Con Đường Tranh Đấu

24 Tháng Chín 202010:24 CH(Xem: 5863)

                                         Con Đường Tranh Đấu

gettyimages-165503310-612x612                                                               Nguồn hình Getty Images



Trần Công Lân



Bạn thân,


Những gì bạn than thở  thì với tôi, tôi sẽ giữ kín nhưng có những khuyết điểm của bạn mà tôi phải nhắc nhở cho bạn và những ai cũng đang đi trên con đường đấu tranh (hay hoạt động xã hội, thiện ích) cần ý thức hay thức tỉnh về sự suy yếu hay suy thoái (tình cảm lẫn lý trí) vì chúng ta đang hay sẽ đối đầu với kẻ thù vô cùng nguy hiểm thì không thể sơ hở như các thế hệ đàn anh trong lịch sử. Hơn nữa một khi (nếu có may mắn) thành công thì trách nhiệm xây dựng lại dân tộc và văn hóa VN lại vô cùng khó khăn hơn nữa. Ý thức như vậy để thấy rằng đây không phải là chuyện sinh hoạt vui chơi qua ngày (ngoài việc kiếm cơm).


Ý kiến thiên hạ

Một khi đã dấn thân vào sinh hoạt cộng đồng (VN) hay đấu tranh cách mạng (CM) thì phải chấp nhận ý kiến thiên hạ. Vấn đề là ý kiến đó đúng hay sai, đầy đủ hay thiếu sót. Lời phê bình hay ý kiến có ngụ ý gì? Xây dựng thì có phù hợp hay không? Phần nào áp dụng được, phần nào không dùng được. Còn nếu sai thì sai như thế nào? Vì sao họ góp ý sai, vì không hiểu hay cố tình đả phá? Nếu là họ không hiểu thì vì mình làm hay nói không rõ? Còn nếu là đả phá vì mục đích gì? Tranh giành địa vị, danh tiếng, tiền bạc hay nối giáo cho giặc?

Còn chuyện bạn thắc mắc người phê bình đó là ai thì cho dù nhân vật đó thật hay giả (nặc danh) không quan trọng bằng việc bạn có ý thức về việc đã làm và giá trị của lời phê bình. Đúng thì ghi nhận, mà sai thì cũng là cơ hội học hỏi. Thử hỏi nếu không có phê bình mà chỉ là toàn khen ngợi thì bạn nghĩ sao? Trong đấu tranh mà không thấy khuyết điểm thì chỉ có chết mà thôi. Vậy tại sao bạn lo âu về sự phê bình của thiên hạ?

Tại sao họ biết mà phê bình?

Đã đi vào lửa đạn (CM) mà bạn còn hỏi tại sao nó bắn tôi thì xin lỗi, bạn về nhà đuổi gà cho vợ là hơn. Đi vào con đường sinh tử với kẻ thù mà tình báo và phản tình báo không có, không biết thì họp hành, tổ chức làm gì? 


Cùng chung chiến tuyến

Bạn nói rằng cùng một mục đích chung cho dân tộc, đất nước mà tại sao phê bình nặng như vậy? Vậy bạn có biết tại sao chúng ta thua CS dài dài không? Chỉ vì chúng ta dễ dãi, tình cảm với nhau không đúng chỗ, đúng lúc. Thay vì phê bình để sửa chữa thì chúng ta xí xóa cho nhau. Cho đến khi sai lầm rạn nứt tới lúc không thể cứu vãn và miền Nam sụp đổ. Trước đây 40 năm cũng có tổ chức đấu tranh bao che những lỗi lầm nội bộ và đã đi "lạc đường vào lịch sử" (xem Nguyễn Mạnh Côn). Bạn có biết nguyên nhân từ đâu không?

Đóng cửa bảo nhau (chứ tại sao xé áo cho người xem lưng?).

