Kẻ từng cưỡng hiếp tôi đang là Phó Tổng biên tập báo Văn Nghệ

06 Tháng Tư 202211:50 CH(Xem: 5963)


          SỐNG - HỌC TẬP - LÀM THEO TẤM GƯƠNG ĐĐ HỒ BẢ CHÓ!
       Kẻ từng cưỡng hiếp tôi đang là Phó Tổng biên tập báo Văn Nghệ

Luong-Ngoc-An-Khuat-Quang-ThuyNhà văn Khuất Quang Thụy (bên phải) trao quyết định Phó Tổng biên tập Báo Văn Nghệ cho nhà thơ Lương Ngọc An. Ảnh: TTcs.



Dạ Thảo Phương
 Báo Tiếng Dân



Ngày 3.4 là ngày sinh nhật tôi, ngày mẹ cha mang tôi đến với cuộc đời.

Sinh nhật tôi năm nay, tôi muốn được sinh ra một lần nữa – Bằng việc mang ra ánh sáng một Sự Thật tôi đã phải chôn giấu trong im lặng thống khổ 23 năm nay.

Có lẽ những gì tôi kể ra sẽ hơi dài với bạn. Nhưng đó là gần một nửa thời gian tôi đã sống trên mặt đất này, với rất nhiều khổ đau, mất mát, oan ức.

Tôi hy vọng tiếng nói này của tôi sẽ được bạn lắng nghe.

Tôi hy vọng tôi sẽ được tái sinh trong một thế giới được chiếu sáng bởi Sự Thật, lòng Chính Trực, Tình Người.

Xin cảm ơn tất cả các bạn.

DẠ THẢO PHƯƠNG

***

CỘNG HÒA XÃ HỘI CHỦ NGHĨA VIỆT NAM
Độc lập – Tự do – Hạnh phúc

THƯ NGỎ

(Tố cáo hành vi cưỡng hiếp của Phó Tổng biên tập báo Văn nghệ Lương Ngọc An)

Kính gửi: Nhà thơ Nguyễn Quang Thiều, Chủ tịch Hội Nhà văn Việt Nam.

Kính gửi: Nhà thơ Trần Đăng Khoa, Phó Chủ tịch Hội Nhà văn Việt Nam.

Kính gửi: Nhà văn Nguyễn Bình Phương, Phó Chủ tịch Hội Nhà văn Việt Nam.

Kính gửi: Ban Chấp hành Hội Nhà văn Việt Nam.

Kính gửi: Nhà văn Khuất Quang Thuỵ, Tổng biên tập Báo Văn nghệ.

Kính gửi: Ban biên tập Báo Văn nghệ.

Kính gửi: Các nhà văn, nghệ sĩ, trí thức và tất cả những người yêu văn chương nghệ thuật

Tôi là Dạ Thảo Phương (Tên khai sinh: Phan Thị Thanh Thuý, sinh ngày 03.04.1974). Từ năm 1996 đến năm 2003, tôi là phóng viên, biên tập viên tại ban Văn nghệ Trẻ, thuộc Báo Văn nghệ, trực thuộc Hội Nhà văn Việt Nam.

Tôi viết thư này để tố cáo hành vi cưỡng dâm và vu khống trước đây của Lương Ngọc An, kẻ hiện nay đang là Phó Tổng biên tập Báo Văn nghệ, Uỷ viên Ban Chấp hành Hội Nhà văn Việt Nam.

Tôi sẵn sàng đối chất với Lương Ngọc An trước sự chứng kiến của lãnh đạo Hội Nhà văn Việt Nam, lãnh đạo Báo Văn nghệ, chồng tôi, và các luật sư. Nếu không dám đối chất công khai với tôi trước sự chứng kiến của những bên này, mọi bịa đặt được đưa ra từ phía Lương Ngọc An đều vô giá trị và là vu khống.

Nếu cho là tôi nói sai sự thật, Lương Ngọc An hãy kiện tôi ra toà.

TÔI BỊ CƯỠNG HIẾP

Trưa ngày 14.04.2000, khi tôi ở một mình trong phòng biên tập Văn nghệ Trẻ, Lương Ngọc An đã xông vào cưỡng hiếp tôi. Trong lúc chống cự hoảng loạn, tôi kêu cứu, nhiều đồng nghiệp đã chạy tới và bắt quả tang Lương Ngọc An đang nằm đè lên tôi, bóp cổ tôi, trong khi tôi đang giãy giụa chống cự, váy áo bị xô vò, ngón tay bị bật máu. Nhờ sự can thiệp của các đồng nghiệp, hành vi cưỡng hiếp [của] hắn chưa kịp thành công.

