Thay đổi thể chế chính trị Việt Nam: Bằng cách nào?

29 Tháng Tư 201810:47 CH(Xem: 9337)
     THAY ĐỔI THỂ CHẾ CHÍNH TRỊ VIỆT NAM:
    BẰNG CÁCH NÀO?

download (9)





Nguyên Anh

 

 


Đây là câu hỏi của một đề tài khó nuốt, tôi đã phải suy nghĩ nhiều và tiếp xúc một số người nhằm tìm ra câu trả lời cho mệnh đề, trước tiên chúng ta hãy nhìn vào thể chế chính trị của Việt Nam, đó là một mô hình nhà nước độc tài dành hết quyền cai trị về mình cho nên được gọi là toàn trị mà người hưởng lợi từ quyền lực đó là đảng cộng sản Việt Nam mà cụ thể hơn là tầng lớp đảng viên đảng cộng sản.

Sự bất công, bất cập của nhà cầm quyền đã thể hiện rõ, không cần phải nhắc lại và tiến trình thay đổi thể chế chính trị là một điều kiện tiên quyết để có thể từ một quốc gia độc tài trở thành một quốc gia dân chủ.

Việc chống cộng mà cụ thể là chống đảng csVN là chuyện phải làm thế nhưng cũng có nhiều luồng dư luận trái chiều phân tích đưa ra ý kiến của mình trong đó phân biệt rõ ràng hai mệnh đề:

- Lật đổ đảng csVN

- Tiến hành tranh đấu để Việt Nam chấp nhận đa đảng phái-trong đó tôi xin nhấn mạnh là có cả đảng cộng sản.


Về ý kiến thứ nhất Lật đổ đảng csVN thì họ cho rằng việc đó là bất khả thi bởi vì phía đối lập, những người muốn  lật đổ hoàn toàn không có vũ khí, khí tài, kinh tế cũng như nhận được sự hậu thuẩn từ bất kỳ thế lực nào ngoài nước, (vui lòng suy nghĩ về chữ thế lực thật sự) điều đó sẽ dẫn đưa dân tộc Việt Nam đến vực thẳm của một cuộc nội chiến mới, máu xương sẽ phải đổ xuống cho mục đích cuối cùng.


Luận điểm thứ hai được đưa ra là không phải đảng viên cộng sản nào cũng xấu, làm sao có thể biết được rằng một thế lực có tiềm lực lật đổ được đảng csVN lại không tranh giành quyền lực, họ đầu tư công sức, tiền bạc vào cho cách mạng thì tất nhiên họ sẽ bám giữ lấy quyền cai trị quốc gia, không chừng một chế độ hậu cộng sản sẽ còn khắc nghiệt hơn thời cộng sản khi thế lực đó xây dựng lên một thể chế độc tài khác.

Do đó họ chọn cho mình phương án “sống cùng với lũ” tức là họ tranh đấu để nhà cầm quyền csVN công nhận nhiều thành phần đảng phái cùng tham chính, cùng nhau sống chung hòa bình trong cái Tổ Quốc Việt Nam xhcn, cùng chia sẻ quyền điều hành quốc gia và chia chác quyền hành cai trị.

Vì thế chúng ta không lấy làm lạ khi có những kẻ tại Hoa Kỳ phát biểu:” Việt Nam đã được thế giới công nhận, chúng ta chống cộng là sai, chúng ta chỉ xin họ cho người dân thêm dân chủ và nhân quyền”.
Thoạt đầu bất cứ ai có tinh thần tranh đấu đều thấy đây có vẻ là một phát biểu ngu nghê của một tên khờ khạo nào đó nhưng nếu nhìn kỹ vào thực chất vấn đề và đường hướng tranh đấu của họ chúng ta mới hiểu vì sao họ lại phát ngôn như thế:

Họ tranh đấu để cùng chia chác miếng bánh lợi nhuận mang tên Việt Nam.

Đó không phải là một phát ngôn ngô nghê thiếu cân nhắc mà đó chính là phát ngôn theo đúng chủ trương của nhóm họ đề ra, theo đó họ không chống cộng sản, họ chấp nhận đảng cộng sản cũng là một nhân tố giống như mình, cùng nhau tranh đấu để nhận được thực quyền bất kể dùng phương tiện nào và để minh chứng cho điều đó họ suy diễn ra những quốc gia văn minh như Pháp, Mỹ vẫn có đảng cộng sản vv và vv…

Nhưng họ lại không nghĩ đến những khía cạnh quan trọng  khác là khi họ công nhận đảng cộng sản Việt Nam tức là họ đã xác nhận tính không chính danh của đảng cộng sản là hợp pháp.

Họ vờ vĩnh quên rằng đảng csVN là một đảng phái không có tính chính danh bởi vì từ khi ra đời cho đến nay họ không được người dân đồng thuận thông qua lá phiếu, họ có được đất nước và chính quyền-do họ tạo nên- bằng vũ lực, bằng họng súng và nhà tù do đó giải pháp chung sống hòa bình cùng với đảng cs là một sự thừa nhận một nhà nước bất chính, ăn cướp và bất kỳ hội nhóm nào, đảng phái nào cho đó là chủ trương đứng đắn thì bản chất thực sự của họ cũng gian manh không kém cạnh đảng cộng sản.


