Phản động & phản Quốc

15 Tháng Bảy 201811:59 CH(Xem: 1088)

                                 Phản động & phản Quốc
bieu-tinh-2



Tư Bến Nghé



Sử đảng nói khí thế cách mạng tháng Tám (toàn quốc kháng chiến), do Hồ chủ tịt phát động tại cứ điểm Tân Trào lúc đó mạnh ghê gớm lắm, vỹ đại lắm, mà mở đầu là hàng vạn nhân dân Hà Nội xuống đường ủng hộ Việt Minh ngày 17/08/1945, cuộc biểu tình do đảng lãnh đạo thành công. Để sau đó ‘quân ta giải phóng Thái Nguyên’ mở đường, để bác và bộ đội về tiếp thu thủ đô (?!). Những người nay tuổi chín mươi vẫn còn đây khá nhiều, họ là nhân chứng sống, với họ tất cả những gì tuyên giáo đảng hư cấu và viết ra đều là xạo sự!

Với chế độ độc tài cộng sản, chỉ mỗi mình đảng được nói, và bắt buộc mọi người dân phải tin vào điều đảng nói, và những sự thật nếu được đưa ra để đối chất, đều bị ghép là phản động, là thế lực thù địch chống phá cắt mạng! Hổng có hàng chục ngàn người dân Hà Nội nào xuống đường ủng hộ Việt Minh vì nghe lời bác phát động, cũng hổng có bác nào cùng quân về giải phóng hay cướp chính quyền hết, lời cụ Phan Khôi còn đây: Pháp đổ rồi, Nhật hàng rồi, chính phủ Trần Trọng Kim tê liệt rồi, chính quyền bỏ rơi, thì về ‘lượm’ chứ ‘cướp’ ở tay ai?

Du kích Việt Minh tại Tân Trào, chưa tới trăm người vào ngày tháng đó, qua thiếu tá Allison Thomas (OSS Mỹ), mà bác biết Nhật đã đầu hàng sau khi Mỹ ném hai trái bom nguyên tử, vậy là ngày 16/08/1945 để mười mấy người ở lại với bác đang nằm bệnh, số còn lại chia đôi một do Võ Nguyên Giáp, một do Đàm Quang Trung dẫn về Hà Nội. Bỏ bác lại đi sau, đơn giản lúc đó bác đang bị kiết lị và sốt rét nằm liệt giường, nếu hổng nhờ những viên thuốc cứu mạng của toán Deer team thì bác đã đi đoàn tụ cùng Các Mác từ ngày đó rồi!

Mãi đến 26/08/1945 bác mới về đến Hà Nội, bị bịnh nên phải cáng, còn giải phóng Thái Nguyên cũng chỉ là đía dóc, sự thực chuyện là vầy, đi ngang Thái Nguyên, Giáp Cáy thấy đồn lính Nhật treo cờ trắng đầu hàng đồng minh từ hôm 15/08/1945, vậy là Giáp nhào vô đòi cướp súng, quân Nhật hổng cho mà sinh nổ súng. Kẻ có liêm sỉ thì nói sự thật, nhưng với vẹm thì khác, một khi đã là kẻ thắng có súng trong tay, thì mần chuyện tồi tệ cũng kêu đó là anh hùng, ngay cả lúc bác đang (bị ỉa chảy) cũng mang tầm lãnh tụ dzỹ đại.

Lừa bịp nước ngoài hổng biết, ép buộc những thế hệ sinh sau tin vào điều dối trá bịa đặt, Ba Đình đã làm được và làm giỏi! Ngày cắt mạng tháng Tám (19/08/1945) thực ra trước đó hai ngày là ngày 17/08/1945 có cuộc mít tinh của Tổng hội công chức, cùng khoảng hai vạn nhân dân Hà Nội, tại nhà hát lớn để ủng hộ Chính Phủ Trần Trọng Kim, nhưng cuộc mít tinh đã bị khoảng bảy tám tay Việt Minh, với trang bị một khẩu pạc hoọc thật, còn lại là súng bằng cây lựu đạn đất sét, khống chế và biến cuộc mít tinh thành ủng hộ Việt minh.

