Tiếng Việt của Việt cộng? Tiếng Việt của Cộng hòa?

26 Tháng Bảy 20196:02 CH(Xem: 6987)

Tiếng Việt của Việt cộng? Tiếng Việt của Cộng hòa?

index
QĐB đã từng có bài chỉ trích vấn đề phân biệt ngôn ngữ mà nhiều người cho là chữ Cộng Hòa và chữ V+, đây là một hành vi phân biệt, kỳ thị nếu không nói là ngu ngốc của những con lừa ngu si mà cứ tưởng mình là hay là đúng, ngoài ra còn có tâm lý chữ nào V+ dùng thì mình không thèm dùng!
Thứ nhất không có chữ nào của CH và V+ cả mà chỉ có chữ Quốc Ngữ do giáo sỹ Alexandre de Rhodes và các cộng sự của mình làm ra trong quá trình đi truyền đạo.
Thứ hai là những kẻ chuyên chỉ trích chữ V+ lại không nhìn lại cái chữ xưa cũ của mình, đó là những phiên âm, dịch thuật Hán Hóa như Đệ Nhất, Đệ Nhị, trực thăng, thủy quân lục chiến vv.... Điều đó nói lên trong đầu những con người này là những tư duy hán hóa, nô lệ thâm căn cố đế, họ như những con lừa bị bịt mắt bước trên lối mòn quen thuộc trong khi thế giới đổi thay từng ngày.
Ngôn ngữ là dùng để giao tiếp, nói làm sao cũng được miễn người nghe hiểu mình nói gì vì thế không phải tự nhiên mà tiếng Anh còn có tên gọi Sinh ngữ, bởi vì nó thể hiện tính sinh động, đổi mới và ngôn ngữ quan trọng này cũng không phải thuần từ người Mỹ, mà nó là một ngôn ngữ lai tạp của nhiều chủng tộc.
Những cái tư duy cổ lổ này không có chút giá trị gì cho dân tộc Việt Nam hôm nay.



Lê Trương
 RFA Blog



Cách đây mấy năm, anh bạn tôi là một nhà báo người Việt, đang làm ở một tờ báo tiếng Việt tại Mỹ than thở: “Khó quá đi trời đất ơi! Các cụ bắt bẻ từng từ một. “Sân bay” không được, phải gọi “phi trường”. “Đường băng” không được, phải xài “phi đạo”. “Tài khoản” (ngân hàng) không được, phải xài “trương mục”… Các cụ bảo “sân bay”, “đường băng”, “tài khoản” là từ của Việt Cộng, cấm xài. Phải xài từ của Cộng hòa mới được!

Mà nói hay viết theo mấy cụ thì mình cũng chịu. Mình chưa đến 35 tuổi, các cụ thì sáu mươi bảy mươi cả, từ ngữ các cụ dùng chẳng còn trong sách vở hay giao tiếp thời này, chẳng mấy ai còn nói hay viết như thế. Giới trẻ làm sao hiểu? Mà không xài thì các cụ giận, các cụ bảo mình là cộng sản, rồi các cụ tẩy chay báo”.

Tôi cười lăn cười bò. Cười xong, tôi nổi cái tật tò mò táy máy, đi kiếm thử coi chuyện ảnh nói có thiệt không.

Hóa ra là thiệt.

Hóa ra có cả một nhóm người sống ở hải ngoại luôn muốn tẩy chay tiếng Việt đang được dùng trong nước. Họ bảo đó là tiếng Việt của Việt cộng, do một bọn ngu dốt nghĩ ra hoặc chế chữ nên không được dùng. Tôi không rõ hàng ngày khi giao tiếp với người khác thì họ ăn nói thế nào, nhưng trong các diễn đàn về tiếng Việt thời Cộng hòa, nhóm người này yêu cầu chỉ dùng những từ ngữ được sử dụng dưới thời Việt Nam Cộng hòa. Để xác định được từ đó có đúng là được dùng trong thời Việt Nam Cộng hòa hay không thì chỉ được dùng hai cuốn từ điển tiếng Việt xuất bản dưới thời Việt Nam Cộng hòa. Đó là Việt Nam từ điển của Hội Khai trí Tiến Đức, xuất bản năm 1954 và từ điển Hán-Việt của Nguyễn Văn Khôn, cũng xuất bản trước 1975.

Số từ mà nhóm người này tẩy chay khá nhiều. Tôi xin liệt kê một ít.

ngonngu1

 

Tôi chỉ liệt kê một ít từ ngữ phổ biến. Chứ nếu kê đủ chắc ngồi hết nhiều đêm.

Khách quan mà nói, có những từ ngữ đang phổ biến trong báo chí, văn bản tiếng Việt trong nước đúng là rườm rà, màu mè, sai nghĩa, hoặc không phù hợp ngữ cảnh, hoặc khô khan, hình thức. Thí dụ như “đẩy mạnh”, “tăng cường” “nâng cao” “tiến lên một bước”… áp dụng trong hầu hết các báo cáo của nhà nước Việt Nam và các bản tin mang tính thông tấn.

Để giữ gìn vẻ đẹp của tiếng Việt, chắc chắn cần nhiều người dùng tiếng Việt ở khắp nơi cùng nhau soi chiếu và chọn lọc.

Nhưng việc tẩy chay những từ ngữ mới trước đây mình chưa từng dùng, chỉ vì ám thị “ghét cộng sản, ghét Tàu” dẫn đến phủ nhận toàn bộ những gì đang được sử dụng trong nước, mới sinh ra trong nước hoặc “có hơi hám Trung Cộng” thì thật cực đoan và trẻ con.

Tôi nhớ có lần ông Tưởng Năng Tiến phải viết một bài dài để giải thích ông không phải người Tàu. Ông cũng phải giải thích rằng ông yêu quý thành tựu văn học, âm nhạc, nghệ thuật … của Trung Hoa nhưng không ủng hộ thái độ của chính quyền Bắc Kinh trong việc xâm lấn biển đảo của Việt Nam…, tóm lại, ông không phải “Hán nô” như có người suy luận trên bút danh của ông rồi áp đặt như thế.

Việc có những người lớn tuổi nuối tiếc chế độ Việt Nam Cộng hòa xong cương quyết quay lưng với ngôn ngữ trong nước như trong bảng kê nêu trên cũng y chang như việc quy kết “Hán nô” với ông Tưởng Năng Tiến, chỉ vì cái bút danh của ông nghe không giống tên người Việt thuần.

Những vị này đòi hỏi chỉ được dùng những từ ngữ đã được dùng trong thời Việt Nam Cộng hòa. Nhưng có lẽ các vị cũng quên mất, ngay cả trong thời Việt Nam Cộng hòa thì tiếng Việt tự nó cũng đã sinh ra và mất đi vô vàn từ ngữ mới, lối nói mới.

Thí dụ cụm từ “Bỏ đi Tám”. Theo tác giả Nguyễn Thị Hậu, nó sinh ra ở khu vực Sài Gòn-Chợ Lớn vào thời Pháp thuộc, vào đầu thế kỷ 20. Tám là vị trí của người lao động bình dân trong hệ thống thứ bậc trong xã hội (chắc do một nhóm anh Hai nào đó trà dư tửu hậu mà thành). Ở đó quan quyền xếp thứ nhứt, dân công chức xếp thứ hai (thầy Hai thông ngôn, thầy Hai thơ ký…), thương gia Hoa kiều xếp thứ ba (chú Ba mại bản), dân giang hồ dao búa xếp thứ tư. Cũng là giang hồ nhưng thuộc loại đá cá lăn dưa hạ cấp hơn thì xếp thứ năm (thằng Năm móc túi giựt giỏ), thứ sáu là các thầy phú-lít (cảnh sát, police), mã tà. Thứ bảy là giới cho vay (anh Bảy Chà Và). Thứ tám, giới lao động bình dân đông đảo và nghèo nhứt. Thứ chín là giới “chị em”.

