Độc quyền nhà nước và chiếc bánh vẽ

07 Tháng Chín 202010:18 CH(Xem: 17487)
                    ĐỘC QUYỀN NHÀ NƯỚC VÀ CHIẾC BÁNH VẼ

118790908_117479830083720_4524294051994749909_n


FB. Đỗ Ngà



      Độc quyền nghĩa là trên thị trường chỉ có duy nhất một nhà sản xuất và bán ra một loại sản phẩm nào đấy, sản phẩm đó không có loại hàng hoá nào thay thế gần gũi. Có 3 nguyên nhân chính dẫn đến tình trạng độc quyền: thứ nhất do hiện tượng thâu tóm, sáp nhập hoặc đánh bại đối thủ; Thứ nhì là do doanh nghiệp được sở hữu một nguồn lực độc nhất vô nhị mà không đối thủ nào có; Thứ ba là được bảo kê bởi nhà nước. Trong 3 loại độc quyền ấy, loại được bảo kê bởi quyền lực nhà nước là nguy hiểm nhất. Vì nó ỷ lại quyền lực nên đạo đức kinh doanh nó rất kém. Ra sản phẩm thì tồi nhưng nó lại ngang ngược áp giá cao và buộc khách hàng phải mua.
Độc quyền do thâu tóm, đánh bại và sáp nhập thì đó là kết quả của cơ chế thị trường. Vì xã hội phát triển tốt, các công ty có cơ hội phát huy nội lực. Trong một rừng doanh nghiệp ấy thì có một đối thủ vì cải tiến kỹ thuật hay có chiến lược kinh doanh tốt đã lớn mạnh và dần đánh bại các đối thủ khác trên thị trường bằng quy luật cạnh tranh tự do. Và sau đó trên thị trường còn lại vài đối thủ, và sau cùng kẻ mạnh nhất tiến hành mua lại và sáp nhập và từ đó họ trở thành nhà cung cấp độc quyền. Mỹ và các nước phát triển lâu đời khác, thường xuất hiện loại độc quyền kiểu này.
Tập đoàn Standard Oil của vua dầu lửa Rockefeller là dạng như vậy. Để loại bỏ độc quyền nhằm đảm bảo cạnh tranh tự do, thì năm 1911 công ty này bị chia nhỏ thành 34 công ty khác nhau sau phán quyết của Tòa án Tối cao Hoa Kỳ. Tuy bị quy kết là độc quyền, nhưng đạo đức kinh doanh của Rockefeller không hề khốn nạn như độc quyền nhà nước ở xứ CS. Tuy là độc quyền nhưng Rockefeller chưa bao giờ hạn chế nguồn cung giả tạo để đẩy giá lên cao; trái lại, điều ông làm là sản xuất ra sản phẩm chất lượng với giá thấp nhất có thể. Dưới bàn tay của ông, giá dầu lửa giảm gần 80% tạo động lực cho xã hội phát triển.
Ngày nay Google và Microsoft cũng bị cho là công ty độc quyền với cáo buộc là các sản phẩm của họ như Windows hay Android đang độc chiến thị trường. Thế nhưng thực chất không phải vậy, những sản phẩm của Microsoft và Google chỉ là những sản phẩm vượt trội so với đối thủ chứ không phải những thứ độc nhất. Windows có iOS của Apple là đối thủ, Android cũng từng có Windowphone của Microsoft cạnh tranh nhưng vì cạnh tranh không nổi ấy thôi. Ngày nay, gần như người ta không tìm ra công ty độc quyền tuyệt đối như Standard Oil trước đây. Thực chất khi nhìn thấy một sản phẩm độc chiếm thị trường mà kết luận độc quyền là hồ đồ, bởi lẽ bản chất của độc quyền là không cho đối tác sự lựa chọn, và tất nhiên là không có cạnh tranh. Còn hiện nay, đôi khi sản phẩm nào đấy chiếm thị phần lớn trên thị trường chẳng qua họ làm hài lòng phần lớn khách hàng mà thôi. Họ cũng rất nỗ lực cạnh tranh chứ không phải áp đặt.