Sự việc này đã được các nhân chứng thuật lại trong bản tường trình gửi báo Văn nghệ vào ngày 20.4.2000 (có văn bản đi kèm).

Nhưng đây chỉ là một lần tôi may mắn thoát khỏi hành vi bỉ ổi của Lương Ngọc An.

Trước đó, từ tháng 7.1999 đến tháng 4.2000, Lương Ngọc An đã nhiều lần thao túng, khống chế, bạo hành, cưỡng bức tôi như một nô lệ tình dục.

TÔI BỊ VU KHỐNG

Khi sự việc xảy ra, tôi là một cô gái trẻ mới ngoài 20 tuổi, chưa chồng, vừa tốt nghiệp đại học đã về ngay báo Văn Nghệ làm việc. Khi đó, tôi chỉ có kiến thức sách vở và niềm đam mê sáng tác, nhưng không nhiều kinh nghiệm sống và bản lĩnh xã hội.

Tôi sinh ra trong một gia đình miền Bắc truyền thống vốn rất sợ đàm tiếu xung quanh. Khi bị tấn công, điều tôi lo nghĩ nhất không phải là bản thân, mà là gia đình mình. Tôi đã sợ nếu mình bị đàm tiếu liên quan đến người khác giới, bố mẹ tôi sẽ chết vì nhục nhã. Trước những hành động đốn mạt của Lương Ngọc An, cô gái trẻ non nớt là tôi khi đó chỉ biết chống cự kịch liệt đến sức cùng lực kiệt nhưng không dám kêu cứu, không dám tố cáo thủ phạm, thậm chí còn lo sợ lộ ra mình đã bị cưỡng hiếp.

Cũng vì những sợ hãi này, tôi đã chưa bao giờ dám nói ra, ngay cả với mẹ mình, cũng như với cơ quan, dư luận: Do bị Lương Ngọc An cưỡng hiếp, tôi đã có thai, và đã không giữ được đứa con đầu tiên của mình. Đó là một đau đớn khôn tả, một ám ảnh khôn nguôi mà tôi đã phải một mình ôm giữ đến tận hôm nay.

Sau sự kiện ngày 14.4.2000 đã nhắc ở trên, vì có nhiều người làm chứng nên tôi mới dám viết đơn tố cáo Lương Ngọc An. Tuy nhiên, anh ta không những không sợ hãi, ăn năn mà còn quay ngược lại trắng trợn vu khống tôi. Lương Ngọc An đã bịa ra một câu chuyện, trong đó nói anh ta và tôi có quan hệ tình cảm, anh ta muốn bỏ tôi nên tôi gây căng thẳng. Vụ việc ngày 14.4.2000 đã bị anh ta thay đổi bản chất từ sự thật là cưỡng dâm thành “xô xát”!

Sự bịa đặt này là hoàn toàn trắng trợn và vô lý. Tôi chưa bao giờ có mối quan hệ tình ái hay tình dục đồng thuận với anh ta. Mọi hành vi tình dục anh ta có với tôi đều do anh ta đánh đập, đe doạ, cưỡng bức tôi.

Anh ta viết tường trình bịa đặt là muốn bỏ tôi và “cố tình tránh tiếp xúc” với tôi, vậy tại sao lại xông vào phòng biên tập khi tôi chỉ có một mình, dùng vũ lực đè tôi xuống?

Tôi chỉ là một người phụ nữ gầy yếu. Anh ta là một người đàn ông khi đó ngoài 30 tuổi, cựu lính tăng và nhiều năm lái xe cho báo Văn nghệ. Tôi không thể nào đủ sức khoẻ ép buộc anh ta vào phòng, kéo anh ta nằm đè lên mình. Nếu muốn níu kéo anh ta, tại sao tôi lại chống cự đến mức bị anh ta cắn bật máu ngón tay, tại sao tôi lại kêu cứu đến mức bị anh ta bóp cổ?