“Tám” nghèo và yếu tiếng nói nhứt trong giai tầng xã hội nên chuyện gì tranh chấp xảy ra thì Hai, Ba, Tư, Năm, Sáu, Bảy vẫn giành phần hơn. “Tám” thì lãnh đủ. Vậy nên phải ráng nhẫn nhịn, bỏ qua mà sống. “Bỏ qua đi Tám”! Hay tuyệt trần đời!

Ngoài ra, còn có “sức mấy”, “áp phe”, “âm binh”, “cô hồn các đảng”, “cà chớn chống xâm lăng” “cù lần ra khói lửa”, “cà na xí muội”, “cha chả”, “dân chơi Cầu ba cẳng”, “bận đồ khính” “một ly ông cụ”… Tiếng lóng bình dân còn có “bề hội đồng”(ăn hiếp tập thể, một nhóm người xúm nhau trị một người, dùng được trong rất nhiều hoàn cảnh, hay được dùng để chỉ vụ hiếp dâm tập thể)… Nhiều từ lắm, và nhiều từ hay lắm, thế nhưng bây giờ chính những người Việt lớn tuổi ở hải ngoại có còn dùng không?

Ngay ở trong nước, có những từ/lối nói chỉ cách đây một năm gần như thành câu cửa miệng, như “không phải dạng vừa đâu” “không phải đậu vừa rang”, thì sau một thời gian ngắn cũng đã “dạt trôi”, biến mất tăm mất tích, không ai còn nói nữa.

Ở miền Bắc Việt Nam, cách đây độ hai chục năm, muốn khen ai thật độc đáo, cá tính, giỏi giang xuất sắc trong lĩnh vực nào đó, giới trẻ trầm trồ “Nó tanh lắm”, “Khét mù”, “Khét lèn lẹt”, mặc dù người ấy rất thơm tho chứ chẳng tanh với khét gì cả.


Bây giờ, vẫn nội dung ấy thì gọi là “siêu” “chất” “chất vãi” “chất vãi chưởng”, hoặc mạnh mẽ hơn: “trất’ssssss”. “Trất” với dấu sở hữu cách tiếng Anh biến thể đằng sau chẳng có ý nghĩa gì cả, nhưng đó lại là sắc thái biểu thị rằng anh/cô/đứa ấy nó xuất sắc, độc đáo, cá tính đến tột đỉnh, “đỉnh của đỉnh”.

“Đỉnh của đỉnh” về ngữ nghĩa là không chính xác. Đã đỉnh thì chỉ có một chứ lấy đâu ra hai? Nhưng về sắc thái thì nó hết sức thú vị, vì biểu thị thái độ khâm phục, khen ngợi, công nhận… đến mức tột cùng, không thể chê bai một tí tẹo nào nữa.

Cái tươi mới, tung tẩy, biến hóa, sinh động của một sinh ngữ chính là ở những biến thể như vậy. Bởi vì ngoài ngữ nghĩa, nó còn thể hiện một cách tinh vi các cung bậc của thái độ và cảm xúc.

Khi trực tiếp gặp mặt, ngoài tiếng nói, còn có ánh mắt, nụ cười, ngôn ngữ hình thể bổ sung và làm rõ ý nghĩa của từ ngữ. Thí dụ cùng hai chữ “Thấy ghét” nhưng nói với cái nguýt mắt âu yếm, cái phát nhẹ vào vai, đôi môi hơi bĩu ra nũng nịu, chữ “ghét” kéo dài, âm điệu lên xuống trầm bổng… thì nội dung chính xác của nó lại là “Thương rồi á nha”. Còn nếu cộc lốc “Thấy ghét” kèm cái lườm hay cái nhìn trừng trừng khó chịu, thì phải xách quần chạy cho mau chớ xáp xáp vô là ăn tát.

Nhưng trong thời kỳ giao tiếp rất nhiều bằng comment và chat trên mạng xã hội, toàn chữ là chữ như bây giờ, thì phải làm sao để “Thấy ghét (thấy thương)” và “Thấy ghét (thấy ghét)” phân biệt ra, để người bên kia không hiểu lầm ý thực của mình?

Khi chỉ giao tiếp qua chữ viết, những “ý tại ngôn ngoại” biểu cảm qua ánh mắt, nụ cười, sự ngúng nguẩy của đôi vai…hay những điều thú vị như thế đều gần như mất hết. Do vậy mà các hãng sở hữu mạng xã hội phải luôn luôn vẽ ra thật nhiều icon (biểu tượng) sống động, để mà khi chữ viết thất bại, thì người ta gõ thêm một cái icon bổ sung hoặc thay thế. Thậm chí còn phải dùng cả những hình ảnh động để biểu cảm và chính xác hơn.

Thí dụ một cô gái chat với chàng trai “Anh giúp em nha” và “Anh giúp em nhaaaaaaa”. Nội dung y chang nhau, nhưng chữ “nha” kéo dài ở câu sau cũng y như khi cô kéo dài giọng nói với chàng trai vậy. Nó thể hiện sự thân mật, nài nỉ, nhõng nhẽo… mà câu trước không có, hoặc không thể hiện ra được.

Hay, hai ông đang cãi nhau kịch liệt trên mạng, mà một ông chốt: “Vâng, của nhà bác tất. Chào bác em ngược” thì không phải ông nọ đang nhường của cải cho ông kia, mà là bỏ cuộc, tuyệt vọng vì thấy bên kia bướng quá không thể thuyết phục được, hoặc không chấp nữa, cóc quan tâm nữa, “mày muốn nói gì cũng được, bố dí vào”.

Bởi vì ngôn ngữ là sinh ngữ, có sinh ra và mất đi, có chuyển đổi, lai ghép, có trào lưu và thoái trào. Những thay đổi này diễn ra nhanh chóng và mạnh mẽ ở cộng đồng có nhiều người cùng nói thứ tiếng đó. Nó có thể được sinh ra bất thần trong một câu nói, một cuộc trò chuyện giữa bất cứ ai, ở bất cứ đâu, từ đường phố đến “triều đình”, hay trong một tác phẩm được thai nghén nhiều năm. Chỉ cần nó giàu biểu cảm, mới lạ, hài hước hoặc thông minh, hoặc chỉ ngồ ngộ, vui tai… là đã đủ để phổ biến.

Với công cụ internet, mọi khoảng cách ngày càng thu ngắn lại. Một từ ngữ, lối nói vừa phát sinh trong một lũy tre bên này trái đất ngay lập tức được truyền đến một quán bar bên kia trái đất. Và nếu những người ở đó vẫn thấy nó giàu biểu cảm, ngồ ngộ, mới lạ, hay hay… thì họ dùng. Nếu sự thích thú đó ngắn hạn thì từ mới ấy, hoặc nghĩa mới của từ cũ ấy sẽ chết đi. Đời sống của ngôn ngữ cứ trôi chảy như vậy, nó phản ảnh sự phong phú của xã hội.

