Câu chuyện về con đường trung đạo

22 Tháng Mười Hai 20227:55 CH(Xem: 2819)
                      CÂU CHUYỆN VỀ CON ĐƯỜNG TRUNG ĐẠO

1-7



Đỗ Ngà




Nhút nhát sợ sệt mọi thứ sẽ không làm được chuyện gì lớn vì nó mức năng lượng thấp. Hùng hổ, gây hấn cũng chẳng làm nên chuyện gì to tát vì năng lượng mà người ta phát ra là thứ năng lượng phá hủy làm cho con người mất dần sự kết nối của xã hội và cái đáng nói hơn là mất kết nối tâm linh (tâm linh hoàn toàn không phải mê tín). Chỉ có những người cương nhu đúng lúc, tức là biết lùi khi nhìn thấy rõ hậu quả đằng sau chữ “nếu” và biết tiến khi nhìn thấy cơ hội đằng sau chữ “nếu”.
Con người thấy rõ nguy nan nếu cương không đúng lúc và hìn thấy cơ hội có thể vuột mất nếu nhu không đúng thì người đó là loại người có trí tuệ. Nói theo cách nói của Phật Giáo thì đấy là “người có tu tập”, những người này hiểu chính mình và không bám chấp vào ngoại cảnh để bị ngoại cảnh chi phối. Những dạng người có tu tập được David R. Hawkins xếp vào loại người có năng lượng cao trong khi đó người nóng tính hay gây hấn và cả người nhu nhược yếu đuối đều là dạng người có năng lượng thấp.
Thực ra con người không đi trên hai lề tả - hữu mà đi trên lối giữa chính là con đường “trung đạo”. Thực tế, ai biết đi trên con đường trung đạo thì mới có hạnh phúc bền vững và lúc nào cũng duy rì năng lượng tốt và lan tỏa năng lượng tốt ra cộng đồng.
Ở khía cạnh quốc gia cũng thế. Đa đảng (nhưng phải có dân chủ) giúp cho nhà nước đi trên con đường trung đạo. Đa đảng thì ắt có đảng thiên tả (thiên về thu của tầng cao ban phát cho tầng dưới xã hội) và thiên hữu (thiên về việc bảo vệ quyền lợi cho tầng trên xã hội). Thậm chí có những đảng phái cực tả và cả cực hữu. Sự đấu tranh giữa cánh tả và cánh hữu nó đưa đến con đường trung đạo cho đất nước. Và đó là lý do tại sao các nước đa đảng (chú ý: đa đảng mà có dân chủ thực sự vì đa đảng chưa chắc có dân chủ) luôn phát triển và sẽ nới rộng khoảng cách với các nước độc tài.
Trong cuốn Why Nations fail có phân tích về sự chênh lệch xã hội giữ Bắc Mỹ (tức Mỹ và Canada) và vùng Châu Mỹ Latin (tức vùng còn lại của Châu Mỹ) là do đâu? Thực ra Tây Ban Nha Bồ Đào Nha đến trước và chiếm phần vùng đất trù phú Trung- Nam Mỹ, Anh Quốc đến sau và chỉ chiếm vùng đất nghèo hơn và khí hậu khắc nghiệt hơn nhưng chính vùng đất Bắc Mỹ mới là nơi phát triển vượt xa phần còn lại của Châu Mỹ. Đồng tác giả Daron Acemoglu và James A. Robinson cho rằng, nguyên nhân đó là do thể chế chính trị. Bắc Mỹ có dân chủ hơn (chủ yếu là người da trắng với nhau) và đó là nguyên nhân chính. Thể chế chính trị có dân chủ là loại “thể chế chính trị dung hợp” theo cách nói của hai tác giả này.
Có thể nói trong từ “dung hợp” nó hàm chứa con đường trung đạo mà trong đó Đức Phật từ hơn 25 thế kỷ trước đã muốn truyền đạt cho chúng sinh. Dù là cá nhân một con người hay nói rộng hơn với một quốc gia cũng thế, nếu biết đi trên con đường trung đạo thì ắt thịnh vượng và hạnh phúc sẽ đến.