Nếu là sự đồng thuận, tại sao tôi lại phải gọi điện cho gia đình và bạn gái anh ta nhờ họ bảo vệ tôi khỏi sự đeo bám của anh ta? Anh ta đã tráo đổi bản chất những cuộc điện thoại này của tôi thành “ghen tuông”, nhưng chính họ lại khẳng định với đại diện của Công đoàn Báo Văn nghệ là tôi không hề ghen tuông. (Biên bản cuộc họp ngày 26.3.2003 tại báo Văn nghệ – Vì điều này liên quan đến một phụ nữ khác, đã có chồng, nên tôi chưa công bố văn bản ở đây).

Tôi đã luôn phủ nhận rõ ràng những bịa đặt trắng trợn của anh ta trong mọi đơn thư khiếu nại, đòi hỏi thủ phạm phải nhận trách nhiệm, cơ quan phải có văn bản rõ ràng về bản chất sự việc.

Lãnh đạo cơ quan trực tiếp xử lý vụ việc của tôi là ông Trương Vĩnh Tuấn – Phó Tổng biên tập phụ trách hành chính Báo Văn nghệ, lúc đó mới kiêm thêm phụ trách ban Văn nghệ Trẻ. Lương Ngọc An nhiều năm là nhân viên phòng hành chính chuyên lái xe và giúp việc cho ông Tuấn.

Tôi không thể hiểu sao khi đó, với hành vi đó, với văn bản tường trình giấy trắng mực đen đó, cơ quan chỉ kết luận anh ta “gây lộn xộn ở cơ quan”?! Ông Trương Vĩnh Tuấn cũng nhiều lần, trong các cuộc họp, tráo đổi bản chất sự việc thành “hai người đánh nhau, làm mất trật tự nơi làm việc”.

Ông Trương Vĩnh Tuấn đã nhiều lần ngăn cản quyền tố cáo, khiếu nại của tôi, trù dập và vu khống tôi, thậm chí cấm tôi in bài, đe doạ đuổi việc tôi. Nhiều cuộc họp, văn bản liên quan đến sự việc đã bị ém nhẹm, không được kịp thời thông báo cho tôi và công bố trước cơ quan. Thái độ mập mờ khó hiểu của lãnh đạo cơ quan khi đó đã đặt những dấu hỏi trong dư luận, gây nhiều tổn thương sâu sắc đến danh dự và tinh thần tôi.

Thủ phạm Lương Ngọc An, chưa từng nhận trách nhiệm về hành vi cưỡng dâm và vu khống của mình, vẫn thường xuyên đến báo Văn nghệ, có những cuộc gặp gỡ khó hiểu ở phòng làm việc của Phó Tổng biên tập Trương Vĩnh Tuấn. Tháng 4.2002, anh ta chính thức trở lại làm việc tại báo Văn nghệ. Và hiện nay, anh ta đang là Phó Tổng biên tập báo Văn nghệ, Uỷ viên Ban Chấp hành Hội Nhà văn Việt Nam!

Thật là một sự ngang nhiên chà đạp Sự Thật, nhạo báng Công Lý.

TẠI SAO GIỜ ĐÂY TÔI LÊN TIẾNG

Tội ác cưỡng dâm, vu khống của Lương Ngọc An cùng những trù dập, vu cáo của Trương Vĩnh Tuấn cho đến nay vẫn chưa từng một lần được nhìn nhận công khai, công bằng. Bóng tối của Cái Ác đè nặng lên Sự Thật năm xưa luôn âm thầm ám ảnh cuộc sống hiện tại của tôi.

Trong thời gian bị đánh đập, cưỡng hiếp rồi lại bị trù dập, bị vu cáo, tôi đã nhiều lần tự tử không thành.

Hậu quả của nó làm tôi từng phải vật vã trải qua những năm tháng dài sợ hãi giao tiếp, có những thời điểm thậm chí nói chuyện bình thường với chồng con cũng là việc rất khó khăn. Tôi bị mất kết nối với ngôn ngữ, né tránh xuất hiện lại trong giới văn chương. Là một người viết, yêu mến cuộc sống và nhận diện bản thân qua công việc sáng tạo, đây là một nỗi đau có sức phá huỷ sâu sắc đối với tôi.