Sáng 19/08/1945 dân được tụ tập tại Nhà hát lớn Thành phố, với cờ đỏ sao vàng của nhóm Xuân Thủy, Văn Tiến Dũng, Hoàng Tùng… xưng là Mặt Trận Cứu Quốc Việt Minh, còn Trường Chinh hai hôm sau 21/08 mới về tới Hà Nội, phối hợp với nhóm trên để tìm thêm người đi ‘lượm’ các công sở đang bỏ trống. Vậy đã rõ 19/08/1945 ngày ‘cách mạng mùa thu cướp chính quyền taị Hà Nội’, bác còn nằm ở Tân Trào, Giáp tập bắn vào quân Nhật ở Thái Nguyên… Một lần nữa lời ông Thiệu đúng: Đừng nghe những gì vịt cộng nói.

Một nhà nước hình thành ban đầu là như vậy, suốt bảy mươi ba năm tuyên giáo đảng luôn rất tự hào với mấy chữ ‘cướp chính quyền’ để gọi những ngày sơ khai 19/08/1945 đó, đây cũng lại là một điều dễ hiểu, nói ‘lượm chính quyền’ như cụ Phan Khôi thấy hổng ngon chút nào, dùng chữ ‘cướp chính quyền’, cướp nghe khói lửa hơn mần cho đảng oai. Thôi kệ đảng muốn thì cũng chìu mà khen đảng, vậy biểu tình cũng cướp, chính quyền cũng cướp, công kháng chiến cũng cướp, nhưng hổng được nói đảng là cướp!

Ôn chuyện cũ để gẫm chuyện mới, nhân trọn một tháng Sáu qua bên quê nhà, đã dấy lên các cuộc biểu tình, lần đầu tiên hàng vạn người dân được thấy rõ là hổng còn ‘thuần’ nữa, đã xuống đường đều khắp ba miền, có nơi chống lại cảnh sát côn an bằng gạch đá, đốt cháy xe cộ. Nhà nước và đảng gọi đây là bạo loạn, tuy mức độ hổng đúng với tầm để được gọi bạo loạn, nhưng cũng đã đủ để mọi người nhìn thấy cái mầu mè, mà đảng vẫn luôn (cố tình) khoa trương người dân ý đảng đồng lòng, nay đã rõ đồng sàng dị mộng thì có!

Chuyện phải nói kỳ này là cái thế trận giữa hai bên, một bên đảng đã gọi thằng dân là phản động, và ngược lại dân cũng đã gọi đảng là lũ phản quốc, và câu khẩu hiệu của người biểu tình như đã gói trọn ý nghĩa cho hành động xuống đường của mình: Thà phản động hơn phản quốc!. Đã gọi nhau như vậy, thấy ra từ trước giờ miệng nói mần cắt mạng, đả phá chế độ phong kiến vua chúa, nhưng đảng và chế độ vẫn coi dân chỉ là thứ ‘thần dân’, bộ chính trị đảng là một thứ vua tập thể có quyền tối thượng, đem nước bán cả cho giặc truyền kiếp phương Bắc.

Cái hoang tưởng của Trọng Lú quá lớn, rằng dân yêu đảng, rằng đảng có chính nghĩa, nhà nước có chính danh, Lú nói: Đi nhiều nơi, tiếp xúc qua nhiều kênh, hiểu rõ lòng dân thì thấy mừng, vì nhân dân đồng thuận rất cao, luôn đồng hành, luôn ủng hộ đảng (sic!). Có mừng thiệt hôn, vì chính Lú cũng biết những người gặp, những lời nghe, chỉ là tiếng sói tru cùng bầy, Lú và đồng bọn nay đã đối diện với sự thật rõ ràng hơn bao giờ hết, và hai tiếng ‘bạo loạn’ đảng gán cho người dân, đã nói lên cái giận dữ lẫn hốt hoảng.

