Trọng bạc và sự trở lại của phái “đức trị”

22 Tháng Hai 20248:02 CH(Xem: 2138)
                 TRỌNG BẠC VÀ SỰ TRỞ LẠI CỦA PHÁI “ĐỨC TRỊ”

392878366_3657832291203226_3830946057159124302_n                                                       Trọng Lú - Hình từ bài chủ




Xuân Hưng
HNNCBCĐ




Ngày 17/2, blog Lê Quốc Quân trên VOA Tiếng Việt có bài bình luận “Nguyễn Phú Trọng và sự nguy hiểm của trường phái “Đức Trị”’.
Đây là bài viết bình luận về xu hướng quản trị của Tổng Trọng, mà theo quan điểm của tác giả, là quay về một chủ thuyết chính trị lạc hậu, đã bị loài người và xã hội văn minh vứt bỏ, đó là chủ thuyết Đức trị.
Chủ thuyết này, trong quá khứ đã từng gây ra biết bao đau thương cho nhân loại, khi đặt vai trò và quyền lực của các vị vua – quan lên trên những quy định của pháp luật. Nó chính là tiền đề tạo ra kiểu hành xử “luật là tao”. Tuy nhiên, nó lại được che đậy bằng chiếc áo khoác mĩ miều – “đạo đức”.
Tác giả xác quyết rằng, loài người đã bước qua thời kỳ Đức trị với sự sụp đổ của chế độ phong kiến. Việc nó đang loay hoay quay trở ở những nước như Trung Quốc và Việt Nam, thể hiện một sự bế tắc chiến lược giữa Chủ nghĩa Cộng sản và nền kinh tế thị trường.
Tác giả nhận định, mặc dù lớn tuổi và sức khoẻ suy sụp, ông Trọng vẫn là nhân vật quyền lực nhất Việt Nam, hình ảnh của ông gợi nhớ về những ông vua trong chế độ phong kiến, theo mô hình Đức trị để điều hành quốc gia.
Vậy Đức trị là gì?
Tác giả cho biết, Đức trị là một học thuyết chính trị, chủ trương “Điều hành chính sự bằng đạo đức”, xuất hiện từ thời Tây Chu, được Khổng Tử đúc kết và nâng lên thành học thuyết. Theo đó, việc trị quốc căn bản phải dựa vào nhân đức của người cầm quyền, mà không cần phải dùng đến pháp luật.
Cùng với sự tan rã của chế độ phong kiến và sự tiến bộ xã hội, Nho giáo đã dần dần được xếp vào một góc trong bảo tàng lịch sử về các học thuyết quản trị nhà nước. Trào lưu Khai sáng và văn minh nhân loại trong mấy trăm năm qua, đã nhấn chìm dần tư tưởng Đức trị trong việc quản trị quốc gia.
Nhưng, tác giả đánh giá, phương thức quản trị này dường như đang quay trở lại, với một vị “vua già” hơn 80 tuổi, lòng đau đáu với sự tồn vong của vương triều, mà cụ thể là Đảng của mình. Ông đã bị “ngộ độc” về tư tưởng Cộng sản, và bây giờ đang loay hoay tìm con đường chỉnh đốn nhân cách của các đảng viên, trong một nền kinh tế thị trường đầy thế tục.
Tác giả nhận xét, người ta bắt đầu sử dụng các văn bản nội bộ của Đảng Cộng sản, để đề cao đạo đức và trách nhiệm nêu gương, trước khi nói đến pháp luật, pháp lý hay toà án.
Tác giả cho rằng, các Nhà Nho luôn muốn thần thánh hoá các bậc lãnh đạo, nhưng Hàn Phi – triết gia đại diện phái Pháp trị của Trung Quốc, từ thời nhà Tần – đã tước bỏ ý nghĩa thần thánh của họ, và coi vua cũng chỉ là một người bình thường như những người khác. Ông nêu rõ “pháp luật đúng đắn, bày ra hình phạt nghiêm khắc để chữa cái loạn của dân chúng, khiến cho kẻ mạnh không lấn át người yếu, kẻ đông không xúc phạm số ít, người già cả được thoả lòng, người trẻ và cô độc được trưởng thành…”
Tiếc thay, tác giả bình luận, ông Trọng lại quan tâm đến trách nhiệm chính trị và nghĩa vụ nêu gương, chứ không phải là hành vi vi phạm.
