Tư duy của một con lợn

27 Tháng Tám 201912:12 SA(Xem: 8438)

                                    TƯ DUY CỦA MỘT CON LỢN

ddd (2)
 Nếu không có lòng tự tôn dân tộc trí thức và những người mang danh chính khách cũng chỉ là rác rưởi.




 Lê Luân
Facebook



Trước khi viết những dòng này về quan điểm dưới đây, tôi phải nói rằng, trong trang cá nhân của tôi có nhiều người là giáo viên, giảng viên, nhiều người học hàm giáo sư và học vị tiến sỹ có uy tín về các công trình trong việc giảng dạy của mình, và quan trọng hơn, họ là những người có tiếng nói đấu tranh chính trực chứ không cam chịu “sống yên với cái niêu cơm của bản thân mình”. Tôi vẫn thầm cảm ơn và có hy vọng vào tương lai là vì thế.

Đối với cậu được gọi là giáo viên (tên Ngọc) và một cậu bác sỹ (tên Hùng), là hai con người mà tôi cảm thấy tệ hại về quan điểm không chỉ chính trị mà còn về các vấn đề xã hội khác. Và sau một thời gian khá dài theo dõi, tôi thấy nguy hại thay cho những quan điểm và cung cách bày tỏ (bằng lối ngôn từ không thể chấp nhận của một thầy giáo và một thầy thuốc) từ những con người này.

Trong trường hợp về biểu tình Hồng Kông, anh ta có một sự phán xét và định kiến hằn học đến kỳ lạ, có thể nói là lấy cách nhìn của một con ếch để vẽ bầu trời. Biểu tình, thay vì anh ta nói tới nó là một quyền chính trị, anh ta nói tới “cái niêu cơm” mà người dân Hồng Kông đã không nghĩ tới để bảo vệ. Quả thực đó là sự xúc phạm lớn lao đối với những người trí thức và những con người có lương tri và phẩm giá quốc gia, và cũng là một sự xúc phạm cả vào tính dân tộc của họ.

Biểu tình cần phải có sự kích động từ bên ngoài hay phải được trả một món đồ? Nên nhớ rằng, có thể anh ta chỉ nghĩ tới cái nồi cơm nhỏ mọn của mình, nhưng cũng cần nhớ rằng, chính nền dân chủ và hệ thống tư pháp độc lập của họ đã cứu vớt được một nhân vật mà sau này là lãnh tụ của Đảng cộng sản Việt Nam - Nguyễn Ái Quốc. Và đây chính là giá trị mà họ đang đứng lên bảo vệ - họ không bảo vệ cái nồi cơm trực quan được nhìn và ăn bằng mắt và miệng, mà họ bảo toàn cho các giá trị mà quyết định đến việc nồi cơm đó tồn tại ra sao và thế nào - nhân quyền không ăn được nhưng nó quyết định đến việc bạn được ăn gì và ăn như thế nào.

Người Pháp biểu tình để chống sự bất công từ chính sách từ chính phủ; gần một trăm ngàn giáo viên ở bang Colorado, Mỹ, biểu tình để đòi tăng lương vì cho rằng mức lương của họ là chưa xứng đáng dù họ đang hưởng mức lương cao nhất ở khối OECD (khối các quốc gia thịnh vượng chung); nhân dân Hàn Quốc biểu tình đòi tổng thống từ chức và bị truy tố; nhân dân Nhật Bản xuống đường biểu tình vì những sai phạm của chính phủ, mặc dù nó không quá nghiêm trọng; ngày quốc tế lao động mà được chủ nghĩa cộng sản ca ngợi cũng chính là ngày mà những nữ công nhân ở một nhà máy ở Mỹ biểu tình/đình công phản đối các bất công từ chủ doanh nghiệp; và ngày xưa Việt Minh thường xuyên tổ chức biểu tình phản đối chế độ sưu cao thuế nặng và các chính sách đối xử bất công bình từ thể chế cai trị và năm 1945 họ biểu tình cướp chính quyền của chính phủ Trần Trọng Kim.

