Võ Văn Thưởng, Đảng CSVN và chủ trương thà mất nước còn hơn mất đảng.

17 Tháng Ba 20239:03 CH(Xem: 4173)

Võ Văn Thưởng, Đảng CSVN và chủ trương thà mất nước
còn hơn mất đảng.

 


41315608-544667422647477-8888220040642428928-n




LS Đào Tăng Dực



 

Vào ngày 2 tháng 3 2023, sau khi được Bộ Chính Trị và Ban Chấp Hành Trung Ương đảng CSVN tuyển chọn, ông Võ Văn Thưởng, thường trực Ban Bí Thư đảng, được Quốc Hội bù nhìn bầu và tuyên thệ vào chức vụ chủ tịch nước, tương đương với nguyên thủ quốc gia nhưng không phải chức vụ đứng đầu chính phủ như thủ tướng. Hiến Pháp 2013 cũng chia một số quyền hành pháp giới hạn cho CTN và chức vụ này không hẳn là hoàn toàn có tính biểu tượng.

Thật vậy, ngoài những trách nhiệm liên hệ đến ngôi vị quốc trưởng, điều 88 (2) và(5) của Hiến Pháp 2013 trao cho CTN những thực quyền sau đây:

Điều 88 (2). “Đề nghị Quốc hội bầu, miễn nhiệm, bãi nhiệm Phó Chủ tịch nước, Thủ tướng Chính phủ; căn cứ vào nghị quyết của Quốc hội bổ nhiệm, miễn nhiệm, cách chức Phó Thủ tướng, Bộ trưởng và các thành viên khác của Chính phủ”.

Điều 88(5). “Thống lĩnh lực lượng vũ trang nhân dân, giữ chức Chủ tịch Hội đồng quốc phòng và an ninh, quyết định phong, thăng, giáng, tước quân hàm cấp tướng, chuẩn đô đốc, phó đô đốc, đô đốc hải quân; bổ nhiệm, miễn nhiệm, cách chức Tổng tham mưu trưởng, Chủ nhiệm Tổng cục chính trị Quân đội nhân dân Việt Nam; căn cứ vào nghị quyết của Quốc hội hoặc của Uỷ ban thường vụ Quốc hội công bố, bãi bỏ quyết định tuyên bố tình trạng chiến tranh; căn cứ vào nghị quyết của Uỷ ban thường vụ Quốc hội ra lệnh tổng động viên hoặc động viên cục bộ, công bố, bãi bỏ tình trạng khẩn cấp;…”

Tuy nhiên sự thay thế CTN qua việc thanh trừng ông Nguyễn Xuân Phúc và bầu chọn Võ Văn Thưởng không hề làm cho vận mệnh đất nước sáng sủa hơn. Trong bài diễn văn nhậm chức, theo báo Người Lao Động Online, ông Thưởng bày tỏ: “Nhận thức sâu sắc rằng vấn đề mang tính nguyên tắc có ý nghĩa sống còn, nền tảng vững chắc đối với đất nước ta, chế độ ta là phải kiên định vận dụng sáng tạo chủ nghĩa Mác - Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh”.

Sự bám víu vô điều kiện vào chủ nghĩa Mác- Lênin chứng tỏ rằng Võ Văn Thưởng ngày nay không khác gì Nguyễn Văn Linh sau ngày Hiệp Ước Thành Đô với CSTQ được ký kết năm 1990. Thật vậy, các thành phần chóp bu của CSVN ý thức rằng: đi với Trung Quốc thì có thể mất nước, đi với Mỹ thì có thể mất đảng, nhưng thà mất nước còn hơn mất đảng.

Không phải riêng gì đảng CSVN, tất cả các đảng CS trên thế giới đều là những thảm họa không tiền khoáng hậu cho các quốc gia liên hệ vì trong một chế độ độc đảng, không cạnh tranh, tập thể cai trị biến thành một định chế quyền lực cứng nhắc và khi có sự xung đột giữa sự sống còn của quốc gia và sự sống còn của đảng phái thì quyền lợi và sự sống còn của đảng CSVN sẽ ưu thắng và tổ quốc sẽ diệt vong.

