"hãy Giữ Cho Ba Mẹ Ba Ngày Giỗ Lớn!"

15 Tháng Tư 201511:10 SA(Xem: 4588)
  • Tác giả :

"Hãy giữ cho ba mẹ ba ngày giỗ lớn!"

vietnam095-XLRFA
Nàng Tôn nữ xứ Huế có dáng vẻ quý phái sang trọng, khuôn mặt đẹp kín đáo buồn buồn phảng phất nét đài các kiêu sa ấy sang định cư, sinh sống ở Canada đã mấy chục năm rồi, nhưng vẫn chuyên cần đi chùa, và thờ cúng ông bà rất nghiêm chỉnh. Hàng năm cô vẫn còn giữ được ba mùa cúng giỗ lớn mà cô cho là thiêng liêng nhất, cả gia đình không ai được quên. Và trước khi nhắm mắt, cô cũng nhiều lần yêu cầu, ghi di chúc lại bắt con cháu trong nhà phải theo cô mà thực hiện, lúc còn sống cô cũng thường dặn dò giảng giải...

Có hai lễ cúng giỗ lớn mà nhiều người Huế cho đến nay vẫn còn lưu giữ và thường xuyên thực hiện hàng năm, được lưu truyền qua nhiều đời người Huế, ít nhiều ai cũng biết đó là Lễ cúng giỗ cô hồn và Lễ cúng giỗ Tết Mậu Thân.

Cúng Cô hồn ở Huế bắt đầu vào 23 tháng 5 Âm lịch, kéo dài đến 30/5 nhằm tưởng niệm, cúng bái cầu nguyện chung cho linh hồn các Chiến sĩ trận vong và dân thường đã chết trong ngày kinh đô thất thủ; khi vua Hàm Nghi và Tôn Thất Thuyết, Nguyễn Văn Tường … mưu sự chống Pháp bất thành, giặc Pháp phản công vào Thành Nội Huế gặp người Việt nào là giết người đó; trong thành nội lúc đó còn có rất nhiều con cháu hoàng tộc cũng bị chết oan, và trong số đó có nhiều người là tổ tiên thân thuộc dòng họ của gia đình cô Tôn nữ… Và đó bgcũng chính là lý do vì sao mà sang đến Tây rồi, nhưng cô Tôn nữ hàng năm vẫn thường xuyên duy trì cúng kiếng!

Cúng giỗ Mậu Thân, cũng trùng hợp cho ngày Cố Đô thất thủ, thì được bắt đầu từ mồng 3 tết và dân Huế thường nhang khói kéo dài hàng tháng sau Tết Âm lịch hàng năm, kéo dài để cầu nguyện riêng cho từng người thân đã chết được siêu độ, và cũng để cầu nguyện chung, để tưởng nhớ chung cho một "giải khăn sô cho Huế". Dân Huế tùy nhà, cúng lễ ngoài hương hoa trái cây bánh mứt còn có các phẩm vật chay, mặn…

Những ngày đó, gần chục ngàn người dân Huế đã bị Việt cộng bắt đi và sát hại sau khi chúng bị đánh bật ra khỏi Huế. Việt cộng nhẫn tâm giết hại họ như một cách trả thù, trả thù bị quân đội VNCH dù bất ngờ bị VC vi phạm thỏa ước đình chiến vẫn anh dũng chiến đấu đánh bại Việt cộng và tái chiếm lại Huế, trả thù vì dân Huế đã không theo Việt cộng, không đồng khởi vùng lên hưởng ứng lời kêu gọi của Việt cộng trong thời gian chúng chiếm đóng Huế. Và Việt cộng giết chết họ cũng là để rút chạy cho nhanh, để bảo tồn bí mật thương vong, cơ sở; đồng thời cũng là để khủng bố, đe dọa người dân Huế không được làm việc, hợp tác với chính phủ VNCH trong tương lai…4rijNM

