Hồi Ức 30-4-1975 - Cái Loa Công Cộng Của Phường

25 Tháng Ba 20159:54 CH(Xem: 11906)

Hồi ức 30-4-1975 - Cái loa công cộng của phường

 

Tôn-Thất Long

 

images

 







Sau ngày 30/04/1975, nhiều điều thay đổi mới lạ đã xảy ra làm xáo trộn hoàn toàn nếp sống thường nhật của mọi người dân miền Nam như việc treo cờ, treo hình, đi họp tổ dân phố, lao động công ích… với hình thức gần như là cưỡng ép. Mọi việc thay đổi một cách đột ngột xảy ra từ thành thị cho đến nông thôn, thay đổi ở khắp hang cùng ngõ hẻm với dạng đại trà. Một trong những điều thay đổi mới lạ và làm xáo trộn lối sinh hoạt đến với người dân miền Nam mà bản thân tôi là một chứng nhân và nhớ mãi khi còn ở quê nhà, đó là cái loa công cộng của phường. Mặc dù thời gian đã gần 40 năm trôi qua nhưng ký ức về cái loa công cộng vẫn không bao giờ phai nhòa.


5 giờ sáng, trời còn tù mù, sương phủ dày đặc cái xóm nhỏ, các căn nhà còn đóng kín cửa, mọi vật đều yên tĩnh và êm đềm, chỉ có gió thổi lá thông nghe xào xạc khắp mọi nơi. Đây là lúc mà mọi người say giấc nồng nhất thì cũng chính là lúc mọi người trong cái xóm nhỏ bị dựng dậy bởi cái âm thanh rè rè, the thé, rú rít lên từ cái loa công cộng được gắn cao ngay trên cây thông trước dãy nhà tôi. Xui xẻo sao mà họ lại không bắt ở đâu mà lại đi bắt cái loa ngay đối diện với dãy nhà tôi đang ở trên 1 trong 3 cành cây thông trước một khoảng sân đất rộng là nơi dùng cho tụi trẻ tụi tôi hay chơi đùa mỗi ngày.


Với cái xóm nhỏ tôi ở này thì cái loa đó đủ phát ra âm lượng cho cả xóm cùng nghe, nhưng riêng với dãy nhà tôi ở thì cái âm thanh đó đủ làm cho mọi người dù đang trong giấc ngủ mê say có thể nhảy dựng ra khỏi giường mà mặt mày vẫn còn đầy khiếp đảm. Đầu tiên nó phát ra âm thanh hú rít lên một cách đột ngột với cái tầng âm lượng cao vòi vọi, xói cả vào tai, xoáy vào óc làm lông tóc muốn dựng đứng cả lên, cái âm thanh nó giống như là tình trạng quý vị khi đi hát Karaoke mà đôi khi quên đi nên quý vị để 2 cái micro xích lại gần nhau, nó hú lên một cách đột ngột làm cho những người yếu bóng vía hết hồn có thể té ngã. Sau màn rú rít là tiếng cô hay anh phát ngôn viên thử giọng hay tập đếm "1,2,3...". Sau khi tập đếm xong, chương trình đánh thức tạm ngưng trong giây lát và thay vào đó là vài tiếng đập bịch bịch vào cái micro như để đánh thức cái micro thức dậy trước khi ngâm nga bài ca chính thức trong ngày.


"Đây là đài tiếng nói Việt Nam, phát thanh từ thủ đô Hà Nội ...", giọng cô xướng ngôn viên phát lên, cái giọng mà tôi không bao giờ quên, tất cả các xướng ngôn viên của đài này họ thích nhấn giọng, từng câu từng chữ đọc ra mà cứ gằn gằn như muốn cho mọi người biết rằng đây là một thông báo rất quan trọng, khẩn cấp mà nhà nước cần phải khẩn báo cho người dân biết mặc dù chỉ là kêu gọi tổng vệ sinh đường phố, thi đua khu phố văn hóa, tăng gia sản xuất hoặc cải thiện cái bếp mà lúc nào cũng nguội lạnh, hay thông tin các lãnh tụ của các nước XHCN đến viếng thăm nhau với tình đồng chí thân ái cùng phát huy tình đoàn kết giữa các nước anh em Cộng Sản, cũng như lên án bọn đế quốc phương Tây tìm cách phá hoại thành trì của CNXH. Với cái giọng tiếng như vậy mà còn đi kèm với cái loa bật hết công suất nó nghe như the thé, nó như gào thét và gầm rú vào tai người dân. Nếu có ai để ý thì tất cả các người xướng ngôn viên của các đài nhà nước Việt Nam, Trung Quốc và Bắc Triều Tiên đều giống như một lò mà đúc ra, họ đều nói đúng với một kiểu cách như nhau.