Nếu phán xét và nhục mạ nhân dân Hồng Kông đang biểu tình đòi dân chủ và độc lập cho chính vùng lãnh thổ của mình là đang xúc phạm nghiêm trọng tới những điều thiêng liêng và cao cả họ làm. Và cũng chính nó là sự vô ơn bội nghĩa với thứ đã cứu vớt được một con người mà sau này tạo ra cái xã hội mà anh ta được hưởng cái nồi cơm mà anh ta đang muốn bảo vệ.

Hồng Kông là một vùng có thu nhập cao nhất châu Á, là trung tâm kinh tế và tài chính, vận tải biển của không chỉ khu vực mà còn thế giới. Không chỉ những đứa trẻ, những bà mẹ, những học sinh hay sinh viên xuống đường, mà còn các luật sư, giáo sư, bác sỹ, nhà giáo và hàng triệu người khác đều xuống đường. Họ nhìn thấy tai hoạ trong tương lai đang đe doạ tới họ và con cháu họ, họ không còn phải bận tâm về cái niêu cơm trực quan hữu hình như anh ta chỉ cầu mong tới, mà như John Stuart Mill đã nói, nó chẳng khác gì lạc thú của một con lợn.

Người dân Hồng Kông cần tự do và dân chủ để bảo vệ những thành quả kinh tế và các giá trị khác mà các thế hệ trước đã dày công gây dựng nên. Họ đấu tranh cho những nền tảng cơ bản và cao quý đó để sống như một sinh vật chính trị (Aristotle) chứ không phải là chỉ cần miếng cơm manh áo (nhu cầu thấp nhất trong tháp nhu cầu Maslow) như anh ta đang kỳ vọng và đặt tất thảy mục đích vào đó. Nhân dân Hồng Kông đã thấy rõ những cuộc thảm sát man rợ bậc nhất lịch sử như Thiên An Môn, Cải cách văn hoá hay giết mổ lấy nội tạng hàng triệu người, đàn áp hàng triệu người Duy Ngô Nhĩ, phá huỷ Tây Tạng...và vô vàn các thảm nạn cộng sản khác trong cái nôi Trung Hoa đáng sợ và đáng kinh tởm đó. Anh ta dường như mù loà nên không thể thấy được. Bà Thái Anh Văn của Đài Loan tuyên bố rằng không thể đứng dưới sự chi phối của Trung Quốc, họ thuộc về thế giới văn minh và của một nền dân chủ.

Tôi vẫn không thể nào hiểu được, tại sao, một con lợn có thể làm nhà giáo, và cũng không thể hiểu, thể chế và xã hội nào lại dung dưỡng những con lợn đi dạy những thế hệ trẻ, thật bất hạnh cho dân tộc khi có những con người như này đứng trên bục giảng - anh ta chỉ cần miếng ăn chứ không cần hiểu hoặc biết tới những giá trị làm người khác - những quyền chính trị cơ bản của con người - và anh ta có thể vu khống cả một phần lớn người dân của một vùng thuộc hàng văn minh nhất thế giới bằng những gì tồi tệ nhất của một kẻ tệ mạt nhất.

Ngay như một người phụ nữ mảnh dẻ, hàng chục năm tù đày, trong một xã hội nghèo túng và đặt dưới ách cai trị của chế độ độc tài quân sự, phải kiên trường đấu tranh trong suốt gần năm mươi năm mới có viên gạch đầu tiên của nền dân chủ - Aung San Suu Kyi - của đất nước Myanmar. Phải chăng, như anh ta, chỉ quan tâm tới cái niêu cơm trực quan hữu hình, phải đợi đến mức không cả có giấy vệ sinh để dùng như dân Venezuela thì anh ta mới hiểu, nồi cơm cũng là một nồi cơm chính trị?