Nếu một tổ chức (hay bất kỳ sinh hoạt nào) nếu có trật tự, quy luật, lãnh đạo thì phải biết tu sửa để tiến lên, thu hút nhân tài, ghi nhận ưu-khuyết điểm để đánh giá kết quả…. Nếu thiếu lãnh đạo, huấn luyện, nhân sự thì đó là tổ chức chờ ngày đem chôn. Học tập mà không có cải tiến, phê bình là đứng tại chỗ. Tổ chức mà không tìm được nhân tài, lãnh đạo thì chỉ nên giải tán.

Tại sao có việc người ngoài phê bình chuyện nội bộ? Tức là trong nội bộ đã có phê bình mà không hiệu quả nên mới có chuyện hở (leak) ra cho bên ngoài lên tiếng. Vậy thì chuyện "tại sao bên ngoài biết" chỉ xác nhận chuyện "đóng cửa bảo nhau" không kết quả (hay không hề có).


Chúng ta cùng chung một mục đích

Trước đây (từ 1975) chúng ta cũng đã có biết bao nhiêu tổ chức, sinh hoạt cùng mục đích mà rồi chia hai đấm đá tơi bời, thậm chí ám sát nhau nữa. Vì thế csVN vẫn còn đến ngày nay. Chính vì cùng mục đích nên mới phê bình để cứu vãn. Vì trong nội bộ không chấp nhận phê bình nên mới chia hai, ra ngoài công chúng. Nếu bạn đã làm đúng thì tại sao sợ phê bình? Nếu làm sai thì còn kêu ca nỗi gì? Không phê bình trước dư luận thì chẳng lẽ để bạn tiếp tục sai lầm? Đừng thắc mắc người phê bình là ai, tại sao biết… mà phải nhìn lại vấn đề: Sự phê bình ý kiến đó đúng hay sai.

Nói về lãnh đạo và nhân sự.

Nếu trong một sinh hoạt mà không có chương trình sinh hoạt, học tập thì đó là tổ chức gì? Nếu có mà không kết quả là vì sao? Thế nào là có kết quả? Có nhân tài biết và đến với tổ chức, nếu không tất có sai lầm. Làm sao tìm ra sai lầm? Hay hỏi lãnh đạo? Nếu lãnh đạo cũng không biết thì nên dẹp tiệm.  

Có người thì có việc. Nếu có người mà không có việc làm, đó là lỗi lãnh đạo. Nếu có việc làm mà không thành cũng là lỗi lãnh đạo. Không phải bất kỳ ai có chức tước, bằng cấp là có thể lãnh đạo đấu tranh (CM). Có nhân tài thì mới đóng góp để có kết quả. Nhân tài không phải độc tài vì độc tài chỉ có thủ đoạn và tàn ác để lãnh đạo. Vậy có người mà người làm không nên việc thì tổ chức cũng nên dẹp tiệm.

Nếu bạn theo học một ông thầy mà qua bao nhiêu năm chỉ là trăng với cuội, đến cuối năm mà chẳng thấy kết quả gì thì bạn phải tự hỏi: Ông thầy này có thực sự là thầy hay không?

Nếu bạn thấy người bạn đồng học bỏ đi (vì bất kỳ lý do nào) thì bạn phải tự hỏi: Lý do đó có thật không? Hay vì lý do khác mà họ không nói ra? Đã là kẻ dấn thân (coi như bỏ mạng) tranh đấu mà phải bỏ đi thì lý do không đơn giản.

Lý thuyết tuyệt vời

Nói về một lý thuyết/chủ thuyết/chủ nghĩa… tuyệt vời để làm gì? Vì đó chỉ là một mớ chữ nghĩa ít người hiểu. Nếu không có người hiểu thì ai là người thực hiện? CM không phải là chuyện Kim Dung: "Tôi có bí quyết trong tay, ai theo tôi thì sẽ…." mặc dù tôi không hiểu nhưng tôi sẽ tìm ra người khác làm dùm tôi, tôi sẽ lên ngôi bá chủ võ lâm????. Vậy nếu chúng ta cùng môn phái (lý thuyết) thì chúng ta phải che chở cho nhau? Cho dù trong chúng ta chẳng ai hiểu gì về lý thuyết mà vẫn mơ vai trò dẫn đường?