Sau khi tra tấn xong bản tin chính thức của đài tiếng nói Việt Nam là mọi người được thưởng thức những bản nhạc đại loại như "Hà Nội niềm tin yêu và hy vong - Mặt hồ Gươm vẫn lung linh mây trời..." với giọng ca the thé mà đem so ra không thua gì giọng Sprano hát trong các vở kịch opera mặc dù bản nhạc đang hát là loại nhạc trữ tình. Cho dù bạn có là người đam mê âm nhạc đến bao nhiêu nữa thì sau khi nghe xong những bản nhạc dạng đó ngày qua ngày thì nó trở thành nỗi khủng khiếp nhập tâm chứ không còn dám nghĩ đến thưởng thức món âm nhạc đó nữa. Đó là những bản nhạc trong khoảng thời gian 75-79, từ những năm 79 trở về sau thì các bản nhạc đỏ hùng tráng được thay thế vào như "Bác đang cùng chúng cháu hành quân, Trường Sơn Đông Trường Sơn Tây, Tiểu đoàn 307, Năm anh em trên 1 chiếc xe tăng..." để kêu gọi thanh niên xung phong đi bộ đội chống quân xâm lược biên giới phía Tây Nam và bọn bành trướng bá quyền phương Bắc.


Cũng vẫn chưa hết, sau bản tin trong nước thì đến các bản tin của địa phương. Trong thời gian đầu khi họ vừa vào tiếp quản miền Nam, vì không tin vào bất cứ ai không thuộc về bên họ nên họ cho mời các vị thành phần cốt cán nhất là những người vừa mới phổ cập văn hóa hay bình dân học vụ từ trong rừng mới ra để làm cán bộ văn hóa thông tin phường với nhiệm vụ chủ yếu là đọc tin, đó là những giọng nói ngọng, nói vấp vì không rành đọc sách báo được mời vào để lấp liếm chỗ trống cho đủ giờ. Đến mãi sau này mới có một số thành phần 30-4 chạy theo thì mới đỡ khổ và có khá lên cho dân chúng nhờ vì có học hành và giọng điệu đọc trôi chảy hơn rất nhiều.


Cái loa này nó tra tấn, nó ra rả mỗi sáng sớm và mỗi buổi chiều, nó ra sức công phá, lúc thì gào thét, lúc thì nó rú ré, lúc thì thều thào và có lúc thì nó rền rĩ. Nó hành hạ, nó thật khó chịu, nó như là dịch bệnh mà nhà nước muốn cho mọi người phải sống thử để kiểm nghiệm rằng cuộc sống dưới chế độ Cộng Sản là phải như thế. Nó làm ô nhiễm "ỒN" đến đời sống của mọi người, nó vang đi trong không khí, trong hơi thở của mọi người, nó xâm phạm đến quyền riêng tư là được nghỉ ngơi của người già và trẻ em, nó là nỗi ám ảnh của mọi người dân mà không ai dám lên tiếng phản bác hay phẫn nộ chống đối.


Cái loa như là con ngựa chứng mở không đúng lúc, đúng nơi, đúng chỗ, nó hỏi thăm mọi người mà chẳng ai mong muốn nó đến thăm, nó chưa bao giờ hiểu "Trời đánh còn tránh miếng ăn, giấc ngủ", nó hành hạ và làm ảnh hưởng đến sinh hoạt của mọi người, nó làm việc không ngưng nghỉ kể cả cuối tuần là ngày duy nhất mà mọi người được quyền ngủ trể, dậy trể và lười biếng. Nhưng nói cho cùng, cũng phải ngả mũ bái phục cái vị trời đánh nào đó đã nghĩ ra cách thức tuyên truyền cổ lổ sĩ và tra tấn khủng khiếp này. Tôi còn nhớ lúc xưa, xưa quá đến mức tôi không còn nhớ là lúc nào, các chương trình TV vào thời đó cứ đến đúng 9 giờ tối là người xướng ngôn viên luôn nói câu "Xin quý vị điều chỉnh âm thanh vừa đủ nghe để đừng làm phiền những người xung quanh." Cái thời xa xưa thân ái đó đã bị đạp đổ và cướp mất đi để ngày này cái loa nó cưỡng hiếp lỗ tai và cuộc sống của mọi người mà không ai dám chống lại.