Ông còn dùng 4 cữ Nhân (nhân văn, nhân ái, nhân nghĩa, nhân tình) để nói về chiến dịch đốt lò và phòng chống tham nhũng, mà quên mất một chữ nhân quan trọng là NHÂN PHẨM. Đó là phẩm giá bình đẳng của một con người, được Thượng đế trao tặng, bất kể sang hèn.
Tác giả bình phẩm, chống tham nhũng chính là trò tiêu khiển mới mà Đảng bắt đầu dành cho dân chúng, để cùng tạo cảm hứng vui vầy. Nó tạo nên công việc của Đảng và đảm bảo sự xúc động chân thành vừa phải của người dân. Nó có thể trở thành một phần tất yếu, với liều lượng ngày càng cao, thì độ ép phê càng lớn.
Tác giả cho rằng, trước đây, chúng ta từng thấy khẩu hiệu “Sống và Làm việc theo Hiến pháp và Pháp luật”. Đây chính là cách đề cao sự thượng tôn pháp luật, biểu hiện rất rõ trường phái pháp trị, nhưng giờ đây thì chỉ còn “trách nhiệm chính trị” và nghĩa vụ nêu gương.
Tác giả nhấn mạnh, lò chống tham nhũng trở thành một người bạn đồng hành chung thuỷ cùng trường phái Đức trị, và sự trở lại của Nho giáo. Nó được sử dụng để loại bỏ bất kỳ ai đi chệch khỏi quỹ đạo đạo đức của mình, mà đôi khi không vì một mục đích chính đáng nào cả.
Nó đang làm phai nhạt Nhà nước pháp quyền và những giá trị như nhân phẩm, tự do và dân chủ. Điều này là vô cùng nguy hiểm cho tương lai Việt Nam.
Tác giả sợ rằng, ông Trọng sẽ mãi không tìm được người kế vị và “Sau ông là hồng thuỷ”.
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
18 Tháng Tám 20157:54 CH(Xem: 36239)
Những con người ác độc , tráo trở , lật lọng như vậy có đáng sợ không ? Có biết tự trọng là gì không ? Hỏi sao lãnh đạo CS ngày nay toàn bọn thối nát tham nhũng ? Con người sống vô đạo đức và gian trá như vậy làm sao mà là những lãnh đạo tốt và nhân ái cho được ?
05 Tháng Tám 201512:14 CH(Xem: 19949)
“Việt Nam và Trung Quốc là hai nước láng giềng thân thiện và điều đó không bao giờ thay đổi. Nhiều thế hệ đã qua, nhân dân hai nước đã thiết lập và duy trì mối quan hệ, cùng tồn tại, hình thành rất nhiều điểm tương đồng về văn hóa”.
03 Tháng Bảy 20157:52 SA(Xem: 10315)
"Bác anh hùng, tôi cũng anh hùng, Tôi, bác cùng chung nghiệp kiếm cung. Bác thắng quân Nguyên thanh kiếm bạc, Tôi trừ giặc Pháp ngọn cờ hồng. Bác đưa một nước qua nô lệ Tôi dắt năm châu đến đại đồng. Bác có linh thiêng cười một tiếng Rằng tôi cách mạng đã thành công."
01 Tháng Bảy 20157:45 SA(Xem: 13204)
Đầu tháng 9-1990, trước trào lưu dân chủ ở Liên Xô và Đông Âu lan rộng, trên cương vị Tổng bí thư ĐCSVN, ông Linh muối mặt cầm đầu chóp bu VN sang cầu cạnh bè lũ bá quyền khát máu Nam Trung Hải. Họ đã lén lút thương thảo, ngã giá ở Thành Đô, mà cựu Bộ trưởng Ngoại giao Nguyễn Cơ Thạch đau xót than: "Mở ra một thời kỳ Bắc thuộc mới đầy nguy hiểm".
