Một sản phẩm của sự “nhai lại”

28 Tháng Bảy 202110:57 CH(Xem: 7717)

                            MỘT SẢN PHẨM CỦA SỰ “NHAI LẠI”

nguyen-phu-trong-bbc                                                         Hình Internet - Edit by QĐB




JB. Nguyễn Hữu Vinh

       RFA Blog




Một bài viết “Quan trọng”

Bỗng nhiên gần đây, hệ thống báo chí lại nhắc lại một cụm từ mà lâu lắm không thấy xuất hiện trên báo chí và hệ thống truyền thông tuyên truyền: “Bài viết quan trọng”.

Bởi lẽ ngày xưa, hễ đã có bài viết hoặc lời nói, chỉ thị hoặc nhiều khi chỉ là ý nghĩ của lãnh đạo cao cấp cộng sản, thì tất cả đều được hệ thống báo chí xu nịnh gọi là “quan trọng”. Cái “quan trọng” đó, có thể xảy ra bất cứ lúc nào, miễn là quan chức của ngành tuyên giáo phát hiện ra điều có thể tâng bốc trong bất cứ hành động nào của lãnh đạo. Có thể là bài nói chuyện soạn sẵn mà lãnh đạo rút trong túi ra đọc, có thể là bài viết mà thư ký soạn sẵn, có thể là một hành động nào đó biểu diễn trước thiên hạ, một cuộc gặp gỡ… nhiều lắm, miễn là những điều đó gắn với lãnh đạo, người có chức quyền, có khả năng ban phát quyền lực và tiền bạc.

Cái gọi là “Bài viết quan trọng” này, là bài viết “Một số vấn đề lý luận và thực tiễn về chủ nghĩa xã hội và con đường đi lên chủ nghĩa xã hội ở Việt Nam”.

Cái quan trọng của bài viết này, là ở chỗ nó là của Nguyễn Phú Trọng, Tổng bí thư Đảng csVN.

Cái mà hệ thống tuyên truyền, báo chí và cả hệ thống chính trị tung hứng không ngừng về bài viết, đó là vì bài viết đã “mạnh dạn” đề cập đến một vấn đề mà từ lâu đến nay, nhiều người biết rõ đó là cái vũng lầy, là sự bí bách, khủng hoảng của cả hệ thống chính trị. Mọi lý luận và thực tế chứng minh đã hoàn toàn ngược lại cái mớ lý thuyết cộng sản về cái gọi là “Chủ nghĩa xã hội và con đường quá độ đi lên CNXH” ở Việt Nam cũng như trên toàn thế giới.

Đã từ lâu, trên thế giới cũng như trong nước, đề tài “Tiến nhanh, tiến mạnh tiến vững chắc lên CNXH và Chủ nghĩa cộng sản”, hoặc “con đường quá độ đi lên CNXH” mà bao nhiêu chục năm trước nhà cầm quyền VN cứ ra rả, nay đã im bặt vì “chỉ nghe đã thối” và những ai mở miệng ra những điều đó, chỉ làm đề tài cho mọi sự hài hước trêu chọc và đàm tiếu của xã hội.

Họ nhìn người đó như một kẻ ngáo đá, một thằng hoang tưởng, một bệnh nhân tâm thần… đại loại là kẻ không thèm chấp.

Thế nên, khi Nguyễn Phú Trọng đưa ra bài viết, như một hành động hùng dũng chiến đấu với chiếc cối xay gió, người ta đã thấy phát hiện bóng dáng của một anh chàng Don Quijote mới tại Việt Nam.

Đó là một hành động mà ít ai trong thời buổi này dám mê sảng hoặc đứng ra tự nhận mình là kẻ ngáo đá, làm bia cho những kẻ ném đá trong xã hội.

Cơ hội cho đám xu nịnh

Bài viết đăng trên các tờ báo lớn ở Việt Nam vào ngày 16/5/2021. Từ đó đến nay, cả hệ thống báo chí đảng cứ nhai đi nhai lại  và khai thác bằng đủ mọi trò có thể làm được với một sản phẩm báo chí nhưng lại là sản phẩm tưởng tượng của một bộ óc xơ cứng đến mức khó ngờ.