Độc quyền do sở hữu được nguồn lực độc nhất vô nhị như chế độ bản quyền đối với phát minh, sáng chế và sở hữu trí tuệ, hoặc sở hữu mỏ khoáng sản duy nhất như mỏ kim cương nam Phi hay mỏ đất hiếm của Trung Cộng vv… thì rõ ràng, những loại độc quyền này phải chấp nhận. Với những nhà độc quyền bởi sở hữu bản quyền phát minh sáng chế thì nhà nước có thể can thiệp vào bằng cách kiểm soát giá cả.
Cạnh tranh tự do là linh hồn của cơ chế thị trường. Chính vì vậy mà từ cuối thế kỷ 19 đến đầu thế kỷ 20, nước Mỹ đã thông qua 3 đạo luật có liên quan đến vấn đề chống độc quyền gồm: Đạo luật Sherman năm 1890, Đạo luật Ủy ban Thương mại Liên bang năm 1914, Đạo luật Clayton năm 1914 nhằm bảo vệ môi trường cạnh tranh tự do. Standard Oil của vua dầu lửa Rockefeller đã bị đạo luật Sherman xé nhỏ cũng vì lẽ đó.
Hiện nay ở Việt Nam không có hình thức độc quyền do thâu tóm sáp nhập. Bởi sự yếu kém của ĐCS mà những doanh nghiệp quốc nội không thể lớn thành đại thụ để có thể vượt lên tất cả mà thâu tóm hết mọi đối thủ được. Cũng bởi quản lý yếu kém nên vấn đề bản quyền sở hữu trí tuệ không được xem trọng, nên ở Việt Nam không có loại độc quyền bởi bản quyền sở hữu trí tuệ. Ở Việt Nam chỉ có một loại độc quyền, loại độc quyền xấu xa nhất, đó là độc quyền được sự bảo kê của nhà nước.
Hôm nay ngày 07/09/2020, trả lời trước quốc hội ông Bộ trưởng Bộ Công thương Tuấn Anh nói rằng “theo đề án Thủ tướng phê duyệt vào năm 2011 thì thị trường điện cạnh tranh được xây dựng theo lộ trình có 3 cấp độ: thứ nhất là thị trường phát điện cạnh tranh, chúng ta bắt đầu thực hiện năm 2011; thứ 2 là thị trường bán buôn điện canh tranh, triển khai từ 2018 và thứ 3 là bán lẻ cạnh tranh dự kiến tới năm 2024 mới bắt đầu thực hiện sau khi có tổng kết thí điểm từ năm 2021 - 2024 để đảm bảo ổn định và tính khả thi hiệu quả của mô hình này” (hết trích)
EVN là một doanh nghiệp độc quyền nhà nước. Được sự bảo kê của quyền lực chính trị, EVN được độc quyền luôn cả hai đầu mua và bán: Ở đầu vào họ độc quyền áp giá mua đối với nhà sản xuất điện, từ đó EVN muốn cho ông nào chết thì ông đó phải chết. Bởi các nhà sản xuất điện không bán cho EVN thì chẳng bán được cho ai; Ở đầu ra, EVN lại độc quyền áp giá bán điện cho dân. Trước đây họ ra giá điện bậc thang, dân thấy phi lý kêu ca, thế nhưng không những họ không giảm mà còn đề xuất điện một giá nhưng lại chọn giá cao nhất để tính cho tất cả. Tức là dân càng la, họ càng siết cổ. Với vị thế một ông độc quyền được bảo kê, EVN thách thức tất cả.
