô cùng. Mỗi ghế quan chức đều...
03 Tháng Năm 2024
Vào ngày 22-1-2018, ông ta bị kết án 13 năm tù. Ông Thăng bị xét xử vào ngày 14 và 15 tháng 12, 2020 vì liên quan đến một vụ bê bối tham nhũng khác và nhận 10 năm tù. Trường hợp của Thăng không phải là trường hợp cá biệt. Khoảng 20 cá nhân khác có liên quan đến lĩnh vực dầu khí và ngân hàng cũng bị kết án, trong đó có ông Trịnh Xuân Thanh, người đứng đầu tập đoàn dầu khí Petrovietnam, người bị bắt ở Đức và đưa về Việt Nam. Ông Thanh bị kết án tù chung thân. Sau đó, Phan Văn Anh Vũ hay còn gọi là “Vũ Nhôm”, một ông trùm kinh doanh bị bắt ở Singapore. Ông Vũ Nhôm lãnh 17 năm tù.
30 Tháng Tư 2024
Với sự ra đi “bất ngờ” của ông Vương Đình Huệ, đảng CSVN đã rơi vào cuộc khủng hoảng chính trị lớn nhất từ trước tới nay. Những người thay thế ông Huệ và ông Thưởng chỉ đếm trên đầu ngón tay gồm Bà Trương Thị Mai, 66 tuổi, quê Qủang Bình, Bí thư Trung ương đảng, Trưởng ban Tổ chức Trung ương; Thủ tướng Phạm Minh Chính, 66 tuổi, quê Thanh Hóa và Bộ trưởng Công an, Đại tướng Tô Lâm, 67 tuổi, quê Hưng Yên. Tuy nhiên ai sẽ thay ông Nguyễn Phú Trọng làm Tổng Bí thư để lãnh đạo Đảng khóa XIV càng mù mịt hơn, vì những người có điều kiện nhất đã bị loại.
29 Tháng Tư 2024
Trong trại, dù Kẻ Nằm Vùng có lời khuyên trước là không nên – nhưng tướng Trọng, thay vì mặc quần áo dân sự như mọi người tị nạn khác – tiếp tục diện bộ quân phục đại lễ với đầy đủ phụ tùng, dây biểu chương, huy chương, nón kết…đi vào nhà ăn tập thể. Tướng Trọng được 4 người đàn ông đang ngồi ăn, đứng dậy đón chào nghiêm chỉnh đúng tác phong thuộc cấp. Tuy nhiên ngay sau đó bị một số người, có khá nhiều phụ nữ chửi bới, ném thức ăn vào người, khiến ông tối tăm mặt mũi, được Kẻ Nằm Vùng kéo chạy ra ngoài nhưng rồi phải trốn vào một nhà cầu công cộng.
24 Tháng Tư 2024
Bộ phim Kẻ Nằm Vùng hay Cảm tình Viên (The Sympathizer) dựa trên tiểu thuyết cùng tên của tác giả Nguyễn Thanh Việt, được sản xuất bởi A24 và Rhombus Media, đạo diễn Hàn Quốc Park Chan-wook, với sự hiện diện của 2 tài tử nổi danh trong cộng đồng người Việt hải ngoại là bà Kiều Chinh, Nguyễn Cao Kỳ Duyên, đã bắt đầu công chiếu tập 1 trên HBO từ ngày 14 tháng 4 năm 2024. Phim chiếu gần 10 ngày rồi nhưng không thấy giới phê bình văn học, nghệ thuật hải ngoại có bài nào nhận xét, đánh giá tập 1 và 2. Những cây đa, cây đề nổi tiếng trong làng báo, truyền thông hải ngoại thường viết bài bình luận tác phẩm văn chương, phim ảnh… hoàn toàn im lặng.
24 Tháng Tư 2024
Vốn là đảng cướp nên tìm một người có khả năng, vừa khôn ngoan vừa hiểm độc để có thể nắm đầu trùm công an là người ngăn chặn mọi chống đối từ bên trong cũng như bên ngoài thì không dễ kiếm. Đại diện trong Quốc Hội chỉ là bù nhìn. Đại hội đảng là chiến trường thanh lọc, sắp xếp hàng ngũ trung ương, địa phương và chính trị bộ là giai đoạn cuối cùng để chọn lãnh đạo tương lai. Đừng coi thường tiến trình "dân chủ" của CSVN đi từ trên xuống dưới. Vì mục tiêu của đảng là cầm quyền. Mọi đe dọa quyền lực đảng có nghĩa đảng sẽ bị tiêu diệt. Để tìm lãnh đạo có khả năng đó đòi hỏi Khôn và Ác. Từ trên...
23 Tháng Tư 2024
Tuy nhiên lịch sử của Việt Nam đã phủ nhận sự mạo nhận này. Chưa hề có cuộc trưng cầu ý kiến nào chứng minh “Đi lên chủ nghĩa xã hội là khát vọng của nhân dân”. Vì vậy, khi bị chống đối, ban Tuyên giáo Trung ương đã quay cuồng với giọng điệu thù nghịch: “Tính chất nguy hiểm của những phương thức, thủ đoạn này ở chỗ chúng tạo dựng nhận thức sai lệch, mơ hồ, hoài nghi, hoang mang, dao động, gây “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” trong nội bộ, làm lung lay niềm tin của cán bộ, đảng viên và nhân dân vào vai trò lãnh đạo của Đảng, sự quản lý của Nhà nước, tạo tâm lý bức xúc, chống đối trong xã hội. Điều đó ảnh hưởng tiêu cực đến...
22 Tháng Tư 2024
Điều đáng chú ý là Thủ tướng Việt Nam Phạm Minh Chính cả hai lần gặp hai vị lãnh đạo công nghệ này đều mời họ xây dựng nhà máy sản xuất ở Việt Nam. Trong khi đó, khác với Samsung, cả hai công ty này đều không sở hữu nhà máy sản xuất sản phẩm cho chính họ. Điều đó khiến nhiều người đặt ra câu hỏi là lãnh đạo Hà Nội có thực sự hiểu đối tác mình đang nói chuyện? Ai cũng thấy Việt Nam đang đứng trước những cơ hội lớn để nhận được đầu tư lớn hơn về công nghệ nói riêng và kinh tế nói chung
21 Tháng Tư 2024
Cũng đáng chú ý là chuyến thăm Trung Hoa của ông Huệ đã xẩy ra chưa đầy một tháng, sau khi Đảng CSVN cách chức Chủ tịch nước Võ Văn Thưởng ngày 20/03/2024. Ông Thưởng, 54 tuổi từng được coi là ngôi sao sáng trong 4 Lãnh đạo hàng đầu, và là người có nhiều triển vọng thay ông Nguyễn Phú Trọng. Ông bị cách chức vì “đã vi phạm Quy định về những điều đảng viên không được làm”. Tham nhũng cũng có vai trò trong vụ mất chức của ông Thưởng. Vì vậy, chuyến đi Bắc Kinh của ông Vương Đình Huệ càng được củng cố cho vị trí chính trị của ông trong tương lai, vì chính ông đã bảo đảm với Tập Cận Bình và các nhà lãnh đạo...