Tôi cũng có con được giáo dục tại xứ dân chủ, và chính tôi lớn lên dưới nền giáo dục xã hội chủ nghĩa nên nên tôi có thể so sánh. Ngay trong nhận thức giới học sinh các nước giàu như Úc, Mỹ, Canada, Bắc Âu và Tây Âu nó hiện rõ một đường trung đạo hơn học sinh Việt Nam, thậm chí hơn rất xa. Cái tuyệt vời của giáo dục nhân bản là đem đến con đường trung đạo gieo vào thế hệ tương lai. Đó là sự phát triển bền vững của một đất nước.
Tôi thấy giới học sinh Việt Nam hiện nay nó chẳng khác gì thế hệ tôi từ 3 thập kỷ trước, vẫn bị nhồi sọ để biến thành những con người cực tả theo khuôn mẫu của chế độ. Muốn có được con đường trung đạo cho mình thì mỗi người phải bị trả giá khi ra đời lăn lộn, rồi khi hận thức và quyết định thay đổi bản thân về con đường trung đạo thì đã đứng ở bên kia sườn dốc cuộc đời. Và điều đáng nói, số người tìm ra con đường trung đạo cho mình chiếm tỷ lệ rất thấp, có người sống đến hết đời cũng không “tỉnh thức”.
Không có con đường trung đạo trong đường lối chính trị thì sẽ không có con đường trung đạo cho giáo dục, đó là cách để duy trì trường năng lượng thấp cho một đất nước. Sẽ sẽ không có tương lai “sánh vài cùng cường quốc năm châu” như ông Hồ Chí Minh đã nói mà là sẽ bị thế giới văn minh bỏ lại ngày càng xa. Nhìn vào cái hồn dân tộc sẽ thấy, đừng nhìn vào con số tăng trưởng mà hoang tưởng về một tương lai tươi sáng cho đất nước. Sẽ không có đâu mà kỳ vọng!
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
20 Tháng Chín 201511:09 CH(Xem: 18886)
Khi nhìn qua màn hình computer thấy cảnh tòa nhà World Trade Center bị đổ sụm do chiếc phi cơ đâm vào nhiều sinh viên đã rú lên vì sung sướng, thế rồi họ truyền tin cho nhau với thái độ đắc chí. Họ đua nhau bình phẩm và chờ đợi sự "giãy chết" của Hoa Kỳ. Lạ một điều, những sinh viên ấy hầu hết lớn lên khi chiến tranh đã chấm dứt. Hàng ngày họ vẫn uống Coke, vẫn chuộng những chiếc quần Jeans hiệu Levi's và săn lùng những hàng hóa "made in USA" từ chiếc computer cho đến đôi giày thể thao.
19 Tháng Chín 20158:29 CH(Xem: 11693)
Và ai đã là người có tự do hơn ở Việt Nam — những người sống ở miền Nam Việt Nam không Cộng Sản (dù là với tất cả các khuyết điểm của chế độ đó) hay những người sống dưới chế độ Cộng Sản của Ho, Ho, Hồ Chí Minh ở Bắc Việt Nam ?
19 Tháng Chín 20157:51 CH(Xem: 11520)
Một nền dân chủ muốn bền vững còn cần xây dựng trên nền tảng: tự do báo chí, kinh tế tự do, xã hội dân sự... Bởi thế mọi đổi mới, nếu có, của nhà cầm quyền cộng sản chỉ là vặt vãnh không thể nào tạo ra dân chủ. Chỉ có sự thay đổi triệt để từ cộng sản sang cộng hòa mới có thể mang lại tự do dân chủ cho Việt Nam.
