Cuộc chiến của hai em công dân xứ khỉ, một em nhà báo đẻng và một em đại za dỏm nịnh bợ Trọng lú - Qđb
Luật Sư Đào Tăng Dực
“1. Người nào lợi dụng các quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí, tự do tín ngưỡng, tôn giáo, tự do hội họp, lập hội và các quyền tự do dân chủ khác xâm phạm lợi ích của Nhà nước, quyền, lợi ích hợp pháp của tổ chức, cá nhân, thì bị phạt cảnh cáo, phạt cải tạo không giam giữ đến 03 năm hoặc phạt tù từ 06 tháng đến 03 năm.
Như thế chiếu theo nội dung của điều 331, công an CSVN hoàn toàn có thẩm quyền khởi tố cả 2 bà dưới luật hình sự vì điều khoản này không giới hạn nơi lợi ích của nhà nước tức chính quyền (the state) mà còn nới rộng đến phạm vị lợi ích của những tổ chức hoặc cá nhân thuộc phạm vi xã hội dân sự nữa (civil society).
Tuy điều 331 minh thị cho phép công an CSVN truy tố các hữu thể pháp lý cá thể, tuy nhiên dư luận vẫn rất dao động và xôn xao là vì:
- Phạm vi của luật dân sự là giải quyết những tranh chấp quyền lợi giữa các cá nhân và thực thể pháp lý khác nhau.
- Trong khi đó phạm vi của luật hình sự là công an hoặc cơ quan công tố, đại diện cho chính quyền khởi tố cá nhân hay những công ty nhân danh quyền lực của nhà nước.
Hệ lụy của nguyên tắc này là những sự tranh chấp cá nhân như trường hợp của Hàn Ni và Nguyễn Phương Hằng thuộc phạm vi luật dân sự, chính quyền không cần can thiệp vào và không nên can thiệp vào.
Câu hỏi chúng ta phải đặt ra là tại sao đảng CSVN lại ngang nhiên vượt lên trên những nguyên tắc luật pháp phổ thông trên thế giới và luật hóa điều 331 BLHS, xóa tan biên giới giữa 2 khái niệm luật hình sự và luật dân sự như thế?
Câu trả lời là:
Trước hết, có rất nhiều lý do tiềm tàng trong một trật tự xã hội độc tài, từ Phát Xít đến Cộng Sản. Tuy nhiên, lý do quan trọng nhất nằm nơi điều 4 hiến pháp 2013.
Điều 4 HP quy định: “Đảng Cộng sản Việt Nam …lấy chủ nghĩa Mác - Lênin và tư tưởng Hồ Chí Minh làm nền tảng tư tưởng, là lực lượng lãnh đạo Nhà nước và xã hội”. Nhà nước ở đây là Chính Quyền và Xã hội ở đây có nghĩa là xã hội dân sự.
Một khi cả nhà nước tức chính quyền lẫn xã hội dân sự, theo hiến pháp, phải chấp nhận sự lãnh đạo duy nhất của một lực lượng chính trị, thì biên giới giữa hai thực thể này không còn hiện hữu. Chỉ còn đảng CSVN là toàn năng. Sự độc lập và tương nhượng, tương kính giữa hai khái niệm nhà nước và xã hội dân sự hầu đưa đến một trật tự chính trị dân chủ nghiêm chỉnh không còn nữa, mọi quyền tự do của con người cá thể đều bị nhá nước tước đoạt. Dĩ nhiên biện giới giữa các khái niệm luật hình sự và luật dân sự cũng vì vậy bị xóa tan và công an CSVN, nhân danh nhà nước, có thể truy tố dưới luật hình sự, không những Hàn Ni và Phương Hằng, mà bất cứ những công dân cá thể hoặc hữu thể pháp lý nào tranh chấp lẫn nhau trong xã hội dân sự đều có thể bị công an truy tố theo bộ luật hình sự.
