Người Mỹ Gốc Việt và Nền Dân Chủ (P2)

15 Tháng Mười Một 20207:57 CH(Xem: 6321)

                           Người Mỹ Gốc Việt và Nền Dân Chủ (P2)

 
_115011836_gettyimages-1229001177                                         Một người Việt ủng hộ Trump - hình Internet



Trần Công Lân


Tự do ngôn luận (free speech)

Nghe thì thấy rất là...tự do. Nhưng khi có mạng xã hội (social media) thì mạnh ai nấy nói. Tin giả không phải đợi khi tổng thống nói mới biết tin giả. Tự do ngôn luận có thể là đe doạ giết người (nói chơi thôi mà?), nói bóng gió cho ai muốn hiểu sao thì hiểu. Tung tin đồn nhảm một cách nửa thật nửa ngờ (maybe, maybe not). Vậy thì trách nhiệm của một công dân, có niềm tin nơi Chúa, có lời thề bảo vệ tổ quốc nhưng sẵn sàng cướp của giết người vì ý muốn cá nhân? Lương tâm hình như không có trong xã hội Mỹ.

Tại sao bạn có thể nói những điều không thật hay chỉ vì nghe ông này, bà kia (có chức vụ cao cấp) nói như vậy và bạn truyền tin lại một cách vô tội, không kiểm chứng. Có bao giờ bạn đặt bạn vào vị trí của nạn nhân hay không?

Chúng ta cùng tin Chúa cứu rỗi linh hồn của những tín đồ. Nhưng ai có tin là Chúa sẽ cứu rỗi những kẻ nói láo để hại người khác hôm nay, rồi mai xưng tội để Chúa rửa tội và hôm sau tái diễn. Vậy Chúa của bạn là một đứa con nít bị kẻ xấu gạt hoài hay sao?

Tự do ngôn luận không phải chỉ là lời nói. Đó còn là sự phổ biến tài liệu, phim ảnh, hình vẽ, âm thanh.... Nếu sự phổ biến hình/phim ảnh khiêu dâm được coi như tự do ngôn luận thì tại sao sự chụp hình cảnh sát bắt người hay đánh đập nghi can (nghi can chưa bị kết tội trước tòa) thì lại bị cấm cản? Tại sao dân xâm phạm tình dục thì bị bắt mà các nhà chính trị (ứng cử viên tổng thống, tòa án tối cao...) thì lại được xí xóa?

Khi công chức liên bang không được dùng danh hiệu, cơ sở, vật dụng của nhà nước trong sinh hoạt cá nhân hàng ngày (vận động tranh cử), không được nhận quà, ăn trưa (lunch) quá $10. Thế nhưng các chính trị gia trong Hành Pháp, Quốc Hội thản nhiên lạm dụng thì nếu có bị khui ra thì chỉ trả lại số tiền (trong khi là dân sẽ mất việc làm, tù tội).

Vậy Hiến Pháp qui định "tự do ngôn luận" có phân biệt là dân nói thì đừng nghe, đừng tin mà quan chức nói thì phải tin, đừng nghi ngờ vì...hãy tin vào Thượng đế (in the God we Trust)?

Khi bộ trưởng bộ tư pháp (Justice department) William Barr tuyên bố: "lịch sử do kẻ thắng viết" thì có khác gì lịch sử của cộng sản Việt Nam hay Trung Cộng hay không? Xã hội dân chủ khác xã hội độc tài ở chỗ người viết sử độc lập với chế độ. Nếu kẻ cầm quyền tự viết sử để che dấu cái xấu thành cái tốt thì xã hội sẽ đi về đâu khi toàn là giả dối? (Yahoo news)

Tự do ngôn luận còn phải có lương tâm nữa. Đánh mất lương tâm thì cho dù có lôi Thượng đế ra mà thề thốt thì cũng vô ích. Thật buồn cười khi các viên chức, chính trị gia... khi nhậm chức đã tuyên thệ trên Kinh thánh (God) để rồi nói láo, làm ẩu đến khi phải ra tòa, Quốc Hội điều trần thì lại phải giơ tay thề xin nói thật. Vậy khoảng thời gian giữa 2 lần thề thì toàn nói láo cả hay sao?