Nếu là một lý thuyết hay thì nó phải thực dụng tức là có thể áp dụng hàng ngày. Sinh hoạt của bạn đã trải qua bao nhiêu ngày rồi? Kết quả ra sao? Sao lý thuyết vẫn chỉ là một mớ chữ rối như bòng bong nhai đi nhai lại mà không có lời giải thích hay áp dụng?

Nếu lý thuyết hay thì phải phổ biến để chiêu dụ nhân tài. Nhân tài có đến hay không? Nếu không thì (1) lý thuyết không thể dùng được hay (2) "nhân tài" không thực sự là nhân tài (bất kể bằng cấp, kiến thức, chức vụ xã hội). Bạn hãy xét lại lời phê bình của thiên hạ.

Ngây thơ hay lãng mạn

Từ khi thành lập cho đến khi cầm quyền, cộng sản (cs) VN đã phê bình gắt gao trong sinh hoạt và dùng kỷ luật lẫn thủ đoạn để loại trừ nhân sự không đạt tiêu chuẩn của đảng đề ra. Sự phê bình của cs chỉ thoái hóa khi có sự tranh chấp nội bộ. Nhưng tuyệt đối cs không có tinh thần đấu tranh "ngây thơ, lãng mạn, tiểu tư sản, anh hùng cá nhân"... nhưng đối với phe không cs (gọi là quốc gia hay dân tộc) thì rất nhiều khuyết tật chỉ vì thiếu phê bình. Cũng như bạn, họ nghĩ rằng: Đóng cửa bảo nhau thì sai lầm sẽ biến mất (cũng Tổng Thống Trump nói rằng tới mùa hè thì Covid-19 sẽ biến mất). Đó là ngây thơ.

Còn chuyện bạn nghĩ những người bạn bỏ đi sẽ quay trở về "mái nhà xưa" (tổ chức) và xí xóa những lỗi lầm năm xưa rồi anh em ta sẽ cùng gánh vác việc lớn; đánh thắng quân thù. Đó là lãng mạn.


Kết

Đôi lời cùng bạn và mong bạn hiểu. Chúng ta không có nhiều thì giờ để tâm sự khi "lý thuyết tuyệt vời" đòi hỏi nhiều thời gian suy nghĩ, nghiên cứu … và nếu Sinh mệnh Tâm Lý không phù hợp thì cũng phải rút lui mà thôi vì không phải cứ có lòng mà thí thân thì chẳng nên cơm cháo gì mà còn gây ảnh hưởng xấu cho thế hệ sau. Nếu bạn không "tri thiên mệnh" thì tôi chẳng biết nói gì hơn.