30 Tháng Sáu 20159:49 CH(Xem: 16341)
“Cuối cùng do sự bố trí của phe thân Trung Cộng ông Nguyễn Văn Linh đã cầm đầu phái đoàn đi sang Thành Đô, là hành động vô cùng tệ hại, đưa Việt Nam vào một quỹ đạo không thể ra được. Tôi nghĩ rằng ông Nguyễn Văn Linh đổi mới cũng chẳng qua là cứu Đảng thôi nhưng cũng do chuyện cứu Đảng mà trình độ lại non và quan điểm lại bảo thủ nên cuối cùng phải đi vào quỹ đạo Thành Đô cho nên cái tội nhiều hơn công rất nhiều.”
25 Tháng Ba 201510:59 SA(Xem: 17712)
Những nhân vật không bị bắt nhưng bị khai trừ đảng: Ngoại trưởng Ung văn Khiêm, Thứ trưởng Bộ Văn hóa Lê Liêm, thiếu tướng Đăng Kim Giang (Theo Vũ Thư Hiên, ông này cũng bị bắt giam ở Hoả lò),thứ trưởng Bộ Quốc phòng Nguyễn văn Vinh, phó chủ nhiệm Ủy ban Khoa học nhà nước Bùi Công Trừng,Ngoại trưởng Ung Văn Khiêm bị quy trách nhiệm về bản tuyên bố chung "thân Liên Xô" trong chuyến thăm Việt Nam vào tháng 1 năm 1963 của Chủ tịch Tiệp Khắc Novotny và bị thay thế bởi Xuân Thủy.
01 Tháng Chín 20168:53 CH(Xem: 16197)
-Bác biết không? Cụ Hồ, vị cha già dân tộc của chúng ta đã tự học mà thông thạo 29 ngoại ngữ. Thật không thể tin nổi! -Cậu nói năng tầm bậy cái gì vậy? -Bác xích lô ơi, thông tin này là từ một giáo sư tiến sĩ nói đấy. -Ông giáo sư ấy chắc có điều nhầm lẫn, cụ Hồ thông thạo không phải 29 mà ít nhất là 92 thứ tiếng!
29 Tháng Tám 201610:11 CH(Xem: 20899)
Đảng cử tội phạm Formosa Võ Kim Cự ra ứng cử và lùa dân đi bầu đưa tội phạm Formosa Võ Kim Cự vào Quốc hội! Ngang ngược hơn nữa, theo lệnh đảng, Quốc hội lại đưa tội phạm Formosa Võ Kim Cự vào thành viên ủy ban Kinh tế của Quốc hội, nơi giám sát những hoạt động kinh tế đất nước trong đó có hoạt động kinh tế gian dối của Formosa!
20 Tháng Ba 201511:42 CH(Xem: 15654)
-xuất thân là một tên ác ôn cho nên y đã phục vụ cho thực dân Pháp tại đồn điền cao su năm 1944 với chức danh Cặp Rằn(chuyên đánh đập,quản lý phu cạo mủ đồn điền),sau đó nhờ có máu bạo tàn y đã đi theo VM,tiền thân của VC sau này. Với bề dầy thành tích cống hiến cho tâp đoàn csvn suốt cuộc đời có thể nói bàn tay của Lê Đức Anh thấm đẩm máu của những người dân miền Nam VN trước năm 1975
20 Tháng Ba 20152:58 CH(Xem: 15434)
Tên & Bí Danh: :Phan Đình Đống-Năm Xuân-Tám Cao (em ruột của Lê Đức Thọ tên thật là : Phan Đình Khải và Đinh Đức Thiện tên thật là Phan Đình Dinh)
07 Tháng Năm 2024
Người ta nói cộng sản 'tẩy não' đầu óc con người thì không đúng lắm mà phải nói rằng cộng sản rất có khả năng huấn luyện thú, bởi vì con người cha mẹ sinh ra có đầu óc, tay chân, giác quan bình thường, nhưng khi đã vào tay đảng Tận thì từ người chúng nó đều hóa... Chó, bởi vì tố chất của loài chó là trung thành, cho nên không cần biết đúng sai chúng nó cứ sủa nhặng, sủa xị lên ra vẻ ta đây là con chó trung thành nhất để lập công cùng đảng... Nhà Hậu Hồ sau khi một thi nhân cùi bắp sáng tác ra bí kíp "Sát Thủ Đầu Mưng Mủ" thì ngày nay có rất nhiều câu nói hay, mà câu hay nhất là "Con chó sủa suốt đời không thành người - Còn có bọn người chỉ mới... nói có mấy câu bỗng nhiên... hóa chó!"