Khỏi phải nói cả hệ thống xúm lại ca tụng hết sức công phu bài viết như thế nào. Những cái đầu của các “Nhà lý luận Mác – Lê” xơ cứng, gạo cội đã “tắt đài” từ rất lâu trước thực tế cuộc sống đã từng phỉ nhổ vào mớ lý thuyết Mác – Lenin mà cả đời họ đã theo đuổi và mê hoặc, tự huyễn hoặc hoang tưởng không chỉ bản thân mà cả xã hội như Nguyễn Đức Bình và nhiều nhiều bộ óc “đồ cổ” khác đã lại được dịp moi lên, phủi bụi và đánh bóng mớ lý luận của mình nhằm tô vẽ thêm cho bài viết.

Dàn phóng viên, đại sứ, đại diện Việt Nam ở nước ngoài được dịp làm công tác khảo cổ, đi tìm những cỗ máy nói tương tự tại Nga, tại Pháp hoặc những nơi khác còn tàn tích của những đảng cộng sản, nhằm khai thác những lời nói hoặc hình ảnh - Không rõ thật hay giả, bởi chẳng mấy ai mất thời gian đi kiểm chứng những điều này, mà cái trò gian lận trong thông tin, thì VNcs xưa nay vẫn là bậc thầy thiên hạ -  nhằm tô vẽ cho bài viết.

Những lời ca ngợi nói về bài viết đó như một phát hiện mới, như một khái niệm, phát minh mới của Tổng bí thư ĐSCN được trịnh trọng giới thiệu là “Giáo sư, Tiến sĩ xây dựng đảng” đã từng là “Chủ tịch Hội đồng Lý luận Trung ương".

Hài hước hơn, đám ăn theo, nói leo của Tổng bí thư đã không ngần ngại đưa ra những lời lẽ xu nịnh đến mức không chỉ những người có liêm sỉ cảm thấy xấu hổ khi nói, mà lẽ thường, ngay cả người được khen nịnh sẽ cũng cảm thấy xót xa và ngượng chín mặt khi được nịnh một cách lố bịch.

Nào là bài viết đã làm sáng tỏ nhận thức về đặc trưng bản chất của chủ nghĩa xã hội mà Việt Nam đã và đang xây dựng, về mô hình, con đường, cách thức thực hiện để đi lên chủ nghĩa xã hội ở Việt Nam.

Và vô số những ca tụng, những mỹ từ được sử dụng một cách cẩu thả và bừa bãi khi hệ thống tuyên giáo và các thợ nịnh chuyên nghiệp được sử dụng để “bơm vá, thổi” lên bài viết của một cái đầu được mệnh danh là Lú và đã từng là Chủ tịch Hội đồng Lú lẫn Trung ương.

Vậy, bài viết nói về những điều gì?

Bài viết dài lê thê đến hơn 8.000 chữ.

Cố gắng bỏ thời gian đọc toàn bộ bài viết để tìm một điều gì khả dĩ có sự mới mẻ, có tính tổng kết hoặc có nội dung gì có thể thuyết phục người đọc, người nghe…

Nhưng hỡi ôi.

Đọc bài viết, người ta thấy điều gì?  

Cả bài viết lê thê, chỉ là sự nhai lại một cách sống sượng với tư duy bất chấp cái mớ lý thuyết Mác – Lenin mà đã cả thế kỷ nay, người Cộng sản đã nhai đi, nhai lại, nhổ ra liếm vào không biết bao nhiêu lần.

Mục đích bài viết được Nguyễn Phú Trọng ghi rõ là nhằm trả lời các câu hỏi sau: Chủ nghĩa xã hội là gì? Vì sao Việt Nam lựa chọn con đường xã hội chủ nghĩa? Làm thế nào và bằng cách nào để từng bước xây dựng được chủ nghĩa xã hội ở Việt Nam? Thực tiễn công cuộc đổi mới, đi lên chủ nghĩa xã hội ở Việt Nam trong thời gian qua có ý nghĩa gì và đặt ra vấn đề gì?

Và cách trả lời của Nguyễn Phú Trọng ra sao?

Đọc cả bài viết, người ta không tìm đâu ra một bóng dáng của định nghĩa, như thế nào là Chủ nghĩa xã hội, con đường đi lên Chủ nghĩa xã hội là con đường nào? Một điều gì mới mẻ xuất hiện trong bài viết là hoàn toàn không có.

Ở đó Nguyễn Phú Trọng đã không có câu trả lời. chỉ vẫn là tình trạng lúng túng như từ xưa đến nay mỗi khi nói đến cái quái thai “Chủ nghĩa Xã hội ở Việt Nam” mà Nông Đức Mạnh thì nói rằng “sẽ dần dần sáng tỏ” còn Nguyễn Phú Trọng thì nói rằng “đến cuối thế kỷ này vẫn chưa nhìn thấy Chủ nghĩa xã hội” ở đâu.