Hàng chục ngàn người Huế là quân dân cán chính VNCH bị Việt cộng bắt đi rồi giết chết này, trong đó có rất nhiều người chỉ là dân thường, là thầy giáo, y bác sĩ… vô tội sau đó đã bị Việt cộng thủ tiêu; giết tập thể bằng các hình thức vô cùng dã man như chôn sống, đập bể đầu, trói chùm lại rồi thả trôi sông trôi suối… phi tang mất xác! Và dân Huế, ít có nhà nào thoát được, nhà nào cũng có người thân hoặc bà con gần, xa chết oan ; có nhà còn có vài người thân cùng thương vong trong cái lễ tết đáng nguyền rủa nầy. Cô Tôn nữ cũng vậy, cha và anh ruột cô đều bị Việt cộng bắt đi rồi giết chết, cha cô là một giáo sư, sau này tìm được xác bị chôn sống chung với nhiều người khác gần Lăng Tự Đức; còn anh cô là phi công, bị thủ tiêu mất tăm mất tích, chết không tìm được xác!

Cũng bởi vậy mà cho đến mãi tận sau này, ngày Tết năm nào nhà cô Tôn nữ cũng không chỉ sắm hoa chơi Tết cho người sống, hoa kiểng chưng tết cho đẹp nhà mà còn mua đầy hoa cúng dành cho cha cô và anh cô, những người đã bị Việt cộng giết chết trong Tết Mậu Thân, và gần như suốt tháng Giêng, nhà cô lúc nào cũng đều có hương khói, tưởng niệm, cúng vái… họ!

Còn chuyện ngày 30 tháng 4, với nhiều người VN thì đó cũng là ngày mất nước chung, nhưng với đa số Việt kiều thì 30 tháng 4 còn là tưởng niệm tháng 4 đen, tưởng niệm đến những người thân và quân dân cán chính đã hy sinh trong giờ thứ 25 của cuộc chiến và cả sau đó, trên đường vượt thoát tìm tự do… Nhưng riêng với gia đình cô Tôn nữ, thì đó còn chính là một ngày cúng giỗ thật sự, là một phần cuộc đời của cô. Mà cô đã kể lại, ghi lại trong những trang nhật ký nhạt nhòa vì nước mắt và sau nầy, phần nào trong di chúc như dặn dò gởi gắm và cũng để giải thích vì sao cô lại chọn ngày 30 tháng 4 làm ngày cúng giỗ …

Huế thời cô Tôn nữ sống, trước 75, không còn có Vua nhưng vẫn là kinh đô đạo đức phong kiến kiêu kỳ, đôi khi tàn nhẫn và cay nghiệt. Những ngày đó, cô là cô gái Huế mới lớn thùy mỵ nết na đẹp kiêu sa nổi tiếng một thời của trường Đồng Khánh. Năm 74, đang học Văn khoa, cô yêu chàng trai hàng xóm cũng đang học năm cuối đại học. Hai bà mẹ nhà kế nhau vốn đã kèn cựa sắc tài của nhau từ hồi son trẻ, thêm nữa một gia đình gốc gác Hoàng tộc có truyền thống chống cộng còn một gia đình thuộc thành phần thứ ba phản chiến, không “môn đăng hộ đối" nên hai người mẹ cùng hết sức "hợp tác, đoàn kết" phá không cho cái đám cưới của đôi trẻ được hình thành.

Dân Huế nổi tiếng nặng hiếu mà cũng nặng tình, vừa đa tình lại vừa liều mạng, dám chết vì tình nên… không biết họ tính toán sắp xếp thế nào mà sau đó chàng trai bỏ nhà, bỏ trường đăng lính. Còn cô Tôn nữ cũng bỏ xứ vào Nam, mang theo một mầm sống mới.