Gần đây, tôi có theo dõi một số vụ nạn nhân bị xâm hại tình dục đứng ra tố cáo. Đọc những bình luận tiêu cực như làn mưa dao trút xuống họ và người thân, tôi bàng hoàng. Con quỷ là tệ nạn xâm hại tình dục đã cán vụn vỡ cuộc đời của cô gái trẻ là tôi 23 năm trước, đến giờ vẫn không ngừng săn đuổi các nạn nhân tiếp theo của nó. Xu hướng tấn công, đổ lỗi cho nạn nhân của một bộ phận thiếu hiểu biết trong xã hội vẫn vô tình dung dưỡng cho con quỷ này, làm nó ngày càng trở nên hung hiểm.

Thực trạng này cần phải thay đổi.

Tôi không muốn có thêm bất cứ nạn nhân nào phải trải qua những nỗi thống khổ tôi từng trải.

Tôi cần phải lên tiếng. Đó là một đòi hỏi bức thiết của cá nhân tôi, với tư cách là một nạn nhân khổ đau oan ức, cũng là một đòi hỏi của thực tế xã hội đối với trách nhiệm của một công dân, đòi hỏi của Lương Tri đối với một người cầm bút.

Tôi hiểu, sự việc của tôi xảy ra ở giai đoạn trước. Một số người trong quý vị có thể nghe nói tới nhưng không biết được Sự Thật, nhiều người trong quý vị không biết hoặc không liên quan. Bản thân tôi cũng đã sợ hãi, không dám trình bày hết nỗi đau của mình. Tôi hoàn toàn không muốn việc tố cáo của tôi gây ảnh hưởng tới ai ngoài cá nhân thủ phạm.

Nhưng tôi phải viết thư tố cáo này gửi tới các quý vị, vì: Lương Ngọc An, thủ phạm cưỡng dâm tôi năm xưa, sau khi gây ngần đó tội ác vẫn chưa một lần nhận trách nhiệm về tội lỗi của hắn – biểu hiện đầu tiên của việc hối cải, sửa mình. Giờ đây, y trong Ban biên tập Báo Văn nghệ và Ban Chấp hành Hội Nhà văn Việt Nam – những nơi lẽ ra chỉ nên có những người cầm bút vừa có tài vừa có nhân cách, xứng đáng gánh vác trách nhiệm quy tụ và phát triển nền văn học ở Việt Nam.

23 năm trước, khi cưỡng dâm tôi, Lương Ngọc An chỉ là một lái xe mới được cất nhắc lên làm phóng viên của báo Văn nghệ, về chính danh chưa có quyền lực gì đặc biệt. Nay hắn đã tha lôi sự đồi bại của mình leo lên những vị trí quyền lực lớn hơn nhiều, công việc cho phép gặp gỡ giao tiếp và quyết định cơ hội nghề nghiệp của bao nhiêu cộng tác viên, văn nghệ sĩ trí thức, trong đó có nhiều người là phụ nữ trẻ.

Vì vậy, tôi thấy mình phải có trách nhiệm tố cáo sự thật này với quý vị, với giới văn chương, trí thức, với cộng đồng, góp phần vạch trần và ngăn chặn Cái Ác.

MONG ĐỢI

Hiện, tôi là một phụ nữ 48 tuổi, có gia đình. Chồng tôi 52 tuổi, là nhà báo lâu năm, làm việc tại một trong những hãng thông tấn uy tín nhất thế giới. Con trai tôi 14 tuổi và con gái tôi 6 tuổi. Bố mẹ tôi nay đều đã già yếu, chỉ mong được sống nốt những ngày tháng yên bình, nhìn con cháu an vui.

Đứng ra tố cáo sự thật này, tôi biết mình đang đặt cuộc sống ổn định của bản thân và gia đình trước những nguy cơ tổn thương, thậm chí nguy hiểm. Nhưng tôi không có lựa chọn khác.

Tôi hy vọng Sự Thật này sẽ được lắng nghe và đáp lại bằng những hành động thiết thực của quý vị để cộng đồng chúng ta ngày càng trong sạch, văn minh hơn.

Điều này rất có ý nghĩa với tôi cũng như nhiều nạn nhân bị xâm hại tình dục khác còn phải chịu đựng âm thầm trong bóng tối.

Tôi hy vọng ai đó cũng là nạn nhân của bạo lực tình dục sẽ thấy họ không còn hoàn toàn đơn độc và sợ hãi khi muốn lên tiếng, không còn phải mất đến hơn hai mươi năm quý giá của cuộc đời để âm thầm cố gắng vá víu tổn thương như tôi.

