CÁI PHI NHÂN CỦA MỘT ÔNG BỘ TRƯỞNG BƯỚC RA TỪ NGÀNH TUYÊN GIÁO
Tư liệu từ bài chủ
Đỗ Ngà
Thời bà Nguyễn Thị Kim Tiến làm Bộ trưởng Bộ Y tế, bà này đã để xảy ra việc tiêu hủy 20.000 viên thuốc trị ung thư thật được nhà sản xuất Novatis viện trợ miễn phí cho bệnh nhân. Sau đó bà bộ trưởng này dính vào tai tiếng công ty dược VN Pharma buôn thuốc ung thư giả. Lúc đó dư luận phanh phui việc em chồng bà Tiến có dính líu đến công ty này, tuy nhiên báo chí nhà nước một mực phủ nhận.
Ngoài vụ hủy thuốc thật nhập thuốc giả giết dân, bà Tiến còn để xảy ra tiêu cực việc tiêm chủng làm nhiều trẻ sơ sinh phải chết oan. Năm 2016, cấp phó của bà là ông thứ trưởng Trương Quốc Cường ký cho nhập lượng chất cấm Salbutanol đủ để đầu độc hàng triệu con heo. Tuy nhiên cả ông Cường bà bà Tiến đều không hề nhận bất kỳ hình phạt nào từ cả. Bà Nguyễn Thị Kim Tiến thậm chí còn được ưu ái giữ chức bộ trưởng bộ Y nhiệm kỳ 2, mặc dù bà này đã rớt ủy viên trung ương đảng. Đến nay, khi hết quyền lực thì bà Tiến và ông Cường mới bị sờ gáy. Ông Cường thì bị khởi tố chứ bà Tiến thì vẫn chưa bị trừng phạt gì ngoài hình thức kỷ luật vớ vẩn.
Câu hỏi đặt ra là, tại sao không loại bỏ bà Tiến lúc bà tại chức để bà này bớt đi những việc làm hại dân? Kỷ luật bà này khi đã về hưu thì có ích gì? Đợi bà Tiến hết quyền lực mới trừng trị thì ai trả lại công bằng cho dân?
Sau bà Tiến là ông Nguyễn Thanh Long. Ông này vốn từ Bộ Y Tế được biệt phái qua Ban Tuyên giáo. Mà Ban Tuyên giáo lại là nơi chuyên về nghiên cứu và thực hành những trò mị dân. Nói chung, nơi đây là nơi nghiên cứu các chiêu trò để làm sao biến cái gian tà của đảng thành những giá trị cao đẹp trong mắt dân. Người quản lý ngành y mà học cái gian có bài bản của tuyên giáo thì tất sẽ thành con người đáng sợ hơn.
Nếu nói bà Tiến gian 1 thì ông Long gian 10, nếu nói bà Tiến ác 1 thì ông Long ác 10. Mới nắm Bộ Y có 1 năm mà ông này đã lộ nguyên hình là con quỷ dữ. Giữa lúc nhân dân gặp bế tắc kinh tế, đối diện với cái chết vì dịch thì ông này đã thả cho công ty Việt Á móc nối với các CDC thổi giá bộ kit test dỏm móc túi dân. Bất chấp hàng triệu người mắc bệnh, hàng vạn người chết mà gian quan bộ y kết hợp gian thương cướp dân nghèo hàng ngàn tỷ chia chác thì có thể nói, đấy là tột cùng của sự phi nhân.
Nếu nói sự phi nhân của bà Tiến chỉ gói gọn ở Bộ Y thì sự phi nhân của ông Long vượt ra khỏi ngành này. Để hỗ trợ công ty con cưng Việt Á buôn gian, Bộ y đã bắt tay với Bộ Khoa Học Công Nghệ lên tiếng nói dối với dân là "WHO chấp thuận kit test của Công ty Việt Á", ngoài bộ khoa học công nghệ thì còn có bộ công an và các ban ngành khác cùng hùa nhau bắt dân ngoáy mũi trấn lột dân.