        TCL

Tháng 7 năm 2020
 (Việt lịch 4899)
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
10 Tháng Mười 20246:53 CH(Xem: 541)
Chính sách đối ngoại của Việt Nam thường được Ban Chấp hành Trung ương ĐCSVN đề ra và thêm nữa đã được đưa vào Sách trắng Quốc phòng năm 2019. Văn bản này viết rằng “tùy diễn biến của tình hình và trong những điều kiện cụ thể, Việt Nam sẽ cân nhắc phát triển các mối quan hệ quốc phòng, quân sự cần thiết với mức độ thích hợp ....với các quốc gia khác.” Quan trọng hơn, chính sách ngoại giao không liên minh, liên kết của Việt Nam đã tỏ ra rất hữu ích cho quốc gia này và các nhà lãnh đạo Việt Nam là các bậc thầy về nghệ thuật giữ thế cân bằng 'đu dây'.
09 Tháng Mười 20246:09 CH(Xem: 924)
Nhưng điếm yếu nhất của chế độ độc tài đảng trị độc đảng chính là do chỉ có một đảng phái cai trị dẫn đến lạm quyền, kèm theo đó là không có tự do ngôn luận – hệ thống báo chí tư nhân – và quan trọng hơn hết là người dân bị cấm cái quyền dân chủ của mình, họ không được nói, được chỉ trích những di hại, bằng chứng về những sai lầm của bộ máy đảng trị và có thể bị bắt bất cứ lúc nào bằng các điều luật phản nhân quyền, phi dân chủ như 72, 258, 331… mà bộ máy cai trị đặt ra để kềm tỏa người dân!. Đó chính là một đảng phái độc tài, cực đoan và ngụy dân chủ!
09 Tháng Mười 20246:08 CH(Xem: 685)
Nhưng đài báo nhà nước thì cho dân “ăn” bơ sữa thường xuyên, nhất là khi lên tiếng tố cáo chính quyền “ngụy” Sài Gòn. Họ gọi đó là bọn tay sai của đế quốc Mỹ, cam phận ăn “bơ thừa sữa cặn” để áp bức bóc lột đồng bào miền Nam, gây chiến tranh chia cắt đất nước. Theo cán bộ hồi đó giải thích, cũng như đọc trên báo Nhân Dân, ăn “bơ thừa sữa cặn” là ăn thứ người ta đổ đi, ăn hèn ăn nhục, bám đít đứa khác, chả khác gì con chó ăn sít. Thà đói khổ mà làm người cách mạng, còn hơn sống kiếp “bơ thừa sữa cặn”. Nghe giải thích vậy, tự dưng thấy không thèm bơ sữa nữa. Đói cũng vinh quang. Thèm cũng tự hào.
08 Tháng Mười 20248:44 CH(Xem: 391)
Họ vẫn tiếp tục tung tin giả để ủng hộ ông Trump cho kỳ bầu cử này. Họ không đủ can đảm để vượt lên đảng tính. Họ dùng cảm tính để đánh giá sự thật thay vì dùng tri thức để đánh giá sự thật. Đó chính là lý do tại sao, đến giờ phút này, họ vẫn tiếp tục tung tin giả để ủng hộ “thần tượng Trump” của họ. Họ hoàn toàn không hề nghĩ rằng họ đã bị lợi dụng như chính cộng sản Việt Nam đã lợi dụng lòng yêu nước của Việt tộc từ năm 1930 đến năm 1975.
07 Tháng Mười 20247:54 CH(Xem: 405)
Đối với một số cán bộ lãnh đạo các cấp, đi làm việc nước cũng có nghĩa là xách cặp đi họp, chu toàn bổn phận…. Việc làm thường xuyên này đã tạo ra cho họ hai trạng thái tâm lý rất tế nhị, đó là an tâm và ngụy tín (mal foi/ tin giả, đức tin xấu). An tâm là thái độ nhân danh để hành động, do đã có tập thể bảo kê mà mình tin là sáng suốt lãnh đạo chịu trách nhiệm hết cả; còn ngụy tín là thái độ tự lừa dối chính họ mà họ không hay biết. Nghĩa là khởi đầu họ tin là thật một điều gì đó biết là không thật, nhưng cứ đóng kịch mãi rồi quên mất mình giả vờ, đóng kịch, cuối cùng tin thật vào những điều mình giả vờ, đóng kịch, cho đến khi tỉnh ngộ mới nhận ra được.
