MỘT BỘ MÁY NHÀ NƯỚC ĐƯỢC THIẾT KẾ ĐỂ CHỐNG THAM NHŨNG
Đỗ Ngà
Facebook
Bộ máy và nguyên lý hoạt động là 2 khái niệm khác nhau nhưng nó quan hệ khắn khít. Mỗi loại bộ máy thì chỉ dành riêng cho một nguyên lý hoạt động nào đó thôi. Chính vì thế nên mới có chuyện, máy dầu không thể đổ xăng và ngược lại. Đó là chân lý không phải bàn cãi.
Người CS “đỉnh cao trí tuệ” là ở chỗ, họ có thể dành cả cuộc đời ngồi bàn làm sao họ có thể đổ xăng vào máy dầu mà nó vẫn hoạt động tốt. Chính vì dựa trên sự thiếu hiểu biết, và sự cố chấp theo kiểu kiêu ngạo CS như vậy mà họ cứ bàn mãi. Và dù cho qua bao thế hệ bàn chống tham nhũng thì tham nhũng không thể giảm mà tăng mỗi ngày một mạnh hơn. Càng về sau, quy mô của những vụ án tham những càng lớn và số lượng vụ án tham những cũng càng nhiều.
Tham nhũng được sinh ra từ quyền lực tập trung không được kiểm soát, điều đó ai cũng biết. Tham nhũng phát triển mạnh tại những nơi thiếu minh bạch, điều đó ai cũng biết. Đó là 2 dấu hiệu đã được các khoa học chính trị phương Tây thế kỷ 17-18 đặt ra để thiết kế một thể chế chính trị nào đó mà có thể loại bỏ hoặc chí ít cũng hạn chế tham nhũng ở mức thấp nhất có thể. Và thế là tác phẩm Tinh Thần Pháp Luật được ra đời.
Tôi với anh đồng hạng cân và ngang tài ngang sức, thì tôi cũng hoàn toàn có thể knock out anh nếu anh rơi vào thế của tôi. Mà khi tôi knock out được anh thì tôi lấy hết mọi thứ còn anh không có gì cả. Đó là sự đối đầu giữa 2 đối thủ ngang tài ngang sức, sự đối đầu này sẽ sớm ngã ngũ về một đối tượng. Thế nhưng hãy tưởng tượng, trên võ đài có 3 người ngang tài ngang sức và nhiệm vụ của mỗi người là cùng một lúc hạ 2 người còn lại để lấy hết mọi thứ về mình thì điều đó có thể không? Không thể! Một người không bao giờ có thể thắng được 2 người ngang tài ngang sức với mình cùng một lúc. Đó là lý do tại sao quyền lực nhà nước được chia 3 (tức là tam quyền phân lập) chứ không chia 2 là vậy. Theo tôi, chia 3 là cách chia vô cùng khoa học trong ý đồ kiểm soát lẫn nhau.
Thực tế, phân quyền bộ máy nhà nước thì ắt có minh bạch, nhưng có minh bạch không có nghĩa là tham nhũng không thể ẩn mình. Tham nhũng bao giờ cũng đi đôi với những toan tính, và tất nhiên dù có minh bạch cỡ nào thì tham nhũng vẫn có thể tìm góc khuất để ẩn mình và phát triển. Đó là lý do tại sao tại những nước dù là tiến bộ bậc nhất, dù là nổi tiếng minh bạch, nổi tiếng trong sạch vẫn có tham nhũng, nhưng chú ý tham nhũng ở những nơi này nó nhỏ về mức độ và rất ít về số lượng. Ở những nơi này, những món quà chỉ vài ngàn đô cũng có thể bị buộc tội tham nhũng.