Đã 40 năm trôi qua, càng ngạc nhiên hơn nữa là ngày nay với sự phát triển vượt bực và phổ cập của đủ các loại phương tiện truyền thông như báo chí, đài radio, TV và internet, nhưng cái loa công cộng nó vẫn sống dai, sống khỏe ở một số địa phương như là loài ăn bám. Nói cho cùng, cái loa công cộng là công cụ, là đại diện cho chính quyền, nó cũng cổ lổ xỉ và lạc hậu như cái chính quyền đang chấp chính vậy đó, nó chỉ có một chiều là phát ra mà không thu nhận được, nó chỉ biết nói mà không nghe biết mình nói gì, nó không biết rằng nó như là một thứ ghẻ hủi mà không ai dám nhận và cũng không ai dám lên tiếng chê bai. Cái loa công cộng chính là điều đầu tiên mà mọi người muốn vứt bỏ ngay tức thì trong tất cả những thứ mà mọi người sẽ làm đầu tiên khi có điều kiện cho phép. Thật khó mà quên được và đến bao giờ dân Việt mới thoát khỏi được cái loa công cộng này đây dù đã 40 năm trôi qua!

 


Tôn-Thất Long

 
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
16 Tháng Tư 20152:11 CH(Xem: 12541)
Nói cách khác, hành vi của quá khứ vẫn có thể bị tái thẩm bởi một toà án mới theo hình luật của chế độ quá khứ khi tội phạm xảy ra. Do luật hiện hành duy trì án tử hình đối với tội giết người, kẻ thủ ác chắc chắn khó thoát khỏi lưới trời lồng lộng mai sau. Kẻ thủ ác tất nhiên không chỉ là bọn giết người, mà còn cả những vị đang cầm cân nẩy mực hôm nay, bởi hình luật hiện hành cũng trừng trị cả những thẩm phán tuyên án sai lầm.
16 Tháng Tư 20158:02 SA(Xem: 12191)
Người lãnh đạo cực kỳ quan trọng cho một quốc gia. Nếu ông Lý Quang Diệu đã chọn đi theo cộng sản như ông Hồ Chí Minh thì Singapore hôm nay trở thành trung tâm bán dâm của thế giới và phụ nữ Singapore cũng trần truồng sắp hàng cho khách lựa, vì Singapore hoàn toàn không có tài nguyên thiên nhiên và đất đai nông nghiệp. Singapore tốt đẹp như hôm nay vì có người lãnh đạo tài ba là Lý Quang Diệu. Đất nước VN các phụ nữ phải trần truồng cho khách lựa, qua Nga làm lao nô chỉ vì hệ thống bầu cử của đảng CSVN không có tự do và chỉ chọn ra một bầy lãnh đạo dốt nát, tham lam, hèn với giặc ác với dân.
15 Tháng Tư 201511:15 CH(Xem: 12009)
Nhưng cho dù có nhiều mưu ma chước quỷ thì chắc chắn tập đoàn csvn cũng sẽ bị xóa sổ trong thế kỷ 21 này vì chủ thuyết cs đã lạc hậu,lỗi thời,lòng dân trong nước oán thán cao ngất trời,những bất công bất cập của triều đại csvn đã lộ rõ trước mắt toàn dân,và cao hơn hết bọn chúng đã hiện nguyên hình là một bọn Lê Chiêu Thống,Trần Ích Tắc thời đại sẵn sàng đem bán sông núi quê hương để thụ hưởng quyền lực trên đầu Dân tộc.
15 Tháng Tư 20157:26 SA(Xem: 12899)
Để ngày hôm nay “đảng ta” tự hào vinh quang với GDP thu nhập đầu người VN khoảng 1.960 USD/năm (VietNamNet ). Không bằng con số lẽ của quốc gia: “Chỉ có kẻ ngu mới chống Hoa Kỳ” (lời cố Thủ Tướng Lý Quang Diệu) Singapore đầu người GDP 68.541 USD/năm (vietnamexport).
14 Tháng Tư 20158:27 SA(Xem: 13808)