04 Tháng Mười 20248:50 CH(Xem: 856)
Tuy ông Phúc đã không còn quyền lực, nhưng chắc chắn, tiền tham nhũng ông không ăn một mình. Đặc biệt, ông Trương Hòa Bình – Phó Thủ tướng Thường trực dưới thời ông Phúc làm Thủ tướng, không thể không liên quan đến những sai phạm của cấp trên. Trong chế độ này, khi phải ký những văn bản có nguy cơ dính đến sai phạm, thì cấp trưởng thường hay đẩy cho cấp phó, buộc họ phải ký. Nếu bứt “dây” Nguyễn Xuân Phúc, thì sẽ động đến cả khu rừng. Lúc đó, không những ông Trương Hòa Bình, mà có thể cả ông Trương Tấn Sang cũng nhảy vào gỡ rối. Trong khi đó, ông Trương Tấn Sang rất có ảnh hưởng đến nhóm Hà Tĩnh. Vì thế...
02 Tháng Mười 20246:42 CH(Xem: 749)
Tôi xin được chia sẻ cùng mọi người cái nhìn của tôi về dự án kinh đào Phù Nam Techo của Campuchia. Thứ nhứt, sau khi hoàn tất, con kinh sẽ có những tác động gì đến Việt Nam, về kinh tế và an ninh chiến lược? Thứ hai, Hun Sen và con trai là Hun Manet đã có ước vọng, hay nói cách khác là tầm nhìn của họ qua dự án kinh đào Phù Nam Techo là gì? Dự án kinh đào Phù Nam và sáng kiến Vành đai con đường của Trung Quốc có quan hệ gì với nhau không và việc này có tác động gì đến Việt Nam?
01 Tháng Mười 202410:19 CH(Xem: 653)
Tô Lâm còn hứa: “Chúng tôi sẽ tiếp tục đẩy mạnh công cuộc đổi mới, mở cửa, hội nhập quốc tế toàn diện, sâu rộng. Việt Nam sẽ tiếp tục là điểm đến ổn định, tin cậy và hấp dẫn với các nhà đầu tư, doanh nghiệp và du khách nước ngoài. Con đường để Việt Nam vượt qua bẫy thu nhập trung bình là đổi mới sáng tạo, huy động sức mạnh đại đoàn kết toàn dân tộc, đồng thời kết hợp sức mạnh dân tộc với sức mạnh thời đại.” Tất nhiên Việt Nam chỉ có một con đường nhìn về phía trước để hợp tác tồn tại. Nhưng không có tự do và thiếu dân chủ thì Việt Nam cũng chỉ là quốc gia kém mở mang và chậm tiến. Vì vậy, chừng nào đảng CSVN còn từ chối...
30 Tháng Chín 20247:17 CH(Xem: 691)
Nếu bà Kamala Harris đắc cử, chiến thắng cuộc đua, trở thành Tổng Thống thứ 47, bà sẽ là người phụ nữ đầu tiên lãnh đạo nước Mỹ trong lịch sử lập quốc 248 năm – một đất nước thành lập từ di dân vào thế kỷ 18 – với 46 đời tổng thống trước toàn là đàn ông. Đúng ra, nếu không vì hệ thống bầu cử lạ lùng, lỗi thời (Gerrymandering) - tính phiếu đại cử tri (Electoral voter) của mỗi tiểu bang – thay vì tính số phiếu phổ thông của cử tri đi bầu (individual vote) thì năm 2016 bà Hllary Clinton đã trở thành nữ Tổng Thống đầu tiên của Mỹ do nhiều hơn ông Donald Trump khoảng 3 triệu phiếu cử tri.
30 Tháng Chín 20247:14 CH(Xem: 849)
Người xem VTV khóc tu tu thương cho hoàn cảnh bọn trẻ miền núi vô cùng thiếu đói. Trên má thì lệ tuôn, tay thì sờ ví xem còn đồng nào móc nốt gửi lên trên trường ấy, tặng các cháu một bữa cơm có thịt. Chứ xót xa quá, như đứt từng khúc ruột. Tiếng khóc trước màn hình VTV vang lên đến tận nhà anh Hờ A Dê, cha của em bé năm tuổi kiêm thần đồng ăn gừng đã nói. Hôm sau, trước ống kính của các phóng viên khác, anh Dê hồn nhiên nói hôm ấy anh đang chuẩn bị chiên trứng cho con mang đi ăn thì phóng viên VTV hỏi có gừng không, thái một ít bỏ vào cặp lồng cơm cho cháu.
