Đọc tác phẩm Dây Xích, chúng ta thấy gì?

15 Tháng Ba 202110:42 CH(Xem: 5059)

                            Đọc tác phẩm Dây Xích, chúng ta thấy gì?


book-chain-lock-12185712                                                                  Hình minh họa




Trần Công Lân



    Là một nhà văn sống dưới chế độ hà khắc, kiểm soát nghiêm ngặt của đảng cộng sản Trung Quốc (ĐcsTQ) thì sẽ phải viết như thế nào để sống? Nếu là văn nô thì không nói làm gì, nhưng nếu là người còn lương tâm muốn chuyển một điện văn (message) đến thế giới bên ngoài thì sẽ xây dựng cốt truyện như thế nào để qua mắt nhà nước với sự kiểm soát trên mạng thông tin, máy thu hình (camera), nhận diện (face recognition) khắp nơi?

Chúng ta hãy đi qua từng chi tiết của Dây Xích.

Dây Xích tượng trưng cho nô lệ như con chó bị chủ nhân xích cổ dắt đi. Ở đây, nhà văn đã thay bằng con vẹt, cũng là ý nghĩa "cá chậu, chim lồng". Hơn thế nữa, con vẹt biết nói (hình ảnh người dân muốn đòi hỏi dân chủ). Nhưng con vẹt lại không nói tiếng Trung Hoa mà lại nói tiếng nước ngoài. Ý rằng không thể nói thẳng với nhà nước mà phải qua một dạng ngôn ngữ khác, mật mã (code).

Tác giả cũng đã rào đón bằng thí dụ về điềm xấu của người bán chim, chủ nhân con vẹt, là đã từng làm cho người mua chim có thể chết bất đắc kỳ tử như một lời nhắc nhở là nhà nước có thể làm cho người tiêu thụ biến mất (bị thủ tiêu, bắt cóc, đem giam lỏng tại một nơi nào đó như người dân Duy Ngô Nhĩ). Con vẹt mở lời bằng tiếng Anh (ngụ ý muốn nói với các quốc gia dùng Anh ngữ, rồi đến Nhật...). Liệu những người Anh, Mỹ, Úc, Nhật ... khi đọc truyện này có bắt được ý của tác giả hay không?

Thế nhưng con vẹt lại không bị xích? Đây là điểm độc đáo của câu truyện. Chim có cánh thì phải bay cũng như người có miệng thì phải nói và đó là sự tự nhiên của tạo hóa. Thế nhưng con vẹt không dám bay, cho dù có thức ăn để gần trước mắt cũng không dám nhúc nhích. Tác giả còn đưa ra thí dụ về trò Mỹ nhân kế (đòn ruột của ĐcsTQ để mua chuộc con người) mà lại gán cho chim? Khi mà miếng ăn còn không dám đụng tới thì nói gì chuyện ái tình?

Nét độc đáo thứ hai là trò đánh cược, dân Tàu là có máu buôn bán, cờ bạc, cá độ... tượng trưng cho lòng tham của con người mà ĐcsTQ đã dùng để làm ăn (trade) với thế giới. Lúc đầu là làm công nhưng khi cá cắn câu là lúc các nước Âu Mỹ đầu tư vào Trung Quốc thì không thể bỏ rơi được và người đầu tư trở thành nô lệ vì tham lợi (nhân công, vật liệu rẻ). Thế giới bên ngoài càng tin là Trung Quốc sẽ thay đổi thì càng mắc bẫy.

Điểm độc đáo thứ ba là thời gian. Thế giới tin tưởng khi giao thương với Trung Quốc thì sự phát triển kinh tế sẽ làm thay đổi chế độ trong vòng 10, 20, 30 năm cũng như thời gian cho con vẹt rời khỏi khung gỗ để kiếm ăn. Nhưng cho dù thời gian bao lâu đi nữa thì sợi dây xích vô hình vẫn cột chặt người dân Trung Hoa dưới sự kiểm soát của ĐcsTQ.