Đó là mới nhìn từ một phía nhưng nếu nhìn từ chiến tuyến ngược lại thì đảng csVN không dễ dàng gì chấp nhận chia sẻ quyền lực cho bất kỳ đảng phái nào khác (ngoài trừ những đảng đối lập cuội do họ tạo ra), bởi vì không ai ngu dại gì chia sẻ cái miếng bánh ngon lành của mình cho một kẻ ngoại đạo, huống gì những kẻ đang muốn chia chác với mình là một nhóm người không có thực lực, không có kinh tế hùng mạnh cũng như quân sự, chuyện đó với đảng cs chỉ là chuyện giả tưởng của những tên phản động nhưng lại ngây thơ, thế nhưng cũng có thể đảng sẽ cho phép đảng đối lập ra đời để chứng minh với thế giới rằng Việt Nam cũng có dân chủ với nền chính trị lưỡng đảng tuy nhiên cái đảng đối lập đó chỉ có những tên lãnh đạo có lý lịch đỏ, những tên cơ hội đã bán linh hồn cho quỷ, chúng cùng nhau hoan ca tấu khúc khải hoàn trên máu xương của dân tộc.

Để có thể tranh đấu đòi hỏi quyền lợi của mình, những tổ chức đảng phái cuội đó đã có những  trang báo ngoài luồng tranh đấu trực diện với đảng cộng sản, chỉ trích khốc liệt thế nhưng nếu những ai vào đó sinh hoạt mà không phải là thành viên sẽ mau chóng chìm nghỉm, bại lộ tung tích, bị bắt giữ (vì bị họ bán đứng), còn những ý kiến chỉ rõ những sự thật bất lợi cho đảng, cho họ sẽ bị xóa thẳng tay, họ đã thể hiện rõ bản chất cơ hội chính trị của mình, con đường tranh đấu của họ chỉ là mong nhận được sự thừa nhận hợp pháp của nhà cầm quyền, chia chác quyền lợi và chấm hết.

Đó là những tổ chức, đảng phái cơ hội chính trị, bước đầu họ tranh giành quyền lực và bước kế tiếp là hạ bệ đảng cộng sản để dẫn đưa đất nước vào vòng cai trị của một thể chế còn khốc liệt hơn đảng cộng sản là độc tài quân Phiệt.


Trở lại vấn đề thay đổi thể chế chính trị Việt Nam thì tất cả mọi công dân trong nước lẫn hải ngoại cần phải nhìn nhận rằng chúng ta chỉ có thể thay đổi được thể chế chính trị một khi đã giải thể được chế độ cộng sản, đảng là nhân tố cản đường thay đổi từ một đất nước cộng sản thành một quốc gia dân chủ văn minh, thế nhưng làm cách nào để có thể giải thể đảng cộng sản là một câu hỏi lớn cho tất cả mọi người.

Nói thì rất dễ nhưng tiến hành rất khó bởi vì ngoài tiềm lực quân sự, kinh tế ra đảng cộng sản Việt Nam còn được Trung Cộng chống lưng, những ai tranh đấu cho một Việt Nam không cộng sản được đổi lấy bằng những năm tháng tù đày, bằng đàn áp bạo hành trong khi người dân tay không tấc sắt như những con cừu trong trại súc vật, tất cả đều sợ hãi không dám cất tiếng nói, chỉ mong sự bình yên sẽ đến với mình cho dù sự bình yên đấy là giả tạo mong manh.

Còn những người khác lại trông mong vào các thế lực ngoại bang giúp đỡ thế nhưng họ lại không chịu hiểu rằng các quốc gia khác đa phần đều có các doanh nghiệp đang hoạt động tại Việt Nam mà sự bất ổn định chính trị sẽ dẫn đến sự trì trệ của giới doanh gia nước họ, do đó ngoài việc lên tiếng dùm cho một số người tranh đấu bị đàn áp thì đa phần các cơ quan quốc tế đều im lặng, một phần vì nhà cầm quyền cho rằng đó là chuyện nội bộ, một phần Việt Nam không phải là Tổ Quốc của họ.

Như vậy thì phải làm sao để thay đổi chế độ?

Để trả lời câu hỏi này chúng ta cần phải nhìn nhận một giá trị mặc nhiên:

Tổ Quốc Việt Nam là của tất cả mọi người, của bạn, của tôi và 100 triệu con người đang sống trong nước lẫn hải ngoại, do đó tất cả đều cần phải có trách nhiệm với Tổ Quốc của mình và việc tranh đấu thay đổi chế độ cộng sản là công việc chung của tất cả con dân nước Việt - không loại trừ một ai - nhằm tiến tới một quốc gia dân chủ non trẻ chào đời.