Dù trên thế giới và kể cả ở Việt Nam có một hệ thống Viện nghiên cứu, Hội đồng lý luận mà tại Việt Nam, Nguyễn Phú Trọng là Chủ tịch Hội đồng Lý luận Trung ương, dù ĐCS đã từng tuyên bố “Tiến nhanh, tiến mạnh, tiến vững chắc lên Chủ nghĩa xã hội” từ thế kỷ trước. Thậm chí, những năm 1977, phe cộng sản đã tuyên bố Liên Xô đã xây dựng xong cơ sở vật chất của Chủ nghĩa Xã hội để bước đầu xây dựng Xã hội Cộng sản…

Nhưng cho đến nay, người ta vẫn chưa hình dung được mặt ngang mũi dọc của cái Chủ nghĩa xã hội nó như thế nào. Chỉ biết rằng, sau đó nó đổ sụp và bị chôn vùi không ai thương tiếc.

Vậy nhưng đến nay, Nguyễn Phú Trọng lại moi từ đống rác lịch sử đó ra những sự giáo điều, nhằm chỉ ra rằng Chủ nghĩa Tư bản là xấu xa, là không hoàn thiện và là đi ngược lại Chủ nghĩa Xã hội, để vẽ ra một điều mà người ta biết rõ nó từ lâu là điều gì.

Hãy nghe Nguyễn Phú Trọng viết:

Chúng ta cần một xã hội mà trong đó sự phát triển là thực sự vì con người, chứ không phải vì lợi nhuận mà bóc lột và chà đạp lên phẩm giá con người. Chúng ta cần sự phát triển về kinh tế đi đôi với tiến bộ và công bằng xã hội, chứ không phải gia tăng khoảng cách giàu nghèo và bất bình đẳng xã hội. Chúng ta cần một xã hội nhân ái, đoàn kết, tương trợ lẫn nhau, hướng tới các giá trị tiến bộ, nhân văn, chứ không phải cạnh tranh bất công, "cá lớn nuốt cá bé" vì lợi ích vị kỷ của một số ít cá nhân và các phe nhóm. Chúng ta cần sự phát triển bền vững, hài hòa với thiên nhiên để bảo đảm môi trường sống trong lành cho các thế hệ hiện tại và tương lai, chứ không phải để khai thác, chiếm đoạt tài nguyên, tiêu dùng vật chất vô hạn độ và huỷ hoại môi trường. Và chúng ta cần một hệ thống chính trị mà quyền lực thực sự thuộc về nhân dân, do nhân dân và phục vụ lợi ích của nhân dân, chứ không phải chỉ cho một thiểu số giàu có”. 

Và Nguyễn Phú Trọng đặt câu hỏi mà không dám khẳng định rằng: “Phải chăng những mong ước tốt đẹp đó chính là những giá trị đích thực của chủ nghĩa xã hội…”.

Vâng, giấc mơ đó không chỉ bây giờ, mà có từ thời đảng cộng sản mới manh nha vào Việt Nam, hệ thống tuyên truyền viên và hệ thống truyền thông cộng sản đã bao nhiêu chục năm nay, gần thế kỷ nay vẫn nói thế, vẫn vẽ ra như thế và hơn như thế, có gì lạ đâu.

Ngay từ những năm 1938, nghĩa là gần 100 năm trước, Tố Hữu đã dụ khị những lão đầy tớ ít học ngồi mơ như sau:

…” Nơi không vua, không quan
Không hạng người ô uế
Không hạng người nô lệ
Sống đau xót, lầm than.

Nơi tiêu diệt lòng tham
Không riêng ai của cải
Hàng triệu người thân ái
Cùng chung sức nhau làm

Để cùng nhau vui sướng
Ai già nua tật nguyền
Thì cứ việc ngồi yên
Đã sẵn tiền nuôi dưỡng”.

Lão ngơ ngác nhìn tôi
Rối rít: “Ồ hay nhỉ!
Ai già nua được nghỉ
Cũng no ấm trọn đời?

Ai cũng có nhà cửa
Cũng sung sướng bằng nhau?
Đã không ai đè đầu
Làm chi có đầy tớ?:…

(Trích Tố Hữu, Lão đầy tớ 6-1938)

Thế rồi những lão đầy tớ ấy, những con sen, thằng ở ấy đã theo đảng vùng lên, đấu tố, cướp tập thể, chiến đấu bỏ thây bỏ xác nơi sa trường, chốn biên cương, nơi trận mạc trong lửa đạn để “đúc nên cỗ máy” ngày hôm nay. Cỗ mãy còn khốn nạn hơn ngàn lần cỗ máy mà lão đầy tớ đã có hơn 100 năm trước.