Đảng CSVN ra rả ngày đêm bắt cả dân tộc ta học tập và làm theo tư tưởng Hồ Chí Minh (HCM). Nhưng HCM nào có tư tưởng hay ho gi? Nếu có tư tưởng hay, thì vào thập niên 1960, với vai trò là chủ tịch đảng và chủ tịch nước, ông ta đã ra lệnh cho đảng CSVN giao quyền quản lý đất nước miền Bắc VN cho chính quyền VN Cộng Hòa, chính quyền Sài Gòn rồi, giống như Đông Đức giao cho Tây Đức quản lý.
14 Tháng Tư 20158:24 SA(Xem: 13466)
Hết nghề để làm rồi hả mấy em, mà phải lao vào cái nghề đớn nhục hèn hạ thế này hả giời. Nghề "Dư Luận Viên". Cãi mướn kiếm cơm. Hố! hố! hố!... Nghề gì mà nghe cái tên, buồn cười vỡ bụng. Ối giời đất ơi ! Nghề ơi là nghề... Buồn cười chết được... Cha tổ bố nó! Cái bọn này đến nhân cách liêm sỉ là cái cao quý của một con người, mà chúng còn đem bán rẻ tháng vài đồng bạc huống hồ... Chuyện gì chúng chẳng dám làm.
12 Tháng Tư 20158:18 SA(Xem: 16592)
Chúng ta đã biết chính Hồ Chí Minh là người đã đưa chương trình "cải cách ruộng đất" hết sức tàn bạo của Trung Cộng áp dụng vào Việt Nam, chấp nhận giết cả những ân nhân tâm phúc nhất của chính Hồ Chí Minh. Chính Hồ Chí Minh đã đứng sau Công hàm 1958 xác nhận hai quần đảo Hoàng Sa, Trường Sa thuộc chủ quyền Trung Cộng. Trong suốt thời kỳ cầm quyền sau 1954, Trung Cộng luôn dành cho Hồ Chí Minh những kỳ nghỉ dài ngày được chăm sóc hết sức tận tình ở Quế Lâm Trung Cộng. Cho đến tận cuối đời Hồ Chí Minh luôn ca ngợi mối quan hệ hữu nghị Việt-Trung như "răng với môi" và coi Mao Trạch Đông là người thầy "không bao giờ sai".
11 Tháng Tư 201511:12 CH(Xem: 14748)
Việt Nam từng rơi vào hoàn cảnh đó, dù ít cực đoan hơn. Và ngày nay internet đã làm thay đổi rất nhiều, tuy chưa rốt ráo. Xa lộ thông tin toàn cầu một khi đã được thiết lập thì sẽ khó có nguy cơ đảo ngược. Là người tin ở sức mạnh thông tin, tôi nghĩ rằng con đường đi đến một xã hội dân chủ cho Việt Nam thực sự đã bắt đầu, vấn đề là thời gian để đạt đến một thể chế phù hợp còn bao lâu, và bằng cách nào!
11 Tháng Tư 20154:06 CH(Xem: 14364)
Có thể một số quý vị sẽ ngạc nhiên về lý luận của tôi. Làm sao tôi có thể biện hộ cho quân lực VNCH được? Phải chăng tất cả binh sĩ VNCH đều thuộc loại bất tài, xảo trá và hèn nhát? Không, không phải vậỵ. Trong bài này tôi sẽ vạch ra một số bằng chứng xác đáng để phản bác lại cái luận điệu đê hèn đó và phân tích lý do tại sao cái luận điệu đó phát sinh. Dĩ nhiên, quân đội VNCH không toàn hảo. Họ cũng có một số lãnh đạo tồi tệ, một số lính tráng hèn nhát, vài ba lần hoảng hốt bỏ chạy, xằng bậy và hung bạo. Tuy nhiên, các điều này cũng đã từng xảy ra đối với quân đội Hoa Kỳ tham chiến tại Đông Nam Á.
10 Tháng Tư 20159:49 CH(Xem: 17337)
Gần đây, chúng ta lại thấy ở Việt Nam có một đền thờ to lớn thờ tên Việt Cộng Lê Duẩn mà trên cổng chính của đền thờ có khẩu hiệu như sau: “Ta đánh miền Nam là đánh cho Liên Xô, cho Trung Quốc, cho các nước xã hội chủ nghĩa và cả nhân loại” Vậy thì chính nghĩa thuộc về ai? Quân Đội VNCH hay Quân Đội Nhân Dân của Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam?