Tự do ngôn luận nhưng khi tranh cử thì tung tin nhảm, tin đồn, vu cáo, mạ lỵ đối thủ thì lúc đó Thượng đế (God) của bạn đi đâu rồi? Chúng ta đã biết cộng sản nói láo để lường gạt dân, cướp chính quyền, bán nước, bán dân. Chúng ta bỏ nước ra đi tìm tự do để được nói lên sự thật. Vậy thì tại sao khi sống dưới chế độ tự do, dân chủ thì chúng ta lại tiếp tay cho sự nói láo phát triển, hủy hoại cơ chế dân chủ mà nước Mỹ đã xây dựng 300 năm nay?

Tự do ngôn luận cũng không có nghĩa là tự do...chụp mũ. Chúng ta đã sống qua cuộc chiến đấu chống cộng sản. Nếu cộng sản chụp mũ người chống đối là theo đế quốc Mỹ và người chống cộng chụp mũ người không theo mình là thân Cộng thì người quốc gia dân tộc đứng ở đâu? Nếu phe Cộng Hòa chụp mũ những ai bất đồng ý kiến là "chủ nghĩa xã hội" (socialist) thì công bằng xã hội (chủ trương của đảng Dân Chủ) không đáng để bảo vệ hay sao? Cũng như phe Dân Chủ chống những ai ủng hộ đảng Cộng Hòa thì chẳng lẽ những giá trị gia đình (family value) là đồ bỏ hay sao?

Khi chính trị gia nói láo có thể bị thưa kiện. Báo chí, truyền thông nếu đưa tin không đúng sẽ phải đính chính, xin lỗi hay bị kiện. Mà nếu báo chí, truyền thông bị gán cho là "fake news" mà không thấy có sự cải chính hay bị kiện thì bạn phải ý thức rằng người tố cáo "fake news" chính là người tung tin giả. Nên nhớ giới báo chí Mỹ có quyền đòi hỏi tin tức do luật qui định (Freedom of information act). Nếu bạn nói láo với báo chí và tờ báo thuật lại y như vậy thì "Ai" là người nói láo? Bạn hay phóng viên, nhà báo?


Tự do chọn lựa (choice, option)

Khi các nhà thương mại (cửa tiệm, gian hàng, công ty, hãng máy bay…) quảng cáo các sản phẩm, dịch vụ của họ đều nhắc nhở người tiêu dùng có quyền chọn lựa như sức mạnh của người dân. Cũng như các nhà chính trị kêu gọi cử tri bầu cho họ vì họ sẽ tạo công việc làm cho dân. Nghe thì khoái lỗ tai lắm nhưng có ai suy nghĩ lại chăng?

Khi bạn chọn lầm và trả lại, hay có tranh chấp với các công ty thì ai là kẻ thiệt hại? Bạn. Cá nhân bạn có thể kéo dài sự kiện tụng với công ty, hãng, xưởng có luật sư riêng?

Chính trị gia không thể mở hãng thu người làm việc. Họ tạo cơ hội cho các nhà tư bản mở hãng, xưởng, dịch vụ khiến dân có việc làm. Nhưng loại việc làm như thế nào? Không ai nói. Nếu gặp nhà tư bản có ý lường gạt hay bất tài thì sẽ sập tiệm. Kẻ lãnh đạo sẽ bị tù tội hay trốn thoát. Nhưng còn dân thợ? Bạn có thể nào cứ nhảy từ công việc này 6, 8 tháng hay 2,3 năm rồi lại thất nghiệp nghỉ vài tháng chờ kiếm việc khác. Đó không phải là lối sống mà ai cũng có thể chấp nhận?

Vậy lỗi tại nhà chính trị, nhà tư bản hay tại người dân...chọn lầm?

Quyền lợi của đảng không phải là quyền lợi của dân tộc hay đất nước.