Đọc cả bài viết, chúng ta không thấy câu trả lời đâu, chỉ thấy nó như một bản tố cáo xã hội Việt Nam hiện thời. Tất cả những điều Nguyễn Phú Trong mơ ước về cái gọi là Chủ nghĩa Xã hội kia, tệ hại thay là chỉ có thể xuất hiện và được nuôi dưỡng ở các đất nước có chế độ dân chủ, tư bản và đã xuất hiện ở đó, còn ở các “Thiên đường XHCN” thì ngược lại.

Và những điều Nguyễn Phú Trọng hăng hái, mạnh mẽ lên án như “vì lợi nhuận mà bóc lột và chà đạp lên phẩm giá con người” “gia tăng khoảng cách giàu nghèo và bất bình đẳng xã hội” “"cá lớn nuốt cá bé" vì lợi ích vị kỷ của một số ít cá nhân và các phe nhóm” “khai thác, chiếm đoạt tài nguyên, tiêu dùng vật chất vô hạn độ và huỷ hoại môi trường” “hệ thống chính trị mà quyền lực thực chỉ cho một thiểu số giàu có”… thì oái oăm thay, lại là đặc trưng của nhà nước cộng sản độc tài mà Chính quyền CSVN hiện tại do Nguyễn Phú Trọng đứng đầu.

Tuyệt nhiên, trong bài viết hầu như không hề chỉ ra được cái tăm hơi của Chủ nghĩa Xã hội đã xuât hiện được hình, bóng hay chiếc vẩy, dấu chân của nó chút nào ở Việt Nam hay chưa? Cũng như con đường đi lên CNXH đó hiện nay đang ở đâu? Nó dẫn đến vũng lầy nào hay nơi tự diệt cả một dân tộc?

Sản phẩm của sự nhai lại

Khỏi mất công phân tích nhiều về bài viết, chỉ đọc qua, ai cũng hiểu một điều: Đây là sản phẩm của hệ thống nhai lại trong đời sống động vật.

Ở đó, chẳng có gì mới, chỉ là đám cỏ khô hoặc thức ăn đã ôi thiu, nhầy nhụa mà đám động vật ăn cỏ ợ lên nhai lại khi đói, nhằm tiêu hóa nốt cái đã trót nuốt vào bụng.

Chỉ có điều thấy rõ là ở bài viết này, cái bệnh cộng sản rất rõ ràng là chiếc bánh vẽ được vẽ lại rất thơm tho, rất hấp dẫn và đẹp đẽ. Tiếc thay, muôn đời chỉ là chiếc bánh vẽ điển hình và nó không bao giờ xuất hiện trong xã hội được gọi là Thiên đường XHCN. Ngược lại, nó đã là hiện thực rõ ràng trong những đất nước tự do, dân chủ.  

Chỉ có điều, chiếc bánh vẽ này chỉ đủ sức hấp dẫn và bắt mắt những kẻ mà đầu óc không còn minh mẫn, bị chứng “Nhũn não” như Nguyễn Đức Bình và hệ thống bưng bô xu nịnh của đảng.

Vậy mà, nói theo ngôn ngữ dân gian thì cả hệ thống vẫn cứ nhai đi nhai lại như “Chó nhai giẻ rách” ăng ẳng, ư ử suốt đêm làm thiên hạ khó ngủ mà không biết xấu hổ.

Điều người ta thấy lạ, là ở chỗ không hẳn vì bài viết không có gì mới, là sản phẩm tưởng tượng bệnh hoạn thì ai cũng đã thấy rõ, nhưng ở vào cái thời mà Internet phổ cập, mọi điều từ xa đến gần rõ rành như trước mắt, mọi thực tế đã và đang diễn ra hàng ngày mà vẫn cứ có những kẻ khi đọc không thấy lợm mửa mà vẫn bịt mồm để đi tâng bốc bài viết. Thế mới lạ.

Và điều lạ nhất, là trong thời đại này, vẫn có những kẻ thiếu liêm sỉ đến mức vục đầu vào mà ngấu nghiến cái thứ sản phẩm nhai lại của một kẻ tâm thần, hoang tưởng và bệnh hoạn.

Bởi điều ai cũng biết: Với loại động vật nhai lại này, nếu không có những thứ kia làm thức ăn, chúng sẽ chết.