Cho dù lấy hết đồ ăn nước uống của con vẹt (ý nói người dân Trung Hoa có bị bỏ đói đi chăng nữa) thì con vẹt tất sẽ phải đi kiếm ăn (người dân bỏ chạy tỵ nạn hay nổi loạn). Đồng thời sự khua chiêng, đốt pháo, làm mèo dọa hay đem vẹt cái ra dụ (tượng trưng cho thế giới bên ngoài vận động đủ mọi cách để thay đổi suy nghĩ của người dân Trung Hoa) nhưng con vẹt cũng không nhúc nhích (sự ù lỳ của người dân Trung Hoa).

Điểm thứ tư là những con chim ở lồng chung quanh cũng im bặt (tượng trưng cho các dân tộc khác: Tây Tạng, Miên, Lào, Việt, Mãn, Mông, thiểu số... cũng không dám lên tiếng tố cáo âm mưu thâm độc của ĐcsTQ). Tác giả thấy thí dụ về trò chơi bungee của Tây phương như sự mỉa mai của đời sống tự do, nhàm chán nên cột dây vào chân nhảy để lấy cảm giác nhưng thua xa trạng thái tâm lý của con vẹt không bị xích mà không dám nhúc nhích. Vậy cái gì làm cho con vẹt sợ đến độ như vậy? Phải chăng vì sợi dây xích vô hình?

Chủ nhân con vẹt thắng cuộc, ám chỉ ĐcsTQ thành công trong việc nô lệ hóa con người mà không có dấu tích.

Điểm son thứ năm là tại sao con vẹt Mexico phải chăng Mexico gần Mỹ hay là di dân Mễ sang Mỹ (đi tìm thức ăn hay đời sống vật chất) mà dân Trung chỉ chịu đứng một chỗ, trừ khi nhà nước bốc đi. Chuyện chủ nhân huấn luyện (bằng cách rút thanh gỗ dưới chân để cho con vẹt té và từ đó không dám nhúc nhích) là một kẽ hở không hợp lý lắm (hư cấu): con chim không phải con người, phản ứng tự nhiên là nó phải vỗ cánh. Nhưng cũng có thể tác giả có ý rằng con vẹt đã quên cả bay, là khả năng tự nhiên của loài chim (cũng như phản ứng tự nhiên của con người khi không đồng ý thì phản đối hay bỏ đi).

Thí dụ về con vẹt chết khát là tác giả muốn nhắn nhủ về cái chết đói của hàng triệu dân Trung Hoa thời kỳ thực hiện bước nhảy vọt vĩ đại (Great Leap forward 1958-1961). ĐcsTQ đã thực hiện bài học tẩy não người dân để sợi dây xích (nô lệ) trở nên vô hình mà con vẹt không bao giờ dám quên cũng như dân Trung Hoa chết đói mà không dám nổi loạn.

Chủ nhân con vẹt khuyên mọi người đừng nói bí mật về con vẹt (nhưng đã tiết lộ thì lấy gì sẽ bảo mật với công chúng) để ông ta sẽ đi nơi khác tái diễn trò này (ám chỉ là ĐcsTQ sẽ còn tiếp tục lừa gạt thế giới, các vùng đất khác với các sắc dân khác).

Kết thúc của câu chuyện cũng rất độc đáo: một nhân viên nhà nước, bác Ngô, luật sư cục Tư Pháp, không hài lòng với chức vụ nên bỏ đi tỉnh khác. Tại sao một người biết luật không hài lòng với chế độ (chức vụ) mà phải bỏ đi? Phải chăng ý nói nhà nước, chế độ không thể thay đổi nên phải bỏ đi nhưng cũng là trên đất Trung Hoa thì khác gì chủ nhân con vẹt tiếp tục đi khắp nơi dùng con vẹt kiếm tiền? Người khác là anh Trần, một nhân viên kỹ thuật không được thăng chức nên đi lập nghiệp nơi khác. Phải chăng tác giả ngụ ý cho dù Trung Hoa thay đổi kỹ thuật tân tiến thì con người cũng không có hạnh phúc mà phải bỏ đi nơi khác lập nghiệp.