Một năm sau, gần vào giờ thứ 25 của cuộc chiến, trong sắc áo Thủy quân lục chiến bảo vệ đèo Hải Vân cho dân quân Huế rút chạy về Nam, chàng sinh viên trẻ ngày nào dính nguyên trái B40 bị thương nặng, bay mất đôi chân, đồng đội tải thương cố đưa được về Huế nhưng không còn cứu được, một thời gian sau, đúng ngay ngày 30 tháng 4 thì chàng mất... Và gần như cùng lúc đó, rạng sáng 30 tháng 4-75, ở Saigon cô Tôn nữ cũng lên một trong những chiếc máy bay trực thăng cuối cùng, bay ra biển, ôm theo đứa con trai còn đỏ hỏn!

Gần bốn mươi năm sau. Theo di chúc của cô Tôn nữ, một người đàn ông trí thức rất đẹp trai, phong độ  khuôn mặt đậm nét u buồn, nói tiếng Việt không rành lắm tìm về đến Huế. Mang theo gia tài và tờ di chúc của mẹ. Cái gia tài quá lớn cho tờ di chúc nhỏ. Di chúc căn dặn chàng trai giúp sửa sang, xây lại nhà ở, nhà thờ họ cho cả hai gia đình, xây mồ mả cho những người đã khuất. Rải tro tàn thân xác của một người lên mộ của một người. Còn lại cúng dường vào một ngôi chùa mà hồi xưa cô Tôn nữ đã từng vào đây quy y niệm Phật, rồi sau đó vào nguyện cầu, thề nguyền cùng với chàng trai trẻ... Và sau hết, dặn lấy ngày 30 tháng 4 hàng năm, nhờ nhà chùa làm ngày cúng giỗ, cầu nguyện chung cho vong linh của cô và chàng trai trẻ!

Câu chuyện trải dài theo lịch sử đau đớn của người dân xứ Huế nói chung, và nói riêng về một cuộc tình của cô Tôn nữ với 40 năm dài đằng đẵng tuyệt tích nuôi con, câm lặng chẳng sẻ chia được cùng ai trên xứ người đầy bi thương. Và khao khát cuối cùng, ước nguyện cuối đời của một con người, của cô Tôn nữ tuyệt vời một thời của xứ Huế ngày xưa, theo di chúc, gần đây đã được cậu bé đỏ hỏn mà cô đã bế lên máy bay trong ngày 30 tháng 4 năm nào, quay về VN thực hiện. Anh đã rải chút nhúm tro tàn thân xác của cô gái đẹp bạc phận ngày nào - mẹ anh, lên nấm mồ của người cha mà anh chưa bao giờ biết mặt. Người mà cách đây hơn 40 năm, là chàng sinh viên trẻ, đã quăng bỏ bút nghiêng để trở thành người lính trẻ đầy bất hạnh…

Đã 40 năm qua rồi, và bây giờ thì mọi sự bất hạnh đau thương nhất đối với cô Tôn nữ và chàng trai trẻ ngày nào cũng đều đã được gió cuốn đi, nhưng đối với con cháu họ thì vẫn còn đó những hoài niệm và nước mắt, vẫn còn mãi những ngậm ngùi thương cảm mỗi khi nhớ đến họ, nhất là trong những ngày 30 tháng 4 mà nhà họ luôn khói hương nghi ngút…