Anh ta không bằng một con lợn, chứ không thể so sánh với một đứa trẻ ở châu Âu, nơi mà những giá trị về quyền làm người (nhân quyền) và quyền làm chủ (dân quyền) đã được truyền thụ và thực hành ngay từ khi nói lên những tiếng nói đầu tiên của đời người và từ những bước chân đầu tiên khi tới những ngôi trường.

Trong “Trại súc vật” (của Orwell) thì con lợn lại làm lãnh đạo. Và nay, nó đang mặc áo làm thầy của nhiều đứa trẻ, thật nguy hại và khốn cùng.

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
02 Tháng Mười 201511:33 CH(Xem: 9064)
Qua đoạn văn trên chỉ ra thú tính trong tư tưởng Hồ Chí Minh là không thể chối cãi và đó cũng không phải là điều duy nhất đáng ghê tởm của Hồ Chí Minh. Đáng thất vọng, ghê tởm hơn nữa là lời kết nằm thể hiện nhân cách có vấn đề trong đoạn kết của truyện Giấc Ngủ Mười Năm, Hồ đã tự đánh bóng mình trơ tráo như sau....
20 Tháng Chín 201511:09 CH(Xem: 19484)
Khi nhìn qua màn hình computer thấy cảnh tòa nhà World Trade Center bị đổ sụm do chiếc phi cơ đâm vào nhiều sinh viên đã rú lên vì sung sướng, thế rồi họ truyền tin cho nhau với thái độ đắc chí. Họ đua nhau bình phẩm và chờ đợi sự "giãy chết" của Hoa Kỳ. Lạ một điều, những sinh viên ấy hầu hết lớn lên khi chiến tranh đã chấm dứt. Hàng ngày họ vẫn uống Coke, vẫn chuộng những chiếc quần Jeans hiệu Levi's và săn lùng những hàng hóa "made in USA" từ chiếc computer cho đến đôi giày thể thao.
20 Tháng Chín 20152:47 CH(Xem: 18239)
Sau khi được vào đảng, và bổ nhiệm vị trí công tác mỗi sáng ngủ dậy tôi đều tâm niệm hôm nay mình sẽ noi gương bác như thế nào cho nên khi đến cơ quan đơn vị tôi đều phát huy sáng kiến, từ ăn chặn, ăn bớt, cho đến kê khống, trốn thuế, hành dân và đỉnh cao của tất cả là ....
14 Tháng Chín 20157:31 SA(Xem: 21363)
Không, từ cuốn "Thành ngữ-Điển tích-Danh nhân Từ điển" của tác giả Trịnh Vân Thanh do NXB Văn học, Hà Nội phát hành năm 2008. Ở trang 742, trong mục nói về Phan Bội Châu, các nhà soạn sách đã viết việc Phan Bội Châu bị bắt như sau: “Năm 1925, nghe theo lời của Lý Thụy và Lâm Đức Thụ Phan Bội Châu gia nhập vào tổ chức “Toàn thể giới bị áp bức nhược tiểu dân tộc”, nhưng sau đó Lý Thụy và các đồng chí lập mưu bắt Phan Bội Châu nộp cho thực dân Pháp để: 1. Tổ chức lấy được một số tiền thưởng (vào khoảng 15 vạn bạc) hầu có đủ phương tiện hoạt động. 2. Gây một ảnh hưởng sâu rộng trong Việc tuyên truyền tinh thần ái quốc trong quốc dân.”
13 Tháng Chín 20158:06 SA(Xem: 10337)
Ông Xuyến quê ở Thanh hóa, đang trông con hiện điều trị ở một bệnh viện Trung ương tiếp lời: “Nói chung là phải bán dần mọi thứ đi để lo chữa bệnh cho cháu, vì dù sao cũng phải cho một chút quà gọi là để gửi cảm ơn các bác sĩ.”