17 Tháng Chín 20157:42 SA(Xem: 10259)
Tuy đã thất bại toàn diện như thế, nhưng đảng CSVN vẩn ù lì chũi đầu xuống cát để tiếp tục: “Kiên định chủ nghĩa Mác - Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh” để “vận dụng sáng tạo và phát triển phù hợp với thực tiễn Việt Nam.” Còn sáng tạo cái gì nữa đảng ơi? Thiên hạ đã vứt nó vào sọt rác và đổ đi không ai muốn ngó đến cái mặt mũi xấu xa, ghê tởm của nó nữa mà lại rước về mà thờ thì chỉ có những con người mất trí mới làm như thế.
13 Tháng Chín 201512:54 CH(Xem: 16233)
Chính sách thanh lọc để chọn ra cho mình một quốc gia duy ý chí bắt đầu và còn kéo dài tới tận hôm nay, những ai có quan hệ với chính quyền miền Nam Việt Nam (dù họ hoàn toàn vô tội) cánh cửa đại học vẫn khép lại, họ chỉ có thể chọn cho mình con đường thấp hèn hơn hoặc đào thoát khỏi nước Việt, vấn nạn này kéo dài hàng thập kỷ trong thập niên 80 của thế kỷ trước, bối cảnh xã hội khi ấy tối đen, ảm đạm dường như không lối thoát !
11 Tháng Chín 20158:30 SA(Xem: 26559)
Cho rằng Nguyễn Tấn Dũng là một 'đại diện thân Mỹ' và ‘chống Tàu’ chỉ là sản phẩm của những trí tưởng tượng điên rồ. Những kẻ tham nhũng chỉ biết đến tiền và quyền. Bất cứ ai cho tiền, dù là Mỹ hay Tàu đều không quan trọng. Tóm lại, nếu không lật đổ được chế độ độc tài cộng sản, tương lai đất nước sẽ tiếp tục còn tăm tối trong nhiều năm tới.
11 Tháng Chín 20158:24 SA(Xem: 17655)
sinh viên nghèo Nguyễn Văn Sỹ (quê ở xã Duy Hòa, huyện Duy Xuyên, tỉnh Quảng Nam) cô đơn ngồi sụp xuống sân trường bật khóc, mắt đỏ hoe vì không đủ tiền để đóng các khoản nhập học 4,6 triệu đồng = (200.usd) mà trong túi chỉ vỏn vẹn có 3 trăm ngàn (12.usd) do mẹ bán hết hơn nửa tạ lúa gói ghém đưa cho em đóng tiền học, số tiền có được quá ít nên không thể làm thủ tục nhập học, Sỹ nghẹn ngào chơi vơi giữa 2 chọn lựa: Ở lại, hay quay về quê nhà cuốc đất trồng khoai?
09 Tháng Chín 201512:44 CH(Xem: 12681)
Chính vì lý do này , mà những năm sau đó , mặc dù Hồ Chí Minh tiếp tục viết thư cho Tổng thống Mỹ là Harry Truman xin tiền viện trợ và xin giúp đỡ để đánh Pháp và tiếp tục đánh xuống miền Nam , Harry Truman không thèm trả lời 1 câu và không giúp tiếp . Vì khi đội OSS trở về thì họ đã báo cáo cho quốc hội Mỹ biết Hồ Chí Minh là 1 tên gian xảo và lừa lọc như thế nào
04 Tháng Chín 20151:46 CH(Xem: 18444)
« Việc phản đối đặt tên đường Mạc Thái Tổ là không có cơ sở. Có chăng, đó chỉ là sản phẩm của một thứ chủ nghĩa dân tộc lạc loài, một tâm lí “chính thống” không đến nơi và một “chiêu bài” chống Trung Quốc mang màu sắc hiện tại mà thôi… » * một tâm lí « chính thống » không đến nơi CSVN muốn nói tới việc trung thành với triều đại đã cưu mang, nuôi dưỡng mình. Những chữ không đến nơi ở đây phải đặt cái tâm lý ở thời đại cổ và thời đại ngày nay mới có thể phán đoán được. Việc phán đoán này tất nhiên là tương đối.
