Chà đạp nhân quyền, ngăn cấm tự do ngôn luận của chế độ độc tài csVN.

11 Tháng Tư 20228:33 CH(Xem: 10105)
CHÀ ĐẠP NHÂN QUYỀN, NGĂN CẤM TỰ DO NGÔN LUẬN
CỦA CHẾ ĐỘ ĐỘC TÀI csVN.
 

332






Nguyên Anh





Viết cho Việt Nam.
Đặc biệt cho những dư luận viên đang cố gắng ngụy biện cho đảng.

 

   Chà đạp nhân quyền, ngăn cấm ngôn luận là một nét đặc thù của đảng csVN, trong cái chế độ đó họ chỉ muốn  tô hồng, bốc thơm, ca tụng. Tuyệt đối ngăn cấm chỉ trích, phản biện, và càng nguy hiểm hơn nếu đụng chạm đến lĩnh vực chính trị, bởi vì hành trang chính trị của người dân trong nước chỉ là phải nghe theo, tin theo những gì đảng nói qua hơn 800 cơ quan báo chí, phát thanh và truyền hình.

Thế nhưng bộ máy tuyên giáo của đảng cũng không thể nào bao biện cho những sự việc mà đảng cầm quyền của mình đã và đang gây ra, cho nên một mặt họ chống chế, mặt khác kết hợp cùng bộ máy an ninh SS mang tên công an nhân dân truy tìm, bắt giữ bất cứ ai nguy hiểm cho chế độ, nhẹ thì cầm tù, nặng thì thủ tiêu luôn qua bàn tay bạn tù.
Đó chính là bộ mặt thật sự của cái nhà nước CHXHCN Việt Nam!.

Bây giờ tôi sẽ phân tích những luận điệu tuyên truyền hỏa mù của đám báo mạng, đám báo cuồng đảng, cuồng lãnh tụ Việt Nam về hai vấn đề nhân quyền và tự do ngôn luận.

Phản biện lại những bài viết chỉ trích của tôi về việc đeo thẻ cho người dân như những con cừu qua cái căn cước công dân có gắn chip theo dõi và việc sở hữu một cái sim điện thoại trong nước phải chụp hình, trình giấy tờ tùy thân để nhà mạng lưu hồ sơ, họ cho rằng làm như vậy sẽ tránh lãng phí đầu số qua sim rác, tránh thất thu cho nhà nước...
Đó là sự ngụy biện, bởi vì số tiền thất thu qua sim rác nó quá nhỏ so với những thất thu từ các tập đoàn nhà nước thua lỗ, không bằng vấn nạn tham nhũng trong hầu hết các lĩnh vực đang hoạt động tại Việt Nam. Họ bắt người dân kê khai lý lịch khi muốn sở hữu một chiếc sim điện thoại để biết chủ sở hữu là ai và khi chủ nhân đó có những tư tưởng trái chiều, những comment ủng hộ các phong trào chống đối chế độ trên chiếc điện thoại thông minh của mình thì bộ máy an ninh sẽ truy lục lý lịch từ nhà mạng, sau khi đã biết cụ thể người đó là ai họ sẽ dùng máy định vị để tìm con chip đã gắn vào cái căn cước công dân để biết đương sự đang ở đâu nhằm tiến hành bắt giữ. Đây là một chương trình sao chép từ TQ với lối cai trị độc tài toàn trị và xổ toẹt lên nhân quyền của công dân mình. Và nó cũng lý giải được vì sao an ninh csVN lại phản ứng nhanh đến như thế. Đơn giản họ nhanh bởi vì họ xổ toẹt lên nhân quyền của người dân trong một đất nước mà luật pháp chỉ dành để bảo vệ cho đảng cầm quyền.