Thiệt là sai lầm, Trọng Lú đổ dầu vào lửa khi miệt thị cả trăm ngàn người dân xuống đường ‘toàn là bất hảo cả’, là thế lực thù địch ‘không loại trừ có yếu tố nước ngoài’ giật dây, rồi bôi dơ lòng yêu nước người dân, là đi biểu tình với cái giá mướn 300.000 tiền hồ. Và tệ hơn nữa mụ chủ tịt cuốc hội chửi dân như chửi con: Người dân ngu dại, không biết phân biệt sự thật đúng hay sai, nghe lời xúi giục của kẻ xấu, biểu tình chống phá đảng và nhà nước… Đây là ngu mà nói bậy, hay là giận đã mất khôn, thấy ra cả hai đều có!

Nhìn vào con số tham dự, cho thấy tuy đang  sống trong chế độ độc tài toàn trị, nhưng người dân vẫn ý thức được họ là chủ đất nước, là công dân, quyền lực nhà nước (ngay cả đảng) cũng do dân mà có, được tồn tại bằng chính tiền thuế dân đóng để trả công phục vụ. Người dân đã hổng còn thuần, chính xác hơn người dân đã hết sợ đảng nhát ma mà ra mặt đối đầu, dân đã vả vào mặt đảng, và chuyên trước giờ chưa từng có, là chóp bu xã nghĩa lên tiếng giải độc, đảng phản quốc đã sợ ngược cái phản động của người dân.

Khách quan mà nói các cuộc biểu tình rộ khắp cả nước kể từ ngày 10/06/2018, lần đầu tiên đảng Ba Đình cao nhứt là bộ chính trị, thực sự cảm thấy chế độ đã bất an, vì vậy mà luật An Ninh Mạng (một thứ vũ khí bảo vệ chế độ) đã được vội vã bấm nút thông qua. Vậy ra, người dân đã nhìn ra được chế độ này hổng là của dân, bỏ đi lợi ích của đất nước dân tộc, chỉ biết duy trì quyền lực cho đảng, chế độ, thì chuyện người dân xuống đường chỉ là bước đầu, bước kế tiếp sẽ dứt khoát là ra tay thay đổi chế độ.

Bảo Đại, vị vua cuối cùng của Nhà Nguyễn lúc lưu vong tại Hong Kong (1946), đã nói với Trần Trọng Kim một câu để đời về Việt Minh thời ấy (Hồ Đồng Chinh Giáp): Chúng mình già trẻ đều đã mắc lừa bọn du côn. Hồ Đồng Chinh Giáp thời đó, hay Trọng Quang Ngân Phúc bây giờ, tất cả đều là một bọn cơ hội, đất nước dân tộc gì nơi chúng… Tư Bến Nghé tui mở đầu câu chuyện, bằng nhắc lại cái thời nhiễu nhương ban đầu của bác và đảng, và hổng lâu lắc gì chỉ một năm sau, mặt thật của bác và đảng đã bị vua Bảo Đại lột truồng.

Phải cẩn thận với cộng sản gian ác, mượn chuyện xưa để răn chuyện nay, cũng bởi sau những cuộc xuống đường của người dân chống (đặc khu) nhà nước dâng đất cho Tầu cộng, cùng thông qua luật an ninh mạng để bịt miệng thằng dân, dư luận vẫn đang sôi động… Không ngoài sự tranh cãi về các phương thức đấu tranh, tùy nhận định mỗi người mà cổ vũ phương thức mình chọn, người chọn bạo động nghĩ là mau lẹ đem đến thay đổi cho đất nước, triệt được nội xâm (An Nam cộng), thì sẽ sớm chận đứng (Tầu cộng) ngoại xâm.