Cạnh tranh có lợi cho người tiêu thụ. Các nhà chính trị thường liên kết với giới tư bản, thương mại. Mỗi khi có khủng hoảng kinh tế thì phải cứu chuộc (bail out) các hãng lớn vì đó là bảo vệ việc làm (jobs) cho dân. Và chính quyền thường kêu gọi sự cạnh tranh sẽ có lợi cho người tiêu thụ. Nhưng người dân Mỹ đã từng chứng kiến các ngân hàng, hãng máy bay, hãng dầu hỏa, công ty cấp thẻ tín dụng (credit card)... thay vì cạnh tranh giá thì lại đồng loạt lên giá bóp cổ dân tiêu thụ. Có giới chức nào lên tiếng đâu? Các vị dân cử tại Quốc Hội đã bị giới vận động hành lang bịt miệng hết rồi.

Sức mạnh của là phiếu?

Cứ mỗi 2, 4 năm người dân Mỹ lại đi bầu đại diện dân. Nhưng khi đã đắc cử thì các vị này lại chạy theo thế lực tư bản thì người dân đã bị gạt. Họ có thể làm gì khác ngoài việc chờ...đi bầu lại. Vòng luẩn quẩn cứ tiếp diễn vì...Hiến Pháp đã qui định như vậy. Bạn có muốn thay đổi Hiến Pháp hay không? Hiến Pháp là do con người viết ra chứ không do Thượng đế đặt ra.

Con người của 300 năm trước có khác gì con người hôm nay? Nếu có thì tại sao? Tại sao con người hôm nay không thể có Hiến Pháp phù hợp với cuộc sống hiện tại mà phải tuân theo ý kiến của người 300 năm trước?

Sự mỵ dân của nền dân chủ Mỹ là không thành thật về lá phiếu. Bỏ qua sự gian lận, cách bỏ phiếu... các nhà chính trị chỉ khích động dân đi bầu vì yếu tố: việc làm, kinh tế, quyền giữ súng, phá thai...nhưng làm ngơ trước những luật lệ vô lý mà chính họ (làm luật và thi hành luật) biết là bóp méo ước muốn của người dân: sự thành thật, công bằng, sự tiết kiệm, sự yên bình.... Bởi vì có nói láo, thêu dệt sự kiện mới làm dân (thiếu suy nghĩ, kiến thức, nông nổi...) sẽ hành động bằng cách biểu tình, đòi hỏi, đấu tranh...mà kẻ có lợi là các chính trị gia. Tuy Hiến Pháp ghi nhận sự bình đẳng (equality) nhưng thực tế là các chính trị gia cố tình tạo sự bất bình đẳng để cho những kẻ khôn ngoan thủ lợi trước (khiến kinh tế phát triển) và sau đó là khích động đám đông đấu tranh. Nếu các nhà cai trị chủ trương tiết kiệm, đơn giản thì kinh tế sẽ không ồn ào, náo nhiệt, hấp dẫn những nhà đầu tư khắp nơi trên thế giới phiêu lưu đổ tiền vào Mỹ để phát triển kinh tế. Nếu có quá đà sụp đổ thì thiệt hại vẫn là dân đen.

Tuy Hiến Pháp ghi nhận sự mưu cầu hạnh phúc nhưng thế lực tài phiệt, tư bản làm đủ mọi cách để con người không đạt được hạnh phúc mà hạnh phúc chỉ là bóng mây, giấc mơ không bao giờ hiện thực. Họ dùng đủ mọi mánh khóe tâm lý để khuynh đảo xã hội khiến con người mê mệt chạy theo những giấc mơ không "hạnh phúc" để kích thích cho nền kinh tế hoạt động. Và khi về già, tàn hơi, ngã quỵ thì con người mới biết … quá trễ. Nếu chính quyền cai trị yên bình thì không có tin tức gì để khai thác và chính trị gia chẳng có gì để nói, tranh cãi, xúi dục dân tranh đấu và lá phiếu của người dân xứ Bhutan, Na Uy hay Mỹ đều có giá trị như nhau cũng như mỗi cuộc bầu cử sẽ chẳng tốn hàng trăm tỷ mỹ kim.

