Liên hệ giữa văn nghệ tự do và văn hoá dân tộc

06 Tháng Mười Hai 201612:40 CH(Xem: 9616)

Liên hệ giữa văn nghệ tự do và văn hoá dân tộc

7ui


Trần Thảo (Danlambao)
 - Trên báo mạng Tre Làng, mới đây tôi đọc được một bài viết của người ký tên Lâm Trực, với tựa đề Về cái gọi là Văn Đoàn Độc Lập Việt Nam. Đây là một bài viết của báo đảng nhằm chửi bới cái văn đoàn mới được vận động thành lập bởi nhà văn Nguyên Ngọc và một số văn hữu của ông. Tôi chả phải là thành viên của VĐĐLVN, nên tôi không rảnh hơi lên tiếng cho họ. Tôi chỉ thấy gai mắt khi đọc những phản biện vô cùng gian manh, xảo trá của một tên bồi bút của đảng CSVN. Thế nên bài viết này chỉ để vạch mặt những tuyên truyền rẻ tiền mà tên bồi bút Lâm Trực đã ra sức ngoa ngôn xảo ngữ, bưng bô cho đảng.
Lâm Trực viết: "Bản sắc văn hóa Việt Nam vẫn luôn được trân trọng và ngày càng được phát huy. Văn hóa Việt Nam chưa bao giờ đánh mất giá trị nhân bản căn cốt nhất."
 
Một người làm ngành truyền thông như Lâm Trực hẳn có nhiều cơ hội tiếp cận với những thông tin về những gì đang xảy ra trên đất nước này. Nếu Lâm Trực không mù, không điếc, không câm thì phải thấy, phải nghe, về tình trạng xuống cấp của truyền thống văn hóa dân tộc chứ? Mới đây ở Hà Tĩnh, nổi trội lên câu chuyện một trưởng phòng giáo dục ăn rơ với một chủ tịch UBND Thị Xã Hồng Lĩnh ép buộc các cô giáo đi phục vụ các quan ăn nhậu hát hò, bất kể đến thanh danh của nhà giáo. Dư luận phẫn nộ thì ông Phùng Xuân Nhạ, Bộ Trưởng Giáo Dục, phát biểu"trách nhiệm trước hết ở các cô giáo, thấy không đúng thì phải kiến nghị lên trên". Dư luận quần chúng phẫn nộ thế nào thì chúng ta đã rõ, không cần nhắc lại ở đây.
Rồi đến ông Nguyễn Minh Mẫn, quyền vụ trưởng vụ thanh tra, đặc trách văn hóa, ra lệnh cho cán bộ, giáo chức không được đưa ra ánh sáng những xấu xa bỉ ổi trong những công trình, phải che đậy cái xấu, đuổi thẳng tay những thằng phóng viên báo chí muốn chỏ mũi vào. 
Đó là mới nhắc sơ hai vụ trong giới cán bộ đảng viên, mà trong thực tế thì hằng hà sa số, làm sao kể hết những trò ruỗng mọt của cán bộ đảng viên, tất cả đều theo chủ nghĩa thực dụng, đồng tiền giải quyết tất cả mọi chuyện. Như ông Trịnh Văn Chiến bỏ ra 60 tỉ đồng để chạy chức Chủ Tịch UBND tỉnh Thanh Hóa năm 2010 rồi sau đó gom lại vừa vốn vừa lời sụ từ những phi vụ đất đai, mỏ đất đá, quặng sắt. Có tiền rồi rửng mở, nuôi bồ nhí chân dài Quỳnh Anh, dư luận ì xèo nên ông phải ra thanh minh um sùm trên báo chí.
Đó là chuyện các quan, còn trong đời sống xã hội thì như thế nào?
Hãy kể chuyện nóng sốt cho ông Lâm Trực nghe nhé. Hôm nay trên mạng tôi thấy một clip quay hình con trâu bị xe đụng chết, ngay lập tức những người đi đường tay dao tay thúng nhào vô xẻo thịt, người thì xẻo đùi, người thì móc thịt mông. Họ không quan tâm đó là tài sản của ai. Cũng giống như trước đây, thấy cảnh xe tải chở hàng bị lật, anh tài xế đứng khóc ròng khi mọi người bu vô hôi của. Người đi đường bị giựt túi xách, tiền văng tung tóe ra đường, người ta nhào vô chụp giựt. Ở những nhà hàng ăn buffet, người ta dùng tất cả sức lực, nhào lên hốt đồ ăn càng nhiều càng tốt, ngay ở chùa trong ngày lễ Vu Lan cũng thế, tất cả đều không kể gì tới mặt mũi, tranh nhau miếng ăn một cách tồi tàn. Trong sân trường, người ta thấy ngày càng nhiều những học sinh nam có nữ có, bạo lực dữ dằn, năm sáu đứa nhào vô đánh hội đồng một cá nhân. Ba bốn phụ nữ to lớn đè một bà xuống trong một vụ đánh ghen, cắt tóc, đá vào hông, đạp liên tiếp vào chổ kín của người ta. Tất cả như đang lên cơn động kinh ghê tởm!