09 Tháng Tư 20157:25 CH(Xem: 13763)
Thăm TQ với tất cả sự đầu hàng hèn nhát mới là màn chính, nếu không phải là tất cả. Còn chuyện thăm Mỹ chỉ là vớ vẩn, diễn trò cho loãng đi sự kiện chính trên, cũng như để đánh lạc hướng dư luận. Chắc chắn sẽ không có biến chuyển TPP (HĐ Xuyên TBD) vì TPP nằm ở sự thay đổi kỹ thuật và ở quốc hội HK chứ TTg Obama không giải quyết được gì, cũng như sẽ không có bất cứ sự đột biến quan trọng nào trong chuyến thăm ở bên kia bờ đại dương
09 Tháng Tư 201511:27 SA(Xem: 13302)
Trong hơn hai mươi năm văn học miền Nam, Duyên Anh đã là một trong số những hiện tượng văn học. Hiện tượng trước hết vì ông viết nhiều, sau vì ông có hẳn một chủ trương làm văn học và có đường lối văn chương của ông. Viết nhiều và các tác phẩm về sau có khi hay lập lại, có khi trích dẫn thơ văn quá độ. Nếu trong nhiều tiểu thuyết xã hội ông liên tục tấn công cái Ác và đề cao tình người hay cái Thiện thì trong bộ truyện Vẻ Buồn Tỉnh Lỵ, Duyên Anh liên tục làm sống cái xã hội và con người hiền hòa, thơ mộng. Hiện tượng vì sau hết, dù thành công, Duyên Anh vẫn tiếp tục chân thành với người đọc, không huênh hoang, tự cao hay thay đổi lối viết.
09 Tháng Tư 201510:56 SA(Xem: 12726)
Chúng ta, thấy việc chướng tai gai mắt, bất công – bất cập mà nhắm mắt làm ngơ, bàng quan vô tâm, tưởng giữ mình lấy phận thanh cao – là đang làm điều phi nghĩa. Chứng kiến những sai trái, xấu xa, phi pháp, phi nhân – yếu hèn không dám lên tiếng trung lương lại còn thu vén lợi riêng, hòa mình, tiếp tay là mang tội đồng lõa – đó là kẻ bất nghĩa. Xã hội tha hóa không phải vì cái xấu, cái ác nhởn nhơ mà vì chính chúng ta – những con người nhu nhược không dám đấu tranh với chúng, không đủ khí dũng nói lên hai tiếng “công lý”.
08 Tháng Tư 201511:56 SA(Xem: 11873)
Đảng Cộng Sản Việt Nam đến giờ vẫn che giấu các vụ ám sát Phan Văn Hùm, Tạ Thu Thâu, Khái Hưng. Nếu có ai nhắc tới thì đổ tội cho các cán bộ địa phương - giống lối giải thích các vụ sát hại học giả Phạm Quỳnh và cha con ông Ngô Đình Khôi. Hồ Chí Minh còn giả nhân giả nghĩa, tuyên bố rất tiếc khi nghe tin Tạ Thu Thâu bị giết! Vladimir Putin cũng theo cùng một "cẩm nang" như thế. Sau khi Nemtsov bị ám sát, Putin còn gửi thư chia buồn với bà mẹ già 86 tuổi của nạn nhân và hứa sẽ truy tầm thủ phạm! Hồ Chí Minh đổ lỗi cho cán bộ địa phương mà không hề nói tới việc điều tra tìm những kẻ phạm lỗi.
05 Tháng Tư 20153:48 CH(Xem: 11386)
chết,một dạng lìa bỏ cuộc sống mà con người ai cũng phải trải qua khi đã sinh ra trong cuộc đời.... thế nhưng không phải một ngôi mộ khổng lồ là có thể nói lên tư cách một con người ! một ngôi mộ đơn sơ nhưng nhiều khi làm cả thế giới cúi đầu mặc niệm vì những gì họ đã làm khi còn sống !
16 Tháng Ba 2023