Để xảy ra sai phạm nghiêm trọng như thế nhưng ông Nguyễn Thanh Long vẫn oang oang rêu rao rằng “Những sai phạm, sai sót xảy ra vừa qua không là hình ảnh đại diện của ngành y tế”. Đúng là tuyên giáo, nói dối không biết ngượng dù sự thật đã phơi bày ra trước mắt. Con người phi nhân này còn nắm Bộ Y thì dân còn khốn khổ nhiều.
Như vậy, nếu từ 10 năm trước, ĐCS cho bà Tiến xuống và đưa ông Nguyễn Thanh Long lên thì sự phi nhân còn được nhân lên gấp bội. Hay nếu kéo bà Tiến xuống rồi đưa ông Trương Quốc Cường lên thì ngành y vẫn là nát, không khác được. Đã đứng dưới lá cờ búa liềm và trở thành CS thì khó mà không biến thành kẻ phi nhân. Càng nhiễm Cộng Sản, càng học Mác Lê nhiều, càng giỏi nghiệp vụ tuyên giáo thì kẻ đó càng phi nhân. Đó là bản chất của chế độ này. Không chỉ ngành y mà các ngành khác cũng vậy mà thôi. Cái phi nhân nó dày đặc trong cái đảng thối nát này, dân không thể tránh được, trừ khi loại bỏ CS.
Tổng bí vui sướng hả hê
Khoe rằng học lớp mười bê (10B) năm nào
Chiều chiều ngẩng mặt lên cao
Ngắm diều bay lượn , tự hào làm anh
Huân chương tặng kẻ lưu manh
Buôn kit test giả tanh bành ngành y !
- Giáo dục ngày một xấu đi
Trồng người chẳng gặt hái gì nên công
Tạo nên bao kẻ cuồng ngông
Tương lai đất nước họ không bận lòng
Chẳng lo gì đến Biển Đông
Khi tàu nó chiếm từng phần của ta
Khi trận bóng đá xảy ra
Theo dõi tùng phút rồi la thét gào !
- Đói lòng trộm sáu buồng cau
Chín năm đếm lịch nhà lao nhọc nhằn
Quan ăn bạc tỷ bạc trăm
Nể tình chỉ phạt bốn năm nhẹ nhàng !
- Hai tập đoàn Vinashin, Vinalines phá sản gây nên thất thoát hàng chục ngàn tỷ đồng. - Dũng Ba Ếch cũng là tên tham quan khi đi Nga mua mấy phi đội máy bay chiến đấu và tàu ngầm Kilo với giá thành cao hơn giá công bố của bên bán. - Dũng đã đem con gái mình là Nguyễn Thanh Phượng làm Chủ Tịch quỹ Đầu tư Quốc Tế, với cương vị này gia tộc của Dũng tha hồ nhũng lạm. - Dũng đã bổ nhiệm cho con mình là Nguyễn Thanh Nghị làm Bộ Trưởng Bộ Xây Dựng mà không phải phát triển theo quy hoạch đảng viên theo luật đảng. - Dũng đã bổ nhiệm con út Nguyễn Minh Triết làm...
Nếu nói người ở nước ngoài không có tư cách nói về dân chủ Việt Nam thì tại sao quốc hội lại thông qua Luật Song Tịch, thừa nhận công dân Việt Nam sống ở nước ngoài mặc nhiên vẫn mang quốc tịch Việt Nam? Nếu vẫn là công dân Việt Nam thì họ vẫn có quyền nói, có quyền chỉ trích bộ máy cầm quyền độc tài và tha hóa vì họ vẫn còn trách nhiệm đối với đất nước của mình là điều đương nhiên. Nếu muốn họ không nói thì bỏ luật Song Tịch không thừa nhận tư cách pháp nhân của họ khi đã từ bỏ tổ quốc của mình thì mới gọi là không có tư cách. Nhưng làm sao mà đảng bỏ được...