Còn gái mãi dâm thì ngày xưa chế độ cứ đổ thừa cho tàn dư Mỹ Ngụy, bây giờ sau bốn mươi năm, Mỹ Ngụy mất tiêu rồi mà số gái mãi dâm bây giờ đếm không xuể, mà còn phát triển đa dạng, phong phú. Đủ hạng chân dài, từ sinh viên, tới ca sĩ, hoa hậu v.v... miễn có tiền là có má mì và ma cô cung cấp đầy đủ.
Thưa ông Lâm Trực, những gì tôi vừa kể ở trên chỉ là một phần rất nhỏ trong cái thực tế đáng tởm của xã hội do đảng của ông gầy dựng trong gần nửa thế kỷ qua, kể từ ngày đất nước thống nhất.
Những cái đó ông Lâm Trực bảo là "Bản sắc văn hóa Việt Nam luôn được trân trọng và phát huy" đó sao? Ông Lâm Trực có ghé ăn cháo chửi, bún chửi ở Hà Nội chưa nhỉ? Dám ông LT lại viết một bài ca ngợi, cho đó là nét đẹp văn hóa của Hà Thành chứ chả chơi?
Ở một phần khác của bài viết, ông Lâm Trực bác bỏ nhận định của những nhà văn cho rằng không có tự do trong tư duy, viết theo chỉ thị nên thiếu vắng sáng tạo, không viết gì ra hồn. Ông Lâm Trực biện luận: "Chính các vị thờ ơ và thiếu trách nhiệm với cộng đồng, vô cảm với thân phận con người, quen đi trên đôi chân của người khác, dẫn tới thiếu sáng tạo, thui chột khả năng lao động nghệ thuật."
 
Thưa ông Lâm Trực. Tôi thấy thật tội nghiệp cho ông. Ông vừa ngửa mặt lên trời mà phóng bãi đờm, dĩ nhiên bãi đờm đó chả trúng ai, mà nó rơi ngay lên cái miệng thúi của ông, ông lại nuốt vô cho đúng với thân phận bưng bô, dốt nát. Thờ ơ và thiếu trách nhiệm với cộng đồng, vô cảm với thân phận con người ư? Thì đó chính là những thằng bưng bô cho đảng chứ còn ai trồng khoai đất này! Khi vụ Vũng Áng, Hà Tĩnh nổ ra, một vùng biển chết và hằng vạn ngư dân đồng bào đau khổ vì mất nguồn sống, vùng biển quê hương bị nhiễm độc, cái dư độc đó còn ảnh hưởng mấy chục năm sau như thế nào còn chưa biết, các ông, những nhà văn biên chế, những nhà báo, có dám hó hé gì đâu, có dám lên tiếng bênh vực cho người dân đen chút nào đâu. Bao nhiêu vụ người dân lương thiện bị bắt vô đồn công an một cách vô cớ, rồi bức cung để buộc người nhận tội một cách vô pháp vô thiên, dân chết hay bán thân bất toại thì đe dọa thân nhân của họ phải ngậm miệng, có ai vì họ mà đứng ra mà kêu đòi công lý? Ông và mấy tên đồng chí đồng rận của ông, theo lệnh đảng, ngậm câm cái miệng để bảo vệ nồi cơm, bảo vệ quyền lợi của mình. Bây giờ ông lại bảo những nhà văn, nhà thơ đòi tự do sáng tạo trong nghệ thuật là thờ ơ với cộng đồng, vô cảm với đồng bào ư? Thật là vô sỉ cho một lũ ngợm! Còn cái gì mà"Quen đi trên đôi chân của người khác"? Lại nữa rồi! Họ muốn có tự do tư tưởng, tự do sáng tạo, họ không muốn viết theo chỉ thị, theo cây gậy định hướng khốn nạn của đảng chỉ vô thùng rác XHCN. Chính ông và những kẻ luôn ngửi trung tiện của đảng rồi hít hà khen thơm mới là luôn quen đi trên đôi chân của đảng, đảng bảo đi hướng bắc, ca ngợi bốn tốt, mười sáu chữ vàng, thì không có đứa nào dám bảo một chữ KHÔNG. Đúng không ông Lâm Trực?
Khi những nhà văn cho rằng vì tự do căn bản của con người không có nên đè nặng tâm lý sáng tạo, mờ nhạt tài năng. Ông Lâm Trực đã đặt câu hỏi: "Vậy chứ tác phẩm Tắt Đèn của Ngô tất Tố ra đời lúc xã hội đương thời có tự do hay không? Người Cùng Khổ ra đời trong hoàn cảnh nào? Đất Nước Đứng Lên ra đời trong điều kiện nào?"
 
Thưa ông Lâm Trực. Tôi thực tình không rõ ông là dốt thật hay là giả bộ dốt vậy? Ông Lâm Trực có từng đọc qua câu thơ của Nguyễn Chí Thiện chưa nhỉ? Câu thơ thế này:
Nhờ nanh vuốt của lũ thú rừng
Mà bàn tay cai trị của tên thực dân hóa ra êm ả.