Tham nhũng, hối lộ, nói chung kiếm tiền bằng những phương tiện bất chính trong phạm vi, quyền hạn của mình đều là tội hình sự, không riêng gì tại VN mà cả thế giới đều cùng chung quan điểm. Nay theo quan khỉ này thì chỉ cần nạp tiền, khắc phục hậu quả là chuyển tội danh từ hình sự sang dân sự và chỉ cần bồi thường là xong, điều này sẽ đem lại một lổ hỗng lớn cho nghành tư pháp cs. Nó sẽ là những chiếc lổ để những con lạc đà chui qua lổ kim. Không có cán bộ nào ngu đến nỗi phạm tội mà không vụ lợi cả, đó chỉ là một mệnh đề bào chữa rẻ tiền của tên Lê Minh Trí nhằm tạo ra một loại luật mới để nhận hối lộ và tha cho những tên quan tham làm nghèo đất nước.
16 Tháng Ba 2023
Cộng sản Việt Nam bắt chước Nga đổi tên Sài Gòn thành Thành Phố Hồ Chí Minh, mà viết theo kiểu Nga là… Hochiminhgrad. Trong thành phố đó bây giờ vẫn còn một con đường mang tên Lê Văn Tám, một nhân vật hoàn toàn tưởng tượng. Tác giả đẻ ra “Liệt sĩ Lê Văn Tám” là Trần Huy Liệu, trước khi chết đã thú nhận mình sáng tác ra câu chuyện liệt sĩ này chỉ cốt để tuyên truyền. Nhưng đảng Cộng sản không dám xóa bỏ tên con đường Lê Văn Tám. Họ không dám thú nhận lịch sử do họ viết đầy những chuyện gian dối như thế.
15 Tháng Ba 2023
Làm cách mạng dân chủ cần có những con người dám hy sinh cho lý tưởng của mình, dám nằm gai nếm mật như Ngô Phù Sai năm xưa, dám chịu nhục như Hàn Tín lòn trôn giữa chợ để rồi sau đó đạt được mục đích cuối cùng, và nếu nói rằng mình tranh đấu cho tự do, dân chủ và nhân quyền cho người dân Việt Nam thì mình bắt buộc phải là một con người dân chủ. Con người dân chủ khi hành động bất cứ một công việc gì đều phải biết lắng nghe dù đó là ý kiến nhỏ nhất của những con người thấp nhất, phải biết bàn bạc cùng những người đồng chí hướng với mình để tìm ra một giải pháp tối ưu chứ không thể dùng cái quyền của mình để phủ quyết ý kiến của mọi người
13 Tháng Ba 2023
Tại sao dư luận trong và ngoài nước lại xôn xao như vậy? Trước khi trả lời câu hỏi nêu trên, chúng ta cần duyệt lại sự kiện tổng quát liên hệ đến vụ việc. Đó là 2 nhân vật này này tố cáo trước công luận là người này lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm quyền lợi và danh dự của người kia. Cụ thể, tháng 9.2021, bà Đặng Thị Hàn Ni thường xuyên bị bà Nguyễn Phương Hằng nhắc đến trong các livestream trên mạng. Sau đó, bà Hàn Ni làm đơn tố giác bà Nguyễn Phương Hằng vu khống, làm nhục và lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của bà.
12 Tháng Ba 2023
Thay mặt Phúc gửi lời chúc Tết Nguyên Đán tới toàn dân, ông Trọng bảo đảm với gần 100 triệu đồng bào rằng, những sự kiện vừa qua đã “củng cố và nâng cao lòng tin của nhân dân đối với đảng, nhà nước và chế độ xã hội chủ nghĩa”. Đó là một sự khoe khoang khá liều lĩnh, bởi vì kết quả rõ ràng nhất về trọng tâm mới của Tổng Bí thư đối với văn hóa quản lý của Việt Nam là làm tê liệt quá trình ra quyết định trong toàn bộ bộ máy hành chính. Kết quả không lường trước này đã được Michael Tatarski tường thuật đặc biệt trong bản tin Vietnam Weekly của ông ấy...