13 Tháng Chín 20157:24 SA(Xem: 19186)
khốn nạn cho nước VN có cha già thuộc loại hoang thưởng, kinh dị và bệnh hoạn: Không nghe thì chúng giết cả nhà. Có khi bắt được đàn bà có thai, chúng nó trói lại như trói lợn, rồi đánh đố với nhau. Thằng thì đoán chửa con trai. Thằng thì đoán chửa con gái. Rồi chúng nó mổ bụng người đàn bà chửa, móc đứa con trong bụng ra coi. Thằng nào đoán trúng thì được tiền hoặc thuốc lá. Có khi chúng nó bắt đàn bà, trói chân, trói tay lại, lột truồng hết áo quần rồi cho chó con bú cụt cả đầu vú. Người đàn bà vô phúc van khóc chừng nào, thì Tây reo cười chừng ấy.
11 Tháng Chín 20158:24 SA(Xem: 18784)
sinh viên nghèo Nguyễn Văn Sỹ (quê ở xã Duy Hòa, huyện Duy Xuyên, tỉnh Quảng Nam) cô đơn ngồi sụp xuống sân trường bật khóc, mắt đỏ hoe vì không đủ tiền để đóng các khoản nhập học 4,6 triệu đồng = (200.usd) mà trong túi chỉ vỏn vẹn có 3 trăm ngàn (12.usd) do mẹ bán hết hơn nửa tạ lúa gói ghém đưa cho em đóng tiền học, số tiền có được quá ít nên không thể làm thủ tục nhập học, Sỹ nghẹn ngào chơi vơi giữa 2 chọn lựa: Ở lại, hay quay về quê nhà cuốc đất trồng khoai?
08 Tháng Chín 201511:20 CH(Xem: 11321)
lời bình luận đúng nhất về cha già...
02 Tháng Chín 20159:34 CH(Xem: 17312)
Và hơn hết, không ai quên được cuộc thảm sát hàng loạt trong cuộc cải cách ruộng đất, một tội ác đối với loài người theo công ước quốc tế, mà Hồ để gầy quyền lực đã đưa cái ác lên đến mức tột cùng, trong 586.000 nạn nhân CCRD tại miền Bắc, đã có 172.008 người bị Hồ giết (theo lệnh của Stalin và Mao), trong đó 123.266 người chính thức được xác nhận là oan (71.66%).
02 Tháng Chín 20151:39 CH(Xem: 18572)
cướp đêm là giặc, cướp ngày là cộng nô....
07 Tháng Năm 2024
Người ta nói cộng sản 'tẩy não' đầu óc con người thì không đúng lắm mà phải nói rằng cộng sản rất có khả năng huấn luyện thú, bởi vì con người cha mẹ sinh ra có đầu óc, tay chân, giác quan bình thường, nhưng khi đã vào tay đảng Tận thì từ người chúng nó đều hóa... Chó, bởi vì tố chất của loài chó là trung thành, cho nên không cần biết đúng sai chúng nó cứ sủa nhặng, sủa xị lên ra vẻ ta đây là con chó trung thành nhất để lập công cùng đảng... Nhà Hậu Hồ sau khi một thi nhân cùi bắp sáng tác ra bí kíp "Sát Thủ Đầu Mưng Mủ" thì ngày nay có rất nhiều câu nói hay, mà câu hay nhất là "Con chó sủa suốt đời không thành người - Còn có bọn người chỉ mới... nói có mấy câu bỗng nhiên... hóa chó!"
06 Tháng Năm 2024