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
12 Tháng Sáu 20167:45 SA(Xem: 4473)
Đáng nói hơn nước Việt Nam dưới sự điều hành của một bọn quan chức vô lại tham lam đã vội vàng tin theo và tạo điều kiện cho hắn có thể tàn phá non sông mà không phải chịu một trách nhiệm gì bởi vì đơn giản hắn có những đứa con đang nắm hệ thống kinh tài cs.
10 Tháng Sáu 20168:06 CH(Xem: 4480)
Nếu quả bom này nổ thì không chỉ là Tây Nguyên ảnh hưởng nguồn nước kiềm này sẽ lan xuống Đông Nam Bộ và Tây Nam Bộ, trên dọc đường đi nó sẽ giết toàn bộ thực thực vật ven sông. Khi đến Nam Bộ thì sẽ giết các cánh đồng lúa và cây ăn trái vốn quen với pH thấp, và đặt dấu chấm hết cho ngành trồng trọt phía nam. Rồi lúa sẽ không còn trồng được dẫn đến khủng hoảng lương thực như tại Venezuela....
10 Tháng Sáu 20167:54 CH(Xem: 4295)
Từ triều đại của "chúa" Nguyễn Tấn Dũng, sang triều đại của "chúa" Nguyễn Xuân Phúc, dưới sự lãnh đạo vô cùng sáng như đom đóm của "vua" Lú, nước Việt Nam tiếp tục... vươn lên trong bảng xếp hạng nợ như chúa chổm.....
10 Tháng Sáu 20167:50 CH(Xem: 4369)
Tại sao chính quyền VN lại xử sự hồ đồ như thế khi từ chối lời đề nghị của phía Mỹ. Trước đó thì phớt lờ đề nghị giúp của LHQ. Mà việc cá chết này đã không còn là việc của nhà nước nữa mà là của người dân. Liên quan đến tính mạng, sức khỏe cũng như công ăn việc làm của bao triệu người dân chứ không phải của chính quyền nữa rồi....
30 Tháng Năm 20166:41 CH(Xem: 4756)
Đó là một nhiệm vụ cao cả mà đất nước trao cho giới thanh niên, sinh viên học sinh, giới công nhân lao động, và giới trí thức, là những giới có tinh thần yêu nước yêu dân tộc hàng đầu, họ là những người có trọng trách đối với lịch sử, họ có cái trọng trách giải cứu dân tộc, bảo vệ sự tồn vong của đất nước....
22 Tháng Năm 201610:36 CH(Xem: 3816)
Kính mời Ngài B.Obama nghe về một tù nhân không có tội đã bị giam giữ nhiều năm liền trong cái quốc gia mà Nguyễn Phú Trọng tuyên bố: "chưa có bao giờ người dân VN được sống trong bầu không khí dân chủ như hiện nay"
20 Tháng Năm 20165:41 CH(Xem: 4755)
Đảng cộng sản mình ngộ quá phải không anh? Hồ chủ tịch mình ngộ quá phải không anh? (3) Ôi! thời đại khốn nạn, thời đại Bắc thuộc tái sinh, thời đại Hồ Chí Minh!
19 Tháng Năm 201611:33 SA(Xem: 3377)
từ Chủ tịch nước Trần Đại Quang đến Chủ tịch Quốc hội bà Nguyễn Thị Kim Ngân và Chủ tịch Mặt trận Tổ Quốc Nguyễn Thiện Nhân cũng miệng ngậm tăm không dám hé răng. Thậm chí các Đại biểu Quốc hội của vùng lãnh thổ bị nạn cũng không thấy ai dám nói năng nửa lời hay dám xông mình đi giúp cử trị! Như vậy thì Quốc hội, cơ quan quyền lực cao nhất của hệ thống lãnh đạo, có là bù nhìn hại dân không?
15 Tháng Năm 20168:05 CH(Xem: 4961)
người dân VN đang bị đầu độc từng ngày từng giờ...
14 Tháng Năm 20169:06 CH(Xem: 7399)
Hãy cứ ra tay đi Trần Đại Quang, hãy cứ ca ngợi chủ nghĩa Mác Lê Nin thùng rác đi Nguyễn Phú Trọng, hãy cứ mị dân như tại Cần Thơ đi Nguyễn Thị Kim Ngân và hãy phát biểu làm tuồng đi Nguyễn Xuân Phúc, sự đàn áp ngày hôm nay nếu tiếp diễn sẽ là một vết nhơ, một vết thẹo lồi trên khuôn mặt bầy hầy của đảng cộng sản...