Vậy thì liên quan gì đến việc chơi chim của hai người này? Chơi chim thì dở mà than phiền thì nhiều? (Muốn bay nhảy, tự do mà không có can đảm hành động mà chỉ nói suông) Phải chăng tác giả nhắn nhủ con người (nhất là người Trung Hoa) đòi hỏi những thứ không cần thiết cho con người (vật chất) mà thức ăn của tinh thần là sự tự do (con chim phải bay nhảy) thì đã bị sợi dây xích vô hình cột chặt. Vậy thì có bỏ đi nơi khác hay thay đổi nghề nghiệp thì sợi dây xích vô hình vẫn đeo chặt vào tâm khảm của người Trung Hoa và kiếp nô lệ suốt đời.

Kết luận: vậy khi hội nhà văn Trung Quốc chọn và trao giải thưởng cho tác giả câu chuyện thì họ có hiểu mặt trái của câu chuyện hay chỉ là bề mặt? Và sự diễn giải trên có đúng ý người viết hay oan? Có thể vô tình mà cũng có thể là cả hai phía cùng hiểu ngầm để qua mặt nhà nước Trung Quốc mà không bị bắt tội phản động. Như vậy thì khi nhà nước csVN cho phép đăng lại để phổ biến thì đảng csVN có hiểu nội tình câu chuyện như trên hay chỉ là nhai lại từ hội nhà văn Trung Quốc. Nhưng còn những "sĩ phu Bắc Hà", những người bất đồng chính kiến, đấu tranh cho nhân quyền... nghĩ sao về câu chuyện Dây Xích khi tình trạng dây xích cũng đang xảy ra ở VN?


          TCL

Tháng 12 năm 2020
   (Việt lịch 4899)

(Nguồn: https://cuoituan.tuoitre.vn/tin/20200807/truyen-ngan-day-xich/1563327.html. Tăng Dinh 07.08.2020, tác phẩm Dây Xích của nhà văn Trung Quốc Tăng Dinh đoạt giải nhất cuộc bình chọn tiểu thuyết ngắn lần thứ 17 năm 2019 của Trung Quốc.)

 