06 Tháng Năm 2024
Loại cán bộ này từng bị kết án đã công khai phê bình, chỉ trích Chủ nghĩa Cộng sàn Mác-Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh và đướng lối cai trị độc tài của đảng. Họ còn bị lên án “ngoảnh măt làm ngơ” trước nhửng chỉ trích đảng. Vì vậy, ông Nguyễn Phú Trọng đã kêu gọi đảng chọn cán bộ có các tiêu chuẩn: “Thật sự đoàn kết, trong sạch, vững mạnh, thống nhất ý chí và hành động, có bản lĩnh chính trị vững vàng, có phẩm chất đạo đức trong sáng, kiên định mục tiêu độc lập dân tộc và chủ nghĩa xã hội.” Ngoài ra, bản thân họ cũng cần chứng minh “tiêu biểu về trí tuệ, có tầm nhìn chiến lược, có tư duy đổi mới, sáng tạo; tiêu biểu cho toàn Đảng về...
04 Tháng Năm 2024
Ở tầm của uỷ viên Trung ương Đảng, có thể lập sân sau để kinh tài. Có thể nói, đằng sau mỗi một quan chức là cả một bộ máy tham nhũng đồ sộ. Ví dụ như ông Vương Đình Huệ, ông lập hẳn sân sau cho em họ đứng tên; nuôi đệ tử ruột làm tay hòm chìa khóa, đảm nhận chức năng kết nối từ ông Huệ và chính quyền tỉnh, nhận dự án từ Trung ương rồi đẩy xuống tỉnh, sau đó trao dự án vào tay em họ ông Huệ. Không có đất nước nào mà mức độ tham nhũng kinh khủng như Việt Nam. Sau lưng mỗi quan lớn đều là một hoặc vài tập đoàn, chuyên rút ruột ngân sách. Điều này gây nguy hiểm cho nền kinh tế đất nước vô cùng. Mỗi ghế quan chức đều...
03 Tháng Năm 2024
Vào ngày 22-1-2018, ông ta bị kết án 13 năm tù. Ông Thăng bị xét xử vào ngày 14 và 15 tháng 12, 2020 vì liên quan đến một vụ bê bối tham nhũng khác và nhận 10 năm tù. Trường hợp của Thăng không phải là trường hợp cá biệt. Khoảng 20 cá nhân khác có liên quan đến lĩnh vực dầu khí và ngân hàng cũng bị kết án, trong đó có ông Trịnh Xuân Thanh, người đứng đầu tập đoàn dầu khí Petrovietnam, người bị bắt ở Đức và đưa về Việt Nam. Ông Thanh bị kết án tù chung thân. Sau đó, Phan Văn Anh Vũ hay còn gọi là “Vũ Nhôm”, một ông trùm kinh doanh bị bắt ở Singapore. Ông Vũ Nhôm lãnh 17 năm tù.
30 Tháng Tư 2024
Với sự ra đi “bất ngờ” của ông Vương Đình Huệ, đảng CSVN đã rơi vào cuộc khủng hoảng chính trị lớn nhất từ trước tới nay. Những người thay thế ông Huệ và ông Thưởng chỉ đếm trên đầu ngón tay gồm Bà Trương Thị Mai, 66 tuổi, quê Qủang Bình, Bí thư Trung ương đảng, Trưởng ban Tổ chức Trung ương; Thủ tướng Phạm Minh Chính, 66 tuổi, quê Thanh Hóa và Bộ trưởng Công an, Đại tướng Tô Lâm, 67 tuổi, quê Hưng Yên. Tuy nhiên ai sẽ thay ông Nguyễn Phú Trọng làm Tổng Bí thư để lãnh đạo Đảng khóa XIV càng mù mịt hơn, vì những người có điều kiện nhất đã bị loại.