Như vậy, để có giá điện cạnh tranh trên thị trường, chỉ có thể phá bỏ vai trò độc quyền của EVN chứ không cách nào khác. Thế nhưng hãy nhìn vào câu trả lời của ông Trần Tuấn Anh ta thấy gì? Ông ta nói “bán lẻ cạnh tranh dự kiến tới năm 2024 mới bắt đầu thực hiện”. Nói 4 năm nữa bán lẻ điện cạnh tranh mà không nói gì đến vấn đề xóa bỏ độc quyền của ông EVN thì cạnh tranh thế nào được? Khi một nhà bán lẻ điện xuất hiện thì họ cần phải xây dựng hạ tầng truyền tải điện, với 4 năm thì liệu nhà bán lẻ điện (nếu có) nào có thể xây dựng kịp? Và hiện nay không hề có ai nhảy vào xây dựng hạ tầng truyền tải điện ở Việt Nam ngoài ông EVN.
Nói tài trợ mà không xuất tiền thì chỉ là kẻ lừa mị, nói “bán lẻ điện cạnh tranh” mà không xóa bỏ độc quyền thì rõ ràng là lời nói xạo. Tại quốc hội, kẻ chất vấn người trả lời đều là "kịch sĩ", họ đang diễn. Quốc hội họp mỗi ngày 1 tỷ nhưng rõ ràng thì 1 tỷ này chẳng mang lại lợi ích gì cho dân. Chỉ là màn kịch tinh vi để lừa dối dân mà thôi, rồi dân cũng lại ăn thêm bánh vẽ thôi. Ăn nhiều rồi, ăn thêm cái nữa chả sao. Dân Việt ta dễ tính mà?!
 
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
12 Tháng Mười Hai 202010:41 SA(Xem: 8128)
Nói tới công lý người dân lại ngạc nhiên khi vụ xử Nguyễn Đức Chung vừa chấm dứt tại Hà Nội với bản án 5 năm cho nguyên Chủ tịch UBND thành phố. Bản án được dư luận cho là quá nhẹ so với tội trạng từng được báo chí công khai trước phiên tòa. Nhẹ nặng gì không biết nhưng nếu so với những tù nhân lương tâm khác thì chắc là khỏi nói người dân cũng “cân” được. Thầy giáo Nguyễn Năng Tĩnh có tội tập cho học sinh hát bài “trả lại cho dân” bị kết án 11 năm tù, 5 năm quản chế còn ông Nguyễn Đức Chung vừa rửa tiền, buôn lậu, ăn cắp tài liệu bí mật của nhà nước lại được ông Thẩm phán Trương Việt Toàn vỗ vai an ủi với bản án....
11 Tháng Mười Hai 202010:36 CH(Xem: 10972)
Thực chất cái gọi là kêu gọi “tố cáo tiêu cực” của chính quyền CS nó vẫn mang dụng ý của Mao từ hơn 60 năm trước chứ không khác. Lời kêu gọi đó, quan chức CS cứ lặp đi lặp lại nhưng với người hiểu bản chất CS thì họ im, còn người không hiểu mà lao theo lời dụ đó thì tất bị tóm. Thực chất của việc bắt bớ người tố cáo ấy nó là một thông điệp. Thông điệp gì? Thông điệp rằng “hãy liệu hồn, tố tao là bọn bây sẽ nhận lãnh hậu quả như thế”, và nhờ đó ĐCS tạo ra tâm lý thà câm họng trong những con người chính trực, họ phải chọn phải mua lấy sự an toàn cho mình hay sống theo lương tri? Và hầu hết là mua lấy sự an toàn....
10 Tháng Mười Hai 202010:48 CH(Xem: 11652)
“Đời sống của anh em quá khổ. Bữa ăn cơm thiu có, bữa cơm sống có. Còn đi xuống căng tin thì phải mua tốn tiền.” Ông Hiếu cho biết có khoảng 200 ngư dân bị giam giữ tại trại Tanjung Pinang. Có những ngư dân đã bị giam giữ thậm chí đến 2 năm, 3 năm. Ông Hiếu nói: “Bây giờ chúng tôi nhờ chính quyền Việt Nam giúp đỡ anh em chúng tôi về nước đoàn tụ với gia đình. Hoàn cảnh khó khăn. Mong các cấp, toà soạn đưa lên ý kiến giúp đỡ anh em chúng tôi xum họp với vợ con”.