Nhưng đảng csVN vốn là một bọn vô lại ma giáo, công an và tuyên giáo cùng nhau kết hợp lại để đào tạo ra những thế hệ ngu hóa, bọn dư luận viên đăng đàn bốc phét về việc kiếm soát người dân của chúng là nước nào cũng làm, thậm chí bọn chúng còn mạnh miệng cho rằng tại Mỹ cũng quản lý người dân như thế!. Đó là sự đánh lận con đen bởi vì tại Mỹ việc mua một chiếc sim điện thoại vô cùng đơn giản, chỉ cần bỏ ra 10 đô la là có ngay một chiếc, không có nhà mạng nào hỏi lý lịch của người đi mua cả vì làm như thế là vi phạm nhân quyền, chỉ có người nghèo muốn có điện thoại liên lạc thì phải xuất trình ID và thẻ bảo hiểm y tế Medicare để chứng minh mình thực sự nghèo, họ sẽ có ngay một cái điện thoại và một sim dùng miễn phí bao gồm Internet của chính phủ cho. Đó là sự khác biệt giữa người dân của một nhà nước dân chủ và người dân của một quốc gia độc tài khi người nghèo ở Việt Nam chưa bao giờ được nhà cầm quyền  tặng không một chiếc điện thoại nào!


Đối với việc ngăn chặn tự do ngôn luận của người dân thì bọn dư luận viên trích dẫn ra những văn bản của ‘bác’ chúng nó, trong đó có ghi rõ là người dân Việt Nam có toàn quyền sáng tác, in ấn như một xã hội tự do (!), thế nhưng nói vậy mà không phải vậy bởi vì đảng csVN là một bọn chuyên nói một đàng làm một nẻo, tin bọn chúng có mà chết sớm!.
Tôi xin dẫn chứng một minh chứng cụ thể về một cô nhà báo đảng đào tạo viết cuốn sách “Chính Trị Bình Dân”, thế nhưng cô ta đâu có thể đàng hoàng đến nhà in đặt in và bán?! Cô ta phải in chui, sau đó đám an ninh truy bắt đưa ra tòa xử nặng, thậm chí người đi giao sách ăn công cũng bị ở tù luôn thì cái tự do ngôn luận của nước Việt Nam có thực sự như họ nói hay không? Mà cuốn sách này chỉ là hành trang kiến thức kêu gọi người dân quan tâm về cái quyền chính trị của mình qua các hiện tượng xã hội mình đang sống, nó chưa hề kêu gọi biểu tình, bạo loạn và lật đổ nhà cầm quyền.

Đám dư luận viên của đảng lại có dịp trổ tài khuyễn mã ra bao biện về cái được gọi là tự do ngôn luận trong khuôn khổ pháp luật của chúng và cho rằng tại Mỹ muốn in sách cũng phải qua kiểm duyệt và đồng ý của cơ quan chức năng. Lại thêm một trò lừa bịp người dân trong nước thiếu thông tin bởi vì tại Mỹ muốn in một cuốn sách vô cùng đơn giản, chỉ cần đem bản thảo lại nhà in, đặt số lượng, in ra và đem tới nhà sách để bán là xong, chẳng có cái cơ quan nào như Việt Nam mang tên 'Văn Hóa Thông Tin' kiểm duyệt cả, bởi vì đây là một xã hội tự do đích thực chứ không phải là thứ tự do trong bức màn sắt của các quốc gia cộng sản. Chỉ loại trừ những loại sách kích động hằn thù tôn giáo, kì thị chủng tộc và dị giáo…