 

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
11 Tháng Mười Hai 202010:36 CH(Xem: 9969)
Thực chất cái gọi là kêu gọi “tố cáo tiêu cực” của chính quyền CS nó vẫn mang dụng ý của Mao từ hơn 60 năm trước chứ không khác. Lời kêu gọi đó, quan chức CS cứ lặp đi lặp lại nhưng với người hiểu bản chất CS thì họ im, còn người không hiểu mà lao theo lời dụ đó thì tất bị tóm. Thực chất của việc bắt bớ người tố cáo ấy nó là một thông điệp. Thông điệp gì? Thông điệp rằng “hãy liệu hồn, tố tao là bọn bây sẽ nhận lãnh hậu quả như thế”, và nhờ đó ĐCS tạo ra tâm lý thà câm họng trong những con người chính trực, họ phải chọn phải mua lấy sự an toàn cho mình hay sống theo lương tri? Và hầu hết là mua lấy sự an toàn....
10 Tháng Mười Hai 202010:48 CH(Xem: 10861)
“Đời sống của anh em quá khổ. Bữa ăn cơm thiu có, bữa cơm sống có. Còn đi xuống căng tin thì phải mua tốn tiền.” Ông Hiếu cho biết có khoảng 200 ngư dân bị giam giữ tại trại Tanjung Pinang. Có những ngư dân đã bị giam giữ thậm chí đến 2 năm, 3 năm. Ông Hiếu nói: “Bây giờ chúng tôi nhờ chính quyền Việt Nam giúp đỡ anh em chúng tôi về nước đoàn tụ với gia đình. Hoàn cảnh khó khăn. Mong các cấp, toà soạn đưa lên ý kiến giúp đỡ anh em chúng tôi xum họp với vợ con”.
05 Tháng Mười Hai 202010:28 CH(Xem: 12704)
Ông Hoàng Chí Bảo là một giáo sư tiến sĩ chuyên về triết học Marx Lenin, là thành viên Hội đồng Lý luận Trung ương. Công việc của ông là đi khắp nơi kể chuyện bác Hồ. Và “nghiên cứu” thực sự của ông lại là “sáng tác”. Trong 26 năm ông đã sưu tầm và sáng tác hàng ngàn câu chuyện về bác Hồ của ông để xây dựng và củng cố hình ảnh lãnh tụ trong mắt dân chúng. Khoảng 5 năm trước đây, trên mạng xã hội có lan truyền clip ông Hoàng Chí Bảo kẻ về “bác Hồ của ông nói được 29 thứ tiếng”. Rõ ràng nếu là người có lí trí thì không khó để nhận ra đây là câu chuyện tô vẽ về những khả năng mà ông Hồ Chí Minh không có....
04 Tháng Mười Hai 202010:20 CH(Xem: 7813)
Chiếu lệ vì nỗi oan ngút trời của người dân Thủ Thiêm, hàng ngàn gia đình bị san bằng nhà cửa, bị cưỡng chế phi pháp mảnh đất sống, gia đình li tán vất vưởng vô gia cư, màn trời chiếu đất hơn hai chục năm trời, có người oan ức phải tìm đến cái chết. Đối thoại với sáu mươi ngàn nỗi oan chồng chất, nhức nhối, đau khổ, đối thoại với sáu mươi ngàn thân phận dân đen lầm than bị chà đạp, ức hiếp, bị tước đoạt hạnh phúc nhỏ nhoi, đơn sơ, tước đoạt nguồn sống, tước đoạt cả mạng sống mà chỉ trong hơn hai giờ chiều cuối tuần thì đối thoại cái gì?
03 Tháng Mười Hai 202011:11 CH(Xem: 10149)
“Giá điện không “gánh” khoản lỗ đầu tư ngoài ngành của EVN”. Bài báo này là tiếp nối nhiều bài báo trong hàng chục năm qua ca thán về việc EVN không chịu dùng tiền đầu tư vào lưới truyền tải điện mà ôm tiền đầu tư ngoài ngành tạo ra hiện tượng chuỗi cung ứng điện bị nghẽn ảnh hưởng đến an ninh năng lượng nhiều năm qua. Thế rồi dù báo nào nói thì EVN vẫn trơ trơ mang tiền đầu tư ngoài ngành gây thua lỗ rồi tăng giá điện siết cổ dân. Không đầu tư vào lưới điện là đì những nhà sản xuất điện loại “con ghẻ”, thua lỗ thì đè đầu dân móc túi. Vậy thì trách nhiệm an ninh năng lượng cho đất nước của EVN ở đâu?