Quy luật này áp dụng cho các đảng CSLX, CSTQ, CS Cuba, Lao Động Bắc Triều Tiên và dĩ nhiên CSVN. Thật vậy ngày 3 tháng 2 năm 1930 là ngày tai họa ngiệt ngã nhất của dân tộc, khi đảng CSVN được khai sinh tại Hồng Kong. Nếu duyệt lại suốt chiều dài lịch sử của dân tộc thì tai họa phát xuất từ đảng CSVN vượt xa các tai họa đến từ thiên nhiên như lụt lội, động đất, hoặc đến từ con người như các triều đại bạo chúa hoặc giặc ngoại xâm từ Trung Quốc hay Thực Dân Pháp.

Bằng chứng hùng hồn nhất là các quốc gia trong vùng Đông Á bị CS cai trị đều tụt hậu thê thảm so với các quốc gia dân chủ như Nhật Bản, Nam Hàn, Đài Loan, Singapore và đặc khu hành chánh Hồng Kong.

Tính vị kỷ và khuynh hướng thà mất nước còn hơn mất đảng của CSVN đã làm cho dân tộc mất đi nhiều cơ hội lịch sử:


- Năm 1945: Đảng CSVN đánh mất cơ hội đầu tiên. Cuộc cướp chính quyền từ tay Chính Phủ Trần Trọng Kim ngày 2 tháng 9 không cần xảy ra. Trên nguyên tắc chính phủ Trần Trọng Kim đã dành được độc lập cho dân tộc. CSVN lập luận rằng CP Trần Trọng Kim chỉ là bù nhìn của Nhật Bản. Tuy nhiên Nhật Bản là một cường quốc trên đà diệt vong. Thay vì cướp chính quyền và dành quyền cai trị độc tôn quốc gia theo quan điểm của Lenin, đảng CSVN đã đánh mất cơ hội cộng tác với các nhóm chính trị và xã hội khác. Các lực lượng này bao gồm Việt Nam Quốc dânĐảngViệt Nam Cách mệnh Đồng minh HộiĐại Việt Quốc dân ĐảngĐệ Tứ Quốc tế Cộng sản và các nhóm tôn giáo như Việt Nam Dân Chủ Xã Hội Đảng của Đức Thầy Huỳnh Phú Sổ, được thành lập năm 1946. CSVN vì quyền lợi vị kỷ của đảng và vâng lời các quan thầy LX và TQ, thanh toán đẩm máu các đảng phái quốc gia, thay vì xây dựng một nền dân chủ đa nguyên chân chính cho Việt Nam.

- Năm 1954: Trận chiến Điện Biên Phủ do Việt Minh, dưới sự điều hướng của CSVN, không cần xảy ra. Các chính đảng yêu nước từ hữu khuynh đến tả khuynh đều có thể góp sức đánh đuổi Thực Dân Pháp và sẽ không có thảm họa chia cắt đất nước thành hai miền. Đây là giai đoạn các cường quốc thực dân thoái trào. Nếu không có đảng CS thì toàn thể lãnh thổ Việt Tộc, từ Ải Nam Quan đến mũi  Cà Mâu cũng đã được trao trả độc lập, xây dựng một chế độ dân chủ đa đảng vàngày nay, dân tộc đã hóa rồng trên bầu trời Đông Á.

- Năm 1975: Sau khi chiếm được miền Nam, một lần nữa, vì quyền lợi vị kỷ của đảng, đắm chìm trong sự u mê ý thức hệ của Mác Lê, đã đánh mất cơ hội đại đoàn kết dân tộc như TT Abraham Lincoln của Hoa Kỳ đã làm hơn 100 năm về trước. Thay vào đó chính sách trả thù, giết chóc, cải tạo … gây ra thảm họa vượt biên tìm tự do với hằng trăm ngàn người vùi thây trong lòng đại dương.