Ông Trực có biết "Lũ Thú Rừng" mà NCT dùng trong câu thơ là chỉ ai không? Ông NCT chỉ cái lũ bạo tàn, dốt nát, khôn vặt, là cái đảng cướp mà ông Trực đang cầm củ cho nó đái đó. Ông phải hiểu rằng thời ông Ngô Tất Tố viết Tắt Đèn, đó là thời nửa phong kiến, nửa thực dân, người dân Việt Nam mang tiếng là sống dưới hai ách thống trị, và qua những chiêu trò tuyên truyền nói không cần ghi âm, nói lấy được, miễn sao thuyết phục mấy anh nông dân chơn chất, nhắm mắt đi theo họ Hồ, cái chế độ nửa thực dân nửa phong kiến đó đã trở thành cái gì ghê gớm lắm, ác nhân lắm, bóc lột ghê lắm. Nhưng hỡi ơi, tụi thực dân Pháp nó văn minh gấp trăm lần cái lũ bò ra từ hang Pắc Pó, nó cũng bóc lột nhân lực, tài nguyên đem về nước nó, nhưng nó không đối xử với dân Nam một cách tàn bạo, vô lương như cái lũ lúc nào cũng kênh kiệu đứng trên đỉnh cao trí tuệ, nhưng thật ra cư xử với dân của nó chẳng khác nào kẻ thù cần phải tiêu diệt. Phong kiến Á Đông là tệ hại nhất nếu so với phong kiến Tây phương, nhưng thời đó ở nước ta chỉ là mấy ông cai tổng, địa chủ, bá hộ v.v... tham lam mảnh ruộng, mảnh vườn của nông dân, tham sắc của mấy cô thôn nữ v.v... chứ đâu có ghê gớm như bây giờ hả ông Lâm Trực? Ông Trực hãy về Bắc Ninh, Thanh Hóa, Hà Tĩnh và nhiều địa phương nữa để tận mắt thấy mấy tên quan đồng chí của ông đang hành hạ, tra tấn, cướp bóc đất đai của dân như thế nào nhé. Ông làm biếng thì ra tạm vườn hoa Mai Xuân Thưởng cũng được, hỏi thăm vài dân oan ở đó, cũng hiểu được cường hào ác bá bây giờ nó đáng bậc thầy, bậc tổ sư của mấy tên phong kiến như Bá Kiến, như cái tên Nghị Quế tính hiếp chị Dậu đó. Chị Dậu vùng chạy ra ngoài, bầu trời tối đen như mực. Chắc sau đó chị Dậu nghe theo họ Hồ, gia nhập cách mạng, hy vọng đổi đời, nhưng rồi chị gặp phải hủi, bây giờ chị Dậu trở thành dân oan khiếu kiện rồi đó ông Trực. 
Ông Trực cũng đề cập tới Người Cùng Khổ (Le Paria), tờ báo mà HCM đã thành lập, làm cơ quan ngôn luận cho Hội Liên Hiệp Thuộc Địa, ra mắt số đầu tiên vào ngày 01 tháng 04 năm 1922.
Ông Trực hẳn có ý kể khổ dùm cho ông Hồ, sao ông không nói luôn ra những vụ như ông Hồ buổi tối trời đông lạnh lẽo, nằm ôm cục gạch chân dài của hoa lệ Paris? Sao ông Trực không nhắc tới lá đơn xin vào học trường thuộc địa của Nguyễn Tất Thành và những hứa hẹn phục vụ cho mẫu quốc của ông ta nhỉ? Nếu Pháp Quốc mà cũng toàn trị, độc tài, thiếu tự do như cái chế độ hiện ông Trực đang ra sức phục vụ, thì quả thật là phúc hạnh của dân tộc Việt Nam, có nghĩa là tên Nguyễn Tất Thành cũng mất xác trong ngục tù tụi Tây, có đâu mà tự do hoạt động theo cộng sản, rước cái chủ nghĩa bá vơ về làm khổ dân tộc, đất nước?
Cái đảng của ông hô hào Độc Lập Tự Do Hạnh Phúc, nhưng cái bánh vẽ đó dân Việt Nam, nếu kể luôn miền bắc, gần trọn thế kỷ qua, nhai trệu trạo gần gãy răng mà có nuốt xuống được miếng nào đâu? Ngay như đàn anh của ông Lâm Trực, nhà thơ Chế Lan Viên, chết mất tiêu rồi, người ta mới lôi ra trong ngăn kéo mấy cái di cảo, cho thấy ông ta cũng ngán tới cổ rồi ông Trực ơi. Ông Trực là cái thá gì mà bày đặt cả vú lấp miệng em, ông chưa đủ trình độ đâu. Mới đây Tổng Biên Tập Báo Đại Đoàn Kết Lý Tiến Dũng bạo bệnh qua đời. Tôi đọc lá thư ông ấy gửi cho bộ sậu tứ trụ của cơ chế CSVN, mới lòi ra một chuyện khá thú vị. Ông Lâm Trực còn nhớ vụ án Lương Quốc Dũng hãm hiếp trẻ nít chứ? Chính tên Phó Ban Tuyên Giáo Trung Ương ra văn bản 46-BC/ BTGTW ngăn cấm Báo ĐĐK, và tôi tin là những báo khác nữa, không được đưa tin, thực hiện châm ngôn đừng ném chuột kẻo bể bình quý của Tổng Trọng, phải bảo vệ đảng như bảo vệ con ngươi của mắt mình? Bất quá thì rút kinh nghiệm cho đúng quy trình, sau đó từ từ chìm xuồng. Đây là sách lược nhất quán của "đảng ta" phải không ông Lâm Trực? Ông Hồ xảo trá, dâm tặc, bất nghĩa, bất nhân, nhưng mà phải bảo vệ hình ảnh cha già dân tộc đến cùng, làm thành trì cho đảng phải không ông Lâm Trực?