28 Tháng Chín 20245:12 CH(Xem: 859)
Nhìn danh sách những nhân vật hiện diện dẫn đầu đoàn đi dự bao gồm Tô Lâm, Nguyễn Hòa Bình, Nguyễn Trọng Nghĩa, Phan Văn Giang, Lương Tam Quang, Nguyễn Duy Ngọc, Tô Ân Xô… tất cả đều là tướng Công an và Quân đội, người ta thấy được một điều khá rõ nét. Đó là Đoàn đại biểu Việt Nam đi dự Đại hội đồng Liên Hiệp quốc mang đậm tính chất nhà nước Việt Nam hiện tại: Ở đó, chủ yếu là tướng tá Công an và quân đội, là đặc trưng của hệ thống chính trị kiểu nhà tù ở Việt Nam hiện nay. Đó cũng là một đặc trưng, mang đậm “Bản sắc Tô Lâm” hiện nay.
24 Tháng Chín 20247:46 CH(Xem: 1725)
Đó chính là những gì mà chúng ta, những người tranh đấu cho dân chủ nước Việt Nam cần phải làm, và người dân VN cũng nên nhớ rằng tự do không hề miễn phí, các quốc gia dân chủ văn minh ngày nay cũng đã trải qua những khoảng thời gian âm ỉ và thực hiện cách mạng, họ cũng đã phải trả giá rất đắt mới giành được thắng lợi về cho nhân dân, do đó sẽ không có một thứ dân chủ nào tự nhiên trên trời rơi xuống cho đất nước VN, mà điều đó sẽ đến khi chính người dân tự đứng lên giành lấy.
21 Tháng Chín 20245:02 CH(Xem: 1048)
Nhưng biết đâu đấy, chính sách khoan hồng của đảng và nhà nước, như từng áp dụng với rất nhiều đương sự, nào là xét có thành tích (không thành tích thì làm sao lên tới ủy viên trung ương), nhân thân tốt, cha mẹ này nọ, gia đình có truyền thống cách mạng, bản thân ngoan từ nhỏ, từng học đèn đom đóm, từng đi buôn chổi đót, v.v… lại được nghiêm khắc kiểm điểm, xử lý cho có. Biết đâu tiền vàng nó nhận nhiều thế, nó không xài một mình mà phân phối đầy đủ, nó khai ra thì chết cả lũ…
20 Tháng Chín 20246:38 CH(Xem: 923)
Thì Việt Nam, một quốc gia chậm tiến, nghèo nàn, giữ chính sách quốc phòng bốn không mà lại có thể hoang tưởng giữ được an ninh cho chính mình chăng? Hay không phải đó chính là miếng mồi ngon và dễ ăn cho những tham vọng lãnh thổ vô độ từ Trung Cộng? Duy trì một chính sách quốc phòng không hề có lợi ích gì cho Việt Nam, nhưng lại rất có lợi ích cho Trung Cộng, quốc gia láng giềng luôn luôn thèm khát lãnh thổ Việt Nam như đã từng thể hiện từ hàng nghìn năm qua. Rõ ràng, đó là một chính sách quốc phòng phản động không hơn, không kém.
20 Tháng Chín 20246:37 CH(Xem: 1266)
Các lực lượng nhà nước này thực thi chiến lược quyên góp theo kiểu vừa vận động, vừa ép buộc. Cho nên nguồn thu quỹ tăng rất nhanh. Thậm chí nhiều trường học cũng ép học sinh bỏ tiền ăn sáng để quyên góp. Hình ảnh các em học sinh tiểu học, chưa đầy 10 tuổi đã phải xếp hàng bỏ tiền ăn sáng vào thùng quyên góp được chia sẻ suốt những ngày qua khiến cho cộng đồng mạng dậy sóng. Chẳng hiểu sao trẻ em mà họ cũng không tha… Chỉ có điều, thu vào tấp nập là vậy, nhưng chi ra liệu được bao nhiêu, chi đi đâu và dùng có đúng không mới là vấn đề!