05 Tháng Mười Hai 202010:28 CH(Xem: 13456)
Ông Hoàng Chí Bảo là một giáo sư tiến sĩ chuyên về triết học Marx Lenin, là thành viên Hội đồng Lý luận Trung ương. Công việc của ông là đi khắp nơi kể chuyện bác Hồ. Và “nghiên cứu” thực sự của ông lại là “sáng tác”. Trong 26 năm ông đã sưu tầm và sáng tác hàng ngàn câu chuyện về bác Hồ của ông để xây dựng và củng cố hình ảnh lãnh tụ trong mắt dân chúng. Khoảng 5 năm trước đây, trên mạng xã hội có lan truyền clip ông Hoàng Chí Bảo kẻ về “bác Hồ của ông nói được 29 thứ tiếng”. Rõ ràng nếu là người có lí trí thì không khó để nhận ra đây là câu chuyện tô vẽ về những khả năng mà ông Hồ Chí Minh không có....
04 Tháng Mười Hai 202010:20 CH(Xem: 7944)
Chiếu lệ vì nỗi oan ngút trời của người dân Thủ Thiêm, hàng ngàn gia đình bị san bằng nhà cửa, bị cưỡng chế phi pháp mảnh đất sống, gia đình li tán vất vưởng vô gia cư, màn trời chiếu đất hơn hai chục năm trời, có người oan ức phải tìm đến cái chết. Đối thoại với sáu mươi ngàn nỗi oan chồng chất, nhức nhối, đau khổ, đối thoại với sáu mươi ngàn thân phận dân đen lầm than bị chà đạp, ức hiếp, bị tước đoạt hạnh phúc nhỏ nhoi, đơn sơ, tước đoạt nguồn sống, tước đoạt cả mạng sống mà chỉ trong hơn hai giờ chiều cuối tuần thì đối thoại cái gì?
03 Tháng Mười Hai 202011:11 CH(Xem: 10424)
“Giá điện không “gánh” khoản lỗ đầu tư ngoài ngành của EVN”. Bài báo này là tiếp nối nhiều bài báo trong hàng chục năm qua ca thán về việc EVN không chịu dùng tiền đầu tư vào lưới truyền tải điện mà ôm tiền đầu tư ngoài ngành tạo ra hiện tượng chuỗi cung ứng điện bị nghẽn ảnh hưởng đến an ninh năng lượng nhiều năm qua. Thế rồi dù báo nào nói thì EVN vẫn trơ trơ mang tiền đầu tư ngoài ngành gây thua lỗ rồi tăng giá điện siết cổ dân. Không đầu tư vào lưới điện là đì những nhà sản xuất điện loại “con ghẻ”, thua lỗ thì đè đầu dân móc túi. Vậy thì trách nhiệm an ninh năng lượng cho đất nước của EVN ở đâu?
02 Tháng Mười Hai 20209:03 CH(Xem: 11183)
Đỉnh nhất, cao nhất phải nói là sáng kiến tạo ra doanh thu từ những con bò sữa về nước, theo đó bất cứ ai quay trở về nước vào thời điểm này phải “đóng tiền cách ly 14 ngày” có giá từ 20 đến 30 triệu đồng! Quả là thiên tài loài khỉ có khác, cứ đếm đầu người mà tính phí là tha hồ có tiền, mà cái đám về nước đó có ai khác hơn là đám công dân xã nghĩa đi lao động xuất khẩu đem tiền về cho đảng, đám du học sinh con ông cháu cha, con cái dại gia Đỏ, do những trường học, hãng xưởng nước ngoài đóng cửa, không có việc làm cho nên bắt buộc phải quay về chứ ở lại thì tiền đâu mà sống, mà trả tiền thuê nhà...