Ở một phần khác, ông Lâm Trực phát biểu: "Ai không cho các vị sáng tác, miễn sao các tác phẩm đó đi đúng chức năng quan trọng nhất của văn học là thức tỉnh lương tri và bồi đắp đạo đức xã hội."
 
Cái câu này mà Ban Tuyên Giáo coi kỹ thì không chừng ông Lâm Trực mất mẹ nồi cơm đó nghe! Ông Lâm Trực biết tại sao không? Đảng bao năm qua chỉ muốn người dân càng ngu càng tốt để dễ cai trị, bảo sao nghe vậy. Bây giờ ông Trực muốn xúi những nhà văn đánh thức họ dậy à? Thức tỉnh lương tri của người dân, có nghĩa là giúp họ phân biệt ĐÚNG SAI chứ gì, thế thì bỏ mẹ đảng rồi, đảng của ông Trực mấy chục năm qua toàn là nhơ nhớp, thất bại, khốn nạn, bây giờ mà nhà văn, theo lời xúi bậy của ông Trực, thức tỉnh lương tri của họ thì coi chừng nghe, vài trăm người xuống đường thì an ninh và du côn có thể đàn áp, chứ vài chục ngàn là khốn đốn đó, lúc đó không biết ông Lâm Trực chạy có dính cái quần không? Còn bồi đắp đạo đức xã hội? Ông Lâm Trực thực là tội nghiệp. Đảng muốn xã hội nát bét như hiện giờ để dễ bóc lột, tham nhũng. Bộ ông Lâm Trực không nghe người ta nói "Cái cơ chế này tạo ra tham nhũng, rồi tham nhũng quay lại bảo vệ chế độ này" sao? Tổng Trọng chỉ làm màu cho dân coi thôi, chứ không còn tham nhũng nữa thì ông ta nào còn lực lượng gì, phải không ông Trực? Thế nên tôi thấy ông Trực coi bộ không hiểu ý của đảng, đừng tuyên bố bậy bạ như vậy, coi chừng mất nồi cơm.
Ông Lâm Trực cho biết Hội Nhà Văn hoạt động từ quyết định 325 của Bộ Nội Vụ từ năm 1957, và tới nay đã cống hiến hằng ngàn tác phẩm văn học, hội họa, điện ảnh, âm nhạc v.v... Và dạy dỗ những nhà văn đòi tự do sáng tác là các vị ấy chớ có đổ thừa tất cả cho cơ chế, mà hãy tự kiểm thảo mình, mình bất tài, chỉ ăn hại đái nát thì trách ai?
Tôi rất tò mò, khi nào ông Lâm Trực có thì giờ, xin ông liệt kê xem hằng ngàn tác phẩm để đời trong mọi lãnh vực cho bàng dân thiên hạ thưởng thức với, hay chỉ toàn loại hoa vạn thọ, được vun bón bởi những chỉ thị của đảng? Tôi nghi lại phải bịt mũi để thưởng thức thì thật là thảm cho nền văn học XHCN của mấy ông.
Phần chót hết, mà cũng là phát biểu đệ nhất ngu của ông Lâm Trực, ông nói rằng:"Không có nơi nào trên thế giới mà nhà nước tài trợ cho văn học như ở Việt Nam. Trên thế giới, nhà văn phải tự túc mọi thứ cho tác phẩm của mình. Nhà văn nước ngoài cực kỳ khổ sở khi không có sự quan tâm của nhà nước."
 
Tới đây thì coi như tôi hiểu ông Lâm Trực tới bến rồi. Ông Lâm Trực sinh hoạt trong hội nhà văn, mỗi tháng ông ngửa tay nhận tiền lương của đảng, nếu viết được tác phẩm nào đó mà khiến đảng đọc lên cái lỗ mũi nở to như trái cà chua, cho phép in ra và phổ biến là ông Lâm Trực trúng mánh. hehe còn nhà văn nước ngoài thì làm gì được như thế? Ông Lâm Trực ơi, tui thật tình tội nghiệp cho ông, ông giống như con ếch nằm dưới đáy giếng, bầu trời trong mắt của ông không lớn hơn cái nia. Ông không biết thì ngậm miệng lại, không ai nói ông bị câm đâu. Nhà văn nước ngoài họ không nghèo nàn ti tiện như cái thứ ông đâu. Những nhà văn tầm tầm không nổi tiếng thì chả đáng nhắc ở đây, riêng những nhà văn có độc giả, họ viết một cuốn sách có khi thu về vài chục triệu đô la, tỉ như nhà văn người Anh J.K. Rowling với tác phẩm Harry Potter. Những nhà văn nước ngoài, họ có tinh thần độc lập cao, nếu viết văn là nghề tay trái cho vui thì họ tự bỏ tiền ra in ấn và cũng không có độc giả nhiều, còn những nhà văn nổi tiếng thì sách của họ như tôm tươi. Họ đâu cần ngửa tay xin tiền lương như thằng ăn mày trong cái hội nhà văn cà chớn của ông đâu. Bởi vì lệ thuộc vào đồng lương của đảng, không có nó thì đói vêu mũi nên những đứa như ông không hề biết nhục là gì, suốt đời cắm cúi đi theo cây gậy chỉ huy của đảng, trông giống những con chó. Ủa mà tôi nói có sách đó nghe, Nguyễn Như Phong từng nhận mình là con chó đó. Ông Lâm Trực còn mắc cở, không lỳ lợm như Nguyễn Như Phong, nhưng trong mắt tôi, ông cũng chỉ là một con chó mà thôi. 