Tuy gọi là dân chủ nhưng người dân Mỹ đã mất tự chủ vì quá kiêu ngạo và tự tin vào Hiến Pháp và cơ chế. Khi con người mất tự chủ vì còn tin vào Thượng đế "in the God we trust" trên Hiến Pháp cũng như trên tờ giấy Mỹ kim. Khi sự kỳ thị chủng tộc (mở hay kín) còn tồn tại là còn xung đột và sự bình đẳng trong xã hội chưa được thực hiện. Khi tự do tôn giáo mà còn nhân danh Thượng đế cấm phá thai tức là còn áp chế Thượng đế của tôi lên trên Thượng đế của bạn. Và khi Tối Cao Pháp Viện xử (có luật hay không có luật) vẫn là ý kiến từ con người cho dù có trình độ, thành tích về luật tới đâu chăng nữa vẫn không thể nói đó là ý Chúa? Và nếu con người không đồng ý đưa đến chiến tranh thì cũng vẫn là con người giết con người chứ đừng đổ lỗi cho Thượng đế. Nếu người đã sống 20, 30 tuổi mà còn bị giết thì bào thai có nghĩa lý gì? Dân chủ là gì nếu giáo dục không đem lại dân chủ và tin tưởng nơi Thượng đế có nghĩa gì khi con người vẫn còn gạt nhau từ lời nói, hành động trong cuộc sống?


Kết luận

Người Mỹ gốc Việt đến Mỹ hơn 40 năm và chỉ mới tham dự chính trị cấp tỉnh, quận khoảng 10 năm trở lại. Thế hệ 1 và 1 rưỡi chưa đủ ý thức về lịch sử và chính trị Mỹ và cũng chưa học kỹ bài học cộng sản để có thể tìm con đường cho bản thân và dân tộc. Cứ xem các bài viết, hoạt động của cộng đồng VN trên đất Mỹ cho thấy chúng ta chưa đủ khả năng quan sát, phân tích và lý luận để gọi là đấu tranh quyền lợi của con người tuy rằng kiến thức, bằng cấp, chức vụ thì rất là gồ ghề, sáng chói. Nếu đã biết rằng đồng tiền không đem lại hạnh phúc và chiếc áo không làm nên thầy tu thì chúng ta nên tự giáo dục lại để có nhân cách hơn vì chẳng ai muốn đối thoại với kẻ mất dạy như csVN. Và nước Mỹ là siêu cộng sản?