Muốn đạt được điều đó thì chúng ta cần phải tập hợp lại, từ các tổ chức, hội đoàn, từ đó tiến đến thành lập các- xin lập lại là tôi dùng từ các để chỉ số nhiều - đảng phái đối lập, một điều kiện cần thiết để có thể liên kết và điều động số đông nhằm tạo ra các cuộc tuần hành, biểu tình gây sức ép với đảng cộng sản, tiến hành nhiều chiến dịch đình công, bãi thị nhằm làm suy yếu nền kinh tế, dùng mặt trận tuyên truyền một vũ khí mà cộng sản thường dùng để nâng cao dân trí người dân, tác động đến một bộ phận cầm súng đứng về phía dân tộc tạo nên một thế lực mạnh khống chế và bắt buộc đảng cầm quyền phải xuống thang giải thể và trao trả quyền điều hành quốc gia về tay nhân dân.

Để có thể làm điều đó các đảng phái non trẻ cần phải hoạt động kín trong thời điểm sơ khai, cẩn thận khi kết nạp đảng viên vì an ninh cộng sản sẽ trà trộn vào chống phá, công khai khi đã có đủ tiềm lực mạnh, khi đó các đảng đối lập mới có thể tạo nên sức ép, còn nếu không cẩn thận thì sẽ bị bóp chết từ trong trứng như những  hội, nhóm, đoàn thể đã gặp phải khi hoạt động tại Việt Nam.

Về phía thế hệ trẻ, nguồn nhân lực nhiệt tình thay đổi đất nước cần phải thật cẩn thận, kín đáo khi tham gia và sinh hoạt trong các tổ chức bởi vì cũng sẽ có những tổ chức ma, đảng phái cuội của cs lập ra nhằm lôi kéo, dụ dỗ và đưa chúng ta vào tròng vì thế hoạt động đơn tuyến, nhị tuyến sẽ là một công thức hữu hiệu trong bối cảnh hiện nay.

Về phương pháp tổ chức của các đảng đối lập tôi không lạm bàn vì mỗi nơi có cách điều hành khác nhau, tôi chỉ nói đến phương thức để có thể thay đổi thể chế chính trị nước Việt Nam nhằm thúc đẩy công cuộc chung, tuy nhiên tôi cũng xin trả lời một số đảng phái và nhóm người không cùng chung chính kiến như sau:

- Chọn phương án giải thể đảng cộng sản tức là chúng tôi không chấp nhận sự hiện diện của đảng, tất nhiên quan điểm của một vài cá nhân, tổ chức không là vấn đề nhưng nếu chúng tôi nhận được sự đồng thuận của bán nửa dân tộc thì đó lại là vấn đề.

- Đây là sự tranh đấu của nội bộ người dân Việt Nam với nhà cầm quyền trong đó đòi hỏi của người dân là chính đáng và nhà cai trị bắt buộc phải chấp nhận, dù cho công cuộc có đổ máu, có đàn áp nhưng sẽ - tôi xin nhấn mạnh chữ sẽ -không đưa dân tộc Việt Nam vào cuộc nội chiến lần thứ hai.

- Tôi tranh đấu cho nền dân chủ do đó tôi tôn trọng tuyệt đối quyền dân chủ của người dân, họ có quyền chọn cho mình thể chế chính trị, màu cờ, sắc áo thông qua trưng cầu dân ý mà không một ai, tổ chức, đảng phái nào có quyền áp đặt.

Cuối cùng để trả lời cho nghi vấn về giả thuyết những người tranh đấu sẽ cố giữ lấy quyền hành cai trị như một ai đó lo sợ thì đó chỉ là nỗi lo sợ viễn vông, tôi xin lấy danh dự của một con người có lòng tự trọng để nói rằng: “Tôi và các người đồng chí hướng với mình chỉ thể hiện trách nhiệm của mình với đất nước, trong đó chúng tôi chỉ mong rằng quê hương không còn bóng dáng cộng sản để chúng tôi có thể nhìn thấy được một ngày mai tươi sáng cho những thế hệ kế thừa, chúng tôi sẽ trở về quê hương để đến những vùng sâu, vùng xa, đem ánh sáng văn minh nhân loại cho các trẻ em nghèo, chúng tôi hiểu được vị trí của chúng tôi và nhiệm vụ của một quốc gia hậu cộng sản là của thế hệ trẻ, tôi  cũng xin nhắn tới các đảng phái nào đang có tham vọng hãy mở mắt ra để thấy rằng trong lòng dân tộc không hề thiếu vắng những nhân tài, những chính khách chuyên nghiệp có thể dẫn đưa còn thuyền Việt Nam non trẻ vượt qua thác ghềnh để tiến tới một quốc gia cường thịnh”.