Một ví dụ khác về quyền tự do ngôn luận tại Mỹ người dân có toàn quyền chửi tổng thống, thống đốc trước mặt cảnh sát mà hoàn toàn không hề bị bắt bởi vì quyền tự do ngôn luận đã được ghi vào tu chính án thứ nhất, còn tại Việt Nam chỉ cần réo tên TBT, chủ tịch quốc hội hoặc các quan chức ra chửi là bị bắt ngay lập tức với tội danh phản động, chống phá, thù địch…; như vậy đảng csVN, chính phủ và quốc hội của họ chỉ là một thiểu số con người thích xu nịnh, thích được ngợi khen, mà một bộ máy như vậy tất nhiên đầy rẫy nịnh thần, chúng nịnh nhau từ trong nội bộ đảng, từ 800 cơ quan báo đài tâng bốc hàng ngày để cùng nhau tự sướng, một chế độ như vậy sẽ không bao giờ có tiến bộ mà chỉ thụt lùi và vị trí hạng bét của nước Việt Nam hôm nay trên trường quốc tế là một minh chứng rõ ràng cho điều đó. Cũng cần phải nói thêm, để nuôi dưỡng bộ máy truyền thông khổng lồ này đảng phải dùng ngân sách quốc gia để nuôi nó hàng ngày cùng với những hội đoàn vô tích sự và hàng triệu binh sỹ tại ngũ để bảo vệ chế độ, thế thì nói sao đất nước không nghèo hoài, không mạt rệp?!.

Trên đây là minh chứng rõ ràng nhất cho hành vi chà đạp nhân quyền, ngăn cấm tự do ngôn luận của nhà cầm quyền csVN chứ chưa nói đến phạm trù tự do tư tưởng – nguồn tri thức, tư duy,  của con người Việt Nam bị ngăn cấm – để người dân trong nước hiểu được những giá trị của một xã hội tự do thực sự, ngoài ra cũng để tẩy đi những bộ não đã bị lập trình của bọn dư luận viên, những thế hệ sinh ra trong nước bị đầu độc đầu óc, hy vọng rằng với bài viết này bọn chúng sẽ bớt ‘ngu lâu, dốt bền’ và có nói láo, bao biện cho bộ máy cầm quyền cộng sản thì cũng nói láo cho có căn một chút, kẻo không thiên hạ nhổ nước bọt khinh bỉ vào cái đám đảng đào tạo ra chỉ là một lũ ếch ngồi đáy giếng "đã ngu mà còn cố tỏ ra nguy hiểm"!


Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
24 Tháng Sáu 20174:47 CH(Xem: 20946)
Đặc tính của chuột là vậy, đáng buồn là bọn chúng đã gặm nhấm tan hoang đất nước và muốn tiêu diệt lũ chuột này thì cần phải quét sạch chúng đi, xây dựng một quốc gia mới trên nền tảng vững chắc, có cơ chế vận hành văn minh cùng một chế độ công khai và minh bạch trên tinh thần tự do ngôn luận mới có thể sống như một người đàng hoàng...
24 Tháng Sáu 20171:24 CH(Xem: 9808)
Nhà giáo là một nghề cao quý vì nó tác động đến sự hình thành của con người trong một xã hội và xã hội đó. Nó định hướng tương lai của một đất nước và dân tộc. Nhưng hiện tại, dưới cơ chế này và dưới bộ máy nhồi nhét này, giáo viên chỉ là một dụng cụ để sản xuất ra những con vẹt biết đọc và nhớ. Giáo viên chỉ là một công cụ để đào tạo những con người trung thành, những con người học mà không suy nghĩ...
22 Tháng Sáu 20179:07 SA(Xem: 8699)
Hình dáng, chi tiết của món quà được báo trong nước đăng tải trên mạng xã hội. Nhưng vài giờ sau đó, toàn bộ các báo mạng đồng loạt rút bài. Sự việc này tạo nên một làn sóng tranh luận khôi hài trên các trang mạng xã hội với những suy đoán về lý do vì sao tất cả những bài viết liên quan đến cây đèn Hoa Kỳ đều bị lấy xuống...
21 Tháng Sáu 20179:55 CH(Xem: 10112)
“Báo chí cách mạng” co rúm tránh né những sự kiện chính trị-xã hội mang tính cách mạng và nhu cầu thay đổi. Thất thủ tuyệt đối trước làn sóng tự do thông tin trên mạng, “báo chí cách mạng” phản ứng trong hỗn loạn và vô nguyên tắc bởi những tin nhắn ra lệnh phải gỡ bài này hoặc đăng bài kia.
21 Tháng Sáu 201712:28 CH(Xem: 12143)
đề nghị Võ Văn Thưởng đào tạo thế hệ kế thừa cho đảng, đây mới chính là những nhân tài mà đảng cần đấy!
20 Tháng Sáu 201710:51 CH(Xem: 9265)
Thây kệ cha bác, bác có viết được báo cũng mừng chứ ngu quá thì làm sao mà làm lãnh tụ thế nhưng chắc cái vụ bác làm báo cũng do ban chuyên láo các đồng chí thêu dệt ra vì theo lý lịch của các đồng chí cung khai trên Wiki có nhiều điểm mâu thuẩn vì nói láo như cuội...
19 Tháng Sáu 20174:13 CH(Xem: 13551)
một nhóm người mặc thường phục bắt cóc nhà hoạt động nhân quyền Nguyễn Trung Tôn và bạn ông là Nguyễn Viết Tứ, lôi họ lên một chiếc xe van rồi chở đi. Những người này lột quần áo Nguyễn Trung Tôn và Nguyễn Viết Tứ, dùng áo khoác của chính họ trùm đầu rồi đánh hai người bằng ống sắt, sau đó bỏ họ ở một khu rừng. Nguyễn Trung Tôn bị đa chấn thương, và sau đó phải đi phẫu thuật ở bệnh viện...
17 Tháng Sáu 20173:07 CH(Xem: 11875)
ngay cả Phủ Tổng Thống VNCH hay Tòa Đại Sứ Mỹ ở Sài Gòn cũng không thể nào được bảo vệ cẩn mật như nhà hàng Mỹ Cảnh được Việt Cộng mô tả trong sử sách như thế! Điều này, khốn nạn thay, có thể lừa được người dân sống trong vùng “giải phóng” bên kia sông Bến Hải và lũ trẻ con mang “khăn quàng thắp đỏ bình minh” (lời nhạc TCS) mà thôi...
17 Tháng Sáu 201712:52 CH(Xem: 22241)
Cái đại phản động của kẻ mặc áo Cà-Sa Chân U là phớt lờ, phủ nhận công lao đánh quân Thanh xâm lược nước ta của vua Quang Trung mà ngược lại ca ngợi, tôn thờ quân xâm lăng là vua Tàu Càn Long, ca ngợi hắn là vì vua cực kỳ vĩ đại, là cực kỳ đạo đức, bao dung là anh minh mà ngàn đời ta phải học, ngàn đời phải biết ơn và tôn quí. Hắn còn lu loa cho rằng quân nhà Thanh đánh VN...