02 Tháng Mười Hai 20209:02 CH(Xem: 10985)
Còn Dương Chí Dũng, người phá banh Vinalines là con người thế nào? Ông ta học hết phổ thông, đi xuất khẩu lao động, sau đó học tại chức Đại Học Hàng Hải, học tiếp đại học lên thạc sỹ, và cuối cùng lấy được bằng “tiến sĩ kinh tế”. Tiến sĩ thật học rất vất vả vì nó đòi hỏi người dó phải có năng lực nghiên cứu, mà phải nghiên cứu ra đề tài mới. Thế mà mấy quan chức CS học tiến sĩ nhẹ như lông hồng, có ông lấy bằng tiến sĩ chỉ trong vòng… 6 tháng, hơn cả thiên tài. Chính nhờ bằng tiến sĩ “danh giá” ấy mà Dương Chí Dũng đã để lại một Vinalines tan hoang mà đến nay qua 2 đời thủ tướng cũng giải quyết chưa xong.
02 Tháng Mười Hai 20208:58 CH(Xem: 7548)
Tài trí thường thường bậc trung, nhưng ông Phạm Minh Chính lại ngộ nhận về mình, tự cho là giỏi, rất hay thích phát biểu “đao to, búa lớn”, khoe chữ, bàn về những chuyện toàn cầu, thế giới, chiến lược, vĩ mô trong khi chẳng biết gì về cái cụ thể, cái vi mô. Quả thật, nếu ai lần đầu tiên tiếp xúc với ông Chính sẽ dễ nhầm tưởng tài năng thật, nhưng chỉ cần gặp đến lần thứ 2 thì sẽ thấy lỗ hổng rất lớn về kiến thức trong con người này. Chính vì vậy, trong bất kỳ cuộc bỏ phiếu tín nhiệm nào, uy tín của ông Phạm Minh Chính luôn luôn thấp.
30 Tháng Mười Một 202011:20 CH(Xem: 12875)
Nhân vật Lê Đức Anh là một con người có công với ĐCS cũng tương tự như Nguyễn Văn Linh – Đỗ Mười – Phạm Văn Đồng nhưng đối với nhân dân ông ta là tội đồ của dân tộc. Hôm nay ĐCS vinh danh 100 năm ngày sinh của nhân vật này. Hành động này của ĐCS chính là một cú đạp mạnh vào nỗi đau của vong linh 64 chiến sĩ hy sinh để giữ gìn biển đảo cho tổ quốc. Thời này được ĐCS đặt tên nó là “thời đại Hồ Chí Minh”. Vâng! “Thời đại Hồ Chí Minh” phải được định nghĩa cho đúng là thời kỳ lên ngôi của những kẻ phản nước hại dân.
07 Tháng Năm 2024
Người ta nói cộng sản 'tẩy não' đầu óc con người thì không đúng lắm mà phải nói rằng cộng sản rất có khả năng huấn luyện thú, bởi vì con người cha mẹ sinh ra có đầu óc, tay chân, giác quan bình thường, nhưng khi đã vào tay đảng Tận thì từ người chúng nó đều hóa... Chó, bởi vì tố chất của loài chó là trung thành, cho nên không cần biết đúng sai chúng nó cứ sủa nhặng, sủa xị lên ra vẻ ta đây là con chó trung thành nhất để lập công cùng đảng... Nhà Hậu Hồ sau khi một thi nhân cùi bắp sáng tác ra bí kíp "Sát Thủ Đầu Mưng Mủ" thì ngày nay có rất nhiều câu nói hay, mà câu hay nhất là "Con chó sủa suốt đời không thành người - Còn có bọn người chỉ mới... nói có mấy câu bỗng nhiên... hóa chó!"