04 Tháng Chín 20151:30 CH(Xem: 11487)
Thực tế chưa bao giờ có một nhà nước của tuyệt đại đa số nhân dân như thế ở Việt Nam dưới thời Cộng sản. Các chính quyền lập ra từ sau ngày gọi là “Cách mạng tháng Tám 1945” đều là nhà nước tự biên tự diễn của đảng, do đảng và vì đảng và chưa hề biết quán triệt ý nghĩa câu nói lịch sử của ông Hồ rằng: “Nước độc lập mà dân không được hưởng tự do, hạnh phúc thì độc lập chẳng có nghĩa lý gì”.
01 Tháng Chín 20159:16 SA(Xem: 12218)
Anh Chí cho rằng chỉ riêng việc huy động nhân lực và kinh phí để thực hiện buổi diễu binh, diễu hành với 30.000 người tham dự thôi, ước tính cũng đã chiếm một phần kinh phí rất lớn rồi, chưa kể rất nhiều các hoạt động khác. “Quan điểm của tôi và những người khác là không muốn tiến hành những việc rầm rộ, duyện binh, diễu hành một cách quá lãng phí trong thời điểm không nên tiến hành”.
29 Tháng Tám 201511:10 SA(Xem: 18550)
Vậy thì, người ủng hộ Việt Nam theo chính thể Dân Chủ Tự Do với Tam Quyền Phân Lập là người tiến bộ. Người muốn Việt Nam nằm dưới chính thể độc tài, độc đảng và toàn trị là người “phản động”. Sau sự kiện phá bỏ bức tường Bá Linh và các nước Đông Âu, Nga từ bỏ chủ nghĩa Cộng sản để theo chính thể Dân Chủ Tự Do vào cuối thập niên 1980, người ủng hộ xây dựng chủ nghĩa Cộng sản là người “phản động”.
29 Tháng Tám 20157:34 SA(Xem: 14750)
“Đồng chí Stalin thân mến: Xin gửi ngài chương trình cải cách ruộng đất của Đảng lao động Việt Nam. Chương trình hành động được lập bởi chính tôi dưới sự giúp đỡ của đồng chí Lưu Shao Shi, Văn Sha San. (CS/Trung Quốc) Đề nghị ngài xem xét và cho chỉ thị. Gửi lời chào cộng sản. Hồ Chí Minh, 31/10/1952”.
27 Tháng Tám 201510:41 CH(Xem: 20667)
Nói huyên thuyên như vòi nước máy như thế mà TTXVN không biết ngượng là họ, ở thời điểm kỷ niệm 70 năm ngày 2/9, đã tự ý viết lại lịch sử của “Cách mạng tháng Tám” mà ông Hồ không hề nói đến cụm từ “độc lập dân tộc gắn liền với chủ nghĩa xã hội.”
26 Tháng Tám 20158:57 CH(Xem: 14968)
Hình như ông quên ông là vị đại sứ Hoa Kỳ, có nghĩa là người đại diện của cả nước Mỹ, dân Mỹ, trong đó có hàng triệu binh sĩ Mỹ đã chiến đấu bên lá cờ vàng ở Việt Nam để bảo vệ tự do dân chủ. Đúng là cuộc chiến đấu ấy đã qua 40 năm, nhưng đừng quên trên 58,000 tử sĩ Mỹ cùng biết bao huy chương cao quí của nước Mỹ còn mãi mãi giá trị.
28 Tháng Ba 2024
Tuy nhiên Tuyên giáo, cơ quan tuyên truyền của đảng, lại “thương mại hóa” hoạt động tôn giáo để quy kết trách nhiệm hình sự. “Trước những hiện tượng thu hút sự chú ý của dư luận xã hội thời gian gần đây, liên quan đến các hoạt động mang tính chất “thị trường”, “cung - cầu” của một số cơ sở thờ tự Phật giáo ở nước ta, không ít các nhà nghiên cứu văn hóa, học giả đặt câu hỏi: trong tình hình mới, có hay không – nên hay không nên công nhận “thị trường tôn giáo”? Khi đưa vấn đề sinh tồn của tôn giáo vào “thị trường” để “vật chất hóa” vấn đề tâm linh, phải chăng nhà nước muốn kiểm soát gay gắt hơn vấn đề tín ngưỡng, tôn giáo?