Ý kiến bạn đọc
30 Tháng Tư 20185:08 SA
Super Administrator
Nhà báo Nguyên Anh xác nhận nhận định của ông không đúng về bài viết tại trang Dân Luận.
Các bài viết của tác giả Nguyên Anh có mặt trên hệ thống mạng Việt Ngữ toàn cầu.
Có thể dễ dàng tìm thấy khi ông có bộ sách "Con Đường Tranh Đấu" trong đó đa phần là các bài viết của tác giả từ trong nước.
Hiện nay tác giả đang tỵ nạn chính trị tại Hợp Chủng Quốc Hoa Kỳ.
30 Tháng Tư 20184:10 SA
Khách
Trích: ..."chúng ta cần phải tập hợp lại, từ các tổ chức, hội đoàn, từ đó tiến đến thành lập các- xin lập lại là tôi dùng từ các để chỉ số nhiều - đảng phái đối lập, một điều kiện cần thiết để có thể liên kết và điều động số đông nhằm tạo ra các cuộc tuần hành, biểu tình gây sức ép với đảng cộng sản, tiến hành nhiều chiến dịch đình công, bãi thị nhằm làm suy yếu nền kinh tế, dùng mặt trận tuyên truyền một vũ khí mà cộng sản thường dùng để nâng cao dân trí người dân, tác động đến một bộ phận cầm súng đứng về phía dân tộc tạo nên một thế lực mạnh khống chế và bắt buộc đảng cầm quyền phải xuống thang giải thể và trao trả quyền điều hành quốc gia về tay nhân dân." -- Nguyên Anh 29-04-2018 (**)

Các quí vị 'CHÍNH TRỊ GIA chân chính & thực tế' phải là nhà trường của công dân Việt Nam về "THÁI ĐỘ CHÍNH TRỊ”
... Ông GS.Nguyễn Văn Bông 1929-1971, Viện trưởng Học viện Quốc gia Hành chánh thời Đệ nhị Cộng hòa, giáo sư, chính khách Việt Nam Cộng hòa- trong bài viết "THÁI ĐỘ CHÍNH TRỊ” đã ngộ ra một nhận định chân lý:

...Trường hợp của những người cầm bút, của văn sĩ, của các vị có danh tiếng.v.v… nghề nghiệp của họ đưa đến một "THÁI ĐỘ CHÍNH TRỊ”, hoặc đôi khi có hậu quả chính trị mà họ không ý thức.

Những người cầm bút trong những quyển tiểu thuyết hay những quyển tùy bút, tiểu luận… khi họ tố cáo những tệ đoan trong xã hội; khi họ miêu tả chánh giới với những đặc điểm như loạn luân, lãng mạn, con buôn chánh trị; khi họ tố cáo những thối nát của chính quyền .v.v... thì dù muốn dù không , các hành vi, thái độ của họ đều có tính cách chánh trị, có hậu quả chánh trị, và đôi khi, nhận định của họ có ảnh hưởng sâu rộng trong xã hội cũng như trong cuộc sinh hoạt chánh trị.

Đã là người có học, lại có năng khiếu cầm bút thì không thể nào chỉ ghi nhận các sự kiện đang xảy ra mà không có đưa ra nhận xét, nhận định, suy nghĩ cá nhân…. Tất cả các nhận xét, nhận định này đều được gọi là "THÁI ĐỘ CHÍNH TRỊ”...
- Nếu đảng cầm quyền hoặc là một chính phủ đương quyền mà không thực thi được 3 nhiệm vụ chính yếu của mình thì …một cách đơn giản và dể hiểu:
https://www.facebook.com/vanba.nguyen.1088/posts/165215734309568