11 Tháng Ba 2023
Lần đầu tiên trong lịch sử ban tuyên giáo CSVN lại do một tay võ biền, gốc du kích ruộng lên làm lãnh đạo. Nhớ không lầm thì ông Kiệt, ông Khải, ông Ba X, ông Triết… thảy đều xuất thân du kích ruộng. Tức là không phải hễ du kích ruộng đều là “dốt”, là giáo điều. Ông Kiệt, ông Ba X… là những người tuy học vấn thấp nhưng kiến thức ở tầm cao. Những năm Việt Nam phát triển “đẹp” là những năm ông Kiệt, ông Khải, ông Ba X cầm tay lái. Theo tôi, nếu đảng CSVN không đưa một tay du kích ruộng, vừa võ biền, vừa giáo điều lên nắm tuyên giáo thì sẽ không có những vụ “tầm xàm” kiểu “cúp điện” buổi trình diễn Khánh Ly với chủ đề “Mùa thu Hà Nội”.
09 Tháng Ba 2023
Họ quần quật bốc vác sắt thép, phụ hồ trộn bê tông khuân cột xi măng trên công trường. Trồng trọt trong trang trại. Tận tụy chăm sóc người già, chăm chút bữa ăn cho gia đình người khác trong khi chính con cái mình ở nhà thèm đến đứt ruột một bữa cơm mẹ nấu. Nước mắt, mồ hôi, máu, cả tủi nhục. Nhưng họ chịu đựng tất cả để có một ngày thực hiện được những gì đã ước mơ. Cho dù ước mơ đó chỉ là miếng cơm manh áo cho gia đình, nhưng ai dám cười nó không cao cả và vĩ đại?
06 Tháng Ba 2023
Tao còn lạ gì chúng mày phản động, thế lực thù địch, diễn tiến hòa bình, vào nét, phây búc, mạng xã hội, lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước, quyền, lợi ích hợp pháp của tổ chức, công dân, vi phạm các điều 79, 258 và 331 luật hình sự, mưu toan lật đổ chính quyền cách mạng. Tao còn đang điều tra chúng mày a dua dinh líu đến vụ án tên tiến sĩ luật dạy trường Luật và đồng bọn tại Sài Gòn phạm luật 331, mới ngày 24 tháng 2 này. Liệu hồn! Chủ tịch nước mới bầu là thạc sĩ Mác-Lê, tuyên giáo gộc, xem cừu là cừu địch.
04 Tháng Ba 2023
Sứ mạng (cao cả) của ông Vượng, theo như ông nói trong “Tâm Thư” là “xây dựng bằng được một thương hiệu Việt Nam cao cấp và có đẳng cấp trên thị trường quốc tế”. Thương hiệu ông Vượng muốn nói ở đây chính là ô-tô Vinfast mà đại diện hiện nay là 2 mẫu VF8, VF9. Hai mẫu LUX A 2.0, LUX SA 2.0 đã chính thức được ông Vượng khai tử, chuyển qua xe điện VF8, VF9. Không đi sâu vào nội dung của “Tâm Thư” bởi nếu (chịu khó) đọc, sẽ thấy nó cũng chẳng khác gì hầu hết diễn văn của các lãnh đạo CSVN với những lời hoa mỹ, rổng tuếch, mị dân, khoác lác, những lời cam kết, những kế hoạch không bao giờ được thực hiện...
03 Tháng Ba 2023
Nhìn quanh thế giới ngày nay còn bao nhiêu quốc gia đi theo đường lối cộng sản, chỉ có Bắc Hàn, Trung Quốc, Cuba và Việt Nam, trong khi hầu hết đều chọn cho mình một hướng đi khác để dẫn dắt dân tộc, thậm chí xã hội Việt Nam ngày nay còn thua cả quốc gia láng giềng CPC nếu xét theo khía cạnh tự do, dân chủ và nhân quyền, thế nhưng một tên lãnh đạo ở vị trí thứ ba quyền lực mới lên lại phát biểu là sẽ kiên định đi theo con đường của chủ nghĩa Mác – Lê, điều đó không những ngoan cố mà còn là một sự xuẩn động cố tình nhằm tiếp tục cầm quyền cai trị