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
21 Tháng Mười Hai 20236:43 CH(Xem: 957)
Bạn Tập sang đây chơi, chúng tôi mang cái lịch thiệp của người Việt ra mà đãi đằng. Ấy là nếu đối đãi không hậu thì sợ chúng tôi bớt đẹp, chứ hổng có phải vì yêu thương gì bạn. Bạn đừng có hiểu nhầm rồi bày đặt miệng lưỡi cú diều “cộng đồng chung vận mệnh”. Bạn đi cướp biển, cướp đảo người ta xong kêu chung vận mệnh là chung sao? Chúng tôi người văn hiến, sao lại chung vận mệnh với cướp được (8)? Có người nhận định như Lao Ta: Chẳng có tình hữu hảo, cùng chung hệ giá trị hay vận mệnh gì hết. Ông đạp xe xích lô, bà nhặt ve chai Hà Nội cũng biết rõ như vậy nhưng hòa bình là thứ mà chúng ta theo đuổi, cho đến khi hết...
21 Tháng Mười Hai 20236:43 CH(Xem: 883)
Như vậy, hợp tác giữa hai Bộ Công an với “đường giây nóng” để “bảo vệ an ninh chính quyền và an ninh chế độ… chống can thiệp, chống ly khai..” là thỏa hiệp mới và có lợi cho Việt Nam nhiều hơn. Điều này cho thấy Việt Nam đã được Trung Quốc giúp “bảo vệ chính quyền và bảo vệ chế độ” như chính Trung Quốc bảo vệ mình. Đó là hai nước vẫn do đảng Cộng sản độc quyền lãnh đạo, và tiếp tục xây dựng đất nước trên nền tảng Chủ nghĩa Mác-Lênin, tư tưởng Mao Trạch Đông và Tư tưởng Hồ Chí Minh. Đối với chia sẻ tình báo về an ninh chính trị để chống “diễn biến hòa bình” là nhằm chống lại những mưu toan nổi dậy tự phát đã từng làm...
19 Tháng Mười Hai 20237:15 CH(Xem: 871)
Mấy chục năm nay, các đảng cộng sản thường nói hay, nói đẹp nhưng hành động không đi đôi với lời nói. Muốn xây dựng niềm tin thì phải có hành động cụ thể. Thứ nhất, Trung Quốc công nhận chủ quyền của Việt Nam trên vùng biển 200 dặm và thềm lục địa theo Công ước của Liên Hiệp Quốc về Luật Biển UNCLOS 1982. Thứ hai, Trung Quốc tham gia làm một thành viên có trách nhiệm trong Ủy ban quốc tế sông Mekong, thông báo đầy đủ các số liệu về nước đến các quốc gia nằm dọc theo dòng sông để kịp thời chuẩn bị tránh hạn hán hoặc lũ lụt, tham khảo các quốc gia liên quan trước khi xây đập chận nước hoặc đào kênh lấy nước của dòng sông. Đó là những hành động cần làm để có sự tin tưởng.
19 Tháng Mười Hai 20237:07 CH(Xem: 1108)
Đã bao giờ Đảng và Nhà nước mở cuộc "trưng cầu dân ý" về một vấn đề lớn hoặc một dự án lớn có ảnh hưởng đến xã hội VN chưa? Việc Đảng và Nhà nước có tiếp thu hay không thì không ai biết cả. Những người đóng góp tiếng nói phản biện thường hay bị chụp mũ là "phản động" và bị an ninh gây khó dễ trong cuộc sống. Vì vậy có thể nói "Quyền giám sát của nhân dân đối với Đảng và Nhà nước" được quy định trong Hiến pháp 2013 mới chỉ nằm trên giấy, Nhân dân vẫn chưa có cơ hội thực hiện.”
17 Tháng Mười Hai 202312:30 SA(Xem: 1779)
Việc đảng csVN thừa nhận Đài Loan là một phần của TQ là một việc làm ngu xuẩn, nó cho thấy cái gọi là ‘ngoại giao cây tre” của đảng cs chỉ là một thứ ngoại giao hèn yếu, bạc nhược của một bè lũ hèn nhát, vong nô. Nếu chọn trung lập thì đ0ảng csVN vẫn có thể đẩy đưa vấn đề Đài Loan một cách khéo léo hơn, vừa không mất lòng TQ và vẫn giữ thể diện cho Đài Loan, bởi vì Đài Loan thuộc về hay không thuộc về TQ thì đó không phải là vấn đề để đảng cs phải ra mặt công nhận cùng tên giặc bá quyền Tập Cận Bình.