          TCL

Tháng 9 năm 2020
  (Việt lịch 4899)
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
04 Tháng Mười 201511:51 SA(Xem: 13745)
Mẹ Việt Nam thật bất hạnh khi sản sinh ra một tập đoàn bán nước, phản quốc, hại dân như cái đảng CSVN hiện nay. Khi người dân đã tỏ tường bản chất thật của người cộng sản, thì tất cả những lời nói, việc làm hay lời kêu gọi từ chế độ cầm quyền đều trở nên vô nghĩa, lạc lõng, không hơn gì một vở tấu hài rẻ tiền và người dân không hề quan tâm. Sự sụp đổ của chế độ CSVN sẽ là tất yếu.
29 Tháng Chín 20159:04 SA(Xem: 12900)
Để triển khai sức mạnh của toàn dân tộc trong trận chiến trường kỳ gìn giữ quê hương giàu đẹp, người Việt CẦN CÓ VÀ PHẢI CÓ một thể chế chính trị tự do, dân chủ để thu hút mọi tài năng, khai thác mọi nguồn lực cống hiến cho đất nước của tất cả người dân Việt từ trong nước ra đến hải ngoại.
28 Tháng Chín 20157:20 SA(Xem: 13522)
Mà bài học…50 ngàn quân Việt Nam thương vong bỏ mạng ở xứ chùa Tháp nhưng Campuchia không CS mà lại là Hoàng Gia Dân Chủ ngã vào vòng tay Trung Quốc, “đảng ta” học mãi chưa thuộc bài, thì lần này Tập Cận Bình trước chuyến đi Mỹ tuyên bố rằng: “Quần đảo Trường Sa là lãnh thổ Trung Quốc từ thời cổ đại đến nay, chúng tôi có đầy đủ chứng cứ lịch sử và pháp lý để chứng minh điều đó”.
26 Tháng Chín 201511:32 SA(Xem: 12905)
Tội nghiệp cho ông Tập! Khổng Minh được cho là thiên tài của nước Tàu (thời Tam Quốc) đã từng ngước mặt lên trời than: “Mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên!” nghĩa là: “Mưu việc ở người, nên việc ở trời!" Họ Tập rồi cũng thế thôi!
24 Tháng Chín 20157:51 SA(Xem: 12172)
Chủ nghĩa Mác Lê Nin mà hồ chí minh du nhập vào gần một thế kỷ nay đã lạc hậu khi tại chính quê hương của nó đã không còn tồn tại, sự hô hào của đảng csVN chỉ là một cách ăn mày dĩ vãng, đánh lận con đen nhằm tiếp tục chính sách mị dân để độc quyền cai trị.
23 Tháng Chín 20157:54 SA(Xem: 13310)
Câu chuyện của chị bạn xảy đến cùng lúc với tin những học trò nghèo ở Huế chưa đóng được học phí bị bêu tên dưới cột cờ. Công ty Tôn Hoa Sen kêu gọi từ thiện nhưng chặn nguồn nước của dân thiểu số ở Đạ Mri đế ép lấy đất. Công ty Tân Hiệp Phát thì thay vì xin lỗi người tiêu dùng, bãi nại cho người tố cáo sản phẩm lỗi bị gài bẫy đi tù… thì thay giám đốc người nước ngoài để rửa mặt. Và ở Hà Nội, quan lại chia nhau cai trị trong họ hàng của mình ở huyện Mỹ Đức.
20 Tháng Chín 201511:09 CH(Xem: 19418)
Khi nhìn qua màn hình computer thấy cảnh tòa nhà World Trade Center bị đổ sụm do chiếc phi cơ đâm vào nhiều sinh viên đã rú lên vì sung sướng, thế rồi họ truyền tin cho nhau với thái độ đắc chí. Họ đua nhau bình phẩm và chờ đợi sự "giãy chết" của Hoa Kỳ. Lạ một điều, những sinh viên ấy hầu hết lớn lên khi chiến tranh đã chấm dứt. Hàng ngày họ vẫn uống Coke, vẫn chuộng những chiếc quần Jeans hiệu Levi's và săn lùng những hàng hóa "made in USA" từ chiếc computer cho đến đôi giày thể thao.
19 Tháng Chín 20158:29 CH(Xem: 11990)
Và ai đã là người có tự do hơn ở Việt Nam — những người sống ở miền Nam Việt Nam không Cộng Sản (dù là với tất cả các khuyết điểm của chế độ đó) hay những người sống dưới chế độ Cộng Sản của Ho, Ho, Hồ Chí Minh ở Bắc Việt Nam ?