Chính vì thế mà phải tách bạch thái độ chính trị và những gì không liên quan đến nó. Dưới bất cứ thể chế nào, tiếng Việt vẫn cứ là tiếng Việt, nó được sinh ra từ người sử dụng, được phát triển lên nhờ những người sử dụng thông minh. Cộng sản vẫn có thể viết và nói duyên dáng, thu hút. Cộng hòa vẫn có thể viết và nói ngô nghê. Dưới bất cứ thể chế nào thì tiếng Việt vẫn có xấu, có đẹp, có trong sáng, có tục tằn, có trau chuốt và có thô thiển.

Gượng ép gán thái độ chính trị vào cho những từ ngữ mà trước giờ mình chưa từng thấy, như “từ ngữ của Việt cộng”, “từ  ngữ của Tàu cộng” là công việc rất trái tự nhiên, rất mệt mỏi và khiên cưỡng. Nó chỉ khiến người ta xơ cứng, quẩn quanh, già cỗi, lạc hậu và tự cô lập với cộng đồng.

Nếu thực tâm muốn giữ tiếng Việt cho trong sáng và giàu có, trước nhất phải giữ cái đầu cởi mở, chọn lọc, tinh tế và thông minh. Không thể bắt nó đóng băng, làm một cái xác sống, sống bằng hoài niệm cổ hủ. Đó là một việc vô nghĩa chẳng khác gì muốn cái cây tươi tốt nhưng lại chặt hết rễ của nó.

*Bài viết không thể hiện quan điểm của RFA


https://vi.wikipedia.org/wiki/Alexandre_de_Rhodes

Tham khảo:

BÀN LOẠN CHỮ NGHĨA CÙNG CÁC HỌC “GIẢ” HẢI NGOẠI


Quyền Được Biết




Thời gian vừa qua nổi lên việc ông tiến sỹ loài khỉ Bùi Hiển trình làng cái phiên bản cải tạo chữ Quốc ngữ không giống ai của mình, Tây không ra Tây, Tàu không ra Tàu làm cho bàn dân thiên hạ ầm ào phản đối, thế nhưng trong làn sóng đó lại có cái được gọi là “Bảo tồn văn hóa Việt” của những người sinh sống trong quốc gia VNCH đưa ra, tuy nhiên nếu nhìn vào bảng phân tích dưới đây về hai loại chữ trước và sau năm 1975 thì chúng ta cần phải xem xét lại một cách khách quan về cái được gọi là ngôn ngữ của miền nam Việt Nam trước năm 1975.

Trích nguồn không ghi tên tác giả:

TỪ NGỮ VC    TỪ NGỮ VNCH

Ấn tượng:    Đáng ghi nhớ, đáng nhớ

Bác sỹ / Ca sỹ    Bác sĩ / Ca sĩ

Bang:    Tiểu bang (State)

Bắc bộ / Trung bộ / Nam bộ    Bắc phần / Trung phần / Nam phần

Báo cáo:    Thưa trình, nói, kể

Bảo quản:    Che chở, giữ gìn, bảo vệ

Bài nói:    Diễn văn

Bảo hiểm (mũ):    An tòan (mũ)

Bèo:    Rẻ (tiền)

Bị (đẹp):    Không dùng động từ “bị;” chỉ dùng tĩnh từ (đẹp)

Bồi dưỡng (hối lộ?)I:    Nghỉ ngơi, tẩm bổ, săn sóc, chăm nom, ăn uống đầy đủ

Bóng đá:    Túc cầu

Bức xúc:    Dồn nén, bực tức

Bất ngờ:    Ngạc nhiên (surprised)

Bổ sung:    Thêm, bổ túc

Cách ly:    Cô lập

Cảnh báo:    Báo động, phải chú ý

Cái Alô    Cái điện thọai (telephone receiver)

Cái đài:    Radio, máy phát thanh

Căn hộ:    Căn nhà

Căng (lắm):    Căng thẳng (intense)

Cầu lông:    Vũ cầu

Chảnh:    Kiêu ngạo, làm tàng

Chất lượng    Phẩm chất tốt (chỉ đề cập phẩm “quality,” không đề cập lượng “quantity”)

Chất xám:    Trí tuệ, sự thông minh

Chế độ:    Quy chế

Chỉ đạo:    Chỉ thị, ra lệnh

Chỉ tiê:    Định suất

Chủ nhiệm:    Trưởng ban, Khoa trưởng

Chủ trì:    Chủ tọa

Chữa cháy:    Cứu hỏa

Chiêu đãi:    Thết đãi

Chui:   Lén lút

Chuyên chở:    Nói lên, nêu ra

Chuyển ngữ    Dịch

Chứng minh nhân dân: Thẻ Căn cuớc

Chủ đạo:    Chính

Co cụm:    Thu hẹp

Công đoàn:    Nghiệp đoàn

Công nghiệp:    Kỹ nghệ

Công trình:    Công tác

Cơ bản:    Căn bản

Cơ khí (tĩnh từ!):    Cầu kỳ, phức tạp

Cơ sở:    Căn bản, nguồn gốc

Cửa khẩu:    Phi cảng, Hải cảng

Cụm từ:    Nhóm chữ

Cứu hộ:    Cứu cấp

Diện:    Thành phần

Dự kiế:    Phỏng định

Đại học mở:    (??? : Chịu thua không thể hiểu được.)

Đào tị:    Tị nạn

Đầu ra / Đầu vào:    Xuất lượng / Nhập lượng

Đại táo / Tiểu táo:    Nấu ăn chung, ăn tập thể / Nấu ăn riêng, ăn gia đình

Đại trà:    Quy mô, cỡ lớn

Đảm bảo:    Bảo đảm

Đăng ký:    Ghi danh, ghi tên

Đáp án:    Kết quả, trả lời

Đề xuất:    Đề nghị

Đội ngũ:    Hàng ngũ

Động não:    Vận dụng trí óc, suy luận, suy nghĩ

Đồng bào dân tộc:    Đồng bào sắc tộc

Động thái:    Động lực

Động viên:    Khuyến khích

Đột xuất:  Bất ngờ

Đường băng:    Phi đạo

Đường cao tốc:    Xa lộ

Gia công:    Làm ăn công

Giải phóng:    Lấy lại, đem đi… (riêng chữ này bị VC lạm dụng rất nhiều)

Giải phóng mặt bằng:    Ủi cho đất bằng

Giản đơn:    Đơn giản

Giao lưu:    Giao thiệp, trao đổi

Hạch toán:    Kế toán

Hải quan:    Quan Thuế

Hàng không dân dụng:    Hàng không dân sự

Hát đôi:    Song ca

Hát tốp:    Hợp ca

Hạt nhân (vũ khí):    Nguyên tử

Hậu cần:    Tiếp liệu

Học vị:    Bằng cấp

Hệ quả:    Hậu quả

Hiện đại:    Tối tân

Hộ Nhà:    Gia đình

Hộ chiếu:    Sổ Thông hành

Hồ hởi:    Phấn khởi

Hộ khẩu:    Tờ khai gia đình

Hội chữ thập đỏ:    Hội Hồng Thập Tự

Hoành tráng:    Nguy nga, tráng lệ, đồ sộ

Hưng phấn:    Kích động, vui sướng

Hữu hảo:    Tốt đẹp

Hữu nghị:    Thân hữu

Huyện:    Quận

Kênh:    Băng tần (Channel)

Khả năng (có:    Có thể xẩy ra (possible)

Khẩn trương:    Nhanh lên

Khâu:    Bộ phận, nhóm, ngành, ban, khoa

Kiều hối:    Ngoại tệ

Kiệt suất:    Giỏi, xuất sắc

Kinh qua:    Trải qua

Làm gái:    Làm điếm

Làm việc:    Thẩm vấn, điều tra

Lầu năm góc / Nhà trắng    Ngũ Giác Đài / Tòa Bạch Ốc

Liên hoan:    Đại hội, ăn mừng

Liên hệ:    Liên lạc (contact)

