Dân tộc Việt Nam có thực sự ‘là một’ như lời ông Phạm Minh Chính?

20 Tháng Năm 20229:10 CH(Xem: 5897)
  • Tác giả :

Dân tộc Việt Nam có thực sự ‘là một’ như lời ông
Phạm Minh Chính?


15194640_0 0 1555 875_1920x0_80_0_0_2d864ded0be190b9617caf87ecd04d0f                                                              Hình Internet




RFA



Dù có hơn hai triệu người Việt sinh sống tại Mỹ, nhưng một số người gặp ông Thủ tướng đã được cho là đại diện cộng đồng người Việt Nam tại Hoa Kỳ. Tại cuộc gặp, ông Chính nói đại dịch càng khẳng định truyền thống của dân tộc Việt Nam là càng khó khăn, càng nỗ lực, càng đoàn kết... đồng thời ông nhắc lại lời ông Hồ: ‘Nước Việt Nam là một, dân tộc Việt Nam là một. Sông có thể cạn, núi có thể mòn, song chân lý đó không bao giờ thay đổi’.

Tiến sĩ Nguyễn Huy Vũ nhận định với RFA hôm 20/5:

“Ông Chính nói “nước Việt Nam là một, dân tộc Việt Nam là một” đó là nhìn theo quan điểm của những người cộng sản. Còn thực tế thì nếu nhìn từ góc độ cai trị và quản trị thì có hai nước Việt Nam: một nước Việt Nam của những người cộng sản mà ở đó họ nhận được những đặc quyền, được hưởng nhiều bổng lộc, được ưu tiên nắm quyền hành, và độc quyền cai trị đất nước; và một nước Việt Nam của những người không cộng sản, họ bị cai trị, hầu như không nắm quyền gì, và luôn nơm nớp lo sợ bị giới cầm quyền hỏi thăm.

Thực tế thì nếu nhìn từ góc độ cai trị và quản trị thì có hai nước Việt Nam: một nước Việt Nam của những người cộng sản mà ở đó họ nhận được những đặc quyền, được hưởng nhiều bổng lộc, được ưu tiên nắm quyền hành, và độc quyền cai trị đất nước; và một nước Việt Nam của những người không cộng sản, họ bị cai trị, hầu như không nắm quyền gì, và luôn nơm nớp lo sợ bị giới cầm quyền hỏi thăm.
-Tiến sĩ Nguyễn Huy Vũ

Theo Tiến sĩ Nguyễn Huy Vũ, giới lãnh đạo Đảng Cộng sản không bao giờ muốn nhắc đến thực tế này. Họ mượn chiêu bài đấu tranh giai cấp để giành lấy quyền lực, và sau khi có quyền lực thì quay lại dùng việc phân biệt giai cấp để cai trị nhân dân. Ông Vũ nói tiếp:

“Dù nắm quyền cai trị nhân dân nhưng các lãnh đạo cộng sản luôn cố gắng xây dựng một sự đoàn kết với giới bị trị bởi họ biết rằng giới bị trị luôn đông đảo hơn giới cai trị. Và nếu người dân bị trị mà cùng đoàn kết với nhau để đòi thay đổi thì chắc chắn giới cai trị sẽ nhanh chóng mất quyền lực và quyền lợi.”

Nhiều người cho rằng, không thể có phương thức đại đoàn kết chung quanh một đảng, vì dân tộc luôn có sự khác biệt. Đại đoàn kết là phải chấp nhận khác biệt. Nhà nước Việt Nam nếu chấp nhận sự khác biệt thì không cần kêu gọi đại đoàn kết.

Hình minh họa: Thủ tướng Phạm Minh Chính và đoàn Việt Nam gặp Ngoại trưởng Mỹ Antony Blinken ở Bộ Ngoại giao Mỹ hôm 13/5/2022. AFP.