29 Tháng Tư 2024
Trong trại, dù Kẻ Nằm Vùng có lời khuyên trước là không nên – nhưng tướng Trọng, thay vì mặc quần áo dân sự như mọi người tị nạn khác – tiếp tục diện bộ quân phục đại lễ với đầy đủ phụ tùng, dây biểu chương, huy chương, nón kết…đi vào nhà ăn tập thể. Tướng Trọng được 4 người đàn ông đang ngồi ăn, đứng dậy đón chào nghiêm chỉnh đúng tác phong thuộc cấp. Tuy nhiên ngay sau đó bị một số người, có khá nhiều phụ nữ chửi bới, ném thức ăn vào người, khiến ông tối tăm mặt mũi, được Kẻ Nằm Vùng kéo chạy ra ngoài nhưng rồi phải trốn vào một nhà cầu công cộng.
24 Tháng Tư 2024
Bộ phim Kẻ Nằm Vùng hay Cảm tình Viên (The Sympathizer) dựa trên tiểu thuyết cùng tên của tác giả Nguyễn Thanh Việt, được sản xuất bởi A24 và Rhombus Media, đạo diễn Hàn Quốc Park Chan-wook, với sự hiện diện của 2 tài tử nổi danh trong cộng đồng người Việt hải ngoại là bà Kiều Chinh, Nguyễn Cao Kỳ Duyên, đã bắt đầu công chiếu tập 1 trên HBO từ ngày 14 tháng 4 năm 2024. Phim chiếu gần 10 ngày rồi nhưng không thấy giới phê bình văn học, nghệ thuật hải ngoại có bài nào nhận xét, đánh giá tập 1 và 2. Những cây đa, cây đề nổi tiếng trong làng báo, truyền thông hải ngoại thường viết bài bình luận tác phẩm văn chương, phim ảnh… hoàn toàn im lặng.
24 Tháng Tư 2024
Vốn là đảng cướp nên tìm một người có khả năng, vừa khôn ngoan vừa hiểm độc để có thể nắm đầu trùm công an là người ngăn chặn mọi chống đối từ bên trong cũng như bên ngoài thì không dễ kiếm. Đại diện trong Quốc Hội chỉ là bù nhìn. Đại hội đảng là chiến trường thanh lọc, sắp xếp hàng ngũ trung ương, địa phương và chính trị bộ là giai đoạn cuối cùng để chọn lãnh đạo tương lai. Đừng coi thường tiến trình "dân chủ" của CSVN đi từ trên xuống dưới. Vì mục tiêu của đảng là cầm quyền. Mọi đe dọa quyền lực đảng có nghĩa đảng sẽ bị tiêu diệt. Để tìm lãnh đạo có khả năng đó đòi hỏi Khôn và Ác. Từ trên...
23 Tháng Tư 2024
Tuy nhiên lịch sử của Việt Nam đã phủ nhận sự mạo nhận này. Chưa hề có cuộc trưng cầu ý kiến nào chứng minh “Đi lên chủ nghĩa xã hội là khát vọng của nhân dân”. Vì vậy, khi bị chống đối, ban Tuyên giáo Trung ương đã quay cuồng với giọng điệu thù nghịch: “Tính chất nguy hiểm của những phương thức, thủ đoạn này ở chỗ chúng tạo dựng nhận thức sai lệch, mơ hồ, hoài nghi, hoang mang, dao động, gây “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” trong nội bộ, làm lung lay niềm tin của cán bộ, đảng viên và nhân dân vào vai trò lãnh đạo của Đảng, sự quản lý của Nhà nước, tạo tâm lý bức xúc, chống đối trong xã hội. Điều đó ảnh hưởng tiêu cực đến...
22 Tháng Tư 2024
Điều đáng chú ý là Thủ tướng Việt Nam Phạm Minh Chính cả hai lần gặp hai vị lãnh đạo công nghệ này đều mời họ xây dựng nhà máy sản xuất ở Việt Nam. Trong khi đó, khác với Samsung, cả hai công ty này đều không sở hữu nhà máy sản xuất sản phẩm cho chính họ. Điều đó khiến nhiều người đặt ra câu hỏi là lãnh đạo Hà Nội có thực sự hiểu đối tác mình đang nói chuyện? Ai cũng thấy Việt Nam đang đứng trước những cơ hội lớn để nhận được đầu tư lớn hơn về công nghệ nói riêng và kinh tế nói chung