Linh tin:    Vớ vẩn

Lính gái:    Nữ quân nhân

Lính thủy đánh bộ:    Thủy quân lục chiến

Lợi nhuận:    Lợi tức

Lược tóm:    Tóm lược

Lý giải:    Giải thích (explain)

Máy bay lên thẳng:    Trực thăng

Múa đôi:    Khiêu vũ

Mĩ:    Mỹ (Hoa kỳ,USA)

Nắm bắt:    Nắm vững

Nâng cấp:    Nâng, hoặc đưa giá trị lên

Năng nổ:    Siêng năng, tháo vát

Nghệ nhân:    Thợ, nghệ sĩ

Nghệ danh:    Tên (nghệ sĩstage name) dùng ngoài tên thật

Nghĩa vụ quân sự:    Đi quân dịch

Nghiêm túc:    Nghiêm chỉnh

Nghiệp dư:    Đi làm thêm (2nd job / nghề phụ, nghề tay trái)

Nhà khách:    Khách sạn

Nhất trí:    Đồng lòng, đồng ý

Nhất quán:    Luôn luôn, trước sau như một

Người nước ngoài:    Ngoại kiều

Nỗi niềm (tĩnh từ!):    Vẻ suy tư

Phần cứng:    Cương liệu

Phần mềm:    Nhu liệu

Phản ánh:    Phản ảnh

Phản hồi:    Trả lời, hồi âm

Phát sóng:    Phát thanh

Phó Tiến Sĩ:    Cao Học

Phi khẩu:    Phi trường, phi cảng

Phi vụ:    Một vụ trao đổi thương mại (a business dealthương vụ)

Phục hồi nhân phẩm:    Hoàn lương

Phương án:    Kế hoạch

 

Những sai lầm trong cách diễn giải VNCH theo bảng trên:


- Bác sỹ = Bác sĩ: miền nam VN trước năm 1975 chỉ dùng y dài chứ không dùng i như người miền bắc, vì thế câu này đã đặt ngược chỗ.

- Báo cáo = thưa, trình, nói, kể: sai hoàn toàn vì báo cáo dành cho các cơ quan, đơn vị, công ty, không ai nói thưa, trình, nói kể trong lĩnh vực việc làm, thưa cái gì, trình cái gì, nói cái gì và kể cái gì có thể hơn báo cáo bằng miệng hay văn bản.

- Bài nói = diễn văn: hai cái khác nhau, bài nói có thể nói ở tổ dân phố, ở phường , khóm, hội đoàn còn diễn văn trang trọng hơn dành cho các lãnh đạo hay nguyên thủ, không ai nói rằng tổ trưởng tổ dân phố hôm nay có bài diễn văn hoặc ngược lại không ai nói rằng Tổng Thống G. Bush có bài nói chuyện.

- Mũ bảo hiểm = Mũ an toàn: nghe hơi ngố vì không ai dùng chữ an toàn cho cái mũ, đội để làm gì? Để bảo vệ cái não thì nếu dùng đúng sẽ phải gọi là mũ bảo vệ (tránh nguy hiểm).

- Bất ngờ = ngạc nhiên: sai be bét vì bất ngờ chỉ việc diễn ra một cách bất thình lình còn ngạc nhiên chưa hẳn lúc nào cũng phải bất ngờ.

- Căn hộ = căn nhà: (?) hộ khác với nhà, tại Việt Nam căn hộ dùng để chỉ các phòng tập thể, các nhà chung cư còn nhà biệt lập, nhà phố cũng được gọi là căn nhà, cũng như tại Mỹ có apartment, house…

- Chất xám = trí tuệ, sự thông minh: cộng sản dùng chữ chất xám để nói cái cao hơn trí tuệ, sự thông minh, cái họ nói đó là đội ngũ trí thức, những nhân tài ví dụ “nạn chảy máu chất xám” có ý nghĩa là những nhân tài của đất nước đã đội nón ra đi chứ không nói là trí tuệ, sự thông minh đã bỏ nước ra đi.

 - Chuyên chở = nói lên, nêu ra: (?!) chuyên chở thì chở cái gì còn diễn giải là nói lên, nêu ra thì nói lên, nêu ra cái gì? Sai về cách diễn giải.

- Đội ngũ = hàng ngũ: hai chữ gần giống nhau nhưng khác nhau về ý nghĩa, đội ngũ chỉ được dùng như: “Đội ngũ nghiêm chỉnh đứng chào cờ” chứ không ai nói hàng ngũ cả, hàng ngũ chỉ có thể dùng cho những câu trong lễ duyệt binh như” hàng ngũ binh sỹ nghiêm trang lướt qua khán đài…”

- Đồng bào dân tộc = Đồng bào sắc tộc: dân tộc bao gồm các sắc dân đang sống tại Việt Nam còn sắc tộc chỉ ra cụ thể sắc dân của họ ví dụ như người Ê Đê, Bana, Tày, Nùng, Giao…

- Động thái = động lực: sai hoàn toàn, động thái chỉ hành vi có thể thấy, động lực chỉ hành vi không thể thấy, ví dụ:” Động lực làm giàu của anh ta thật đơn giản” không ai dùng động thái làm giàu hoặc: ” động thái của anh ta thật hung dữ…”.

- Đường cao tốc = xa lộ: sai, vì cao tốc là đường phải chạy theo tốc độ bắt buộc tương đương với freeway tại Mỹ còn xa lộ tuy có thiết kế gần giống đường cao tốc nhưng tốc độ không bắt buộc.

- Giải phóng mặt bằng = ủi cho đất bằng: (!?) không hiểu đầu óc của dịch giả này có bình thường không hay ở nhà thương điên mới ra, giải phóng mặt bằng là lấy lại mặt bằng từ các lề đường, phố chợ, khu dân cư còn ủi cho đất bằng phải gọi là “san lấp mặt bằng”.

- Hạch toán = kế toán: sai nghiêm trọng- hạch toán là tính toán, thống kê, kiểm kê số liệu trước hoặc sau một kế hoạch, công trình nhằm cho ra kết quả cụ thể còn kế toán là một nghề nghiệp của những người thống kê các con số tại Việt Nam.

- Huyện = Quận: hai cái khác nhau, huyện chỉ một đơn vị vùng làng quê, một vùng đất diện tích nhỏ còn quận to hơn, cả hai đều đang được sử dụng ví dụ quận 1,2,3 Tân Phú, Bình Tân, huyện Củ chi, Bình Chánh…

- Liên hệ = liên lạc: khác nhau, liên hệ chỉ ra những mối liên quan cụ thể ví dụ: “Công ty X liên hệ Sở…để xin giấy phép hoạt động…” còn liên lạc chỉ về sự giao tiếp qua thư từ, điện thoại, báo chí…

- Lợi nhuận = lợi tức: khác nhau - lợi nhuận có thể nhìn thấy cụ thể còn lợi tức tuy cũng giống như thế nhưng ở mức cao hơn ví dụ: “lợi nhuận của cửa hàng là….” Còn lợi tức thì được dùng như: “lợi tức từ công ty hay tài khoản tiết kiệm là….”

- Nhà khách = khách sạn: sai nghiêm trọng, nhà khách là nhà dành cho khách đến làm việc, tham quan nghĩ ngơi do các công ty, cơ quan cs xây dựng còn khách sạn là nơi kinh doanh thuần túy dành cho bất cứ ai muốn mướn.