(**). Xưa tôi rất thích bài dưới đây, nay đọc kỹ cách hành văn cùng ý tưởng trong bài này, thiễn nghĩ: hai bài xưa & nay là cùng tác giả:
https://danluanvn.blogspot.com/2010/12/nguyen-anh-vi-sao-dan-chu-va-bat-ong.html
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
28 Tháng Ba 20248:16 CH(Xem: 502)
Tuy nhiên Tuyên giáo, cơ quan tuyên truyền của đảng, lại “thương mại hóa” hoạt động tôn giáo để quy kết trách nhiệm hình sự. “Trước những hiện tượng thu hút sự chú ý của dư luận xã hội thời gian gần đây, liên quan đến các hoạt động mang tính chất “thị trường”, “cung - cầu” của một số cơ sở thờ tự Phật giáo ở nước ta, không ít các nhà nghiên cứu văn hóa, học giả đặt câu hỏi: trong tình hình mới, có hay không – nên hay không nên công nhận “thị trường tôn giáo”? Khi đưa vấn đề sinh tồn của tôn giáo vào “thị trường” để “vật chất hóa” vấn đề tâm linh, phải chăng nhà nước muốn kiểm soát gay gắt hơn vấn đề tín ngưỡng, tôn giáo?
28 Tháng Ba 20248:16 CH(Xem: 429)
Nói đến XHCN thì phải nhìn nhận VN là một quốc gia đi theo hàng chót, những quốc gia đã từng xây dựng như Liên Xô, Ba Lan, Đông Đức, Tiệp Khắc…; người dân đã nhìn thấy những bất công, bất cấp của chế độ XHCN và họ đã mạnh dạn thay đổi, Liên Xô, cái nôi của Cách Mạng Tháng 10, của Lê Nin đã không còn là cộng sản mà thay vào đó là một quốc gia đi theo con đường tư bản của những tên độc tài, Đông Đức đã đập bỏ bức tường ô nhục ngăn cách hai miền để tiến đến thống nhất trong hòa bình và trở thành một quốc gia hùng mạnh đi theo con đường tư bản chủ nghĩa...
28 Tháng Ba 20248:15 CH(Xem: 105)
Về chính trị, VN cũng chẳng có gì đáng tự hào. Nền tảng chính trị VN trước đây (ở miền Bắc) và sau này (cả nước) lệ thuộc vào Tàu và Liên Xô. VN vẫn theo một chủ nghĩa lỗi thời và đã hết sức sống, một chủ nghĩa mà nơi khai sinh ra nó đã khai tử nó hơn 20 năm trước đây. Người Việt chẳng phát kiến được một chủ thuyết chính trị nào, mà chỉ rập khuôn theo chủ nghĩa Mao – Stalin. Không thể nào tự hào khi mà chính quyền ra rả mỗi ngày bảo người dân phải làm gì và giảng giải rằng yêu nước là yêu chủ nghĩa xã hội!
23 Tháng Ba 20245:58 CH(Xem: 1070)
Năm 2017, khi còn làm Trưởng Ban Tuyên giáo Trung ương, ông Võ Văn Thưởng đã từng làm xã hội xôn xao với tuyên bố “không sợ đối thoại, không sợ tranh luận”. Tưởng chừng như cánh cửa đón nhận các ý kiến khác biệt đã mở rộng, sau khi luật an ninh mạng – luật không chấp nhận ý kiến khác biệt ra đời. Vậy mà, đó chỉ là lời tuyên bố vui miệng của Thưởng. Năm 2024, ông Đỗ Minh Hiền ở Hà Nội, một người viết lý luận triết học riêng, khác biệt với triết học Marx Lenin, bị 6 năm tù. Không ai biết ông ta viết gì, lập luận ra sao, vì bởi ông ta chưa bao giờ có dịp được đối thoại, hay tranh luận để nhận biết mình sai hay đúng trong giấc mơ mà...
20 Tháng Ba 20248:41 CH(Xem: 1256)
Những người đảng viên đang yêu đảng, cuồng đảng, đừng cho rằng đây là luận điệu của bọn thế lực ‘chống phá, thù địch’, mà hãy nhìn lại lời nói của lãnh tụ các người, ông Hồ Chí Minh đã từng giáo dục các đảng viên của mình là ‘cần kiệm, liêm chính, chí công vô tư’, vậy thì các ông, bà nghĩ sao về những bất công, bất cập hàng ngày trông thấy từ chính những người lãnh đạo của mình?!, liệu rằng những đảng viên đảng cộng sản còn có lý tưởng hay chỉ là vào đó chỉ để noi gương tham nhũng theo cấp trên của mình?.
20 Tháng Ba 20248:40 CH(Xem: 738)
Việc ông Thưởng từ chức đánh dấu sự khởi đầu của một giai đoạn bất ổn chính trị mới ở Việt Nam. Kể từ Đại hội 13 của đảng Cộng sản Việt Nam hồi đầu năm 2021, đã có nhiều vụ cách chức và truy tố cấp cao, trong số đó có 4 ủy viên Bộ Chính trị (trong đó có Thưởng và người tiền nhiệm Nguyễn Xuân Phúc), một phó thủ tướng, hai bộ trưởng và hơn chục lãnh đạo tỉnh. Việc thay thế quá nhanh hai Chủ tịch nước đặc biệt đáng chú ý, vì ông Phúc cũng bị cách chức hồi đầu năm 2023, sau khi nhậm chức chưa đầy hai năm.
16 Tháng Ba 20245:57 CH(Xem: 1106)