10 Tháng Mười 2024
Chính sách đối ngoại của Việt Nam thường được Ban Chấp hành Trung ương ĐCSVN đề ra và thêm nữa đã được đưa vào Sách trắng Quốc phòng năm 2019. Văn bản này viết rằng “tùy diễn biến của tình hình và trong những điều kiện cụ thể, Việt Nam sẽ cân nhắc phát triển các mối quan hệ quốc phòng, quân sự cần thiết với mức độ thích hợp ....với các quốc gia khác.” Quan trọng hơn, chính sách ngoại giao không liên minh, liên kết của Việt Nam đã tỏ ra rất hữu ích cho quốc gia này và các nhà lãnh đạo Việt Nam là các bậc thầy về nghệ thuật giữ thế cân bằng 'đu dây'.
09 Tháng Mười 2024
Nhưng điếm yếu nhất của chế độ độc tài đảng trị độc đảng chính là do chỉ có một đảng phái cai trị dẫn đến lạm quyền, kèm theo đó là không có tự do ngôn luận – hệ thống báo chí tư nhân – và quan trọng hơn hết là người dân bị cấm cái quyền dân chủ của mình, họ không được nói, được chỉ trích những di hại, bằng chứng về những sai lầm của bộ máy đảng trị và có thể bị bắt bất cứ lúc nào bằng các điều luật phản nhân quyền, phi dân chủ như 72, 258, 331… mà bộ máy cai trị đặt ra để kềm tỏa người dân!. Đó chính là một đảng phái độc tài, cực đoan và ngụy dân chủ!
09 Tháng Mười 2024
Nhưng đài báo nhà nước thì cho dân “ăn” bơ sữa thường xuyên, nhất là khi lên tiếng tố cáo chính quyền “ngụy” Sài Gòn. Họ gọi đó là bọn tay sai của đế quốc Mỹ, cam phận ăn “bơ thừa sữa cặn” để áp bức bóc lột đồng bào miền Nam, gây chiến tranh chia cắt đất nước. Theo cán bộ hồi đó giải thích, cũng như đọc trên báo Nhân Dân, ăn “bơ thừa sữa cặn” là ăn thứ người ta đổ đi, ăn hèn ăn nhục, bám đít đứa khác, chả khác gì con chó ăn sít. Thà đói khổ mà làm người cách mạng, còn hơn sống kiếp “bơ thừa sữa cặn”. Nghe giải thích vậy, tự dưng thấy không thèm bơ sữa nữa. Đói cũng vinh quang. Thèm cũng tự hào.
08 Tháng Mười 2024
Họ vẫn tiếp tục tung tin giả để ủng hộ ông Trump cho kỳ bầu cử này. Họ không đủ can đảm để vượt lên đảng tính. Họ dùng cảm tính để đánh giá sự thật thay vì dùng tri thức để đánh giá sự thật. Đó chính là lý do tại sao, đến giờ phút này, họ vẫn tiếp tục tung tin giả để ủng hộ “thần tượng Trump” của họ. Họ hoàn toàn không hề nghĩ rằng họ đã bị lợi dụng như chính cộng sản Việt Nam đã lợi dụng lòng yêu nước của Việt tộc từ năm 1930 đến năm 1975.
07 Tháng Mười 2024
Đối với một số cán bộ lãnh đạo các cấp, đi làm việc nước cũng có nghĩa là xách cặp đi họp, chu toàn bổn phận…. Việc làm thường xuyên này đã tạo ra cho họ hai trạng thái tâm lý rất tế nhị, đó là an tâm và ngụy tín (mal foi/ tin giả, đức tin xấu). An tâm là thái độ nhân danh để hành động, do đã có tập thể bảo kê mà mình tin là sáng suốt lãnh đạo chịu trách nhiệm hết cả; còn ngụy tín là thái độ tự lừa dối chính họ mà họ không hay biết. Nghĩa là khởi đầu họ tin là thật một điều gì đó biết là không thật, nhưng cứ đóng kịch mãi rồi quên mất mình giả vờ, đóng kịch, cuối cùng tin thật vào những điều mình giả vờ, đóng kịch, cho đến khi tỉnh ngộ mới nhận ra được.
04 Tháng Mười 2024