Trên là những từ dịch nghĩa sai của dịch giả nào cho rằng mình dùng ngôn ngữ VNCH tuy nhiên sai lầm đó không nghiêm trọng bằng vấn đề đặt ra dưới đây:

Rất nhiều chữ của VNCH dùng xuất phát từ Hán-Việt!

Điển hình: Túc cầu - Radio (Tiếng Anh) - vũ cầu - cứu hỏa - phi cảng, hải cảng - ghi danh - phi đạo - Hội Hồng Thập Tự - Ngũ Giác Đài, Tòa Bạch Ốc - Thủy quân lục chiến - trực thăng - khiêu vũ - cương liệu, nhu liệu.

Những từ cộng sản dịch đúng thuần chất tiếng Việt:

- đá banh - cầu lông - chữa cháy - sân bay - bến tàu - đường băng - Lầu Năm Góc - Nhà Trắng - Lính thủy đánh bộ - múa đôi - phần cứng - phần mềm.

Và người Việt trước năm 1975 tại hải ngoại vẫn tiếp tục dùng những chữ vay mượn như: Hội Ái Hữu (hội bạn bè thân) - hỏa tiển (tên lửa) - ghi danh (điền tên) - phi cơ (máy bay) đệ nhất, nhị, tam, tứ, lục, chu niên…những từ mà họ đã dùng trước năm 1975.

Điều này nói lên những kẻ được gọi là nhà ngôn ngữ học, tiến sỹ, nhà bảo tồn văn hóa Việt hải ngoại chỉ là những kẻ tào lao, đầu óc được mặc định sẵn và nếu thay đổi thì họ bị dị ứng la toáng lên, chụp mũ người nào không đồng ý với mình là cộng sản, họ cũng không khác gì bọn cộng sản khi cố tình không nhận ra mình đang dùng một loại ngôn ngữ được dịch ra từ ngôn ngữ của bọn kẻ thù truyền kiếp của dân tộc Việt Nam là tiếng Hán. Họ chỉ là những con lừa bị bịt mắt và mò mẫm trong cái hố sâu của mình tự tạo ra.

Họ cố tình áp đặt luồng tư duy cũ mèm của mình trong thế kỷ 20 trong khi ngày nay là năm thứ 18 của thế kỷ 21, thế giới chuyển động từng ngày và ngôn ngữ cũng không ngoại lệ, tiếng Việt được người dân sử dụng hàng ngày và loại bỏ, chế biến theo nhu cầu giao thiệp ví dụ miền bắc có chữ “vãi lọ” nói lên sự quá sức tưởng tượng thì ngày nay đã được thế bằng chữ “vãi luyện” khi tên Lê văn Luyện - một sát thủ giết người hàng loạt khi còn ở lứa tuổi thiếu niên và vãi luyện đã trở thành chữ phổ thông trong nước ai cũng hiểu, ngoài ra theo dòng thời gian người dân còn sáng chế hay cắt xén để tạo ra những chữ khác như: bùng (trốn), chập (nói về quan hệ), xử (chém, giết, đánh), cực (cực kỳ)…

Tất cả đều là kho tàng văn hóa của dân tộc Việt Nam chỉ có điều chúng ta cảm thấy bị dị ứng khi nghe người miền bắc nói chuyện ví dụ: ”bác tớ cực giàu” hay cực khoái, cực sướng…họ cố tình bỏ chữ nhằm đơn giản hóa nhưng lại làm cho người nghe khó chịu, tuy nhiên với hơn 800 tờ báo tuyên truyền, hơn 65 đài truyền hình, hàng trăm đài phát thanh đều sử dụng thì mức độ tiêm nhiểm vào đầu óc rất…cực (!) cao.

Vấn đề chữ nghĩa Việt Nam bị méo mó dị dạng là do người dùng chứ con chữ không có tội, không có chữ nào là chữ của cộng sản và cũng không có chữ nào là của Cộng Hòa, tất cả đều được giáo sỹ Alexandre de Rhodes sáng tạo ra cho dân tộc Việt Nam dùng được gọi là chữ Quốc ngữ, chỉ có vấn đề là cách dùng của cộng sản thường sai và họ hay dùng những chữ có tính cách tuyên truyền như: quyết tâm, đoàn kết, nhất trí vv và vv…

Vì thế khi quy chụp những người nói những từ mà cộng sản hay dùng là cộng sản chỉ thể hiện tính hẹp hòi tự tôn của một số người, tác hại của nó không hề nhỏ khi ngăn cách, chia đôi giữa người Việt với người Việt, không tạo được sự đoàn kết cao để có thể lật đổ cộng sản, ngoài ra khi chỉ trích chữ cộng sản nhưng  lại dùng những từ vay mượn của Hán Việt thì những người này chỉ là loại trí thức rởm, trí thức đầu ruồi, ba xu.

Hãy nhìn tiếng Anh, ngôn ngữ chính của thế giới mà chúng ta đang sử dụng hàng ngày nó có thuần Anh không?
Hoàn toàn không!

Tiếng Anh là sự lai tạp của nhiều ngôn ngữ Anh, Pháp, Thụy Điển, Đức… họ mở rộng ra để tiếp nhận nhiều luồng văn hóa khắp thế giới, chọn lọc được những tinh túy nhất để sau cùng trở thành tiếng nói chung của nhân loại còn tiếng Việt, chữ Quốc ngữ chỉ có ba miền nam - trung - bắc mà còn chia rẻ, chống phá, chụp mũ, vu khống thì có lẽ người Việt Nam là một dân tộc ích kỷ, hẹp hòi nhất thế giới, tất nhiên kết quả cuối cùng sẽ là mất nước, diệt vong, và sau 100 năm nữa sẽ không còn tồn tại chữ Quốc ngữ mà thay vào đó là tiếng Quan Thoại, Phổ Thông…

Để kết thúc bài viết này xin vào vấn đề danh xưng của người Việt hải ngoại khi có nhiều bài báo cho rằng mình là: “Người Việt Quốc Gia”!

Người Việt Quốc Gia là cái gì? Không ai biết thậm chí ngay kẻ tự hào cũng không thể lý giải một cách rạch ròi về danh xưng của mình? 

Người Việt hải ngoại chỉ có những con người sau:

- Người Việt đào thoát cộng sản ra đi trước thời điểm 30/04/1975.

- Người Việt tỵ nạn cộng sản rời Việt Nam bằng cách vượt biên.

- Người Việt không chấp nhận cộng sản ra đi bằng các diện tỵ nạn chính trị, diện HO của các cựu sỹ quan VNCH.

- Người Việt đi không vì lý do chính trị, chỉ đi đoàn tụ do gia đình bảo lãnh.

- Người Việt đi Mỹ theo diện kết hôn, đầu tư, rửa tiền, du học…

- Người Việt Cỏ Đuôi Chó rời Việt Nam vì đói quá nhưng sau khi cộng sản bố thí cho vài cục xương thừa là há miệng ra đớp như những con chó đói.

Không có cái được gọi là Người Việt Quốc Gia mà chỉ có những người Việt sinh ra, lớn lên hấp thụ nền giáo dục nhân bản và khai phóng của hệ thống giáo dục trong thời VNCH, những người đã từng phục vụ trong bộ máy chính quyền quân sự và dân sự của nước VNCH miền nam Việt Nam trước 1975, họ không bao giờ vỗ ngực xưng tên mình là Người Việt Quốc Gia mà họ chỉ nhận mình là những kẻ Vong Quốc, người tỵ nạn.