17 Tháng Mười Hai 202312:27 SA(Xem: 2493)
Hãy nhìn một đất nước có gần 100 triệu dân, phương tiện giao thông đa phần là xe máy, thế nhưng cả gần 50 năm đảng vẫn không phát triển được công nghệ sản xuất cho riêng mình mà chỉ là một đất nước gia công lắp ráp, đánh thuế, thu tiền, cả xe hơi, máy bay, tàu thủy, bất cứ cái gì cũng không cần phải có một kế hoạch lâu dài phát triển nhằm cho ra sản phẩm tốt, giá thành hạ, mà cứ canh me thu thuế, thu phí mà sống thì lời hứa hẹn của Tập Cận Bình trong cơn hấp hối không khác nào một loại thuốc hồi sinh. VN tham gia vào sáng kiến của họ Tập chứng minh rằng đảng csVN chỉ là một loại giây leo, sống thực vật, ăn bám vào nhân dân và thế giới...
15 Tháng Mười Hai 20239:42 CH(Xem: 940)
Tại sao “sáp nhập các đơn vị hành chính” mới thực hiện được… “dân chủ ở cơ sở”? Ở những đơn vị hành chính đã hoặc sắp sáp nhập dân có… biết, có… bàn, có… giám sát và thực sự đã “đồng thuận cao nhất” với tình trạng mà TH QHVN khái quát về các công thự dôi dư sau sáp nhập “chết yểu – cửa đóng then cài – rong rêu bu bám – hư hỏng, sập đổ trong sự hoang tàn hiển hiện”. Giới nào của dân dại dột đến mức xem sự lãng phí, đồng nghĩa với việc tước đoạt các phúc lợi trong giáo dục, y tế, an sinh mà lẽ ra họ phải được hưởng là nền tảng “tao sự ổn định và đem lại động lực mới”? “Dân chủ” mà tốn kém đến mức quái gở như vậy, giới nào của dân mới… thích?
14 Tháng Mười Hai 20238:24 CH(Xem: 829)
Tạm thời xin chưa bình luận tại sao vì những khác biệt vừa kể dẫu đáng ngẫm nghĩ nhưng chính những yếu tố mới, vừa được nêu trong “Tuyên bố chung 2023” lại mâu thuẫn với một số yếu tố khác trong chính tuyên bố này. Chẳng hạn, tại sao đã khẳng định “phát triển quan hệ giữa các nước cần tuân theo Hiến chương Liên Hiệp Quốc, luật pháp quốc tế và chuẩn mực cơ bản của quan hệ quốc tế” mà “phía Việt Nam” lại “cho rằng các vấn đề Hồng Kông, Tân Cương, Tây Tạng là công việc nội bộ của Trung Quốc”? Chẳng lẽ đưa yếu tố đó vào “Tuyên bố chung 2023” là để đổi lấy “phía Trung Quốc ủng hộ các nỗ lực của phía Việt Nam trong việc...
12 Tháng Mười Hai 20238:39 CH(Xem: 2108)
À, thì ra, ngoài hiện tượng đảng viên chán Chủ nghĩa Cộng sản của ông Hồ nhập cảng, họ đã tìm đường vượt khỏi vòng cương tỏa của đảng đế kiếm ăn cho bản thân. Nên biết tình trạng suy thoái tư tưởng chính trị từng được ông Trọng và Ban Chấp hành Trung ương nhìn nhận như đã có hiện tượng bài bác Chủ nghĩa Mác-Lênin, tư tưởng Cộng sản Hồ Chí Minh ngay trong hàng ngũ cán bộ lãnh đạo chủ chốt. Kế đến là trình trạng lười học “lý luận chinh trị, đường lối lãnh đạo của đảng, đồng thời không làm theo lệnh đảng” trong cán bộ đảng viên. Vì vậy, theo bài viết: “Hiện nay, tình hình chính trị nội bộ đang tiếp tục diễn biến phức tạp, khó lường...
12 Tháng Mười Hai 20238:38 CH(Xem: 752)
Khi hơn 50 tập đoàn hàng đầu của Hoa Kỳ đến Hà Nội để tìm kiếm cơ hội đầu tư, giới chức Việt Nam tràn đầy hy vọng về nguồn vốn FDI từ Mỹ sẽ “như nước sông Đà” đổ về. Thế nhưng, thực tế và viễn cảnh vẫn còn cả một khoảng cách mênh mông. Những doanh nghiệp Mỹ đến Việt Nam để làm ăn, không phải để thể hiện tình hữu nghị, các quyết định đầu tư của họ không dựa trên “quyết tâm chính trị”. Họ cần một môi trường đầu tư có luật pháp minh bạch, hạ tầng giao thông, năng lượng, thông tin, chuỗi cung ứng và hệ thống logistics đủ tốt, đội ngũ nhân công lành nghề với chi phí hợp lý... để đảm bảo sản phẩm tạo ra có sức cạnh tranh và đem về lợi nhuận.