Ở phần trên chúng ta đã nói quyền lực chia 3 trong bộ máy nhà nước. Đó chưa phải là cái hay của của loại nhà nước này, mà theo tôi, nó còn có cái hay hơn nữa, họ đã chia 3 quyền lực trong toàn xã hội. Là sao? Nghĩa là trong xã hội gồm nhà nước và nhân dân, người ta cũng chia 3 thứ quyền lực rạch ròi và cân bằng, đó là những quyền lực nào? đó là quyền lực nhà nước, quyền lực công dân; và quyền lực báo chí. Báo chí sẽ soi mọi ngóc ngách xã hội, từ trong chính quyền cho đến đời sống dân sinh. Họ soi bằng nghiệp vụ báo chí nên những vụ tham nhũng dù cho khéo léo cỡ nào cũng khó mà che đậy được. Thực ra người dân nếu không nhờ báo chí tự do thì sự hiểu biết của họ cũng rất hạn chế, mà dân không biết thì tham nhũng phát triển dễ dàng. Cho nên có thể nói báo chí tự do, trao quyền cho nhân dân để cân bằng quyền lực nhà nước đó là phương pháp tuyệt vời triệt đường phát triển tham nhũng.
Nói cho đơn giản, phân quyền bộ máy nhà nước là triệt nguồn sinh tham nhũng, phân quyền cho toàn xã hội là để triệt đường phát triển tham nhũng. Một mầm sống nếu bị triệt cả nguồn sinh và nguồn sống thì nó mới không thể phát triển. Đấy là một đặc tính của tự nhiên mà con người đã đưa vào nguồn dữ liệu đầu vào để thiết kế một loại bộ máy nhà nước làm trong sạch chính quyền. Từ đó, xã hội loài người mới tiến tới văn minh tiến bộ một cách vững vàng.
Ngược lại nhà nước dân chủ là nhà nước CS, quyền lực được gom lại vào tay đảng. Trong cái nhà nước lạc hậu này, không những quyền lực được tập trung mà còn đi theo nó là vô số những cơ chế không minh bạch. Đây chính là mảnh đất màu mỡ để tham nhũng sinh sôi. Thêm vào đó là công dân bị tước hết mọi quyền, không có báo chí tự do nên đó là môi trường cực tốt cho tham nhũng phát triển. Nơi sinh lý tưởng, môi phát triển lý tưởng thì có thể nói, tham nhũng trong nhà nước CS là không thể chống. Nó sẽ phát triển năm sau cao hơn năm trước về cả quy mô của từng vụ án và phát triển nhiều về số lượng. Đó là vì sao chống tham nhũng trong chế độ này là bất khả thi.
Sáng ngày 21/10/2019 Quốc hội CS nhóm họp theo định kỳ. Và ngày đầu tiên người dân đã mất 1 tỷ đồng để cơ quan này bàn chuyện chống tham nhũng. Như đã phân tích, tham nhũng trong nhà nước CS là bất trị vì thể chế chính trị của nhà nước CHXHCNVN được thiết kế cho tham nhũng sinh sôi nhiều và phát triển mạnh mà? Chính tham nhũng là nguồn sống của quan chức, nó và là nguồn thu chính để quan chức tái đầu tư cho chiếc ghế cao hơn. Phải nói trong cái quốc hội này có 486 người thì hết 464 người (những người còn lại ngoài đảng) sống nhờ tham nhũng và dùng tiền tham nhũng đầu tư ghế quyền lực. Không ai thực lòng hay quyết tâm bàn kế sách để triệt nguồn sống mình và triệt nguồn thu dùng để tiến thân, không bao giờ. 1 tỷ ngày hôm nay là chi phí cho một cảnh quay trong vở kịch mị dân.
Chính thể độc tài CS, một loại bộ máy nhà nước được sinh ra để tham nhũng sinh sản và phát triển. Đó là bản chất. Để triệt tham nhũng thì không cách nào khác là phải thay đổi thể chế chính trị để dân chủ phát triển, ngoài giải pháp đó ra không có giải pháp nào khác. Tam quyền phân lập được xây dựng trên nguyên lý cực kỳ khoa học và đã được chứng minh bằng những nhà nước dân chủ trong sạch hàng đầu thế giới hiện nay. Không thể xây dựng một quốc gia cường thịnh bằng một nhà nước độc tài toàn trị được. Không thể! Bàn chống tham nhũng tốn tiền dân vô ích.