Vì thế cái danh dưng “Người Việt Quốc Gia” nó cũng rởm đời, hợm hĩnh kệch cởm như chủ nhân của nó - một loại thùng rỗng kêu to mà thôi.


https://www.quyenduocbiet.com/a4742/1

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
21 Tháng Mười Hai 20236:43 CH(Xem: 955)
Bạn Tập sang đây chơi, chúng tôi mang cái lịch thiệp của người Việt ra mà đãi đằng. Ấy là nếu đối đãi không hậu thì sợ chúng tôi bớt đẹp, chứ hổng có phải vì yêu thương gì bạn. Bạn đừng có hiểu nhầm rồi bày đặt miệng lưỡi cú diều “cộng đồng chung vận mệnh”. Bạn đi cướp biển, cướp đảo người ta xong kêu chung vận mệnh là chung sao? Chúng tôi người văn hiến, sao lại chung vận mệnh với cướp được (8)? Có người nhận định như Lao Ta: Chẳng có tình hữu hảo, cùng chung hệ giá trị hay vận mệnh gì hết. Ông đạp xe xích lô, bà nhặt ve chai Hà Nội cũng biết rõ như vậy nhưng hòa bình là thứ mà chúng ta theo đuổi, cho đến khi hết...
21 Tháng Mười Hai 20236:43 CH(Xem: 882)
Như vậy, hợp tác giữa hai Bộ Công an với “đường giây nóng” để “bảo vệ an ninh chính quyền và an ninh chế độ… chống can thiệp, chống ly khai..” là thỏa hiệp mới và có lợi cho Việt Nam nhiều hơn. Điều này cho thấy Việt Nam đã được Trung Quốc giúp “bảo vệ chính quyền và bảo vệ chế độ” như chính Trung Quốc bảo vệ mình. Đó là hai nước vẫn do đảng Cộng sản độc quyền lãnh đạo, và tiếp tục xây dựng đất nước trên nền tảng Chủ nghĩa Mác-Lênin, tư tưởng Mao Trạch Đông và Tư tưởng Hồ Chí Minh. Đối với chia sẻ tình báo về an ninh chính trị để chống “diễn biến hòa bình” là nhằm chống lại những mưu toan nổi dậy tự phát đã từng làm...
19 Tháng Mười Hai 20237:15 CH(Xem: 871)
Mấy chục năm nay, các đảng cộng sản thường nói hay, nói đẹp nhưng hành động không đi đôi với lời nói. Muốn xây dựng niềm tin thì phải có hành động cụ thể. Thứ nhất, Trung Quốc công nhận chủ quyền của Việt Nam trên vùng biển 200 dặm và thềm lục địa theo Công ước của Liên Hiệp Quốc về Luật Biển UNCLOS 1982. Thứ hai, Trung Quốc tham gia làm một thành viên có trách nhiệm trong Ủy ban quốc tế sông Mekong, thông báo đầy đủ các số liệu về nước đến các quốc gia nằm dọc theo dòng sông để kịp thời chuẩn bị tránh hạn hán hoặc lũ lụt, tham khảo các quốc gia liên quan trước khi xây đập chận nước hoặc đào kênh lấy nước của dòng sông. Đó là những hành động cần làm để có sự tin tưởng.
19 Tháng Mười Hai 20237:07 CH(Xem: 1108)
Đã bao giờ Đảng và Nhà nước mở cuộc "trưng cầu dân ý" về một vấn đề lớn hoặc một dự án lớn có ảnh hưởng đến xã hội VN chưa? Việc Đảng và Nhà nước có tiếp thu hay không thì không ai biết cả. Những người đóng góp tiếng nói phản biện thường hay bị chụp mũ là "phản động" và bị an ninh gây khó dễ trong cuộc sống. Vì vậy có thể nói "Quyền giám sát của nhân dân đối với Đảng và Nhà nước" được quy định trong Hiến pháp 2013 mới chỉ nằm trên giấy, Nhân dân vẫn chưa có cơ hội thực hiện.”
17 Tháng Mười Hai 202312:30 SA(Xem: 1687)
Việc đảng csVN thừa nhận Đài Loan là một phần của TQ là một việc làm ngu xuẩn, nó cho thấy cái gọi là ‘ngoại giao cây tre” của đảng cs chỉ là một thứ ngoại giao hèn yếu, bạc nhược của một bè lũ hèn nhát, vong nô. Nếu chọn trung lập thì đ0ảng csVN vẫn có thể đẩy đưa vấn đề Đài Loan một cách khéo léo hơn, vừa không mất lòng TQ và vẫn giữ thể diện cho Đài Loan, bởi vì Đài Loan thuộc về hay không thuộc về TQ thì đó không phải là vấn đề để đảng cs phải ra mặt công nhận cùng tên giặc bá quyền Tập Cận Bình.
17 Tháng Mười Hai 202312:27 SA(Xem: 2489)
Hãy nhìn một đất nước có gần 100 triệu dân, phương tiện giao thông đa phần là xe máy, thế nhưng cả gần 50 năm đảng vẫn không phát triển được công nghệ sản xuất cho riêng mình mà chỉ là một đất nước gia công lắp ráp, đánh thuế, thu tiền, cả xe hơi, máy bay, tàu thủy, bất cứ cái gì cũng không cần phải có một kế hoạch lâu dài phát triển nhằm cho ra sản phẩm tốt, giá thành hạ, mà cứ canh me thu thuế, thu phí mà sống thì lời hứa hẹn của Tập Cận Bình trong cơn hấp hối không khác nào một loại thuốc hồi sinh. VN tham gia vào sáng kiến của họ Tập chứng minh rằng đảng csVN chỉ là một loại giây leo, sống thực vật, ăn bám vào nhân dân và thế giới...
15 Tháng Mười Hai 20239:42 CH(Xem: 936)
Tại sao “sáp nhập các đơn vị hành chính” mới thực hiện được… “dân chủ ở cơ sở”? Ở những đơn vị hành chính đã hoặc sắp sáp nhập dân có… biết, có… bàn, có… giám sát và thực sự đã “đồng thuận cao nhất” với tình trạng mà TH QHVN khái quát về các công thự dôi dư sau sáp nhập “chết yểu – cửa đóng then cài – rong rêu bu bám – hư hỏng, sập đổ trong sự hoang tàn hiển hiện”. Giới nào của dân dại dột đến mức xem sự lãng phí, đồng nghĩa với việc tước đoạt các phúc lợi trong giáo dục, y tế, an sinh mà lẽ ra họ phải được hưởng là nền tảng “tao sự ổn định và đem lại động lực mới”? “Dân chủ” mà tốn kém đến mức quái gở như vậy, giới nào của dân mới… thích?
14 Tháng Mười Hai 20238:24 CH(Xem: 826)
Tạm thời xin chưa bình luận tại sao vì những khác biệt vừa kể dẫu đáng ngẫm nghĩ nhưng chính những yếu tố mới, vừa được nêu trong “Tuyên bố chung 2023” lại mâu thuẫn với một số yếu tố khác trong chính tuyên bố này. Chẳng hạn, tại sao đã khẳng định “phát triển quan hệ giữa các nước cần tuân theo Hiến chương Liên Hiệp Quốc, luật pháp quốc tế và chuẩn mực cơ bản của quan hệ quốc tế” mà “phía Việt Nam” lại “cho rằng các vấn đề Hồng Kông, Tân Cương, Tây Tạng là công việc nội bộ của Trung Quốc”? Chẳng lẽ đưa yếu tố đó vào “Tuyên bố chung 2023” là để đổi lấy “phía Trung Quốc ủng hộ các nỗ lực của phía Việt Nam trong việc...