19 Tháng Chín 20157:51 CH(Xem: 11782)
Một nền dân chủ muốn bền vững còn cần xây dựng trên nền tảng: tự do báo chí, kinh tế tự do, xã hội dân sự... Bởi thế mọi đổi mới, nếu có, của nhà cầm quyền cộng sản chỉ là vặt vãnh không thể nào tạo ra dân chủ. Chỉ có sự thay đổi triệt để từ cộng sản sang cộng hòa mới có thể mang lại tự do dân chủ cho Việt Nam.
17 Tháng Chín 20157:42 SA(Xem: 10735)
Tuy đã thất bại toàn diện như thế, nhưng đảng CSVN vẩn ù lì chũi đầu xuống cát để tiếp tục: “Kiên định chủ nghĩa Mác - Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh” để “vận dụng sáng tạo và phát triển phù hợp với thực tiễn Việt Nam.” Còn sáng tạo cái gì nữa đảng ơi? Thiên hạ đã vứt nó vào sọt rác và đổ đi không ai muốn ngó đến cái mặt mũi xấu xa, ghê tởm của nó nữa mà lại rước về mà thờ thì chỉ có những con người mất trí mới làm như thế.
13 Tháng Chín 201512:54 CH(Xem: 16489)
Chính sách thanh lọc để chọn ra cho mình một quốc gia duy ý chí bắt đầu và còn kéo dài tới tận hôm nay, những ai có quan hệ với chính quyền miền Nam Việt Nam (dù họ hoàn toàn vô tội) cánh cửa đại học vẫn khép lại, họ chỉ có thể chọn cho mình con đường thấp hèn hơn hoặc đào thoát khỏi nước Việt, vấn nạn này kéo dài hàng thập kỷ trong thập niên 80 của thế kỷ trước, bối cảnh xã hội khi ấy tối đen, ảm đạm dường như không lối thoát !
11 Tháng Chín 20158:30 SA(Xem: 26864)
Cho rằng Nguyễn Tấn Dũng là một 'đại diện thân Mỹ' và ‘chống Tàu’ chỉ là sản phẩm của những trí tưởng tượng điên rồ. Những kẻ tham nhũng chỉ biết đến tiền và quyền. Bất cứ ai cho tiền, dù là Mỹ hay Tàu đều không quan trọng. Tóm lại, nếu không lật đổ được chế độ độc tài cộng sản, tương lai đất nước sẽ tiếp tục còn tăm tối trong nhiều năm tới.
11 Tháng Chín 20158:24 SA(Xem: 18704)
sinh viên nghèo Nguyễn Văn Sỹ (quê ở xã Duy Hòa, huyện Duy Xuyên, tỉnh Quảng Nam) cô đơn ngồi sụp xuống sân trường bật khóc, mắt đỏ hoe vì không đủ tiền để đóng các khoản nhập học 4,6 triệu đồng = (200.usd) mà trong túi chỉ vỏn vẹn có 3 trăm ngàn (12.usd) do mẹ bán hết hơn nửa tạ lúa gói ghém đưa cho em đóng tiền học, số tiền có được quá ít nên không thể làm thủ tục nhập học, Sỹ nghẹn ngào chơi vơi giữa 2 chọn lựa: Ở lại, hay quay về quê nhà cuốc đất trồng khoai?
09 Tháng Chín 201512:44 CH(Xem: 13128)
Chính vì lý do này , mà những năm sau đó , mặc dù Hồ Chí Minh tiếp tục viết thư cho Tổng thống Mỹ là Harry Truman xin tiền viện trợ và xin giúp đỡ để đánh Pháp và tiếp tục đánh xuống miền Nam , Harry Truman không thèm trả lời 1 câu và không giúp tiếp . Vì khi đội OSS trở về thì họ đã báo cáo cho quốc hội Mỹ biết Hồ Chí Minh là 1 tên gian xảo và lừa lọc như thế nào
04 Tháng Chín 20151:46 CH(Xem: 18748)
« Việc phản đối đặt tên đường Mạc Thái Tổ là không có cơ sở. Có chăng, đó chỉ là sản phẩm của một thứ chủ nghĩa dân tộc lạc loài, một tâm lí “chính thống” không đến nơi và một “chiêu bài” chống Trung Quốc mang màu sắc hiện tại mà thôi… » * một tâm lí « chính thống » không đến nơi CSVN muốn nói tới việc trung thành với triều đại đã cưu mang, nuôi dưỡng mình. Những chữ không đến nơi ở đây phải đặt cái tâm lý ở thời đại cổ và thời đại ngày nay mới có thể phán đoán được. Việc phán đoán này tất nhiên là tương đối.