Tuy ông Phúc đã không còn quyền lực, nhưng chắc chắn, tiền tham nhũng ông không ăn một mình. Đặc biệt, ông Trương Hòa Bình – Phó Thủ tướng Thường trực dưới thời ông Phúc làm Thủ tướng, không thể không liên quan đến những sai phạm của cấp trên. Trong chế độ này, khi phải ký những văn bản có nguy cơ dính đến sai phạm, thì cấp trưởng thường hay đẩy cho cấp phó, buộc họ phải ký. Nếu bứt “dây” Nguyễn Xuân Phúc, thì sẽ động đến cả khu rừng. Lúc đó, không những ông Trương Hòa Bình, mà có thể cả ông Trương Tấn Sang cũng nhảy vào gỡ rối. Trong khi đó, ông Trương Tấn Sang rất có ảnh hưởng đến nhóm Hà Tĩnh. Vì thế...
02 Tháng Mười 2024
Tôi xin được chia sẻ cùng mọi người cái nhìn của tôi về dự án kinh đào Phù Nam Techo của Campuchia. Thứ nhứt, sau khi hoàn tất, con kinh sẽ có những tác động gì đến Việt Nam, về kinh tế và an ninh chiến lược? Thứ hai, Hun Sen và con trai là Hun Manet đã có ước vọng, hay nói cách khác là tầm nhìn của họ qua dự án kinh đào Phù Nam Techo là gì? Dự án kinh đào Phù Nam và sáng kiến Vành đai con đường của Trung Quốc có quan hệ gì với nhau không và việc này có tác động gì đến Việt Nam?
01 Tháng Mười 2024
Tô Lâm còn hứa: “Chúng tôi sẽ tiếp tục đẩy mạnh công cuộc đổi mới, mở cửa, hội nhập quốc tế toàn diện, sâu rộng. Việt Nam sẽ tiếp tục là điểm đến ổn định, tin cậy và hấp dẫn với các nhà đầu tư, doanh nghiệp và du khách nước ngoài. Con đường để Việt Nam vượt qua bẫy thu nhập trung bình là đổi mới sáng tạo, huy động sức mạnh đại đoàn kết toàn dân tộc, đồng thời kết hợp sức mạnh dân tộc với sức mạnh thời đại.” Tất nhiên Việt Nam chỉ có một con đường nhìn về phía trước để hợp tác tồn tại. Nhưng không có tự do và thiếu dân chủ thì Việt Nam cũng chỉ là quốc gia kém mở mang và chậm tiến. Vì vậy, chừng nào đảng CSVN còn từ chối...
30 Tháng Chín 2024
Nếu bà Kamala Harris đắc cử, chiến thắng cuộc đua, trở thành Tổng Thống thứ 47, bà sẽ là người phụ nữ đầu tiên lãnh đạo nước Mỹ trong lịch sử lập quốc 248 năm – một đất nước thành lập từ di dân vào thế kỷ 18 – với 46 đời tổng thống trước toàn là đàn ông. Đúng ra, nếu không vì hệ thống bầu cử lạ lùng, lỗi thời (Gerrymandering) - tính phiếu đại cử tri (Electoral voter) của mỗi tiểu bang – thay vì tính số phiếu phổ thông của cử tri đi bầu (individual vote) thì năm 2016 bà Hllary Clinton đã trở thành nữ Tổng Thống đầu tiên của Mỹ do nhiều hơn ông Donald Trump khoảng 3 triệu phiếu cử tri.
30 Tháng Chín 2024
Người xem VTV khóc tu tu thương cho hoàn cảnh bọn trẻ miền núi vô cùng thiếu đói. Trên má thì lệ tuôn, tay thì sờ ví xem còn đồng nào móc nốt gửi lên trên trường ấy, tặng các cháu một bữa cơm có thịt. Chứ xót xa quá, như đứt từng khúc ruột. Tiếng khóc trước màn hình VTV vang lên đến tận nhà anh Hờ A Dê, cha của em bé năm tuổi kiêm thần đồng ăn gừng đã nói. Hôm sau, trước ống kính của các phóng viên khác, anh Dê hồn nhiên nói hôm ấy anh đang chuẩn bị chiên trứng cho con mang đi ăn thì phóng viên VTV hỏi có gừng không, thái một ít bỏ vào cặp lồng cơm cho cháu.