12 Tháng Mười Hai 20238:39 CH(Xem: 2103)
À, thì ra, ngoài hiện tượng đảng viên chán Chủ nghĩa Cộng sản của ông Hồ nhập cảng, họ đã tìm đường vượt khỏi vòng cương tỏa của đảng đế kiếm ăn cho bản thân. Nên biết tình trạng suy thoái tư tưởng chính trị từng được ông Trọng và Ban Chấp hành Trung ương nhìn nhận như đã có hiện tượng bài bác Chủ nghĩa Mác-Lênin, tư tưởng Cộng sản Hồ Chí Minh ngay trong hàng ngũ cán bộ lãnh đạo chủ chốt. Kế đến là trình trạng lười học “lý luận chinh trị, đường lối lãnh đạo của đảng, đồng thời không làm theo lệnh đảng” trong cán bộ đảng viên. Vì vậy, theo bài viết: “Hiện nay, tình hình chính trị nội bộ đang tiếp tục diễn biến phức tạp, khó lường...
12 Tháng Mười Hai 20238:38 CH(Xem: 750)
Khi hơn 50 tập đoàn hàng đầu của Hoa Kỳ đến Hà Nội để tìm kiếm cơ hội đầu tư, giới chức Việt Nam tràn đầy hy vọng về nguồn vốn FDI từ Mỹ sẽ “như nước sông Đà” đổ về. Thế nhưng, thực tế và viễn cảnh vẫn còn cả một khoảng cách mênh mông. Những doanh nghiệp Mỹ đến Việt Nam để làm ăn, không phải để thể hiện tình hữu nghị, các quyết định đầu tư của họ không dựa trên “quyết tâm chính trị”. Họ cần một môi trường đầu tư có luật pháp minh bạch, hạ tầng giao thông, năng lượng, thông tin, chuỗi cung ứng và hệ thống logistics đủ tốt, đội ngũ nhân công lành nghề với chi phí hợp lý... để đảm bảo sản phẩm tạo ra có sức cạnh tranh và đem về lợi nhuận.
11 Tháng Mười Hai 20238:00 CH(Xem: 1227)
Chỉ cần gõ vài chữ "học sinh tấn công, bạo hành thầy, cô giáo" vào công cụ tìm kiếm google search, sẽ có ngay 104.000 kết quả trong nháy mắt. Một điều cũng cần nói nữa là, tương tự như bún mắng, cháo chửi, hầu hết việc bạo hành thầy, cô giáo chỉ xẩy ra ở các tỉnh miền Bắc, từ vĩ tuyến 17 trở ra. Thật ra chẳng có gì khó hiểu. Bún mắng, cháo chửi cũng như bạo lực học đường, học sinh đánh đập, tấn công, chửi bới thầy, cô và ngược lại thầy cô hành hạ, trừng phạt học trò bằng tát tai,đấm đá...chỉ là sản phẩm tất yếu của chính sách giáo dục, cai trị bằng bạo lực, kềm kẹp cộng với tuyên truyền, nhồi sọ, kêu gọi hận thù, sắt máu của chế độ CS.
11 Tháng Mười Hai 20237:58 CH(Xem: 793)
Một cô gái trẻ chết bất đắc kỳ tử, một chiếc xe hơi bị ngập nước nổi lềnh bềnh trên phố Hà Nội, một ráng mây lạ trời chiều, một con mèo đen nhảy lên cửa sổ, số người đi bầu cử tổng thống Mỹ, một nghệ sĩ nổi tiếng vừa qua đời, mộ Võ Thị Sáu ở Côn Đảo…. tất cả đều có thể là căn cứ cho dân ta luận số đánh đề. Như chuyện tảng đá sau tượng Phật, chẳng biết từ đâu sinh tin đồn cứ tưới rượu vào thì mặt đá hiện ra con số, ai “theo” đảm bảo thắng đề, có người trúng đến trăm triệu
09 Tháng Mười Hai 20235:25 CH(Xem: 809)
“Có phúc cùng hưởng” nói về kinh tế. Kinh tế phát triển thì cả cộng đồng cùng phát triển theo. “Có họa cùng chia” nói về an ninh chiến lược. Cộng đồng bị đe dọa tất cả các thành viên đều bị đe dọa. Cái “họa” các bên cũng chia sẻ. Ta thấy quan niệm “cộng đồng chung vận mệnh” theo nghĩa này không hoàn toàn đúng với các liên minh quân sự, như phe Trục (Đức-Ý-Nhật) thời Thế chiến II, hay NATO hiện thời. Tuy nhiên Việt Nam là trường hợp đặc biệt. Từ khi Việt Nam lập quốc đến hậu bán thế kỷ 20, Trung Quốc luôn coi Việt Nam là một “chư hầu”. Cái nhìn của Trung Quốc về Việt Nam không thay đổi, trong thời kỳ “chiến tranh lạnh”, hay thời kỳ hai bên “có vận mệnh tương quan” như hiện thời.
07 Tháng Mười Hai 20238:13 CH(Xem: 914)
Tuy nhiên ngẫm kỹ sẽ có rất nhiều chuyện đáng bàn. Nếu thật sự “nhìn thẳng vào sự thật, đặt lợi ích quốc gia, dân tộc lên trên hết và cầu thị lắng nghe để hành động” thì tại sao lại có “quy định vừa ban hành đã sửa”? Tại sao một Ủy viên Bộ Chính trị, vừa nắm giữ vai trò Thủ tướng – quản trị và điều hành chính phủ, vừa là đại diện cho ý chí, nguyện vọng của toàn dân tại quốc hội lại không hề băn khoăn chút nào khi “quy định vừa ban hành đã sửa” trở thành chuyện bình thường, đã vậy lại còn khuyến khích cả hệ thống... “không ngại” và... “không sợ”?
06 Tháng Mười Hai 20236:49 CH(Xem: 886)
Vì chưa đẩy lùi được nên “một bộ phận không nhỏ” cán bộ, đảng viên đã “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa”, quay lưng lại với Chủ nghĩa Cộng sản Mác-Lênin và tư tưởng Hồ Chí Minh, như đảng đã nhìn nhận. Nhìn chung, như Nội chính Trung ương đã thừa nhận, hai thế lực “tham nhũng kinh tế” và “tham nhũng quyền lực” đã cấu kết với nhau để “hóa giải” quyền cai trị của đảng cho lợi ích nhóm và cá nhân, gia đình. Như vậy, cuộc chiến giữa hai nhóm tham nhũng với đảng CSVN kéo dài bao nhiêu thì đất nước càng suy thoái và nhân dân càng bị bóc lột bấy nhiêu.
28 Tháng Ba 2024
Tuy nhiên Tuyên giáo, cơ quan tuyên truyền của đảng, lại “thương mại hóa” hoạt động tôn giáo để quy kết trách nhiệm hình sự. “Trước những hiện tượng thu hút sự chú ý của dư luận xã hội thời gian gần đây, liên quan đến các hoạt động mang tính chất “thị trường”, “cung - cầu” của một số cơ sở thờ tự Phật giáo ở nước ta, không ít các nhà nghiên cứu văn hóa, học giả đặt câu hỏi: trong tình hình mới, có hay không – nên hay không nên công nhận “thị trường tôn giáo”? Khi đưa vấn đề sinh tồn của tôn giáo vào “thị trường” để “vật chất hóa” vấn đề tâm linh, phải chăng nhà nước muốn kiểm soát gay gắt hơn vấn đề tín ngưỡng, tôn giáo?
28 Tháng Ba 2024