Người thân của họ khóc cho họ còn bởi, tại sao con mình không ngẩng cao đầu một lần rồi chết, chết bằng những việc làm đem lại ý nghĩa cho cộng đồng, tại sao lại chết một cách vô vị, chỉ vì một trái bóng thôi sao? Và cuối cùng, cuộc đời kết thúc, họ nằm nghiêng ngả trên giường bệnh, không một cầu thủ nào đoái hoài tới, chả một cổ động viên nào tới hỏi thăm, thuế vẫn tăng và cha mẹ già vẫn phải còng lưng làm trả nợ, cho đến khi hiểu ra điều gì đó, họ hối hận thì cha mẹ họ đã chết, họ cũng không thể đứng dậy được nữa rồi...
Như có bác Hồ trong ngày vui đại thắng.
Bác năm xưa đâu có đá bóng tròn.
Đá bóng dâm bác âm thầm dê dắt
Luồn qua khe, tay ôm tròn hai bóng
Sáng nào vui bác đá bên bờ suối
Đêm về tối bác đá ở trong hang.
Những chiều hè bác lang thang nghỉ mát
Cùng vui đùa với gái bản vùng sâu
Hãy nhìn những quốc gia phát triển để soi lại bản thân ta như thế nào? Ở các quốc gia giàu, nội lực quốc gia được bơm vào nền thể thao đất nước. Họ đã bơm đúng. Thể thao của họ đạt thành tích rất cao nhưng ở phần dân chúng, đón nhận chiến thắng đó khá nhẹ nhàng. Người dân Việt không phân biệt được đâu là giá trị thật sự của một đất nước để tự hào, họ cho rằng, thắng một trận bóng đá là niềm tự hào, hết. Thật đáng thương! Thật sự họ rất đáng thương. Năng lượng của họ rất mạnh nhưng vô ích.
Mỗi lần thắng một trận banh
Trần truồng cu lỗ đỏ khoanh che cờ
Bão bia ôm ấp khu lờ
Tương lai đất nước bỏ lơ chẳng cần
Thế sự một buổi xoay vần
Đau cho đất nước nhiều đần lắm ngu
Mừng chiến thắng chúng khoe mu
Xót cho giáo dục thiên thu lệ đầy
Tủi thương tuổi trẻ hôm nay
Rượu bia bóng đá múa may tụt quần
Mặc tàu chiếm nước từng phần
Cứ say cứ bão tan thân mất nhà
Tương lai dân tộc lệ nhòa
Làm thân nô lệ chan hòa đớn đau
Phạm nhân nữ, án tàng trữ và xử dụng ma tuý, đoạt giải nhất, kể như sau : Hồi còn làm Chủ tịch nước, biết được có một cán bộ hút ma tuý. Bác mới nhẹ nhàng gặp riêng cán bộ đó, bác bảo hút ma tuý có ngon gì đâu, nó đắng nghét mà cũng không phê gì mấy, đã thế còn mắc và khó kiếm chỗ mua nữa. Bác khuyên nên bỏ đi, hãy hút thuốc lào vừa phê hơn lại vừa rẻ hơn, thực hành được tiết kiệm. Người đó nghe theo lời bác, chuyển qua hút thuốc lào và sau này trở thành một cán bộ cao cấp của đảng ta.
Đám trẻ quê tôi.
Vui chơi quá ngộ.
Sống nhanh, sống gấp.
Vú tấp miệng ai?
Đất nước đói khổ.
Mặc không cần biết.
Điện nước tăng nhanh.
Xăng lên chưa chết.
Vẫn vui như tết.
Mọi việc đảng lo.
Một loài quỷ đỏ
Não bằng hạt nho.
Nhìn ra thế giới.
Loại này ngu lâu.
Học ít chơi nhiều.
Nhiều điều không biết
Vẫn tưởng mình khôn.
Sống ở thiên đường.
Được đảng dìu dắt
Thành kẻ tiên phong.
xông pha phá quấy
Vì đối với ông Hồ mà nói, khi ông còn sống thì thân thể cũng như tất cả mọi người trên trần thế, thì vậy việc chôn cất, hay thiêu đốt cũng để cho nói theo lẽ tự nhiên, những kẻ nào đó cố tình đi ngược dòng nước để làm những trò mị dân, tốn tiền bạc của nhân dân thì những kẻ đó chính là kẻ có tội với nhân dân, và tội lỗi với ông Hồ vì không làm đúng theo nguyện vọng của ông Hồ. Sự tuyên truyền reo rắc những lời dối trá đã làm cho nhiều kẻ thiếu hiểu biết vẫn còn tin vào ĐCSVN mà vô tình họ không biết rằng chính họ đang phải còng lưng đi làm để đóng thuế nuôi các lăng mộ mà lẽ ra...