Xin chân thành cảm ơn.

Nicosia, ngày 03 tháng 04 năm 2022.

Kính thư

Dạ Thảo Phương

(Phan Thị Thanh Thuý)

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
21 Tháng Tám 202110:39 CH(Xem: 7851)
Nội dung bài báo có đoạn “Mỹ không ngừng đánh phá, giết hại đồng bào ta ở miền Nam, dùng không quân và hải quân bắn phá miền Bắc, ném bom cả vào nhà thương, trường học với ý đồ đưa miền Bắc Việt Nam trở lại thời kỳ đồ đá”, và gọi đó là “tội ác”. Báo Quân đội Nhân dân cũng tố cáo “Đế quốc Mỹ và bè lũ tay sai” đã luôn “xuyên tạc, bịa đặt về cải cách ruộng đất ở miền Bắc Việt Nam, về cuộc Tổng tiến công và nổi dậy Mậu Thân 1968” nhằm bôi xấu đảng Cộng Sản. Bài báo trên của báo Quân đội Nhân dân được đăng tải sau sự kiện phiến quân Taliban lật đổ chính phủ Afghanistan...
20 Tháng Tám 202111:36 CH(Xem: 8492)
Người dân bị buộc phải ở trong nhà, hễ đi ra đường là công an, dân phòng chặn lại xét hỏi, hoạnh họe, phạt tiền. Đưa cả xe tăng, thiết giáp vào Sài Gòn, rồi bây giờ quân đội đưa hàng ngàn lính vào Sài Gòn, bắt cả siêu thị cũng đóng cửa, để quân đội giao thực phẩm mọi thứ tới tận nhà. Người không hiểu thì xuýt xoa "Chính phủ VN lo cho dân quá, không có nước nào mà lính lại làm như vậy". Không có nước nào làm nhu vậy hết, là bởi vì đấy không phải là chống dịch mà là chống lại dân, là ngăn ngừa từ xa sợ dân đói quá, chết nhiều quá nên vùng lên làm loạn.
19 Tháng Tám 202111:57 CH(Xem: 7679)
Xúi dục dân đi chơi ngạo nghễ chiến thắng 30/04, đi làm cccd và đi bầu cử đi thi mới là nguyên nhân chính dịch bùng phát, chứ không có dân nào thiếu ý thức. Trách nhiệm đó quan chức hãy nhận về mình và xin lỗi dân đi. Dấu hiệu của một CP bất tài luôn lấy cái sai này để sửa chữa cho cái sai khách, và đặc biệt luôn trốn tránh trách nhiệm để đổ vấy cho bên khác, mà ở đây là chính phủ đổ tội lên dân cho rằng dân thiếu ý thức. Một chính phủ lưu manh, đốn mạt như thế thường chỉ bởi lũ ngu dốt và xu nịnh nắm quyền...
17 Tháng Tám 20219:38 CH(Xem: 5780)
Hình ảnh dân phải nằm suốt đêm trên cầu, ngủ ngoài đường phố, em bé khóc khét nhưng ngoài việc kêu dân về trọ thì không có biện pháp nào dài hạn để hỗ trợ. Cuối cùng, mục đích các ông nắm quyền lãnh đạo đất nước để làm gì- ông trọng? Mua quốc tịch Síp? Cho con đi du học? Vơ vét tài nguyên quốc gia xương máu nhân dân để mua ghế mua biệt phủ, kéo bè kết cánh để nắm quyền lực tuyệt đối, chà đạp trên Hiến Pháp và giỡn mặt với dân ư?
16 Tháng Tám 202110:47 CH(Xem: 12209)
Độc đáo hơn chính phủ của Chính còn huy động tiền trong dân để mua vaccine, sau khi ẳm được mớ bạc chúng nó gửi nhà băng kiếm lời và chủ yếu đi xin nước ngoài, hành vi này của Chính không khác gì già hồ năm xưa huy động "Tuần Lễ Vàng Kháng Chiến" ẳm khẳm bạc, sau đó giết luôn mạnh thường quân của mình là bà doanh nhân Cát Hanh Long. Hai hình ảnh của quá khứ và hiện tại tuy có khác nhau về không gian, nhưng thực tế vẫn là một nói lên bản chất khốn nạn của đảng cộng sản...
16 Tháng Tám 202110:44 CH(Xem: 8520)