Nói đến XHCN thì phải nhìn nhận VN là một quốc gia đi theo hàng chót, những quốc gia đã từng xây dựng như Liên Xô, Ba Lan, Đông Đức, Tiệp Khắc…; người dân đã nhìn thấy những bất công, bất cấp của chế độ XHCN và họ đã mạnh dạn thay đổi, Liên Xô, cái nôi của Cách Mạng Tháng 10, của Lê Nin đã không còn là cộng sản mà thay vào đó là một quốc gia đi theo con đường tư bản của những tên độc tài, Đông Đức đã đập bỏ bức tường ô nhục ngăn cách hai miền để tiến đến thống nhất trong hòa bình và trở thành một quốc gia hùng mạnh đi theo con đường tư bản chủ nghĩa...
28 Tháng Ba 2024
Về chính trị, VN cũng chẳng có gì đáng tự hào. Nền tảng chính trị VN trước đây (ở miền Bắc) và sau này (cả nước) lệ thuộc vào Tàu và Liên Xô. VN vẫn theo một chủ nghĩa lỗi thời và đã hết sức sống, một chủ nghĩa mà nơi khai sinh ra nó đã khai tử nó hơn 20 năm trước đây. Người Việt chẳng phát kiến được một chủ thuyết chính trị nào, mà chỉ rập khuôn theo chủ nghĩa Mao – Stalin. Không thể nào tự hào khi mà chính quyền ra rả mỗi ngày bảo người dân phải làm gì và giảng giải rằng yêu nước là yêu chủ nghĩa xã hội!
23 Tháng Ba 2024
Năm 2017, khi còn làm Trưởng Ban Tuyên giáo Trung ương, ông Võ Văn Thưởng đã từng làm xã hội xôn xao với tuyên bố “không sợ đối thoại, không sợ tranh luận”. Tưởng chừng như cánh cửa đón nhận các ý kiến khác biệt đã mở rộng, sau khi luật an ninh mạng – luật không chấp nhận ý kiến khác biệt ra đời. Vậy mà, đó chỉ là lời tuyên bố vui miệng của Thưởng. Năm 2024, ông Đỗ Minh Hiền ở Hà Nội, một người viết lý luận triết học riêng, khác biệt với triết học Marx Lenin, bị 6 năm tù. Không ai biết ông ta viết gì, lập luận ra sao, vì bởi ông ta chưa bao giờ có dịp được đối thoại, hay tranh luận để nhận biết mình sai hay đúng trong giấc mơ mà...
20 Tháng Ba 2024
Những người đảng viên đang yêu đảng, cuồng đảng, đừng cho rằng đây là luận điệu của bọn thế lực ‘chống phá, thù địch’, mà hãy nhìn lại lời nói của lãnh tụ các người, ông Hồ Chí Minh đã từng giáo dục các đảng viên của mình là ‘cần kiệm, liêm chính, chí công vô tư’, vậy thì các ông, bà nghĩ sao về những bất công, bất cập hàng ngày trông thấy từ chính những người lãnh đạo của mình?!, liệu rằng những đảng viên đảng cộng sản còn có lý tưởng hay chỉ là vào đó chỉ để noi gương tham nhũng theo cấp trên của mình?.
20 Tháng Ba 2024
Việc ông Thưởng từ chức đánh dấu sự khởi đầu của một giai đoạn bất ổn chính trị mới ở Việt Nam. Kể từ Đại hội 13 của đảng Cộng sản Việt Nam hồi đầu năm 2021, đã có nhiều vụ cách chức và truy tố cấp cao, trong số đó có 4 ủy viên Bộ Chính trị (trong đó có Thưởng và người tiền nhiệm Nguyễn Xuân Phúc), một phó thủ tướng, hai bộ trưởng và hơn chục lãnh đạo tỉnh. Việc thay thế quá nhanh hai Chủ tịch nước đặc biệt đáng chú ý, vì ông Phúc cũng bị cách chức hồi đầu năm 2023, sau khi nhậm chức chưa đầy hai năm.
16 Tháng Ba 2024
Thực tế, trái lại, cho thấy mọi cuộc cách mạng dù tiến bộ và tích cực đến đâu, đều có khuyết điểm và cần phải tu chính thêm. Hơn nữa có những cuộc cách mạng không những hoàn toàn vắng bóng những yếu tố tích cực, mà còn mang lại tại họa cho dân tộc xuyên qua nhiều thế hệ. Điển hình là các cuộc cách mạng Cộng Sản và Hồi Giáo cực đoan mà chúng ta sẽ phân tách trong bài này. Chúng ta cũng sẽ phân tách tầm mức quan trọng chiến lược của yếu tố viễn kiến trong nhận thức của những người lãnh đạo. Yếu tố viễn kiến giữ một vai trò tối quan trọng, giúp chúng ta phân biệt giữa một cuộc cách mạng có tính tiến bộ và một cuộc cách mạng mang tính phản tiến bộ, gây tai họa cho một dân tộc và đôi khi cả nhân lọai.
13 Tháng Ba 2024
Bà Đinh Thảo, một nhà hoạt động nhân quyền và cũng là nghiên cứu sinh ngành khoa học chính trị, hiện đang ở tại Hoa Kỳ, nói: “Tình hình dân quyền năm nay rất ảm đạm. Có thể nói từ năm 2018, xu hướng nhân quyền ở Việt Nam đã đổi chiều đi xuống và cứ thế tệ dần. Đến năm 2023 có thể nói là tồi tệ nhất trong suốt cả một chuỗi dài mấy năm qua.” (RFA, đài Á Châu Tự do, ngày 2023.12.22 Người dân Việt Nam cũng không được quyền ra báo, lập hội, hội họp và lập đảng chính trị đối lập như quy định trong Điều 25 Hiến pháp 2013. Điều này viết: “Công dân có quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí, tiếp cận thông tin, hội họp, lập hội, biểu tình. Việc thực hiện các quyền này do pháp luật quy định.”
12 Tháng Ba 2024
Kính mời bạn đọc xem video clip của nhà báo - bình luận gia Ngô Nhân Dụng và cô Thu Hà Nguyễn - cựu Phó Thị Trưởng TP Garden Grove về kinh tế VN cs hôm nay, những lý do nào mà ngành xuất khẩu của VN gặp phải, và lý do chính, quan trọng nhất là bởi vì lũ sâu dân, mọt nước chúng nó đều là đảng viên, phải có bôi trơn, tham nhũng thì bọn chúng nó mới chịu làm.
09 Tháng Ba 2024
Bài báo của Học viện Chính trị khu vực I cũng không nêu danh tính các nhà đầu tư bước ngoài đã lợi dụng Doanh nghiệp Việt Nam để chen chân vào các vị trí chiến lược quốc phòng, nhưng với mục đích gì và cho ai? Theo quan điểm được nêu trong Tạp chí Cộng sản thì Việt Nam vẫn phải đối phó với “diễn biến hòa bình”, tình trạng “tự diễn biến” và “tự chuyển hóa” trong nội bộ”. Trong nhiều năm, nhóm chữ “diễn biến hòa bình” được đảng CSVN sử dụng để chỉ “các thế lực thù địch” do Hoa Kỳ lãnh đạo nhằm thực hiện âm mưu thay đổi chế độ chính trị ở Việt Nam. Nhưng từ giữa nhiệm kỳ khóa VII (1991-1996), Đảng đã chỉ ra 4 nguy cơ đối với ...