Trở lại với câu lặp lại lời ông Hồ Chí Minh của Thủ tướng Phạm Minh Chính tại cuộc gặp gỡ với một số người Việt ở San Francisco, bác sĩ Đinh Đức Long, một Đảng viên đã rời khỏi Đảng, khi trả lời RFA hôm 20/5, cho rằng:

“Câu này không phải của ông Phạm Minh Chính, mà là của Chủ tịch Hồ Chí Minh nói năm 1946, trước khi lên đường đi Pháp dự Hội nghị Fontainebleau. Khi đó ông gởi thư cho đồng bào miền Nam nói ‘sông có thể cạn, núi có thể mòn, nhưng nước Việt Nam là một, dân tộc Việt Nam là một’. Vì lúc đấy Nam bộ là thuộc địa của Pháp, họ muốn tách miền Nam ra, và cuộc đấu tranh của cụ Hồ là để chống lại điều đó. Bây giờ các lãnh đạo có nhắc lại chỉ làm theo lời ông Hồ. Trên thực tế họ có làm thật, vì dù bất cứ ai, cấp bậc nào mà đi sai đường lối, muốn chia rẽ nước Việt Nam, muốn đặt địa phương mình ra ngoài sự lãnh đạo của trung ương, lập tức sẽ bị trừng phạt ngay. Đó là điều chắc chắn họ làm, ngay trong nội bộ họ, còn  đối với kẻ thù họ còn làm mạnh hơn.”

Liên quan đến vấn đề đối xử với người Việt thuộc chế độ Việt Nam Cộng Hòa hiện sống ở hải ngoại, liệu có được chính quyền cộng sản đối xử công bằng như lời các lãnh đạo? Bác sĩ Đinh Đức Long nói:

“Cá nhân tôi thấy đúng là họ làm như thế, nhưng vấn đề thực hiện thì muốn vỗ tay phải có hai bàn tay, không ai vỗ tay một bàn tay. Phía họ nói như vậy còn phía người Việt ở hải ngoại có chấp nhận hay không? Có hợp tác hay không là tùy từng người. Hoàn toàn đúng là có sự khác nhau nhưng tùy từng người. Nước Đức thống nhất thì cũng phân biệt đối xử huống gì cộng sản, nhưng mức độ khác nhau. Thứ hai là tùy thuộc vào từng con người cụ thể, có những người vẫn hợp tác và ngược lại có những người trong nội bộ cộng sản nhưng người ta cũng lại bỏ. Cho nên tôi nghĩ đó là chuyện bình thường của xã hội, nhưng nhiều người lại thổi phồng lên. Nhiều khi tôi cho rằng đó là đặc tính của dân tộc Việt Nam, tức là ‘được làm vua thua làm giặc’, mình phải hiểu nó chỉ khác nhau mức độ. Tóm lại khi xung đột lợi ích sẽ giết nhau, nếu không giết được nhau thì bắt tay hợp tác chung sống.”

Nếu các vị lãnh đạo thật sự muốn 'Nước Việt Nam là một, dân tộc Việt Nam là một'... thì người cầm quyền là phía phải đi trứơc, phải quên đi quá khứ để mở đường cho những người đã vì lý do chính trị mà phải bỏ nước ra đi... Chứ không thể cứ ra sức đàn áp, bắt bớ người bất đồng chính kiến trong nước... rồi trước các chuyến thăm của lãnh đạo cấp cao Việt Nam đến các nước phương Tây, thì chính quyền Hà Nội thường trả tự do cho những người bị bỏ tù vì bất đồng chính kiến... và coi đó như là một cuộc mặc cả.