Thực tế, trái lại, cho thấy mọi cuộc cách mạng dù tiến bộ và tích cực đến đâu, đều có khuyết điểm và cần phải tu chính thêm. Hơn nữa có những cuộc cách mạng không những hoàn toàn vắng bóng những yếu tố tích cực, mà còn mang lại tại họa cho dân tộc xuyên qua nhiều thế hệ. Điển hình là các cuộc cách mạng Cộng Sản và Hồi Giáo cực đoan mà chúng ta sẽ phân tách trong bài này. Chúng ta cũng sẽ phân tách tầm mức quan trọng chiến lược của yếu tố viễn kiến trong nhận thức của những người lãnh đạo. Yếu tố viễn kiến giữ một vai trò tối quan trọng, giúp chúng ta phân biệt giữa một cuộc cách mạng có tính tiến bộ và một cuộc cách mạng mang tính phản tiến bộ, gây tai họa cho một dân tộc và đôi khi cả nhân lọai.
13 Tháng Ba 20248:05 CH(Xem: 1622)
Bà Đinh Thảo, một nhà hoạt động nhân quyền và cũng là nghiên cứu sinh ngành khoa học chính trị, hiện đang ở tại Hoa Kỳ, nói: “Tình hình dân quyền năm nay rất ảm đạm. Có thể nói từ năm 2018, xu hướng nhân quyền ở Việt Nam đã đổi chiều đi xuống và cứ thế tệ dần. Đến năm 2023 có thể nói là tồi tệ nhất trong suốt cả một chuỗi dài mấy năm qua.” (RFA, đài Á Châu Tự do, ngày 2023.12.22 Người dân Việt Nam cũng không được quyền ra báo, lập hội, hội họp và lập đảng chính trị đối lập như quy định trong Điều 25 Hiến pháp 2013. Điều này viết: “Công dân có quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí, tiếp cận thông tin, hội họp, lập hội, biểu tình. Việc thực hiện các quyền này do pháp luật quy định.”
12 Tháng Ba 20248:11 CH(Xem: 1996)
Kính mời bạn đọc xem video clip của nhà báo - bình luận gia Ngô Nhân Dụng và cô Thu Hà Nguyễn - cựu Phó Thị Trưởng TP Garden Grove về kinh tế VN cs hôm nay, những lý do nào mà ngành xuất khẩu của VN gặp phải, và lý do chính, quan trọng nhất là bởi vì lũ sâu dân, mọt nước chúng nó đều là đảng viên, phải có bôi trơn, tham nhũng thì bọn chúng nó mới chịu làm.
09 Tháng Ba 20246:22 CH(Xem: 1719)
Bài báo của Học viện Chính trị khu vực I cũng không nêu danh tính các nhà đầu tư bước ngoài đã lợi dụng Doanh nghiệp Việt Nam để chen chân vào các vị trí chiến lược quốc phòng, nhưng với mục đích gì và cho ai? Theo quan điểm được nêu trong Tạp chí Cộng sản thì Việt Nam vẫn phải đối phó với “diễn biến hòa bình”, tình trạng “tự diễn biến” và “tự chuyển hóa” trong nội bộ”. Trong nhiều năm, nhóm chữ “diễn biến hòa bình” được đảng CSVN sử dụng để chỉ “các thế lực thù địch” do Hoa Kỳ lãnh đạo nhằm thực hiện âm mưu thay đổi chế độ chính trị ở Việt Nam. Nhưng từ giữa nhiệm kỳ khóa VII (1991-1996), Đảng đã chỉ ra 4 nguy cơ đối với ...
09 Tháng Ba 20246:20 CH(Xem: 1676)
Thật là ngây thơ khi tin rằng Trump sẽ đánh Tầu giúp Việt Nam trong khi Trump từ chối viện trợ cho Ukraine chống Nga xâm lăng. Trump chi biết có tiền và gái. Về chính trị, Trump chủ trương “Nước Mỹ Trước Hết” (America First), “Chủ Nghĩa Dân Tộc Thiên Chúa Giáo Da Trắng” (White Christian Nationalism), lo chuyện nội bộ, rút nước Mỹ ra khỏi Tổ Chức Hiệp Ước Bắc Đại Tây Dương (North Atlantic Treaty Organization – NATO), mang quân đội trở về Mỹ, không can thiệp vào chuyện thế giới, phục hồi chủ nghĩa không can thiệp (non-intervention) hay còn gọi là chủ nghĩa biệt lập (isolationism) vào thế kỷ XVIII và XIX và thời kỳ tiền Đệ Nhị Thế Chiến.
02 Tháng Ba 20246:44 CH(Xem: 2442)
Riêng đảng CSVN thì còn cho nhân dân ăn bánh vẽ để đỡ đói. Chẳng hạn, tuy hàng triệu dân nghèo rớt mồng tơi, bệnh hoạn, không cơm ăn áo mặc, hàng triệu trẻ em rách rưới không trường học, không đủ mì tôm sống còn mỗi ngày, nhưng điều 3 Hiến Pháp 2013 quy định một cách ngạo nghễ theo tinh thần TBT Nguyễn Phú Trọng: “Nhà nước bảo đảm và phát huy quyền làm chủ của Nhân dân; công nhận, tôn trọng, bảo vệ và bảo đảm quyền con người, quyền công dân; thực hiện mục tiêu dân giàu, nước mạnh, dân chủ, công bằng, văn minh, mọi người có cuộc sống ấm no, tự do, hạnh phúc, có điều kiện phát triển toàn diện”.
29 Tháng Hai 20247:24 CH(Xem: 2071)