04 Tháng Năm 2024
Ở tầm của uỷ viên Trung ương Đảng, có thể lập sân sau để kinh tài. Có thể nói, đằng sau mỗi một quan chức là cả một bộ máy tham nhũng đồ sộ. Ví dụ như ông Vương Đình Huệ, ông lập hẳn sân sau cho em họ đứng tên; nuôi đệ tử ruột làm tay hòm chìa khóa, đảm nhận chức năng kết nối từ ông Huệ và chính quyền tỉnh, nhận dự án từ Trung ương rồi đẩy xuống tỉnh, sau đó trao dự án vào tay em họ ông Huệ. Không có đất nước nào mà mức độ tham nhũng kinh khủng như Việt Nam. Sau lưng mỗi quan lớn đều là một hoặc vài tập đoàn, chuyên rút ruột ngân sách. Điều này gây nguy hiểm cho nền kinh tế đất nước vô cùng. Mỗi ghế quan chức đều...
03 Tháng Năm 2024
Vào ngày 22-1-2018, ông ta bị kết án 13 năm tù. Ông Thăng bị xét xử vào ngày 14 và 15 tháng 12, 2020 vì liên quan đến một vụ bê bối tham nhũng khác và nhận 10 năm tù. Trường hợp của Thăng không phải là trường hợp cá biệt. Khoảng 20 cá nhân khác có liên quan đến lĩnh vực dầu khí và ngân hàng cũng bị kết án, trong đó có ông Trịnh Xuân Thanh, người đứng đầu tập đoàn dầu khí Petrovietnam, người bị bắt ở Đức và đưa về Việt Nam. Ông Thanh bị kết án tù chung thân. Sau đó, Phan Văn Anh Vũ hay còn gọi là “Vũ Nhôm”, một ông trùm kinh doanh bị bắt ở Singapore. Ông Vũ Nhôm lãnh 17 năm tù.
30 Tháng Tư 2024
Với sự ra đi “bất ngờ” của ông Vương Đình Huệ, đảng CSVN đã rơi vào cuộc khủng hoảng chính trị lớn nhất từ trước tới nay. Những người thay thế ông Huệ và ông Thưởng chỉ đếm trên đầu ngón tay gồm Bà Trương Thị Mai, 66 tuổi, quê Qủang Bình, Bí thư Trung ương đảng, Trưởng ban Tổ chức Trung ương; Thủ tướng Phạm Minh Chính, 66 tuổi, quê Thanh Hóa và Bộ trưởng Công an, Đại tướng Tô Lâm, 67 tuổi, quê Hưng Yên. Tuy nhiên ai sẽ thay ông Nguyễn Phú Trọng làm Tổng Bí thư để lãnh đạo Đảng khóa XIV càng mù mịt hơn, vì những người có điều kiện nhất đã bị loại.
29 Tháng Tư 2024
Trong trại, dù Kẻ Nằm Vùng có lời khuyên trước là không nên – nhưng tướng Trọng, thay vì mặc quần áo dân sự như mọi người tị nạn khác – tiếp tục diện bộ quân phục đại lễ với đầy đủ phụ tùng, dây biểu chương, huy chương, nón kết…đi vào nhà ăn tập thể. Tướng Trọng được 4 người đàn ông đang ngồi ăn, đứng dậy đón chào nghiêm chỉnh đúng tác phong thuộc cấp. Tuy nhiên ngay sau đó bị một số người, có khá nhiều phụ nữ chửi bới, ném thức ăn vào người, khiến ông tối tăm mặt mũi, được Kẻ Nằm Vùng kéo chạy ra ngoài nhưng rồi phải trốn vào một nhà cầu công cộng.
24 Tháng Tư 2024
Bộ phim Kẻ Nằm Vùng hay Cảm tình Viên (The Sympathizer) dựa trên tiểu thuyết cùng tên của tác giả Nguyễn Thanh Việt, được sản xuất bởi A24 và Rhombus Media, đạo diễn Hàn Quốc Park Chan-wook, với sự hiện diện của 2 tài tử nổi danh trong cộng đồng người Việt hải ngoại là bà Kiều Chinh, Nguyễn Cao Kỳ Duyên, đã bắt đầu công chiếu tập 1 trên HBO từ ngày 14 tháng 4 năm 2024. Phim chiếu gần 10 ngày rồi nhưng không thấy giới phê bình văn học, nghệ thuật hải ngoại có bài nào nhận xét, đánh giá tập 1 và 2. Những cây đa, cây đề nổi tiếng trong làng báo, truyền thông hải ngoại thường viết bài bình luận tác phẩm văn chương, phim ảnh… hoàn toàn im lặng.