Người chọn bất bạo động, cho rằng hợp với trào lưu hiện nay, tránh được đảng và chế độ có cớ vì bạo động mà ra tay đàn áp tiêu diệt sẽ thất lợi bên phía đấu tranh (đã có lợi bao giờ đâu?). Vậy chúng ta cứ chờ coi, chuyện rồi sẽ vẫn cầm biểu ngữ chống Tầu cộng, chống đảng bán nước, để rồi ăn cơm tù với cái án phản động… Hay là chấp nhận hy sinh mà tay cầm bom cầm dao, các toán ‘Phong trào Dân trị’ được âm thầm lan rộng khắp nơi, để dạy giặc biết câu: Nhữ đẳng hành khan thủ bại hư.

VOA hôm 05/07 cho hay, côn an thành Hồ thông báo đã bắt 7 nghi phạm chế tạo bom tấn công trụ sở công an phường 12 ngày 20/06 vừa rồi, cho rằng nhóm này được một tổ chức mang tên Triều Đại Việt tại Mỹ tài trợ 120 triệu tiền Hồ. VOA cũng đưa lời của tay tướng phó giám đốc côn an là: Nhiều nhà riêng của lãnh đạo, trụ sở công an nằm trong kế hoạch đánh bom của nhóm khủng bố… Các cơ quan chức năng sẽ đấu tranh ngoại giao với các nước về việc dung dưỡng, chứa chấp các đối tượng khủng bố để chúng gây án ở Việt Nam (sic!).

Nếu chuyện này là thật, thì đó là chỉ dấu cho thấy đất nước dân tộc vẫn còn tương lai, chỉ sợ như trên mạng dư luận ngay từ đầu, đã cho vụ ném chất nổ đồn côn an phường 12 chỉ là trò mèo của côn an. Chuyện này bắt nhớ vụ nhà thờ Vinh Sơn Sài Gòn trên đường Trần Quốc Toản hồi cuối tháng Năm 1975, với tang chứng là cây súng lục, mấy băng đạn, bộ đồ sĩ quan Ngụy và hai vật lớn chừng cái xách tay, được cho là máy in tiền giả, và máy liên lạc ra nước ngoài?!

Ba Đình đã động đám chuột rồi sẽ ôm tiền bỏ chạy ồ ạt hơn, những con đã lót ổ nước ngoài xong sẽ chạy trước, những con chưa thì gấp rút tẩu tán, đó là phần của đảng phản quốc… Còn người dân bị kêu là phản động, có xuống đường xin nhớ cho bài học buổi mít tinh của Tổng hội Công chức ngày 17/08/1945, để khỏi phải sa vào vết xe cũ.

Phản động đang đấu với phản quốc thắng thua chưa đến hồi kết, nhưng thấy câu ‘thà phản động hơn phản quốc’ thấy rằng người dân đã chịu chấp nhận đối dầu, thì hổng khó để thấy được tương lai đất nước, ngày tàn của đảng và chế độ thúi tha khốn nạn này đã rờ được chạm thấy.