Sau khi Liên xô sụp đổ nhiều người tưởng rằng chủ nghĩa cộng sản sẽ cáo chung trên toàn thế giới. Nhưng không phải vậy, loại giống mới “cộng sản” đã tìm được một mảnh đất phù hợp để phát triển, đó là Trung Quốc với hệ thống tư tưởng đức trị và pháp Trị chuyên chế đã ăn sâu hàng ngàn năm, tiếp tục bắt rễ và sinh sôi để xây dựng một xã hội “đặc sắc Trung Quốc”. Đức trị ở đây là gắn liền với Nho giáo mà đứng đầu là Khổng Tử và Pháp trị là nói đến thuật cai trị theo trường phái Pháp gia trong lịch sử cổ đại của Trung Quốc mà đứng đầu là Hàn Phi.
28 Tháng Hai 20247:28 CH(Xem: 1890)
Tuổi gì không biết nhưng trong gần 4 năm qua sau khi Tổng Thống Biden nhậm chức, sự ủng hộ ông Trump một cách cuồng nhiệt của người Việt không suy giảm bao nhiêu. Căn cứ vào những bài viết, những ý kiến trên Facebook, Twitter..., cho thấy người VN tiếp tục ủng hộ ông Trump mạnh mẽ - sự ủng hộ bất chấp lẽ phải, đạo đức, sự thật về con người, bản chất của Trump - bị bóc mẻ qua những phiên tòa đã kết thúc và đang diễn ra, hơn 10 cuốn sách, hồi ký của các cộng sự viên thân tín nhất trong nội các Trump xuất bản... - mong cho ông được trở lại Tòa Bạch Ốc thêm 4 năm nữa. Để làm gì?
27 Tháng Hai 20248:26 CH(Xem: 2202)
Bốn “kiên định” này không mới. Tất cả chỉ là bản cũ sao lại từ thời kỳ được gọi là “đổi mới”, bắt đấu từ năm 1986. Vì vậy, sau 38 năm đuổi theo cái bóng không tưởng là “xã hội chủ nghĩa”, ông Nguyễn Phú Trọng phải gượng ép giải thích với nhân dân rằng: “ Vì con đường đi lên chủ nghĩa xã hội ở nước ta là lâu dài và chưa có tiền lệ, còn rất nhiều khó khăn, thách thức.” Nhóm chữ “chưa có tiền lệ” được đảng giải thích với quyết định “bỏ qua chế độ Tư bản” để “quá độ lên Xã hội chủ nghĩa”. Nhưng không ai trong đảng định hình được “mặt mũi” của xã hội này như thế nào. Vì vậy đảng đã “ấm ớ hội tề” khi tung ra chủ trương làm “kinh tế thị trường...
28 Tháng Ba 2024
Tuy nhiên Tuyên giáo, cơ quan tuyên truyền của đảng, lại “thương mại hóa” hoạt động tôn giáo để quy kết trách nhiệm hình sự. “Trước những hiện tượng thu hút sự chú ý của dư luận xã hội thời gian gần đây, liên quan đến các hoạt động mang tính chất “thị trường”, “cung - cầu” của một số cơ sở thờ tự Phật giáo ở nước ta, không ít các nhà nghiên cứu văn hóa, học giả đặt câu hỏi: trong tình hình mới, có hay không – nên hay không nên công nhận “thị trường tôn giáo”? Khi đưa vấn đề sinh tồn của tôn giáo vào “thị trường” để “vật chất hóa” vấn đề tâm linh, phải chăng nhà nước muốn kiểm soát gay gắt hơn vấn đề tín ngưỡng, tôn giáo?
28 Tháng Ba 2024
Nói đến XHCN thì phải nhìn nhận VN là một quốc gia đi theo hàng chót, những quốc gia đã từng xây dựng như Liên Xô, Ba Lan, Đông Đức, Tiệp Khắc…; người dân đã nhìn thấy những bất công, bất cấp của chế độ XHCN và họ đã mạnh dạn thay đổi, Liên Xô, cái nôi của Cách Mạng Tháng 10, của Lê Nin đã không còn là cộng sản mà thay vào đó là một quốc gia đi theo con đường tư bản của những tên độc tài, Đông Đức đã đập bỏ bức tường ô nhục ngăn cách hai miền để tiến đến thống nhất trong hòa bình và trở thành một quốc gia hùng mạnh đi theo con đường tư bản chủ nghĩa...
28 Tháng Ba 2024
Về chính trị, VN cũng chẳng có gì đáng tự hào. Nền tảng chính trị VN trước đây (ở miền Bắc) và sau này (cả nước) lệ thuộc vào Tàu và Liên Xô. VN vẫn theo một chủ nghĩa lỗi thời và đã hết sức sống, một chủ nghĩa mà nơi khai sinh ra nó đã khai tử nó hơn 20 năm trước đây. Người Việt chẳng phát kiến được một chủ thuyết chính trị nào, mà chỉ rập khuôn theo chủ nghĩa Mao – Stalin. Không thể nào tự hào khi mà chính quyền ra rả mỗi ngày bảo người dân phải làm gì và giảng giải rằng yêu nước là yêu chủ nghĩa xã hội!
23 Tháng Ba 2024