Nói cho chính xác, thì ở ngoại quốc, vấn đề tài trợ của chính phủ hay của những tổ chức (Foundations) dành cho những nhà văn, nhà khoa học cũng có,nhưng phần lớn dành cho những công trình nghiên cứu. Tư tưởng tây phương phóng khoáng, không có hẹp như cái góc tam giác nhà ông đâu, ông Lâm Trực à. Nhà văn VN trong cái hội nhà văn của ông trong mấy chục năm qua như những con gà ăn quẩn cối xay, có làm nên trò trống gì đâu mà ông khoe lên là hằng ngàn tác phẩm, đủ mọi lãnh vực?
Tóm lại, ông Lâm Trực ba hoa về chuyện văn hóa dân tộc vẫn được trân trọng và phát huy là ông mồm loa mép dãi, nói xạo. 
Lý do đơn giản là vì khi đã không có tự do trong văn học nghệ thuật, mọi sáng kiến, mọi tư tưởng đều bị kiểm soát bởi cây gậy chỉ huy của đảng, thì lấy gì làm nền tảng để giữ gìn và phát huy văn hóa dân tộc? Cơ chế toàn trị độc tài, nuôi dưỡng và khích lệ chủ nghĩa thực dụng, sinh hoạt văn học thì định hướng vào thùng rác XHCN, thì văn hóa dân tộc chỉ ngày càng chạy nhanh xuống vực, chứ thăng hoa cái nổi gì hở trời?

06.12.2016
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
14 Tháng Ba 20247:42 CH(Xem: 2005)
Sau ngày cộng sản Đông Âu và Liên Sô sụp đổ thì khẩu hiệu “chủ nghĩa Marx Lenin bách chiến bách thắng” đã không còn hợp thời, nên 1992 Hiến Pháp của Đảng được sửa đổi và trong đó có thêm phần “tư tưởng Hồ Chí Minh.” Nhưng rồi Đảng lại không biết trình bày cái tư tưởng đó như thế nào, ngoài những khẩu hiệu kêu gọi toàn dân nên như thế này, thế kia… Ông Trần Ngọc Thành, quê Nghệ An, một cựu đảng viên, hiện sống tại Ba Lan, cho rằng ông chỉ thấy “tư tưởng Hồ Chí Minh” chỉ là những câu như: cần kiệm, chí công vô tư, chủ nghĩa yêu nước… Ông nói đó là những thứ sáo rỗng.
14 Tháng Ba 20247:38 CH(Xem: 1373)
Bọn truyền thông giẻ rách hải ngoại luôn mồm ca tụng quê hương giàu đẹp, bọn dư luận viên láo toét về con đường đi lên XHCN, bọn Vịt kiều thân cộng, ở xứ người no cơm ấm cật thích về thăm VN khoe mẽ, nói chung tất cả những đứa nào hay ca ngợi VN hôm nay giàu đẹp thì hãy chống mắt lên mà nhìn, nhìn xong rồi ngọng luôn chứ hùng biện, ngụy biện, xảo biện gì nổi nữa?! Sự thật đằng sau những tòa nhà cao tầng, những hào nhoáng giả tạo thì đời sống người dân trong nước vẫn mãi nghèo hèn, nhà cầm quyền csVN hoàn toàn ngó lơ, nếu có trợ cấp thì chỉ vài ba trăm ngàn tương đương 2, 30 chục đô la một tháng...