Kiếp làm thuê còng lưng nơi phương xa Dành dụm từng đồng gửi về lo cho gia đình no ấm Bát mì tôm sau giờ tăng ca chát mặn Nuốt cho đỡ cơn thương nhớ quê nhà! Giờ tới đường cùng khi dịch bệnh đi qua Căn nhà trọ mấy mét vuông không đủ tiền trang trải Quê mình mênh mông núi đồi xin cho con trú lại Tạm lánh qua tai ương… sống sót làm người Dắt díu nhau trở về trong lúc nước sôi lửa bỏng mẹ ơi Đứt lòng tính suy mấy đêm mất ăn mất ngủ Chỉ lo mở mắt ra gặp chuyện dữ Hai tay trắng làm sao xoay xở trước đời
13 Tháng Tám 202110:44 CH(Xem: 7135)
Một quốc gia nói chung và một chính phủ nói riêng phải được điều hành bằng pháp trị chứ không phải “nhân trị”, “đức trị” thưa ông Tổng. Mà luật pháp của nước Cộng hòa XHCN VN được điều khiến bởi đảng CS, nói cách khác, ở VN là đảng trị, công an trị, thì làm gì có luật pháp công bằng, công minh? Những tư tưởng nhân văn, nhân bản, đạo đức thì người dân sẽ được giáo dục từ gia đình và nhà trường. Mà giáo dục VN thì nát bét, thầy giáo chỉ được phép nói theo ý đảng, nói thật nói đúng thì bị cho nghỉ việc, con người chỉ được nhồi nhét một mớ kiến thức, trong đó không ít...
13 Tháng Tám 202110:43 CH(Xem: 11501)
...nguy hiểm hơn khi Bộ Y Tế csVN thông qua vaccine Sinopharm của TQ do mụ tư bản ngoại quốc Trương Mỹ Lan (TML) nhập về 5 triệu liều. Sinopharm chỉ có hiệu quả 51% so với virus Corona thông thường chứ chưa nói đến biến thể của nó, những quốc gia mua Sinopharm đều phải hủy bỏ chương trình và chích lại cho người dân. Đã là hàng không chất lượng mà đảng csVN vẫn tiếp tục dùng thì nếu không phải họ ngu thì chỉ là một chiêu trò lấy tiếng thơm. Nhưng hậu quả của nó sẽ vô cùng khủng khiếp khi con số lây lan và tử vong vẫn tiếp tục tăng mạnh cho dù đã chích ngừa thuốc của TQ.
12 Tháng Tám 202110:27 CH(Xem: 7160)
Tiền đó quan có được họ vơ vét, xà xẻo từ thuế của hân dân, nay tăng thuế mai nâng phí. Nay san đồi mai lấp sông, là tiền bán tài nguyên bán xương máu của nhân dân mà có được bằng cái mỹ từ gọi là “chủ trương” “đường lối” “nghị quyết” “nghị định”... tất cả đều hợp pháp hoá dưới danh xưng “cán bộ trung thành với đảng”. Trớ trêu thay, cái “trung thành” ấy là môn bài được cấp cho quan chức tha hồ cướp mà chẳng bị điều gì. Giữa lúc dân đói khổ vì dịch, bị ảnh hưởng người ta chỉ thấy có dân giúp dân.
11 Tháng Tám 202111:40 CH(Xem: 5388)
Danh dự gì ông lại đem 3 đặc khu ép Quốc hội ký bán 100 năm? Nếu Dân không biểu tình phản đối thì trăm năm sau liệu có đòi lại được? Cả đời ông chỉ luồn cúi trước kẻ thù để chống lại tổ quốc ông, xung quanh ông nhìn đâu cũng thấy kẻ thù, nhìn đâu cũng thấy thế lực thù địch. Ông có danh dự ư? Khi ông dạy đàn em đừng tham nhũng tham ô ông có xem lại bản thân mình chưa? Mình có thật sự trong sạch? Bởi người đời nói kẻ suốt ngày đi nói đạo đức thường sống... không ra gì.
17 Tháng Tư 2024