02 Tháng Mười Hai 20209:03 CH(Xem: 10987)
Đỉnh nhất, cao nhất phải nói là sáng kiến tạo ra doanh thu từ những con bò sữa về nước, theo đó bất cứ ai quay trở về nước vào thời điểm này phải “đóng tiền cách ly 14 ngày” có giá từ 20 đến 30 triệu đồng! Quả là thiên tài loài khỉ có khác, cứ đếm đầu người mà tính phí là tha hồ có tiền, mà cái đám về nước đó có ai khác hơn là đám công dân xã nghĩa đi lao động xuất khẩu đem tiền về cho đảng, đám du học sinh con ông cháu cha, con cái dại gia Đỏ, do những trường học, hãng xưởng nước ngoài đóng cửa, không có việc làm cho nên bắt buộc phải quay về chứ ở lại thì tiền đâu mà sống, mà trả tiền thuê nhà...
02 Tháng Mười Hai 20209:02 CH(Xem: 10754)
Còn Dương Chí Dũng, người phá banh Vinalines là con người thế nào? Ông ta học hết phổ thông, đi xuất khẩu lao động, sau đó học tại chức Đại Học Hàng Hải, học tiếp đại học lên thạc sỹ, và cuối cùng lấy được bằng “tiến sĩ kinh tế”. Tiến sĩ thật học rất vất vả vì nó đòi hỏi người dó phải có năng lực nghiên cứu, mà phải nghiên cứu ra đề tài mới. Thế mà mấy quan chức CS học tiến sĩ nhẹ như lông hồng, có ông lấy bằng tiến sĩ chỉ trong vòng… 6 tháng, hơn cả thiên tài. Chính nhờ bằng tiến sĩ “danh giá” ấy mà Dương Chí Dũng đã để lại một Vinalines tan hoang mà đến nay qua 2 đời thủ tướng cũng giải quyết chưa xong.
02 Tháng Mười Hai 20208:58 CH(Xem: 7378)
Tài trí thường thường bậc trung, nhưng ông Phạm Minh Chính lại ngộ nhận về mình, tự cho là giỏi, rất hay thích phát biểu “đao to, búa lớn”, khoe chữ, bàn về những chuyện toàn cầu, thế giới, chiến lược, vĩ mô trong khi chẳng biết gì về cái cụ thể, cái vi mô. Quả thật, nếu ai lần đầu tiên tiếp xúc với ông Chính sẽ dễ nhầm tưởng tài năng thật, nhưng chỉ cần gặp đến lần thứ 2 thì sẽ thấy lỗ hổng rất lớn về kiến thức trong con người này. Chính vì vậy, trong bất kỳ cuộc bỏ phiếu tín nhiệm nào, uy tín của ông Phạm Minh Chính luôn luôn thấp.
30 Tháng Mười Một 202011:20 CH(Xem: 12173)
Nhân vật Lê Đức Anh là một con người có công với ĐCS cũng tương tự như Nguyễn Văn Linh – Đỗ Mười – Phạm Văn Đồng nhưng đối với nhân dân ông ta là tội đồ của dân tộc. Hôm nay ĐCS vinh danh 100 năm ngày sinh của nhân vật này. Hành động này của ĐCS chính là một cú đạp mạnh vào nỗi đau của vong linh 64 chiến sĩ hy sinh để giữ gìn biển đảo cho tổ quốc. Thời này được ĐCS đặt tên nó là “thời đại Hồ Chí Minh”. Vâng! “Thời đại Hồ Chí Minh” phải được định nghĩa cho đúng là thời kỳ lên ngôi của những kẻ phản nước hại dân.
28 Tháng Mười Một 202010:13 CH(Xem: 6385)
Một quyết định quy hoạch từ chính phủ mà bản đồ gốc lại không có chữ ký của cơ quan chuyên ngành của chính phủ mà chỉ có chữ ký của cơ quan chuyên ngành ở địa phương thì có ai tin nổi nó là “bản chính” không? Cho nên chuyện mất bản đồ gốc tại UBND Thành Phố và tại Bộ Xây Dựng cùng với bản đồ quy hoạch “gốc” xuất hiện kịp lúc nhưng không hề có con dấu của Bộ do ông Võ Viết Thanh đưa ra được xem là kế hoạch của lãnh đạo chính quyền Sài Gòn thế hệ trước giải cứu cho nhóm đàn em Hải – Quân – Đua – Cang.