- Năm 1990: Khi CS Liên Xô sụp đổ, cũng vì chủ trương thà mất nước còn hơn mất đảng, CSVN đã từ chối không gia nhập tiến trình dân chủ hóa như các quốc gia Đông Âu và Trung Á mà chọn quy hàng CSTQ hầu có điểm tựa ý thức hệt tương lai, bán rẻ đất, biển và chủ quyền dân tộc.

- Gia nhập WTO: CSTQ gia nhập Cơ Quan Thương Mại Quốc Tế này năm 2001 và từ đó tiến bộ ngoạn mục trở thành một cường quốc kinh tế. Trước đó đã 10 năm, nhiều thành phần trí thức Việt Nam đã khuyến khích đảng CSVN gia nhập. Tuy nhiên đảng CSTQ ngăn chận và hứa hẹn rằng: buôn bán với TQ còn lợi nhuận gấp 10 lần buôn bán với Hoa Kỳ và các nước tư bản. Sau đó, CSTQ bất ngờ gia nhập WTO trướcViệt Nam. CSVN thà mất nước về tay TQ còn hơn mất đảng, đã bị đàn anh gạt gẫm, bán rẻ quyền lợi tổ quốc.
Trên là những cơ hội lịch sử CSVN đã đánh mất vì quan điểm “thà mất nước còn hơn mất đảng”. Sự đăng cơ chức CTN của Võ Văn Thưởng chỉ là sự tiếp nối của chủ trương phản quốc của đảng CSVN. 
Đó là: “Thà mất nước còn hơn mất đảng” mà thôi.

 