Loại cán bộ này từng bị kết án đã công khai phê bình, chỉ trích Chủ nghĩa Cộng sàn Mác-Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh và đướng lối cai trị độc tài của đảng. Họ còn bị lên án “ngoảnh măt làm ngơ” trước nhửng chỉ trích đảng. Vì vậy, ông Nguyễn Phú Trọng đã kêu gọi đảng chọn cán bộ có các tiêu chuẩn: “Thật sự đoàn kết, trong sạch, vững mạnh, thống nhất ý chí và hành động, có bản lĩnh chính trị vững vàng, có phẩm chất đạo đức trong sáng, kiên định mục tiêu độc lập dân tộc và chủ nghĩa xã hội.” Ngoài ra, bản thân họ cũng cần chứng minh “tiêu biểu về trí tuệ, có tầm nhìn chiến lược, có tư duy đổi mới, sáng tạo; tiêu biểu cho toàn Đảng về...
04 Tháng Năm 2024
Ở tầm của uỷ viên Trung ương Đảng, có thể lập sân sau để kinh tài. Có thể nói, đằng sau mỗi một quan chức là cả một bộ máy tham nhũng đồ sộ. Ví dụ như ông Vương Đình Huệ, ông lập hẳn sân sau cho em họ đứng tên; nuôi đệ tử ruột làm tay hòm chìa khóa, đảm nhận chức năng kết nối từ ông Huệ và chính quyền tỉnh, nhận dự án từ Trung ương rồi đẩy xuống tỉnh, sau đó trao dự án vào tay em họ ông Huệ. Không có đất nước nào mà mức độ tham nhũng kinh khủng như Việt Nam. Sau lưng mỗi quan lớn đều là một hoặc vài tập đoàn, chuyên rút ruột ngân sách. Điều này gây nguy hiểm cho nền kinh tế đất nước vô cùng. Mỗi ghế quan chức đều...
03 Tháng Năm 2024
Vào ngày 22-1-2018, ông ta bị kết án 13 năm tù. Ông Thăng bị xét xử vào ngày 14 và 15 tháng 12, 2020 vì liên quan đến một vụ bê bối tham nhũng khác và nhận 10 năm tù. Trường hợp của Thăng không phải là trường hợp cá biệt. Khoảng 20 cá nhân khác có liên quan đến lĩnh vực dầu khí và ngân hàng cũng bị kết án, trong đó có ông Trịnh Xuân Thanh, người đứng đầu tập đoàn dầu khí Petrovietnam, người bị bắt ở Đức và đưa về Việt Nam. Ông Thanh bị kết án tù chung thân. Sau đó, Phan Văn Anh Vũ hay còn gọi là “Vũ Nhôm”, một ông trùm kinh doanh bị bắt ở Singapore. Ông Vũ Nhôm lãnh 17 năm tù.
30 Tháng Tư 2024
Với sự ra đi “bất ngờ” của ông Vương Đình Huệ, đảng CSVN đã rơi vào cuộc khủng hoảng chính trị lớn nhất từ trước tới nay. Những người thay thế ông Huệ và ông Thưởng chỉ đếm trên đầu ngón tay gồm Bà Trương Thị Mai, 66 tuổi, quê Qủang Bình, Bí thư Trung ương đảng, Trưởng ban Tổ chức Trung ương; Thủ tướng Phạm Minh Chính, 66 tuổi, quê Thanh Hóa và Bộ trưởng Công an, Đại tướng Tô Lâm, 67 tuổi, quê Hưng Yên. Tuy nhiên ai sẽ thay ông Nguyễn Phú Trọng làm Tổng Bí thư để lãnh đạo Đảng khóa XIV càng mù mịt hơn, vì những người có điều kiện nhất đã bị loại.
29 Tháng Tư 2024
Trong trại, dù Kẻ Nằm Vùng có lời khuyên trước là không nên – nhưng tướng Trọng, thay vì mặc quần áo dân sự như mọi người tị nạn khác – tiếp tục diện bộ quân phục đại lễ với đầy đủ phụ tùng, dây biểu chương, huy chương, nón kết…đi vào nhà ăn tập thể. Tướng Trọng được 4 người đàn ông đang ngồi ăn, đứng dậy đón chào nghiêm chỉnh đúng tác phong thuộc cấp. Tuy nhiên ngay sau đó bị một số người, có khá nhiều phụ nữ chửi bới, ném thức ăn vào người, khiến ông tối tăm mặt mũi, được Kẻ Nằm Vùng kéo chạy ra ngoài nhưng rồi phải trốn vào một nhà cầu công cộng.