14 Tháng Ba 20247:33 CH(Xem: 794)
Đang yên, đang ổn trong rừng Nó đào, nó bới, nó bưng về thành Nó chặt, nó tỉa bớt cành Nó chôn xuống đất, ghi danh... sếp trồng Bu đầy, cả một đám đông Vỗ tay tán thưởng, nức lòng ngợi ca Một rừng cờ phướng, áo hoa Có cả bóng áo cà sa niệm bùa Mỗi năm có biết bao mùa Mùa chặt, mùa đốt... và mùa trồng cây Chặt phá loang lổ, tầy huầy Muốn đốt cho sạch phải xây nhiều lò Muốn trồng, phải trồng cây to Chóng thành củi gộc thồn lò cháy ngon Ngu gì trồng mớ cây con Hết nhiệm kỳ, nó chả còn sống đâu
13 Tháng Ba 20248:03 CH(Xem: 1317)
Ôi, có gì không rõ mà phải làm rõ, ông Phó Chủ tịch ơi! Lý do chắc là tại họ làm biếng, không chịu về nước xây dựng CNXH cho mấy ông đó thôi. Có lẽ ai đó đã làm cho họ hoang mang, dao động, khi nói rằng: “Đổi mới chỉ là một giai đoạn, còn xây dựng CNXH còn lâu dài lắm. Đến hết thế kỷ này không biết đã có CNXH hoàn thiện ở Việt Nam hay chưa“. Nhân loại đã đi được gần ¼ đoạn đường trong thế kỷ này. Còn hơn ¾ đoạn đường nữa mới hết thế kỷ, nhìn đoạn đường hơn 76 năm còn lại, có lẽ họ ngẫm nghĩ: Chẳng biết mình có sống được chừng tới đó hay không mà về đó để xây dựng, cho dù đến hết thế kỷ này có xây CNXH thành công đi nữa...
12 Tháng Ba 20248:07 CH(Xem: 2000)
Bà Lan vừa chỉ cho đàn em từng kỷ vật, vừa thuyết minh: “Đây là bác Trọng tặng nhé, bác Nguyễn Phú Trọng tặng cho em bút bằng vàng với kim cương để ký các quyết định lớn. Đây, chính đích thân bác Trọng ký, em có hình ảnh luôn. Đây, chữ ký của bác Nguyễn Phú Trọng”. “Đây, cái này là của bác Phạm Minh Chính… Em có hết, tứ trụ triều đình em có hết, không có thiếu cái gì hết…” “Tay sờ mắt thấy…”; “Tiền không có thiếu đâu”; “Đừng có phát tán nhé…” “Tặng cho em trai một cái nè. Bằng vàng thật đấy nhé!” Phía trên là những lời của bà Lan, bí thư tỉnh ủy Vĩnh Phúc, một khúc củi tươi mới vào lò. Bác Cả chống tham nhũng kiểu này thì …
11 Tháng Ba 20249:08 CH(Xem: 1662)
- Mời Bác ngủ Bác ơi! Trời sắp sáng mất rồi Bác ơi: Mời Bác nghỉ - Chú cứ việc ngủ ngon Ngày mai đi đánh giặc Bác thức thì mặc Bác Bác ngủ không an lòng Hàng bác cứ... lòng thòng Thì phải làm... kách mệnh Em Xuân nằm chân gác, Em Ngát ngủ tê hê Em Lạc cùng em Khai vẫn còn chờ ở đó... Đường kách mệnh gian khó Bác phải gắng cho xong Đầu gối bác muốn long Toàn thân thì uể oải Nhưng bác không trễ nãi Nhiệm vụ... đảng đã giao Bác phải cố cho mau.
11 Tháng Ba 20249:03 CH(Xem: 804)
Phản động không rao giảng đạo đức Không việc làm táng tận lương tâm. Phản động không bao giờ bán nước Quỳ dưới chân bọn giặc ngoại bang. Phản động biết bạn, thù rành rẽ Không gộp chung như mớ bòng bong. Phản động không bao giờ chạy án Không ăn tiền cả triệu đô la. Phản động không chơi gôn, đánh bạc Không giống như tướng cướp côn đồ. Phản động không nhà lầu, xe hơi , gái gú Không thẻ xanh, mua chức, mua quyền . Phản động chỉ nói lên sự thật Không nói lời nịnh hót , bưng bô. Vậy phản động không theo ý đảng Nên phản động "xứng đáng" vào tù.
09 Tháng Ba 20246:24 CH(Xem: 1870)
Ví dụ B: (1) Thanh niên phải yêu nước. (2) Láng giềng thì phải bảo bọc, tối lửa tắt đèn có nhau. (3) Anh em phải kính trọng nhường nhịn nhau đó là đạo lý Á Đông. Cả (1), (2), và (3) đều có lý. Giờ thì (4) Việt Nam nhỏ hơn nên là em, Trung Quốc lớn nên là anh (5). Em phải kính trọng anh. Kaka, (4) và (5) thì bắt đầu xàm. Ở đâu ra cái so sámh quan hệ hai quốc gia, hai thể chế chính trị, văn hoá, xã hội, luật pháp như quan hệ anh em? Ai bảo nhỏ hơn về diện tích, dân số thì là em? Mà em thì phải kính trọng anh, nghĩa là gì? Là nó đưa quân đánh mình hàng ngàn năm thì mình đứng yên cho nó đánh và kính nó à?
09 Tháng Ba 20246:21 CH(Xem: 2649)
Một đại diện của MSFJ hôm 6/3 nói với VOA rằng các thành viên của nhóm này “không liên quan gì đến vụ xả súng” ở Đắk Lắk, vốn khiến 9 người thiệt mạng, gồm 4 viên chức công an và 2 cán bộ xã. Đại diện này cũng phủ nhận bất kỳ liên quan gì tới nhóm MSGI và cho biết họ đấu tranh cho nhân quyền, quyền tự do tôn giáo và đất đai cho người dân bản địa Tây Nguyên của Việt Nam một cách ôn hòa cũng như không ủng hộ bạo lực. Người phát ngôn Bộ Ngoại giao Mỹ, trong email gửi VOA, nói rằng chính phủ Hoa Kỳ “tiếp tục quan ngại sâu sắc và thẳng thắn lên án những cuộc tấn công” ở Đắk Lắk.