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
04 Tháng Mười Hai 202010:20 CH(Xem: 7928)
Chiếu lệ vì nỗi oan ngút trời của người dân Thủ Thiêm, hàng ngàn gia đình bị san bằng nhà cửa, bị cưỡng chế phi pháp mảnh đất sống, gia đình li tán vất vưởng vô gia cư, màn trời chiếu đất hơn hai chục năm trời, có người oan ức phải tìm đến cái chết. Đối thoại với sáu mươi ngàn nỗi oan chồng chất, nhức nhối, đau khổ, đối thoại với sáu mươi ngàn thân phận dân đen lầm than bị chà đạp, ức hiếp, bị tước đoạt hạnh phúc nhỏ nhoi, đơn sơ, tước đoạt nguồn sống, tước đoạt cả mạng sống mà chỉ trong hơn hai giờ chiều cuối tuần thì đối thoại cái gì?
03 Tháng Mười Hai 202011:11 CH(Xem: 10389)
“Giá điện không “gánh” khoản lỗ đầu tư ngoài ngành của EVN”. Bài báo này là tiếp nối nhiều bài báo trong hàng chục năm qua ca thán về việc EVN không chịu dùng tiền đầu tư vào lưới truyền tải điện mà ôm tiền đầu tư ngoài ngành tạo ra hiện tượng chuỗi cung ứng điện bị nghẽn ảnh hưởng đến an ninh năng lượng nhiều năm qua. Thế rồi dù báo nào nói thì EVN vẫn trơ trơ mang tiền đầu tư ngoài ngành gây thua lỗ rồi tăng giá điện siết cổ dân. Không đầu tư vào lưới điện là đì những nhà sản xuất điện loại “con ghẻ”, thua lỗ thì đè đầu dân móc túi. Vậy thì trách nhiệm an ninh năng lượng cho đất nước của EVN ở đâu?
02 Tháng Mười Hai 20209:03 CH(Xem: 11155)
Đỉnh nhất, cao nhất phải nói là sáng kiến tạo ra doanh thu từ những con bò sữa về nước, theo đó bất cứ ai quay trở về nước vào thời điểm này phải “đóng tiền cách ly 14 ngày” có giá từ 20 đến 30 triệu đồng! Quả là thiên tài loài khỉ có khác, cứ đếm đầu người mà tính phí là tha hồ có tiền, mà cái đám về nước đó có ai khác hơn là đám công dân xã nghĩa đi lao động xuất khẩu đem tiền về cho đảng, đám du học sinh con ông cháu cha, con cái dại gia Đỏ, do những trường học, hãng xưởng nước ngoài đóng cửa, không có việc làm cho nên bắt buộc phải quay về chứ ở lại thì tiền đâu mà sống, mà trả tiền thuê nhà...
02 Tháng Mười Hai 20209:02 CH(Xem: 10957)
Còn Dương Chí Dũng, người phá banh Vinalines là con người thế nào? Ông ta học hết phổ thông, đi xuất khẩu lao động, sau đó học tại chức Đại Học Hàng Hải, học tiếp đại học lên thạc sỹ, và cuối cùng lấy được bằng “tiến sĩ kinh tế”. Tiến sĩ thật học rất vất vả vì nó đòi hỏi người dó phải có năng lực nghiên cứu, mà phải nghiên cứu ra đề tài mới. Thế mà mấy quan chức CS học tiến sĩ nhẹ như lông hồng, có ông lấy bằng tiến sĩ chỉ trong vòng… 6 tháng, hơn cả thiên tài. Chính nhờ bằng tiến sĩ “danh giá” ấy mà Dương Chí Dũng đã để lại một Vinalines tan hoang mà đến nay qua 2 đời thủ tướng cũng giải quyết chưa xong.
02 Tháng Mười Hai 20208:58 CH(Xem: 7535)
Tài trí thường thường bậc trung, nhưng ông Phạm Minh Chính lại ngộ nhận về mình, tự cho là giỏi, rất hay thích phát biểu “đao to, búa lớn”, khoe chữ, bàn về những chuyện toàn cầu, thế giới, chiến lược, vĩ mô trong khi chẳng biết gì về cái cụ thể, cái vi mô. Quả thật, nếu ai lần đầu tiên tiếp xúc với ông Chính sẽ dễ nhầm tưởng tài năng thật, nhưng chỉ cần gặp đến lần thứ 2 thì sẽ thấy lỗ hổng rất lớn về kiến thức trong con người này. Chính vì vậy, trong bất kỳ cuộc bỏ phiếu tín nhiệm nào, uy tín của ông Phạm Minh Chính luôn luôn thấp.