11 Tháng Mười Hai 20238:00 CH(Xem: 1232)
Chỉ cần gõ vài chữ "học sinh tấn công, bạo hành thầy, cô giáo" vào công cụ tìm kiếm google search, sẽ có ngay 104.000 kết quả trong nháy mắt. Một điều cũng cần nói nữa là, tương tự như bún mắng, cháo chửi, hầu hết việc bạo hành thầy, cô giáo chỉ xẩy ra ở các tỉnh miền Bắc, từ vĩ tuyến 17 trở ra. Thật ra chẳng có gì khó hiểu. Bún mắng, cháo chửi cũng như bạo lực học đường, học sinh đánh đập, tấn công, chửi bới thầy, cô và ngược lại thầy cô hành hạ, trừng phạt học trò bằng tát tai,đấm đá...chỉ là sản phẩm tất yếu của chính sách giáo dục, cai trị bằng bạo lực, kềm kẹp cộng với tuyên truyền, nhồi sọ, kêu gọi hận thù, sắt máu của chế độ CS.
11 Tháng Mười Hai 20237:58 CH(Xem: 794)
Một cô gái trẻ chết bất đắc kỳ tử, một chiếc xe hơi bị ngập nước nổi lềnh bềnh trên phố Hà Nội, một ráng mây lạ trời chiều, một con mèo đen nhảy lên cửa sổ, số người đi bầu cử tổng thống Mỹ, một nghệ sĩ nổi tiếng vừa qua đời, mộ Võ Thị Sáu ở Côn Đảo…. tất cả đều có thể là căn cứ cho dân ta luận số đánh đề. Như chuyện tảng đá sau tượng Phật, chẳng biết từ đâu sinh tin đồn cứ tưới rượu vào thì mặt đá hiện ra con số, ai “theo” đảm bảo thắng đề, có người trúng đến trăm triệu
09 Tháng Mười Hai 20235:25 CH(Xem: 809)
“Có phúc cùng hưởng” nói về kinh tế. Kinh tế phát triển thì cả cộng đồng cùng phát triển theo. “Có họa cùng chia” nói về an ninh chiến lược. Cộng đồng bị đe dọa tất cả các thành viên đều bị đe dọa. Cái “họa” các bên cũng chia sẻ. Ta thấy quan niệm “cộng đồng chung vận mệnh” theo nghĩa này không hoàn toàn đúng với các liên minh quân sự, như phe Trục (Đức-Ý-Nhật) thời Thế chiến II, hay NATO hiện thời. Tuy nhiên Việt Nam là trường hợp đặc biệt. Từ khi Việt Nam lập quốc đến hậu bán thế kỷ 20, Trung Quốc luôn coi Việt Nam là một “chư hầu”. Cái nhìn của Trung Quốc về Việt Nam không thay đổi, trong thời kỳ “chiến tranh lạnh”, hay thời kỳ hai bên “có vận mệnh tương quan” như hiện thời.
07 Tháng Mười Hai 20238:13 CH(Xem: 915)
Tuy nhiên ngẫm kỹ sẽ có rất nhiều chuyện đáng bàn. Nếu thật sự “nhìn thẳng vào sự thật, đặt lợi ích quốc gia, dân tộc lên trên hết và cầu thị lắng nghe để hành động” thì tại sao lại có “quy định vừa ban hành đã sửa”? Tại sao một Ủy viên Bộ Chính trị, vừa nắm giữ vai trò Thủ tướng – quản trị và điều hành chính phủ, vừa là đại diện cho ý chí, nguyện vọng của toàn dân tại quốc hội lại không hề băn khoăn chút nào khi “quy định vừa ban hành đã sửa” trở thành chuyện bình thường, đã vậy lại còn khuyến khích cả hệ thống... “không ngại” và... “không sợ”?
06 Tháng Mười Hai 20236:49 CH(Xem: 887)