28 Tháng Ba 2024
Tuy nhiên Tuyên giáo, cơ quan tuyên truyền của đảng, lại “thương mại hóa” hoạt động tôn giáo để quy kết trách nhiệm hình sự. “Trước những hiện tượng thu hút sự chú ý của dư luận xã hội thời gian gần đây, liên quan đến các hoạt động mang tính chất “thị trường”, “cung - cầu” của một số cơ sở thờ tự Phật giáo ở nước ta, không ít các nhà nghiên cứu văn hóa, học giả đặt câu hỏi: trong tình hình mới, có hay không – nên hay không nên công nhận “thị trường tôn giáo”? Khi đưa vấn đề sinh tồn của tôn giáo vào “thị trường” để “vật chất hóa” vấn đề tâm linh, phải chăng nhà nước muốn kiểm soát gay gắt hơn vấn đề tín ngưỡng, tôn giáo?
28 Tháng Ba 2024
Nói đến XHCN thì phải nhìn nhận VN là một quốc gia đi theo hàng chót, những quốc gia đã từng xây dựng như Liên Xô, Ba Lan, Đông Đức, Tiệp Khắc…; người dân đã nhìn thấy những bất công, bất cấp của chế độ XHCN và họ đã mạnh dạn thay đổi, Liên Xô, cái nôi của Cách Mạng Tháng 10, của Lê Nin đã không còn là cộng sản mà thay vào đó là một quốc gia đi theo con đường tư bản của những tên độc tài, Đông Đức đã đập bỏ bức tường ô nhục ngăn cách hai miền để tiến đến thống nhất trong hòa bình và trở thành một quốc gia hùng mạnh đi theo con đường tư bản chủ nghĩa...
28 Tháng Ba 2024
Về chính trị, VN cũng chẳng có gì đáng tự hào. Nền tảng chính trị VN trước đây (ở miền Bắc) và sau này (cả nước) lệ thuộc vào Tàu và Liên Xô. VN vẫn theo một chủ nghĩa lỗi thời và đã hết sức sống, một chủ nghĩa mà nơi khai sinh ra nó đã khai tử nó hơn 20 năm trước đây. Người Việt chẳng phát kiến được một chủ thuyết chính trị nào, mà chỉ rập khuôn theo chủ nghĩa Mao – Stalin. Không thể nào tự hào khi mà chính quyền ra rả mỗi ngày bảo người dân phải làm gì và giảng giải rằng yêu nước là yêu chủ nghĩa xã hội!
23 Tháng Ba 2024
Năm 2017, khi còn làm Trưởng Ban Tuyên giáo Trung ương, ông Võ Văn Thưởng đã từng làm xã hội xôn xao với tuyên bố “không sợ đối thoại, không sợ tranh luận”. Tưởng chừng như cánh cửa đón nhận các ý kiến khác biệt đã mở rộng, sau khi luật an ninh mạng – luật không chấp nhận ý kiến khác biệt ra đời. Vậy mà, đó chỉ là lời tuyên bố vui miệng của Thưởng. Năm 2024, ông Đỗ Minh Hiền ở Hà Nội, một người viết lý luận triết học riêng, khác biệt với triết học Marx Lenin, bị 6 năm tù. Không ai biết ông ta viết gì, lập luận ra sao, vì bởi ông ta chưa bao giờ có dịp được đối thoại, hay tranh luận để nhận biết mình sai hay đúng trong giấc mơ mà...
20 Tháng Ba 2024
Những người đảng viên đang yêu đảng, cuồng đảng, đừng cho rằng đây là luận điệu của bọn thế lực ‘chống phá, thù địch’, mà hãy nhìn lại lời nói của lãnh tụ các người, ông Hồ Chí Minh đã từng giáo dục các đảng viên của mình là ‘cần kiệm, liêm chính, chí công vô tư’, vậy thì các ông, bà nghĩ sao về những bất công, bất cập hàng ngày trông thấy từ chính những người lãnh đạo của mình?!, liệu rằng những đảng viên đảng cộng sản còn có lý tưởng hay chỉ là vào đó chỉ để noi gương tham nhũng theo cấp trên của mình?.