08 Tháng Ba 20248:12 CH(Xem: 1727)
Ủa, nếu không biết không đến được, hay thời gian để đến được nó dài nhiều thế hệ thì sao không quăng cái CNXH đó vào thùng rác đi và đi theo con đường dân chủ của các quốc gia văn minh giàu có? Dĩ nhiên là đảng biết chắc về con đường XHCN vô vọng của mình sẽ chẳng đi được tới đâu, nhưng ngu gì mà nói? Ngu gì mà từ bỏ, cứ hô hào toàn dân kiên định, còn chúng ta cứ tiếp tục cai trị, bốc hốt, làm giàu, hy sinh đời bố củng cố đời con, của nã ăn mười đời còn không hết, còn lũ dân đen thì chúng mày cứ ngóng cổ lên mà chờ, khi nào đến được cái thiên đường XHCN đó thì hẳng biết…
04 Tháng Năm 2024
Ở tầm của uỷ viên Trung ương Đảng, có thể lập sân sau để kinh tài. Có thể nói, đằng sau mỗi một quan chức là cả một bộ máy tham nhũng đồ sộ. Ví dụ như ông Vương Đình Huệ, ông lập hẳn sân sau cho em họ đứng tên; nuôi đệ tử ruột làm tay hòm chìa khóa, đảm nhận chức năng kết nối từ ông Huệ và chính quyền tỉnh, nhận dự án từ Trung ương rồi đẩy xuống tỉnh, sau đó trao dự án vào tay em họ ông Huệ. Không có đất nước nào mà mức độ tham nhũng kinh khủng như Việt Nam. Sau lưng mỗi quan lớn đều là một hoặc vài tập đoàn, chuyên rút ruột ngân sách. Điều này gây nguy hiểm cho nền kinh tế đất nước vô cùng. Mỗi ghế quan chức đều...
03 Tháng Năm 2024
Vào ngày 22-1-2018, ông ta bị kết án 13 năm tù. Ông Thăng bị xét xử vào ngày 14 và 15 tháng 12, 2020 vì liên quan đến một vụ bê bối tham nhũng khác và nhận 10 năm tù. Trường hợp của Thăng không phải là trường hợp cá biệt. Khoảng 20 cá nhân khác có liên quan đến lĩnh vực dầu khí và ngân hàng cũng bị kết án, trong đó có ông Trịnh Xuân Thanh, người đứng đầu tập đoàn dầu khí Petrovietnam, người bị bắt ở Đức và đưa về Việt Nam. Ông Thanh bị kết án tù chung thân. Sau đó, Phan Văn Anh Vũ hay còn gọi là “Vũ Nhôm”, một ông trùm kinh doanh bị bắt ở Singapore. Ông Vũ Nhôm lãnh 17 năm tù.
30 Tháng Tư 2024
Với sự ra đi “bất ngờ” của ông Vương Đình Huệ, đảng CSVN đã rơi vào cuộc khủng hoảng chính trị lớn nhất từ trước tới nay. Những người thay thế ông Huệ và ông Thưởng chỉ đếm trên đầu ngón tay gồm Bà Trương Thị Mai, 66 tuổi, quê Qủang Bình, Bí thư Trung ương đảng, Trưởng ban Tổ chức Trung ương; Thủ tướng Phạm Minh Chính, 66 tuổi, quê Thanh Hóa và Bộ trưởng Công an, Đại tướng Tô Lâm, 67 tuổi, quê Hưng Yên. Tuy nhiên ai sẽ thay ông Nguyễn Phú Trọng làm Tổng Bí thư để lãnh đạo Đảng khóa XIV càng mù mịt hơn, vì những người có điều kiện nhất đã bị loại.
29 Tháng Tư 2024
Trong trại, dù Kẻ Nằm Vùng có lời khuyên trước là không nên – nhưng tướng Trọng, thay vì mặc quần áo dân sự như mọi người tị nạn khác – tiếp tục diện bộ quân phục đại lễ với đầy đủ phụ tùng, dây biểu chương, huy chương, nón kết…đi vào nhà ăn tập thể. Tướng Trọng được 4 người đàn ông đang ngồi ăn, đứng dậy đón chào nghiêm chỉnh đúng tác phong thuộc cấp. Tuy nhiên ngay sau đó bị một số người, có khá nhiều phụ nữ chửi bới, ném thức ăn vào người, khiến ông tối tăm mặt mũi, được Kẻ Nằm Vùng kéo chạy ra ngoài nhưng rồi phải trốn vào một nhà cầu công cộng.