24 Tháng Tư 2024
Vốn là đảng cướp nên tìm một người có khả năng, vừa khôn ngoan vừa hiểm độc để có thể nắm đầu trùm công an là người ngăn chặn mọi chống đối từ bên trong cũng như bên ngoài thì không dễ kiếm. Đại diện trong Quốc Hội chỉ là bù nhìn. Đại hội đảng là chiến trường thanh lọc, sắp xếp hàng ngũ trung ương, địa phương và chính trị bộ là giai đoạn cuối cùng để chọn lãnh đạo tương lai. Đừng coi thường tiến trình "dân chủ" của CSVN đi từ trên xuống dưới. Vì mục tiêu của đảng là cầm quyền. Mọi đe dọa quyền lực đảng có nghĩa đảng sẽ bị tiêu diệt. Để tìm lãnh đạo có khả năng đó đòi hỏi Khôn và Ác. Từ trên...
23 Tháng Tư 2024
Tuy nhiên lịch sử của Việt Nam đã phủ nhận sự mạo nhận này. Chưa hề có cuộc trưng cầu ý kiến nào chứng minh “Đi lên chủ nghĩa xã hội là khát vọng của nhân dân”. Vì vậy, khi bị chống đối, ban Tuyên giáo Trung ương đã quay cuồng với giọng điệu thù nghịch: “Tính chất nguy hiểm của những phương thức, thủ đoạn này ở chỗ chúng tạo dựng nhận thức sai lệch, mơ hồ, hoài nghi, hoang mang, dao động, gây “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” trong nội bộ, làm lung lay niềm tin của cán bộ, đảng viên và nhân dân vào vai trò lãnh đạo của Đảng, sự quản lý của Nhà nước, tạo tâm lý bức xúc, chống đối trong xã hội. Điều đó ảnh hưởng tiêu cực đến...
22 Tháng Tư 2024
Điều đáng chú ý là Thủ tướng Việt Nam Phạm Minh Chính cả hai lần gặp hai vị lãnh đạo công nghệ này đều mời họ xây dựng nhà máy sản xuất ở Việt Nam. Trong khi đó, khác với Samsung, cả hai công ty này đều không sở hữu nhà máy sản xuất sản phẩm cho chính họ. Điều đó khiến nhiều người đặt ra câu hỏi là lãnh đạo Hà Nội có thực sự hiểu đối tác mình đang nói chuyện? Ai cũng thấy Việt Nam đang đứng trước những cơ hội lớn để nhận được đầu tư lớn hơn về công nghệ nói riêng và kinh tế nói chung
21 Tháng Tư 2024
Cũng đáng chú ý là chuyến thăm Trung Hoa của ông Huệ đã xẩy ra chưa đầy một tháng, sau khi Đảng CSVN cách chức Chủ tịch nước Võ Văn Thưởng ngày 20/03/2024. Ông Thưởng, 54 tuổi từng được coi là ngôi sao sáng trong 4 Lãnh đạo hàng đầu, và là người có nhiều triển vọng thay ông Nguyễn Phú Trọng. Ông bị cách chức vì “đã vi phạm Quy định về những điều đảng viên không được làm”. Tham nhũng cũng có vai trò trong vụ mất chức của ông Thưởng. Vì vậy, chuyến đi Bắc Kinh của ông Vương Đình Huệ càng được củng cố cho vị trí chính trị của ông trong tương lai, vì chính ông đã bảo đảm với Tập Cận Bình và các nhà lãnh đạo...
17 Tháng Tư 2024
Ở tấm thứ nhất, hình một viên cảnh sát mặc bộ quần áo màu kem, nón kết cũng màu kem là điều hoàn toàn sai. Đồng phục của cảnh sát VNCH là áo trắng, quần xám, áo 2 túi, nút áo trên gần sát cổ, không hở cổ hoặc phanh ngực, bên trên túi phải có bảng tên, tay áo trái có huy hiệu cảnh sát. Nón kết cũng trên trắng, viền xám ở dưới. Huy hiệu có dòng chữ Tổ Quốc, Công Minh, Liêm Chính khác với huy hiệu của quân đội là Tổ Quốc, Danh Dự, Trách Nhiệm. Cái chào tay của người trong hình cũng sai không đúng quân phong, quân kỷ. Khi chào, lòng bàn tay phải úp xuống, ngón cái hơi quặp lại, 4 ngón còn lại duỗi thẳng khép vào nhau, cánh tay...