Nhiều lãnh đạo Việt Nam đi ra nước ngoài nhất là sang Mỹ, chưa ai dám mời cộng đồng người Việt Quốc gia ở Mỹ để mà đối thoại để cho hai bên thông cảm lẫn nhau. Và tôi cũng chưa thấy một quan chức Việt Nam nào dám bước ra vùng Little Sài Gòn để tìm gặp cộng đồng người Việt Quốc gia để mà đối thoại.
-Nhà nghiên cứu Đinh Kim Phúc

Nhà nghiên cứu Đinh Kim Phúc khi trao đổi với RFA hôm 20/5 từ Sài Gòn, nhận định:

“Giới lãnh đạo hay nhầm lẫn giữa người Mỹ gốc Việt, Việt kiều hay du học sinh... Do đó đa số họ hay gọi những người Việt sinh sống ở hải ngoại dù có quốc tịch của nước sở tại hay không, hay sang làm ăn buôn bán... đều là Việt kiều. Như vậy không đúng tính chất và đặc điểm của từng cộng đồng người Việt ở hải ngoại. Chúng ta đều thấy rằng giữa người Việt trong nước và người Việt hải ngoại, nhất là cộng đồng người Việt rời bỏ đất nước từ năm 1975 thì người ta mang một ý thức hệ khác và đại đa số họ tự nhận là cộng đồng người Việt Quốc gia Hải ngoại chứ không phải người Việt một cách chung chung, để họ phân biệt giữa người Việt Quốc gia và người Việt Cộng sản.”

Theo nhà nghiên cứu Đinh Kim Phúc, do cuộc chiến tranh ở Việt Nam kéo dài quá lâu đã để lại hệ quả là hàng triệu người Việt phải bỏ đất nước ra đi và nó đã đưa đến sự nghi kỵ bắt nguồn từ những chính sách mới của chính quyền mới sau 30/4/1975. Ví dụ như bắt đi tù cải tạo, đánh tư sản, cải tạo công thương nghiệp miền Nam, chế độ lý lịch trong học tập... thì hố sâu ngăn cách giữa người Việt và người Việt đã qua 47 năm cũng khó hàn gắn, trong khi giữa Mỹ và Việt Nam là những cựu thù thì lại bắt đầu nhích lại gần nhau, để phát triển đất nước và xây dựng mối quan hệ hữu nghị tốt đẹp. Ông Phúc nói tiếp:

“Bởi vậy, mỗi lần đặt vấn đề với người Việt trong nước và người Việt hải ngoại thì nó lại thêm một lần nhức nhối cho dân tộc Việt Nam này. Tôi cũng nói thẳng, nhiều lãnh đạo Việt Nam đi ra nước ngoài nhất là sang Mỹ, chưa ai dám mời cộng đồng người Việt Quốc gia ở Mỹ để mà đối thoại để cho hai bên thông cảm lẫn nhau. Và tôi cũng chưa thấy một quan chức Việt Nam nào dám bước ra vùng Little Sài Gòn để tìm gặp cộng đồng người Việt Quốc gia để mà đối thoại.”

Nhà nghiên cứu Đinh Kim Phúc cho rằng, chính vì những ngăn cách đó càng làm cho sự chia rẻ giữa người Việt trong nước và người Việt ở nước ngoài ngày càng sâu sắc. Và quan trọng nhất theo ông Phúc, đó là vấn đề ý thức hệ và vấn đề điều hành đất nước hiện nay, khiến một số người Việt ở hải ngoại không đồng ý với những khuyết điểm, những vấn đề... đáng lẽ không phải xảy ra ở trong đất nước này.