30 Tháng Mười Một 202011:20 CH(Xem: 12841)
Nhân vật Lê Đức Anh là một con người có công với ĐCS cũng tương tự như Nguyễn Văn Linh – Đỗ Mười – Phạm Văn Đồng nhưng đối với nhân dân ông ta là tội đồ của dân tộc. Hôm nay ĐCS vinh danh 100 năm ngày sinh của nhân vật này. Hành động này của ĐCS chính là một cú đạp mạnh vào nỗi đau của vong linh 64 chiến sĩ hy sinh để giữ gìn biển đảo cho tổ quốc. Thời này được ĐCS đặt tên nó là “thời đại Hồ Chí Minh”. Vâng! “Thời đại Hồ Chí Minh” phải được định nghĩa cho đúng là thời kỳ lên ngôi của những kẻ phản nước hại dân.
28 Tháng Mười Một 202010:13 CH(Xem: 6691)
Một quyết định quy hoạch từ chính phủ mà bản đồ gốc lại không có chữ ký của cơ quan chuyên ngành của chính phủ mà chỉ có chữ ký của cơ quan chuyên ngành ở địa phương thì có ai tin nổi nó là “bản chính” không? Cho nên chuyện mất bản đồ gốc tại UBND Thành Phố và tại Bộ Xây Dựng cùng với bản đồ quy hoạch “gốc” xuất hiện kịp lúc nhưng không hề có con dấu của Bộ do ông Võ Viết Thanh đưa ra được xem là kế hoạch của lãnh đạo chính quyền Sài Gòn thế hệ trước giải cứu cho nhóm đàn em Hải – Quân – Đua – Cang.
27 Tháng Mười Một 202010:05 CH(Xem: 10690)
Để giải quyết rốt ráo vấn đề Thủ Thiêm, chính quyền CS phải cho đám Lê Thanh Hải, Nguyễn Văn Đua, Tất Thành Cang, Lê Hoàng Quân tống vào tù và sau đó giải quyết những bức xúc của người dân hiện nay, chứ không còn cách nào khác. Thế nhưng cái khó của chính quyền CS là họ xử lý tham nhũng bằng cách dùng quyền lực lớn đánh bại quyền lực yếu hơn chứ hoàn toàn không dựa vào pháp quyền. Vậy nên với sức mạnh của nhóm Hải – Quân – Cang – Đua thì gần như ông Nguyễn Phú Trọng chẳng làm gì được, nó như một cái boong ke vững chắc bất khả xâm phạm. Lúc ông Trọng tóm Lê Tấn Hùng em trai của bố già....
26 Tháng Mười Một 20207:53 CH(Xem: 11866)
Những ngôn từ kêu gào nào là các thế lực “chống phá chế độ, nào là xuyên tạc, chống phá đại hội XII”. Ông không hiểu sao: Quan nhất thời dân vạn đại. Các nước văn minh dân chủ đảng nào cầm quyền cũng chỉ 4 năm, tối đa 8 năm để có sự cạnh tranh chính nghĩa, luôn đưa đất nước tiến lên phía trước, và quả thật họ đã làm được. Nó minh chứng con đường các nước dân chủ đang đi là đúng đắn theo xu thế thời đại. Vậy tại sao đcsVN lại cứ muốn độc tài thể chế? Dân chủ ở đâu, nhân quyền ở đâu? Ở VN, bầu cử chỉ là trò láo khoét. Đại hội là của đảng viên cộng sản, liên hệ gì đến dân?
21 Tháng Mười Một 202010:33 CH(Xem: 8299)
Chiến lược vùng xám là chiêu bài xâm lấn bằng ngoại giao lẫn quân sự nhưng không để xảy ra tiếng súng của chính quyền Tàu Cộng. Phía Trung Cộng luôn đưa ra kế sách thích hợp để cốt sao giữ cho cuộc tranh chấp ở mức căng thẳng cần thiết nhưng không đẩy đến ngưỡng chiến tranh. Trong 3 loại đối thủ như đã kể trên thì loại thứ ba được Tàu Cộng ưa chuộng nhất, vì loại này chỉ biết chọn cách nhượng bộ thay vì dám leo thang căng thẳng. Không cuộc tranh chấp nào dễ dàng bằng tranh chấp với đối thủ chọn con đường nhượng bộ làm cách giải quyết cả. Thế nên Tàu Cộng ưa Việt Cộng là thế.