06 Tháng Năm 2024
Loại cán bộ này từng bị kết án đã công khai phê bình, chỉ trích Chủ nghĩa Cộng sàn Mác-Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh và đướng lối cai trị độc tài của đảng. Họ còn bị lên án “ngoảnh măt làm ngơ” trước nhửng chỉ trích đảng. Vì vậy, ông Nguyễn Phú Trọng đã kêu gọi đảng chọn cán bộ có các tiêu chuẩn: “Thật sự đoàn kết, trong sạch, vững mạnh, thống nhất ý chí và hành động, có bản lĩnh chính trị vững vàng, có phẩm chất đạo đức trong sáng, kiên định mục tiêu độc lập dân tộc và chủ nghĩa xã hội.” Ngoài ra, bản thân họ cũng cần chứng minh “tiêu biểu về trí tuệ, có tầm nhìn chiến lược, có tư duy đổi mới, sáng tạo; tiêu biểu cho toàn Đảng về...
04 Tháng Năm 2024
Ở tầm của uỷ viên Trung ương Đảng, có thể lập sân sau để kinh tài. Có thể nói, đằng sau mỗi một quan chức là cả một bộ máy tham nhũng đồ sộ. Ví dụ như ông Vương Đình Huệ, ông lập hẳn sân sau cho em họ đứng tên; nuôi đệ tử ruột làm tay hòm chìa khóa, đảm nhận chức năng kết nối từ ông Huệ và chính quyền tỉnh, nhận dự án từ Trung ương rồi đẩy xuống tỉnh, sau đó trao dự án vào tay em họ ông Huệ. Không có đất nước nào mà mức độ tham nhũng kinh khủng như Việt Nam. Sau lưng mỗi quan lớn đều là một hoặc vài tập đoàn, chuyên rút ruột ngân sách. Điều này gây nguy hiểm cho nền kinh tế đất nước vô cùng. Mỗi ghế quan chức đều...
03 Tháng Năm 2024
Vào ngày 22-1-2018, ông ta bị kết án 13 năm tù. Ông Thăng bị xét xử vào ngày 14 và 15 tháng 12, 2020 vì liên quan đến một vụ bê bối tham nhũng khác và nhận 10 năm tù. Trường hợp của Thăng không phải là trường hợp cá biệt. Khoảng 20 cá nhân khác có liên quan đến lĩnh vực dầu khí và ngân hàng cũng bị kết án, trong đó có ông Trịnh Xuân Thanh, người đứng đầu tập đoàn dầu khí Petrovietnam, người bị bắt ở Đức và đưa về Việt Nam. Ông Thanh bị kết án tù chung thân. Sau đó, Phan Văn Anh Vũ hay còn gọi là “Vũ Nhôm”, một ông trùm kinh doanh bị bắt ở Singapore. Ông Vũ Nhôm lãnh 17 năm tù.
30 Tháng Tư 2024
Với sự ra đi “bất ngờ” của ông Vương Đình Huệ, đảng CSVN đã rơi vào cuộc khủng hoảng chính trị lớn nhất từ trước tới nay. Những người thay thế ông Huệ và ông Thưởng chỉ đếm trên đầu ngón tay gồm Bà Trương Thị Mai, 66 tuổi, quê Qủang Bình, Bí thư Trung ương đảng, Trưởng ban Tổ chức Trung ương; Thủ tướng Phạm Minh Chính, 66 tuổi, quê Thanh Hóa và Bộ trưởng Công an, Đại tướng Tô Lâm, 67 tuổi, quê Hưng Yên. Tuy nhiên ai sẽ thay ông Nguyễn Phú Trọng làm Tổng Bí thư để lãnh đạo Đảng khóa XIV càng mù mịt hơn, vì những người có điều kiện nhất đã bị loại.
29 Tháng Tư 2024
Trong trại, dù Kẻ Nằm Vùng có lời khuyên trước là không nên – nhưng tướng Trọng, thay vì mặc quần áo dân sự như mọi người tị nạn khác – tiếp tục diện bộ quân phục đại lễ với đầy đủ phụ tùng, dây biểu chương, huy chương, nón kết…đi vào nhà ăn tập thể. Tướng Trọng được 4 người đàn ông đang ngồi ăn, đứng dậy đón chào nghiêm chỉnh đúng tác phong thuộc cấp. Tuy nhiên ngay sau đó bị một số người, có khá nhiều phụ nữ chửi bới, ném thức ăn vào người, khiến ông tối tăm mặt mũi, được Kẻ Nằm Vùng kéo chạy ra ngoài nhưng rồi phải trốn vào một nhà cầu công cộng.