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
27 Tháng Ba 2024
Nói đến XHCN thì phải nhìn nhận VN là một quốc gia đi theo hàng chót, những quốc gia đã từng xây dựng như Liên Xô, Ba Lan, Đông Đức, Tiệp Khắc…; người dân đã nhìn thấy những bất công, bất cấp của chế độ XHCN và họ đã mạnh dạn thay đổi, Liên Xô, cái nôi của Cách Mạng Tháng 10, của Lê Nin đã không còn là cộng sản mà thay vào đó là một quốc gia đi theo con đường tư bản của những tên độc tài, Đông Đức đã đập bỏ bức tường ô nhục ngăn cách hai miền để tiến đến thống nhất trong hòa bình và trở thành một quốc gia hùng mạnh đi theo con đường tư bản chủ nghĩa...
23 Tháng Ba 2024
Năm 2017, khi còn làm Trưởng Ban Tuyên giáo Trung ương, ông Võ Văn Thưởng đã từng làm xã hội xôn xao với tuyên bố “không sợ đối thoại, không sợ tranh luận”. Tưởng chừng như cánh cửa đón nhận các ý kiến khác biệt đã mở rộng, sau khi luật an ninh mạng – luật không chấp nhận ý kiến khác biệt ra đời. Vậy mà, đó chỉ là lời tuyên bố vui miệng của Thưởng. Năm 2024, ông Đỗ Minh Hiền ở Hà Nội, một người viết lý luận triết học riêng, khác biệt với triết học Marx Lenin, bị 6 năm tù. Không ai biết ông ta viết gì, lập luận ra sao, vì bởi ông ta chưa bao giờ có dịp được đối thoại, hay tranh luận để nhận biết mình sai hay đúng trong giấc mơ mà...
20 Tháng Ba 2024
Những người đảng viên đang yêu đảng, cuồng đảng, đừng cho rằng đây là luận điệu của bọn thế lực ‘chống phá, thù địch’, mà hãy nhìn lại lời nói của lãnh tụ các người, ông Hồ Chí Minh đã từng giáo dục các đảng viên của mình là ‘cần kiệm, liêm chính, chí công vô tư’, vậy thì các ông, bà nghĩ sao về những bất công, bất cập hàng ngày trông thấy từ chính những người lãnh đạo của mình?!, liệu rằng những đảng viên đảng cộng sản còn có lý tưởng hay chỉ là vào đó chỉ để noi gương tham nhũng theo cấp trên của mình?.
20 Tháng Ba 2024
Việc ông Thưởng từ chức đánh dấu sự khởi đầu của một giai đoạn bất ổn chính trị mới ở Việt Nam. Kể từ Đại hội 13 của đảng Cộng sản Việt Nam hồi đầu năm 2021, đã có nhiều vụ cách chức và truy tố cấp cao, trong số đó có 4 ủy viên Bộ Chính trị (trong đó có Thưởng và người tiền nhiệm Nguyễn Xuân Phúc), một phó thủ tướng, hai bộ trưởng và hơn chục lãnh đạo tỉnh. Việc thay thế quá nhanh hai Chủ tịch nước đặc biệt đáng chú ý, vì ông Phúc cũng bị cách chức hồi đầu năm 2023, sau khi nhậm chức chưa đầy hai năm.
16 Tháng Ba 2024
Thực tế, trái lại, cho thấy mọi cuộc cách mạng dù tiến bộ và tích cực đến đâu, đều có khuyết điểm và cần phải tu chính thêm. Hơn nữa có những cuộc cách mạng không những hoàn toàn vắng bóng những yếu tố tích cực, mà còn mang lại tại họa cho dân tộc xuyên qua nhiều thế hệ. Điển hình là các cuộc cách mạng Cộng Sản và Hồi Giáo cực đoan mà chúng ta sẽ phân tách trong bài này. Chúng ta cũng sẽ phân tách tầm mức quan trọng chiến lược của yếu tố viễn kiến trong nhận thức của những người lãnh đạo. Yếu tố viễn kiến giữ một vai trò tối quan trọng, giúp chúng ta phân biệt giữa một cuộc cách mạng có tính tiến bộ và một cuộc cách mạng mang tính phản tiến bộ, gây tai họa cho một dân tộc và đôi khi cả nhân lọai.