Vì chưa đẩy lùi được nên “một bộ phận không nhỏ” cán bộ, đảng viên đã “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa”, quay lưng lại với Chủ nghĩa Cộng sản Mác-Lênin và tư tưởng Hồ Chí Minh, như đảng đã nhìn nhận. Nhìn chung, như Nội chính Trung ương đã thừa nhận, hai thế lực “tham nhũng kinh tế” và “tham nhũng quyền lực” đã cấu kết với nhau để “hóa giải” quyền cai trị của đảng cho lợi ích nhóm và cá nhân, gia đình. Như vậy, cuộc chiến giữa hai nhóm tham nhũng với đảng CSVN kéo dài bao nhiêu thì đất nước càng suy thoái và nhân dân càng bị bóc lột bấy nhiêu.
28 Tháng Ba 2024
Tuy nhiên Tuyên giáo, cơ quan tuyên truyền của đảng, lại “thương mại hóa” hoạt động tôn giáo để quy kết trách nhiệm hình sự. “Trước những hiện tượng thu hút sự chú ý của dư luận xã hội thời gian gần đây, liên quan đến các hoạt động mang tính chất “thị trường”, “cung - cầu” của một số cơ sở thờ tự Phật giáo ở nước ta, không ít các nhà nghiên cứu văn hóa, học giả đặt câu hỏi: trong tình hình mới, có hay không – nên hay không nên công nhận “thị trường tôn giáo”? Khi đưa vấn đề sinh tồn của tôn giáo vào “thị trường” để “vật chất hóa” vấn đề tâm linh, phải chăng nhà nước muốn kiểm soát gay gắt hơn vấn đề tín ngưỡng, tôn giáo?
28 Tháng Ba 2024
Nói đến XHCN thì phải nhìn nhận VN là một quốc gia đi theo hàng chót, những quốc gia đã từng xây dựng như Liên Xô, Ba Lan, Đông Đức, Tiệp Khắc…; người dân đã nhìn thấy những bất công, bất cấp của chế độ XHCN và họ đã mạnh dạn thay đổi, Liên Xô, cái nôi của Cách Mạng Tháng 10, của Lê Nin đã không còn là cộng sản mà thay vào đó là một quốc gia đi theo con đường tư bản của những tên độc tài, Đông Đức đã đập bỏ bức tường ô nhục ngăn cách hai miền để tiến đến thống nhất trong hòa bình và trở thành một quốc gia hùng mạnh đi theo con đường tư bản chủ nghĩa...
28 Tháng Ba 2024
Về chính trị, VN cũng chẳng có gì đáng tự hào. Nền tảng chính trị VN trước đây (ở miền Bắc) và sau này (cả nước) lệ thuộc vào Tàu và Liên Xô. VN vẫn theo một chủ nghĩa lỗi thời và đã hết sức sống, một chủ nghĩa mà nơi khai sinh ra nó đã khai tử nó hơn 20 năm trước đây. Người Việt chẳng phát kiến được một chủ thuyết chính trị nào, mà chỉ rập khuôn theo chủ nghĩa Mao – Stalin. Không thể nào tự hào khi mà chính quyền ra rả mỗi ngày bảo người dân phải làm gì và giảng giải rằng yêu nước là yêu chủ nghĩa xã hội!
23 Tháng Ba 2024
Năm 2017, khi còn làm Trưởng Ban Tuyên giáo Trung ương, ông Võ Văn Thưởng đã từng làm xã hội xôn xao với tuyên bố “không sợ đối thoại, không sợ tranh luận”. Tưởng chừng như cánh cửa đón nhận các ý kiến khác biệt đã mở rộng, sau khi luật an ninh mạng – luật không chấp nhận ý kiến khác biệt ra đời. Vậy mà, đó chỉ là lời tuyên bố vui miệng của Thưởng. Năm 2024, ông Đỗ Minh Hiền ở Hà Nội, một người viết lý luận triết học riêng, khác biệt với triết học Marx Lenin, bị 6 năm tù. Không ai biết ông ta viết gì, lập luận ra sao, vì bởi ông ta chưa bao giờ có dịp được đối thoại, hay tranh luận để nhận biết mình sai hay đúng trong giấc mơ mà...
20 Tháng Ba 2024
Những người đảng viên đang yêu đảng, cuồng đảng, đừng cho rằng đây là luận điệu của bọn thế lực ‘chống phá, thù địch’, mà hãy nhìn lại lời nói của lãnh tụ các người, ông Hồ Chí Minh đã từng giáo dục các đảng viên của mình là ‘cần kiệm, liêm chính, chí công vô tư’, vậy thì các ông, bà nghĩ sao về những bất công, bất cập hàng ngày trông thấy từ chính những người lãnh đạo của mình?!, liệu rằng những đảng viên đảng cộng sản còn có lý tưởng hay chỉ là vào đó chỉ để noi gương tham nhũng theo cấp trên của mình?.