20 Tháng Ba 2024
Việc ông Thưởng từ chức đánh dấu sự khởi đầu của một giai đoạn bất ổn chính trị mới ở Việt Nam. Kể từ Đại hội 13 của đảng Cộng sản Việt Nam hồi đầu năm 2021, đã có nhiều vụ cách chức và truy tố cấp cao, trong số đó có 4 ủy viên Bộ Chính trị (trong đó có Thưởng và người tiền nhiệm Nguyễn Xuân Phúc), một phó thủ tướng, hai bộ trưởng và hơn chục lãnh đạo tỉnh. Việc thay thế quá nhanh hai Chủ tịch nước đặc biệt đáng chú ý, vì ông Phúc cũng bị cách chức hồi đầu năm 2023, sau khi nhậm chức chưa đầy hai năm.
16 Tháng Ba 2024
Thực tế, trái lại, cho thấy mọi cuộc cách mạng dù tiến bộ và tích cực đến đâu, đều có khuyết điểm và cần phải tu chính thêm. Hơn nữa có những cuộc cách mạng không những hoàn toàn vắng bóng những yếu tố tích cực, mà còn mang lại tại họa cho dân tộc xuyên qua nhiều thế hệ. Điển hình là các cuộc cách mạng Cộng Sản và Hồi Giáo cực đoan mà chúng ta sẽ phân tách trong bài này. Chúng ta cũng sẽ phân tách tầm mức quan trọng chiến lược của yếu tố viễn kiến trong nhận thức của những người lãnh đạo. Yếu tố viễn kiến giữ một vai trò tối quan trọng, giúp chúng ta phân biệt giữa một cuộc cách mạng có tính tiến bộ và một cuộc cách mạng mang tính phản tiến bộ, gây tai họa cho một dân tộc và đôi khi cả nhân lọai.
13 Tháng Ba 2024
Bà Đinh Thảo, một nhà hoạt động nhân quyền và cũng là nghiên cứu sinh ngành khoa học chính trị, hiện đang ở tại Hoa Kỳ, nói: “Tình hình dân quyền năm nay rất ảm đạm. Có thể nói từ năm 2018, xu hướng nhân quyền ở Việt Nam đã đổi chiều đi xuống và cứ thế tệ dần. Đến năm 2023 có thể nói là tồi tệ nhất trong suốt cả một chuỗi dài mấy năm qua.” (RFA, đài Á Châu Tự do, ngày 2023.12.22 Người dân Việt Nam cũng không được quyền ra báo, lập hội, hội họp và lập đảng chính trị đối lập như quy định trong Điều 25 Hiến pháp 2013. Điều này viết: “Công dân có quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí, tiếp cận thông tin, hội họp, lập hội, biểu tình. Việc thực hiện các quyền này do pháp luật quy định.”
12 Tháng Ba 2024
Kính mời bạn đọc xem video clip của nhà báo - bình luận gia Ngô Nhân Dụng và cô Thu Hà Nguyễn - cựu Phó Thị Trưởng TP Garden Grove về kinh tế VN cs hôm nay, những lý do nào mà ngành xuất khẩu của VN gặp phải, và lý do chính, quan trọng nhất là bởi vì lũ sâu dân, mọt nước chúng nó đều là đảng viên, phải có bôi trơn, tham nhũng thì bọn chúng nó mới chịu làm.
09 Tháng Ba 2024
Bài báo của Học viện Chính trị khu vực I cũng không nêu danh tính các nhà đầu tư bước ngoài đã lợi dụng Doanh nghiệp Việt Nam để chen chân vào các vị trí chiến lược quốc phòng, nhưng với mục đích gì và cho ai? Theo quan điểm được nêu trong Tạp chí Cộng sản thì Việt Nam vẫn phải đối phó với “diễn biến hòa bình”, tình trạng “tự diễn biến” và “tự chuyển hóa” trong nội bộ”. Trong nhiều năm, nhóm chữ “diễn biến hòa bình” được đảng CSVN sử dụng để chỉ “các thế lực thù địch” do Hoa Kỳ lãnh đạo nhằm thực hiện âm mưu thay đổi chế độ chính trị ở Việt Nam. Nhưng từ giữa nhiệm kỳ khóa VII (1991-1996), Đảng đã chỉ ra 4 nguy cơ đối với ...