28 Tháng Ba 2024
Nói đến XHCN thì phải nhìn nhận VN là một quốc gia đi theo hàng chót, những quốc gia đã từng xây dựng như Liên Xô, Ba Lan, Đông Đức, Tiệp Khắc…; người dân đã nhìn thấy những bất công, bất cấp của chế độ XHCN và họ đã mạnh dạn thay đổi, Liên Xô, cái nôi của Cách Mạng Tháng 10, của Lê Nin đã không còn là cộng sản mà thay vào đó là một quốc gia đi theo con đường tư bản của những tên độc tài, Đông Đức đã đập bỏ bức tường ô nhục ngăn cách hai miền để tiến đến thống nhất trong hòa bình và trở thành một quốc gia hùng mạnh đi theo con đường tư bản chủ nghĩa...
28 Tháng Ba 2024
Về chính trị, VN cũng chẳng có gì đáng tự hào. Nền tảng chính trị VN trước đây (ở miền Bắc) và sau này (cả nước) lệ thuộc vào Tàu và Liên Xô. VN vẫn theo một chủ nghĩa lỗi thời và đã hết sức sống, một chủ nghĩa mà nơi khai sinh ra nó đã khai tử nó hơn 20 năm trước đây. Người Việt chẳng phát kiến được một chủ thuyết chính trị nào, mà chỉ rập khuôn theo chủ nghĩa Mao – Stalin. Không thể nào tự hào khi mà chính quyền ra rả mỗi ngày bảo người dân phải làm gì và giảng giải rằng yêu nước là yêu chủ nghĩa xã hội!
23 Tháng Ba 2024
Năm 2017, khi còn làm Trưởng Ban Tuyên giáo Trung ương, ông Võ Văn Thưởng đã từng làm xã hội xôn xao với tuyên bố “không sợ đối thoại, không sợ tranh luận”. Tưởng chừng như cánh cửa đón nhận các ý kiến khác biệt đã mở rộng, sau khi luật an ninh mạng – luật không chấp nhận ý kiến khác biệt ra đời. Vậy mà, đó chỉ là lời tuyên bố vui miệng của Thưởng. Năm 2024, ông Đỗ Minh Hiền ở Hà Nội, một người viết lý luận triết học riêng, khác biệt với triết học Marx Lenin, bị 6 năm tù. Không ai biết ông ta viết gì, lập luận ra sao, vì bởi ông ta chưa bao giờ có dịp được đối thoại, hay tranh luận để nhận biết mình sai hay đúng trong giấc mơ mà...
20 Tháng Ba 2024
Những người đảng viên đang yêu đảng, cuồng đảng, đừng cho rằng đây là luận điệu của bọn thế lực ‘chống phá, thù địch’, mà hãy nhìn lại lời nói của lãnh tụ các người, ông Hồ Chí Minh đã từng giáo dục các đảng viên của mình là ‘cần kiệm, liêm chính, chí công vô tư’, vậy thì các ông, bà nghĩ sao về những bất công, bất cập hàng ngày trông thấy từ chính những người lãnh đạo của mình?!, liệu rằng những đảng viên đảng cộng sản còn có lý tưởng hay chỉ là vào đó chỉ để noi gương tham nhũng theo cấp trên của mình?.