06 Tháng Năm 2024
Loại cán bộ này từng bị kết án đã công khai phê bình, chỉ trích Chủ nghĩa Cộng sàn Mác-Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh và đướng lối cai trị độc tài của đảng. Họ còn bị lên án “ngoảnh măt làm ngơ” trước nhửng chỉ trích đảng. Vì vậy, ông Nguyễn Phú Trọng đã kêu gọi đảng chọn cán bộ có các tiêu chuẩn: “Thật sự đoàn kết, trong sạch, vững mạnh, thống nhất ý chí và hành động, có bản lĩnh chính trị vững vàng, có phẩm chất đạo đức trong sáng, kiên định mục tiêu độc lập dân tộc và chủ nghĩa xã hội.” Ngoài ra, bản thân họ cũng cần chứng minh “tiêu biểu về trí tuệ, có tầm nhìn chiến lược, có tư duy đổi mới, sáng tạo; tiêu biểu cho toàn Đảng về...
04 Tháng Năm 2024
Ở tầm của uỷ viên Trung ương Đảng, có thể lập sân sau để kinh tài. Có thể nói, đằng sau mỗi một quan chức là cả một bộ máy tham nhũng đồ sộ. Ví dụ như ông Vương Đình Huệ, ông lập hẳn sân sau cho em họ đứng tên; nuôi đệ tử ruột làm tay hòm chìa khóa, đảm nhận chức năng kết nối từ ông Huệ và chính quyền tỉnh, nhận dự án từ Trung ương rồi đẩy xuống tỉnh, sau đó trao dự án vào tay em họ ông Huệ. Không có đất nước nào mà mức độ tham nhũng kinh khủng như Việt Nam. Sau lưng mỗi quan lớn đều là một hoặc vài tập đoàn, chuyên rút ruột ngân sách. Điều này gây nguy hiểm cho nền kinh tế đất nước vô cùng. Mỗi ghế quan chức đều...
03 Tháng Năm 2024
Vào ngày 22-1-2018, ông ta bị kết án 13 năm tù. Ông Thăng bị xét xử vào ngày 14 và 15 tháng 12, 2020 vì liên quan đến một vụ bê bối tham nhũng khác và nhận 10 năm tù. Trường hợp của Thăng không phải là trường hợp cá biệt. Khoảng 20 cá nhân khác có liên quan đến lĩnh vực dầu khí và ngân hàng cũng bị kết án, trong đó có ông Trịnh Xuân Thanh, người đứng đầu tập đoàn dầu khí Petrovietnam, người bị bắt ở Đức và đưa về Việt Nam. Ông Thanh bị kết án tù chung thân. Sau đó, Phan Văn Anh Vũ hay còn gọi là “Vũ Nhôm”, một ông trùm kinh doanh bị bắt ở Singapore. Ông Vũ Nhôm lãnh 17 năm tù.
30 Tháng Tư 2024
Với sự ra đi “bất ngờ” của ông Vương Đình Huệ, đảng CSVN đã rơi vào cuộc khủng hoảng chính trị lớn nhất từ trước tới nay. Những người thay thế ông Huệ và ông Thưởng chỉ đếm trên đầu ngón tay gồm Bà Trương Thị Mai, 66 tuổi, quê Qủang Bình, Bí thư Trung ương đảng, Trưởng ban Tổ chức Trung ương; Thủ tướng Phạm Minh Chính, 66 tuổi, quê Thanh Hóa và Bộ trưởng Công an, Đại tướng Tô Lâm, 67 tuổi, quê Hưng Yên. Tuy nhiên ai sẽ thay ông Nguyễn Phú Trọng làm Tổng Bí thư để lãnh đạo Đảng khóa XIV càng mù mịt hơn, vì những người có điều kiện nhất đã bị loại.
29 Tháng Tư 2024
Trong trại, dù Kẻ Nằm Vùng có lời khuyên trước là không nên – nhưng tướng Trọng, thay vì mặc quần áo dân sự như mọi người tị nạn khác – tiếp tục diện bộ quân phục đại lễ với đầy đủ phụ tùng, dây biểu chương, huy chương, nón kết…đi vào nhà ăn tập thể. Tướng Trọng được 4 người đàn ông đang ngồi ăn, đứng dậy đón chào nghiêm chỉnh đúng tác phong thuộc cấp. Tuy nhiên ngay sau đó bị một số người, có khá nhiều phụ nữ chửi bới, ném thức ăn vào người, khiến ông tối tăm mặt mũi, được Kẻ Nằm Vùng kéo chạy ra ngoài nhưng rồi phải trốn vào một nhà cầu công cộng.
24 Tháng Tư 2024