ngoại giao của nước VNcs tùy theo từng thời điểm, có thể khi công bố Sách Trắng Quốc Phòng năm 2009 thì TQ chưa có những hành vi manh động hung hăng như hôm nay, thế nhưng khi công bố lần thứ hai năm 2019 khi TQ gia tăng cường độ lấn chiếm thì chủ trương của Việt Nam vẫn không thay đổi, điều đó đặt ra một câu hỏi là liệu nhà cầm quyền csVN vẫn chấp nhận không thay đổi đường lối quốc phòng trong khi chủ quyền quốc gia đang bị đe dọa nhằm đổi lấy một nền hòa bình nhu nhược, yếu ớt, và sự độc lập đang bị chỉ trích khi dân chúng nhìn thấy giới lãnh đạo TQ xem đảng csVN như thủ hạ của mình...
17 Tháng Tư 2024
Ở tấm thứ nhất, hình một viên cảnh sát mặc bộ quần áo màu kem, nón kết cũng màu kem là điều hoàn toàn sai. Đồng phục của cảnh sát VNCH là áo trắng, quần xám, áo 2 túi, nút áo trên gần sát cổ, không hở cổ hoặc phanh ngực, bên trên túi phải có bảng tên, tay áo trái có huy hiệu cảnh sát. Nón kết cũng trên trắng, viền xám ở dưới. Huy hiệu có dòng chữ Tổ Quốc, Công Minh, Liêm Chính khác với huy hiệu của quân đội là Tổ Quốc, Danh Dự, Trách Nhiệm. Cái chào tay của người trong hình cũng sai không đúng quân phong, quân kỷ. Khi chào, lòng bàn tay phải úp xuống, ngón cái hơi quặp lại, 4 ngón còn lại duỗi thẳng khép vào nhau, cánh tay...
12 Tháng Tư 2024
Hai nhóm gồm hơn 30 nhà lập pháp Mỹ hồi cuối tháng 1 đã gửi các bức thư chung tới Bộ trưởng Raimondo để kêu gọi chính quyền Biden không công nhận quy chế kinh tế thị trường cho Việt Nam. Họ lập luận rằng Việt Nam không đáp ứng các yêu cầu về thủ tục để thay đổi tình trạng và cho rằng việc cấp quy chế này cho quốc gia Đông Nam Á sẽ là “một sai lầm nghiêm trọng.” Kể từ năm 2002, khi Mỹ bắt đầu vụ điều tra chống bán phá giá đầu tiên đối với cá phi lê đông lạnh nhập từ Việt Nam, Washington coi quốc gia Đông Nam Á là một “nền kinh tế phi thị trường.” Trong 21 năm qua, Mỹ đã áp thuế chống phá phá giá đối với nhiều mặt hàng...
11 Tháng Tư 2024
Suy nghĩ gần giống như Phan Châu Thành, Minh Tâm Lê: Hy vọng sắp tới, khi ngắm tượng, nhân dân Nghệ An sẽ khơi dậy được sự tự hào truyền thống, không còn ‘xin gạo cứu đói khi giáp hạt’, không còn chứng kiến những thảm cảnh đau lòng như con em chui vào container” để sang lao động ở Anh, ở châu Âu, không còn cảnh leo hàng rào ở biên giới Mexico - Mỹ để thế lực thù địch, phản động bôi nhọ. Tin tưởng vào một ngày mai tươi mới
10 Tháng Tư 2024
Chủ trương “đảng hóa các tổ chức người Việt ở nước ngoài” là một chính sách từ thập niên 80 nhưng đảng giả bộ như không biết nên đã tìm cách phủ nhận: “Thậm chí các đối tượng còn rêu rao rằng, Việt Nam đang tìm cách “đảng hóa” với cả những hội, đoàn trong tương lai mà Đảng hậu thuẫn tại hải ngoại! Các đối tượng cố tình xuyên tạc, vu cáo rằng kể từ Nghị quyết 23-NQ/TW ngày 12/3/2003 về phát huy sức mạnh đại đoàn kết toàn dân tộc đến Nghị quyết 36-NQ/TW ngày 26/3/2004 về công tác đối với người Việt Nam ở nước ngoài được triển khai “thực chất là những chiêu trò ru ngủ giả hiệu dân chủ”!
08 Tháng Tư 2024