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
23 Tháng Tư 2024
Tuy nhiên lịch sử của Việt Nam đã phủ nhận sự mạo nhận này. Chưa hề có cuộc trưng cầu ý kiến nào chứng minh “Đi lên chủ nghĩa xã hội là khát vọng của nhân dân”. Vì vậy, khi bị chống đối, ban Tuyên giáo Trung ương đã quay cuồng với giọng điệu thù nghịch: “Tính chất nguy hiểm của những phương thức, thủ đoạn này ở chỗ chúng tạo dựng nhận thức sai lệch, mơ hồ, hoài nghi, hoang mang, dao động, gây “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” trong nội bộ, làm lung lay niềm tin của cán bộ, đảng viên và nhân dân vào vai trò lãnh đạo của Đảng, sự quản lý của Nhà nước, tạo tâm lý bức xúc, chống đối trong xã hội. Điều đó ảnh hưởng tiêu cực đến...
22 Tháng Tư 2024
Điều đáng chú ý là Thủ tướng Việt Nam Phạm Minh Chính cả hai lần gặp hai vị lãnh đạo công nghệ này đều mời họ xây dựng nhà máy sản xuất ở Việt Nam. Trong khi đó, khác với Samsung, cả hai công ty này đều không sở hữu nhà máy sản xuất sản phẩm cho chính họ. Điều đó khiến nhiều người đặt ra câu hỏi là lãnh đạo Hà Nội có thực sự hiểu đối tác mình đang nói chuyện? Ai cũng thấy Việt Nam đang đứng trước những cơ hội lớn để nhận được đầu tư lớn hơn về công nghệ nói riêng và kinh tế nói chung
21 Tháng Tư 2024
Cũng đáng chú ý là chuyến thăm Trung Hoa của ông Huệ đã xẩy ra chưa đầy một tháng, sau khi Đảng CSVN cách chức Chủ tịch nước Võ Văn Thưởng ngày 20/03/2024. Ông Thưởng, 54 tuổi từng được coi là ngôi sao sáng trong 4 Lãnh đạo hàng đầu, và là người có nhiều triển vọng thay ông Nguyễn Phú Trọng. Ông bị cách chức vì “đã vi phạm Quy định về những điều đảng viên không được làm”. Tham nhũng cũng có vai trò trong vụ mất chức của ông Thưởng. Vì vậy, chuyến đi Bắc Kinh của ông Vương Đình Huệ càng được củng cố cho vị trí chính trị của ông trong tương lai, vì chính ông đã bảo đảm với Tập Cận Bình và các nhà lãnh đạo...
17 Tháng Tư 2024
Ở tấm thứ nhất, hình một viên cảnh sát mặc bộ quần áo màu kem, nón kết cũng màu kem là điều hoàn toàn sai. Đồng phục của cảnh sát VNCH là áo trắng, quần xám, áo 2 túi, nút áo trên gần sát cổ, không hở cổ hoặc phanh ngực, bên trên túi phải có bảng tên, tay áo trái có huy hiệu cảnh sát. Nón kết cũng trên trắng, viền xám ở dưới. Huy hiệu có dòng chữ Tổ Quốc, Công Minh, Liêm Chính khác với huy hiệu của quân đội là Tổ Quốc, Danh Dự, Trách Nhiệm. Cái chào tay của người trong hình cũng sai không đúng quân phong, quân kỷ. Khi chào, lòng bàn tay phải úp xuống, ngón cái hơi quặp lại, 4 ngón còn lại duỗi thẳng khép vào nhau, cánh tay...
17 Tháng Tư 2024
ngoại giao của nước VNcs tùy theo từng thời điểm, có thể khi công bố Sách Trắng Quốc Phòng năm 2009 thì TQ chưa có những hành vi manh động hung hăng như hôm nay, thế nhưng khi công bố lần thứ hai năm 2019 khi TQ gia tăng cường độ lấn chiếm thì chủ trương của Việt Nam vẫn không thay đổi, điều đó đặt ra một câu hỏi là liệu nhà cầm quyền csVN vẫn chấp nhận không thay đổi đường lối quốc phòng trong khi chủ quyền quốc gia đang bị đe dọa nhằm đổi lấy một nền hòa bình nhu nhược, yếu ớt, và sự độc lập đang bị chỉ trích khi dân chúng nhìn thấy giới lãnh đạo TQ xem đảng csVN như thủ hạ của mình...