24 Tháng Tư 2024
Bộ phim Kẻ Nằm Vùng hay Cảm tình Viên (The Sympathizer) dựa trên tiểu thuyết cùng tên của tác giả Nguyễn Thanh Việt, được sản xuất bởi A24 và Rhombus Media, đạo diễn Hàn Quốc Park Chan-wook, với sự hiện diện của 2 tài tử nổi danh trong cộng đồng người Việt hải ngoại là bà Kiều Chinh, Nguyễn Cao Kỳ Duyên, đã bắt đầu công chiếu tập 1 trên HBO từ ngày 14 tháng 4 năm 2024. Phim chiếu gần 10 ngày rồi nhưng không thấy giới phê bình văn học, nghệ thuật hải ngoại có bài nào nhận xét, đánh giá tập 1 và 2. Những cây đa, cây đề nổi tiếng trong làng báo, truyền thông hải ngoại thường viết bài bình luận tác phẩm văn chương, phim ảnh… hoàn toàn im lặng.
24 Tháng Tư 2024
Vốn là đảng cướp nên tìm một người có khả năng, vừa khôn ngoan vừa hiểm độc để có thể nắm đầu trùm công an là người ngăn chặn mọi chống đối từ bên trong cũng như bên ngoài thì không dễ kiếm. Đại diện trong Quốc Hội chỉ là bù nhìn. Đại hội đảng là chiến trường thanh lọc, sắp xếp hàng ngũ trung ương, địa phương và chính trị bộ là giai đoạn cuối cùng để chọn lãnh đạo tương lai. Đừng coi thường tiến trình "dân chủ" của CSVN đi từ trên xuống dưới. Vì mục tiêu của đảng là cầm quyền. Mọi đe dọa quyền lực đảng có nghĩa đảng sẽ bị tiêu diệt. Để tìm lãnh đạo có khả năng đó đòi hỏi Khôn và Ác. Từ trên...
23 Tháng Tư 2024
Tuy nhiên lịch sử của Việt Nam đã phủ nhận sự mạo nhận này. Chưa hề có cuộc trưng cầu ý kiến nào chứng minh “Đi lên chủ nghĩa xã hội là khát vọng của nhân dân”. Vì vậy, khi bị chống đối, ban Tuyên giáo Trung ương đã quay cuồng với giọng điệu thù nghịch: “Tính chất nguy hiểm của những phương thức, thủ đoạn này ở chỗ chúng tạo dựng nhận thức sai lệch, mơ hồ, hoài nghi, hoang mang, dao động, gây “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” trong nội bộ, làm lung lay niềm tin của cán bộ, đảng viên và nhân dân vào vai trò lãnh đạo của Đảng, sự quản lý của Nhà nước, tạo tâm lý bức xúc, chống đối trong xã hội. Điều đó ảnh hưởng tiêu cực đến...
22 Tháng Tư 2024
Điều đáng chú ý là Thủ tướng Việt Nam Phạm Minh Chính cả hai lần gặp hai vị lãnh đạo công nghệ này đều mời họ xây dựng nhà máy sản xuất ở Việt Nam. Trong khi đó, khác với Samsung, cả hai công ty này đều không sở hữu nhà máy sản xuất sản phẩm cho chính họ. Điều đó khiến nhiều người đặt ra câu hỏi là lãnh đạo Hà Nội có thực sự hiểu đối tác mình đang nói chuyện? Ai cũng thấy Việt Nam đang đứng trước những cơ hội lớn để nhận được đầu tư lớn hơn về công nghệ nói riêng và kinh tế nói chung
21 Tháng Tư 2024
Cũng đáng chú ý là chuyến thăm Trung Hoa của ông Huệ đã xẩy ra chưa đầy một tháng, sau khi Đảng CSVN cách chức Chủ tịch nước Võ Văn Thưởng ngày 20/03/2024. Ông Thưởng, 54 tuổi từng được coi là ngôi sao sáng trong 4 Lãnh đạo hàng đầu, và là người có nhiều triển vọng thay ông Nguyễn Phú Trọng. Ông bị cách chức vì “đã vi phạm Quy định về những điều đảng viên không được làm”. Tham nhũng cũng có vai trò trong vụ mất chức của ông Thưởng. Vì vậy, chuyến đi Bắc Kinh của ông Vương Đình Huệ càng được củng cố cho vị trí chính trị của ông trong tương lai, vì chính ông đã bảo đảm với Tập Cận Bình và các nhà lãnh đạo...
17 Tháng Tư 2024
Ở tấm thứ nhất, hình một viên cảnh sát mặc bộ quần áo màu kem, nón kết cũng màu kem là điều hoàn toàn sai. Đồng phục của cảnh sát VNCH là áo trắng, quần xám, áo 2 túi, nút áo trên gần sát cổ, không hở cổ hoặc phanh ngực, bên trên túi phải có bảng tên, tay áo trái có huy hiệu cảnh sát. Nón kết cũng trên trắng, viền xám ở dưới. Huy hiệu có dòng chữ Tổ Quốc, Công Minh, Liêm Chính khác với huy hiệu của quân đội là Tổ Quốc, Danh Dự, Trách Nhiệm. Cái chào tay của người trong hình cũng sai không đúng quân phong, quân kỷ. Khi chào, lòng bàn tay phải úp xuống, ngón cái hơi quặp lại, 4 ngón còn lại duỗi thẳng khép vào nhau, cánh tay...