24 Tháng Tư 2024
Bộ phim Kẻ Nằm Vùng hay Cảm tình Viên (The Sympathizer) dựa trên tiểu thuyết cùng tên của tác giả Nguyễn Thanh Việt, được sản xuất bởi A24 và Rhombus Media, đạo diễn Hàn Quốc Park Chan-wook, với sự hiện diện của 2 tài tử nổi danh trong cộng đồng người Việt hải ngoại là bà Kiều Chinh, Nguyễn Cao Kỳ Duyên, đã bắt đầu công chiếu tập 1 trên HBO từ ngày 14 tháng 4 năm 2024. Phim chiếu gần 10 ngày rồi nhưng không thấy giới phê bình văn học, nghệ thuật hải ngoại có bài nào nhận xét, đánh giá tập 1 và 2. Những cây đa, cây đề nổi tiếng trong làng báo, truyền thông hải ngoại thường viết bài bình luận tác phẩm văn chương, phim ảnh… hoàn toàn im lặng.
24 Tháng Tư 2024
Vốn là đảng cướp nên tìm một người có khả năng, vừa khôn ngoan vừa hiểm độc để có thể nắm đầu trùm công an là người ngăn chặn mọi chống đối từ bên trong cũng như bên ngoài thì không dễ kiếm. Đại diện trong Quốc Hội chỉ là bù nhìn. Đại hội đảng là chiến trường thanh lọc, sắp xếp hàng ngũ trung ương, địa phương và chính trị bộ là giai đoạn cuối cùng để chọn lãnh đạo tương lai. Đừng coi thường tiến trình "dân chủ" của CSVN đi từ trên xuống dưới. Vì mục tiêu của đảng là cầm quyền. Mọi đe dọa quyền lực đảng có nghĩa đảng sẽ bị tiêu diệt. Để tìm lãnh đạo có khả năng đó đòi hỏi Khôn và Ác. Từ trên...
23 Tháng Tư 2024
Tuy nhiên lịch sử của Việt Nam đã phủ nhận sự mạo nhận này. Chưa hề có cuộc trưng cầu ý kiến nào chứng minh “Đi lên chủ nghĩa xã hội là khát vọng của nhân dân”. Vì vậy, khi bị chống đối, ban Tuyên giáo Trung ương đã quay cuồng với giọng điệu thù nghịch: “Tính chất nguy hiểm của những phương thức, thủ đoạn này ở chỗ chúng tạo dựng nhận thức sai lệch, mơ hồ, hoài nghi, hoang mang, dao động, gây “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” trong nội bộ, làm lung lay niềm tin của cán bộ, đảng viên và nhân dân vào vai trò lãnh đạo của Đảng, sự quản lý của Nhà nước, tạo tâm lý bức xúc, chống đối trong xã hội. Điều đó ảnh hưởng tiêu cực đến...
22 Tháng Tư 2024
Điều đáng chú ý là Thủ tướng Việt Nam Phạm Minh Chính cả hai lần gặp hai vị lãnh đạo công nghệ này đều mời họ xây dựng nhà máy sản xuất ở Việt Nam. Trong khi đó, khác với Samsung, cả hai công ty này đều không sở hữu nhà máy sản xuất sản phẩm cho chính họ. Điều đó khiến nhiều người đặt ra câu hỏi là lãnh đạo Hà Nội có thực sự hiểu đối tác mình đang nói chuyện? Ai cũng thấy Việt Nam đang đứng trước những cơ hội lớn để nhận được đầu tư lớn hơn về công nghệ nói riêng và kinh tế nói chung