20 Tháng Ba 2024
Việc ông Thưởng từ chức đánh dấu sự khởi đầu của một giai đoạn bất ổn chính trị mới ở Việt Nam. Kể từ Đại hội 13 của đảng Cộng sản Việt Nam hồi đầu năm 2021, đã có nhiều vụ cách chức và truy tố cấp cao, trong số đó có 4 ủy viên Bộ Chính trị (trong đó có Thưởng và người tiền nhiệm Nguyễn Xuân Phúc), một phó thủ tướng, hai bộ trưởng và hơn chục lãnh đạo tỉnh. Việc thay thế quá nhanh hai Chủ tịch nước đặc biệt đáng chú ý, vì ông Phúc cũng bị cách chức hồi đầu năm 2023, sau khi nhậm chức chưa đầy hai năm.
16 Tháng Ba 2024
Thực tế, trái lại, cho thấy mọi cuộc cách mạng dù tiến bộ và tích cực đến đâu, đều có khuyết điểm và cần phải tu chính thêm. Hơn nữa có những cuộc cách mạng không những hoàn toàn vắng bóng những yếu tố tích cực, mà còn mang lại tại họa cho dân tộc xuyên qua nhiều thế hệ. Điển hình là các cuộc cách mạng Cộng Sản và Hồi Giáo cực đoan mà chúng ta sẽ phân tách trong bài này. Chúng ta cũng sẽ phân tách tầm mức quan trọng chiến lược của yếu tố viễn kiến trong nhận thức của những người lãnh đạo. Yếu tố viễn kiến giữ một vai trò tối quan trọng, giúp chúng ta phân biệt giữa một cuộc cách mạng có tính tiến bộ và một cuộc cách mạng mang tính phản tiến bộ, gây tai họa cho một dân tộc và đôi khi cả nhân lọai.
13 Tháng Ba 2024
Bà Đinh Thảo, một nhà hoạt động nhân quyền và cũng là nghiên cứu sinh ngành khoa học chính trị, hiện đang ở tại Hoa Kỳ, nói: “Tình hình dân quyền năm nay rất ảm đạm. Có thể nói từ năm 2018, xu hướng nhân quyền ở Việt Nam đã đổi chiều đi xuống và cứ thế tệ dần. Đến năm 2023 có thể nói là tồi tệ nhất trong suốt cả một chuỗi dài mấy năm qua.” (RFA, đài Á Châu Tự do, ngày 2023.12.22 Người dân Việt Nam cũng không được quyền ra báo, lập hội, hội họp và lập đảng chính trị đối lập như quy định trong Điều 25 Hiến pháp 2013. Điều này viết: “Công dân có quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí, tiếp cận thông tin, hội họp, lập hội, biểu tình. Việc thực hiện các quyền này do pháp luật quy định.”
12 Tháng Ba 2024
Kính mời bạn đọc xem video clip của nhà báo - bình luận gia Ngô Nhân Dụng và cô Thu Hà Nguyễn - cựu Phó Thị Trưởng TP Garden Grove về kinh tế VN cs hôm nay, những lý do nào mà ngành xuất khẩu của VN gặp phải, và lý do chính, quan trọng nhất là bởi vì lũ sâu dân, mọt nước chúng nó đều là đảng viên, phải có bôi trơn, tham nhũng thì bọn chúng nó mới chịu làm.
09 Tháng Ba 2024
Bài báo của Học viện Chính trị khu vực I cũng không nêu danh tính các nhà đầu tư bước ngoài đã lợi dụng Doanh nghiệp Việt Nam để chen chân vào các vị trí chiến lược quốc phòng, nhưng với mục đích gì và cho ai? Theo quan điểm được nêu trong Tạp chí Cộng sản thì Việt Nam vẫn phải đối phó với “diễn biến hòa bình”, tình trạng “tự diễn biến” và “tự chuyển hóa” trong nội bộ”. Trong nhiều năm, nhóm chữ “diễn biến hòa bình” được đảng CSVN sử dụng để chỉ “các thế lực thù địch” do Hoa Kỳ lãnh đạo nhằm thực hiện âm mưu thay đổi chế độ chính trị ở Việt Nam. Nhưng từ giữa nhiệm kỳ khóa VII (1991-1996), Đảng đã chỉ ra 4 nguy cơ đối với ...