17 Tháng Tư 2024
ngoại giao của nước VNcs tùy theo từng thời điểm, có thể khi công bố Sách Trắng Quốc Phòng năm 2009 thì TQ chưa có những hành vi manh động hung hăng như hôm nay, thế nhưng khi công bố lần thứ hai năm 2019 khi TQ gia tăng cường độ lấn chiếm thì chủ trương của Việt Nam vẫn không thay đổi, điều đó đặt ra một câu hỏi là liệu nhà cầm quyền csVN vẫn chấp nhận không thay đổi đường lối quốc phòng trong khi chủ quyền quốc gia đang bị đe dọa nhằm đổi lấy một nền hòa bình nhu nhược, yếu ớt, và sự độc lập đang bị chỉ trích khi dân chúng nhìn thấy giới lãnh đạo TQ xem đảng csVN như thủ hạ của mình...
17 Tháng Tư 2024
Ở tấm thứ nhất, hình một viên cảnh sát mặc bộ quần áo màu kem, nón kết cũng màu kem là điều hoàn toàn sai. Đồng phục của cảnh sát VNCH là áo trắng, quần xám, áo 2 túi, nút áo trên gần sát cổ, không hở cổ hoặc phanh ngực, bên trên túi phải có bảng tên, tay áo trái có huy hiệu cảnh sát. Nón kết cũng trên trắng, viền xám ở dưới. Huy hiệu có dòng chữ Tổ Quốc, Công Minh, Liêm Chính khác với huy hiệu của quân đội là Tổ Quốc, Danh Dự, Trách Nhiệm. Cái chào tay của người trong hình cũng sai không đúng quân phong, quân kỷ. Khi chào, lòng bàn tay phải úp xuống, ngón cái hơi quặp lại, 4 ngón còn lại duỗi thẳng khép vào nhau, cánh tay...
12 Tháng Tư 2024
Hai nhóm gồm hơn 30 nhà lập pháp Mỹ hồi cuối tháng 1 đã gửi các bức thư chung tới Bộ trưởng Raimondo để kêu gọi chính quyền Biden không công nhận quy chế kinh tế thị trường cho Việt Nam. Họ lập luận rằng Việt Nam không đáp ứng các yêu cầu về thủ tục để thay đổi tình trạng và cho rằng việc cấp quy chế này cho quốc gia Đông Nam Á sẽ là “một sai lầm nghiêm trọng.” Kể từ năm 2002, khi Mỹ bắt đầu vụ điều tra chống bán phá giá đầu tiên đối với cá phi lê đông lạnh nhập từ Việt Nam, Washington coi quốc gia Đông Nam Á là một “nền kinh tế phi thị trường.” Trong 21 năm qua, Mỹ đã áp thuế chống phá phá giá đối với nhiều mặt hàng...
11 Tháng Tư 2024
Suy nghĩ gần giống như Phan Châu Thành, Minh Tâm Lê: Hy vọng sắp tới, khi ngắm tượng, nhân dân Nghệ An sẽ khơi dậy được sự tự hào truyền thống, không còn ‘xin gạo cứu đói khi giáp hạt’, không còn chứng kiến những thảm cảnh đau lòng như con em chui vào container” để sang lao động ở Anh, ở châu Âu, không còn cảnh leo hàng rào ở biên giới Mexico - Mỹ để thế lực thù địch, phản động bôi nhọ. Tin tưởng vào một ngày mai tươi mới
10 Tháng Tư 2024
Chủ trương “đảng hóa các tổ chức người Việt ở nước ngoài” là một chính sách từ thập niên 80 nhưng đảng giả bộ như không biết nên đã tìm cách phủ nhận: “Thậm chí các đối tượng còn rêu rao rằng, Việt Nam đang tìm cách “đảng hóa” với cả những hội, đoàn trong tương lai mà Đảng hậu thuẫn tại hải ngoại! Các đối tượng cố tình xuyên tạc, vu cáo rằng kể từ Nghị quyết 23-NQ/TW ngày 12/3/2003 về phát huy sức mạnh đại đoàn kết toàn dân tộc đến Nghị quyết 36-NQ/TW ngày 26/3/2004 về công tác đối với người Việt Nam ở nước ngoài được triển khai “thực chất là những chiêu trò ru ngủ giả hiệu dân chủ”!
08 Tháng Tư 2024