12 Tháng Tư 2024
Hai nhóm gồm hơn 30 nhà lập pháp Mỹ hồi cuối tháng 1 đã gửi các bức thư chung tới Bộ trưởng Raimondo để kêu gọi chính quyền Biden không công nhận quy chế kinh tế thị trường cho Việt Nam. Họ lập luận rằng Việt Nam không đáp ứng các yêu cầu về thủ tục để thay đổi tình trạng và cho rằng việc cấp quy chế này cho quốc gia Đông Nam Á sẽ là “một sai lầm nghiêm trọng.” Kể từ năm 2002, khi Mỹ bắt đầu vụ điều tra chống bán phá giá đầu tiên đối với cá phi lê đông lạnh nhập từ Việt Nam, Washington coi quốc gia Đông Nam Á là một “nền kinh tế phi thị trường.” Trong 21 năm qua, Mỹ đã áp thuế chống phá phá giá đối với nhiều mặt hàng...
11 Tháng Tư 2024
Suy nghĩ gần giống như Phan Châu Thành, Minh Tâm Lê: Hy vọng sắp tới, khi ngắm tượng, nhân dân Nghệ An sẽ khơi dậy được sự tự hào truyền thống, không còn ‘xin gạo cứu đói khi giáp hạt’, không còn chứng kiến những thảm cảnh đau lòng như con em chui vào container” để sang lao động ở Anh, ở châu Âu, không còn cảnh leo hàng rào ở biên giới Mexico - Mỹ để thế lực thù địch, phản động bôi nhọ. Tin tưởng vào một ngày mai tươi mới
10 Tháng Tư 2024
Chủ trương “đảng hóa các tổ chức người Việt ở nước ngoài” là một chính sách từ thập niên 80 nhưng đảng giả bộ như không biết nên đã tìm cách phủ nhận: “Thậm chí các đối tượng còn rêu rao rằng, Việt Nam đang tìm cách “đảng hóa” với cả những hội, đoàn trong tương lai mà Đảng hậu thuẫn tại hải ngoại! Các đối tượng cố tình xuyên tạc, vu cáo rằng kể từ Nghị quyết 23-NQ/TW ngày 12/3/2003 về phát huy sức mạnh đại đoàn kết toàn dân tộc đến Nghị quyết 36-NQ/TW ngày 26/3/2004 về công tác đối với người Việt Nam ở nước ngoài được triển khai “thực chất là những chiêu trò ru ngủ giả hiệu dân chủ”!
08 Tháng Tư 2024
Để trả lời vấn nạn này, trước hết chúng ta nhận xét ngay rằng, tuy hiện giờ CSVN tôn CSTQ là quan thầy, tuy nhiên trong tương quan giữa quân đội và công an thì quân đội CSTQ giữ vai trò vượt trội hệ thống công an. Các cấp bậc chính thức trong công an TQ không rập khuông quân đội, như công an Việt nam. Tuy công an TQ cũng giữ vai trò kiểm soát nhân dân, nhưng uy tín thấp hơn quân đội rất nhiều. Tình trạng tại Việt Nam thì ngược lại. Bộ trưởng công an Tô Lâm và guồng máy công an hầu như làm lu mờ quân đội và mọi khía cạnh khác của bộ máy công quyền. Chỉ cần nhìn vào con số 2 triệu công an bán chuyên trách mà Tô Lâm....
04 Tháng Tư 2024
Dân đóng thuế để trả lương cho cơ quan công quyền, công an…. Để bảo vệ cho họ. Nhưng cơ quan công quyền, công an lại thất trách, không lo bảo vệ nhân dân, mà chỉ lo đi bảo vệ Đảng. CA báo kê các vụ cướp đất, cướp nhà, bảo vệ bọn quan chức tham nhũng, bắt bớ, đánh đập dân lành. Nhiều cái ch.ết của người dân trong đồn công an khi họ được mời lên làm việc…đã nói lên được bản chất man rợ, ác ôn của chúng! Đừng hỏi tại sao dân mất lòng tin nơi đảng! Lòng tin là một thứ xa xỉ của nhân dân đối với Đảng và chính quyền!