24 Tháng Tư 2024
Bộ phim Kẻ Nằm Vùng hay Cảm tình Viên (The Sympathizer) dựa trên tiểu thuyết cùng tên của tác giả Nguyễn Thanh Việt, được sản xuất bởi A24 và Rhombus Media, đạo diễn Hàn Quốc Park Chan-wook, với sự hiện diện của 2 tài tử nổi danh trong cộng đồng người Việt hải ngoại là bà Kiều Chinh, Nguyễn Cao Kỳ Duyên, đã bắt đầu công chiếu tập 1 trên HBO từ ngày 14 tháng 4 năm 2024. Phim chiếu gần 10 ngày rồi nhưng không thấy giới phê bình văn học, nghệ thuật hải ngoại có bài nào nhận xét, đánh giá tập 1 và 2. Những cây đa, cây đề nổi tiếng trong làng báo, truyền thông hải ngoại thường viết bài bình luận tác phẩm văn chương, phim ảnh… hoàn toàn im lặng.
24 Tháng Tư 2024
Vốn là đảng cướp nên tìm một người có khả năng, vừa khôn ngoan vừa hiểm độc để có thể nắm đầu trùm công an là người ngăn chặn mọi chống đối từ bên trong cũng như bên ngoài thì không dễ kiếm. Đại diện trong Quốc Hội chỉ là bù nhìn. Đại hội đảng là chiến trường thanh lọc, sắp xếp hàng ngũ trung ương, địa phương và chính trị bộ là giai đoạn cuối cùng để chọn lãnh đạo tương lai. Đừng coi thường tiến trình "dân chủ" của CSVN đi từ trên xuống dưới. Vì mục tiêu của đảng là cầm quyền. Mọi đe dọa quyền lực đảng có nghĩa đảng sẽ bị tiêu diệt. Để tìm lãnh đạo có khả năng đó đòi hỏi Khôn và Ác. Từ trên...
23 Tháng Tư 2024
Tuy nhiên lịch sử của Việt Nam đã phủ nhận sự mạo nhận này. Chưa hề có cuộc trưng cầu ý kiến nào chứng minh “Đi lên chủ nghĩa xã hội là khát vọng của nhân dân”. Vì vậy, khi bị chống đối, ban Tuyên giáo Trung ương đã quay cuồng với giọng điệu thù nghịch: “Tính chất nguy hiểm của những phương thức, thủ đoạn này ở chỗ chúng tạo dựng nhận thức sai lệch, mơ hồ, hoài nghi, hoang mang, dao động, gây “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” trong nội bộ, làm lung lay niềm tin của cán bộ, đảng viên và nhân dân vào vai trò lãnh đạo của Đảng, sự quản lý của Nhà nước, tạo tâm lý bức xúc, chống đối trong xã hội. Điều đó ảnh hưởng tiêu cực đến...
22 Tháng Tư 2024
Điều đáng chú ý là Thủ tướng Việt Nam Phạm Minh Chính cả hai lần gặp hai vị lãnh đạo công nghệ này đều mời họ xây dựng nhà máy sản xuất ở Việt Nam. Trong khi đó, khác với Samsung, cả hai công ty này đều không sở hữu nhà máy sản xuất sản phẩm cho chính họ. Điều đó khiến nhiều người đặt ra câu hỏi là lãnh đạo Hà Nội có thực sự hiểu đối tác mình đang nói chuyện? Ai cũng thấy Việt Nam đang đứng trước những cơ hội lớn để nhận được đầu tư lớn hơn về công nghệ nói riêng và kinh tế nói chung