Bộ phim Kẻ Nằm Vùng hay Cảm tình Viên (The Sympathizer) dựa trên tiểu thuyết cùng tên của tác giả Nguyễn Thanh Việt, được sản xuất bởi A24 và Rhombus Media, đạo diễn Hàn Quốc Park Chan-wook, với sự hiện diện của 2 tài tử nổi danh trong cộng đồng người Việt hải ngoại là bà Kiều Chinh, Nguyễn Cao Kỳ Duyên, đã bắt đầu công chiếu tập 1 trên HBO từ ngày 14 tháng 4 năm 2024. Phim chiếu gần 10 ngày rồi nhưng không thấy giới phê bình văn học, nghệ thuật hải ngoại có bài nào nhận xét, đánh giá tập 1 và 2. Những cây đa, cây đề nổi tiếng trong làng báo, truyền thông hải ngoại thường viết bài bình luận tác phẩm văn chương, phim ảnh… hoàn toàn im lặng.
24 Tháng Tư 2024
Vốn là đảng cướp nên tìm một người có khả năng, vừa khôn ngoan vừa hiểm độc để có thể nắm đầu trùm công an là người ngăn chặn mọi chống đối từ bên trong cũng như bên ngoài thì không dễ kiếm. Đại diện trong Quốc Hội chỉ là bù nhìn. Đại hội đảng là chiến trường thanh lọc, sắp xếp hàng ngũ trung ương, địa phương và chính trị bộ là giai đoạn cuối cùng để chọn lãnh đạo tương lai. Đừng coi thường tiến trình "dân chủ" của CSVN đi từ trên xuống dưới. Vì mục tiêu của đảng là cầm quyền. Mọi đe dọa quyền lực đảng có nghĩa đảng sẽ bị tiêu diệt. Để tìm lãnh đạo có khả năng đó đòi hỏi Khôn và Ác. Từ trên...
23 Tháng Tư 2024
Tuy nhiên lịch sử của Việt Nam đã phủ nhận sự mạo nhận này. Chưa hề có cuộc trưng cầu ý kiến nào chứng minh “Đi lên chủ nghĩa xã hội là khát vọng của nhân dân”. Vì vậy, khi bị chống đối, ban Tuyên giáo Trung ương đã quay cuồng với giọng điệu thù nghịch: “Tính chất nguy hiểm của những phương thức, thủ đoạn này ở chỗ chúng tạo dựng nhận thức sai lệch, mơ hồ, hoài nghi, hoang mang, dao động, gây “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” trong nội bộ, làm lung lay niềm tin của cán bộ, đảng viên và nhân dân vào vai trò lãnh đạo của Đảng, sự quản lý của Nhà nước, tạo tâm lý bức xúc, chống đối trong xã hội. Điều đó ảnh hưởng tiêu cực đến...
22 Tháng Tư 2024
Điều đáng chú ý là Thủ tướng Việt Nam Phạm Minh Chính cả hai lần gặp hai vị lãnh đạo công nghệ này đều mời họ xây dựng nhà máy sản xuất ở Việt Nam. Trong khi đó, khác với Samsung, cả hai công ty này đều không sở hữu nhà máy sản xuất sản phẩm cho chính họ. Điều đó khiến nhiều người đặt ra câu hỏi là lãnh đạo Hà Nội có thực sự hiểu đối tác mình đang nói chuyện? Ai cũng thấy Việt Nam đang đứng trước những cơ hội lớn để nhận được đầu tư lớn hơn về công nghệ nói riêng và kinh tế nói chung
21 Tháng Tư 2024
Cũng đáng chú ý là chuyến thăm Trung Hoa của ông Huệ đã xẩy ra chưa đầy một tháng, sau khi Đảng CSVN cách chức Chủ tịch nước Võ Văn Thưởng ngày 20/03/2024. Ông Thưởng, 54 tuổi từng được coi là ngôi sao sáng trong 4 Lãnh đạo hàng đầu, và là người có nhiều triển vọng thay ông Nguyễn Phú Trọng. Ông bị cách chức vì “đã vi phạm Quy định về những điều đảng viên không được làm”. Tham nhũng cũng có vai trò trong vụ mất chức của ông Thưởng. Vì vậy, chuyến đi Bắc Kinh của ông Vương Đình Huệ càng được củng cố cho vị trí chính trị của ông trong tương lai, vì chính ông đã bảo đảm với Tập Cận Bình và các nhà lãnh đạo...