Còn Việt Nam thì sao? Cơn bệnh đã khỏi nhưng thuốc thì vẫn chưa uống. Khi nền kinh tế Việt Nam điêu đứng vì covid, Chính phủ cũng dự trù một gói kích cầu 347.000 tỷ đồng tương đương 15 tỷ đô la. Tuy nhiên cho đến nay, gói kích thích này không được giải ngân được một xu nào. Gói kích thích mà bị nghẽn thì hậu quả là doanh nghiệp chết hàng loạt và nội lực nền kinh tế bị tổn thương nghiêm trọng. Nếu bung hết 15 tỷ đô ấy, cứu bao nhiêu là công ty ông Phạm Minh Chính có biết không? Ông Chính có cho thống kê thiệt hại không?
Putin tưởng mình mạnh, hắn “bợp tai” Ucraina thì lập tức nước Nga bị đánh hội đồng. Nga cô đơn dù kế bên có anh bạn Tàu. Bạn của Putin là thế, loại bạn “mạnh ai nấy lo”. Cuộc chiến ở Ucraina, ngoài Tàu thì Putin cũng được sự ủng hộ của Belarus. Tuy nhiên, quốc gia này chỉ ủng hộ miệng, không hề có hành động nào cả. Như vậy rõ ràng, bạn của Putin là loại bạn “mạnh ai nấy lo” chứ không phải là như những người bạn “không sinh cùng ngày cùng tháng cùng năm nhưng nguyện chết cùng ngày cùng tháng cùng năm” của Mỹ. Việt Nam đang “làm bạn với tất cả” cũng theo dạng...
Vấn đề là miếng bánh kinh tế đất nước quá ngon, ĐCS thì tham lam, không giành lấy miếng bánh kinh tế với dân thì làm sao Đảng đủ tiền để cột lòng trung thành của quan chức với đảng? Tiền vì tham nhũng, tiền vì rút rỉa từ các công ty có vốn nhà nước chính là một thứ “dòng sữa ngọt” làm giàu cho quan chức đồng thời nuôi sống Đảng. Xem sự giàu có của Trần Bắc Hà khi nắm BIDV thì biết doanh nghiệp nhà nước mang lại lợi ích cho đảng viên của nó kinh khủng như thế nào? Doanh nghiệp nhà nước thua lỗ thì quan chức đầy túi.
Dự trữ ngoại tệ của Ngân hàng Trung ương Nga đang bị Mỹ và EU cho đóng băng mất một nửa. Vì vậy dư địa cho chính sách ổn định đồng ruble bị bóp lại. Nước Nga đang rất cần USD để trữ vào kho phòng rủi ro, vì vậy chính phủ Nga mới quy định, tất cả các doanh nghiệp xuất khẩu phải đổi 80% lượng USD thu được cho Nhà nước và hạn chế việc rút ngoại tệ của người dân. Chính sách này tuy giúp kho dự trữ ngoại tệ của Nga tăng lên nhưng ngược lại nó lại làm cho thị trường tự do khan hiếm USD, mà càng khan hiếm Dollar chợ đen càng bị đẩy lên cao là điều khó tránh.
Một rạp hát mà có “lỗ chui” rộng gấp 4 lần cổng soát vé thì rõ ràng trong rạp có mấy người dùng vé để vào xem? Ai dùng vé chắc bị chửi là “đồ điên”. Với kẽ hở đó, nếu tôi là chủ doanh nghiệp, thì dù có đáp ứng đủ điều kiện niêm yết tôi cũng chọn “đi cửa hậu”. Vì ít nhất, đi cửa hậu tôi huy động nguồn vốn lớn hơn so với việc đi cửa chính. Như vậy, trong 80% doanh nghiệp không niêm yết ấy, rất có thể có doanh nghiệp đủ khả năng niêm yết nhưng họ không chọn con đường chính. Bởi không niêm yết có lợi đủ điều.