Năm 2017, khi còn làm Trưởng Ban Tuyên giáo Trung ương, ông Võ Văn Thưởng đã từng làm xã hội xôn xao với tuyên bố “không sợ đối thoại, không sợ tranh luận”. Tưởng chừng như cánh cửa đón nhận các ý kiến khác biệt đã mở rộng, sau khi luật an ninh mạng – luật không chấp nhận ý kiến khác biệt ra đời. Vậy mà, đó chỉ là lời tuyên bố vui miệng của Thưởng. Năm 2024, ông Đỗ Minh Hiền ở Hà Nội, một người viết lý luận triết học riêng, khác biệt với triết học Marx Lenin, bị 6 năm tù. Không ai biết ông ta viết gì, lập luận ra sao, vì bởi ông ta chưa bao giờ có dịp được đối thoại, hay tranh luận để nhận biết mình sai hay đúng trong giấc mơ mà...
20 Tháng Ba 2024
Những người đảng viên đang yêu đảng, cuồng đảng, đừng cho rằng đây là luận điệu của bọn thế lực ‘chống phá, thù địch’, mà hãy nhìn lại lời nói của lãnh tụ các người, ông Hồ Chí Minh đã từng giáo dục các đảng viên của mình là ‘cần kiệm, liêm chính, chí công vô tư’, vậy thì các ông, bà nghĩ sao về những bất công, bất cập hàng ngày trông thấy từ chính những người lãnh đạo của mình?!, liệu rằng những đảng viên đảng cộng sản còn có lý tưởng hay chỉ là vào đó chỉ để noi gương tham nhũng theo cấp trên của mình?.
20 Tháng Ba 2024
Việc ông Thưởng từ chức đánh dấu sự khởi đầu của một giai đoạn bất ổn chính trị mới ở Việt Nam. Kể từ Đại hội 13 của đảng Cộng sản Việt Nam hồi đầu năm 2021, đã có nhiều vụ cách chức và truy tố cấp cao, trong số đó có 4 ủy viên Bộ Chính trị (trong đó có Thưởng và người tiền nhiệm Nguyễn Xuân Phúc), một phó thủ tướng, hai bộ trưởng và hơn chục lãnh đạo tỉnh. Việc thay thế quá nhanh hai Chủ tịch nước đặc biệt đáng chú ý, vì ông Phúc cũng bị cách chức hồi đầu năm 2023, sau khi nhậm chức chưa đầy hai năm.
16 Tháng Ba 2024
Thực tế, trái lại, cho thấy mọi cuộc cách mạng dù tiến bộ và tích cực đến đâu, đều có khuyết điểm và cần phải tu chính thêm. Hơn nữa có những cuộc cách mạng không những hoàn toàn vắng bóng những yếu tố tích cực, mà còn mang lại tại họa cho dân tộc xuyên qua nhiều thế hệ. Điển hình là các cuộc cách mạng Cộng Sản và Hồi Giáo cực đoan mà chúng ta sẽ phân tách trong bài này. Chúng ta cũng sẽ phân tách tầm mức quan trọng chiến lược của yếu tố viễn kiến trong nhận thức của những người lãnh đạo. Yếu tố viễn kiến giữ một vai trò tối quan trọng, giúp chúng ta phân biệt giữa một cuộc cách mạng có tính tiến bộ và một cuộc cách mạng mang tính phản tiến bộ, gây tai họa cho một dân tộc và đôi khi cả nhân lọai.
13 Tháng Ba 2024
Bà Đinh Thảo, một nhà hoạt động nhân quyền và cũng là nghiên cứu sinh ngành khoa học chính trị, hiện đang ở tại Hoa Kỳ, nói: “Tình hình dân quyền năm nay rất ảm đạm. Có thể nói từ năm 2018, xu hướng nhân quyền ở Việt Nam đã đổi chiều đi xuống và cứ thế tệ dần. Đến năm 2023 có thể nói là tồi tệ nhất trong suốt cả một chuỗi dài mấy năm qua.” (RFA, đài Á Châu Tự do, ngày 2023.12.22 Người dân Việt Nam cũng không được quyền ra báo, lập hội, hội họp và lập đảng chính trị đối lập như quy định trong Điều 25 Hiến pháp 2013. Điều này viết: “Công dân có quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí, tiếp cận thông tin, hội họp, lập hội, biểu tình. Việc thực hiện các quyền này do pháp luật quy định.”
12 Tháng Ba 2024
Kính mời bạn đọc xem video clip của nhà báo - bình luận gia Ngô Nhân Dụng và cô Thu Hà Nguyễn - cựu Phó Thị Trưởng TP Garden Grove về kinh tế VN cs hôm nay, những lý do nào mà ngành xuất khẩu của VN gặp phải, và lý do chính, quan trọng nhất là bởi vì lũ sâu dân, mọt nước chúng nó đều là đảng viên, phải có bôi trơn, tham nhũng thì bọn chúng nó mới chịu làm.
09 Tháng Ba 2024
Bài báo của Học viện Chính trị khu vực I cũng không nêu danh tính các nhà đầu tư bước ngoài đã lợi dụng Doanh nghiệp Việt Nam để chen chân vào các vị trí chiến lược quốc phòng, nhưng với mục đích gì và cho ai? Theo quan điểm được nêu trong Tạp chí Cộng sản thì Việt Nam vẫn phải đối phó với “diễn biến hòa bình”, tình trạng “tự diễn biến” và “tự chuyển hóa” trong nội bộ”. Trong nhiều năm, nhóm chữ “diễn biến hòa bình” được đảng CSVN sử dụng để chỉ “các thế lực thù địch” do Hoa Kỳ lãnh đạo nhằm thực hiện âm mưu thay đổi chế độ chính trị ở Việt Nam. Nhưng từ giữa nhiệm kỳ khóa VII (1991-1996), Đảng đã chỉ ra 4 nguy cơ đối với ...