17 Tháng Sáu 20179:18 SA(Xem: 13129)
Đây là một động thái được đạo diễn từ Trung ươn(g) nhưng câu hỏi đặt ra là sau đó ra sao? Khi con người có trách nhiệm thấy cái sai, chấp nhận phê bình là điều đáng hoan nghênh nhưng chỉ nhận trách nhiệm và chấm hết thì chẳng khác diễn trò khỉ trên sân khấu vì sai thì có sai nhưng tôi chẳng sửa đổi, vậy cái sai đó ở thì "quá khứ tiếp diễn"?
28 Tháng Ba 2024
Tuy nhiên Tuyên giáo, cơ quan tuyên truyền của đảng, lại “thương mại hóa” hoạt động tôn giáo để quy kết trách nhiệm hình sự. “Trước những hiện tượng thu hút sự chú ý của dư luận xã hội thời gian gần đây, liên quan đến các hoạt động mang tính chất “thị trường”, “cung - cầu” của một số cơ sở thờ tự Phật giáo ở nước ta, không ít các nhà nghiên cứu văn hóa, học giả đặt câu hỏi: trong tình hình mới, có hay không – nên hay không nên công nhận “thị trường tôn giáo”? Khi đưa vấn đề sinh tồn của tôn giáo vào “thị trường” để “vật chất hóa” vấn đề tâm linh, phải chăng nhà nước muốn kiểm soát gay gắt hơn vấn đề tín ngưỡng, tôn giáo?
28 Tháng Ba 2024
Nói đến XHCN thì phải nhìn nhận VN là một quốc gia đi theo hàng chót, những quốc gia đã từng xây dựng như Liên Xô, Ba Lan, Đông Đức, Tiệp Khắc…; người dân đã nhìn thấy những bất công, bất cấp của chế độ XHCN và họ đã mạnh dạn thay đổi, Liên Xô, cái nôi của Cách Mạng Tháng 10, của Lê Nin đã không còn là cộng sản mà thay vào đó là một quốc gia đi theo con đường tư bản của những tên độc tài, Đông Đức đã đập bỏ bức tường ô nhục ngăn cách hai miền để tiến đến thống nhất trong hòa bình và trở thành một quốc gia hùng mạnh đi theo con đường tư bản chủ nghĩa...
28 Tháng Ba 2024
Về chính trị, VN cũng chẳng có gì đáng tự hào. Nền tảng chính trị VN trước đây (ở miền Bắc) và sau này (cả nước) lệ thuộc vào Tàu và Liên Xô. VN vẫn theo một chủ nghĩa lỗi thời và đã hết sức sống, một chủ nghĩa mà nơi khai sinh ra nó đã khai tử nó hơn 20 năm trước đây. Người Việt chẳng phát kiến được một chủ thuyết chính trị nào, mà chỉ rập khuôn theo chủ nghĩa Mao – Stalin. Không thể nào tự hào khi mà chính quyền ra rả mỗi ngày bảo người dân phải làm gì và giảng giải rằng yêu nước là yêu chủ nghĩa xã hội!
23 Tháng Ba 2024
Năm 2017, khi còn làm Trưởng Ban Tuyên giáo Trung ương, ông Võ Văn Thưởng đã từng làm xã hội xôn xao với tuyên bố “không sợ đối thoại, không sợ tranh luận”. Tưởng chừng như cánh cửa đón nhận các ý kiến khác biệt đã mở rộng, sau khi luật an ninh mạng – luật không chấp nhận ý kiến khác biệt ra đời. Vậy mà, đó chỉ là lời tuyên bố vui miệng của Thưởng. Năm 2024, ông Đỗ Minh Hiền ở Hà Nội, một người viết lý luận triết học riêng, khác biệt với triết học Marx Lenin, bị 6 năm tù. Không ai biết ông ta viết gì, lập luận ra sao, vì bởi ông ta chưa bao giờ có dịp được đối thoại, hay tranh luận để nhận biết mình sai hay đúng trong giấc mơ mà...
20 Tháng Ba 2024
Những người đảng viên đang yêu đảng, cuồng đảng, đừng cho rằng đây là luận điệu của bọn thế lực ‘chống phá, thù địch’, mà hãy nhìn lại lời nói của lãnh tụ các người, ông Hồ Chí Minh đã từng giáo dục các đảng viên của mình là ‘cần kiệm, liêm chính, chí công vô tư’, vậy thì các ông, bà nghĩ sao về những bất công, bất cập hàng ngày trông thấy từ chính những người lãnh đạo của mình?!, liệu rằng những đảng viên đảng cộng sản còn có lý tưởng hay chỉ là vào đó chỉ để noi gương tham nhũng theo cấp trên của mình?.