“Bởi vậy, mỗi lần đặt vấn đề với người Việt trong nước và người Việt hải ngoại thì nó lại thêm một lần nhức nhối cho dân tộc Việt Nam này. Tôi cũng nói thẳng, nhiều lãnh đạo Việt Nam đi ra nước ngoài nhất là sang Mỹ, chưa ai dám mời cộng đồng người Việt Quốc gia ở Mỹ để mà đối thoại để cho hai bên thông cảm lẫn nhau. Và tôi cũng chưa thấy một quan chức Việt Nam nào dám bước ra vùng Little Sài Gòn để tìm gặp cộng đồng người Việt Quốc gia để mà đối thoại.”
Ông hãy nhìn đi, chỉ sau mấy chục tiếng ông khoác lác tại nước ngoài thì trong nước lực lượng công an của ông đã bạo hành một luật sư tại chính trụ sở công an Sài Gòn, sau đó đối diện với đơn tố cáo của ông luật sư thì người phát ngôn công an thành hồ cho là ông ta bị trượt ngã, tự té chứ không có ai đánh đập cả. Chuyện tự ngã này nó cũng như là chuyện người dân tự treo cổ trong đồn công an, như CSGT không có vung ma trắc vào mặt người dân trong quá trình đi kiếm bánh mì mà chỉ là người dân… tự đến gần CSGT và lấy cây gậy của công an… tự đánh vào mặt mình!
Như vậy là câu khen của Trịnh Văn Quyết đối với ông Trà và ông Trung rằng “tin vui cho chứng khoán Việt Nam” nên hiểu là “tin vui cho những gian thương trên sàn chứng khoán Việt” mới đúng. Bản chất của nhân sự cấp cao trong ngành chứng khoán của nhà nước là cấu kết và trục lợi. Nó là loại lợi ích nhóm ngành chứng khoán y hệt như lợi ích nhóm các lĩnh vực khác. Mà vốn hóa của HoSE là rất lớn, khoảng trên 5 triệu tỷ đồng tương đương 217 tỷ đô la Mỹ. Một thị trường vốn lớn như vậy mà do con người như Lê Hải Trà điều hành thì có thể nói, rất rủi ro.
Sự thật rành rành như thế nhưng ngày 12/5, trên trang Báo Điện Tử Chính Phủ có lời chống chế rằng “SEA Games 31 phải là cuộc chơi vô tư, sòng phẳng, trung thực, Việt Nam sẽ không dùng "kỹ thuật, kỹ xảo" để lấy huy chương bằng mọi giá”. Việc gian xảo ở tổ trọng tài có hay không tôi không biết, tuy nhiên hành đông gian gian trá ở ban tổ chức SEAGAMES là quá rõ. Họ đã áp các môn địa phương thuộc lợi thế nước chủ nhà để vét huy chương. Thậm chí vét rất đậm. Thực sự, lời thanh minh của Chính phủ CS Việt Nam là một lời nói của kẻ vô liêm sỉ. Làm bất chấp những gì đã cam kết rồi sau đó phủ nhận.
Không chỉ Phạm Minh Chính văng tục mẹ nó mà đám quần thần cũng hùa theo cùng giọng điệu. Bộ trưởng Công an Tô Lâm khi đề cập đến cựu Phó Cố vấn An ninh Quốc gia Mỹ dưới thời Tổng thống Donald Trump là ông Matthew Pottinger đã gọi ông này là “thằng”. Một thuộc hạ của Chính còn nịnh tung tóe “Mình nói nó mãi nó cũng phải ngại”. Phạm Minh Chính hể hả thể hiện sự độ lượng, kiềm chế đã không dạy dỗ hết ý hết lời “Mình có thêm một ý nhưng nói chi cho nó dài dòng. Như tôi với các ông ngày xưa nói mãi mới tìm được tiếng nói chung. Nhưng mà thôi nó loãng vấn đề”
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.