20 Tháng Ba 2024
Việc ông Thưởng từ chức đánh dấu sự khởi đầu của một giai đoạn bất ổn chính trị mới ở Việt Nam. Kể từ Đại hội 13 của đảng Cộng sản Việt Nam hồi đầu năm 2021, đã có nhiều vụ cách chức và truy tố cấp cao, trong số đó có 4 ủy viên Bộ Chính trị (trong đó có Thưởng và người tiền nhiệm Nguyễn Xuân Phúc), một phó thủ tướng, hai bộ trưởng và hơn chục lãnh đạo tỉnh. Việc thay thế quá nhanh hai Chủ tịch nước đặc biệt đáng chú ý, vì ông Phúc cũng bị cách chức hồi đầu năm 2023, sau khi nhậm chức chưa đầy hai năm.
16 Tháng Ba 2024
Thực tế, trái lại, cho thấy mọi cuộc cách mạng dù tiến bộ và tích cực đến đâu, đều có khuyết điểm và cần phải tu chính thêm. Hơn nữa có những cuộc cách mạng không những hoàn toàn vắng bóng những yếu tố tích cực, mà còn mang lại tại họa cho dân tộc xuyên qua nhiều thế hệ. Điển hình là các cuộc cách mạng Cộng Sản và Hồi Giáo cực đoan mà chúng ta sẽ phân tách trong bài này. Chúng ta cũng sẽ phân tách tầm mức quan trọng chiến lược của yếu tố viễn kiến trong nhận thức của những người lãnh đạo. Yếu tố viễn kiến giữ một vai trò tối quan trọng, giúp chúng ta phân biệt giữa một cuộc cách mạng có tính tiến bộ và một cuộc cách mạng mang tính phản tiến bộ, gây tai họa cho một dân tộc và đôi khi cả nhân lọai.
13 Tháng Ba 2024
Bà Đinh Thảo, một nhà hoạt động nhân quyền và cũng là nghiên cứu sinh ngành khoa học chính trị, hiện đang ở tại Hoa Kỳ, nói: “Tình hình dân quyền năm nay rất ảm đạm. Có thể nói từ năm 2018, xu hướng nhân quyền ở Việt Nam đã đổi chiều đi xuống và cứ thế tệ dần. Đến năm 2023 có thể nói là tồi tệ nhất trong suốt cả một chuỗi dài mấy năm qua.” (RFA, đài Á Châu Tự do, ngày 2023.12.22 Người dân Việt Nam cũng không được quyền ra báo, lập hội, hội họp và lập đảng chính trị đối lập như quy định trong Điều 25 Hiến pháp 2013. Điều này viết: “Công dân có quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí, tiếp cận thông tin, hội họp, lập hội, biểu tình. Việc thực hiện các quyền này do pháp luật quy định.”
12 Tháng Ba 2024
Kính mời bạn đọc xem video clip của nhà báo - bình luận gia Ngô Nhân Dụng và cô Thu Hà Nguyễn - cựu Phó Thị Trưởng TP Garden Grove về kinh tế VN cs hôm nay, những lý do nào mà ngành xuất khẩu của VN gặp phải, và lý do chính, quan trọng nhất là bởi vì lũ sâu dân, mọt nước chúng nó đều là đảng viên, phải có bôi trơn, tham nhũng thì bọn chúng nó mới chịu làm.
09 Tháng Ba 2024
Bài báo của Học viện Chính trị khu vực I cũng không nêu danh tính các nhà đầu tư bước ngoài đã lợi dụng Doanh nghiệp Việt Nam để chen chân vào các vị trí chiến lược quốc phòng, nhưng với mục đích gì và cho ai? Theo quan điểm được nêu trong Tạp chí Cộng sản thì Việt Nam vẫn phải đối phó với “diễn biến hòa bình”, tình trạng “tự diễn biến” và “tự chuyển hóa” trong nội bộ”. Trong nhiều năm, nhóm chữ “diễn biến hòa bình” được đảng CSVN sử dụng để chỉ “các thế lực thù địch” do Hoa Kỳ lãnh đạo nhằm thực hiện âm mưu thay đổi chế độ chính trị ở Việt Nam. Nhưng từ giữa nhiệm kỳ khóa VII (1991-1996), Đảng đã chỉ ra 4 nguy cơ đối với ...