20 Tháng Ba 2024
Việc ông Thưởng từ chức đánh dấu sự khởi đầu của một giai đoạn bất ổn chính trị mới ở Việt Nam. Kể từ Đại hội 13 của đảng Cộng sản Việt Nam hồi đầu năm 2021, đã có nhiều vụ cách chức và truy tố cấp cao, trong số đó có 4 ủy viên Bộ Chính trị (trong đó có Thưởng và người tiền nhiệm Nguyễn Xuân Phúc), một phó thủ tướng, hai bộ trưởng và hơn chục lãnh đạo tỉnh. Việc thay thế quá nhanh hai Chủ tịch nước đặc biệt đáng chú ý, vì ông Phúc cũng bị cách chức hồi đầu năm 2023, sau khi nhậm chức chưa đầy hai năm.
16 Tháng Ba 2024
Thực tế, trái lại, cho thấy mọi cuộc cách mạng dù tiến bộ và tích cực đến đâu, đều có khuyết điểm và cần phải tu chính thêm. Hơn nữa có những cuộc cách mạng không những hoàn toàn vắng bóng những yếu tố tích cực, mà còn mang lại tại họa cho dân tộc xuyên qua nhiều thế hệ. Điển hình là các cuộc cách mạng Cộng Sản và Hồi Giáo cực đoan mà chúng ta sẽ phân tách trong bài này. Chúng ta cũng sẽ phân tách tầm mức quan trọng chiến lược của yếu tố viễn kiến trong nhận thức của những người lãnh đạo. Yếu tố viễn kiến giữ một vai trò tối quan trọng, giúp chúng ta phân biệt giữa một cuộc cách mạng có tính tiến bộ và một cuộc cách mạng mang tính phản tiến bộ, gây tai họa cho một dân tộc và đôi khi cả nhân lọai.
13 Tháng Ba 2024
Bà Đinh Thảo, một nhà hoạt động nhân quyền và cũng là nghiên cứu sinh ngành khoa học chính trị, hiện đang ở tại Hoa Kỳ, nói: “Tình hình dân quyền năm nay rất ảm đạm. Có thể nói từ năm 2018, xu hướng nhân quyền ở Việt Nam đã đổi chiều đi xuống và cứ thế tệ dần. Đến năm 2023 có thể nói là tồi tệ nhất trong suốt cả một chuỗi dài mấy năm qua.” (RFA, đài Á Châu Tự do, ngày 2023.12.22 Người dân Việt Nam cũng không được quyền ra báo, lập hội, hội họp và lập đảng chính trị đối lập như quy định trong Điều 25 Hiến pháp 2013. Điều này viết: “Công dân có quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí, tiếp cận thông tin, hội họp, lập hội, biểu tình. Việc thực hiện các quyền này do pháp luật quy định.”
12 Tháng Ba 2024
Kính mời bạn đọc xem video clip của nhà báo - bình luận gia Ngô Nhân Dụng và cô Thu Hà Nguyễn - cựu Phó Thị Trưởng TP Garden Grove về kinh tế VN cs hôm nay, những lý do nào mà ngành xuất khẩu của VN gặp phải, và lý do chính, quan trọng nhất là bởi vì lũ sâu dân, mọt nước chúng nó đều là đảng viên, phải có bôi trơn, tham nhũng thì bọn chúng nó mới chịu làm.
09 Tháng Ba 2024
Bài báo của Học viện Chính trị khu vực I cũng không nêu danh tính các nhà đầu tư bước ngoài đã lợi dụng Doanh nghiệp Việt Nam để chen chân vào các vị trí chiến lược quốc phòng, nhưng với mục đích gì và cho ai? Theo quan điểm được nêu trong Tạp chí Cộng sản thì Việt Nam vẫn phải đối phó với “diễn biến hòa bình”, tình trạng “tự diễn biến” và “tự chuyển hóa” trong nội bộ”. Trong nhiều năm, nhóm chữ “diễn biến hòa bình” được đảng CSVN sử dụng để chỉ “các thế lực thù địch” do Hoa Kỳ lãnh đạo nhằm thực hiện âm mưu thay đổi chế độ chính trị ở Việt Nam. Nhưng từ giữa nhiệm kỳ khóa VII (1991-1996), Đảng đã chỉ ra 4 nguy cơ đối với ...