13 Tháng Ba 2024
Bà Đinh Thảo, một nhà hoạt động nhân quyền và cũng là nghiên cứu sinh ngành khoa học chính trị, hiện đang ở tại Hoa Kỳ, nói: “Tình hình dân quyền năm nay rất ảm đạm. Có thể nói từ năm 2018, xu hướng nhân quyền ở Việt Nam đã đổi chiều đi xuống và cứ thế tệ dần. Đến năm 2023 có thể nói là tồi tệ nhất trong suốt cả một chuỗi dài mấy năm qua.” (RFA, đài Á Châu Tự do, ngày 2023.12.22 Người dân Việt Nam cũng không được quyền ra báo, lập hội, hội họp và lập đảng chính trị đối lập như quy định trong Điều 25 Hiến pháp 2013. Điều này viết: “Công dân có quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí, tiếp cận thông tin, hội họp, lập hội, biểu tình. Việc thực hiện các quyền này do pháp luật quy định.”
12 Tháng Ba 2024
Kính mời bạn đọc xem video clip của nhà báo - bình luận gia Ngô Nhân Dụng và cô Thu Hà Nguyễn - cựu Phó Thị Trưởng TP Garden Grove về kinh tế VN cs hôm nay, những lý do nào mà ngành xuất khẩu của VN gặp phải, và lý do chính, quan trọng nhất là bởi vì lũ sâu dân, mọt nước chúng nó đều là đảng viên, phải có bôi trơn, tham nhũng thì bọn chúng nó mới chịu làm.
09 Tháng Ba 2024
Bài báo của Học viện Chính trị khu vực I cũng không nêu danh tính các nhà đầu tư bước ngoài đã lợi dụng Doanh nghiệp Việt Nam để chen chân vào các vị trí chiến lược quốc phòng, nhưng với mục đích gì và cho ai? Theo quan điểm được nêu trong Tạp chí Cộng sản thì Việt Nam vẫn phải đối phó với “diễn biến hòa bình”, tình trạng “tự diễn biến” và “tự chuyển hóa” trong nội bộ”. Trong nhiều năm, nhóm chữ “diễn biến hòa bình” được đảng CSVN sử dụng để chỉ “các thế lực thù địch” do Hoa Kỳ lãnh đạo nhằm thực hiện âm mưu thay đổi chế độ chính trị ở Việt Nam. Nhưng từ giữa nhiệm kỳ khóa VII (1991-1996), Đảng đã chỉ ra 4 nguy cơ đối với ...
09 Tháng Ba 2024
Thật là ngây thơ khi tin rằng Trump sẽ đánh Tầu giúp Việt Nam trong khi Trump từ chối viện trợ cho Ukraine chống Nga xâm lăng. Trump chi biết có tiền và gái. Về chính trị, Trump chủ trương “Nước Mỹ Trước Hết” (America First), “Chủ Nghĩa Dân Tộc Thiên Chúa Giáo Da Trắng” (White Christian Nationalism), lo chuyện nội bộ, rút nước Mỹ ra khỏi Tổ Chức Hiệp Ước Bắc Đại Tây Dương (North Atlantic Treaty Organization – NATO), mang quân đội trở về Mỹ, không can thiệp vào chuyện thế giới, phục hồi chủ nghĩa không can thiệp (non-intervention) hay còn gọi là chủ nghĩa biệt lập (isolationism) vào thế kỷ XVIII và XIX và thời kỳ tiền Đệ Nhị Thế Chiến.
02 Tháng Ba 2024
Riêng đảng CSVN thì còn cho nhân dân ăn bánh vẽ để đỡ đói. Chẳng hạn, tuy hàng triệu dân nghèo rớt mồng tơi, bệnh hoạn, không cơm ăn áo mặc, hàng triệu trẻ em rách rưới không trường học, không đủ mì tôm sống còn mỗi ngày, nhưng điều 3 Hiến Pháp 2013 quy định một cách ngạo nghễ theo tinh thần TBT Nguyễn Phú Trọng: “Nhà nước bảo đảm và phát huy quyền làm chủ của Nhân dân; công nhận, tôn trọng, bảo vệ và bảo đảm quyền con người, quyền công dân; thực hiện mục tiêu dân giàu, nước mạnh, dân chủ, công bằng, văn minh, mọi người có cuộc sống ấm no, tự do, hạnh phúc, có điều kiện phát triển toàn diện”.