Để trả lời vấn nạn này, trước hết chúng ta nhận xét ngay rằng, tuy hiện giờ CSVN tôn CSTQ là quan thầy, tuy nhiên trong tương quan giữa quân đội và công an thì quân đội CSTQ giữ vai trò vượt trội hệ thống công an. Các cấp bậc chính thức trong công an TQ không rập khuông quân đội, như công an Việt nam. Tuy công an TQ cũng giữ vai trò kiểm soát nhân dân, nhưng uy tín thấp hơn quân đội rất nhiều. Tình trạng tại Việt Nam thì ngược lại. Bộ trưởng công an Tô Lâm và guồng máy công an hầu như làm lu mờ quân đội và mọi khía cạnh khác của bộ máy công quyền. Chỉ cần nhìn vào con số 2 triệu công an bán chuyên trách mà Tô Lâm....
04 Tháng Tư 2024
Dân đóng thuế để trả lương cho cơ quan công quyền, công an…. Để bảo vệ cho họ. Nhưng cơ quan công quyền, công an lại thất trách, không lo bảo vệ nhân dân, mà chỉ lo đi bảo vệ Đảng. CA báo kê các vụ cướp đất, cướp nhà, bảo vệ bọn quan chức tham nhũng, bắt bớ, đánh đập dân lành. Nhiều cái ch.ết của người dân trong đồn công an khi họ được mời lên làm việc…đã nói lên được bản chất man rợ, ác ôn của chúng! Đừng hỏi tại sao dân mất lòng tin nơi đảng! Lòng tin là một thứ xa xỉ của nhân dân đối với Đảng và chính quyền!
02 Tháng Tư 2024
Lý do QĐND viết như thế vì ai cũng biết Chủ nghĩa Cộng sản đã “tiêu diệt con người và xã hội Việt Nam” kể từ khi ông Hồ du nhập vào Việt Nam năm 1930. Trong 94 năm có mặt trên đất nước, đảng CSVN đã gây ra hai cuộc “nội chiến huynh đệ tương tàn”, ròng rã 30 năm 1945-1975 làm mất đi khối nhân lực trên 4 triệu con người, đất nước bị tàn phá không lời nào tả xiết. Vì vậy, khi có khuynh hướng chống lại để bảo vệ đất nước thì các cơ quan thông tin chủ chốt của đảng đã kiên quyết - bảo vệ Chủ nghĩa Cộng sản gắn liền với tư tưởng Hồ Chí Minh đế được tiếp tục lãnh đạo. Hơn ai hết, họ cũng biết rằng nếu tách riêng “tư tưởng Hồ Chí Minh ra...
02 Tháng Tư 2024
Hai tháng kể từ khi nhân vật số hai của Công an Trung Quốc xuất hiện ở Hà Nội, ngày 11/3/2024, người phát ngôn Bộ Ngoại giao Bắc Kinh đã không còn úp mở, thẳng thừng cảnh cáo Hà Nội: ‘Việc tham gia các khối có mục đích ‘đối đầu’ và ‘bè phái’ là không phù hợp’ (4), ngay sau khi Việt Nam và Australia vừa thiết lập quan hệ CSP. Giới quan sát nhận định rằng lời cảnh báo như vậy cho thấy sự lo ngại của Bắc Kinh giữa các nỗ lực của Hà Nội muốn mở rộng các quan hệ đa phương. Bắc Kinh tiếp tục dạy khôn Hà Nội: ‘Không bao giờ được trở thành bên ủy nhiệm cho bất kỳ phe phái nào và không bao giờ được lao vào vòng xoáy cạnh tranh...
30 Tháng Ba 2024
Còn chuyện có gắng làm ra vẻ trung lập của mình qua vụ tổ chức Hội Nghị Hoa Kỳ và Bắc Hàn dưới thời TT. D. Trump hay đề xuất làm trung gian hòa giải TQ- Mỹ của ông Sơn mới đây chỉ là trò tào lao, bởi vì không riêng gì nước Mỹ mà cả thế giới đều thấy được đảng csVN đã chọn phe theo trục ác khi chỉ đạo cho Đại Sứ Đặng Hoàng Giang tại LHQ 3 lần bỏ phiếu trắng không lên án nước Nga xâm lăng Ukraine. Vì thế Ngoại Trưởng Bùi Thanh Sơn có cố gắng dùng ba tấc lưỡi để thuyết khách như Tô Tần năm xưa cũng khó mà lừa được ai, bởi vì sau chuyến công du Mỹ ông ta lại có buổi hội đàm cùng tên Ngoại Trưởng cáo già Vương Nghị tại Bắc Kinh!.