Yếu tố thứ hai là quyền lực ngày càng lớn mạnh của Tô lâm, hầu như không thể kiểm soát được:
Ngoài điều 4 HP nêu trên, một lý do nữa để giải thích hiện tượng nêu trên là quyền lực ngày càng lớn mạnh của Bộ Trưởng Công An Tô Lâm. Quyền lực lớn nhất hiện nay không nằm nợi TBT Nguyễn Phú Trọng, Tân CTN Võ Văn Thưởng, TT Phạm Minh Chính hay CTQH Vương Đình Huệ mà nằm nợi Bộ Trưởng Công An Tô Lâm.
Tô Lâm là nhân vật quyền lực nhất tại Việt Nam. Hơn ai hết ông ý thức được rằng các quốc gia độc tài chắc chắn sẽ chuyển hóa dân chủ. Giai đoạn chuyển tiếp theo 2 khuynh hướng. Một là chuyển hóa theo mô hình công an trị như tại Nga Sô với Putin vốn là trùm KGB và phe phái nắm quyền. Hai là theo mô hình chuyển tiếp như tại Balan với tướngJaruzelski trong một chính quyền quân sự chuyển tiếp.Tức chuyển hóa theo mô hình quân sự. Tô Lâm luôn có mộng trở thành một Putin của Việt Nam và muốn chuyển hóa theo mô hình công an trị.
Sự truy tố cả Hàn Ni lẫn Nguyễn Phương Hằng là một dấu hiệu cho thấy quyền lực không giới hạn của công an trong hệ thống chính trị Việt Nam, nhất là sau khi các nhân vật chóp bu như Cựu CTN Nguyễn Xuân Phúc, Phó Thủ Tướng Thường Trực Phạm Bình Minh, Phó Thủ Tướng Vũ Đức Đam và nhiều nhân vật quan trọng khác trong đảng và chính quyền bị thanh trừng. Trên nguyên tắc là bị Nguyễn Phú Trọng thanh trừng, nhưng trên thực tế là bị Tô Lâm thanh trừng.
Sau cùng, là Tô Lâm ý thức được nhu cầu duy trì tính chính danh của điều 331 hầu tiếp tục đàn áp nhân quyền:
Trong quá khứ Tô Lâm thường sử dụng điều 331 BLHS hầu khởi tố và giam giữ các tù nhân lương tâm và tù nhân chính trị. Các cơ quan Phi Chính Phủ (NGO) thông thường kêu gọi CSVN hủy bỏ điều luật này vì tác động của nó đối với tù nhân lương tâm và tù nhân chính trị. (Theo một nhân vật bất đồng chính kiến trong nước mà tôi tạm giấu tên) thì Âm mưu thâm độc của Tô Lâm khi sử dụng điều 331 BLHS một cách bừa bãi vô giới hạn,nới rộng phạm vi điều 331 bao gồm luôn những cá nhân sống nhờ chế độ như Hàn Ni và Nguyễn Phương Hằng, là để biện minh cho tính chính danh của điều 331, qua lập luận rằng điều luật hình sự này áp dụng cho mọi công dân cá thể, không chỉ phải dùng riêng để đàn áp giới bất đồng chính kiến.
Câu hỏi cuối cùng là chúng ta phải làm gì?
Để trả lời thì chúng ta phải ý thức sâu sắc rằng trật tự chính trị Mác Lê cũng như các chế độ độc tài Phát Xít đều là những tà thuyết nguy hiểm cho các dân tộc liên hệ, trong đó có Việt Nam.
Trách nhiệm của chúng ta là phải đạp đổ độc tài, xây dựng một nền dân chủ hiến định, pháp trị và đa nguyên chân chính trong đó, biên giới gữa Chính Quyền và xã hội dân sự bên này cũng như biên giới giữa luật hình sự và luật dân sự bên kia, được tôn vinh triệt để.
Một khi tương quan nghiêm chỉnh giữa các khái niệm nền tảng trong xã hội như chính quyền, xã hội dân sự, luật hình sự và luật dân sự được long trọng khắc ghi trong hiến pháp, và những định chế bảo vệ hiến pháp nghiêm minh được thành lập, thì kỷ nguyên dân chủ chân chính sẽ bình minh trên tổ quốc Việt Nam.