Để trả lời vấn nạn này, trước hết chúng ta nhận xét ngay rằng, tuy hiện giờ CSVN tôn CSTQ là quan thầy, tuy nhiên trong tương quan giữa quân đội và công an thì quân đội CSTQ giữ vai trò vượt trội hệ thống công an. Các cấp bậc chính thức trong công an TQ không rập khuông quân đội, như công an Việt nam. Tuy công an TQ cũng giữ vai trò kiểm soát nhân dân, nhưng uy tín thấp hơn quân đội rất nhiều. Tình trạng tại Việt Nam thì ngược lại. Bộ trưởng công an Tô Lâm và guồng máy công an hầu như làm lu mờ quân đội và mọi khía cạnh khác của bộ máy công quyền. Chỉ cần nhìn vào con số 2 triệu công an bán chuyên trách mà Tô Lâm....
04 Tháng Tư 2024
Dân đóng thuế để trả lương cho cơ quan công quyền, công an…. Để bảo vệ cho họ. Nhưng cơ quan công quyền, công an lại thất trách, không lo bảo vệ nhân dân, mà chỉ lo đi bảo vệ Đảng. CA báo kê các vụ cướp đất, cướp nhà, bảo vệ bọn quan chức tham nhũng, bắt bớ, đánh đập dân lành. Nhiều cái ch.ết của người dân trong đồn công an khi họ được mời lên làm việc…đã nói lên được bản chất man rợ, ác ôn của chúng! Đừng hỏi tại sao dân mất lòng tin nơi đảng! Lòng tin là một thứ xa xỉ của nhân dân đối với Đảng và chính quyền!
02 Tháng Tư 2024
Lý do QĐND viết như thế vì ai cũng biết Chủ nghĩa Cộng sản đã “tiêu diệt con người và xã hội Việt Nam” kể từ khi ông Hồ du nhập vào Việt Nam năm 1930. Trong 94 năm có mặt trên đất nước, đảng CSVN đã gây ra hai cuộc “nội chiến huynh đệ tương tàn”, ròng rã 30 năm 1945-1975 làm mất đi khối nhân lực trên 4 triệu con người, đất nước bị tàn phá không lời nào tả xiết. Vì vậy, khi có khuynh hướng chống lại để bảo vệ đất nước thì các cơ quan thông tin chủ chốt của đảng đã kiên quyết - bảo vệ Chủ nghĩa Cộng sản gắn liền với tư tưởng Hồ Chí Minh đế được tiếp tục lãnh đạo. Hơn ai hết, họ cũng biết rằng nếu tách riêng “tư tưởng Hồ Chí Minh ra...
02 Tháng Tư 2024
Hai tháng kể từ khi nhân vật số hai của Công an Trung Quốc xuất hiện ở Hà Nội, ngày 11/3/2024, người phát ngôn Bộ Ngoại giao Bắc Kinh đã không còn úp mở, thẳng thừng cảnh cáo Hà Nội: ‘Việc tham gia các khối có mục đích ‘đối đầu’ và ‘bè phái’ là không phù hợp’ (4), ngay sau khi Việt Nam và Australia vừa thiết lập quan hệ CSP. Giới quan sát nhận định rằng lời cảnh báo như vậy cho thấy sự lo ngại của Bắc Kinh giữa các nỗ lực của Hà Nội muốn mở rộng các quan hệ đa phương. Bắc Kinh tiếp tục dạy khôn Hà Nội: ‘Không bao giờ được trở thành bên ủy nhiệm cho bất kỳ phe phái nào và không bao giờ được lao vào vòng xoáy cạnh tranh...
30 Tháng Ba 2024
Còn chuyện có gắng làm ra vẻ trung lập của mình qua vụ tổ chức Hội Nghị Hoa Kỳ và Bắc Hàn dưới thời TT. D. Trump hay đề xuất làm trung gian hòa giải TQ- Mỹ của ông Sơn mới đây chỉ là trò tào lao, bởi vì không riêng gì nước Mỹ mà cả thế giới đều thấy được đảng csVN đã chọn phe theo trục ác khi chỉ đạo cho Đại Sứ Đặng Hoàng Giang tại LHQ 3 lần bỏ phiếu trắng không lên án nước Nga xâm lăng Ukraine. Vì thế Ngoại Trưởng Bùi Thanh Sơn có cố gắng dùng ba tấc lưỡi để thuyết khách như Tô Tần năm xưa cũng khó mà lừa được ai, bởi vì sau chuyến công du Mỹ ông ta lại có buổi hội đàm cùng tên Ngoại Trưởng cáo già Vương Nghị tại Bắc Kinh!.